Trường Trung Học Lê Văn Duyệt | |
https://www.levanduyet.net/cgi-bin/yabbSP1/YaBB.pl
Thơ >> Thơ >> Thơ Lính https://www.levanduyet.net/cgi-bin/yabbSP1/YaBB.pl?num=1209821175 Message started by phu_de vào ngày 03. May 2008 , 03:26 |
Title: Thơ Lính Post by phu_de vào ngày 03. May 2008 , 03:26 Lam Sơn gọi Trạch Gầm Thằng số 5 mầy đi đâu rồi hử Hãy cùng ta trở lại chốn Lai Khê Đêm Lam Sơn tha hồ mà tâm sự Gợi nhớ thương của một thuở đi ... về Tao khởi đi từ Bưng Cầu mầy nhé Ngã ba đường vào An Lộc, Phước Long Quán cháo lòng thường giữa khuya mở cửa Đủ mềm môi - Cạn - Đất đỏ bụi hồng Đèn hỏa châu dục mầy về Phú Giáo Gõ cửa Đồng Xoài - Mở cửa Đức Phong Bắt tay bạn cái bắt tay bằng máu Còn chửi nhau là còn được yên lòng Lộ 13 tao lội dài thương nhớ Mỗi lần đi là gẫy đổ hẹn hò An Lộc - Lộc Ninh - Tàu Ô - Sa Nhỏ Đã bao lần hôn mặt đất cam go Lúc rỗi rảnh lại gặp nhau dưới phố Phố quận quen như hơi thở người tình Rừng cao su dàn hàng ngang đứng ngó Thằng mất thằng còn - ve vẩy lặng thinh Đời chinh chiến - Nuôi dài bao mơ ước Đội hoang tàn vẫn đứng thẳng hai chân Mình đâu nghĩ có một ngày mất nước Trôi lang thang giữa đất khách vô chừng ! Còn nghe rõ 5 trên 5 mầy nhỉ Chớ vội nghe tắt máy giũ phong sương Mười năm tù đong đầy bao nuối tiếc Mơ một ngày trở lại với quê hương Thằng số 5 mầy đi đâu rồi hử Hãy kéo nhau cùng về lại Bình Long Để được đứng dưới mùa Hè Đỏ Lửa Dẫu chết đi - Lòng mới được yên lòng. Trạch Gầm (Chỉ riêng tặng cho các thằng bạn loại đại bàng ngày xưa) |
Title: Re: Thơ Lính Post by phuonghue vào ngày 03. May 2008 , 04:58
Hùn với anh phu_de nè
Chiều trên quê hương 1.bắc Cần Thơ chờ bắc ở bến Ninh Kiều gió về thổi ướt cả chiều dưới sông ta như bèo nước bềnh bồng mấy năm đi biệt mà không về nhà những thằng sống sót trận qua chiều nay đợi chuyến bắc ra chiến trường 2.quán lá ở daknil hớp một hớp nước trà thiu im nghe tịch lặng hiu hiu thổi về cái đời lính trận xa quê nhìn sương khói phủ thấy thê lương chiều hớp thêm hớp nước trà thiu nghe trong tịch lặng có điều bất an 3.ghé krongpha ngồi nhớ quanh co xuống dốc đèo dài đoàn quân xa đậu dọc hai bên đường trời chạng vạng đã mù sương đèn lên quán thấp, ngồi thương nhớ nhà chim chiều khắc khoải xa xa lòng buồn như ứa mắt ra đầm đầm tính ra, ừ, đã nhiều năm phong trần ta vẫn biệt tăm chốn nào 4.qua đèo Mụ Già xe lên tới đỉnh mụ già trên cao trời đất bao la vô cùng ngợp hồn ta giữa muôn trùng lũng sương mây đọng trắng vùng sơn lâm dưới sâu cây đứng ngàn năm chìm trên đèo thẳm âm âm bóng chiều theo xe ta xuống thôn nghèo hồn còn vắt vẻo giữa đèo hoang vu 5.về Buôn ma Thuộc lên đèo Dục Mỹ ban trưa ta về ở dưới gió mưa não nùng xe qua đồi núi chập chùng lên heo hút lạnh núi rừng tây nguyên tưởng đi rủ sạch ưu phiền ngờ đâu bụi đỏ trên miền cuốn theo thôi thì về với cheo leo nghe chim ông láo kêu rêu cũng đành lên tây nguyên trấn giữ thành thương con vượn hú trên cành chon von đón ta về núi về non bóng tà đỏ tợ như hòn núi rơi Phan Ni Tấn |
Title: Re: Thơ Lính Post by Tuyet Lan vào ngày 03. May 2008 , 11:21
Cho TL ké với nhé anh phu_de
Bất động ngồi bên xa lộ Trầm tư súng đặt ngang đùi Chiều buông nắng ngang nửa mặt Mắt nhìn, sao ánh không vui Anh là ai hay là tượng Về từ mọi ngã quê hương Bình Giả , rừng cao su thẫm Kontum, đất đỏ nhiều sương Bóng anh dân đã từng gặp Quanh khu rừng núi Bồng Sơn Dường như chân Đèo Phù Cũ Máu trên vai áo đã sờn Quê em ngày còn thơ ấu Rất nghèo trên đất Gio Linh Anh đã nhiều phen chiến đấu Ra tử nhiều hơn vào sinh Nhắc tới tên vùng Quảng Trị Anh ngời ánh mắt hiển linh Rồi Đông Hà, sông Thạch Hãn Bâng khuâng như nhớ người tình Anh là Thiên Thần Mũ đỏ ? Ngực còn lấp lánh huy chương Ôi chao! Em chưa nhìn rõ Dường như máu rỉ bên sườn Lãng đãng áo anh đổi sắc Hoa rừng đã trở màu đen Huy hiệu trên vai nhòa biến Mọi Quân Binh Chủng thay phiên Anh như Kình Ngư, Ó Biển? Cánh tay “ Sát Cộng “ ngang tàng Anh là Thủy Quân Lục Chiến? Mùa Hè Đỏ Lửa hiên ngang Em muốn mời anh ly nước Rót từ dừa xứ Tam Quan Đôi môi anh sao mím chặc Lạnh như đồng đúc khô khan Đêm sâu em nghe rờn rợn Mắt anh rực lá Quốc Kỳ Hãnh diện đền ơn Tổ Quốc Chiến Trường nào anh ra đi? (Trích “Chiến Sữ TQLC/QLVNCH”) |
Title: Re: Thơ Lính Post by phu_de vào ngày 03. May 2008 , 12:01
Cám ơn PH và TL nha, xin tiếp tục post lên để cả nhà cùng đọc, đấy là những bài tôi thích nhất.
---------------------- Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển của Trung Tá Nguyễn Văn Phán Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển Đưa tôi về Lao Bảo, Khe Sanh Để đêm nghe vang dội khúc quân hành Ôi ! Lính chiến một thời kiêu hãnh quá. Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển Đưa tôi về Ben-Hét, Đắc-Tô Nơi bạn bè tôi, xây mộng sông hồ Nguyện trấn giữ dãy Trường Sơn yêu quý. Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển Đưa tôi về Bình Giả, Chiến Khu Đ Cho hồn tôi siêu thoát với lời thề Thân chiến sĩ, nguyện xin đền nợ nước. Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển Đưa tôi về Cái Nước, Đầm Dơi Đêm U Minh, nghe tiếng thét vang trời Mừng chiến thắng để dâng về tổ quốc. Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển Trả tôi về với dân tộc Việt Nam Gói thân tôi ba sọc đỏ màu vàng Xin liệm kín với hồn thiêng sông núi. |
Title: Re: Thơ Lính Post by Tuyet Lan vào ngày 03. May 2008 , 12:13
Anh Phu_De à. ké vơí anh bài này nè
TƯỞNG NHỚ (Nén hương lòng, kính dâng những Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hoà đã anh dũng hy sinh cho chính nghĩa, cho Tổ Quốc Việt Nam) Lòng tôi, một nén hương, thành kính Xin thắp và xin tưởng nhớ Người Hỡi những Anh Hùng dân tộc Việt Máu xương Anh hiến dựng xây đời Vì yêu dân, nước nên Anh nhận Trách nhiệm người trai buổi nhiễu nhương Tôi cảm ơn Anh, tôi ngưỡng phục Tấm lòng son sắt với quê hương! Anh đem dũng cảm, đem kinh lược Chiến đấu, Anh ngăn bước giặc thù Nguy hiểm không sờn, không nhụt chí Cho dầu gục ngã giữa âm u ... Dakto, An Lộc hay Rừng Sát Quảng Trị, Pleime hoặc Hạ Lào Anh đã hào hùng trong chiến thắng Hào hùng trong cả bước gian lao! Từ bờ Bến Hải xuôi Đồng Tháp Có dấu chân Anh khắp bốn vùng Xương máu Anh trong từng mạch đất Trong từng nhịp thở của non sông! Hồn Anh hoà với hồn sông núi Dẫu chẳng bia xanh, chẳng sử vàng Nhưng đã muôn đơì dân tộc Việt Nhớ ơn bồi đắp, giữ giang san! Trong từng giọt nước, từng thân cỏ Phảng phất như Anh đã mỉm cười Có tháng Tư nào loang máu đỏ Quê buồn như mắt lệ Anh rơi !!! Tháng Tư, ôi tháng Tư oan nghiệt Ai xé mà tan những mảnh đời Những gói poncho không đất phủ Những đau buồn muôn kiếp khôn nguôi Tháng Tư, ôi tháng Tư đau xót Có những người trai chết vội vàng Và có những người không sống nhục Chọn cho mình cái chết vinh quang! Anh hy sinh thế vì dân, nước Tôi biết ơn và thương tiếc anh Anh, đã Anh Hùng dân tộc Việt Cho dù hoang mộ có VÔ DANH ! Ngô Minh Hằng |
Title: Re: Thơ Lính Post by phu_de vào ngày 05. May 2008 , 17:43 Lâu Lâu Hát Lại Bài Ca Cũ Lâu lâu nhớ, hát bài ca cũ Nhìn thấy núi sông chợt khóc cười, Cứ tưởng cờ bay nơi giới tuyến Chân còn qùy xuống quê hương ơi . Lời ca bão nổi oai hùng lắm Rực lửa đun giòng máu sục sôi, Từng lớp dưới cờ xanh áo trận, Máu thay mực viết sử còn tươi Ðã quen giấc ngủ bên sông lạch Bao lần cạn nước liếm mồ hôi Cũng bởi lời ca như kiếm bén Ðâm vào xương thịt tuổi đôi mươi! Thuở xưa đá mềm vì chân cứng Ðạp bằng dù máu đổ xương phơi, Giết kẻ bạo tàn trên ngựa chiến Cho đường sông núi đẹp trăng soi . Ai biết giờ đây rưng nước mắt Nhìn quanh sông núi đã xa rồi Mượn tách trà tìm về cố quận Ðọc thơ Nguyễn Trãi để mà vui Ô hay chỉ có người tù cũ Thường hát bài ca, nuốt ngậm ngùi Nào đâu sông núi đâu sông núi Trọn cả đời ta muốn đáp lời NGUYỄN PHÚC SÔNG HƯƠNG |
Title: Re: Thơ Lính Post by thubeo vào ngày 28. Jan 2010 , 20:14 Đến ngày nay , đã hơn 35 năm qua dễ mấy ai còn nhớ đến họ. Xin thắp một nén nhang cho những bạn bè đã nằm xuống trong cuộc chiến vừa qua. Tôi đã thấy những ngôi mộ phủ lá cờ vàng, Trong nghĩa trang còn tươi màu đất mới, Quê hương Việt Nam một thời lửa khói, Người lính quên mình vì lý tưởng tự do. Các anh hiên ngang chết dưới màu cờ, Bỏ lại vợ hiền, đàn con thơ dại, Những vành khăn tang bàng hoàng chít vội, Nước mắt nào cho đủ tiễn đưa anh? Có thể anh là người lính độc thân, Chưa có người yêu, lên đường nhập ngũ, Ngày mẹ già nhận tin anh báo tử, Tuổi đời già thêm vì nỗi đớn đau. Có thể anh vừa mới có người yêu, Hẹn cưới nhau khi tàn mùa chinh chiến, Tiền đồn xa chưa một lần về phép, Anh đã ra đi mãi mãi không về. Súng đạn vô tình làm lỡ hẹn thề, Người yêu anh đã có tình yêu mới, Khi trên mộ anh chưa tàn hương khói, Trách làm gì!. Thời con gái qua mau. Hỡi người tử sĩ dưới nấm mồ sâu, Tiếc thương anh lá cờ vàng ấp ủ, Nghĩa trang quân đội những ngày nắng gió, Vòng hoa tang héo úa chết theo người. Những ngôi mộ phủ lá cờ vàng. Xa rồi, Xác thân anh đã tan vào cát bụi, Nhưng lịch sử vẫn còn ghi nhớ mãi, Miền Nam Việt Nam cuộc chiến đấu hào hùng. Nguyễn Thị Thanh Dương ( Jan.19-2010) |
Title: Re: Thơ Lính Post by nguyen_toan vào ngày 24. Feb 2010 , 22:04
Lời Trước Nghĩa Trang
Tao sống đến ngày cuối cùng cuộc chiến Được cái hơn mầy nhìn thấy đau thương Đành làm người ngu đổ thừa vận nước Uổng cả tháng ngày gối đá nằm sương Mầy đã hơn tao vì mầy đã chết Hưởng chút lể nghi hưởng chút ân cần Có được người thân cho lời nuối tiếc Còn tao bây giờ sống cũng như không Mầy có tin không quê hương đã mất Giữa lúc bọn tao nguyên vẹn hình hài Đâu thuở quân trường đâu thời huấn nhục Để nhận lấy ngày khốn nạn hôm nay Một lũ đàn anh tan hàng cuốn gói Bỏ mặc bọn tao đứng khóc dưới cờ Món nợ tang bồng bao giờ trả nổi Mất cả Sơn Hà cứ tưởng như mơ Giờ chẳng dám nhìn ngay vào mắt Mẹ Cũng chẳng đủ lời tâm sự cùng Cha Đành đến thăm mầy những thằng đã chết Ngày... Quê Hương còn lắm nỗi thiết tha. Thơ: Trạch Gầm |
Title: Re: Thơ Lính Post by phu de vào ngày 27. Jan 2019 , 04:21
Hai bài thơ đã được Phó TT Trần văn Hương chấm giải nhất cuộc thi thơ năm 1973.
Góa phụ Lê Xuân Hảo viết tưởng niệm chồng là cố Thiếu tá Pháo binh Nguyễn Tấn Hưng, mất tích tại Kontum (1972). Ngày Vinh Thăng Anh ‘ Ngày anh lên thiếu tá với chữ cố đứng đầu em trở thành góa phụ trầm mình trong vực sâu * ngày anh lên thiếu tá sao chẳng có rượu nồng ? ngoài năm vành khăn trắng nay dật dờ cô đơn Góa phụ 25 25 tuổi đầu, tôi làm góa phụ bốn đứa con thơ tỉnh yêu chưa tròn 10 năm chiến chinh vai đời pháo thủ chồng tôi bây giờ nằm xuống cô đơn * 25 tuổi đầu tôi làm góa phụ má đỏ môi hồng còn gì nữa đâu thu đến đông sang xuân qua hè lại màu trắng khăn sô : tôi chít trên đầu ‘ |
Title: Thơ Lính: Nửa Hồn Xuân Lộc Post by phu de vào ngày 27. Jan 2019 , 17:16
NỬA HỒN XUÂN LỘC
Cả chiều nay, tôi ngồi với bài thơ Nửa Hồn Xuân Lộc, tôi đọc đi đọc lại, đọc thành tiếng và cả đọc trong lặng lẽ với sự xúc động vô bờ bến . Điều duy nhất tôi biết rõ về mình sau khi đọc bài thơ Nửa Hồn Xuân Lộc, là tôi sẽ tiếp tục đọc, cho tôi, gia đình tôi và ở mọi nơi có thể vào mỗi năm khi ký ức tháng tư đen tối quay về. Thế nên, xin đừng lạ khi tôi post bài thơ này lên trang ghi chú của tôi một lần nữa, nếu các bạn muốn chia sẻ xin hãy đọc cùng tôi hoặc có dịp hãy yêu cầu tôi đọc bài thơ này ở các nơi mà tôi và các bạn muốn cùng phục sinh ký ức, để đừng là người muốn quên hay mau quên ngày tháng đau thương của hàng triệu trái tim cùng dòng máu Tự Do và lý tưởng Quốc Gia. Tất cả hình ảnh ngôn ngữ trong bài thơ này đều cùng nhịp tim tôi. Các ngày cuối tháng 4/ 1975, tôi không ở Xuân Lộc, tôi chỉ là một cậu thiếu niên đứng nép bên góc cây và khóc ở góc đường Nguyễn Văn Thoại và Trần Quốc Toản, khi nhìn cảnh lui quân thất thần của các chiến sĩ VNCH và người chạy giặc sợ hãi từ hướng ngã tư Bảy Hiền chạy về. Ngày đó, tôi cũng được gia đình nhét cho vài nắm cơm nắm để chuẩn bị chạy giặc, dù không biết phải chạy đi đâu, bởi chỉ có giặc là biết nơi sẽ lùa các công dân hạng hai của họ tới, đó là nơi có vũng lầy tuyệt vọng. Đôi dòng để cho thấy cây cầu lớn ký ức không bao giờ gãy, cây cầu đó luôn luôn nối trọn vẹn cảm xúc đời tôi với cảm xúc của tác giả bài thơ này. Dù ông còn sống hay đã khuất tôi cũng xin chân thành cám ơn ông, người viết từ câu từng chữ bằng cả nguồn nước mắt trong máu mình. Tôi tin, vào sức mạnh bất tử của bài thơ này. Cùng với các bài thơ, các tác phẩm chân thật viết cho chính sự thật trong ngày tháng đen tối, các thế hệ mới Việt Nam sẽ mở cánh cửa sự thật lịch sử để chờ đón ánh sáng công lý. -Trần Tiến Dũng - Trần tiến Dũng đọc thơ NỬA HỒN XUÂN LỘC Nửa Hồn Xuân Lộc Nguyễn Phúc Sông Hương Nếu được như bố già thượng sĩ Nghe tin lui quân chỉ nhìn trời, Vỗ về nón sắt, cười khinh bạc, Chắc hẳn lòng ta cũng thảnh thơi. Còn ta nhận lệnh rời Xuân Lộc Lại muốn tìm em nói ít lời, Nhưng sợ áo mình đầy khói súng Cay nồng mắt người gục trên vai. Vì chắc ôm nhau em sẽ khóc, Khóc theo, vợ lính cả trăm người! Em biết dù tim ta sắt đá Cũng vỡ theo ngàn giọt lệ rơi. Mây xa dù quen đời chia biệt Ngoảnh mặt ra đi cũng ngậm ngùi. Rút quân, bỏ lại hồn ta đó Bảo Chánh, Gia Rai lửa ngút trời! Bí mật lui quân mà đành phụ Mối tình Long Khánh tội người ơi. Mất thêm Xuân Lộc tay càng ngắn Núm ruột miền Trung càng xa vời. Sáng mai thức dậy, em buồn lắm Sẽ khóc trách ta nỡ phụ người. Lòng ta như trái sầu riêng rụng Trong vườn em đó vỡ làm đôi! Đêm nay Xuân Lộc vầng trăng khuyết Như một vành tang bịt đất trời! Chân theo quân rút, hồn ta ở Sông nước La Ngà pha máu sôi; Thương chiếc cầu tre chờ thác lũ Cuốn qua Xuân Lộc khóc cùng người Ta đi, áo nhuộm màu đất đỏ Cao su vướng tóc mãi thơm mùi, Tiếc quá nắng vàng phơi áo trận, Vườn nhà em chuối chín vàng tươi. Ta nhớ người bên đàn thỏ trắng, Cho bầy gà nắm lúa đang phơi, Chôm chôm hai gốc đong đưa võng, Ru nắng mùa xuân đẹp nụ cười... Nếu được đưa quân lên Định Quán Cuối cùng một trận cũng là vui Núi Chứa Chan kia sừng sững đứng Sư đoàn 18 sao quân lui? Thân ta là ngựa sao không hí Cho nỗi đau lan rộng đất trời. Hồn ta là kiếm sao không chém Rạp ngã rừng xanh, bạt núi đồi. Hỡi ơi! chân bước qua Bình Giã Cẩm Mỹ nhà ai khói, ngậm ngùi! Lửa cháy, cả lòng ta lửa cháy Xóm làng Gia Kiệm nhớ khôn nguôi. Đêm nay Xuân Lộc, đoàn quân rút Đành biệt nhau, xin tạ lỗi người. Chao ơi tiếng tắc kè thê thiết Kêu giữa đêm dài sợ lẻ loi, Chân bước, nửa hồn chinh chiến giục Nửa hồn Xuân Lộc gọi quay lui. Ta biết dưới hầm em đang khóc Thét gầm pháo địch dập không thôi Em ơi Xuân Lộc, em Xuân Lộc Xích sắt nghiến qua những xác người. |
Title: Re: Thơ Lính Post by phu de vào ngày 31. Jan 2019 , 00:46
Rừng U Minh ta không thấy em
thơ Nguyễn Tiến Cung Ta không thấy em từ bấy lâu nay Mùa mưa làm rừng đước dâng đầy Trên cao gió hát mây như tóc Tràm đứng như em một dáng gầy Ta không thấy em một lần đi Nước phèn vàng nhuộm quần treillis Đạn nổ lùng bùng trong nòng ướt Tình đã xa rồi thôi nhớ chi Mỗi con lạch là mỗi xót xa Mỗi giòng sông là mỗi tuổi già Thành phố đâu đây hình mất dạng Cuộc chiến già nua theo tiếng ca… Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc thành nhạc phẩm Ở rừng U Minh ta không thấy em. do Duy Quang trình bày. |
Title: Re: Thơ Lính Post by phu de vào ngày 06. Feb 2019 , 03:58 MỘT ĐỜI CHO CHIẾN ĐỈNH Ta từng sống hiên ngang nơi sông rạch Bao gian nguy hiển hách trải qua rồi Từ U Minh vùng Rạch Giá xa xôi Sông Cái Lớn , Xẻo Rô xuôi Chương Thiện Bằng những chiếc LCM cải tiến Những chiến đỉnh thiếu phương tiện an sinh Thừa nguy hiểm tạo nên những ân tình Của bao chàng chiến binh vùng nước ngọt Kìa Tango alpha Mike Combat Trôi trên sông không tạo bọt nở hoa B.40 , B.41 bờ xa Chúng gào thét chỉ như là phủi bụi Đêm thả trôi lục bình dầy chắn lối Ngày chuyển quân ngồi chờ đợi nước ròng Quen hàng đáy quen cả những khúc sông Rừng dừa nước phập phồng chim vỗ cánh Vài xác tàu nằm bên bờ đỏng đảnh Nước lớn ròng vẫn phơi mảnh ra - đa Chim bói cá nhận vơ lấy làm nhà Đứng thầm lặng ánh mắt rà gợn sóng Ta đã có một đời vui để sống Những ân tình mãi còn đọng trong tim Chiến đỉnh ơi bao đứa đã chết chìm (?) Sao quên được hình mãi in trong máu Đồng Văn |
Title: Re: Thơ Lính Post by phu de vào ngày 07. Feb 2019 , 17:34 Thơ xuân đất khách Thanh Nam (1931-1985) Tờ lịch đầu năm rớt hững hờ mới hay năm tháng đã thay mùa ra đi từ thuở làm ly khách sầu xứ hai xuân chẳng đợi chờ Trôi dạt từ Đông sang cõi Bắc hành trình trơ một gánh ưu tư quê người nghĩ xót thân lưu lạc đất lạ đâu ngờ buổi viễn du! Thức ngủ một mình trong tủi nhục dặm dài chân mỏi bước bơ vơ giống như người lính vừa thua trận nằm giữa sa trường nát gió mưa Khép mắt cố quên đời chiến sĩ làm thân cây cỏ gục ven bờ chợt nghe từ đáy hồn thương tích vẳng tiếng kèn truy điệu mộng xưa Ới hỡi quê hương bè bạn cũ những ai còn ai mất giữa sa mù mất nhau từ buổi tàn xuân đó không một tin nhà, một cánh thư! Biền biệt thời gian mòn mỏi đợi rối bời tâm sự tuyết đan tơ một năm người có mười hai tháng ta trọn năm dài một tháng Tư! Chấp nhận hai đời trong một kiếp đành theo giông bão phũ phàng đưa đầu thai lần nữa trên trần thế kéo nốt trăm năm kiếp sống nhờ! Đổi ngược họ tên cha mẹ đặt tập làm con trẻ nói ngu ngơ vùi sâu dĩ vãng vào tro bụi thân phận không bằng đứa mãng phu! Canh bạc chưa chơi mà hết vốn cờ còn nước đánh phải đành thua Muốn rơi nước mắt khi tàn mộng Nghĩ đắt vô cùng giá Tự Do! Bằng hữu qua đây dăm bảy kẻ đứa nuôi cừu hận, đứa phong ba đứa nằm yên phận vui êm ấm đứa nhục nhằn lê kiếp sống thừa! Mây nước có phen còn hội ngộ thâm tình viễn xứ lại như xa Xuân này đón tuổi gần năm chục đối bóng mình ta say với ta (Seattle 1977) |
Title: Re: Thơ Lính Post by phu de vào ngày 14. Feb 2019 , 02:40 GỬI SÚNG CHO TAO Nguyễn Cung Thương Sài Gòn - Việt Nam Tao cụt một chân, mất một tay Nhưng còn một tay Để viết thơ dùm cho thằng mù hai mắt Nghe nói ở xứ người chúng mày "cày" như trâu Nhưng không quên Đồng Đội Chia đô la cho chúng tao, như chia máu ngày nào ... Tao cũng sớt cho mấy thằng bạn: Phế Binh Việt Cộng! Chúng cũng què đui sứt mẻ như nhau Bởi Đảng của chúng bây giờ là lũ đầu trâu... Có điều tao không thể hiểu Bao nhiêu năm qua Chúng mày cứ mãi dặn dò Thế giới văn minh, đừng làm gì bạo động Liệu chúng mày có thể hòa hợp được không Với lũ kên kên, hổ báo? Những con thú cực kỳ giàu có Mang "thẻ đỏ, tim đen" Nợ Nga, sợ Tầu, lạy Mỹ Với Quan Thầy cung cúc tận tụy Quay về đàn áp dân đen Chúng đóng đinh Chúa Jesus lần nữa Bịt miệng Cha, trói Phật, nhốt Sư, quản lý Chùa Chúng tao lê lết trên thành phố Cáo Hồ Nên biết rất rõ từng tên đại ác Trên bàn tiệc máu xương dân tộc Nhà hàng nào chúng cũng ăn nhậu Bé gái nào cũng bị chúng mua trinh Chúng ta sẽ tỉa từng thằng Đất nước cần nhiều "quốc táng" Bớt được mạng thằng Cộng Sản nào Thì địa ngục xã hội chủ nghĩa này Còn có chút sáng láng hơn Hãy gửi tiền cho những nhà tu Để họ mở cửa nhà tù Còn chúng tao là chiến sĩ Hãy gửi về cho chúng tao vũ khí Thằng cụt tay sẽ chỉ cho thằng mù mắt bấm cò Thằng còn chân sẽ cõng thằng què quặt Trận chiến sau cùng này sẽ không có Dương Văn Minh ----------------------------- GỬI CHẤT NỔ CHO MÀY Trần Phương Đông Đọc những dòng thư mày mà lòng tao quặn thắt Đời chúng mình cuối cùng phải như thế này sao ? Mày bên đó lê la những ngày tháng hư hao Tao bên này lăn lóc trên con đường cơm áo. Hãy "Gởi Súng Cho Ta " như một lời cảnh cáo: Chúng mày quên cả rồi Tổ Quốc lẫn Quê Hương Quê hương đó có máu tươi và có cả thịt xương Của đồng đội, của bạn bè đã hy sinh nằm xuống. "Gởi Súng Cho Tao" đã làm nhiều thằng luống cuống Chúng mải mê lợi danh mà quên mẹ mất chuyện này Cám ơn mày với những lời nhắn nhủ thật là hay Để những thằng vong tình biết giật mình bừng tỉnh dậy. Tao sẽ gởi cho mày những căm hờn không che đậy Của trái tim đầy vết thương đã thoi thóp từ lâu Tao không gởi cho mày súng như mày hỏi đâu Mà tao gởi cho mày bằng những thùng thuốc nổ. Hãy ôm nó xông vào lũ bạo tàn bằng tấm lòng cuồng nộ Và tao cũng sẽ về cùng mày để đi trọn chuyến đi này Cuộc đời nào rồi cũng qua như gió thổi mây bay Thì tiếc làm con mẹ gì cuộc sống nhiều tủi hổ. Sống vui được sao khi toàn dân nghèo nàn cùng khổ Còn thân phận chúng mình như những miếng giẻ rách giữa đời Chờ đó ...tao sẽ về cùng mày để hoàn tất một cuộc chơi Và cho trọn cuộc tình của những thằng gọi nhau là đồng đội. Và cũng để một lần cúi đầu tạ tội Với quê hương và tổ quốc của mình Với bạn bè, với những oan khuất anh linh Để đi trọn con đường vinh quang của những người mang tên là Lính Hãy ôm chất nổ giết sạch bọn giặc thù không cần toan tính Thằng nào rồi thì cũng một lần chết vậy thôi Hãy chết thật vinh quang cho người lính được lên ngôi Chờ đó đi.. mai tao về với những thùng thuốc nổ ... Mai về tạ tội Quê Hương Cùng nhau đi trọn đoạn đường chiến binh Cho dòng máu Lính thắm tình Việt Nam. Trần Phương Đông |
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt » Powered by YaBB 2.4! YaBB © 2000-2009. All Rights Reserved. |