Trường Trung Học Lê Văn Duyệt | |
https://www.levanduyet.net/cgi-bin/yabbSP1/YaBB.pl
Thơ >> Thơ >> Thơ và những đoản rời ... https://www.levanduyet.net/cgi-bin/yabbSP1/YaBB.pl?num=1213335083 Message started by mien_thuy vào ngày 12. Jun 2008 , 19:31 |
Title: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 12. Jun 2008 , 19:31 |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by mien_thuy vào ngày 12. Jun 2008 , 19:46
Nhớ quên ...
Chuyện xưa rồi cũng nhớ quên Buồn em môi mắt gọi tên tháng ngày Có lần mình đã chia tay Sao như em vẫn còn đầy nhớ thương Dường như ở cuối con đường Còn chăng ngã rẻ để vương vần sầu Cuộc tình chở mãi về đâu Rồi em cũng bước qua cầu đắng cay Tạ ơn anh một lần này Tiếc thương cũng chỉ đoạ đày trong nhau Miên Thụy |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by DongVan vào ngày 13. Jun 2008 , 10:54 Chúc mừng Miên Thuỵ với trận đá giữa Pháp và Netherland thật tuyệt vời nhưng với tỷ số 4/1 cho Pháp thì hơi nặng và như thế Holland đương nhiên vào tứ kết , Hôm nay có la nhiều không coi chừng không còn tiếng để ủng hộ trận tới mới càng gay cấn Chúc mừng ĐV |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by Tuyet Lan vào ngày 13. Jun 2008 , 11:19 DongVan wrote on 13. Jun 2008 , 10:54:
Vừa mơí coi xơng trân đánh giũa France và Hoà lan , nên vào chúc mừng chi Miên Thuỵ. Hôm nay hai mẹ con coi hai trận đâu thật hy hưũ giữa Pháp và Hoà Lan cũng như Italy và Romania. Chúc mừng chi MT , vì Hoà Lan nay đứng đầu trong group C vơí tổng số điểm là + 6. Hoà Lan sẽ chơi vơí Romania cũng như Pháp sẽ chơi voí Italy Thân Chào chị MT TL |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by mien_thuy vào ngày 14. Jun 2008 , 19:19 DongVan wrote on 13. Jun 2008 , 10:54:
cảm ơn anh Đ V , thiệt ra bửa tối thứ sáu hò hét dữ wá ;D ... mà nhất là khi vào nơi mà mọi người cũng đang bàn tán về trận banh thì càng vui hơn , nếu anh vào chỗ thể thao bên Đặc Trưng thì thấy mọi người cũng đang cổ động những trận banh đó anh ... MT cũng kéo cờ Hoà Lan của mình lên luôn á :P ... Chờ đến tối thứ ba tuần sau Hoà Lan đá tiếp http://dactrung.net/phorum/tm.aspx?m=252713&mpage=29 |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by mien_thuy vào ngày 14. Jun 2008 , 19:33 Tuyet Lan wrote on 13. Jun 2008 , 11:19:
Chị Tuyết Lan ơi, vậy là có đồng minh rồi ha , chứ mà xem đá bóng không có ai hưởngứng chung cũng buồn , mà nhất là cùng ủng hộ cho đội nhà . Tưởng có mình MT mê đá banh thôi chứ nào dè phái nữ LVD nhà mình cũng rất yêu chuộng môn thể thao này ... MT cũng có cô bạn bên Pháp nhưng cô ta chỉ cười với MT thôi khi nghe MT rủ xem đá bóng, cô bạn gái bảo chớ .... * ối giời.. cô em MT nhà ta sao mà cũng tợn thế nhỉ , mấy bộ môn này thì tớ chả dám xem ... vì nội thấy cầu thủ chạy theo banh là tớ muốn hụt hơi rồi ... ;D * Chúc chị TL một chủ nhật thật vui nha ... tối thư ba nhớ xem trận kế nha TL ...Hoà Lan - Romani |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by Tuyet Lan vào ngày 15. Jun 2008 , 17:20 mien_thuy wrote on 14. Jun 2008 , 19:33:
Chào Miên Thuỵ Bên TL không có chiếu trận bóng đá giữa Hoà Lan và Romania. Nhưng theo lơì cô bạn đi chuà sáng nay, thì hình như sẽ có chiếu high light (tin ngắn) vào lúc 5 giờ chiếu Thứ Tư ở PA, Hoa Kỳ. Sáng nay đi chùa , cùng vơí mây anh VN bàn tán sôi nỗi về những trận đá banh , cũng vui. TL nói mâý anh ủng hộ Hoà Lan nhé vì Hoà lan là team của cô bạn TL,. Mâý ảnh nói -OK- Bọn này sẽ ủng hộ Hoà Lan . Một số bạn của TL cũng nói vơí TL giống như MT vậy, HihIhIh . Dâu có sao MT nhỉ . Thú thiệt vơí MT, TL rât thích coi thể thao,từ soccer, football, swimming, gymnastic.... nhất là hai môn soccer và tennis, figure skating vì ngày xưa là Soccer 'mom, cứ tối ngày chạy theo tên con trai hò hét , đôi khi về nhà khan cả tiếng , nhât là những khi nó di tournament. Con trai của TL nó giữ position là goalie và defense. Nhưng Hoà Lan đâu cần phải thắng trận đánh sắp tơí , MT nhỉ . Chúc MT sẽ có 1 ngày đầu tuần vui vẻ . Ở bên này , có TL và mấy ông VN trên chùa hò hét phụ MT rồi đấy, vui không ? TL |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by mien_thuy vào ngày 16. Jun 2008 , 08:45 Tuyet Lan wrote on 15. Jun 2008 , 17:20:
Tuyết Lan ơi ! vậy nhớ ngày mai là làm gì cũng phải nhớ ủng hộ tinh thần bên này ha ... Mùa này thì hởi ơi thơ mí thẩn không nỗi rồi , thôi lục mấy bài thơ cũ dán lại để TL và mọi người cùng đọc nha . Chúc TL ngày đầu tuần thật vui hỉ MT |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by mien_thuy vào ngày 16. Jun 2008 , 08:46
Đường chiều
Phố nhỏ trời giăng sầu Đường chiều chân bước mau Hạ nồng hương ngày cũ Đưa tình em về đâu Đã bao lần em hỏi Đời những khúc quanh co Cũng trăm chiều bão nỗi Em sang mấy lần đò Bến xưa em vẫn nhớ Dù trăm nẻo ưu phiền Nhưng làm sao anh hở Khi lòng người đảo diên Tình nào là tình cuối Đi về đâu kiếp người Khi tóc phai suơng muối Khi đường chiều lá rơi Nên em đành lặng lẽ Phiến đá sầu ngàn năm * Đá biết đau không nhỉ Em một đời ăn năn Miên Thụy |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by mien_thuy vào ngày 16. Jun 2008 , 08:48 Trời Hoà Lan rất đẹp vào cuối tuần, chỉ có cái vẫn còn chút gió , lâu lâu lại thổi những cơn gió lạnh se người, vì thời tỉết bây giờ cũng chưa hẵn đã vào hè thật sự . Thấy nắng là tôi thèm thuồng lắm như kẻ khát tình yêu , mấy nhóc con nhà tôi lại rủ đi vườn hoa có trồng Tulip ở mãi Noordwijk, từ nhà ga Rotterdam mà đến đó cũng mất đến gần một tiếng lái xe . Khu này chỉ trồng toàn Tulip chứ không được nhiều thứ giống hoa khác như ở vườn hoa Keukenhof nhưng cũng khá đẹp . Tuy người đến xem chỉ có thể ở đó ngắm phong cảnh một lúc rồi chụp hình và lại đi, chứ không có tình trạng đi dạo cả vài tiếng đồng hồ hay nếu chồn chân thì lại tìm vào góc quán nào gần đó nghĩ chân hay mua vài món quà làm kỷ niệm mang về . Thú ngắm hoa , nhất là hoa Tulip nở thì chỉ vào những tháng này thôi rồi lại tàn và lại đón đợi cái buồn của mùa Thu với gió thu hiu hắt hay đông với cái lạnh ngập hồn mà trời đầy tuyết đổ ... Miên Thụy tháng tư lẻ tám April2008 |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by mien_thuy vào ngày 16. Jun 2008 , 08:55 |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by Dau Do vào ngày 16. Jun 2008 , 10:15 mien_thuy wrote on 12. Jun 2008 , 19:31: Miên Thụy mến, Trong bức hình này có Thụy, Phượng và...ai nữa vậy??? Bật mí dùm chút đi ;) ;) |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by Tuyet Lan vào ngày 17. Jun 2008 , 14:05 mien_thuy wrote on 16. Jun 2008 , 08:45:
MT ơi Buồn quá. Vì cả hai trân đấu giữa Hoà Lan & Romania, cũng như giữa Italy &Pháp cùng đánh 1 lúc, và laị vào buổi chiều bên nàu, nên không coi được, chỉ coi được hight light , rồi bận nâú ăn, khi vào mấy ông anh DV và NT đã tuyên bố kết quả um xùm cả lên. Dẫu sao cũng chúc mừng MT và đội nhà nhé. Thế là Hoà Lan được tổng số điểm là +9. TL |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by mien_thuy vào ngày 17. Jun 2008 , 19:29 wrote on 16. Jun 2008 , 10:15:
Chị ơi, hai ngưòi bạn đó là Việt Hoài Phương hay Hoàng Thy Mai Thảo (Hình trong búp hoa lớn nhất ) còn nàng kia là Võ Thị Trúc Giang bút hiệu Lúa 9 đó chị , cô này vừa là thi văn sĩ ở bên Đức nhưng rất gần biên giới Pháp, em thì đã gặp hai người thơ ấy hết rồi , nhưng bọn này thường trao đổi nhau rất nhiều ...Vậy chị đoán ai chưa ? MThụy |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by mien_thuy vào ngày 17. Jun 2008 , 19:37 Tuyet Lan wrote on 17. Jun 2008 , 14:05:
Hôm qua mấy nhóc đến nhà xem đá banh kéo theo bạn bè nên hò hét rần rần muốn bể nhà luôn , coi bộ Hoà Lan đi tới đâu thắng tới đó hà, thắng hai trái ngơn ơ . Tuyết Lan xem mấy bọn nó nè, bạn bè chúng không đó |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by Dau Do vào ngày 17. Jun 2008 , 19:38 mien_thuy wrote on 17. Jun 2008 , 19:29:
Ai da làm sao mà đoán được cơ chứ, hay là Miên Thụy rinh bài của cô Lúa 9 về cho cả nhà cùng đọc may ra có nhiều người biết :P :P. Có phải Cô Lúa 9 từ Đặc Trưng không hả MT?? |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by DongVan vào ngày 17. Jun 2008 , 21:01 Tuyet Lan wrote on 17. Jun 2008 , 14:05:
Xin lỗi chị TL nha , vô tình làm chị mất cái thú vị theo dõi kết quả . Chị TL thử tìm đài ESPNCL xem , từ nay cho tới lúc kết thúc giải Euro 2008 mặc dù ngày nào cũng có hai trận đấu nhưng họ sẽ trình chiếu vào cùng một giờ tức là vào giờ khai mạc của trận đấu thứ hai như tuần trước chị đã coi 9 ở Cali. là 11:45 AM thì giờ miền đông sẽ là 8:45 AM)... Vì họ không muốn đội bên kia chưa đấu đã biết mình sẽ được vào hay bị loại bởi biết kết quả trận đấu , chẳng hạn như hôm nay nếu Pháp Và Italia biết Romania thắng Netherland ( thí dụ ) thì cả hai đội Pháp và Italia đều bị loại nên đấu làm gì cho hăng say nữa .... Bởi thế họ sẽ chiếu một trận trên đài ESPN 2 và một trận trên đài ESPNCL ( classic ) chiếu lại Hoặc giả là vào đài ESPNND coi và nghe tiếng Mexico tuy không hiểu nhưng more action .... Và từ ngày mai chúng tôi sẽ công bố kết quả nữa cho tới ngày kế tiếp mới loan báo như vậy chắc O.K. ĐV |
Title: ị thưởng thứRe: Ngày xưa còn đó ... Post by mien_thuy vào ngày 18. Jun 2008 , 09:48 wrote on 17. Jun 2008 , 19:38:
Chị ơi , em mang thơ Lúa về chị này , mời chị cùng thưởng thức những vần thơ hay chị nhé Ô Kìa Mỗi Ta Ngoài hiên cây cối ngủ yên Gió lay lay động, bên hiên ve nằm Hồi chuông ngân tiếng vọng sang Nửa đêm bóng đổ, ta ngồi cạnh ta Thói đời ai bạn ai xa Còn đây quanh quẩn, cho ta nhớ cùng Nhớ ơi bạn thuở học chung Thuyền đi, đi mãi không cùng bến xưa Một mai ngày nắng đêm mưa Gặp nhau hội ngộ, như chưa chia lìa Nhớ thương nhắn gửi bên kia Chợt đêm thanh vắng, ô kìa mỗi ta Gió ơi phương ấy nơi xa Cho ta nhắn gửi, ngày qua mất rồi. Lúa 9 03.06.08 Trở về tro bụi Ta vốn dặn lòng hãy gắng tin tin trời tin đất tự tin mình bao la nào biết đâu thế sự gặp khó, chồn chân ngẫm sự tình bốn bể anh em giai huynh đệ trau dồi đạo đức miệt mài kinh gió mưa bụi ố hoen đôi mắt nhắm mắt tàn tro thấy mỗi mình .... Lúa 9 22.Mai 08 Con đường chôn dĩ vãng Cuối con đường / nơi nằm chôn dĩ vãng Buổi trưa hè / nắng chiếu nhẹ bờ đê Đường vắng thưa / hương thơm mùi lúa chín Ai còn chờ / khách lạ dõi bước về Thăm lại mẹ cha / ngủ yên dưới mộ Nghe đâu đây / dĩ vãng tuổi ấu thơ Thiên thu gọi / nơi xa miền quá khứ Ngập ngừng chân / khách lạ lạc trong mơ... Võ thị Lúa 9 Sonntag, 25. Mai 08 |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by tieuvuvi vào ngày 19. Jun 2008 , 02:03
Hi, chị MT và chị ĐH...
Hai chị có khoẻ không? Cùng là người nhà với nhau cả, chị Thy Thy và Chị Trúc Giang đều là nghĩa tỷ của Vi cả...Vi xin mạn phép mượn đất chị MT, để giới thiệu thơ những người thân thương của Vi nhang... Đã lâu lắm rồi, tôi không viết dạ khúc cho chị và tôi...Tối hôm qua, vừa ngồi nghe Mai Thiên Vân hát bài " Tiếng Sông Hương", vừa ngồi nhâm nhi dĩa bánh bột lọc, tôi lại chợt nhớ Huế và chị vô vàn...Ngoài trời đang chuyển cơn giông. Xa xa tiếng gầm gừ của trời như lay chuyển cả hồn thơ nhỏ bé của tôi...Trời tháng năm ở Nội Thành mình ra sao rồi chị nhi? Hồ Tịnh Tâm đã nở hết sen chưa? Mùa này chắc con đường Lê Lợi đã rực màu hoa phượng...Những tà áo trắng Đồng Khánh chao nghiêng vành nón bài thơ có còn làm cuống quýt những bước chân chàng trai Quốc Học không hở chị? Nói đến tháng năm, tôi lại cảm thấy nhớ trường, thày cô và bạn bè ngày xưa thật da diết...Nhớ mùa thi, nhớ tiếng ve nức nở gọi sầu, những cánh phượng hồng ép trong trang lưu bút nắn nót những dòng thơ tình mà màu mực tím vẫn còn chưa phai...Nói đếh hè, tôi lại nhớ những vần thơ sầu muộn hoài niệm của N. Thơ N viết về tuổi học trò sao mà mượt mà và thơ mộng đến thế...Mùa hè của N buồn man mác với nỗi nhớ mùa hoa phượng Bóng em về chân sáo guốc reo vui Khung trời xưa vẫn xanh tình kỷ niệm Em về đâu để năm tháng ngậm ngùi Con đường tình hàng cây sao cao vút Mùa thu vàng chiều lộng gió xôn xao Lá sao bay trong chập chùng hư ảo Em thật xa , xa mãi tự hôm nào Có bao giờ em về thăm trường cũ Lặng nhìn màu mây trắng vẫn còn bay Cơn gió hoang trôi qua khung cửa lớp Kỷ niệm xưa ray rứt mãi những ngày (Chiều xưa - Khiếu Long) Tôi cũng thế...Hè về gợi niềm đau chia phôi...Nước mắt tạ từ, cuộc tình vội bay xa theo dòng đời nghiệt ngã...Nhìn cảnh cũ, cũng những nhành phượng đỏ lung lay trong gió, tôi cũng thấy thương nhớ ngút ngàn và Chờ bóng em về nhịp guốc reo vui Con đường xưa còn đong đầy kỷ niệm Có nhớ em trong tiếc nuối ngậm ngùi Ở nơi này bên tháp đài cao vút Em nhìn mây trắng thẩn thờ xuyến xao Mong theo cánh gió bay vào mộng ảo Tìm đến bên anh dấu yêu thuở nào Sẽ có ngày em về ngôi trường cũ Dư hương xưa còn đấy chẳng phôi phai Nhìn nhánh phượng hồng lã lơi trước lớp Càng nhớ thương anh với những tháng ngày (Hương tình xưa -Tiểu Vũ Vi) Từ mấy tháng nay có một người con gái lạ đã cuốn hút lòng hiếu kỳ của tôi với dòng thơ tình ngọt ngào thơm như lúa chín thoảng hương đồng gió nội của xứ dừa quê ngoại tôi, và bút pháp viết văn thì rất giản dị nhưng chuyên chở nhiều cảm xúc thầm kín... Lúc tiểng ai về bên kia sông Con đò hiu quạnh không ai gọi Bên bờ lặng lẽ nhớ mênh mông (Trúc Giang Tử) Người con gái này đã gặp ba tôi trong một thành phố hằn những vết tích đau thương, ô nhục và hận thù ở Đức quốc...Một tường vi trong quân ngũ, có dịp gặp một tường vi ngoài đời để một năm sau người con gái ấy trong một góc phố ảo tình cờ hội ngộ với một tiểu tường vi-mưa...Thế là tôi lại có thêm một người chị...Tôi thấy Ơn Trên thật yêu thương tôi để chung quanh tôi tràn ngập nghĩa tình quê hương Trung Nam Bắc...Tôi theo N đi dọc con đường cái quan từ Bắc vào tới đất Thần Kinh, rồi theo chị Thy thy của tôi đi từ Huế xuôi về Nam, còn chị Trúc Giang của tôi sẽ dẫn tôi dọc theo con sông Hàm Luông về đến Mỹ Lồng...để những đêm trăng nghe đàn ca tài tử khúc Dạ Cổ Hoài Lang nhớ nhớ thương thương... Câu hò ở lại ngậm ngùi vấn vương Ru hời mái đẩy nhịp thương Qua sông chim sáo đoạn trường thở than Ba Tri sầu não tơ đàn Dạ lang hoài cổ bẽ bàng phận duyên Hỏi người tình phụ cánh quyên Khúc ca lẻ bạn nghẹn niềm xót xa… (Lỡ một cung đàn -Tiểu Vũ Vi) Tuy chỉ gặp nhau trên phố ảo nhưng chữ tình trong thi ca như sợi dây vô hình buộc những vòng tay chúng tôi lại với nhau...Tình lãng mạn, Gió mơn man trên màu nắng hanh vàng Áo thiên thanh dưới bầu trời xanh ngát Em yêu kiều lộng lẫy dáng xuân sang Anh nói thật anh chẳng cần chi cả Chỉ nhìn em rạng rỡ với nụ cười Và như thế đời trở thành diễm tuyệt Sinh nhật tình, xuân thắm mãi hồng tươi (Sinh Nhật Anh - Khiếu Long) tình thuỷ chung, Đẫm đóa tương tư ngát cánh hoa lòng Anh nơi ấy nung vần thơ sầu rụng Em ủ tro tình ươm nỗi chờ mong... Tháng năm nồng nàn hoa chuông hạnh phúc Gửi về anh lời nguyện chúc an lành Nợ bút duyên thi xin tròn mơ ước Giữa vực sầu tình ta mãi trong xanh (Tháng 5, N và em - Tiểu Vũ Vi) tình ngọt ngào, Tiếng yêu thương còn vọng đến bây giờ Tha thiết quá…như nhịp tim mình thở Trăng diệu huyền khép mở một trời thơ Vắng giây phút nhớ ngẩn ngơ thầm gọi Xa một ngày lòng khắc khoãi không yên Hai ba hôm …lệ buồn rơi lặng lẽ Nếu suốt đời …hồn đắm cõi sầu miên (Lời Thầm cho anh - Trúc Giang) tình vĩnh cửu Em yêu tôi, biến tôi không ngần ngại Tặng lại Đời tất tận những niềm yêu Nên thi-thơ hội tụ trọn yêu chiều Xin gởi lại Tình Yêu này cho nhân-thế Khắc tên Em phút giây kia vĩnh cửu Khắc tên mình bên cạnh mỗi bài thơ Khắc nên mơ đày đọa mối tình hờ Là sự thật tôi hôm này lên tiếng!! (Vĩnh Cửu -Thy Thy Hoàng Thy Mai Thảo) quyện thành một chữ Tình chân thật dâng hiến cho cõi Thơ...để rồi đồng cảm như những nốt nhạc trầm thinh lặng nhẹ buông xuống dòng đời...Để cảm thông, và chia sẻ lăn dài như những hạt mưa rơi ngoài khung cửa đem một làn gió mát thổi thì thầm vào hồn người lời ru ngọt ngào, chan chứa lãng mạn, đậm đà thuỷ chung của một Tình yêu thiên thu bất diệt...Mưa vẫn rơi, trống điểm sang canh, tôi thiếp dần vào cơn mộng say... Tiểu Vũ Vi 13/05/08 PS: Bài viết này thương tặng hai chị dấu yêu của Vi... PTMC. |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by Dau Do vào ngày 19. Jun 2008 , 17:18 tieuvuvi wrote on 19. Jun 2008 , 02:03:
Chị Đ Đ cảm ơn em gái Tiểu Vũ Vi đã mang 2 nghĩa tỷ về giới thiệu. Thì ra trong giới thi văn các anh chị em cũng đầy thân tình hả em, cho dù là chỉ gặp nhau trong thế giới...ảo. |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by Tuyet Lan vào ngày 21. Jun 2008 , 11:35 DongVan wrote on 17. Jun 2008 , 21:01:
Xin chia xẻ nỗi buồn với chi MT , vi Hoa Lan vừa thua trân quaterfinal cho Rusia vơí tỉ số 1-3 in extra time . Ruud van Nistelrooy tied the game vơí cú sút thật hay 1-1. Hai đội phải choi extra time và Dimitry Torbinski and Andrei Arshavin cuả Russia score trong vòng 5 minutes - Thôi thì thua keo này ta bày keo khác chi nhé . TL |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by DongVan vào ngày 21. Jun 2008 , 19:33 Tuyet Lan wrote on 21. Jun 2008 , 11:35:
Với tỷ số 3/1 cũng buồn buồn cho đội Netherland nhưng xét lại chẳng riêng gì Holland mà từ hôm bắt đầu tranh giải tứ kết, hầu như cả ba đội đều gây sự bất ngờ cho khán giả , Như Portigal thua Đức , Croatia thua Turkey và hôm nay Holland thua Nga cho ta thấy cả ba đội đều bị ngựa về ngược , còn ngày mai nữa , theo thành tích thì ai cũng đoán Spain sẽ thắng Italia nhưng nào ai biết chắc khi trận đấu chưa kết thúc .... Vì vậy thắng thua cũng chẳng có gì đáng buồn , đừng nổi nóng mà bạo động như đêm hôm trước ( chiều thứ sáu ) dân ủng hộ Turkey choảng nhau với dân bênh Croatia để cảnh sát thuỵ Điển phải đem vào nhốt đến cả 100 mạng thật là mắc cở Nao MT hãy cười lên ĐV |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by mien_thuy vào ngày 21. Jun 2008 , 22:03 DongVan wrote on 21. Jun 2008 , 19:33:
Cười hỏng có nổi rồi anh Đ V ơi, hóc từ tối hôm wa rồi , có ghi nhận lại trận bóng nè đá như vầy mà thua đó Hai ông bầu của hai đội đều là người Hoà Lan , trận này đấu trí nhau một già một trẻ ... nhưng ông trẻ bị thua rồi chắc vì thiếu kinh nghiệm ... Mặt mày ai cũng bí xị hết ... khán giả đã ủng hộ trận đấu Hoà Lan Mà MT coi xong trận này cũng bí xị luôn :-[ |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by mien_thuy vào ngày 26. Jun 2008 , 01:03 |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by mien_thuy vào ngày 09. Jul 2008 , 16:24 Trại hè Petrusky tháng 07 -2008 Đại Hội Petrusky năm nay lại về vào dịp hè của những ngày nắng hạ , thời tiết rất dễ chịu cho thời gian nghĩ cuối tuần . Không do dự gì hết tôi cũng thu xếp nhanh chóng cho chuyến đi vài bửa sang dự trại hè với anh em Petrusky bên Đức được tổ chức ba hôm từ thứ sáu là ngày nhập trại cho đến trưa chủ nhật tại trung tâm Jugendzentrum Ronneburg ... Xe lửa vừa tới nhà ga lớn Venlo , tôi đã thấy anh Hoá đứng đón tôi ngay cổng nhà ga , vì trong chuyến đi này, tôi đã được anh Trực cho biết tôi chỉ cần tới nhà ga Venlo sẽ có người đến đón rồi đi tiếp tới trại . . Anh Hoá đở giúp tôi hành lý và đưa tôi ra xe , trên xe có hai chị cùng đi chung xe anh để đến trại hè một thể . Anh Hoá giới thiệu tôi cùng hai chị , chúng tôi tay bắt mặt mừng như thể đã quen nhau từ lâu lắm . Đoạn đường từ Venlo đến trại hè Petrusky nay đã có bốn chúng tôi cùng chia xẻ đoạn đường dài gần ba tiếng đồng hồ , thế mới biết *Đường xa chẳng ngại ngần * ... Chúng tôi vừa tới cũng vừa kịp giờ dùng cho bửa ăn tối ở trại ngày đầu . Nhìn quanh quẩn để tìm bóng dáng anh chị 3 Châu nhưng không thấy , trong phòng ăn cũng đã đầy người , tôi cũng chỉ ăn qua loa cho xong bửa và thăm dò đến chỗ phòng ốc tạm trú mà chị 3 Châu đã lo ghi tên dành sẵn cho chúng tôi . Phòng ngủ riêng cho chúng tôi gồm năm giường gọn ghẻ với những tấm trải giường sạch sẽ , tôi đóan trong số có ba người đi theo cùng anh chị, chỉ riêng người bạn gái của chị 3 là tôi chưa biết mặt . Nơi này cũng đã từng hai năm trước đây tôi đã gặp Quỳnh Hương , Jazy Dạ Lan , Ngọc Hân , năm nay họ đã không đến được vì bận bịu những công việc riêng tư khác , một chút bùi ngùi nhớ nhau khi nhìn lại những hình ảnh quen thuộc mà cũng đã lâu lắm rồi bây giờ tôi mới được nhìn thấy lại .. Gần một giờ sau mới thấy bóng dáng anh chị 3 vừa đến ngoài cửa trại , lần này gặp lại em Thanh Tâm vẫn nét duyên dáng Huế ngày nào thấy em cũng không mấy thay đổi , cũng vẫn giọng nói nhẹ nhàng của miền núi Ngự sông Hương , em chào hỏi mọi người và chạy đến ôm tôi mừng rở , thế mà qua bên Pháp năm ngoái tôi lại không gặp được em trong lần ra mắt sách và lần tổ chức văn nghệ Paris . Chúng tôi nhanh chóng chuyển hành lý cá nhân của nhau về phòng và sau đó lên hội trường để tham dự văn nghệ bỏ túi trong đêm đầu tiên đến trại . Vẫn như mọi năm , các anh như anh Thảo , anh Hoà , anh Trực thay phiên nhau ngỏ lời chào mừng anh chị em đến tham dự trại hè năm nay và cho chúng tôi biết sơ qua về chương trình trong ba ngày của trại để chúng tôi tiện theo dõi . Đặc biệt lần tham dự trại hè năm nay có sự cộng tác của phái đoàn Gia Long Ấu Châu với sự hướng dẫn của Thầy Cô đã đảm nhiệm phần *Biểu Diễn Thời Trang Áo Dài * . Và do chị Thiên Nga và chị Kim Hoàng ở Đan Mạch tự thiết kế . Chị Thiên Nga đang sống tại Paris hiện nay và cũng là cưụ học sinh Gia Long ngày trước ... Năm nào cũng thế , sau lời mở đầu khai mạc trại hè của Ban Tổ Chức , người kế đến lên kể chuyện vui , chuyện gặp gở vẫn không ai khác là anh Hoà , người cũng nổi tiếng là một tay kể chuyện cười ở trại, mà quả thật nếu trại thiếu anh hay buổi họp mặt nào mà thiếu anh thì khó ai tạo được những âm thanh cười đến độ mọi người cùng hưởng ứng phải khua thêm bàn ghế để thay tiếng hò hét cổ võ Trong đêm văn nghệ bỏ túi , lần này đặc biệt chúng tôi được thưởng thức giọng ca đến từ San Jose (Mỹ Quốc) của chị Vĩnh Thanh Thảo thật ngọt ngào và trữ tình qua một vài ca khúc đã một thời vang bóng của Phạm Đình Chương *Đôi mắt người Sơn Tây * v.v. Và trong đêm nay chị Cúc bà xã anh Phạm Văn Hoà cũng đã làm chúng tôi bất ngờ với màn tự biên tự diễn , lâu nay ít khi thấy chị hát với chiếc đàn Guitar như thế , thật là một bất ngờ cho chúng tôi không ít . Nhìn chị với cây đàn trong tay khi cất tiếng hát cùng với dáng vấp thật bé nhỏ , chị đã đưa chúng tôi về lại khoảng thời gian nào đã xa với vùng trời kỷ niệm ... Cũng như một hình ảnh khác trong đêm văn nghệ bỏ túi đêm nay , một cặp giống như Lê Uyên và Phương là chị Tuyết Dung và anh Phạm Văn Nam cũng đã cho chúng tôi nghe bài hát tình ca. Thật xúc động với tiếng hát ngọt ngào của chị Dung và tiếng đàn của riêng anh Nam. Chưa hết đâu đểm đầu tiên chúng tôi cũng được nghe lai rai vài bản vọng cổ không đầu không đuôi của anh Trực , nhưng thật là phải cố nín cười vì giọng anh lên nữa chừng rồi đứt quảng. Nhưng anh đã cho chúng tôi những tràng cười thoải mái và sặc sụa . Nếu mà đêm văn nghệ đầu tiên này có thêm giọng cười cũng không kém phần hài hước của anh Chương nữa thì quả là những trận cười long trời lỡ đất mới thôi ... Tuy là đêm đầu tiên nhưng không khí đượm tình người xa xứ , văn nghệ vì thế mà kéo dài đến mãi khuya mới chia tay ... Ngày thứ hai của trại Sáng thứ bảy với bầu trời quang đảng , ánh nắng lên quá ngọn cây, chúng tôi tụ họp nhau tại phòng ăn để dùng bửa điểm tâm và sau đó ra sân làm lễ chào cờ . Bài hát chào cờ là bài Ngàn Năm Petrusky của Nguyễn Minh Châu &Hoàng Yến , mọi người đều yên lặng trong phút giây trang trọng này . Lễ chào cờ hằng năm của trường Petrusky vẫn không thể thiếu trong mỗi lần họp traị . Nhìn lá cờ từ từ được kéo lên cao , làm tôi liên tưởng như ngày nào còn bé vẫn chào cờ mỗi sáng thứ hai dưới sân trường khi tôi còn ngồi ở ghế nhà trường sau bao năm tháng đó . . . Giờ chào cờ vừa xong, anh 3 Châu đã triệu tập các anh em lại để hướng dẫn thực tập các động tác Taichi , rất nhiều anh chị em cũng rất yêu chuộng môn học này vừa nhẹ nhàng , sảng khoái và vừa giúp cơ thể chúng ta ngăn chận được các thứ bệnh như cảm cúm đương thời , và nhất là trẻ mãi không già mà anh 3 thường nói . Anh 3 Châu đã theo học khoá học này khá lâu , nay nguyện vọng của anh không ngoài mục đích hướng dẫn lại các anh em nào muốn theo học . Mỗi năm khoá học được tổ chức bên Pháp , thời gian kéo dài trong 10 ngày . Tất cả mọi chi tiết xin liên lạc với anh 3 theo địa chỉ và số phone có ghi phía dưới . Trong ngày hôm nay cũng có hai buổi nói chuyện về đề tài Khoa Học với giáo sư Trương Bổn Tài và truyện Kiều Nguyễn Du do cô Phạm Thị Nhung trước là cựu giáo sư việt văn Gia Long đảm trách . Như tôi được biết là trong phái đoàn giáo sư cùng đi với cô Nhung lần này gồm có cô Diệu Lan , cô Diệu Chược, cô Như Mai và thầy Dại Dzương .Những đề tài này đều hấp lực người nghe nên mọi người đã đến tham dự khá đông . Cô Nhung với giọng Bắc dịu dàng kể truyện Kiều _Nguyễn Du đã đưa chúng tôi về với một thời áo trắng xa xưa khi còn ngồi nơi ghế nhà trường, làm tôi nhớ lại Thầy Hoàng Châu dạy giờ việt văn truờng Phan Sào Nam dạo đó . Không biết giờ này thầy tôi ra sao, và tôi có còn được diễm phúc gặp lại thầy như đã gặp thầy Song Nhị dạy Anh Văn của tôi bên San Diego không nhỉ ?! Cô Nhung trông vẫn còn rất trẻ và duyên dáng với nét dịu hiền , chỉ tiếc là tôi không phải là học trò Gia Long của cô đấy thôi . Buổi chiều qua đi rất nhanh lại sắp đến giờ chúng tôi dự buổi thịt nướng , buổi ăn đặc biệt vào tối thứ bảy của trại vẫn là buổi nướng thịt ngoài trời và may sao trời về chiều thật là nắng ráo không gợn chút mây , buổi nướng thịt diễn ra trong bầu không khí vui nhộn và mọi người đều hưởng ứng vui vẻ, ngon lành ... Đêm Văn Nghệ Chính ._ thứ bảy 05/08 Người điều khiển chương trình văn nghệ đêm nay là anh Sông Lô , anh đã làm cho bầu không khí thêm sinh động với các tiết mục văn nghê lần lượt diễn ra do các anh chị em của các trường đến tham dự và nhóm văn nghệ Siliconband bên Pháp . @ - Liên khúc Tôi muốn và Yêu đời , yêu người của Lê Hưu Hà, do nhóm hợp ca của trường Chu văn An và Trưng Vương thưc hiện đã mở đầu chương trình văn nghệ đêm nay .Nhìn các tà áo xanh của các chị thướt tha bên cạnh áo trắng Chu Văn An đã làm sống lại một thời làm học trò thơm mùi sách vỡ . Các anh chị diễn đạt bài hát rất hay và hiện đang cư ngụ tại thành phố lớn Hamburg . Bài hát mở đầu chương trình đã được đón nhận nồng nhiệt bằng tiếng vỗ tay cộng thêm tiếng khua bàn ghế để cổ võ khua vang lên inh ỏi . @ - Bài hát thứ hai kế tiếp chương trình là tiếng hát thật nông nàn của chị Vĩnh Thanh Thảo với ca khúc Tình Ca của Phạm Duy ... Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời ..Tiếng hát của VT T cùng với tác phẩm Phạm Duy đã cho chúng tôi niềm tự hào về một quê hương mà chúng tôi đã có và đã xa , chỉ mong rằng một ngày mai chúng tôi được trở về cái nôi từ thưở mới chào đời . @ - Chương trình được thay thế bằng màn biểu diễn võ thuật của Trần Vĩ Đan với môn võ Shaolin Wusu (tạm dịch là Võ Đan ) . Môn võ này chúng ta thường nghe nhắc tới ngày xưa rất nhiều qua truyện dài của Kim Dung . @ - Bài hát Một Mình do Miên Thụy trình bày của tác gỉả Lam Phương đã nói lên phần nào những cảm nghĩ khi cuối đời của ông còn chút gì nhìn lại ngay chính thân phận của mình , bài hát này tôi đã từng khóc khi nghe Thanh Hà trình bày và bên cạnh là hình ảnh của ns Lam Phương với chiếc xe lăn khi ông vừa thoát khỏi cơn bệnh ngặt nghèo .Đa số các tác phẩm của Lam Phương là những tác phẩm mà hâu hết trong giới thưởng thức âm nhạc không ai là không biết đến . @ .- Tiếng hát ngọt ngào nồng ấm của chị Tuyết Dung đến từ Paris với Bên Kia Sông và Chỉ Hôm Nay Thôi , đặc biệt bài hát Chỉ Hôm Nay Thôi, thơ phổ nhạc của ns Nguyễn Minh Châu từ thơ Như Hoa , chị Dung diễn tả quả có hồn và rung động đến độ người nghe như tôi cũng thầm ao ước và Chỉ Hôm Nay Thôi trong Ngày Tình Nhân xem như chúng mình là tình nhân của nhau thật sự .. @ ._ Tiếng hát Thanh Nguyên rất ngọt ngào, qua những bài hát tình tự quê hương , và dễ thương trong chiếc áo bà ba thắm tình dân tộc @._ Đặc biệt nhất trong đêm nay là màn ca nhạc kịch Người Yêu Của Lính do anh Phi Bằng và Kim Tơ song ca, và màn phụ diễn do Mỹ Nga và anh Hưữ Nghĩa , anh Nguyễn Huấn và Miên Thụy trong một hoạt cảnh xuất sắc đã được mọi người vỗ tay tán thưởng nồng nhiệt . @._ Anh Phạm Văn Nam , anh Minh Triết thật tuyệt vời với cây đàn Guitar tự biên tự diễn , qua các sáng tác của Anh Bằng và Phạm Duy . @ ._ Trong đêm nay cũng không thể thiếu giọng ngâm của anh Lâm Đăng Châu , anh đã cho chúng ta nghe một vài thi phẩm khá nổi tiếng như bài Chuyện Lòng của tác giả Đinh Hùng v.v.. @ ._ Nguyễn hưữ Nghĩa và Mỹ Nga với bảy ngày đợi mong của Trần Thiện Thanh, rất ngọt ngào và tình tứ qua hình ảnh của chàng trong bộ Quân Phục màu trắng, và nàng với màu áo Trưng Vương @ ._ Tiếng đàn Violon của Cô Nguyễn Thị Như Mai với tác phẩm Nocture của tác giả Chopin @ ._ Màn trình diễn Thời Trang Áo Dài chủ đề Quê hương do Kim Hoàng và Thiên Nga thực hiện thật đặc sắc và nhiều công phu nhất , hai chị đã tìm và chọn được hơn 10 em , các em đã mặc rất vừa vặn chiếc áo dài đủ cở và đủ màu sắc vào người , ngay cả cách đi đứng cũng đã hai cô vẽ kiểu mẫu áo truyền giáo lại thật nhanh chóng , Chỉ tội các em là phải mặc chiếc áo kiểu mẫu ấy vào người ngay từ đầu chương trình , nhưng mãi đến cuối chương trình mới được ra trình diễn . .. @ ._ Phần cuối chương trình phần một là màn hợp ca Cô Gái Việt do các chị Cựu Học Sinh Gia Long cùng các em thời trang trình bày . .. Sau đó là phần giải lao 20 phút và chương trình phần hai chủ đề Yêu Người của đêm văn nghệ cũng được kết thúc sau hơn 45 phút trình diễn và chấm dứt vào lúc 24 giờ . Ai nấy ra về trong niềm hoan hỉ vì đã thưởng thức chương trình văn nghệ khá đầy đủ . -Sáng Chủ nhật-ngày cuối chia tay Sáng hôm sau chủ nhật cũng là ngày cuối cùng sau đó chúng tôi xả trại , sau buổi điểm tâm, tôi theo nhóm người hưóng dẫn đã đưa chúng tôi đến viếng ngọn tháp gần khu vực của trại để tham quan và chụp hình lưu niệm , người đưa chúng tôi đến nơi đó là anh Hoà và anh Phu . Chúng tôi làm một vòng quanh ngọn tháp cũng chỉ gần một tiếng đồng hồ và quay lại trại để dùng bửa ăn trưa và chia tay . Cuộc vui nào cũng có hạn , cuộc gặp gỡ nào rồi cũng đến phút chia tay , giờ phút cuối chúng tôi trao nhau từng địa chỉ email , người thì ghi nhanh số phone và dặn nhau nhớ gọi đừng quên . Đôi ba người còn bịn rịn đến không muốn rời bước , một chút luyến lưu nơi này vì mới hôm nào còn là những giờ phút đầu ngỡ ngàng nhập trại và hỏi han mọi điều mà hôm nay lại là phút từ giã . Riêng tôi , tôi bịn rịn nhất là cô Nhung vì khó mà quên được giọng nói nhẹ nhàng từ tốn của cô , nhớ buổi ngồi nghe cô giảng Kiều, nhớ ánh mắt và nụ cười hiền hoà . Nhớ cô bạn Nga suýt nữa thì dụ được tôi làm người Mẫu để mặc áo dài cho nhóm cô ấy vì thiếu người, nhưng cuối cùng thì tôi từ chối . Nhớ tà áo dài tím của Kim Hoàng thướt tha và nhớ là KH nhờ tôi chụp hình nhiều cho cô nàng vì cái máy hình cô nàng hết pin . Nhớ giọng Huế dịu dàng của hai cô em Thanh Hương và Thanh Tâm . Nhớ chị 3 của tôi thật mảnh mai trong chiếc áo Jurk và khăn choàng màu đen và chính tôi nhờ chị làm kiểu mẫu cho tôi chụp hình . Và nhớ lắm là tôi đã đóng vai Người Yêu Của Lính thật trọn vẹn . Vì tôi cũng đã một thời suýt nữa thì đã là vợ của Lính . .. Tự nhiên tôi nhớ chàng của tôi và nhớ hình ảnh Hoa Biển một thời ... ------------------------------------------ Ngày xưa em anh hay hờn dỗi .... giận anh khi anh chưa kịp tới .... ------------------------------------------------ Dù đã là lần thứ ba dự trại hè, nhưng năm nay không khí khác hẵn có thể vì chương trình văn nghệ khá bất ngờ trong giờ phút cuối đã lưu lại trong tôi ít nhiều quyến luyến và kỷ niệm . Lại thêm một lần nữa kỷ niệm trong đời thật khó quên ..... Miên Thụy 08tháng 05.2008 24h46 |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by Dau Do vào ngày 10. Jul 2008 , 04:38 mien_thuy wrote on 09. Jul 2008 , 16:24:
Miên Thụy ơi, Vì chàng thủy thủ không mang về hoa biển nên em giận hờn nhận đóa hoa mai rừng của anh bộ binh hở?? |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by mien_thuy vào ngày 10. Jul 2008 , 19:01 wrote on 10. Jul 2008 , 04:38:
Chị ơi , là em lẫy đó chị haha, mà y như thiệt chị há ... mà kiếm đâu hoa biển bây giờ hả chị ... |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by Dau Do vào ngày 10. Jul 2008 , 19:07 mien_thuy wrote on 10. Jul 2008 , 19:01:
Bởi vậy tàu người ta mới về trể, mà còn đến tay không, lại viện cớ không vớt được hoa biển ;D. Làm vẻ mặt phụng phịu thấy muốn...nựng há ;) ;) |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by mien_thuy vào ngày 18. Jul 2008 , 21:25
Chị Đ Đ ơi , không biết bên này có ai là thân hưữ với Gia Long không chị nhỉ , nếu có thì vui quá , em sẽ tình nguyện làm nhịp cầu với bạn bè và thầy cô bên ấy như cô Nhung mà MT gặp chẳng hạn ...
Cô Nhung Gia Long Tôi thì thật sự có biết cô Nhung là ai đâu , ngày đầu đến trại tuy đã trông thấy Cô nhưng vì chưa quen biết tôi vẫn chào hỏi và gọi Cô là chị , tôi nhớ bộ đồ tây mùa hè Cô mặc ngày đầu tiên màu lam nhạc, dáng thanh thoát với bước đi khoan thai của cô đã đập vào cặp mắt của tôi rồi , thế là ngày đầu tôi đã đến làm quen với Cô ngay . Bởi chưa biết về Cô nên cứ gọi Cô bằng chị như mọi người , đến chừng buổi tối ngay đêm họp mặt đầu tiên, nghe anh Sông Lô cũng là MC cho đêm văn nghệ này giới thiệu Thầy Cô cùng với mọi người , nên tôi mới biết Cô đó thôi . Cô không già lắm như thầy Ái hay Cô giáo khác bên trường Petrusky mà tôi đã biết qua những lần đến tham dự , không biết ngày xưa cô có khó với học trò không ? chứ mà nhìn cô cười với nụ cười thật hiền nhất là giọng nói từ tốn nhẹ nhàng của cô chắc cô không làm cho học trò phải sợ mà trốn học. Vì tôi nhớ ngày còn ngồi ghế nhà trường, hễ hôm nào tôi quên gạo bài mà gặp ngay ông thầy khó tính là tôi trốn ở nhà thôi , bởi vào lớp mà bị thầy gọi sổ trúng tên tôi , thì có mà hôm ấy tôi chỉ việc lảnh trứng vịt về ăn hỏng hết .... Có hai cô là Thanh Hương và Thiên Nga thì đích thật là học trò của cô ngày trước vì lúc nào cũng thâý họ xoắn lấy Cô và hay kể chuyện ngày xưa của trường Gia Long, ngôi trường nằm gần chùa Xá Lợi . Thiên Nga chắc cỡ tuổi tôi là cùng, còn em Thanh Hương đặc biệt có giọng nói Huế rất dễ thương và mái tóc thề ngang vai... Hôm biết cô có giờ giảng về Kiều , tôi có đến dự nhưng không ngồi lâu vì đến giờ tôi phải tập văn nghệ nên đã tự ý chuồn lặng lẽ . Nhưng dù sao thời gian này ngồi nghe cô giảng Kiều hoặc nghe được thầy Trương Bổn Tài nói về đề tài Văn học như truyện Hồng Bàng dù là thời gian rất ngắn ngủi, nhưng tôi lại có được cảm giác như sống lại thời gian nào xưa cũ khi vẫn còn là một cô bé ngoan hiền bên đống sách vỡ . Nhìn lại tuổi thơ ngày nào đã qua, thiên đàng xưa đánh mất , nên bây giờ được diễm phúc gặp lại Thầy Cô biết nói sao hết nỗi nghẹn ngào , cảm xúc dâng trào trong tôi . Nhớ hôm từ giả nhau về trước giờ chia tay , tôi cùng cô Nhung và bạn bè chụp hình làm kỷ niệm . Bây giờ mỗi lần nhìn đến hình ảnh ngày trại hè, trong tôi lại chất đầy nỗi nhớ ... Cô Nhung ơi ! chắc cô không quên những gương mặt thân thương trong ngày Đại Hội Petrusky Âu Châu vừa qua đâu hả cô ! và chắc là cô vẫn còn nhớ đến những học trò của cô mà trong đó có em là người ngoại lệ . Chỉ mong sao, em sẽ gặp lại cô trong một dịp nào đó thôi nhưng không biết bao giờ đó cô ạ . Và các bạn tôi ơi ! hãy nhớ về nhau , về một mùa hè đã qua với đầy kỷ niệm yêu dấu nhé ... Miên Thụy 18July08 |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by Dau Do vào ngày 20. Jul 2008 , 15:30 mien_thuy wrote on 18. Jul 2008 , 21:25:
MIên Thụy ơi, Đ Đ xin lỗi đã trả lời chậm trể nha. Vì lúc này Hội AH bị kẻ gian quậy phá quá, tất cả mọi người đều chú ý về Mục Tin Khẩn :P :P. Đ Đ không biết có anh chị nào là thân hữu GL không, vì cũng không thấy ai lên tiếng :-/,Nhưng nếu MT tình nguyện bắc nhịp cầu thì còn gì bằng ;). |
Title: Re: Ngày xưa còn đó ... Post by mien_thuy vào ngày 22. Jul 2008 , 21:20 Kỷ niệm 60 năm Cờ Vàng Cùng với làn sóng Cờ Vàng tung bay khắp nơi trong lòng thành phố mà tôi đã nhìn thấy qua Net từ hơn tuần nay đã làm tôi xúc động đến rơi nước mắt . Thời gian vừa qua những hình ảnh rước cờ tung bay trên đưòng phố Cali để kỷ niệm cho 60 năm Cờ Vàng được tổ chức rất trang trọng, sau đó là ở Paris tôi cũng lại thấy được một Nguyệt Ánh lúc dâng hương trước bàn thờ Tổ Quốc . Hình ảnh ca sĩ Nguyệt Ánh như sống lại trong tôi sau hơn bảy năm nhìn lại khi NA cùng phái đoàn sang tham dự ngày Quốc Hận 30 tháng 4 đen tại Hoà Lan, ngày vận mệnh đã phủ trùm trên quê hương VN ngàn đời yêu dấu . Rồi cũng mới vừa qua rừng Cờ Vàng cũng đã ngạo nghễ tung bay trên đường phố Sydney bên Úc , xem được những đoạn phim với rừng người rước Cờ Vàng đã làm cho giấc mơ một ngày không xa của tôi về Cờ Vàng sẽ thật sự bay trên nóc thành phố Sàigon . Giấc mơ hồi hương của hàng triệu người Việt lưu vong vẫn là ngọn đuốc sáng mãi trong trái tim của Hồn Thiêng Sông Núi ... Chiều hôm nay Chủ nhật 20 tháng 07-08 Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn CS tại Hoà Lan cũng đã tổ chức ngày Kỷ Niệm 60 năm Cờ Vàng tại văn phòng tỵ nạn của nhiều sắc dân tại s'Hertogenbosch và đây là nơi tổ chức thường xuyên cho các buổi sinh hoạt . Đặc biệt hôm nay có phái đoàn từ Pháp sang tham dự , tin tức mà tôi được biết khi nhận được thư mời từ Ban Thường Vụ . . . Đang lúi cúi tìm máy chụp ảnh trong chiếc xách tay mang theo , chợt có người đến cạnh ôm lấy vai tôi , vừa ngẩng lên nhìn xem ai thì ....Giời ạ ...Chúa ơ..i ...một bất ngờ với tôi đến độ tôi bật khóc thành tiếng ... Người đứng trước mặt tôi không ai khác hơn là Hoàng Thy Mai Thảo , chúng tôi ôm choàng lấy nhau mừng rỡ , tôi nắm tay Mai Thảo nhéo mấy cái xem có thật không ! ! .. Mai Thảo bảo với tôi ..hôm nay theo phái đoàn đi cùng qua bên này dự lễ .Đúng là không ai bảo ai , nhưng nếu ý tưởng ta cùng hướng về một mục tiêu rõ rệt thì tất yếu chúng ta sẽ gặp nhau ở điểm tụ cuối cùng ... Buổi lễ Kỷ Niệm 60 năm Cờ Vàng được tổ chức ngoài trời trong sân của trụ sở , và theo đúng nghi thức làm lễ , ba vị đại diện các Bô Lão bên Cộng Đồng Hoà Lan dâng huơng trước bàn thờ Tổ Quốc . Lễ chào cờ và nghi thức rước Cờ cũng đã được hai vị một thời tung hoành trong binh chủng Dù và Bộ Binh là anh Đoàn Văn Khoa và anh Hồ Cảnh Thuần chỉ đạo . Đoàn người tham dự rước cờ phải chịu ướt vì cơn mưa đến bất chợt , nhưng cũng may cơn mưa không nặng hạt . Sau nghi thức chào cờ , chúng tôi đành phải di tản nhanh chóng vào trong trụ sở và tìm ngay một nơi để có thể xếp nhanh bàn ghế chổ ngồi cho số người có mặt đến tham dự hôm nay vì không thể tiếp tục cuộc nói chuyện ngoài trời như đã dự tính được nữa... Anh Nguyễn Điền Lăng đã mở đầu chương trình với đề tài xuất xứ của Lá Cờ Vàng . Cũng như mọi khi trình bày , anh Lăng qua giọng nói chậm rải , anh đã tường thuật cho chúng tôi nghe về những chặng đường đã qua và lịch sử của lá Cờ Vàng , về sự sống còn sự chung thủy để bảo vệ lá cờ Tổ Quốc hôm nay . Bằng một trái tim, một tấm lòng và bằng một giọng xúc động , anh đã làm cho chúng tôi ngồi nghe chăm chú một cách say mê và cũng từ giọng nói của anh với những nổi niềm khắc khoải cho một ngày mai vinh quang từ ngọn Cờ Vàng . Anh đã làm cho chúng tôi ngồi nghe phải khóc theo anh , tất cả đều chung một tấm lòng , sự chia sẻ và cùng nguyện với nhau đi dưới bóng Cờ Vàng vinh quang cho đến một ngày thật sự nhìn cờ bay trên nóc thành phố thân yêu nơi quê hương VN . Sự xúc động chưa lắng dịu, thì mọi người lại được nghe tiếp những giọng ca thât chân thành cảm xúc qua các bài hát quê hương thiết thực như tiếng hát anh Nguyễn Lê Cường , anh Kế Nguyễn và chị Vũ Thủy . . Trong buổi nói chuyện hôm nay , chúng tôi cũng đã được nghe vài đề tài khác có liên quan tới những ngày đi bộ để Vinh Danh Lá Cờ Vàng từ anh Đào Công Long . Đặc biệt khi nhắc đến thời gian đi bộ và người được nhắc đến nhiều nhất là anh Lưu Phát Tấn , người đã đi bộ trong nhiều ngày và đi bộ thường những năm sau đó , và cũng có lúc anh đi bộ một mình vừa đi vừa vác cờ và về đến điểm cuối . Ban Thường Vụ và mọi người đề nghị tuyên dương và gắn huy hiệu cho anh để biểu dương tinh thần hăng say như một đóng góp thiết thực vào công cuộc đấu tranh hôm nay cho ngọn Cờ Vàng . Anh đã được bác Lê Quang Kế chủ tịch của Hôi Quân Cán Chính lên gắn huy hiệu . Và sau cùng là anh Đinh Lâm Thanh , và anh Dương Hồng Cách cùng đi trong phái đoàn bên Pháp đã lên nói những cảm nghĩ của mình về ngày tham dự Kỷ Niệm 60 năm Cờ Vàng được tổ chức hôm nay , và các anh cũng cho biết là các anh rất xúc động trước sự tiếp đón chân tình của người Việt bên Hoà Lan và mong có dịp nào tiếp đón lại phái đoàn từ bên Hoà Lan sang Pháp tham dự vào những dịp tổ chức sắp đến ... Sau buổi nói chuyện Vinh Danh 60 năm Cờ vàng , chúng tôi được Ban Tổ Chức mời lại dùng bửa ăn chiều thân mật với bún thịt nướng và món gà ragout bánh mì , sau đó chụp với nhau những tấm hình kỷ niệm . Và lúc này tôi mới tìm gặp và tiếp chuyện được với anh Trần Song Thu(đạo diễn điện ảnh Paris) biết qua anh là vào dịp tôi sang Pháp để gặp gở Văn Nghệ Sĩ bên ấy. . . Sau đó mọi người chia tay nhau ra về trong niềm lưu luyến , riêng tôi với Mai Thảo cứ bịn rịn mãi và hứa với nhau sẽ còn qua lại Hoà Lan lần sau khi nào chúng tôi bên này tổ chức . Chúng tôi tiễn phái đoàn bên Pháp ra xe về và chờ khi bóng xe khuất khỏi tầm mắt ... Và riêng lúc này đây , vẫn còn trong tôi những hình ảnh của Lá Cờ Vàng phất bay trong gió mang theo những cơn mưa vội vã của mùa Hè bất chợt , tôi chợt rùng mình vì cái lạnh ập đến như buổi chiều qua đứng làm lễ rước Cờ Vàng dưới cơn mưa lất phất đủ thấm lạnh , nhưng tình người cùng bầu nhiệt huyết của từng trái tim đồng hướng về quê hương đã làm lòng chúng tôi ấm lại . Mơ ước ngày mai nhìn thấy Cờ Vàng tung bay trên nóc cao thành phố SàiGòn chắc chẳng còn xa nữa , cái ngày mà chúng tôi cùng sẽ chia cho nhau những giọt nước mắt .... Ôi ! đó mới thật là nước mắt quê hương ... Miên Thụy 20July 2008 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 24. Jul 2008 , 17:39
Bài viết từ Việt Hoài Phương _ Hoàng Thy Mai Thảo
Ngày 54 năm về trước Mẹ Việt Nam tôi bị chia cắt thân thể mình làm hai nửa. Trái Tim thương tích của Mẹ hiền xẻ làm hai và rỉ máu hoài không lành. Giọt Lệ đắng của Mẹ cũng chia đôi, từ mỗi khóe mắt buồn và nhỏ xuống mỗi bước thời gian của năm dài, tháng ngắn, ngày mong manh...theo từng gót chân mỗi đứa con của Mẹ - bởi hiệp định Geneve 20 - 7 - 1954. Và, cũng máu cùng lệ của Mẹ không chỉ thấm vào lòng đất Việt Nam, mà còn trôi chảy tràn lan khắp năm châu lục của trái đất loài người suốt 33 năm nay, theo bước chân ly hương của mấy triệu đứa con tị nạn cộng sản - bởi ngày lịch sử đen của dân tộc 30 tháng Tư năm 1975. Một sự trùng lặp lạ lùng của những con số? Nếu ai đó không nhớ nổi trong đầu mình số 54 và số 33 này, thì không thể tự cho mình là người biết phép toán nhỏ nhất của cuộc đời? Và nếu như khi biết đọc hai con số đó bằng mắt, mà chẳng gợi lên trong ý nghĩ của mình về một điều gì, hơn một điều bình thường (?) thì không thể tự cho mình mang dòng máu Việt Nam, hay bất kể một điều gì thuộc về tâm thức và con tim?? HÒA LAN- chiều chủ nhật này, thêm một lần nữa lá Cờ Vàng chính nghĩa quốc gia lại được trang nghiêm và trân quý cung nghinh và tưởng nhớ, tại một xứ sở rất đặc biệt, duy nhất trên hành tinh trái đất - mảnh đất nằm dưới mực nước biển, nhưng mà nổi tiếng vì sự giàu mạnh có thứ hạng trên thế giới? Xứ sở của hoa Tuylip như nghĩa "uất kim cương" mà ít ai không bị "bắt mắt" bởi vẻ đẹp rất riêng loài hoa nửa hoang dã này? Xứ sở đúng nghĩa nhất của môn thể thao "bóng tròn" và cũng từng lừng danh trong các cúp vô địch Châu Âu hay vô địch Thế Giới ?... ? Một câu nói được ghi khắc rất đậm trong óc tôi của anh Lưu Phát Tấn : " mỗi người trong cách thể hiện của mình về tình yêu và trách nhiệm với Tổ Quốc tùy theo khả năng và tùy theo lòng nhiệt tình cũng như tiếng nhắc nhở của con tim? Như tôi, tôi chẳng biết làm gì nhiều hơn, là hàng năm tôi mang lá Cờ Vàng này trên đôi tay tôi suốt lộ trình Đi Bộ Quốc Tế không ngưng". Trước tiên chúng tôi được xem đoạn phim đoạn cuối cuộc đi bộ năm nay, mới kết thúc ngày 18 tháng 7 - nhiều đoạn cả hội trường đều tựn động vỗ tay và hò reo sung sương, và hết sức cảm động khi thấy ông thị trưởng Hòa Lan hỏi anh Tấn về lá Cờ Vàng và quan khách cùng chào Cờ Vàng Việt Nam theo nghi lễ như tất cả các lá Quốc Kỳ của các quốc gia khác. Sau đó tôi và mọi người được nghe anh Sơn nhắc lại về lịch sử cuộc Đi Bộ Quốc Tế của Hòa Lan tổ chức hàng năm, cho tới năm nay đã là lần thứ 92. Và riêng anh Tấn cùng một số anh khác tham gia đều đặn kể từ ít năm nay, như: Đi Bộ Quốc Tế Nijmegen hay Đi Bộ Waalwijk - 4 ngày đi bộ, năm 2005 với 120 km (Cang, Lăng, Long, Tấn + Thảo, Sáng, Hoàng) - tháng 9 năm 2006, đi bộ 80 km Waalwijk, từ chiều thứ bảy dến chiều chủ nhật (Tấn) - 4 ngày đi bộ, năm 2007 với 160 km (Tấn, Thảo) - tháng 9 năm 2007, đi bộ 80 km Waalwijk (Cang, Tấn) - năm nay, 2008 - chặng đường 160 km, với 4 ngày Đi Bộ Quốc Tế (Tấn) - riêng năm 2006, Đi Bộ Quốc Tế - 40 km ( Lăng, Tấn ) - lần này, chỉ đi một ngày, vì có 2 tham dự viên chết vì nắng, nên cuộc đi bộ này bị hủy bỏ ngay ngày hôm sau) Câu chuyện rất nhanh gọn của một cựu sĩ quan trường Thủ Đức, kể về những cuộc chiến ác liệt mà anh từng tham dự và từng bị đổ máu nơi chiến trường : một lần bị thương, mùa Xuân đẫm máu Mậu Thân 1968. Một lằn trên chiến trường Mùa Hè Đỏ Lửa Xuân Lộc năm xưa 1972. Anh chỉ xin duy nhất một điều: Khi tôi chết, hãy phủ lên thân thể tôi lá Cờ Vàng này, mà tôi đã từng chiến đấu và đổ máu dưới bóng của lá cờ thiêng liêng đó. Tôi nguyện cho tới ngày nào tôi còn sống, tôi còn làm hết những gì mình có thể làm được cho lá Cờ Vàng mà tôi đã chọn, để cống hiến và phục vụ vì Tổ Quốc Việt Nam tôi. Không bao giờ tôi có thể quên được gương mặt và lời nói rất giản dị của anh. Nỗi ngậm ngùi của anh Kế, khi nhắc tới những người bạn tranh đấu từng sát cánh bên nhau, từng đi cùng nhau sang Paris mỗi lần có lễ Vinh Danh Cờ Vàng. Từ chỗ cả nhóm mười người, mà nay chỉ còn lại rất ít. Những nỗi buồn đau, thương tiếc luôn là điều dễ đi vào lòng người ly hương : chia xa Quê Hương xứ sở - xa xăm dặm đường? Chia xa bạn hữu - dặm trường bơ vơ? Những chia sẻ công việc tranh đấu trong lĩnh vực văn thơ nghệ thuật, lần này tôi ghi nhận cho mình và trao tặng cho người - nhiều hơn cả là qua cuộc nói chuyện rất nhanh nhưng rất rõ ràng với anh Điền Lăng, trước giờ khai mặc buổi lễ. Những người như chúng tôi là do "ngọn gió tranh đấu vì công bình và công lý" đưa bước để cùng gặp gỡ rất tình cờ. Chúng tôi đều muốn điều tốt lành cho quê hương mình, cũng như cho toàn nhân thế. Vì thế mới lần trước, sau lễ Vinh Danh 60 năm Cờ Vàng tại Paris tôi gặp anh chưa kịp chào hỏi gì nhiều, nhưng đã nhớ mặt anh. Còn lần này, khi anh cùng mọi người bên Hòa Lan tổ chức lễ Vinh Danh Cờ Vàng tôi cũng lặn lội để tới cùng nhóm bạn tranh đấu của tôi ở Paris. Nên khi anh lên trình bày bài phát biểu về ý nghĩa của lá Cờ Vàng ba sọc đỏ, tôi dễ dàng "bắt" tất cả những dòng suy tư và tư duy rất đặc biệt của anh. Tôi không có gì ngạc nhiên khi anh đã làm cả hội trường phải xúc động, và chính anh cũng xúc động nghẹn ngào ở vào đoạn cuối bài diễn văn : ngày 30 thắng Tư năm 1975 - nếu các em trường thiếu sinh quân Vũng Tàu, tuổi chỉ 13 - 16, còn biết thể hiện sự gìn giữ là Cờ Vàng này thêm gần hai giờ đồng hồ nữa, sau lệnh đầu hàng của Dương Văn Minh. Và các em là người làm Lễ Hạ Quốc Kỳ, lần cuối cùng vào giờ phút cuối cùng - lá Cờ Vàng của chúng ta có mặt trên mảnh đất Việt Nam của mình. Thế thì chúng ta, ngày hôm nay sau 33 năm dù nơi xứ người, mới có Lễ Thượng Kỳ Cờ Vàng, mỗi khi chúng ta tưởng nhớ tới Quê Hương Đất Nước và những người đã đổ máu vì lá cờ này? Hãy tự mình chào lá Quốc Kỳ thân yêu này mỗi ngày nơi trái tim của chúng ta. Hãy cùng nhau tranh đấu cho ngày Quê Hương được thực sự Tự Do, Dân Chủ. Chúng ta có quyền hi vọng ngày trở về làm lễ Thượng Kỳ Cờ Vàng tại Quê Hương Việt Nam không bao xa nữa. Những con người cho tôi nhiều cảm mến và nể trọng, đó là anh Phát, anh Jean & chị Phượng, anh Đinh Lâm Thanh, thanh niên Trúc, Trang, anh Cách... luôn có mặt trong các lần hội họp về chuyện tranh đấu, hay các cuộc meeting, biểu tình. Lần này có thêm anh Trần Song Thu (đạo diễn điện ảnh - Paris) tham dự. Tôi rất đồng ý với anh, khi anh nói vì sao anh lựa chọn những cuộc hội họp này hơn là những hội họp văn nghệ sĩ hay gặp gỡ bạn bè bình thường. Bởi thế anh cũng không giống tôi không có xuất hiện trong những sinh hoạt ồn ào của giới văn nghệ sĩ Paris đã lâu lắm rồi. Anh nói, anh rất mừng và hãnh diện được gặp tôi, để trao đổi về những nguyện vọng và công việc điện ảnh của mình. Tôi cũng nói là tôi cùng niềm vui như anh, được chia sẻ những ý nghĩ của anh nơi cuộc sống tâm hồn khi đặt niềm say mê vào điều mình có khả năng thể hiện để cống hiến cho Đời. Tôi hát cho anh và mọi người trên xe của anh Jean nghe vài ca khúc mới của tôi, sau khi mọi người trách tôi sao không "đáp lễ" bàn bè Hòa Lan bằng một bài hát nào đó (cũng tại tôi không chuẩn bị sẵn bài hát, và chương trình của bạn thì đã kín mít và đều phải đăng ký trước). Nhưng tôi hứa là lần sau trở lại Hòa Lan tôi sẽ hát tặng tất cả mọi người những điều thơ nhất mà thật nhất, đi ra từ trái tim tôi, mong manh trong tâm hồn tôi. Miên Thụy, một tình bạn thơ văn thật nhiều hữu duyên dễ thương với riêng tôi. Hai lần tôi đón bạn mình qua Paris tại nhà gare du Nord và cũng hai lần tiễn chân bạn lên tàu cũng tại đó - cả bốn lần bạn đều sụt sùi nước mắt. Lần này tôi tự tới Hòa Lan, không hề hẹn hò gì với bạn, nên khi bất ngờ nhìn thấy nhau khi tôi bước vào phòng họp, lúc đó mới có rất ít người, thì cả hai chúng tôi đều không thể tin ở mắt mình. Bạn tôi lại khóc, khi ôm cứng lấy tôi một hồi thật lâu và thì thầm : "Oh, Tý Ngơ ơi, cứ nghĩ đang nằm mơ thấy "cụng đầu" nhau, hay "rờ tóc" nhau trong nhà T's" - Góc diễn đàn Net, Gia Long - Vietbao, nơi chúng tôi cùng sinh hoạt chung muôn mặt sự đời thơ, văn, tranh ảnh nghệ thuật... Lẽ dĩ nhiên là hai đứa chúng tôi kè kè đi bên nhau như hình với bóng suốt chiều này. MThuy là người chụp cho tôi tấm hình đứng cạnh anh Tấn, khi anh vừa tặng cho tôi huy hiệu Cờ Vàng và tự tay anh gắn lên áo tôi. Và cũng MThuy chụp cho tôi tấm hình cuối cùng của cuộc gặp gỡ, đó là với anh Kế, ngay trước cửa của Văn phòng tị nạn Hòa Lan. Trên đường trở về Paris, chúng tôi đều sung sướng và đem về theo mình tấm lòng chan hòa nồng ấm tình người của tất cả những người đồng hương Hòa Lan. Anh Thu còn nói nên thành ý thơ : tôi tới Hòa Lan, tình người nơi này như một dòng nước mát chảy tràn vào dòng sông tâm hồn của tôi. Hoàng hôn không hẹn trước ... Một ngày mưa nắng xen nhau bất chợt suốt lộ trình từ Pháp qua Bỉ rồi tới Hòa Lan, thêm vào việc chúng tôi đi bi lạc đôi chỗ (thành ra mất tới hơn 7 giờ đồng hồ lượt đi ). Nên khi về lại Pháp trời rất sáng sủa, không còn đi lạc nữa...và chiều buông xuống từ tốn với ánh nắng vàng dịu, thì tất cả chúng tôi đều thấy rất nhẹ nhõm trong lòng. Phải, cùng một con đường đưa chúng tôi đến với bạn, cũng cùng con đường ấy đưa chúng tôi trở về nhà. Nơi điểm giữa cuộc đời chúng tôi gặp nhau : vì lá Cờ Vàng chính nghĩa quốc gia. Và trên con đường tranh đấu cho Quê Hương Việt Nam, dẫu đầy chông gai và bão tố, nhưng chúng tôi biết đó là một con đường thẳng tắp của những điều thuộc về công bình và lẽ phải. Đoản Khúc cho Quê Hương "Cùng Một Con Đường" viết về ngày 20 tháng 7 năm 2008, tôi xin tặng lại cho tất cả những người đã có mặt tại thành phố Den Bosch - Hòa Lan và tham dự lễ Vinh Danh 60 năm Cờ Vàng, cùng kỷ niệm 54 năm ngày hiệp định oan nghiệt Geneve 1954 đã chia đôi đất nước Việt Nam tại vĩ tuyến 17. Và xin được trân trọng, gởi tới tất cả những người đang tranh đấu cho Mẹ Việt Nam, với ước nguyện tốt lành nhất cho tất cả và tất cả. Paris, 21-7-2008 Việt Hoài Phương ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 20. Aug 2008 , 20:40 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 20. Aug 2008 , 20:42 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 24. Sep 2008 , 17:23 Lời cho anh, cảm nghĩ khi đọc tập thơ (viết từ những Vụn Vặt - Trạch gầm ) Cuối cùng tôi cũng phải từ giã Cali , nơi mà đã cho tôi những lần hội ngộ , cứ mỗi lần trong chuyến đi thật vội vã tôi lại có cơ hội gặp gỡ thêm một vài khuôn mặt mới quen thuộc , chuyến đi này tôi đã gặp Trạch Gầm, một nhân vật mà tôi đọc thơ quê hương của Anh rất nhiều, thơ viết về Người Lính QLVNCH , viết về một hoài bão mà suốt đời Người Lính hằng đeo đuổi và ôm giấc mơ làm đứa con của Mẹ nhưng đã không tròn vì vận mệnh đất nước đã cuốn trôi đi ... Biết đến thơ Trạch Gầm là những ngày tôi còn lang thang trên Việt Báo , tôi thường vào trang thơ tình Khiêu Long mỗi ngày, ngoài ấp yêu những vần thơ của Khiêu Long tôi lại còn được dịp thưởng thức thêm những vần thơ hay của các tác giả khác mà nơi trang thơ Khiêu Long , anh thường hay sưu tập . Lúc đầu với cái tên Trạch Gầm nghe rất là lạ lẫm nhưng sau vài lần đọc thơ TG , tôi đã cảm những lời thơ TG, lời thơ bằng nước mắt như đổ ập vào hồn tôi và tâm tư không kém, thơ TG có tất cả, có người tình bé nhỏ và có cả quê hương , một quê hương với nưóc mắt nhọc nhằn mà trong đó có tôi hiện diện . Lúc ấy tôi chưa biết Trạch Gầm là ai sao lại có những vần thơ làm người đọc xúc động không ít khi vận mệnh đất nước đang chìm vào khói lửa . Tôi đã khóc với Lời trước nghĩa trang của Anh như một lời trần tình với người bạn cùng là một chiến hưữ như anh đã nằm xuống Tao sống đến ngày cuối cùng cuộc chiến Được cái hơn mày nhìn thấy đau thương Đành làm người ngu đổ thừa vận nước Uổng cả tháng ngày gối đá nằm sương .. Mày đã hơn tao vì mày đã chết Hưởng chút lễ nghi, hưởng chút ân cần Có được người thân cho lời nuối tiếc Còn tao bây giờ sống cũng như không Mầy có tin không, quê hương đã mất Giữa lúc bọn tao nguyên vẹn hình hài Đâu thưở quân trường đâu thời huấn nhục Để nhận lấy ngày khốn nạn hôm nay Một lủ đàn anh tan hàng cuốn gói Bỏ mặc bọn tao đứng khóc dưới cờ Món nợ tang bồng bao giờ trả nỗi Mất cả sơn hà cứ tưởng như mơ Giờ chẳng dám nhìn ngay vào mắt mẹ Đành đến thăm mày những thằng đã chết Ngày .. Quê hương còn lắm nỗi thiết tha Lời thơ của TG rất thực, rất gần gủi và rất thấm từ những nỗi đau , ngồi ở băng ghế nơi phi trường để chờ đợi chuyến bay , thế là tôi khóc , và lại đọc tiếp trang thơ Trạch Gầm ,với Đêm Giao Thừa của Lính Một Tại Cầu Cần Lê Bình Long Bày ra mày ... Một vài chai rượu đế Giữa núi rừng còn hưong vị nào hơn Đón Giao thừa cạn những ngày chinh chiến Mai hoà bình rồi mỗi đứa một phương --------------------------------------------- -------------------------------------------- Chừa vài chén cho những thằng nằm xuống Gọi nó về cùng ngồi uống cho vui Chừng nào rảnh nhớ về thăm bọn nó Giặc Cộng còn, mình còn lắm nguợc xuôi .... Hai Tại Bolsa tha phương Tao đã có bao đêm giao thừa xa xứ Dược tự do suy nghhĩ cũng đã đời Nhớ bọn mầy nhớ bắt khùng nỗi nhớ Lạc lỏng tựa chừng viên đạn mồ côi ------------------------------ ------------------------------ Thèm quá mất một góc trời đất mẹ Đêm giao thừa quanh quẩn chuyện đao binh Chuyền hơi ấm mỗi bình đong rượu đế *Ráng lên em * mai mốt sẽ thanh bình Đón thanh bình như bọn mình thảm quá Mất đất trời mờ mịt cả quê hương Chừng nào nhỉ được một ngày hối hả ....vắt mồ hôi lau mặt lại chiến trường ? .... Ngoài thơ viết về đời Lính, hồn thơ Trạch Gầm còn man mác giao động qua bài thơ Hỏi viết với người tình , đọc để thấy lòng mình rưng rưng vì chính tôi cũng từng là người yêu của Lính Hỏi Em còn chia sẻ cùng anh Nỗi xót xa tự ngọn ngành đau thương Vẫy tay giã biệt chiến trường Một ngày cũng đủ cô đơn suốt đời Em còn thắp sáng nụ cười Trên khung cửa sổ mọc mời thưở nao Đã làm cây cỏ xôn xao Đã làm Phú Nhuận chao vao cả hồn Em còn không hả em thương Dòng sông nước mắt quê hương rối bời Anh đi mang nỗi bồi hồi Anh về chết giữa giọt đời nhớ thương Em còn không hở em thương Mười năm xa cách quê hương .... em còn Và tôi lại càng yêu thơ Trạch Gầm hơn qua bài thơ Nỗi Buồn mất trí Nỗi buồn mất trí Trong nổi buồn mất trí Ta thấy mình ngu si Cúi lượm lời than thở Tháng ngày vừa biệt ly Bạn bè bao đứa trôn Chia đôi bờ dại dương Ta một mình ở lại Gặm đã đời đau thương Quê hương vừa cuối mặt Ta quên mình là ai Chồng lên vai tủi nhục Bao dặm trường chông gai Nhớ ra ta là Lính Từng hát bài tự do Bài ca vừa tắt thở Như than hồng hoá tro Tựa lưng con phố mởi Đếm thầm bao cô đơn Ta có trăm ngàn tội Đánh mất rồi quê hương ....! ! ! Thơ Trạch Gầm mỗi bài không dài lắm nhưng chính vì thế mà tôi thích đọc vì đó cũng đủ nói lên những gói ghém chân tình trong từng con chữ của Anh , những con chữ thiết tha của một tâm hồn còn mang ước mơ một đời chưa trọn . Tôi yêu Lính có thể vì thế mà đón nhận những dòng thơ Anh thật dễ dàng , sâu cảm Mưa tha phương Hôm nay mưa thả dài xuống phố Em đến sở làm hay quấn chăng Mắt có hững hờ qua khung cửa Dể thấy bỗng dưng trời thật gần Ngày x-as mình găp trên phố núi Gió bụi mưa ngàn riết cũng quen Chừ đây mưa dài theo nỗi nhớ Có còn tha thiết ở trong em Ta quen phố nứi từ mưa đạn Ddội biết bao là nỗi đau thương Bất chợt em từ trời ngơ ngác Cùng ta chia nỗi buồn quê hương Từ đó ta mơdài phố núi Giữa mưa thương cả quán bên đường Gió rừng nâng tóc hôn lên má Ta núp mình trong nỗi vấn vương Hôm nay mưa thả dài xuống phố Dẫm ướt hồn ta trời tha phương Chợt dưng ta thấy trời xa lạ .....bỏ cả thân quen lạc giữa đường Tiếng phi cơ bắt đầu cất cánh sau tiếng loa phát thanh , tôi với tay tìm seatbel cột lại thật chặt , mắt tôi nhắm nghiền ... Tôi biết tôi vừa bỏ lại trời Cali một chút nắng vàng êm ả và tình nguời Cali hôm nay vẫn mãi hoài sâu đậm trong nỗi nhớ khôn nguôi . .. Vẫy tay chào Cali , chào tất cả những lưu luyến làm vấn vương hồn tôi rong lúc này ... Vẫy tay chào Anh , Người Lính Chiến hào hùng một thưở ... Bài ca nào còn vất vưởng bên tai tôi để nói về Anh, về người con yêu của Tổ Quốc ...Tạm biệt Anh nhé ... Trạch Gầm Miên Thụy Viết trong đêm 24-09-2008 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 01. Oct 2008 , 10:04 Chuyến đi của tôi lần này sang tham dự Đại Hội Thơ Tài Tử Quốc Tế quả là một chuyến đi bất ngờ vì cận đến ngày đi mới lấy vé và chỉ trước đó hai hôm là tôi lên đường. Không như lần trước , cách đây 4 năm , tôi đã lấy vé trước đó cả tháng trời . Tôi có liên lạc với người bạn và cho họ hay , nhưng sao trong lần đi này tôi có cảm giác hồi hộp, lòng thấp thỏm không yên, thế là có người bạn khuyên tôi ... Thôi hãy bỏ chuyến đi này thì tốt hơn , chứ mà đi khi tâm bất an thì coi chừng gặp chuyện không may , sau lời khuyên đó tôi cũng đâm lo sợ và chạy mau ra phòng bán vé để xin hoàn lại chuyến đi . Rốt cuộc không xong vì vé đã bán thì không được trả lại, nếu tôi không đi là mất toi tiền ...Đành phải lên đường trong khi thâm tâm tôi chưa bình yên , tôi cũng không biết tại sao tôi cứ phập phòng lo lắng, tôi nghĩ hoang mang trong đầu sau chuyến đi này sẽ có gì như sắp xảy ra vậy . . . Hôm đi ,tôi rời khỏi nhà thật sớm khi mấy nhóc của tôi còn ngủ, chỉ kịp hôn chúng trong giấc ngủ và nói nhỏ với con gái út .. Mẹ đi nhé, con bé gật gật với giọng nói như còn trong giấc mơ nào xa xôi, con bé vẫy vẫy tay chúc tôi đi bình an và mau về . Tôi buớc ra ngoài khoá nhẹ cửa rồi môt mình kéo vali đi về hướng metro cách nhà tôi không xa , lần đi này thật đúng giờ và tự tính nhẫm giờ khi đến phi trường trước đó hai tiếng thì mới đủ cho những thủ tục có thế làm mất nhiều thời gian . Trời mùa thu nên trời chưa sáng hẵn , phố xá vẫn còn lên đèn, tôi chợt thấy buồn buồn không hiểu tại sao?. Nhớ lại thời gian cách đây bốn năm tôi qua dự ngày Đại Hội lần ấy , tôi được các con đi theo và đưa tiển vì chuyến đi lần ấy đúng vào buổi trưa và thời gian chúng nghĩ mùa thu nên đưá nào cũng rảnh rỗi để có thể theo tôi đến nơi tiển chân.. Lần này tôi vẫn chưa quen với những thủ tục mới khi checkin , tất cả không giống như lần qua Cali trước , lại thêm rườm rà ở những cái máy tự động check vé và sỗ thông hành . Nhưng rồi cũng phải xong thôi và rồi cuối cùng cũng đã trót lọt qua các hàng rào ấp chiến lượt cho đến khi tôi ngồi trước cổng ngay lối đi vào để chờ giờ chuyến bay cất cánh . Không khí trong máy bay ngột ngạt quá vì nhân viên trên chuyến bay chưa kịp mở máy điều hoà , tưởng có thể ngất đi được vì cái mùi hơi người của nhiều sắc dân nhưng rồi cái cảnh hơi xô bồ chỉ xảy ra không lâu cho vấn đề chất hành lý rồi tìm chỗ ngồi, mãi đến gần giờ phi cơ cất cánh tôi mới cảm thấy được cái không khí lành lạnh phát ra từ máy điều hoà lan khắp mọi nơi . Nhắm mắt thở một hơi dài để biết rằng thật sự bây giờ mới an toàn ra đi và ngồi trên máy bay không gặp trở ngại . Nhìn ra ngơài khung cửa nhỏ, cuí xuống nhìn mặt đất ,vẫy tay tôi chào khung trời Hoà Lan nơi đây , và chỉ trong chốc lát nữa thôi đã xa tôi thật sự , nhắm nghiền đôi mắt, thở một hơi thật nhẹ nhàng, tôi cảm thấy như thân tôi bay bỗng lên nhẹ nhỏm . . . Chiếc US Ailways đã bay cao rồi khi tôi không còn nhìn thấy đâu là mặt đất ... Ngã nghiêng cánh chim, con tàu xé trời rời xa thành phố rồi ... Mây giăng thật thấp, mây đan lụa trắng , mây pha màu nắng ...., lời của bài hát ngày nào của cố ns Trần Thiện Thanh thật đúng với không gian lúc này và tôi đang ở trên chín tầng mây cao vút . Tôi nghĩ không yêu nhạc Trần Thiện Thanh sao được khi từng lời thơ lời nhạc của ông đã đi vào đời sống tôi thường ngày, trong từng khoảnh khắc chỉ tiếc rằng ông không còn sống để biết rằng ông đã có nhiều khán giả ái mộ ông trong đó có tôi . . . Trên cao ấy , ngoái đầu nhìn qua khung cửa nhỏ, cảnh đẹp thiên nhiên của những lớp mây bàng bạc trên cao đẹp lạ lùng, thò tay vào giỏ xách, tìm cái máy chụp hình nhỏ mà tôi mang theo , tôi bấm lia lịa . Một điều tôi biết chắc là qua lớp kính dày của chiếc phi cơ thì cảnh vật không dễ dàng nhìn thấy được ... ---------------------------------- Cách đó mà đã bảy tiếng đồng hồ trôi qua , chuẩn bị cột lại dây an toàn chờ phi cơ hạ cánh , trạm chuyển tiếp là sân bay Philadephia, một trong những phi trường cũng khá lớn tại đất Mỹ . Tôi lại được dịp ngắm nhìn người và sự nhộn nhịp nơi đây , phi trường thì chắc nơi nào cũng thế . Tất cả đều vội vã ngược xuôi , có điều checkin nơi cổng này có phần khó khăn hơn , nhân viên họ lục soát kỹ càng quá, cầm tờ giấy rồi lại điền vào chỗ trống cho hợp lệ . Thảo nào mà thiên hạ mỗi lần đi đâu chỉ thích đi với hãng máy bay KLM mà thôi , vì chỉ bay một mạch là tới nơi khỏi cần lên xuống hay đổi trạm , rồi chờ đợi chuyến bay kế tiếp . Nhưng rồi cũng trót lọt , lần này thì tôi lên máy bay tìm đúng số ghế ngồi, định bụng sẽ đánh một giấc cho đến khi phi cơ hạ cánh . Đặc biệt suốt lộ trình bay , hành khách không còn được chiêu đãi ăn uống free nữa mà tất cả đều trả tiền cộng thêm tiền thuế không gian cho nên một chai nước sẽ bị đánh thuế gấp hai lần khi mua ở dưới mặt đất . Chuyến bay lần này cũng mất đến tám tiếng đồng hồ, không khác gì bận đầu, tôi lại được dịp gà gật rồi bềnh bồng theo tốc độ lên xuống của chiếc phi cơ đang lướt giữa không gian ... Cuối cùng thì cũng phải tới thôi , y như trước , tôi cũng phải theo chân mọi người tìm hướng ra cổng lấy hành lý . Dáo dát nhìn quanh ra phiá cổng đợi tôi đã thoáng thấy bóng người đội chiếc mũ đỏ như thời kỳ trong quân trường không ai khác hơn là Anh Như Hoa Lê Quang Sinh , bên cạnh anh có thêm người bạn cùng đi đón tôi . Gặp lại anh sau thời gian bốn năm, trông anh không khác hơn xưa , vẫn giọng Huế hơi khó nghe , Anh hỏi thăm tôi về chuyến bay rồi đủ thứ chuyện từ bên Hoà Lan trong lúc chúng tôi chờ xe đến đón . Lần này tất cả chúng tôi cùng mướn khách sạn gần nơi tổ chức như những năm trước để tiện việc đi lại . Khách sạn Ramada là địa điểm mà chúng tôi tìm đến , khách sạn khá sang trọng , và vị trí không xa mấy nơi phố xá có các cửa tiệm và gần địa điểm sinh hoạt của Đại Hội trong ba ngày . Tôi có tên trong danh sách save phòng với một chị bạn tên Diệu Liên người ở Florida , chị bạn này người Huế , tôi nhỏ tuổi hơn chị ấy nên thấy chị có vẻ chăm sóc và nhuờng chỗ cho tôi, chị nhường tôi cái bàn để tha hồ mà tôi bày son phấn , những thứ lỉnh kỉnh mà cứ phải mang theo . Tối đó tôi theo Anh Sinh và vài người bạn đến quán phở để thưởng thức hương vị một thời , cái gì chứ phở thì ăn hoài không chán, nó tựa như món ăn quốc hồn quốc túy của người Việt tha phương như chúng tôi ...Ngay tối hôm đó tôi ngủ thật ngon giấc vì sau 16 tiếng ngồi máy bay mệt mõi . Sáng hôm sau là thứ sáu bên Cali , tôi gặp lại một vài khuôn mặt quen thuộc tại phòng tiếp tân của khách sạn , gặp lại Anh Khai Lê trông anh vẫn như ngày nào . quen thêm được với anh Ngà , được biết Anh Ngà thường hay viết phóng sự cho tờ báo bên Cali . Sáng hôm nay chúng tôi được đưa xuống phố Bolsa ngay Phước Lộc Thọ , dạo một vòng mua sắm rồi chụp hình. Nơi này cũng đã cho tôi nhiều cái nhớ , tôi nhớ lần đầu sang Cali của bốn năm về trước, sau khi tham dự Đại Hội CHTY từ Washington, tôi ghé về Cali và lần ấy tôi gặp nhóm bạn bên Bến Sông Mây. Riêng lần đi này vì tôi biết thời giờ xem như chỉ dành hẵn cho những ngày Đại Hội trước và sau đó, nên tôi không thông báo gì với ai trong BSM cả , ngoại trừ Quỳnh Hương , mỗi khi trở về chốn xưa thì bao kỷ niệm cũng ùa theo về từ đó , nhớ CM với nụ cười và tiếng nói , nhớ giong khàn khàn của Anh MDS , nhớ đến CTL lần đầu gặp gỡ , lại nhớ đến giọng Huế dễ thương chi lạ của TTHT . Buổi sáng vội vả chỉ vừa đủ giờ chúng tôi dạo quanh khu Phước Lộc Thọ và ăn trưa chút đỉnh, chúng tôi lại phải trở về cho kịp giờ hẹn . Chiều nay có buổi họp mặt thân hưữ và RMS, cũng như mọi năm ngày đầu tiên của chương trình Đại Hội bao giờ cũng thế . Buổi chiều tụ họp nơi phòng tiếp tân của Khách sạn tôi gặp được Hà Khánh Phương , biết đến HKP khi chúng tôi còn sinh hoạt bên web Trinh Nữ , cô nàng thường nhờ tôi đăng nhạc giúp , đa số thơ HKP thường được nhạc sĩ Uyên Mạc phổ nhạc, đều đã được soạn hoà âm và nhờ ca sĩ bên VN trình bày . Từ ngày trang Web TN mất , người thơ như chúng tôi cũng tản mạn khắp nơi , gặp lại HKP thật chuyện không ngờ , nghe giong nói thật ngọt như thiếu nữ mới lớn của HKP khi cô nói giọng miền Nam , cô nàng có mái tóc dài trông thật lả lơi . Chiều Hội Ngộ ngày thứ sáu được tổ chức tại tư thất Bà Phi Hồng , nơi đây tôi gặp gỡ và quen biết thêm nhiều khuôn mặt mới , buổi họp mặt hôm nay tại ngay khu vườn của nhà Bà PH trong không khí thân mật , tất cả thi hưữ đến tham dự đều được nhận sách báo, tặng phẩm của Hội . Các thi hưữ đều nhận được bản tên, sau đó mọi người cùng đóng tiền tham dự Đại Hội, họp nội bộ, bầu Ban điều hành chuẩn bị cho ngày thứ bảy và chủ nhật . Kết quả thì mọi người trong chúng tôi đều đồng lòng ủng hộ anh Lê Quang Sinh vẫn giữ trách nhiệm và vai trò như những nhiệm kỳ đã qua, vì không ai trong chúng tôi có thể gánh vác và thay thế anh được. Quả thật vậy, không có anh LQS chắc chúng tôi cũng không có những lần tổ chức Đại Hội lớn lao này vì mọi người đã tín nhiệm và ủy thác trọng trách nơi anh rất nhiều . Cuối cùng thì anh cũng đã nhận lời ở lại tiếp tục vai trò quan trọng và trọng trách của Anh cho đến ngày anh không còn nữa ...Anh quả là một nhân vật có một không hai của Hội Thơ , chúng tôi đều hiểu rằng khi Anh còn là Hội Thơ CHTYcủa chúng tôi còn và ngược lại....Trong lần giới thiệu những khuôn mặt mới này, Anh Lê Q Sinh có nhắc đến nhà thơ Thierry Sinda, người xứ Congo Bắc Phi Châu đến từ Pháp Quốc và thi hưữ Laureate Ali Smaoui, người Tunisia đến từ Tunica _Bắc Phi Châu.... Chúng tôi được mời dùng bữa ăn chiều nơi đây rât thân mật , và chương trình văn nghệ giúp vui buổi chiều này không thể thiếu giọng ngâm của anh Hà Linh Bảo , người vẫn có tiếng với giong ngâm mượt mà nhất là nơi anh đã thể hiện được nỗi niềm tâm sự của một bài thơ hay . Tôi nhớ thì trong lần gặp lại này , nhìn mái tóc anh, muối đang bắt đầu rải đều trên mái đầu phong sương của anh , tuy chỉ có giọng ngâm và nụ cười anh ít thay đổi . Buổi chiều hôm nay tôi lại gặp được Nguyễn Thị Khánh Minh, cô nàng rất dễ thuơng trong buổi đầu mà tôi biết đến, nhớ không lầm thì trong tuyển tập Mùa Khát Vọng của thi sĩ Phạm Ngọc . cô đã viết thay lời tựa cho quyền sách này , Khánh Minh cũng dân Bắc Kỳ , giọng Bắc của cô rất dễ thương, dáng người nhỏ nhắn hơn tôi , chúng tôi tuy chỉ gặp nhau phút đầu nhưng cách xã giao chuyện trò tưỏng chừng như chúng tôi đã thân quen từ lâu lắm . Tôi chỉ còn kịp hẹn với KM sẽ gặp nhau lại trong ngày Đại Hội vào chủ nhật sắp đến ... Chia tay với mọi người tối hôm đó , bọn chúng tôi gồm anh Trọng Nghĩa, TyNa Thanh Hương , anh chị Huỳnh Mai Hoa cùng anh Tân kéo nhau đến vũ trường gần bên cạnh để nghe nhạc , nơi đây anh Tân có hát cho chúng tôi nghe những sáng tác mới nhất của anh , mãi đến khuya chúng tôi mới về lại khách sạn . ..Chị Diệu Liên cùng phòng với tôi vẫn chưa ngủ, chị chờ tôi về , chưa gì mà tôi cũng đã có cảm Tình với chị thât, chị y như bà chị của tôi , thưòng thăm hỏi và lo lắng xem tôi đi chơi tối nay có vui không ? ! Tôi ngầm cám ơn Anh Sinh khéo chọn cho hai chị em chúng tôi save phòng với nhau , có lẽ tình thi hưữ đã dễ gây cho chúng tôi nhưng cảm nhận về nhau hơn và qúy nhau vô cùng . Chị chúc tôi ngủ ngon, thế là ngày thứ hai cũngđã qua đi nhanh chóng , tôi nhắm mắt lại, trong bóng đêm tôi một mình ôn lại những hình ảnh đã qua đi trong hai ngày từ khi tôi đặt chân trở lại Cali .... Sáng Chủ Nhật hôm nay , theo chân anh Tân anh Ngà , cùng đi thăm vài người bạn tù ngày xưa của hai anh , anh Tân kể cho chúng tôi nghe và hát một bài mà anh đã phổ từ thơ một người bạn tên Trạch Gầm . Lạ một điều là anh chỉ đọc thơ thôi chứ mà chưa ngâm bài thơ cũng đủ buồn rồi , bài thơ Lính viết cho quê hương nào mà chẳng buồn nhất là những bài thơ viết từ tâm huyết . Nghe đến tên nhà thơ tôi đã giật mình , trước đó tôi vẫn thường thấy tên TG đươc đăng lên thường xuyên bên Việt Báo, những bài thơ viết bằng nước mắt quê hương . Trên xe anh cũng có hát lại cho mọi người cùng nghe , thơ TG thắm tình đồng đội khi còn trong quân ngủ , nên nhiều bài thơ tác giả thường dùng từ ngữ *tao , mày * nghe thật gần gủi , và nhũng từ thật cộc lốc . Nhưng anh lại thích phổ nhạc bài thơ ấy và muốn sửa đôi chữ, có điều những chử anh sửa thành một bài nhạc cho dễ nghe thì lại không đúng với ý thơ Trạch Gầm . Đến nơi anh Tân có giới thiệu chúng tôi với vài người bạn có mặt trước đó , sau cái bắt tay và tự giới thiệu, tôi bỗng để ý đến một người vẫn còn đội chiếc mũ nhà binh mà trông tưóng tá anh rất ngang dọc như thời còn trong quân ngũ , thì ra chính anh là Trạch gầm . Tôi bắt tay anh, cái bắt tay thật chặt và cho anh biết tôi là một trong những độc giả trung thành với dòng thơ kiệt tác của anh... Những người bạn Lính có khác dù chỉ găp nhau giây phút thôi cũng đủ kể nhau nghe những mẫu chuyện vụn vặt của thời quân ngũ , tôi ngồi nghe mấy anh kể chuyện rất say mê . Anh TG bảo với chúng tôi, hôm nay cũng có buổi RMS và nói chuyện ở một địa điểm gần đấy, nếu còn thì giờ thì chúng tôi nên đến đó tham dự một chút rồi về . Không khí buổi lễ RMS nơi đây thật trang trọng với lá Quốc Kỳ nền vàng ba sọc đỏ tôn nghiêm , khi tôi bưóc vào lại được nhà báo kiêm phóng viên thời sự Mỹ Lan phỏng vấn ít phút, cho biết cảm tưởng khi đến tham dự buổi lễ hôm nay và từ đâu tới . Mấy anh cũng có giới thiệu tôi với Vương Trùng Dưong cũng là người đang phụ trách tờ báo mạng Cali Weekly , thế là ngày hôm nay tôi lại diện kiến thêm một người đó là anh Vương Trùng Dương , người mà tôi chỉ có dịp biết qua trên NET . Trong lần này tôi cũng được giới thiệu với một người tên tuổi gắn liền với chiến trường năm xưa đó là nữ ký giả kiêm phóng viên chiến trường Kiều Mỹ Duyên . Ngày xưa tên tuổi của bà cũng một thời vang danh với những trang phóng sự của thời kỳ đạn bom khói lửa , gặp được bà tôi quả là không ngờ cái duyên hội ngộ hôm nay đã đưa tôi đến . Bà KMD có đưa tôi đến văn phòng nơi bà làm việc hôm ấy , người nữ thư ký thân cận nhất không ai khác hơn là cô con gái dấu yêu của bà là Mộng Tuyền , nguời nữ MC duyên dáng vừa xuất hiện trong chương trình giới thiệu thi phẩm của nhà danh hoạ Hoàng Vinh vừa tổ chức chiều qua tại Viễn Dông (Nhật báo_Daily New). Ra về bà KMD có tặng tôi tập hồi ký viết từ chiến trường của bà trong thời gian trước đó , hình ảnh ngoài tập sách là hình người nữ phóng viên chiến trường , KMD trong bộ quân phục rất duyên dáng và oai hùng một thưở . Chia tay cùng chị, chúng tôi ra về mang theo hình ảnh đẹp của lần gặp gỡ hi hưữ này, dù một Kiều Mỹ Duyên ngày nay với tuổi hạc đã cao nhưng trong dáng nét và giong nói vẫn còn ẩn mình đâu đó những hình ảnh sinh động của một thời với chiến trường ngang dọc , hào khí của một người nữ không hổ thẹn thật xứng danh với con cháu Hai Bà . Chia tay với Bà KMD ,chúng tôi cũng đã lưu lại cho nhau môt vài hình ảnh trong lần gặp gỡ này Buổi trưa còn lại, bọn chúng tôi tìm quán ăn bên đường dùng bửa qoa loa , bửa ăn trưa này ghi đậm tình người , và có lẻ cũng là giờ phút cuối cùng cho lần gặp không hẹn trước của anh em chúng tôi trong đó có Trạch Gầm và bạn bè anh, anh Nguyễn Tân và anh Ngà cùng chị Diệu Liên. Lâu lâu tôi lại lén nhìn Trạch Gầm với chiếc mủ nhà binh trông rất ngang tàng của anh để thấy nơi con người đó vẫn còn chất chứa một quê hương hìền hoà của người con xa xứ vẫn mong ngày trở lai ..... -------------------- -------------------- Ngày Đại Hội Cụm Hoa Tình Yêu (Hội Thơ Tài Tử VN ) _ Chủ Nhật 200908 Chúng tôi được đưa đến địa điểm tổ chức Ngày Đại Hội ngay buổi chiều hôm đó, chủ nhật 20tháng 09 _ 2008 , địa điểm tổ chức lần này là một nhà hàng Paracel Seafood , nơi địa điểm tổ chức khá sang trọng không thua lần đầu tôi qua tham dự vào năm 2004. Đặc biệt hơn trong chương trình lần này có phát giải thưởng Thi Thơ *Thu 2008 *,ngưòi đoạt giải thi thơ lần này là thi sĩ Như Phong đang cư ngụ tại Texas , Anh cũng có mặt trong chương trình buổi lễ trao giải hôm nay . Số người đến tham dự chiếm gần hết số bàn đã đặt trước , bàn tôi vì ngồi gần nơi góc sân khấu nên khó nhận diện được tất cả quan khách đến tham dự ngày hôm nay ngoại trừ một vài người đã quen biết trước qua lại trước mặt . Sau màn chào lễ Quốc Kỳ và hát Qưốc Ca , ban tổ chức có giới thiệu từng gương mặt và tên tuổi từng người sẽ ra mắt chào quan khách và nói vài lời hôm nay , trong số người đại diện hôm nay ngoài ông Chủ Tịch Như Hoa Lê Quang Sinh, còn có nhà văn Nguyễn Lý Tưởng và vài nhân vật tên tuổi khác như nhà thơ Cao Mỵ Nhân v.v. Trong buổi lễ hôm nay có sự hiện diện của hai MC thật trẻ trung và rất điêu luyện , người Nữ MC trẻ Mộng Tuyền và nam MC Đại Dương. Ngoài ra BTC cũng đã mời tất cả những cây bút từng cộng tác trong tập thơ Cụm Hoa Tình Yêu, thi tập số XII lần này lên sân khấu để nhận bằng khen thưởng của Hội Thơ . Mọi người cũng đã chụp hình chung và được trao quà lưu niệm , chỉ một vài người không hiện diện trong lần này mà thôi . Đây cũng là một thành công lớn cho Hội vì số người đến tham dự đông đảo . Ngoài ra Hội còn nhận được nhiều sự tài trợ của những nhà Mạnh Thường Quân cho Buổi Lễ Ra Mắt hôm nay, thật là một thành công không nhỏ cho Đại Hội lần này nơi quận Cam , một địa điểm thật trù phú cho người Việt xa xứ có thể về đây tham dự dễ dàng . Đêm nay trong chương trình văn nghệ phụ diễn , đặt biệt có sự góp mặt của nữ ca sĩ Nhật Hạ , ca sĩ Mỹ Lan và con trai út (5 tuổi ) của cố ns Trần Thiện Thanh và một vài ca sĩ, người ngâm thơ của nhóm Cụm Hoa Tình Yêu ,Những sáng tác của Miên Du Đà Lạt cũng có đóng góp trong chương trình văn nghệ này v.v. Tuy trong chương trình văn nghệ đã kéo dài tiết mục ngâm thơ nhiều quá do chị Bích Ty đảm trách , làm mất thì giờ nhiều, cho nên một hai ca sĩ trong chương trình có ghi tên đã tự ý bỏ ra về vì chờ đợi đến phiên hát quá lâu trong khi có những bài thơ ngâm dài lê thê đến hơn 15 phút , thường trong chương trình một bài trình diễn quá 6 phút là đã gọi là dài lắm rồi . Cuối cùng khán giả ra về gần hết mà tiết mục văn nghệ vẫn còn một vài gương mặt chưa được xuất hiện . Điểm nỗi bật nhật đêm nay là nhạc sĩ Nguyễn Hưũ Tân đã một mình một ngựa phụ trách đệm đàn cho tất cả các ca sĩ lên trình bày. Chương trình cũng đã được kết thúc với lời tuyên bố bế mạc của Anh Như Hoa Lê Quang Sinh và hẹn lân gặp nhau trong mùa thu của năm 2010 sau đó . Chúng tôi là những người ra về sau cùng với bao luyến lưu của Đêm Văn Nghệ chủ đề Thu Nhớ Hoàng Sa này . . . Miên Thuỵ Viết cho Cụm Hoa Tình yêu tháng 09/2008_Ngày tham dự Đại Hội http://www.mienthuy.com/Cumhoatinhyeu.sinhhoatthubay.jpg http://www.mienthuy.com/Cumhoatinhyeu.sinhhoatthubay.jpg http://www.mienthuy.com/cunhoatinhyeu2008_chunhat01.jpg http://www.mienthuy.com/cumhoatinhyeu2008chunhat02.jpg http://www.mienthuy.com/cumhoatinhyeuphancuoi2008-%20copy.jpg |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by nguyen_toan vào ngày 01. Oct 2008 , 12:15
Hello Miên Thuỵ ,MT sang Cali đã gặp người bạn Thơ mà quên psot hình .
Hai nàng thơ -Miên Thuỵ- Hòa Lan và Miên Du Đà lạt -Cali |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 01. Oct 2008 , 18:54 nguyen_toan wrote on 01. Oct 2008 , 12:15:
Có đây chứ đâu phải thiếu anh Toàn ơi , nhưng vì hình lớn quá mà lại nhiều , MT không thể đưa một lần lên hết trên diễn đàn vì sẽ choáng chỗ , nên chỉ đưa link lên thôi , anh xem kỹ chắc sẽ thấy . Còn vào đây thì sẽ thấy rõ hơn nè ... cảm ơn anh ... MThụy http://www.mienthuy.com/tuybut-cumhoatinhyeu_sinhhoatCalithang092008.htm (gặp MD được hai hôm liền, đến hôm cuối cùng cả bọn có đi ăn khuya với nhau, vẫn nhớ đến giọng nói và tiếng cười của MD nha, hi...hi ) |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dang My vào ngày 01. Oct 2008 , 20:36 mien_thuy wrote on 01. Oct 2008 , 18:54:
hihihi, Ai gặp Miên Du chắc cũng nhớ tiếng cười hồn nhiên và nụ cười tươi thật tươi ha ;) |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Mien_Du_Dalat vào ngày 01. Oct 2008 , 21:36 wrote on 01. Oct 2008 , 20:36:
gởi Đặng Mỹ & Miên Thụy và cả làng nè! |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 02. Oct 2008 , 12:11 Gia đình họ Miên ;D |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 02. Oct 2008 , 12:21
Giới thiệu CD nhạc phổ thơ thi sĩ Thảo Chi , mời cả làng cùng nghe
Tiếng hát Chung Tử Lưu thơ Thảo Chi nhạc Lê Vũ Đừng thăm nhau nữa Thôi anh Đừng thăm nhau nữa Mùa trăng năm trước đã tàn Đốt đi rừng xưa năm cũ Mặn nồng là đống tro than Thôi anh đừng qua lối cũ Nước sông đã rút xa bờ Phá đi chiếc cầu đã gẫy Giận hờn sóng õ trong thơ Thôi anh Đừng mong thu tới Cây phong chết đứng bên dường Đốn đi mùa thu hấp hối Ngậm ngùi tình chỉ hạt sương Thôi anh Đừng ru giấc ngủ À ơi ... nửa bãi chiều rồi Cắt đi đường tơ năm cũ Trái sầu rụng tím trên môi Thôi anh Đường về tháng chín Mang theo những trận mưa rào Tát đi cạn lòng đáy biển Ngọc trai là lệ thương đau ! Thôi anh Đừng thăm nhau nữa Rừng xưa trăng cũ không còn Chắp đi hai bàn tay mỏi Chuông chiều chánh điện vang vang Thảo Chi |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 09. Oct 2008 , 13:26 Cụm Hoa Tình Yêu_ Viếng Thăm Las vegas (14sept2008) Thế là giấc mơ của tôi muốn nhìn thấy thành phố Las Vegas dưới ánh đèn của môt nơi chốn ăn chơi khét tiếng , nơi thiết kế những sòng bài đứng vào hàng bậc nhất nhì thế giới , một thành phố mà con người chỉ biết thức thâu đêm suốt sáng 24 / 24 không ngơi nghĩ . Nhóm chúng tôi đã thuê xe nhờ đưa đến nơi đó vào sáng thứ hai hôm sau, sau đêm tổ chức Đại Hội Cụm Hoa Tình Yêu . . .Xe ngồi thoải mái trên dưới 10 người ,xe rời quận Cam vào buổi sáng từ Cali chạy về hương Las Vegas . Cái náo nức trong tôi cũng như của mọi người là ai cũng muốn biết về một thành phố ăn chơi kiểu Mỹ ra sao, vì chỉ toàn nghe và thấy trong film truyện mà thôi . Nhìn qua màn ảnh, tôi cũng đã bao lần mơ ước đuợc bay qua đó một lần để chính mắt nhìn thế nào là một Las Vegas nổi tiếng của nuớc Mỹ ... Đường đi không khó vì chúng tôi mướn bác tài chuyên môn và biết rành rẻ về hướng đi, thấy bác tài chạy với tốc độ không quá nhanh và dáng điệu khoan thai sành sỏi lắm . Trên xe bác thường kể nhiều mẫu chuyện vui về thành phố này , được dịp cùng với những câu chuyện qua lại của hai đứa trẻ con của chị Hồ Đắc Thu Thanh cũng là người của hội. Lâu lâu bọn chúng lại được dịp kể chuyện tếu lâm làm cả nhóm trong xe cười nắc nẻ . Nhờ thế mà chặng đường tuy xa đã không làm chúng tôi thấy mỏi mệt . Đường đi hai bên và trước mặt toàn những ngọn núi cao sừng sững , có những lúc cảnh vật đẹp như một bức tranh linh hoạt , đẹp đến nỗi tôi không thể nào ngờ trước mắt tôi là một bức tranh thật sống động , cái máy chụp hình của tôi được dịp chụp lia lịa những cảnh vật nơi đây . Khác với bên Hoà Lan, mỗi lần đi xa chỉ thấy cảnh biển trời thênh thang không biết đâu là bờ bến . Mỗi nơi mỗi cảnh đẹp , rõ là khác lạ vô cùng , tiếc là tôi ngồi giữa nên khó nhìn và cũng khó mỗi lần muốn chộp một bô hình nào ưng mắt . Xe chạy trên hai giờ đồng hồ , bác tài lên tiếng cho chúng tôi được xuống xe tìm chỗ nghĩ một lúc và ai có muốn dạo một vòng trong khu shopping để mọi người có thể ngắm nghía hay muốn mua sắm tặng vật nơi đây . Nhưng khi vừa bước ra khỏi xe tôi đã nhảy dựng lên vì cái nóng như cào sướt da thịt , thật là một cảm giác của cái nóng chưa từng có bao giờ tại xứ Hoà Lan mà tôi đã sống bao năm , cái nóng tưởng chừng có thể làm chết ngạt con người . Hoảng quá, tôi chạy thật lẹ vào trong lòng khu phố . Trong này thì thật mát rượi khi bước vào , nơi này hệ thống điều hoà không khí hoạt động 24-_24 mới làm dịu mát nỗi cái nóng từ bên ngoài đưa đến . Nhìn lối đi quá bóng lưỡng tôi thấy nhân viên làm việc nơi đây họ chùi liên tục mỗi khi thấy có vết của dấu giày in lên nền gạch , có người trong nhóm bọn tôi buột miệng ... Trời đất nền nhà gì mà bóng như soi gương được vậy ...Khu phố chợ mua sắm cũng nhỏ thôi , gọi là dành cho xe cộ và người tạm dừng rồi sau đó tiếp tục chạy về LasVegas , chúng tôi còn những khoảng hai tếng nữa mới thật sự đến nơi... Xe chạy thêm một đổi, nghe bác tài bảo chúng tôi , xe bắt đầu lên dốc , chúng tôi nhìn theo tay bác tài chỉ về phía trước, thấy quả là con dốc thoai thoải thật . Tôi nghĩ bụng chắc cũng mất hơn 10 phút xe mới leo hết con dốc và qua bên kia mới xuống trở lại . Bỗng lỗ tai của tôi nghe ù đi và tiếng nói trong cổ họng không còn phát ra được nữa , cảm giác lúc này không khác gì như đang ngồi trên máy bay và lúc máy bay cất cánh lên cao. Cho đến lúc chíếc xe bắt đầu lao xuống dốc cũng thế , tính ra có đến gần nữa giờ trong trạng thái ù tai , cảm giác người bềnhbồng lúc lại căng thẳng đã làm tôi nhức đầu kinh khủng .... Qua hết đoạn đường ù tai , tôi mới bắt đầu nghe như tiếng ù ù của xe cộ chạy hai bên hông xe chúng tôi , và cũng là lúc cảm giác như con mắt tôi ran rát , nhìn vào chiếc gương nhỏ mang theo trong bóp, tôi thấy hai con mắt tôi hiện lên những tia máu đỏ au mệt mỏi . Tiếng bác tài nói với chúng tôi , trước mặt là thành phố Las Vegas rồi đó bà con thấy chưa !? . Nhìn xa xa tôi đã thấy sừng sừng trước mắt là những toà nhà chọc trời đang nghêng ngang chào đón mọi người ..... Woa ... đã thật Las Vegas đây rồi , tất cả như hiện ra trước mặt tôi , một Las Vegas không còn là giấc mơ trong tôi như ngày xưa nữa mà tất cả tôi đang nhìn thấy và đang hiện hữu trước mắt . Vậy mà đã hai lần qua Mỹ tôi vẫn không có cơ hội để được đến viếng nơi này , xe chúng tôi chạy đến khách sạn gần đó để mưón phòng cất hành lý , nghĩ một chút và sau đó sẽ cùng nhau đi ngắm mọi nơi cho thoả thích . Mọi người cũng chẳng ai biết mệt, nên khi bỏ các túi hành lý mang theo về khách sạn , bọn tôi hăm hở thay quần áo và lại kéo nhau ra phố ngay và đi cho hết buổi tối như đã dự định . Khi chúng tôi trở ra phố , không khí buổi xế chiều cũng đã bắt đầu dịu xuống , tuy trời vẫn còn hầm vì hơi nóng . Dọc theo hai bên đường cũng là những cửa tiệm như mọi nơi nhưng đặc biệt là các nơi sòng bài ở đây mọc lên như nấm , cứ đi cách nhau một khoảng xa lại thấy một sòng bạc khác rồi, có điều tầm cỡ lớn đều như nhau . Thành phố ăn chơi thật sống động , nhất là ban đêm chắc không nơi nào đẹp bằng những ánh đèn rực rở như nơi này . Chúng tôi cứ thế mà đi riết không biết mệt , khi quay lại thì trời cũng đã về thuya , nhìn qua cụ Sinh, tôi thấy phục ông vô cùng , tuy tuổi cao mà ông vẫn chịu khó lết theo chúng tôi đi hết chỗ này đến chỗ no không thấy ông hó hé rên la mõi chân gi cả . Chúng tôi bảo nhau ... Hôm nay chúng mình đã cho ông già sống lại thời kỳ trai trẻ có khác , thấy ông tủm tỉm cười mặc dù nụ cười mếu xệch... Sau một đêm chỉ nằm nghĩ lưng chừng 3 tiếng, chúng tôi đã hò nhau dậy và rủ nhau đi tiếp vì mọi người phải trả phòng trước 11 giờ . Chúng tôi lại kéo vào khu phố đi tiếp , nơi đây cũng mở hệ thống điều hoà 24-24 , thế mà đã thấy người rải rác có mặt từ sáng sớm hay thâu đêm rồi chẳng biết , nơi thấy sòng bài đã có người vào chơi và có người đứng chia bài . Chỗ khác có những người ngủ gục ngay trên những cái máy kéo tiền , tôi lắc đầu vì những cảnh ăn chơi thâu đêm suốt sáng nơi này . Thành phố mang tên Las Vegas có khác . Chúng tôi dạo một vòng quanh chợ và ăn sáng , rồi lại kéo nhau ra ngoài đi thêm mộtvòng cho đến mãi trưa mới quay ra xe về lại Cali . --------------------------------------- Trên đường về, mọi người kể nhau nghe về những chuyện đã thấy tại Las Vegas , một thành phố ăn chơi , thiết kế nhiều sòng bài nhất thế giới, trong nhóm tôi lại có người còn muốn sang thăm Las Vegas thêm lần nữa . . . Riêng với tôi , tôi ... chắc một lần thôi cũng đủ.... Miên Thụy Viết xong 02Okt08 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 09. Oct 2008 , 13:28 Ngày chia tay Đại Hội Lý ra hôm nay ( thứ tu 17/09 )tôi còn ở lại Cali để cùng theo nhóm người đi thăm phim truờng Hollywood nhưng đành phải từ giả để đi kịp chuyến xe đò buổi sáng lên thăm chị Sương Mai ở Sacramentho như đã dự định, thăm luôn các anh chị trong hội thơ mà tôi đã gặp được trong lần tham dự Đại Hội vừa qua . Các anh chị ấy cũng đang sống nơi đây, ghé thăm anh Nguyễn Hữu Tân nguời nhạc sĩ có tuổi đời và ngón đàn chuyên nghiệp cũng nơi chốn này . Chuyến xe đi Sacramentho lần này cũng đoạn truờng lắm chứ chẳng ít thời gian , xe phải chạy qua San Jose rồi mới ngừng đổi trạm, Sau đó tôi phải sang xe khác để tìm đuờng đi tiếp đến Sacramentho , nhắm chừng chắc cũng phải mất đến 8 giờ đồng hồ với vận tốc xe đò chứ chẳng chơi . Cũng may tối qua lúc ngồi ăn tối tại khách sạn, tôi gặp được anh Hải cũng là người giúp đỡ anh Sinh trong lần tổ chức Đại Hôi kỳ này , anh Hải hưá sẽ đưa tôi ra bến xe đò sáng mai cho kịp chuyến . Hai anh em tôi thu xếp hành lý vào sáng sớm và đưa ra xe , trước khi ra bến xa đò Hoàng vì còn dư thời giờ anh có nhả ý đưa tôi viếng thăm tượng đài Chiến Sĩ (Hai người Lính )tại Cali luôn thể vì đã hai lần tôi qua nhưng lại chưa có dịp đến nơi ấy để ngắm nhìn , thường tôi chỉ thấy hình ảnh khi có người post vào diễn đàn mà thôi . Nhớ một lần bên Tao Ngộ , anh Bùi Phạm Thành có viết bài nhạc Hai Ngưòi Lính mà tôi đã nghe hơn một lần và rất cảm động . Hai Người Lính Mỹ Hương & Bùi Phạm Thành Hiên ngang anh vẫn đứng Nhìn xuống cõi trần gian Ngọn lửa thiêng ngời sáng Muôn năm sẽ không tàn Anh là người trai trẻ Mang giòng máu liệt oanh Chốn địa đầu chống giặc Mong đất nước thanh bình Bên anh người chiến hữu Từ phương trời xa xăm Cùng chung vai anh dũng Chống bắc phương tham tàn Chiến trường anh ngã xuống Máu đỏ thấm đất Nam Hồn anh linh bất diệt Một cõi trời hiên ngang Xin được cảm ơn anh Từ trái tim chân thành Gửi anh người chiến sĩ Đã dũng cảm hy sinh Hiên ngang anh vẫn đứng Nhìn xuống cõi trần gian Cùng anh tôi xin hứa "Lửa Thiêng Sẽ Không Tàn" Nhìn ngọn lửa thiêng vẫn còn cháy rực gần nơi Tượng đài Hai Người Lính , tôi có cảm giác gần như Hồn Thiêng Sông Núi gọi đâu đây ...Tâm tư tôi như chùng xuống , mắt tôi cay cay, mà tôi thì đang đứng trên phần đất nào của quê hương tôi vậy !, nhớ đến một Saigon ngày xưa với tượng đồng đen Người Chiến Sĩ năm nào đang cầm súng chống giữ biên cương tại Công Trường Nguyễn Huệ. Chỉ khác là hôm nay ,tôi thật sự đang đứng trên phần đất không phải là của cha ông đã tạo dựng muôn đời . Mà phần đất tạm dung này cho những đứa con muôn đời mang giòng máu Việt nhưng đã mất quê hương, những đứa con mang số kiếp lưu vong đoạ đày .. .Mà sao !.. .Bỗng dưng tôi bật khóc ... Miên Thụy viết lại 09Okt2008 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 13. Oct 2008 , 09:26 Tìm đến nhau Sau khi chụp hinh với tượng đài kỷ niệm Hai Người Lính, anh Hải cho xe chạy rẻ ngay hướng chợ ABC , nơi trạm đón hành khách của xe đò Hoàng . Hành khách đi trong chuyến này rất đông , trên xe ghế ngồi đã đầy kín . Chiếc xe đò Hoàng bắt đầu lăn bánh khi mọi người đã tìm cho mình một chỗ ngồi yên vị , tôi giơ tay vẫy vẫy nhìn xuống đường và còn thấy bóng anh Hải đứng dưới đất đưa tiễn , tôi cám ơn anh H đã đưa tôi ra tận nơi sáng nay để đi cho kịp chuyến . Chiếc xe khuất xa tầm mắt, tôi ngoái lại nhìn bóng anh tận mãi xa rồi mất hút . Tôi nhắm nghiền đôi mắt cố tìm giấc ngủ thì bỗng nghe có tiếng bên tai tôi . _ Cô cho xin tiền vé ... _Cô thích ăn gì ? Xôi hay bánh mì ! ! Chưa kịp nói với cô đang thu vé , cô gái vừa lấy tiền vé vừa trao tôi khúc bánh mì và chai nước để dùng tạm dọc đường . Xe đò Hoàng có cái hay là chiêu đãi hành khách trên xe tạm đầy đủ , cũng gần như những lần tôi ngồi theo máy bay từ Hoà Lan bay sang bên này vậy, chỉ khác là trên xe đò Hoàng chỉ phục vụ cho hành khách có một lần , thường là bánh mì tay cầm và trên xe có phòng vệ sinh sạch sẽ .Bà khách ngồi bên tôi cũng dân Bắc Kỳ trước 75 hỏi han tôi từ đâu tới và đi đã bao lần xe đò Hoàng rồi , câu chuyện qua lại thế là xem như tôi đã có bạn đồng hành ngay sau đó . Chặng đường không xa nữa khi mẫu chuyện trao đổi gữa hai chúng tôi trên xe tỏ ra thú vị cho mỗi đề tài . Nhìn sang hai bên đường tôi đã bắt đầu nhìn thấy xa xa những dãy núi cao vợi rồi cũng có lúc hai lỗ tai như bị ù đi nhưng chỉ chừng chút thôi , chứ không giống như chặng đường tôi đến Las Vegas mất cả hàng nữa gìờ hơn . Tôi nhắm mắt cố tạo giấc ngủ cho qua chặng đường này ... Mãi lúc sau , bác tài lên tiếng báo dừng xe cho hành khách nghĩ chân , mọi người đều xuống xe hít thở , trời mát thật nơi này chứ không đổ lữa như khi tôi sang Las Vegas... chừng 10 phút sau hành khách lại lên xe đi tiếp sau khi nghe tiếng bác tài gọi ơi ới ... Thêm một chặng đường nữa chắc cũng dài bằng chặng đường đến đây , bà hành khách lại tiếp tục hỏi chuyện , tôi cho bà biết là tôi đang độc thân tại chỗ ... thế là bà ta như vớ được tôi, bà hỏi ngay địa chỉ và hứa sẽ làm mai mối . Tôi cứ cười trong bụng và nghĩ ... *Bố ơi ! . . .thôi em sợ tới già , chẵng còn dám nghĩ đến chồng mỏng chồng mồng nữa mô !* ... Thấy bà hỏi cho cố ... nào là địa chỉ , nào là số điện thoại v.v. . nhưng lúc tôi quay sang bà, xin lại bà địa chỉ email thì bà tịt , bà bảo với tôi ... tôi chả biết meo mốc gì hết may mà thì ông nhà tôi biết . Tôi nghĩ bụng... giá mà tôi như bà thì có phải đở khỗ không chứ , đở đau cái đầu tôi biết chừng nào . Nghĩ đến cái câu các cụ ngày xưa nói chẳng sai ... *biết nhiều thì khổ nhiều , đừng biết gì là sướng nhất đã có chồng nó lo*... Rồi xe cũng đến nơi, khi tôi nghe bác tài lên tiếng cho bà con chuẩn bị thu gọn hành lý xuống xe , ai còn những vali to hơn nữa thì phải xuống xe đứng chờ bác tài mang ra giúp . Theo chân mọi người, tôi cũng cố đứng lên khi mà hai đầu gối của tôi thì muốn qụy vì thêm ngày đường ngồi xe đò quá lâu . Bác tài lên tiếng... nếu ai còn tiếp tục đi nữa thì qua xe kế bên đang đậu phía bên kia đường , tôi kéo vali chạy đến ngay chỗ đậu chiếc xe đò gần đó, sau khi hỏi thăm đúng xe đi tiếp tôi nhờ bác tài xe này lại chất hành lý lên xe . _Thôi ! cô đi chơi tiếp vui nhé ! ...tiếng người đàn bà lúc nãy ngồi bên tôi , bà kịp chào tôi rồi bước vội . Tôi cũng chúc bà một cuối tuần vui vẻ. Xe đi lần này chuyển trạm, chẳng có bao nhiêu người , mà xe lại nhỏ hơn y như chiếc xe đã đưa chúng tôi một lần đến Las Vegas , tôi không phải trả khoản chi phí nào thêm vì tất cả đã thanh toán rồi cho chuyến xe trước đó . Đoạn đường không dài chỉ mất hơn hai tiếng nữa thôi. Khi gần đến gần bãi đậu , xe chạy chậm hơn đủ cho tôi đưa cặp mắt dáo dát tìm bóng chị M quanh đó . Và tôi đã trông thấy chị . Vừa nhìn thấy tôi, chị cũng chạy đến, trông chị cũng không thay đổi gì dù là đã gần ba năm sau chúng tôi mới gặp nhau lại . Chị kéo chiếc vali nặng chịch của tôi và giúp tôi cho vào cốp xe ...*trời thần ơi ! ...tôi nghĩ bụng bà chị tôi thế mà khoẻ thiệt *. Khác là lần này tôi thấy bên tai của chị có gắn microphone nhỏ y như của bác tài xế chở chúng tôi đi Las.. vậy , đúng là những nhà dịch vụ có khác . Chưa kịp hỏi chị vài câu tôi đã nghe điện thoại cầm tay reo vang ,thấy chị bấm nút trả lời với khách hàng của chị. Nhìn đồng hồ tay , tôi đã thấy gần 8 giờ tối , vậy mà chị vẫn còn làm việc giờ này trong lúc lái xe ... Tôi hỏi chị _Ngoài giờ làm việc rồi mà vẫn còn có người hỏi hả chị ? _ Ừ ! vì khách hàng của chị giờ này họ mới rảnh , chị làm tư mà Tôi đoán là chị mở văn phòng riêng nên khách hàng bất kể ngày đêm khi cần là họ gọi .. Nhà chị nằm trên con dốc , thoáng nhìn xa cứ tưởng như trên đồi , đường phố ít tấp nập xe cộ . Chị đậu xe bên hông nhà , nhìn qua y như một biệt thự của một trang chủ nào xa xưa mà tôi đã đọc trong những tập truyện một thời còn nhớ . Nghe tiếng tôi và chị eo éo trước sân , thế là đàn chó trong nhà sủa lên inh ỏi , rồi nghe tiếng chân người từ phòng khách bước ra chào hỏi . _Em ra đón Thụy có phải chờ lâu không ..? Giọng nói của người đàn ông thật nhỏ nhẹ đủ cho tôi đoán là chồng bà chị tôi , tôi chào anh và chị Mai đở lời . MT đói chưa ? thôi bây giờ mình ăn nha ... chị hỏi tôi Thế là chị hâm vội thức ăn đã nấu sẵn lúc tôi chưa đến , bửa ăn tối với gia đình lần đầu của tôi sau gần tuần lễ sinh hoạt bên Cụm Hoa Tình Yêu sao mà ngon miệng và đầm ấm lạ . Tuần lễ trôi qua, chúng tôi chỉ kéo nhau ra tiệm thưởng thức những món ăn quốc hồn quốc túy với nhau mà thôi , chứ có ai dư thì giờ và điều kiện đâu mà nấu nướng . Thấy anh chị cười vui vì thấy tôi ăn thật tình , sau đó chị kéo tôi lên lầu chỉ phòng cho tôi. rồi chỗ douch cho đến toillet rồi những chiếc khăn, áo tắm chị đã bày sẵn mọi thứ . Choáng ngợp nhất là cái giường ngủ bên này , vừa to lại vừa cao thiếu điều tôi muốn bắt ghế mới trèo lên nỗi ... Chỉ biết rằng đêm hôm ấy tôi ngủ ngon vô cùng . . . Buổi sáng thức dậy với chút không khí lành lạnh của mùa thu vừa chợt đến đâu đây ...Chào thành phố Sacramentho sáng hôm nay , thành phố được xem là Thủ Phủ của Hoa Kỳ , một nơi cũng đã từng xảy ra nhiều biến cố lịch sử vào những năm về trước .. Và nơi đây tôi cũng sẽ đi thăm các anh chị em đã tham gia sinh hoạt từ khi Cụm Hoa Tình Yêu mới hình thành, những gương mặt được xem như những thành trì chống đở mạnh mẻ nhất đối với Hội Thơ Tài Tử Cụm Hoa Tình yêu đang phát triển mỗi ngày thêm lớn mạnh ... Miên Thuy _12tháng 10-2008 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 14. Oct 2008 , 19:22 Buổi sáng gặp gỡ Hôm nay tôi và chị Mai có tiết mục gặp gỡ , buổi sáng anh Đ chồng chị Mai đưa chúng tôi ra phố tìm quán cà phê gần nhà để hưởng chút hương vị cà phê quán, vì mỗi nơi đều có chút hương ị riêng của nó và không khí nơi đó . Cô chạy bàn quán này người Tàu, chỉ nghe lối phát âm của cô tôi đoán như vậy , nhưng cô ta nói tiếng Việt sành sỏi và rất đon đả chào mời khách hàng . . . Cái thú đi ăn sáng ở đây , khi còn ở bên Cali tôi cũng chẳng thiếu vì thú nhất là vào quán cũng là nơi gặp gỡ những khuôn mặt thân quen, là nơi mọi người tìm đến nhau như tìm đến một thời với những kỹ niệm để mà nhớ mà thương cùng những tiếc nuối đã cho đi một thời. Vì thế chỉ ở nơi nào thật đông người Việt về triệu tập sinh sống và làm ăn nơi đó, thì những quán cà phê này mới mọc lên nỗi thôi . Chứ mà như bên nước Hoà Lan bé nhỏ của tôi không kiếm đâu cái quán cà phê ly hương đậm tình như thế cả , là vì người Việt lại sống rải rác mọi nơi . Ngẫm nghĩ cho cùng không phải tại Hoà Lan không có, cũng đã từng có rồi nhưng chỉ lăn lóc được vài tháng, có nơi kéo dài được hơn năm là cùng , rồi dẹp tiệm bởi không có khách thân quen . ..Sau buổi sáng điểm tâm nhanh gọn , chồng chị Mai đưa chúng tôi về nhà sau đó , rồi giao xe cho hai đưá tôi tiếp tục đi hết buổi sáng . Tôi hỏi chị ! _Mình đi mô nhỉ ? _Thì đi gặp Phương Vy lát nữa , bộ MT quên rồi à _ À há, cái đầu này của em có bộ nhớ dai thiệt ...nha Hai đưá tôi bật cười thành tiếng , tôi nhớ tiếng cười thật hồn nhiên của chị và giọng nói miền Nam pha rau muống thật nhẹ . Một vòng quanh khu vực khu phố nơi đây không đủ để tôi tìm thấy những cảnh đẹp hơn , nhìn vào đồng hồ chỉ còn kịp đủ giờ để tới gặp PV mà thôi vì chị đã hẹn với PV sáng nay để đưa tôi đến đó . Chị bảo với tôi . . _Thôi mai mình đi nha MT ơi vì đi bây giờ sợ trễ hẹn với PV quá , bị có hẹn với cô nàng rồi ... Xe quay lại điểm hẹn với PV , tôi ngồi bên cạnh chỉ còn biết ư hử , tùy bà chị tôi đưa đi đâu thì đi chứ biết nơi mô mà đòi hỏi . Chị đưa xe vào bãi parking gần đó, cả hai bước xuống cùng đảo mắt tìm PV . Thấy có nàng đeo mắt kính đen đi về phiá chúng tôi mà tôi lại không nhìn , cứ đảo mắt tìm hướng khác trong khi bà chị tôi với giọng mừng rỡ _Hê ! PVy đến kìa MT , thấy hôn ! Định nói với chị ... *có thấy ai đâu * thì PV đã đến bên ôm choàng lấy tôi , hai chị em tôi ôm cứng lấy nhau mà nghẹn ngào . Tôi đẩy PVy xa một chút để nhìn cho rõ nét , mặc dù tôi trước đó tôi có thấy hình cô nàng trên NET rất nhiều mỗi khi tôi lặng thầm vào BSM , hình ảnh của ngàygặp gỡ các thân hưữ BSM đều dán lên đầy phố ảo bên đó, hình nào tôi cũng nhìn nét PVy cười , nụ cười trẻ trung và yêu đời , lâu lâu có một vài hình xem có nét hao hao gương mặt khả ái của nghệ sĩ Thanh Lan , hình như tôi cảm thấy như vậy mà tôi cũng đã nghe nhiều người nói với tôi như thế . Nhớ có một lần anh Thắng cũng nói chuyện qua phone với tôi về PVy , nghe anh Nguyễn Vạn Thắng khen đủ mọi thứ ... Chúng tôi kéo nhau vào trong quán bấy giờ và điều làm tôi ngạc nhiên hơn là ngoài ba chi em tôi lại còn người thứ tư đang chờ chúng tôi trong quán . Tôi đến bắt tay anh Trọng Nghĩa , cái bắt tay thật cảm động là vì gặp anh lại sau những ngày Đại Hội vừa qua, bây giờ tôi mới biết anh cũng là người ở Sacramentho này . Tuy đã gặp anh hai lần , một lần của 4 năm về trước và lần này cũng vừa mới gặp đây thôi trong kỳ Đại Hội nhưng tôi quên là hỏi anh ở mô nữa ! ... Tất cả dường như đã biết nhau ngoại trừ tôi nên mọi người thường ưu tiên cho tôi hơn. Bửa ăn tôi hỏi chuyện PVy nhiều nhất, tôi thích nụ cười của em, nụ cười mang nét vô tư , mỗi khi em cười là tôi không còn thấy mắt của em đâu nữa . Giọng nói của em vẫn là giọng ngày nào mà tôi đã nghe qua phone một lần , lúc chúng tôi bết nhau bên trang web Trinh Nữ, em kể tôi nghe lần về VN thăm bạn bè và gia đình bên ấy . Cô nàng cũng đã làm tôi cảm động một lần khi tôi nghe bài thơ phổ nhạc của Tống Hưữ Hạnh ...*Là Anh Thôi Nhé* ... ... ................................. Tôi nhớ buổi sáng sớm hôm ấy khi tôi vào Trinh Nữ online , thường tôi hay chú ý đến cột thơ phổ nhạc đầu tiên, để xem có bài hát nào mới ra lò không , ngay lúc ấy trên diễn đàn tôi bắt gặp nàng thơ PVy cũng online như tôi , có lẽ cô nàng cũng đang tìm đến mục thơ phổ nhạc để nghe . Mà quả thật vậy vì trên cột thơ phổ nhạc đang có bài thơ được phổ nhạc của PVy trên đó , tôi clik ngay vào để nghe thì quả thật ....bài hát hay mê hồn, chỉ nghe lần đầu thôi tôi đã xúc cảm vì lời thơ và điệu nhạc của bài, và tôi lầm bầm hát theo ... ô quả hay thật ...Tôi bèn gõ mấy chử và gửi sang PVy để chúc mừng và để chia sẻ cùng em , rồi nàng thơ gửi lại trả lời tôi ngay sau đó .... _* chị ơi ! em nghe bài này xong em ... khóc * . Câu nói của em làm tôi ngậm ngùi và cũng làm tôi nước mắt rưng rưng . Tôi đánh ngay lại mấy giòng cho em ... _Em có thích chị hát bài này cho em không, chị nhờ người làm hoà âm Thế là nàng nhận lời ngay vì lúc bấy giờ, thường thơ phổ nhạc chỉ có melody mà thôi , nếu ai có khả năng cứ tự mướn hoà âm và ca sĩ trình bày bài hát , riêng tôi, tôi chỉ mướn họ làm hoà âm thôi còn thì tôi tự hát bài của tôi chứ mướn ca sĩ nữa thì chịu sao thấu . Vả lại những bài thơ phổ nhạc của riêng tôi , tôi chỉ muốn chính tiếng hát của mình được đóng góp trong đó. Và bài của em PVy tôi giao cho người làm hoà âm bên Hoà Lan thực hiện và do chính tôi trình bày với sự đồng ý của PVy... Một thời gian sau thì được biết bên nhóm nhạc sĩ tại VN cũng đã có ca sĩ riêng và ai cần có ca sĩ hát bài nào thì giao hoàn toàn cho họ . Tôi cũng thấy sau này thơ phổ nhạc của PVy do THH sáng tác cũng được rất nhiều bài hay và có ca sĩ riêng của nhóm nhạc THH thực hiện. Ngoài mối duyên thơ nhạc , tôi còn nhớ có lần sang Cali, lần đầu tiên vào năm 2004 , em cũng có điện thoại hỏi thăm tôi khi tôi đang có mặt tại Cali , nhưng lúc đó tôi không sao tìm cách gặp em được vì thời gian ở lại của tôi cũng không còn bao lâu ... ----------- ----------- Kỷ niệm của tôi và PVy chỉ ngần ấy thôi đó và hôm nay thì tôi biết chắc rằng tôi đang ngồi cạnh em và đang trò chuyện chứ không chiêm bao. Những dòng chữ nguyệch ngoạc nơi đây không đủ nói lên bao điều tôi muốn nói về một PVy đâu !.., chỉ có một điều duy nhất là lúc này đây , khi đang viết về em ... nước mắt tôi cũng đã làm mờ đi những dòng chữ trước mặt . Dù gì thì tôi cũng cảm ơn lần hạnh ngộ với em ...em nhé Bên tai tôi , tôi đang nghe lại bài hát *Có Lẽ Chỉ Mình Em *... Miên Thụy Cho một kỷ niệm Sacramentho với Phương Vy 14Okt2008 thơ Phương Vy nhạc Tống Hưữ Hạnh hoà âm Dương Khắc Linh |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 19. Oct 2008 , 09:00 Tìm đến nhau(Sinh hoạt tại nhà anh chị Tô Ngọc ) (tiếp theo) Sau buổi ăn trưa rất ngon vì toàn những món ăn đậm đà hương vị quê tôi mà anh TNghĩa đã đặt , nào là món canh chua cá bông lau rồi thì cá lóc kho tộ cho đến những món xào ... làm tôi nhớ lại những ngày trước lúc còn ở Saì Gòn tôi vẫn thường đến quán cơm ở đường Phạm Ngũ Lảo ăn món cá kho tộ và canh chua nơi đó , vì chỉ nơi này mới có món cá kho tộ ngon nhất đó thôi , cho nên dù xa quê hương đã bao mùa, tôi vẫn còn nhớ hoài cái hương vị của món cá kho tộ và món canh chua ngày ấy . Nên dù bây giờ có ở Hoà Lan hết đời đi chăng nữa , mà cho dù tôi có nấu hoài món này đến bao lâu cũng vẫn không ngon được , như món phở ... tôi có nấu hàng trăm lần rồi nhưng với tôi sao như nó thiếu thiếu cái gì đó mà chính tôi cũng chẳng tài nào tìm ra bí quyết . Duy có một điều ăn món nào cũng thế dù có ngon miệng cách mấy mà thiếu cái không khí đầm thắm thì cũng thành lạt lẻo mất thôi . Có lẽ vì Hoà lan, cái xứ tôi ở nó thiếu thốn đến đủ mọi thứ nhất là tình người xa xứ . Những hôm tôi lang thang cũng mấy tiếng đồng hồ ngoài trung tâm mua bán ngay chỗ tôi ở, mà kiếm đỏ mắt cũng không ra bóng người VN trong đó ngoại trừ những ngày nghĩ cuối tuần ... Riết rồi tôi cũng quen dần với cái không khí nhạt nhẽo nơi xứ sở này , một lần muốn tìm ban đến chơi là tôi phải làm cuộc hẹn trước, dù là gần hay xa. Có lúc phải đi thăm bạn ở xa có đến hơn trăm cây số. mất đến hai ba tiếng ngồi trên xe mới đến . Những năm tháng đầu tiên tôi cũng đã có nghe nhiều người sợ Hoà Lan quá chỉ vì *Buồn * mà phải kiếm đường dzọt sang xứ khác làm ăn sinh sống nếu đời sống không ổn định . Nhưng có phải ai cũng thành công đâu , có người qua Mỹ làm ăn thì trót lọt đi lên , rồi sau tìm cách ở lại , nhưng cũng có người đi biền biệt có đến chín hay mười năm rồi lại bò về . Rốt cuộc cũng chẳng ra gì .. -------- Như sực nhớ ra điều chi đó , quay sang PVy , chị Mai với giọng khẩn khoản _Chết ! chị quên hỏi PVy dùm cho MT nữa, vì MT muốn hỏi vé máy bay bận về từ Sacramentho đến Cali nè, PVy làm ở đó có hỏi dùm vé cho MT dùm nghen ! .. _Dạ được chị , vậy tí xíu mình ăn xong rồi ghé tạt qua chỗ em làm luôn nghe, em nghĩ chắc có mà . Tôi than với PVy cái cảnh ngồi xe ới là lâu đến độ bây giờ mà nghĩ bận về cũng ngồi xe đò tới Cali , chắc chết thôi nếu còn ngồi xe lâu kiểu đó . Thà tốn vé máy bay mà đở mệt và mất thời giờ, là vì về đến LA tôi còn ghé mợ Quỳnh ở lại hai đêm đến trưa chủ nhật mợ ấy mới đưa tôi thẳng ra phi trường để về lại Hoà Lan . Thế nên tôi muốn đến với Quỳnh sớm hơn là phải ngồi xe đến tối mịt mới tới vì bọn tôi còn hẹn hò đi Dancing mí nhau nữa mà . PVy cười cười chắc lưỡi ... chà ... bà chị sướng dữ á ... _Tạm chia tay với anh Trọng Nghĩa nha .. giọng chị SMai _Bọn này phải đi với PVy luôn , chiều nay mình hẹn gặp nhau tại nhà anh chị Tô Ngọc hén... Chị và tôi đi cùng PVy đến văn phòng bán vé du lịch nơi Vy đang làm việc . Nhìn quanh thấy bạn đồng nghiệp của Vy cũng toàn người Việt làm chung nơi đó , nơi làm việc của cô nàng rất riêng rẽ và đẹp mắt . Sau một hồi tìm được chỗ trống và đặt được vé thế là tôi bằng lòng xí chỗ và trả tiền ngay, tôi biết là tôi thoát khỏi cái cảnh ngồi gù lưng miết trên xe đò bận về rồi .. Thật là hú vía . ...Khi chào từ giã nhau, PVy có nói với tôi ... *tối nay, nếu em thu xếp được sớm mà về lo cơm nước cho mấy nhóc ở nhà xong thì em sẽ đến chung vui với chị trước khi chia tay nhé * ... Tôi cũng bịn rịn một xíu với PVy thôi vì tôi như biết trước là buổi tối nay tôi còn gặp lại Vy lần cuối nữa mà .... ---- Chị Mai đưa tôi về lại nhà chị , nhìn đồng hồ chỉ còn vỏn vẹn hơn một giờ nữa là chúng tôi phải đến điểm hẹn cho buổi tối gặp gỡ với các anh chị nhóm Cụm Hoa Tình yêu đang có mặt tại Sacramentho này rồi . Định nằm nhắm mắt một chút cho khoẻ nhưng coi bộ khó mà tôi nằm nỗi . Buổi chiều nắng vẫn đầy ngoài trời, tôi vén màn cửa nơi phòng đã dành cho tôi nhìn xuống khu vườn nhà chị , hai chiếc ghế màu trắng và cái bàn nơi góc như thấy vắng bóng ai chiều nay . Ngẫm nghĩ ...Giá mà có ai như ngồi đấy đang chờ mình nhỉ ? ! ...Tôi lại cười một mình cho cái đầu quá nhiều tưởng tượng của tôi . Mà thật là bà chị Mai cũng khéo sắp đặt hai chiếc ghế ở một góc vườn trông thật có dáng nét như đợi chờ ai đó ... _Xong chưa MT ơi ! mình chuẩn bị đi nha . Tiếng chị Mai gọi tôi bên dưới nhà .. Tôi thay vội vàng quần áo và chạy xuống , trông bà chị tôi ra dáng thể thao với bộ đồ Jean ôm gọn lấy người, tạng người chị nhỏ thôi nên mặc gì trông cũng hay ra phết . Chị lại chắc lưỡi nói với tôi khi vừa thấy anh Đ... _Lại bỏ anh ở nhà ăn một mình tối nay nữa rồi . Chị quay sang anh Đ nói như giục . _Thôi anh đi với tụi em luôn đi , chứ ở nhà làm gì _Không ! Hai chị em cứ đi chơi với bạn vui vẻ là anh ở nhà vui rồi . Tụi tôi cố nài nỉ mà anh thì nhất định chỉ muốn dành cuộc vui đó cho riêng hai đứa tôi Ra đến xe tôi bảo nhỏ với chị _Mèn ơi ! giá mà như chồng em thì còn khuya mới nói được câu đó nha chị , nội cái đi một mình ra phố ngày chủ nhật mua sắm, thì ổng đã khó chịu rồi vì ổng thì cứ thấy sao tuần nào em cũng đi là ổng nói móc mỏ * chắc chỉ có hẹn đi với ông nào rồi thì mới đi hàng tuần như vậy , chứ có cái giống gì ở ngoài phố đâu mà tuần nào cũng lội đi cho bằng được* ... Thấy chị cười rủ với tôi, cứ tưởng là tôi nói bông đùa ! ! ! Xe chạy vòng vòng rồi cũng đến nơi , trời còn sáng đủ để tôi ngắm nhìn căn nhà của chủ nhân đã mời chúng tôi đến ... Cánh cửa chợt mở , tiếng người bên trong mời mọc chúng tôi vào nhà . Anh chị Tô Ngọc đến bắt tay rồi kéo chúng tôi ra ngoài sân sau để giới thiệu cùng mọi người . Có vài người tôi không nhớ rõ là đã từng gặp nhau bao giờ chưa !nếu có thì chỉ có trong đêm văn nghệ với nhóm CHTY trong ngày Đại Hội vừa qua , đa số chúng tôi đã làm quen nhau trong đêm hôm đó rồi. Tôi đến cạnh chị Hoàng Thanh vì tôi vẫn thích nghe giọng Huế ngọt ngào của chị , cũng là người hẹn với tôi đầu tiên khi chia tay sau đêm văn nghệ . Chợt thấy gia chủ chạy ra cửa vì nghe tiếng chuông vừa có thêm khách tới , té ra là PVy đã đúng hẹn đến chung vui và tiễn tôi đêm nay ..Hai chị em tôi lại được dịp ngồi gần nhau chụm đầu thủ thỉ. Trong bữa ăn tôi được nghe vài giọng ngâm giúp vui văn nghệ thật ngọt ngào , đúng là nơi đây vẫn mệnh danh là nơi mà xuất xứ có nhiều nhân tài ẩn dật . Mọi người cứ thế mà xoay tua hết hát rồi ngâm thơ , dù là ai nấy chưa ăn uống xong bửa . Hết anh Ngà rồi đến anh Tô Ngọc thay phiên nhau đứng nướng thịt, nướng cua , mãi lúc sau ngồi ngoài trời hơi lạnh , cả bọn lại kéo vào trong nhà cho ấm. Anh NHTân hôm nay cũng chẳng mang theo đàn gì ráo nhưng anh vẫn hát khỏi cần đàn , và rồi cứ thế chúng tôi tiếp tục hát xoay vần với nhau. Bà vợ anh Tô Ngọc cứ hết chạy ra chạy vào mời mọc đủ thứ , sau cùng thì chị ấy mở Karaoke cho mọi người cùng hát hò cho vui . Bửa tiệc tối nay kéo dài mãi đến khuya mới tan , mọi người chào từ giã anh chị Tô Ngọc ra về, quay sang chị Hoàng Thanh để chia tay với anh chị , chị quay qua dặn dò lại đôi câu với mọi người . _Mai mời tất cả lên nhà bọn tôi nha 12 giờ trưa , thấy mọi người ừ hử chào nhau và hẹn mai gặp lại.. Riêng anh NHTân thì hẹn buổi tôí mai vì trong ngày anh chị cũng còn phải làm việc tới sau 6 giờ mới về nhà . Cuối cùng quay sang PVy , hai đưá tôi như biết một điều đây là lần chia tay nhau thật sự , lần này PVy ôm cứng lấy tôi , lúc đầu hai đưá chỉ giả vờ khóc , nhưng sau thì rớm nước mắt thật . Ra tận mãi đầu đường , tôi với PVy cứ bịn rịn mãi rồi mới chịu từ giã . Trên đường về , chị Mai chợt nói với tôi .. _Thôi cết ! hỏng được MT ơi , quên là hồi nãy tụi mình phải hẹn tới nhà chị HThanh trễ hơn ,chứ 12 giờ sợ không kịp vì mình còn hẹn đi ăn trưa với anh TKB nữa mà .. quên ha ... Thế là chị vừa lái xe vừa gọi phone báo với chị HThanh ngay lý do ngày mai phải tới trễ . Con đường về khuya ít xe cộ và trầm lặng khi màn đêm buông , tôi ngã đầu ra sau ghế, nhắm nghiền đôi mắt cố tìm lại vài nét thân quen nào đó trên khuôn mặt PVy , tôi bắt gặp nụ cười típ mắt của cô nàng , nhớ đến anh Ngà một mình lui cui nướng những con cua đỏ hỏn trông ngon mắt , nhớ tới cặp mắt hay trợn trừng của anh Tô Ngọc , nhớ dáng bà chủ nhà cứ lăng xăng lích xích vì cái máy Karaoke chỉ có hình mà không phát tiếng ...rồi tự cười một mình trong bóng tối ... Lại nghĩ đến cuộc hẹn với anh TKB ngày mai dù rằng chưa đến , nhưng tôi vẫn mong cho đêm dài mau qua để mai ...trời kịp sáng .... Miên Thụy Viêt xong đêm 15Okt2008 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 23. Oct 2008 , 10:06
Một ngày thật dài . . . thật khó quên ...
Đến sáng hôm nay , cả ba chúng tôi mới ăn sáng tại nhà , thấy chị Mai có vẽ vội vàng vừa ăn vừa lục chồng hồ sơ tìm kiếm vừa nói với anh Đạt . _ Anh ở nhà tiếp chuyện MT dùm em nha, em phải vào chỗ làm một chút bị tùm lum giấy tờ ở trỏng rồi , còn lo vụ bảo hiểm cho một khách hàng mới nữa . Quay sang tôi chị nói . _Chừng chị về là mình đi nghen .. Anh Đ lại dặn dò bà chị Mai tôi _ Em lái xe cẩn thận ! đừng hấp tấp Anh thì lúc nào cũng thấy lo cho chị tôi quá đi mất ... Chị chưa uống hết ly sửa đã vội vàng chạy biến ra xe , trong này tôi phụ anh dọn dẹp bửa ăn sáng cũng vừa khỏi miệng . Còn một mình tôi , tôi hỏi chuyện anh đủ thứ thay vì anh hỏi han tôi . . .Tôi hỏi chuyện ngày xưa cái thời mà 30 năm về trước anh ở đâu tại Sài Gòn . Rồi anh kể tôi nghe như có người khơi lại với anh những ngày miền Nam sắp rơi vào tay CS , trúng ngay tôi , tôi lại khoái nghe chuyện chính trị chính em mới chết ... Thế là anh say sưa kể , còn tôi thì cứ nghe đến đâu tôi lại trợn tròn mắt ốc, lại há mồm đến đó . Rồi lại trong tư thế hết ngồi tới đứng, đầu óc tôi quay cuồng theo lối kể chuyện ly kỳ của anh .. _Trời ... trời thì ra anh đâu phải là nhân vật bình thường đâu giời ạ .. Tôi bảo với anh như thế . Hôm tôi mới đến đây , nhìn thấy anh tôi cứ tưởng đâu anh cũng như mọi người thôi , đâu biết ngày xưa anh cũng một thời khuấy động trong cao trào chống tham nhũng dưới chế độ Thiệu Kỳ, đến bây giờ tuổi về chiều , anh lại quay sang nghiên cưứ tài liệu để viết ra Sấm Kinh Thánh về Qủy Vương và Thời Thế Tận này chứ! . Tôi nâng niu quyển sách anh vừa trao trong tay, quyển sách dày gần 400 trang . Không biết liệu tôi có đọc nỗi hết quyển Sấm Kinh Thánh này không, chỉ sợ đọc mà tôi không hiểu thấu, vì tôi thì chỉ mê tiểu thuyết từ xưa nay hay thơ thẩn mà thôi , chứ dễ được mấy khi mà chịu ngồi đọc sách tham khảo. Tôi thật trân qúy quyển sách anh vừa đưa cho và hứa với anh sẽ cố gắng đọc khi tâm hồn tôi thật sự thư thả, không bị rối loạn . Vì đọc sách gì đi nữa thì ít nhất cũng phải bình an trong tâm hồn thì mới hiểu thấu triệt và tận cùng với những suy tư, nghiền ngẫm theo lời tác giả viết hay muốn gửi gấm gì trong đó . Nhớ ngày tôi còn bé , bố tôi mua cho cuốn sách Sấm Trạng Trình rồi bảo tôi đọc cho ông nghe , vì mắt bố tôi lúc ấy đã kém cõi , ngay cả tập truyện tàu Bàng Quyên Tôn Tẩn cho đến Tây Du Ký , rồi Tam Quốc Chí những bộ truyện dày cả gần nghìn trang .. Bố tôi lúc bấy giờ rất kỹ lưỡng, cứ mỗi quyển sách mới mua, ông lại kiếm dây kẽm đóng thêm lần nữa cho khỏi rớt vì có những cuốn sách dán keo rất dở, chỉ kịp lật tới lật lui đã bung hết keo loạn xạ... Đang thì còn bàn luận với anh câu chuyện còn bỏ dỡ .Chợt nghe thấy tiếng xe của chị Mai vừa về đến , chị chạy vội vào nhà và giục tôi đi ngay chỉ kịp nói với anh mấy câu _Thôi anh ở nhà một mình thêm một ngày nữa nha , để em đưa MThụy đi gặp bạn bè vì chừng cô ấy về rồi lại không gặp được ai . Anh Đ cũng lại chúc hai chị em tôi đi chơi vui vẻ rồi dặn chị mang theo thuốc Alergie để uống .. . Lúc ngồi trên xe tôi nói với chị ! . _trời đất ! quen chị hồi nào giờ , mà có đời mô chị nói với em về anh Đạt đâu _ thì chẳng lẽ chị khoe với em về chồng chị và những việc làm của ảnh ngày trước. Nếu em gặp được ảnh thì trước sau gì em cũng biết mà . Giá như không có buổi sáng nay ngồi nhà đàm đạo với anh thì chắc là cho đến lúc tôi chia tay rời khỏi Sacramento này, tôi cũng chưa biết được một Trương Tiến Đạt là ai nữa kia... Bỗng dưng tôi nghĩ đến nhiều thân hào danh sĩ đã có mặt trong ngày Đại Hội vừa qua khi được người MC đọc tên trong danh sách để giới thiệu cùng quan khách mà chóng mặt . Vì quá nhiều đi ,lúc đó tôi chỉ kịp nghe và ghi nhận trong trí nhớ qua loa chứ tài nào mà nhớ cho hết . Đang còn miên man tận đâu đâu, nghe tiếng chị Mai bên cạnh làm tôi trở về thực tại. _Bây giờ mình đi thẳng tới đó hén ! Hỏng chừng Trần Kiêu Bạc ổng tới trước rồi... Nghe vậy tôi liền nói với chị . _Ui cha chị ơi ! sao mà em hồi hộp dữ ta hỏng biết là ổng già hay trẻ , mà chị đã biết ổng chưa _ Chưa luôn ! thì chị cũng chỉ nghe tên thôi giống như MT , chứ mà có biết ông này ra sao đâu ! cho đến khi biết tin MThụy có ý sang thăm , chị mới liên lạc với anh chị em ở đây rồi mọi người chuyển lời cho nhau thì mới biết anh TKB cũng muốn gặp em đó chứ . Định nói với chị thêm thì xe đã ngừng vào chỗ Packing , xuống xe mắt tôi cứ đăm đăm nhìn về phía trước của nơi điểm hẹn để nhìn xem có ai đứng đó . Chị Mai đóng cửa xe rồi bảo tôi ... chắc anh TKB ngồi chờ bên trong Theo chân chị Mai đi gần tới cửa trước của nhà hàng, tôi bèn thụt lùi đi sau lưng chị không khác gì để bà chị tôi đưa lưng đở đạn . Cùng ngó vào trong nhưng không thấy ai, chỉ thấy và nghe tiếng người nói rần rần trong lúc ăn uống . Nhìn qua vách ngăn ở cuối quán thấy có người đứng đó vẫy vẫy chúng tôi, tôi đoán ngay TKB . Tiếng chị Mai lại nói bên tai tôi _Chắc ổng đó MThụy . Thú thật tôi không giấu được nỗi xúc động và bàng hoàng trong giây phút gặp gỡ .. Người mà tôi thường nghe nhắc đến là TKB trước đây qua lời của HSN trong Trinh Nữ thì khác hẵn khi tôi hỏi thăm về người này , tôi nhớ là HSN nói với tôi . _TKB già rồi , bộ *bé* hỏng thấy anh hay viết và xưng hô thường kêu ổng bằng Huynh hay sao và xưng với ổng bằng Đệ , anh đây mà còn tới những 5 bó lẻ thì cở ông TKB cũng phải là 7 bó chứ chẳng ít . Rồi có một lần tôi đọc được tin Cáo Phó thật động trời về TKB , sau đó thì một lô tên con cháu nối đuôi nhau dài thượt . Mà khốn nỗi hai ông đều có xuất xứ cùng một nơi chốn như nhau chỉ khác là ông chết rồi tên Bạt, chữ cuối là *t* còn ông này còn sống nhăn răng trong Trinh Nữ là Bạc lót chữ *c* . Một bên là Bạt Ngàn Xa Xứ . một bên là Bạc Tình Bạc Nghĩa Bạc Phận ...Lúc đó tôi có email riêng cho PVy và cho cô nàng xem tin Cáo Phó , cô nàng cũng giật bắn người mà cũng ớn xương sống giống như tôi . Nhiều lúc tôi và PVy hay email với nhau Hay là con cháu gì của TKB vào Trinh Nữ lấy password của ổng mà post bài dùm , cho nên cả hai đứa tôi đều né không dám hó hé , chứ thường lúc trước mỗi lần thấy TKB online là tôi hay say hello bằng cách gõ mấy chữ rồi click gửi đi . Từ sau khi đọc tin cáo phó thì tôi cạch tới già . Sau này khi Trinh Nữ bầu lại Ban Biên Tập nhiệm kỳ II , trong danh sách cũng có tôi và cũng có tên TKB , chúng tôi làm việc chung và trao đổi ý kiến qua email thì lại như cảm thấy những khoảng cách về TKB khi xưa đã thu ngắn và trở lại bình thường . Cho nên lần này sang tham dự Đại Hội , được cơ hội qua thăm bạn bè tại Sacramento nên cũng có ý định thăm anh lần này , vì khi tôi về lại Hoà Lan rồi không biết đến khi nào mới có dip gặp anh lần nữa . Bửa ăn trưa cũng không kéo dài vì phía anh TKB còn phải trở lại làm việc và bên tôi còn cuộc hẹn với anh Ngà có hứa đưa chúng tôi đi chụp những cảnh đẹp nơi thủ phủ Sacramento này đây ... Với anh TKB dù là gặp nhau quá ít thời gian không đủ cho chúng tôi kể hết mọi chuyện về nhau xa xưa , ngay cả chuyện Cáo Phó về Trần Kiêu Bạt để mà còn cười với nhau ra nước mắt, chỉ biết rằng khi từ giã chúng tôi đã giữ lại trong nhau những ấn tượng thật đẹp của phút đầu gặp gỡ mà ngàn năm dễ mấy ai quên .... Riêng bài thơ lúc trước anh post trên Trinh Nữ cho tôi , tôi vẫn còn cất giữ . THƯ GỞI NGƯỜI BẠN PHƯƠNG XA . Trần Kiêu Bạc Thật tình tôi không biết bạn ở đâu Dẫu mình quen nhau lâu ngày trên Net Tôi muốn biết mà bạn không cho biết Cả cái tên cũng chỉ bút hiệu thôi ! Riêng phần tôi đã kễ hết chín rõ mười Đang ở Cali, bút danh Trần Kiêu Bạc Vốn Họ Trần, tên lót thêm chữ Ngọc Còn tên riêng , bạn cũng rõ lâu rồi . Tôi vốn vô tư, mong bạn đừng cười Gởi đi hết cả Họ Tên, địa chỉ Quê tôi bên nhà trước khi qua Mỹ Cũng theo Mail đến với bạn tuần rồi ! Mỗi lần Online, thấy bạn tôi vui Lòng rộn rã, " Say Hello " trước hết Bạn luôn dễ thương gởi lời chào đáp Thế là chúng mình vui chuyện nhiều thêm Đã lâu rồi vẫn bàn chuyện thơ văn Chuyện nắng mưa, chuyện trời mây tan hợp Chuyện ngày xưa, chuyện tan trường, tan lớp Lúc chia tay , bạn thường hỏi mấy giờ Qua chi tiết nầy, tôi biết tình cờ Bạn sống ở Châu Âu, quanh quanh nước Pháp Thầm đoán xa, bạn định cư bên Đức Bà Tiên mách rằng bạn đang ở Hòa Lan Tôi mơ màng Thành phố Amsterdam Vùng ngoại ô rợp trời hoa Tulip Nơi có cầu thủ bóng tròn Gullit Nổi danh cùng chân sút Van Basten Một thời rạng danh CƠN LỐC MẦU DA CAM Đội bóng lừng danh ít ai sánh kịp Tôi vào WEBSITE mong tìm hiểu tiếp Về một nước xa xôi mình chưa tới bao giờ Bà Tiên bảo rằng :" Con có nằm mơ Cũng chưa chắc biết được tên người đó " !Tự nhủ lòng : có chi là khổ sở ? Bạn của mình vẫn mãi bạn mình thôi ! Dẫu chưa quen tên , dẫu chốn xa xôi Vẫn tác giả những bài thơ tình dễ mến Lòng luyến lưu, tôi lại tra Tự Điển Lật nhiều trang tìm hai chữ Holland Mà bây giờ được gọi Netherland Với màu cờ đỏ ,trắng ,xanh đơn giản ! Nói thiệt bạn nghe tôi không lãng mạn Nhưng viết thư nầy tôi thấy ấm lòng hơn Muốn làm thơ nói thật chuyện khó tin Nhưng THƠ THẬT sẽ chẳng là THƠ nữa ! ***Bà Tiên hiện ra vui cười bảo nhỏ : "Thôi đặt tên là HOA TULIP xứ Hoà Lan " ! TRẦN KIÊU BẠC ------------------------------------------------ ------------------------------------------------- Lái xe một quãng xa , chợt nhớ ra điều gì chị Mai phát vào đùi tôi một cái đau điếng _ủa ! sao hỏng thấy MThụy chụp hình _có nhớ gì nữa đâu mà chụp chị ơi ! , bị thấy ổng là hồn phi phách tán rồi ... Miên Thụy viết lại 19Okt08 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 23. Oct 2008 , 10:08 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 23. Oct 2008 , 10:10 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 05. Nov 2008 , 21:56 Mùa Thu trong mưa Hẹn đến thăm ông anh lại rơi đúng vào ngày mưa , đang giữa mùa thu nên mưa thu đủ làm ướt áo , nói gì chứ ! trời mà cứ đổ mưa thế này thì thật là chặng đặng đừng mới phải đi thôi vì trót đã hẹn với ông anh họ Đào mất rồi . .. _Thế nào ! bao giờ thì em mới lên thăm Đào Cốc Chủ ? ! .... Anh thường hay hỏi tôi câu này ... Nấn ná rồi cũng tới ngày tôi phải làm cuộc hẹn đến thăm Cốc Chủ thì trúng ngày mưa rơi phố phường thưa vắng khách . Thế nhưng ở Hoà Lan này đã lâu , riết rồi cũng phải quen dần với những tập tục sinh hoạt của người bản xứ ... Nên một khi đã hẹn cho dù mưa hay nắng , cũng bằng mọi cách là tôi phải tìm đến . Dời nhà vào lúc 10 giờ sáng , và cũng đã thường đi xe lửa , nên tôi chỉ việc lội thẳng ra trạm metro để lên nhà ga Rotterdam cho đúng giờ , không tất bật vì giờ giấc đến nơi đến chốn tôi đã in ra sẵn từ internet . Cơn gió Thu đủ gây cảm giác ơn ớn, lất phất hạt mưa đủ làm tôi chợt rùng mình vì cái lạnh se sắt .Trời mùa thu buồn đến thế, tìm lấy chút nắng cho lòng mình ấm lại vào mùa này rất ư là khó , tôi lại nhớ câu thơ dạo nào khi viết về mùa thu *Xin gửi cho em chút nắng hồng ...* Chặng đường đi hôm nay mãi mê nhìn hai hàng cây bên đường , lâu lâu cũng có những đoạn đầy xác lá vàng rơi và những cành rụng gần hết lá . Mùa thu là ở đó ? ! là có lá vàng rơi, có mưa thu bay lất phất , chẳng thế mà tôi phải lên tận mãi xa thăm ông anh để được đưa đến những nơi có cảnh đẹp của mùa thu đầy lá vàng này đó sao ! ... . Xe lửa đã dừng ngay trạm Utrecht , nếu không được chiếc loa thông báo chắc là tôi đã đi lố thêm một đoạn đường , xuống ngay ga Utrecht lại đổi xe đi tiếp . Tôi chỉ cần đi thêm một đoạn đường ngắn khoảng một hai trạm nữa là tôi phải xuống . Từ xa đã trông thấy anh , từng cơn gió thổi mạnh , thấy anh cố vươn người về phía trước mà đi , vì phải chống lại những cơn gió bạt thổi mạnh như cuốn bay cả người. Ông anh tôi đấy , tuy chỉ là anh em văn nghệ nhưng chúng tôi quý mến nhau ở cái tình chân thật mà chúng tôi đã dành cho nhau hơn 10 năm nay . Không có anh chắc là tôi cũng chưa biết đến nhóm Cụm Hoa Tình Yêu như tôi đã từng gắn bó , nghe anh họ Đào này cũng thường nhắc đến anh Như Hoa Lê Quang Sinh, vị lão thành cũng là Hội Trưởng của hội hiện nay. Thế nhưng tôi vẫn có duyên với hội hơn anh đấy chứ vì tôi đã hai lần sinh hoạt cùng với hội , riêng anh thì vẫn chỉ nghe người ta nói đến . Khi anh đến tận nơi , thoạt nhìn anh suýt nữa thì tôi bật khóc vì trông anh già đi nhiều với mái tóc bạc gần hết mái , thế mà đã từng đấy năm và từng ấy thay đổi nơi sắc diện con người . Chẳng biết anh có thấy nơi tôi thay đổi nhiều không ? nhất là từ khi tôi và Tiến xa nhau . Anh đưa tôi về thẳng nhà nơi anh vẫn thường gọi là Đào Cốc . Đường vào Đào Cốc vẫn lối đi quen như gợi lại trong trí tôi, chỉ thiếu hàng me hay cánh phượng và ít cây lá mùa thu theo lối đi quanh nhà . Tôi đằng hắng gọi vọng lên nhà thật to _Bà chủ nhà đâu rồi , ơi bà chị ơi ! có người lên thăm chị đây ! ... Anh Bào bảo tôi , thôi em đừng gọi , chị ấy vừa sang nhà thằng em bên cạnh đây rồi , tí về đấy mà . Nhà bày biện vẫn thế, vẫn là nơi mà anh sưư tập đồ cổ nhiều nhất , tôi nhìn về phía góc đằng kia , cái góc của bộ ghế mà ngày xưa có lần tôi và Tiến ghé chơi và T đã ngồi ngay đó . Nhưng hôm nay chỉ còn có tôi đến thăm anh , chớp nhanh cặp mắt để dấu đi nỗi xúc động , tôi tảng lờ hỏi anh . _Em nhớ anh có để cái bàn Piano đằng góc kia đâu rồi anh ? và tôi lại nhớ đến anh Đào T Ngọc đã từng ngồi nơi ấy để dạo đàn cho tôi hát ... Kỷ niệm như chợt ùa về trong trí tôi thật nhanh ...nhớ như in ...ngày ấy .... Hình như có tiếng chị Bảo đã về , rồi nghe tiếng chị ngay cửa ., theo sau chị có hai ngưòi khách mà tôi đoán là ngưòi cùng ở địa phương này . Thấy tôi chị trách yêu . _Khiếp thật ! tưởng đâu cô em không còn biết đường mà tìm tới đây nữa chứ! .. Tôi cười vả lả và chống chế cho qua , riêng chị vẫn dáng nét như xưa . vẫn nụ cười tươi mát , vẫn giọng nói dịu dàng , những cái nét mà anh tôi yêu chị là phải . Người đàn bà ít có thay đổi nhiều bởi tôi nghĩ thế nhất là người đàn bà lại được chồng yêu qúy. Tôi quay sang anh, hết nói chuyện với anh rồi với chị rồi lại người cùng xóm của anh chị , chợt thấy anh Bảo đứng lên , xăn tay áo vào ngay trong bếp . Anh Bảo lúc nào cũng vậy đó , anh là thầy nấu ăn mọi người trong bè bạn đều gọi anh như thế vì anh nấu rất ngon hạp khẩu vị mọi người và nhất là rất bài bản . Anh làm món bò bía cho chúng tôi dùng trước , cái gì chứ món này tôi rất hạm vì ngày xưa cái thời còn áo trắng tôi thường ghé những quán bên đường ban tối cạnh trường Nữ Gia Long (sau 75 đổi tên trường là Nguyễn Thi Minh Khai ) . Dần dần nơi đây trở thành những quán ăn về đêm rất đông đảo , mặc dù không bán gì hơn ngoài món bò bía và đậu đỏ bánh lọt Vừa xong màn đầu *bò bía *, anh đề nghị đưa chúng tôi đi một vòng quanh Maarsen vì nơi đây nhiều cảnh mùa thu thật đẹp .Chúng tôi đi chung một xe , anh Hoà làm tài xế vì phạm vi khu vực này anh lái xe rành rõi. Những cảnh chung quanh nơi đây đẹp thật với những hàng cây mùa thu rụng lá , chỉ khổ là lúc chúng tôi bước ra xe thì trời lại đổ ập cơn mưa. Và cái thú nào hơn là thú ngồi trong xe lúc trời đang mưa lại được người khác lái xe đưa mình đi ngắm cảnh đẹp . Mà đẹp thật , có những đoạn chúng tôi phải yêu cầu bác tài ngừng để chúng tôi xuống đứng ngắm rồi chụp hình , máy ảnh của tôi lúc thì ướt nhẹp vì nước mưa rơi trúng , chỉ một vài nơi là tôi được người che dù thì mới khỏi ướt . Mưa thì cứ mặc trời mưa , còn tôi lúc lại chui ra chui vào xe mà tay thì cứ bấm máy chụp những cảnh đẹp của mùa thu trong mưa , miệng thì luôn xuýt xoa * chao ơi, cảnh nơi đây đẹp quá ... ngừng tí cho chụp cái đã ...* Hoa vàng nơi vườn nhà anh Về đến nhà, ai nấy đều thích thú , người thích nhất là tôi , tôi cứ o bế cái máy vì biết rằng trong đó chứa toàn những hình ảnh mùa thu mà trước đó tôi chỉ thấy toàn là trên Net, chứ không do từ ống kính của mình . Lần này thì nhất định những hình ảnh Mùa Thu Trong Mưa đã lọt vào ống kính của tôi rồi đấy ... Bửa ăn tối nhanh gọn với món phở Bắc đã được anh Bảo lo đầy đủ từ các thứ rau thơm mua sẵn và phở cũng nấu sẵn cho chúng tôi từ sáng . Thú thật là món phở Bắc mà do chính anh Bảo nấu thì úi chao nó ngon hơn một vài nơi mà tôi đã ăn từ khi còn trú đóng bên Cali nữa kia . Sau món tráng miệng lại một tuần trà sen được anh Bảo chiêu đãi . Hãy còn sớm chán, chưa cần về, chúng tôi quay sang mở karaoke rồi lại hát hò cùng nhau cho đến mãi khuya mới chịu chia tay . [Tôi được đưa về tận nhà vì trời cũng đã khuya . Khi chia tay cùng mọi người , chúng tôi lại hẹn trước với nhau sẽ gặp lại một ngày không xa , ... có thể là một ngày vào đông chẳng hạn .... Miên Thụy Kỷ niệm tại Maarsen 27Okt08 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dang My vào ngày 06. Nov 2008 , 19:38
Miên Thuỵ ơi,
Cám ơn Miên Thuỵ chia xẻ với cả nhà những kỷ niệm thân thương của chuyến đi Cali vừa rồi. Miên Thuỵ đi chơi thăm bạn bè thật vui quá nhỉ. Sang năm tháng 9 My tổ chức 5 năm d/d LVD đó Miên Thuỵ ơi , đừng quên ghé Vancouver nhé ;) |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 12. Nov 2008 , 20:57
Mỹ ơi, tháng 9 sang năm nhưng giữa tháng 9 hay cuối đây, vì tháng 10 bên Ấu Châu tổ chức ngày Phụ Nữ Việt đấy . Hy vọng sẽ gặp được Đặng Mỹ thôi . Mỹ ơi, mùa thu bên ấy đã thay sắc lá chưa hả, bên này ngó bộ cũng tiêu điều rồi ...
MThụy |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 12. Nov 2008 , 21:09 Arnhem_Thăm nhau ngày mưa thu ... _Thôi ! mai chị đừng lên em nha , em mới coi lại thời tiết rồi . Hai ngày weekend mưa gió đùng đùng á, lên chơi mà hai đứa còn đi dzòng dzòng ở ngoài thì chắc có nước dzìa nhà là nằm luôn á . Nghe tiếng nhỏ em trong máy mobiel gọi nhắn tôi đến hoảng, vì sợ mai tôi xách quả mướp lên thăm hắn như đã hẹn . Nhỏ thì ở tít mãi xa , nếu có đi thăm chắc cũng mất nữa ngày mới tới , mà coi bộ nhỏ tưởng tôi lúc này chắc wưởn lắm hay sao ! !Hễ hỏng đi được tuần này thì tuần sau , riêng tôi lần này mà không lên thăm nhỏ chắc chỉ còn có nước chờ sang năm ,đến mùa hè mới mong gặp nhỏ lại . Mà sang năm thì chắc gì tôi còn rảnh như bây giờ mà hẹn mí hò , nên nghe xong tôi giáng cho nhỏ một câu xanh dờn . _Nhỏ biết tính chị mà, cứ nằm nhà ngủ đi rồi chờ có người tới gõ cửa . Nói xong tôi tắt máy nhưng lại ngẫm nghĩ : *Mà nếu mai trời đổ mưa thì chắc chết thiệt !* . Lại nhớ đến đoạn đường lên nhà nhỏ mà phát nỗi gai óc , vì dường như ba bốn tuần trước gì đó cũng trên đoạn đường đi đến nhà nhỏ có xảy ra tai nạn hai chiếc xe lửa tốc hành Thalys và Intercity của HL đụng nhau nên không chắc tuyến đường đó giờ này không biết đã thông suốt chưa ? . Đường rày xe lửa mà chứ có phải đâu là đường nhựa cho xe cộ bình thường mà hôm nay xảy ra chuyện gì thì ngày mai mọi việc đã xong. Mặc dù lúc đó người ta đã đổi sang hướng đi khác nhưng nếu tiếp tục xuống nhỏ thì chỉ có nuớc tôi phải ở lại nhà nhỏ qua đêm chứ không thể về lại trong ngày. Nên sau một đêm sáng mai dậy thật sớm , nằm im trên giường lắng nghe có tiếng mưa rơi ngoài trời . Khi nghe rõ là không có hạt mưa nào tạt qua cửa kính ngoài tiếng gió rít thổi rạt qua mái ngói . Nhắm mắt cố nưóng thêm chút nữa nhưng giấc ngủ không dễ dàng đến nữa rồi . Tôi choàng dậy và tụt ngay xuống giường để hoàn thành những thủ tục cần thiết cho một buổi sáng . Thỉnh thoảng tôi lại đưa mắt nhìn qua cửa sổ xem sao vì chỉ sợ trời lại đổ xuống cơn mưa bất tử . Tôi chỉ ngại cho nhỏ em vì nhỏ bây giờ rất nhát mưa , hễ cứ mỗi lần mưa rớt trúng vào người thì cứ y như hôm sau cô nàng lại chực chờ lên cơn sốt rét . Nhìn tướng nhỏ cứ y như tướng bẻ gãy sừng trâu , ấy thế mà cứ rề rề bịnh như bịnh giả vờ đến cả năm nhất là dạo này , chỉ chừng gần năm nay thôi , mỗi lần điện thoại thăm nhỏ tôi lại phải ngồi nghe nhỏ ca bài ca con cá về bịnh tình của nhỏ rồi . Biết nhỏ đã lâu, âu cũng là cái duyên văn nghệ tình cờ đưa đẩy khi tôi còn sinh hoạt bên trang web Trinh Nữ và Hoa Sơn Trang . Thường hay thấy nhỏ lên diễn đàn *hót *với cái bút hiệu thật dễ ghét đến thế *Nhỏ Xí Xọn * . Rồi cũng thật tình cờ, khi nhỏ qua nghĩ hè bên ấy mãi tận San Diego , biết qua nhóm Hoa Sơn trang cũng nhiều bạn bè ở nơi này , họ có nhắc đến tôi hiện nay đang cư ngụ cùng xứ xở với nhỏ mà nhỏ thì không hay . Thế là một ngày đẹp trời năm ấy nhỏ gọi điện thoại nhắn lời hỏi thăm từ HST rồi lái xe đến thăm tôi . Và cũng từ đó tôi biết đến nhỏ rồi lâu lâu hẹn đi chơi với nhỏ . Chúng tôi cũng có một vài lần tiếp đón bạn bè ở xa đến thăm vùng đất hoa Tulip này, tôi nhớ lần ấy có chị Kim , và một lần trước nữa với Đào Hùng, chàng trai nước Việt từ nơi kinh thành ánh sáng BaLê đến thăm viếng . Hai đưá tôi cùng với Chân Nguyệt lập nên cái nhóm tam ca không phải để hát hò mà là để dẫn lối đưa đường những ai muốn đến Hoà Lan xem thắng cảnh, như ban đầu tính là thế , còn tương lai không ai có thể đoán trước được sự tồn tại của nó. Ba đưá tôi còn kéo nhau picnic một lần vào mùa hè năm 2003 , rồi lâu lâu lại tổ chức gặp nhau nấu nướng ăn uống tán dóc . Chỉ có vậy, thế mà cũng vui, đến khi nghe tin Chân Nguyệt đổi việc làm rồi nhỏ cũng bận bịu dọn nhà , chúng tôi không còn gặp nhau thường như xưa nữa. Riêng nhỏ em lúc đó lại bận thêm theo khoá học gì đó ,rồi nghe sau cùng nhỏ bịnh , tôi đoán mò nhỏ bịnh tương tư ai , cũng hơn năm rồi đấy chứ ! . Ráng lắm là gọi hỏi thăm nhau thế thôi , còn thì mỗi người có những việc làm riêng tư ngay cả những hobby như ngày xưa cũng có chiều thay đổi... ----------- ----------- Giờ này không biết nhỏ đã thức chưa !, có biết là tôi đang ung dung ngồi trên xe lửa để tìm đường đến nhỏ ? Lắc lư theo bánh xe con tàu lăn trên đường rầy uốn khúc , tôi nhớ một câu thành ngữ *Đường đi khó ... không khó vì ngăn sông cách núi ...* mà phải chi bửa nay tôi đi thăm thằng kép nào của tôi thì cũng cam đành chứ đâu dè tôi lại đến thăm nhỏ mà lặn lội đường xa thế chứ , rồi lại tự mĩm cười một mình . Nhìn hàng cây bên đường , vừa mới qua một tuần mà màu lá mùa thu hôm nay đã bắt đầu héo úa , lá vàng trên cây có những nơi trông như vẽ tàn tạ và rơi xuống mặt đường . Có những nơi thì xa xa còn ánh lên màu vàng ấm áp cả một vùng trời đất . Mùa thu nơi đây đã tạo cho tôi nhiều ấn tượng và càm xúc đến thế, nếu không có đã chắc gì tôi lên thăm em như hôm nay khi phải lặn lội đường xa thế này nhỉ . Tôi đi tìm cảnh thu để mang về cho góc riêng của mình. Tôi nhẫm trong đầu bây giờ vừa đầu tháng 11, vỏn vẹn chỉ còn đôi ba tuần nữa là trời sang Đông , mùa Đông tệ gì cũng phải kéo đến hết tháng ba trời vào Xuân khí hậu lúc ấy mới trở lại bình thường mà ngán ngẫm . Ai lại không sợ mùa đông chứ nhỉ , tôi cũng yêu mùa Đông nhưng cũng biết ớn lạnh mùa này . Đường đến Arnhem vào mùa thu đẹp lạ , cây cối hai bên đường thật quyến rũ trong lớp sương mỏng buổi sáng, nên cảnh vật lúc thì mờ ảo . Đến nhà ga Tilburg, tôi phải xuống để sang chuyến xe lửa khác đi thẳng đến Arnhem , lộ trình này tôi chẳng còn dám gà gật nữa vì sắp đến ga chính rồi mắt tôi cứ căng lớn để nhìn cho rõ. Tôi cố gắng nhớ lại từng lối đi , vì lâu quá cũng quên . Ra khỏi nhà ga Arnhem, tôi nghĩ là tôi chỉ việc phóng nhanh một mạch để còn kịp đón chuyến xe bus cho đúng giờ . Nơi này họ đang trùng tu xây lại nhà ga mới ,cho nên lối ra cổng chính nhà ga cũng nhập nhằng không chỉ rõ . Nhưng rồi cũng không khó khăn lần ra đến cổng và nhanh chân tôi đi nhanh về hướng trạm xe buýt trực sẵn . Chúa ơi ... thảo nào chân và tay tôi rét cóng vì mắt tôi chạm phải tấm bảng đo nhiệt độ ,thời tiết hôm nay xuống khoảng 7 độ ...rừ ...rừ... Đón được đúng chuyến xe buýt, tôi đi tiếp và cũng chỉ mất khoảng hơn 10 phút là đã tìm thấy ngay tên đường , xe dừng ngay trạm Mooie tôi bước xuống . Đường vào nhà nhỏ em thật đẹp vào mùa này với lối đi trải đầy hoa vàng từ xa bay đến . Bước lần theo tên con đường, tôi đi muốt vào trong nhưng đến chỗ có dãy chung cư thì bảng tên đường đã đổi khác. Tôi không biết nhà nhỏ ở chỗ nào, đành phải gọi nhỏ hỏi vậy. Sở dĩ tôi muốn tạo ngạc nhiên cho nhỏ , nhưng đi lạc trong lúc thời tiết như thế này thì thật là không thích thú gì cho mấy. Nghe tiếng nhỏ bắt phone tôi mừng quá . Từ sáng giờ tôi gởi bao nhiêu là sms cho nhỏ nhưng không nhận được cái nào của nhỏ gửi lại để chắc là nhỏ em có ở nhà ! Tôi phập phòng lo trong bụng cứ sợ nhỏ đoán là tôi bỏ hẹn vì thời tiết xấu không đến . Nhỏ dặn tôi quay trở lại trạm xe buýt đứng chờ nhỏ ra đón vào .Mãi mê nhìn xác hoa dưới chân nhưng tai vẫn nghe tiếng nhỏ em gọi tôi ơi ới _Chị ,tưởng bà chị đi lạc nên phải ra tận đây đón nè ! .. _Chúa ơi ! sao không ra tận Ga mà đón hả nhỏ ?! ... lại đón chi ở đây , ừa ! mà sao nhỏ hỏng ngồi trong nhà luôn đi cho phẻ kìa ! . . .Sau câu nói ,chúng tôi ôm nhau cười rú vì mừng rỡ . Tôi giáng cho nhỏ một câu nữa _Trời ! dạo ni mi ăn giống chi mà trông mập ra vậy hả nhỏ ! _ Mập gì mà mập , uống thuốc đó bà cố _ Bộ mi thiếu ăn sao phải uống thuốc _Thì uống là tại sợ mập ... ai dè nó mập luôn ... ha ha Nhỏ và tôi cứ nói chuyện tửng tửng khi gặp nhau vậy đó , đôi lúc bị lây luôn cái đớt đớt như khi Chat với nhau trên Net. Nhỏ đưa tôi về nhà chỉ cách đó chừng mươi bước , tuy gọi là nhà nhưng thật ra đó là chung cư, hôm nay nhỏ mời tôi đến chơi vì nhỏ bảo vừa nhận nhà rồi mất thời gian sửa nhà cho đến bây giờ mới gọi là xong . Vào trong nhà nhìn cách trang trí đơn sơ nhưng rất mỹ thuật , nhỏ chọn màu rất nhẹ mắt . Bỗng tôi giật mình khi mắt tôi chạm ngay vào lá cờ vàng ba sọc đỏ mà nhỏ cắm ngay trên tủ Dressoire, tôi định bụng hỏi thì như biết ý , nhỏ đã nói nhanh . _Ông bố em gửi cho mấy lá cờ đó, còn hai lá hơi lớn nữa nè . Nhỏ mở tủ lấy trong ngăn kéo ra một phong bì, thấy nhỏ đem ra khoe tôi chụp ngay . _Chị lấy một lá nha nhỏ . Thế là nhỏ giao ngay luôn cho tôi , cảm động quá vừa cầm vừa nâng niu lá cờ trong tay . Nhìn quanh nhà một lượt tôi khen nhỏ khéo tay và biết chọn màu . Nhỏ dẫn tôi đi một vòng chung quanh nhà để xem cho kỹ , tôi đành buột miệng nói với nhỏ . _Chị không ngờ nhỏ em khéo tay thế chứ , mèn ơi có ai chịu nhỏ bây giờ là chị gã quách cho rồi .. Nhỏ mời tôi ăn trưa với món pizza , ăn xong hai đưá tôi cà tịch cà tang đi dạo quanh khu vực nơi nhỏ một vòng cho biết . Không như thành phố Rotterdam , thị trấn nơi đây nhỏ xa thành phố nên đường đi và cảnh sắc rất thiên nhiên và đẹp lạ . Chỉ khổ là hôm nay đi mà không trúng ngày nắng nên trời lúc mưa lúc tạnh mà gió thổi quần quật vào hai lỗ tai lạnh đến buốt óc . Tôi và nhỏ cứ thế mà đi xem chừng rất thú khi khi đi trong mưa gió thế này . Nhỏ bảo với tôi , con đường này lắm lúc nhỏ vẫn chạy bộ đến hai ba cây số rồi lại chạy ngược về . Khỏi nói thì tôi cũng biết type người nhỏ rất năng động chứ ít chịu ngồi một chỗ . Đi được một quãng thật xa cho đến khi không còn cảnh đẹp nào nữa chúng tôi mới vòng lại về nhà . Nếu như tôi ở gần đây mỗi ngày , có lẽ tôi là người bạn đồng hành cùng nhỏ mỗi lần chạy bộ , nơi tôi ở nhiều lúc buồn tình tôi cũng thường chạy bộ một mình đấy chứ . Như nghĩ ra điều gì nhỏ hỏi ngay tôi . _Thế bà chị ghi danh học bơi tới đâu rồi[/b] , tôi đáp lời nhỏ là tôi đã theo được cũng 5 buổi rồi nhưng khoá tôi học khá đông trên dưới 10 người già trẻ có cả, có những thằng nhóc khoảng 12 _13 gì đó cũng học chung vì trường chúng không có giờ dạy bơi lội . Rồi nhỏ hứa với tôi mùa hè sang năm sẽ kéo nhau ra biển , nhắc đến ra biển mà thấy nôn nao đấy ... Bọn tôi quay lại về nhà trời cũng đã về chiều , nhỏ bảo tôi ở lại dùng cơm rồi hãy về, quay qua quay lại thấy nhỏ đã loay hoay vào bếp làm bửa ăn , tôi cũng phụ một tay cho lẹ . Nhỏ hỏi tôi [i]_ Hay sáng mai chị thong thả về có được không ? Em sẽ đưa chị ra nhà ga, mai còn Chủ nhật mà chị . Biết nhỏ em dụ khị, nên tôi cứ cười thôi. Mà nếu như không có con bé nhà tôi thì chắc tôi cũng chẳng cần phải về ngay trong ngày , vì đâu phải dễ mà có được dịp để thăm nhau như vầy . Mỗi người còn biết bao là công việc riêng tư lo không hết, nên đến được với nhau đã gọi là qúy lắm rồi , vì thế mà chân tình này không dễ gì chúng tôi lại đánh mất . ----- Xong bửa ăn ,nhỏ em đưa tôi ra nhà ga Arnhem để về lại , nhỏ đi với tôi một đoạn đường và chờ tôi bước lên toa xe lửa rôi nhỏ mơí chịu trở về . Nhỏ ôm lấy tôi hun thật kêu vào má rồi đẩy tôi lên xe thật lẹ. _Bước lên đi bà chị ! xe chuẩn bị chạy đó ! Bóng nhỏ lùi dần sau cái vẫy tay rồi mất hút, tôi thả người xuống băng ghế , lôi nhanh cái máy mobiel bấm mấy chữ thật lẹ rồi chuyển nhanh qua máy cho nhỏ * Nhỏ ơi ! nếu tránh được những chuyện buồn phiền trong lúc này và đừng nên suy nghĩ thì tốt , chị sẽ gửi những hình ảnh lên nhỏ coi ngày mai ... Ngủ ngon nha nhỏ ! ! *..... Tôi buông chiếc mobiel xuống ghế , nhắm mắt để thả hồn theo bước chân của nhỏ , rồi đến gương mặt nhỏ , nhớ lại hết những gì tôi và nhỏ đã có nhau trong một ngày ngắn ngủi , nhớ khi nhỏ thủ thỉ tâm sự với tôi những điều mà chưa bao giờ nhỏ nói với ai cả . Tôi như nghe tiếng nhỏ trầm trầm bên tai ... rồi như thấy thương nhỏ quá đi ... Nước mắt tôi lăn dài ..... Miên Thụy 02Nov08 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dang My vào ngày 12. Nov 2008 , 21:29 mien_thuy wrote on 12. Nov 2008 , 20:57:
Miên Thuỵ ơi, Sinh Nhật 5 tuổi của D/D là ngày 9/9/2009. Nhưng ngày 9 là thứ tư, nên sẽ tổ chức vào ngày thứ bảy 6 tháng 9, rồi ăn chơi đến 9/9 là vừa :D. Nhớ nhen ! ;) Mùa thu Vancouver chán mớ đời, :P mưa lê thê mấy tuần nay, lá rụng hết rồi :-/ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 13. Nov 2008 , 19:03
Ây da, sao mà cứ trúng vào tháng 9 lại vào tuần *sinh ngược * của MT không dzậy , kỳ rồi đi Cali tới ngày sinh nhật của mình mà cũng quên tuốt hà Đặng Mỹ ơi ... thiệt tình tui nhen! ... ;D
MT |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 13. Nov 2008 , 19:09 Lá Uá MT hát |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 13. Nov 2008 , 19:21 Mùa thu rụng lá Thuờng là những ngày cuối tuần vào mùa thu chẳng mấy khi được quang đãng , những ngày nắng đẹp rất hiếm hoi cho mùa thu nơi Vùng Đất Thấp Hoà Lan này, chỉ đủ đếm trên đầu ngón tay . Hai lần truớc , khi tôi thực hiện ý định Đi Tìm Mùa Thu cũng thế , mưa bay bay ngoài trời mang theo những cơn gió rét buốt thấu xương . Nhớ ngày xưa khi còn ngồi ghế nhà truờng , mỗi lần đọc đuợc bài học nào nói về cái lạnh của miền Bắc đất nuóc tôi là mỗi lần tôi thấy xót xa cho cái cảnh mùa đông khắc nghiệt đang bao trùm trên quê hương tôi nghèo khó . Hình ảnh nguời mặc áo tơi với chiếc nón lá đang băng mình vào mưa gió trong một trang vỡ nào mà ngày xưa tôi đọc vẫn còn in đậm trong trí nhớ . Tôi chưa thấu đuợc cái lạnh của miền Bắc đất nuớc tôi ra sao ! nhưng cái lạnh của mùa Đông nơi xứ nguời thì tôi đã thấu hiểu và cũng đã nếm mùi , và cũng quen dần qua mấy mùa gió mưa thay đổi. Miền Bắc có lạnh lắm cũng chỉ đến 0 độ là cùng, chứ mà như cái xứ bé nhỏ Hoà Lan của tôi đang ở bây giờ , thì mùa đông có những năm về trước đôi khi xuống đến trừ 18 cho tới trừ 30 độ , tôi nhớ cái năm mà tôi đi làm xa tận mãi Den Haag , lần đó tôi có cảm giác như phải cưa khúc chân của tôi đi vì tôi đã không còn nhận được cảm giác và điều khiển đuợc nữa , lý do đơn giản là vì năm ấy quá lạnh mà thời tiết lại thay đổi đột ngột và phần tôi mang giầy không đủ ấm , vì cứ tưởng đâu lạnh tới 1 hay 2 độ là cùng .Dần dà rồi cũng phải quen, cũng phải chịu đựng khi mùa đông tới, điều cần nhất là tôi phải biết làm thế nào để chống lại cái lạnh đang bắt đầu kéo dài cho đến hết mùa đông . Lại nghĩ đến hoàn cảnh đất nuớc tôi mà buồn , cứ năm nào hễ tới mùa mưa tháng muời là bị bão lụt , rồi cảnh nhà trôi , xác trôi ,nuớc cuốn trôi , đã giáng xuống cho người dân Việt hiền hoà. Rồi biết bao chương trình quyên góp ở Hải Ngoại lại réo gọi *Cưú Lụt , Cưú Đói Miền Trung * . Chúng tôi những đồng bào Hải Ngoại nhìn thấy cảnh này làm ngơ sao cho đành .Lại ơi ới gọi nhau qua những chương trình Cưú đói , Cứu lụt rồi phổ biến đến mọi người. Những hình thức cưứ trợ đều được nhận qua cách chuyển tiền từ bank hay giro . Chúng tôi đâu cần phải về tận Việt Nam hay đưa tiền tận nơi mới gọi là có đóng góp. Nhưng những chương trình đóng góp giúp đở của những nguời dân bản xứ nơi đây qua những hình thức như thế này cũng vô hiệu quả vì cống rảnh vẫn không thông suốt, vẫn rác rến ứ khắp mọi nơi. Có xây dựng thì cũng chỉ là những nơi dành cho khách du lịch là cùng còn dân tình thì vẫn đói khổ triền miên . Một Việt Nam phú cường đứng vào hạng nhất nhì Đông Nam Á, như ngày xưa đó bây giờ thì chỉ còn là viễn ảnh mơ hồ về một quê hương xa xôi... Vẫn còn là mùa thu nơi đây ! chiếc xe đã đưa tôi đi vòng quanh những con đường có nhiều lá vàng rơi ngập lối, tiếc là tôi không thể xuống xe lội bộ trong lúc này để chụp cảnh đẹp . Từ xa tôi đã trông thấy Lá Cờ Vàng ba sọc đỏ kia rồi ! , nơi mà chúng tôi thường đến với những lần sinh hoạt xem như là định kỳ của Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn CS nơi đây tổ chức . Vẫn là những khuôn mặt thân quen , vẫn là những tấm lòng hăng say thiện nguyện , vẫn là những trái tim còn thắm đỏ tình quê hương, tình chiến hưữ . Tôi chỉ còn được thấy ở nơi này là nhiều nhất và hôm nay thêm một hình ảnh đã làm tôi bị xúc cảm lây khi nghe anh Nguyên trong BTV phát biểu ý nghĩa và nói lên những cảm nghĩ riêng anh về ngày Nhân Quyền mà Cộng Đồng sắp sửa hoạch định cho công tác sắp tới . Với giọng nói bùi ngùi, anh đã tâm sự với chúng tôi ,đã làm cho mọi người ngồi nghe không ngăn được xúc động . Giây phút này đây, tôi lại nhớ đến một Đằng Liên cũng đã từng làm cho chúng tôi nhỏ lệ với những lần anh đứng lên nói về hiện tình quê hương đất nước qua những dòng suy tư của chính anh . Tôi vẫn thầm cảm ơn những con người biết chung thủy , có chung một tấm lòng nghĩ đến quê hương và hy vọng đất nước mình sẽ tươi sáng hơn trong một tương lai không còn xa . Cứ nhìn vào mái tóc của những người đã một đời tận trung đeo đuổi cho một lý tưởng vào ngày mai rạng rỡ trên quê hương đó, đôi lúc tôi cũng phải chùng lòng. Từ mái tóc còn xanh cho đến bây giờ tóc đã bạc , thế mà chúng tôi vẫn còn ngồi lại với nhau hôm nay, vẫn còn tiếp tục cuộc hành trình chưa dứt mặc dù trong số đó có những người anh của chúng tôi hôm nay đã nằm xuống yên nghĩ ngàn thu .... Bao giờ cũng thế , sau buổi họp xong , chúng tôi lại được anh Tấn và anh Trí mời ở lại dùng bửa ăn tối với nhau trong không khí thật ấm cúng và đậm tình người xa xứ. Bên ngoài phố xá đã lên đèn, mưa thu vẫn còn rơi mọi người chia tay ra về ... Riêng tôi đoạn đường trở về vẫn còn ...xa lắm Miên Thụy 11Nov08 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 22. Nov 2008 , 22:20 Tiếng hát Miên Thuỵ thơ Miên Thuỵ nhạc Nguyễn Hữu Tân hòa âm Nguyễn Hữu Tân |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 23. Nov 2008 , 18:57 Mùa thu qua khung cửa Khung cửa sổ nhà em đó Mới hôm qua mùa thu buồn Lá vàng trên cây hờ hững Chiều về vẵng tiếng cô đơn Mỗi ngày nhìn qua khung cửa Tím một hoàng hôn góc trời Mưa thu ngập đầy trên lối Nguời đi lạnh buốt tim tôi Một ngày tình như trống vắng Mây mùa thu ngang lưng trời Một ngày hồn em bỗng nặng Mùa thu xám cả lòng tôi Mây mùa thu qua khung cửa Lá vàng chiều nay bỗng rơi Nghe như tiếng buồn nức nở Từ đâu ! thương nhớ một nguời Khung cửa chiều nay lạnh quá Mưa tuyết bay bay ngoài trời Không gian một màu trắng xoá Người về còn nhớ đến tôi Miên Thụy 23Nov08 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 06. Dec 2008 , 03:51 Nơi mà tôi đang ở hiện giờ cứ tưởng nó là một cái làng nhỏ chỉ toàn nhà cửa san sát nối liền nhau, bao quanh khu vực được xem như một trung tâm sinh hoạt của tỉnh lỵ, tuy không lớn lắm so với thành phố khác như Rotterdam xa nơi tôi ở, mà tôi vẫn thường đi phố mỗi cuối tuần bằng xe nhà hoặc bằng phuơng tiện công cộng chỉ mất độ hơn nữa giờ là tới . Một vài người bạn của tôi ở xa lắc mù tơi , nhiều khi cũng tưởng rằng tôi là dân cư đang sống ở Rotterdam hoặc ở thành phố chính được mệnh danh là thủ đô Amsterdam của Hoà Lan bây giờ . Nhưng không nơi tôi ở tính ra là một thị trấn nhỏ thôi ,nằm ngoại biên của vòng đai Rotterdam . Thành phố lớn Rotterdam hiện nay đã và đang thay đổi bộ mặt được xem như thành phố lớn cho khách du lịch nước ngoài. Chiều nay sau khi rời sở làm, tôi lang thang đi hết một vòng quanh gần khu vực nơi tôi làm việc , đi sâu hơn một chút vào trong cuối con đường cũng là đường dẫn vào nghĩa trang của tỉnh lỵ này Cũng bởi cái thú riêng của tôi thích săn ảnh mùa thu nên nó thúc đẩy tôi thám hiểm khu vực kỳ bí này như thế đấy . Rồi nghe một lần cô bạn gái tên Diệu của tôi ,có tả cảnh nơi đó nếu như tôi muốn tìm cảnh sắc mùa thu thì hôm nào đẹp trời nên lần khu vực ấy mà xem . Cho đến hôm nay bất ngờ tôi nổi hứng xách máy ảnh theo để chụp, chỉ tiếc là bửa nay mặt trời cũng đi đằng nào ấy, trời cứ mù mù trông thật thảm, nhưng lại chính vì thế mà nó thúc đẩy tôi mon men tìm đến nơi này . Tôi lội bộ một quảng đường thật xa, càng đi tôi như bị cuốn hút bởi cảnh vật phủ trùm chung quanh , xa xa cây lá rừng mùa thu ẩn hiện với những con đường mòn có những khúc ôm quanh con rạch chạy dài . Trước một khung cảnh thiên nhiên với mây trời bao la lúc sáng tỏ lúc lại chập choạng như muốn kéo mưa , đi sâu vào một quảng đường vắng, cảnh thiên nhiên nơi đây càng huyền hoặc hơn . Những lối đi quanh làm chắn lối, tôi nghĩ cứ đi miết như thế này ,không khéo mà tôi lại tìm đường trở ra sẽ bị lạc hướng. Nghĩ đến đây tôi đâm hoảng nên mò theo chỗ cũ để tìm đường về lại.[/Navy] Đi ngang con rạch nhỏ nhìn thấy đàn chim lội nước, có vài con bay lượn trên cao rồi lại nhào xuống , tạo một một thứ âm thanh như tiếng ngân trong chiều rơi . Với khung cảnh thiên nhiên nơi đây, ước chi như lúc này đây thời tiết đang vào hè thì chắc là tôi không dễ gì bỏ qua dịp may là cắm lều nơi đây vài ngày để mà thưởng thức , để mà tìm nguồn cảm hứng . --------------------------- --------------------------- Kể như là tôi đã kết thúc được tiết mục riêng của tôi * Đi Tìm Lá Mùa Thu * được rôi đấy .Nhưng ! biết đâu tôi sẽ trở lại nơi này với mùa đông tuyết phủ ..... Bài thơ cho một cuối thu Một chiều cuối thu Chiều rơi ! có tiếng ngân dài Có loài chim Việt xa bầy Quê Hương Xanh xanh ngọn cỏ còn vương Có ai ve vuốt nỗi buồn xa quê Trong tôi một lối đi về Một hồn quê mẹ lời thề nào quên Giấc ngủ nào về trong đêm Còn dài thao thức nỗi niềm chưa nguôi Bao năm đã biết bao rồi ! Còn ai ! thắp ngọn đèn trời trong tim ... Miên Thụy 18Nov2008 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 06. Dec 2008 , 03:57 Sinterklaas Hoà Lan thường hàng năm cứ vào đúng ngày 05 tháng 12 là ngày lễ kỷ niệm của Sinterklaas , xưa nay truyền thuyết vẫn cho rằng ông đã đến từ thành phố Myrna của nước Thổ Nhỉ Kỳ. Nhưng ngày nay lại có người cho rằng ông đến từ Tây Ban Nha , theo sau ông là những tiểu đồng , họ là người giúp việc cho ông đa số là người da đen, thường được gọi là Zwater Pieten... Ông Sint thường mang những gói quà và phát cho những trẻ em ngoan và biết vâng lời cha mẹ , những đưá trẻ hư hỏng thường bị những tiểu đồng của ông bắt bỏ vào trong bị mang đi . Sau này dần dà các trường tiểu học thường được Sinterklaas tới thăm và nhất là những trẻ em từ 4 đến 6 tuổi đều rất muốn được Sint đến cho quà. Trẻ con rất yêu mến Sint. . Những bài hát dành cho Sinterklaas cũng được hát nhiều nhất trong những ngày này và đa số không đứa trẻ nào là không thuộc bài hát nằm lòng này cả . Tôi nhớ lại lúc xưa, con bé Út nhà tôi còn nhỏ cũng thế, ngày này thường được mặc quần áo mới và nhất là bé rất ngoan ngoản và rất nghe lời Mẹ nhất là suốt một tuần lễ trước ngày gặp được Sinterklaas là con bé bổng nhiên ngoan hơn, nghe lời hơn và đi ngủ đúng giờ. Vì bé chỉ sợ bị mách với Sint rằng bé không ngoan, không nghe lời mẹ thì bé sẽ chẳng được quà và được ông Sint yêu thương . Sau này khi con bé lớn khoảng chín mười tuổi thì ông Sint khó mà đem ra doạ con bé được nữa . Buổi chiều thứ bảy khi hai mẹ con đi phố ở khu Zuidplein , lại thấy hình ảnh ông Sint. và Zwater Piet vì thời gian này mọi người đang đón mừng Sint. tới. Họ đi một vòng trong phố để phát bánh kẹo cho trẻ nhỏ . Liếc nhìn qua con bé nhà tôi xem có nét vui mừng khi thấy ông Sint. không ? thì dường như nó rất dững dưng .Thế mới biết con bé bây giờ đã lớn .... Miên Thụy 03Dec08 Bài hát Sint. |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 24. Dec 2008 , 12:21 Noel lại về như mọi năm , thêm lần nữa mùa Giáng Sinh nơi xứ người , mùa này vừa hết lại mong đến mùa sau tưởng cũng đã đủ cho tôi ghi lại từng kỷ niệm mà dòng đời thì cứ chầm chậm trôi, thế mà đã mấy mươi năm tôi vẫn đón Giáng Sinh nơi đất khách ... Nhận được tấm card đầu tiên chúc mừng Giáng Sinh năm nay của Vành Khuyên , rưng rưng với những kỷ niệm chợt lùa về trong trí nhớ hẵn chưa quên . Ngày tôi quen VK bên Trinh Nữ , cứ thấy cô bé có đôi mắt kính với nụ cười tươi tắn thường vẫn online mỗi chiều tôi đi làm về . Vành khuyên còn có được cái biệt tài viết văn rất nhạy, cô bé chỉ cần một thoáng xảy ra trong trí nhớ hay một sự việc nào đó bất chợt đến với cô thường ngày là cô bé có thể tóm gọn lại trong những dòng viết vội với tiêu đề * Cho Một Ngày * ... Và tôi vẫn thích xem những đoạn viết ngắn này của VK vì là những sự việc có thật đã xảy ra chứ không bằng trí tưởng tượng , lối hành văn của Vk rất sắc bén . Đến như thơ của VK cũng thế , nhưng thơ cô nàng tôi lại ít để ý hơn vì ít bài ru được hồn tôi . Quen biết với VK cũng là những bất ngờ mang đến, chỉ nhớ là buổi tối bên tôi vào giờ thong thả mỗi khi nhào lên Net là tôi đi kiếm VK ngay để hỏi han, cho nên nếu ngày nào không vào hỏi thăm nhau là ngày ấy tôi cũng thấy buồn buồn . Những niềm vui , nỗi buồn cứ theo nhau mà đến với từng tâm trạng mỗi người trên trang web Trinh Nữ, đôi lúc xen lẫn tiếng khóc và tiếng cười không phải lúc nào cũng vu vơ đâu mà lúc thì rất ư là thật . Có một dạo tôi và VK cũng suýt giận nhau rồi có thể từ nhau luôn , nhưng có lẽ vì tính tôi chịu đựng và nhẫn nại nên rồi sự việc cũng qua không để lại xót xa nào cho cả hai . Đến khi tôi thực hiện được trang web riêng không bao lâu thì nghe tin em có tang chồng vì đọc được bài viết của em . Nữa ngờ nữa thật, nhưng với VK thì có điều gì mà cô dựng chuyện đâu, sau đó thấy mọi người vào trang thơ VK chia buồn . Lần ấy tôi đã khóc với VK khi chia buồn cùng em . Hôn phu chị Vành Khuyên đã từ trần ngày 18 tháng 11 năm 2006 .Xin thông báo cùng tất cả anh chị em và thành thật chịa buồn cùng chị Vành Khuyên và gia đình! Các bạn trong bút nhóm Trinh Nữ đăng tin Và bài thơ của Vành Khuyên , bài thơ viết bằng nước mắt vẫn còn đây , riêng tôi, mỗi lần vào nhìn thấy hình của em của em , nụ cười thật hạnh phúc của em sao mà chất đầy những trái oan đến thế Nếu không phải là anh Mà là em Trong quan tài hôm ấy Anh có đau như em đau Có khóc như em đã khóc Và có thấy cuộc đời trước mặt nặng nhọc như em bây giờ không? Đời thì long đong Em đang ngại thuyền mình chưa về kịp bến Nào ngờ bến chưa thấy đâu thì cuộc đời đã làm anh mỏi mệt Anh đã bỏ em mà đi Nghĩ cuộc đời còn lại chi, em cũng đã hoá thành tro bụi ngày thiêu anh Hai con, Hai con bây giờ còn quá nhỏ, xác tro đành đứng lại thành em lo cho chúng nó Anh ơi Những gì còn trong tay Khoảng trống không nhìn đâu cũng thấy trên thế gian này Sống mà như chết, cũng phải học quá đau đi anh hả Sống một cuộc đời không gian trá Không luồn cúi ai Sao số phận khắc nghiệt như đã an bài .... Vẫn cùng anh đi tới cuối con đường dù đau thương, nước mắt ... Dìu dặt Tiếng cười chỉ còn là vu vơ .... Vành Khuyên -------------------------------------- ----------------------------------------- Đã hai năm rồi còn gì , từ ngày em có tin buồn cũng như sau đó trang web Trinh Nữ cũng đóng cửa , và tôi cũng mất tin em từ đó ... * * * Bây giờ lại nhận được tấm card em gửi trong mùa Giáng Sinh năm nay , lòng tôi sao ấm áp vô cùng , cảm động nhất là khi nhìn thấy tấm hình chụp với hai con của em gửi kèm theo . Vẫn gương mặt và nụ cười hiền hoà em đó cộng thêm nét dễ thương của hai trẻ , đủ cho tôi biết rằng em và các con cũng vẫn sống bên nhau hạnh phúc. Nhìn con bé ấp đầu vào vai Mẹ nũng nịu mà thấy thương làm sao . Tôi nâng niu tấm hình trong tay rồi gọi khẻ ...V.à.n.h ... K.h.u.y.ê .n ... ơi ... Và tôi đã khóc ..... Miên Thụy 23Dec08 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by phuonghue vào ngày 26. Dec 2008 , 10:55 -F Happy Holidays Miên Thụy -F PH |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 26. Dec 2008 , 23:03 phuonghue wrote on 26. Dec 2008 , 10:55:
Phương Huệ ơi , Giáng Sinh bên đó thật tưng bừng quá hả. Bên Ấu Châu , một Giáng Sinh rất êm đềm cũng đã trôi qua rồi chỉ còn lại chút gì nhớ nhớ đó thôi. Chúc PH vẫn còn những ngày vui của mùa Noel vừa qua nhé Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 26. Dec 2008 , 23:06
Cho một dư âm mùa Giáng Sinh....
Một Ngày 24 _ cho mùa Giáng Sinh Không biết cái ngày 24 nó có *huông * hay không mà sao năm nào cũng vào ngày này là tôi cứ như con vụ quay, chạy có cờ . Bao nhiêu việc cần hoàn tất trước Giáng Sinh tôi đều đổ dồn vào ngày này cả , mà tính ra toàn những chuyện có thể làm trước nhưng chắc cái bản tính riêng nó vẫn vậy cứ thích làm những chuyện chờ nuớc đến trôn mới nhảy . Nên sáng nay tôi chuẩn bị đi thiệt sớm , mới vừa đúng giờ mở cửa các tiệm buổi sáng tôi đã có mặt trước cửa môt tiệm cắt tóc để chờ . Tưởng chỉ có mình đến trước ai ngờ khi đến nơi, đếm nhẫm số người trước tôi ,phải sau bảy người mới tới lượt mình. Ngồi nghe hai bà bên cạnh nói chuyện với nhau, bà nọ bảo bà kia ._ * Tôi đến từ lúc 8 giờ đứng chờ mà chẳng thấy ai mở cửa * .. Bà nọ lên tiếng._ *Bà cắt tóc ờ đây mấy lần rồi sao không nhớ , tấm bảng có ghi giờ sẵn đằng kia * Trong bụng tôi thầm lo vì sợ nếu xong cái đầu chắc không kịp giờ đến thẳng sở làm , cũng may mấy cô cắt tóc tiệm này hôm nay đều có mặt, tính ra có đến 5 cô thợ chính còn một cô chuyên về gội đầu , nên tôi cũng chẳng lo mình phải chờ lâu . Cắt tóc rồi nhuộm ở một tiệm đã quen , chỉ cần nói số nhà số vùng tôi ở là họ tìm ngay danh sách trong máy Comp để biết tôi muốn nhuộm hay cắt tóc kiểu nào và phải xử dụng loại thuốc nhuộm màu nào cho thích hợp, và chỉ cần cho họ biết chi tiết trong lần đầu vào đây cắt tóc mà thôi . Thế nên cắt chỗ nào là tôi cũng muốn mình là khách hàng thường xuyên chỗ đó, vì mỗi lần đi tiệm khác lại mất thì giờ cho vấn đề khai lại chi tiết nơi chốn tên tuổi vừa mất thì giờ . Vừa ra khỏi tiệm làm tóc , tôi bay thẳng đến chỗ làm cũng vừa đúng giờ không trễ , không khí cuối năm nhộn nhịp hơn nhất là vào ngày 24 , sau đó chúng tôi được nghĩ hai ngày liền , năm nào cũng thế ông xếp của chúng tôi đều gọi đặt làm những món ăn chiêu đãi cho nhân viên theo đúng tập tục vào Giáng Sinh rồi thì ông chúc mừng và tặng quà cho những ai có mặt hôm nay . Nhìn cây Noel được trang hoàng trước đó hơn một tuần trộn lẫn với đèn màu và những trái binh boong vàng trắng đỏ treo lủng lẳng trên cây Noel đã trở nên lộng lẫy , không khí vào những ngày này vui lắm. Ai cũng hân hoan đón chờ mùa Giáng Sinh lần nữa lại về trong niềm hân hoan. Mặc dù có những người đã không còn làm việc hay đã không đến sinh hoạt với chúng tôi từ lâu lắm rồi . Nhưng hôm nay tât cả lại kéo nhau về, lại hiện diện đông đủ cùng nhau đón mừng ngày lễ Noel và năm mới sắp đến . Một anh chàng trong ban nhạc của vùng Den Haag cũng được mời đến để hát cho chúng tôi nghe những bài hát âm hưởng về mùa GS đoàn tụ . Rồi con cháu của nhân viên như chúng tôi cũng được phép đến chung vui ngày này . Không khí chợt nhộn nhịp hẵn lên khi nhận được cú điện thoại của Hary , ông Giám Đốc của chúng tôi đang nghĩ xả hơi hai tuần lễ vào mùa này từ Suriname gọi tới chúc mừng Giáng Sinh với từng người một . Đến phiên tôi nói chuyện thì đường dây nhận được tiếng nói của Hary nghe rất xa , tôi cố bịt một bên tai để lắng nghe tiếng còn tiếng mất của Hary nhưng thật khó . Lại chuyển điện thoại chúc mừng của Hary đến người khác .Hôm nay còn một mình Christna ông phó giám đốc với mọi người, thấy ông có vẻ tất bật chạy tới chạy lui rối rít lo thứ này thứ kia sao cho hoàn tất ngày hôm nay . Mặc dù là đã có nhân viên bên cạnh ông đủ sức lo việc này cho ông thế nhưng cứ thấy ông như bận rộn hẵn lên . Cố lắm tôi ở lại đến hơn bốn giờ là lo chuồn về trước, nếu không chắc phải sáu giờ tôi mới bò về nhà vì sực nhớ tôi chưa lo chợ búa gì cho những ngày này, tôi nói khéo với ông Christna là cần về sớm để đi với con bé nhà tôi đến dự đêm GS tối nay tại nhà người bạn. Ông Christ như có vẽ không bằng lòng nhưng vẫn bảo tôi mang phần ăn và quà GS về nếu không ở lại dự tiệc . Về đến nhà hai cánh tay tôi thiệt oải vì bê thùng quà nặng , chẳng biết cái khỉ gì trong đó mà nặng thế . Con bé nhà tôi mở ra thì ôi thôi là đồ hộp và những thứ dùng cho bửa ăn tiệc tùng , thế là tôi đở phải mua và cũng đở phải nấu nướng chiều nay . Nhìn đống thư để trên bàn mà con bé đã mang vào buổi sáng khi lấy thư . Ngoài một thiệp chúc mừng Giáng Sinh của thằng con trai gửi về cho tôi hôm nay lại có thêm tấm thiệp của người bạn tận mãi xa bên San Diego gửi đến . Hình ảnh cánh thiệp làm tôi bâng khuâng không ít với cảnh rừng phong trơ trọi đầy tuyết phủ, vài hàng chữ thật dễ thương Thân chúc Miên Thụy và gia đình một mùa Giáng Sinh vui tươi. Một năm mới an lành, sức khoẻ với mọi điều như ý muốn và năm này chắc gặp tình quân ... Anh L Câu chúc của Anh L làm tôi bật cười vì tôi cũng mong được gặp tình quân trong năm mới này lắm . Chẳng biết có ra cơm cháo gì không ? chứ mà coi bộ khó đâu phải dễ như lời chúc ... Rồi lại thêm môt card mừng GS của anh T Hoà Lan viết theo kiểu chữ ngược , Chúa ơi , kiểu chữ này tôi phải soi lên ánh đèn mới đọc được dòng chữ viết .Mà đọc thì chữ đực chữ cái . Thật rõ là cái ông anh khéo viết ngoáy lối chữ này . Định bụng ngoài mùa Noel ra tôi sẽ hỏi qua điện thoại để nghe ông anh giải nghĩa dùm ... *** Tối nay vào ineternet đọc thư , nhận được nhiều thư chúc mừng qua email , đọc rồi lại trả lời ngay sau đó . Một cách chuyển thư và Card Giáng Sinh qua email quả là nhanh chóng , tuy ít chân tình hơn là chuyển và viết thư tay . Những thiệp chúc mừng cho mùa Giáng Sinh qua đường dây bưu điện dù chỉ vỏn vẹn mấy hàng nhưng sao vẫn thấy đầy ấp tâm tình chuyên chở . Vì dễ gì trong thời buổi tuyền tin cập nhật bằng Comp bây giờ mà lại còn có người chịu khó ngồi viết hàng mấy chục tấm card rồi dán tem gửi đi . Đêm Noel về hằng năm vẫn làm tôi gợi nhớ đến một Noel năm nào thật xa khi tôi vừa đặt chân đến vùng đất của xứ sở nhiều hoa Tulip này .Đêm GS đầu tiên vào mùa đông giá lạnh ,tôi cùng đi với một người xem lễ nữa đêm . Nhớ lại lúc ấy đã mang trong tôi nhiều xúc động vì chung quanh tôi toàn người xa lạ , tìm đỏ mắt cũng chẳng thấy bóng dáng người Việt nào ngoài hai đứa tôi . . .Đất trời còn đó , người còn kia và trong đêm Chúa xuống trần ban tình thương cho thế gian . Mà sao tôi như thấy lạc loài trong muôn ngàn hiên hưữ . Chúa ơi ! nơi nào là quê hương con bây giờ hở Chúa ?! ...Lạy Chúa ... Chúa ơi ... Miên Thụy 24Dec08 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by nguyen_toan vào ngày 27. Dec 2008 , 14:06
-P
Cám ơn Miên Thuỵ về đoản văn Ngắn nhân ngày Giáng sinh. một ngày 24 . chúc Miên Thuỵ Năm mới Nhiều Sức Khoẻ để cho Đời -cho bạn những Văn - Thơ Hay . tulipdo |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 28. Dec 2008 , 12:27
MT cũng chúc anh Nguyễn Toàn năm mới 2009 nhiều thành công và may mắn trong năm
Cảm ơn anh NT cùng chia sẽ đoạn tuỳ bút cho mùa GS nhé... Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 30. Dec 2008 , 19:02 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 02. Jan 2009 , 03:45 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 02. Jan 2009 , 03:47 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 19. Jan 2009 , 11:17 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 19. Jan 2009 , 11:18 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dang My vào ngày 24. Jan 2009 , 20:20 vuonhoa http://www.levanduyet.com/videoclip/DotPhao.swf vuonhoa Miên Thuỵ ơi, My biếu Miên Thuỵ mấy phong pháo đa*.c biệt lắm, Miên Thuỵ đốt thử xem, sẽ tươi trẻ, tài hoa, thành công suốt năm đó :: f4u2 hongtim |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 05. Feb 2009 , 21:07 Đặng Mỹ ơi ! tặng đoá hồng để tạ lỗi với Mỹ nè , vì lý do kỹ thuật nên khong vào đây được , thông cảm Đặng Mỹ nha Mến thương MThụy |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dang My vào ngày 06. Feb 2009 , 11:05 mien_thuy wrote on 05. Feb 2009 , 21:07:
Miên Thuỵ ơi, Cám ơn đóa hồng của Miên Thuỵ. Không có gì mà phải nói tạ lỗi đâu mà, My chỉ mong Miên thuỵ mau sửa được máy thôi flower40 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 10. Feb 2009 , 21:13 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 22. Feb 2009 , 17:17 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 22. Feb 2009 , 17:19 Tết Cộng Đồng _Hoà Lan Chợ Tết năm nay được tổ chức vào một ngày đep trời với chút nắng ấm áp, tuy thời tiết vẫn còn là những ngày cuối đông chưa hẵn vào xuân . Khổ nỗi ngày Tết VN thường rơi vào khoảng thời gian này , do đó có những năm tuyết rơi quá nhiều đã là một trở ngại khó khăn cho việc giao thông và các phương tiện di chuyển nên số người đến tham dự cũng giảm đi nhiều. Tháng một và hai được xem là tháng lạnh nhất trong năm và thường có tuyết rơi , nhưng năm nay thì không với một sáng đẹp trời thứ bảy ngày cuối tuần vừa rảnh rỗi . Con bé gái nhà tôi dường như mấy hôm nay cũng bận bịu với ngày này vì thấy nó cứ dọ hỏi tôi những ai đi đến chỗ ngày Tết Cộng Đồng tổ chức , lúc thì "Mam ! có ai con quen không" ?! rồi lại" Mam có Tiểu Cơ đi nữa hé ?! . Tiểu Cơ là cô bé quen con gái tôi cũng trong dịp Tết của hai năm về trước , nên chúng vẫn thường liên lạc mỗi khi gặp nhau trên NET .Nếu tôi không muốn đi cũng khó vì một khi con bé đã nằng nặc đòi đi để được gặp gỡ bạn bè mà cả năm chỉ có được ngày này là cơ hội gặp lại nhau ở những lần hội chợ Tết do CĐHL tổ chức mà thôi . Tuổi của con bé nhà tôi và bé Tiểu Cơ vào đúng lứa tuổi Ô Mai nên thường bắt gặp những nét đẹp thiên thần và ngây thơ trên mắt trên môi của chúng . Mà không phải chỉ riêng ở tuổi trẻ là biết nôn nao ngày Tết mà với tôi cũng thế , cũng có những chờ đợi ngày này để gọi là đi chợ Tết VN , xem văn nghệ và gặp gỡ người thân . Khi chúng tôi vừa đến nơi , từ ngoài cửa đã nghe văng vẳng tiếng trống tiếng đàn trổi dậy , lẫn tiếng người giới thiệu chương trình . Tôi chắc chương trình đã bắt đầu từ lúc nào rồi , tiếc là chúng tôi không đến sớm được như dự định để còn dự buổi lễ chào Quốc Kỳ và phút mặc niệm rồi còn được nghe tiết mục đọc lá thư đầu năm của ông Chủ Tịch Cộng Đồng , thật là một điều thiếu sót với tôi .Hôi trường đã chật ních người , dáo dát nhìn quanh để tìm gương mặt thân quen của Tuyết , cô bạn mà mới hôm trước chúng tôi có liên lạc với nhau để hẹn hò gặp nhau vào chợ tết này . Chương trình trên sân khấu lại được tiếp nối sau màn vũ do đội vũ công thuộc nhóm Spijkenisse đảm nhiệm . Cũng may tôi tìm được ghế trống gần sân khấu , thế là tôi ngồi đó cố thủ cho đến cuối . Kế đến là màn biểu diễn võ thuật do nhóm Vovinam Việt Võ Đạo biểu diễn ...http://www.vovinam.nl ...Người giới thiệu chương trình phần đầu hôm nay là anh Lê Ngọc Bích. Sau đến là tiết mục văn nghệ do ban nhạc Rạng Đông đảm trách, cánh chim đầu đàn của ban nhạc là anh Việt Thái , VT và các bạn trong ban nhạc cũng đã tốt nghiệp trường âm nhạc tại Hoà Lan . Phần đầu được liên tục qua nhiều giọng hát với những khuôn mặt trẻ trung được xuất hiện với những bài hát quen thuộc có ý nghĩ về ngày xuân . Đặc biệt trong các ca sĩ đêm nay , với tôi nổi bật nhất là tiếng hát Trung Lê , anh chàng ca sĩ thật trẻ với cặp kính rất ư là thư sinh vào khoảng mười tám đôi mươi , nhưng tiếng hát thật già dặn đã gợi nhiều cảm xúc qua bài Nhớ Một Chiều Xuân và Biết Bao Giờ Trở lại . Và rất dễ thương khi Trung Lê hát với Phương Ân một ca sĩ trẻ đang được giới trẻ mến mộ nhất hiện nay qua liên khúc Mắt Thu và Tuổi Yêu Người sáng tác của Ngô Thụy Miên .Riêng cô ca sĩ đã làm tôi rưng rưng nhớ về một kỷ niệm thưở nào với bài Dòng Sông Kỷ Niệm , bài hát này tôi biết đến và yêu mến vô cùng khi được nghe từ trước do ca sĩ Ngọc Lan trình bày sau đó là Lâm Thúy Vân . Hôm nay lại được nghe thêm lần nữa qua tiếng hát ngọt ngào điêu luyện của cô Tuyết Anh , và bài hát về Mẹ dạt dào thắm thiết như Mùa Xuân của Mẹ , Mẹ yêu v.v... Ngoài ra những ca sĩ khác đều đã xuất hiện và hát rất nhiệt tình như Mộng Thường, Vũ Thủy, Thảo Quyên, Mạc Tường Long , Kiều Oanh v..v.. Phần đầu văn nghệ được chấm dứt ngay sau màn tân cỗ giao duyên do anh Dược trình bày , chương trình tạm thời nghĩ giải lao để đồng hương có thể mua những CD hoặc thức ăn tại đây mang về hay thưởng thức những món ăn thuần tuý như phở , bánh cuốn , chè cháo tại các gian hàng bày bán trong chợ tết . Nơi này chỉ chiếm một phạm vi rất nhỏ nên đến giờ giải lao thì lại chen chúc không có lối đi , đúng là quang cảnh của hội chợ tết . Nhìn quanh dáo dát tôi không còn nhìn thấy con bé út nhà tôi đâu nữa, chắc nó cũng đã cuốn theo dòng nguời nơi đây để tìm bạn . Tôi rất yên tâm vì không sợ con bé đi lạc chỗ hay tìm tôi không ra , biết con bé lúc nào cũng thủ sẵn cái cell phone trong tay rồi , có gì là nó liên lạc với tôi ngay vì đến những chỗ đông người như thế này mà cứ phải nhìn thấy cái cảnh tìm kiếm con của người lớn thật là tội nghiệp vì chúng cũng chẳng còn ở trong lứa tuổi phải chăm bẳm từng chút nữa . Mà tôi cũng chẳng sợ ai dụ dỗ chúng khi biết chắc là nơi nào Cộng Đồng tổ chức hội chợ thì bao giờ Ban Tổ Chức cũng phải muớn nhân viên để bảo vệ an ninh nơi đó rồi . Các bậc phụ huynh cứ yên tâm một khi đã đưa con em mình đến những nơi triệu tập đông người như thế này .Dạo quanh một vòng lại gặp người quen , lại được dịp chào hỏi , chuyện trò dăm câu tuy rằng không thấm vào đâu vì lâu ngày chưa gặp . Nhưng vì chỗ đông người và ồn ào quá tiếng nói thì thào của chúng tôi bị lấn át nên thường là phải khàn cả cổ thì may ra người đối diện mới nghe nỗi . Giờ giải lao qua nhanh , chương trình văn nghệ lại tiếp tục phần hai , phần này hào hứng hơn với màn biểu diễn ảo thuật với ảo thuật gia Việt Thanh . Anh chàng trông hãy còn trẻ nhưng lại thành công trong lãnh vực nghệ thuật này, Việt Thanh cũng đã tốt nghiệp trường ảo thuật tại Hoà Lan và cũng từng đi lưu diễn khắp nơi , cũng đã có lần tham dự trong chương trình IDDOL vào năm 2008. Trong lần dự thi đó gồm 10 thí sinh tham dự và Việt Thanh là một trong số ba người cuối cùng vẫn tiếp tục tranh giải cho đến khi chỉ còn là người cuối cùng đoạt giải nhất. Sau màn trình diễn ảo thuật , ông CTCĐ Nguyễn Liên Hiệp lên sân khấu trao tặng hoa đến Việt Thanh . .(http://www.viet-thanh.nl/) ... Và cuối cùng của chương trình phần đầu là màn sổ số lấy hên đầu năm , giải thắng với trị giá 100 euro , giải này đã có người trúng . Phần hai của chương trình văn nghệ được điều khiển thật linh hoạt với anh Nguyễn Điền Lăng , chương trình thêm chi tiết và hay hơn khi người MC đã làm nỗi bật được nội dung bài hát cho đến ca sĩ khi bước ra sân khấu , những điểm ưu ái này tôi thấy được và rất tin tưởng ở tài năng của NĐL, một người không xuất thân từ trường lớp nào đào tạo nhưng tất cả đã sẵn có trong con người anh được thể hiện bằng lời nói chân thành và tấm lòng trung thực . Anh có một giọng nói rất hấp lực người nghe . Có những lúc được thấy anh phát biểu ngay trong các buổi thảo luận hoặc như lúc này đây anh đang giữ vai trò người điều khiển chương trình trên sân khấu . Văn nghệ chắc còn dài nhưng tôi phải từ giả để về sớm , vì đoạn đường chúng tôi trở lại quá xa . Với một tối tham dự văn nghệ chợ Tết thật vui , một tối được gặp gỡ người đồng hương , một tối được thưởng thức những món ăn đượm mùi vị quê hương với tôi thật đầy đủ như hương vị cuộc đời . Thắm thiết làm sao khi nghe người chung quanh nhắc với tôi về ngày TẾT ..... Miên Thụy Tết Kỷ Sưữ 2009 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 06. Mar 2009 , 06:32 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 06. Mar 2009 , 06:33 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 11. Mar 2009 , 09:50 Cuộc sống bây giờ làm tôi bận rộn thêm vào ngày thứ ba trong tuần , tính ra thì ngày này tôi được nghĩ xả hơi , vì chỗ làm cũng đóng cửa vào ngày thứ ba . Lủc trước tôi rât sợ những ngày nghĩ ngang dù là một ngày nhưng tôi vẫn thấy dài nếu không có việc gì làm . Vì cũng đã có hai nghĩ cuối tuần rồi còn gì , nên thêm ngày nghĩ nữa trong tuần tôi vẫn thấy quá nhiều với tôi đấy chứ . Không biết làm gì cho hết ngày thứ ba , rỗi rảnh tôi lò mò kiếm nơi ghi danh học sport rồi bơi lội , thế là bơi lội một tối còn thì fitness hai buổi . Tôi chọn ngày thứ ba đổ dồn cho hai môn thể thao bởi thế nên tôi phải chạy tới chạy lui như con vụ , vừa xong buổi sáng fitness chạy về nhà lo chợ búa nấu ăn ,nghĩ được một chút lại lo chuẩn bị đi bơi tiếp . Buổi sáng thì đi với cô bạn trong club mà tôi vừa quen, cô bé cũng gần nhà nên chúng tôi thường đi chung với nhau cho vui và bớt sợ khi phải trở về ban đêm sau khi bơi hồ , giờ bơi cho club chúng tôi không có giờ khác nên đành chịu thôi . Riêng tối thứ sáu hồ bơi chỉ dành riêng cho các bà và các cô , buổi tối này thường rất đông , không khí nhộn nhịp với tiếng nhạc xập xình và tiếng sóng vỗ nhân tạo . Josy tên cô bạn trẻ vừa quen , tôi thích Josy ở bản tính năng hoạt động nhất là cô rất yêu chuộng môn thể thao . Ngoài những việc làm bất kể giờ giấc của cô, trong tuần cô dành ưu tiên thì giờ chơi thể thao rất nhiều . Một mình cô ghi danh ba nơi , nào là bơi lội bộ môn mà Josy cũng sắp thi lấy bằng A trong nay mai . Môn fitness Josy cũng đã theo học trong hai năm liền , có lẽ vì thế mà nhìn dáng vóc Josy không khác chi dáng của một tài tử qua ống kính . Ngoài tầm thước cao và thân hình đẹp cộng thêm khuôn mặt khả ái , cô lại còn ghi danh theo học King box . Josy như một biểu tượng cho phái nữ đẹp, năng hoạt động , xông xáo ở thời đại tiến hoá này . Quen với Josy tôi cảm thấy như trở lại cái thời nào của tôi ở lứa tuổi thanh xuân chỉ thích hoạt động và ước mơ ngày mai tươi đẹp . Một ngày thứ ba thật bận rộn từ sáng đến tối khuya nhưng bù lại tôi sẽ có một đêm với giấc ngủ ngon không còn trở giấc canh khuya ... Miên Thụy 10maart2009 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 18. Mar 2009 , 19:48 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by thubeo vào ngày 18. Mar 2009 , 22:01 Miên Thụy ơi TB vừa nghe bài "Nhớ một nụ hôn " của Thụy hát xong ,Nụ hôn này buồn quá.TB may mắn có được nụ hôn dài ngoằng cho tới bi giờ và chắc nụ hôn của TB nó sẽ tiếp tục dài đến cuối đời. -P Miên Thụy chúc Thụy ngủ ngon và mơ thấy ai mà Thụy muốn vuonhoa |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 21. Mar 2009 , 04:04
Thu Bèo ơi , có được nụ hôn dài ngoằn thế thì còn gì mơ ước hơn nữa chứ , Cảm ơn lời chúc của TB và nhất là mỗi khi vào nghe nhạc để cùng chia sẻ..
tulipdo tulipvang tulipdo tulipvang Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 21. Mar 2009 , 04:08 Vài dòng về Nguyễn Đỗ Khanh _ Nhỏ Xí Xọn .... Tôi quen biết với Khanh do cái duyên tình cờ là khi có tên đứng chung trong tác phẩm đầu được ra mắt bên diễn đàn Hoa Sơn Trang . Quyển sách đầu tiên được thành hình cũng mang tên Hoa Sơn Trang _ Tuyển Tập Thơ _ Tập 1, với sự cộng tác của những cây viết quen thuộc và đã có một thời gian gắn bó bên diễn đàn Trinh Nữ chứ không đâu xa . Gia nhập vào diễn đàn HST là do lời mời của Hoa Sơn và cũng do cái duyên văn nghệ văn gừng khi Hoa Sơn phổ nhạc cho bài thơ của tôi viết về Nỗi Nhớ Sài Gòn . Hoa Sơn tự đệm đàn , tự hát khi đưa bài thơ phổ nhạc vào Trinh Nữ và cũng vì cảm tình với Hoa Sơn tôi đã ghi danh vào diễn đàn HST khi với tôi cũng chỉ là lần đầu vào một diễn đàn mới lạ còn bỡ ngỡ từ cách post bài thơ cho đến cách chỉnh lại những nét chữ sao cho đúng với tầm mắt nhìn trong khi Nguyễn Đỗ Khanh với nickname Nhỏ Xí Xọn đã là một moderator bên Hoa Sơn Trang lâu rồi . Riêng với Nguyễn Đỗ Khanh _Nhỏ Xí Xọn , sau chuyến đi thăm bạn bè HST bên San Diego về lại Hoà Lan . NĐKhanh được mọi người cho biết Miên Thụy cũng có mặt tại Vùng Đất Thấp có thật nhiều hoa Tulip này, thế là cô nàng tình nguyện mang hộ sách từ San Diego đến dùm cho tôi thay vì bên đó phải gửi bằng đường bưu điện . Ngày đầu cô nàng viết mail cho tôi và hỏi địa chỉ để có thể đến thăm, chúng tôi làm cuộc hẹn gặp gỡ riêng với nhau sau đó . Rồi thì lâu lâu chúng tôi vẫn gọi điện thoại thường để thăm hỏi và biết tin tức nhau cho đến một ngày đẹp trời nhận được cú điện thoại của Nguyễn Đỗ Khanh _ Nhỏ Xí Xon cho biết sắp tới chúng tôi sẽ đón tiếp một bạn thơ cũng trong diễn đàn Hoa Sơn Trang qua bên Hoà Lan ghé thăm và cùng chúng tôi đi xem hoa nở tại vườn hoa Keukenhof , nghe xong tôi tán thành ngay ý kiến của Khanh. Người bạn thơ bên HST lần ấy qua thăm là Đào Hùng , anh chàng cùng đi với gia đình . Hôm anh chàng Đào Hùng đặt vé sang Hoà Lan vào một ngày mưa gió bão bùng mà tôi thì lại kẹt cứng ngay thời điểm phải có mặt trong ngày biểu tình 30 tháng 04 đen . Liên tục mấy giờ đứng sát cánh với anh em trong mưa gió trước mặt Toà Đại Sứ Việt Cộng để biểu tình với những khẩu hiệu chống Cộng , tôi đâm lo trong lòng không biết anh chàng Hùng khi đến nơi lại không có người đón vì nhỏ Khanh cũng vừa gọi máy mobiel cho tôi , cho biết là giờ này đang kẹt giữa xa lộ và chưa đến . Sau khi tan hàng ngũ biểu tình tôi vội vã đến nhà ga Amsterdam để đón Đào Hùng và gia đình , riêng tôi mong nhỏ Khanh đến đón Hùng trước vì mặt mũi Đào Hùng tôi chưa lần biết qua, có chăng là chỉ có Khanh biết thôi, tôi nghĩ vậy . Nhà ga Amsterdam hôm ấy lạnh rùng người vì những cơn gió cấp 7 & 8 ở đâu bỗng dưng kéo đến . Nhớn nháo để nhìn xem bóng người Việt Nam thân quen mà chúng tôi hẹn đến đón xem coi đứng ở đâu , thì đằng xa tôi nhìn thấy có cặp vợ chồng với hai đưa nhóc đang đứng đợi trong tư thế nghiêng ngã như thể đang chống trả với những cơn gió cuốn bay người . Tôi chạy đến chào hỏi và nhận người quen , màn xã giao giới thiệu về nhau xong là đúng lúc nhỏ Khanh cũng vừa trờ tới thế là chúng tôi đưa nhau trở ra chổ đậu xe rồi bàn tính với nhau đi ăn trước sau đó dạo một vòng phố Amsterdam rồi hãy về khách sạn nghĩ ngơi. Đường phố hôm ấy như vui lây với bước chân của chúng tôi nhất là sự có mặt của những người khách từ phương xa đến . Đi dạo quanh phố rất vui với không khí sinh hoạt về đêm , đặc biệt chỉ có thành phố Amsterdam mới có được những sinh hoạt khá đặc biệt này, riêng các thành phố khác thì sau 6 giờ chiều phố xá từ những cửa hàng đóng im thin thít . Đi quanh quẩn một đỗi chúng tôi lạc vào khu đèn đỏ hồi nào không hay , gọi là khu đèn đỏ , đèn hồng vì nơi này nổi tiếng là khu phố ăn chơi khét tiếng có tầm mức quốc tế . Đang định bàn tính với nhau là về vì lỡ có hai đứa nhỏ mang theo , nhưng Đào Hùng nhanh miệng bảo với chúng tôi *thôi lỡ tới đây rồi thì đi luôn cho biết * . Hai đứa nhỏ ngồi trong xe đẩy cứ gà gật vì buồn ngủ nên chúng có thấy chi đâu . Thế là một vòng tham quan nơi đó đã xẩy ra , và biết thêm được cảnh sống về đêm ăn chơi ra sao của khu phố này . Những cô gái bán hoa được trưng bày qua khung kính đủ loại người và đủ tầng lớp, cũng rất vừa đúng túi tiền cho người muốn mua hoa . Có những cô gái đẹp như những pho tượng mà tôi từng thấy trong những trang bìa sách quảng cáo bán đầy ngoài tiệm sách . Ở Hoà Lan những cô gái hành nghề này cũng đã có lần được phỏng vấn trên tivi , và họ không những không hổ thẹn mà còn tự hào trong cái nghiệp dĩ mà những cô gái này đang đeo đuổi . Tuy sống bằng nghề buôn hương bán phấn nhưng họ vẫn phải đóng thuế lợi tức thu nhập cho nhà nước Hoà Lan hàng năm như những người có công việc làm ăn bình thường , bởi thế nên đối với họ , những cô gái làm những dịch vụ này đã không cảm thấy có gì là xấu hổ với cái nghề mà họ đang sinh sống . Tôi có quen một gia đình người bạn hiện đang ở Sandiego , nhớ một lần cũng từ bên đó sang chơi , nơi đầu tiên khi tôi hỏi bạn tôi muốn đi đâu chơi thì tôi đưa đến đó và bạn ấy trả lời ngay là họ chỉ thích đi xem khu phố ăn chơi nổi tiếng ở Amsterdam này mà thôi . Từ đó tôi mới biết thành phố Amsterdam của Hoà Lan lại là một trong những địa điểm du lich ăn khách nhất đấy chứ ... Chúng tôi trở về khách sạn đêm ấy , nhưng vì đi quá giờ thay vì phải đến ghi tên để lấy chìa khoá trước theo qui định của Khách sạn vào lúc 6 giờ nhưng vui quá nên quên , rốt cuộc chúng tôi không được muớn phòng , đành phải về thẳng nhà của nhỏ Khanh vì gần đó nhất . Chương trình của chúng tôi được bàn thảo ngay sáng hôm sau khi xong màn điểm tâm thường nhật . Chúng tôi đi viếng thăm khu chợ hoa Keukenhof , trời hôm ấy lại trong xanh và có nắng ấm , tuy lâu lâu cũng vương vãi những cơn gió lạnh lạc loài thổi đến , thời tiết Vùng Đất Thấp Hoà Lan này vậy đó mà, những ngày nắng thật hiếm hoi chỉ đếm được trên đầu ngón tay cho dù thời tiết đang vào mùa Hè đi chăng nữa . Chiếc áo khoác ngoài vẫn là thứ cần thiết phải mang theo bên người với năm dài tháng rộng . Chúng tôi đã đến vườn hoa Keukenhof và bắt đầu tảo thanh nơi khu vực với hoa ơi là hoa này, không riêng gì với người bạn Đào Hùng đến thăm xứ sở Hoà Lan để ngắm nhìn hoa nở mà ngay với hai đứa chúng tôi cũng lâu lâu trố mắt nhìn rồi buộc miệng khen nức nở vì có những loại hoa với màu sắc nhân tạo chưa bao giờ thấy dù chúng tôi đã sống thật sự nơi đây đã dài theonăm tháng và đã được xếp vào hạng Cựu . Anh chàng phó nhòm Đào Hùng như lúc này đây không bao giờ bỏ lỡ cơ hội chụp cảnh đẹp nơi đây , nhìn cách ngắm hoa và chụp phong cảnh của Đào Hùng tôi biết ngay là anh chàng quá là nhà nghề chứ chẳng phải dân amateur như tụi tôi đâu là vừa để ống kính nơi nào là bóp cò ngay chứ khỏi cần nhắm nhiếc gì cả . Trông anh chàng Đào Hùng rất ư là thong thả xem như mọi chuyện trong trời đất này không có gì đáng kể ngoài anh và chiếc máy chụp trong tay. Anh chàng vẫn rât từ tốn mà chụp hình chụp cảnh rồi một mình lang thang với hoa và cảnh với một cõi riêng anh khi chúng tôi thì cứ tiến về phía trước bỏ mặc anh không cần biết anh có đi theo hay không, chúng tôi vừa đi vừa chuyện trò quên hẵn . Còn Đào Hùng nhà ta đang tít mãi đằng sau. Khi quay lại thì không còn thấy bóng dáng anh chàng đâu nữa , có lẽ đã lẫn trong đám hoa nào đó rồi cũng nên . Đi một hồi chúng tôi trở ra lại cổng chính và ngồi đó để chờ , mãi lâu mới thấy anh chàng lò mò đến nơi, vừa đi mà mắt thì vừa nhòm qua ống kính , ngón tay thì kéo lên kéo xuống cái nút tìm hình , anh chàng như đang xem lại những tấm hình đã chụp ra sao . Dường như Hùng rất hài lòng với những tấm hình của chính mình đã chớp được từ mọi phía nên cứ thấy anh chàng tủm tỉm vừa đi vừa cười một mình . Tiếng vợ Hùng nói lớn * làm ơn đi lẹ lẹ dùm chút lên ông ơi , khiếp tui tưởng ông bị ai tó rồi chứ * , giọng vợ Hùng lớn tiếng như đánh thức anh chàng đang trong cơn mộng du với chân thì vẫn buớc mà mắt thì để đằng đông đằng tây còn miệng thì cười múm mím , trông thấy tức cười , tôi cũng phải bật cười với cái anh chàng này thiệt tình lại mang trong người những nét khôi hài . Trời đã về chiều chúng tôi đưa nhau trở về nhà sau đó . Buổi cơm tối thật nhanh gọn với chúng tôi , nhưng cũng đủ thứ nào là những món Hoà Lan rồi những món mà Hùng mang từ Pháp sang làm quà như tré, nem chua ,các món ăn Việt Nam mà bên Hoà Lan này không có mà mua vì đâu có tiệm đồ khô Việt Nam nhiều như bên Pháp. Ngồi nán thêm chút nữa để thưởng thức tuần trà cuối cùng với Nhỏ Xí Xọn và gia đình Đào Hùng, tôi xin phép kiếu từ ra về để kịp chuyến xe cuối . Hai người đã đưa tôi đến tận nhà ga Den Haag để trờ lại nhà cho gần. Chia tay nơi đây tôi từ giã Đào Hùng luôn và không quên chúc ĐH về bình yên với gia đình . Ngày hôm sau tôi liên lạc với Nhỏ Xí Xọn và được biết anh chàng Đào Hùng đã về lại Pháp hồi sáng này , và nhỏ đã tiễn anh và gia đình nơi nhà ga chính Amsterdam vào lúc 11 giờ ... ---------------- ---------------- Thế mà bây giờ cũng đã hơn bốn hay năm năm rồi trôi qua , dù có lúc nào đó như hôm nay lại làm tôi nhớ lại ngày đó chưa quên . Dòng thời gian qua thật nhanh , với Đào Hùng không biết đã có gì thay đổi trong cuộc sống hay không vì từ ngày đó chúng tôi cũng ít liên lạc . Chỉ riêng với Nhỏ Xí Xọn và tôi mãi cho đến bây giờ chúng tôi vẫn còn giữ được sợi dây vô hình ràng buộc với nhau , và lâu lâu còn gặp nhau để tìm lại cho nhau những tiếng cười vụn vỡ nhưng cũng đôi lần nước mắt như lần *Đi chùa đầu năm * khi nhìn thấy nhỏ em qua chiếc áo màu lam Phật Tử hay khi tôi trở lại *Thăm nhau ngày mưa * tại Arhem. Và chính nơi em cũng đã cho tôi nhiều kỷ niệm dễ thương này . Có lúc tôi hay nói với em rằng , tưởng đâu chúng ta chỉ biết nhau ở cõi ảo mà thôi nhưng ngờ đâu ngay trong cõi đời thường nhật vẫn luôn có nhau và vẫn còn giữ trong nhau những kỹ niệm êm đềm với ngày tháng trôi trên dòng sông nhớ .... Miên Thụy (viết lại lần gặp gỡ với Đào Hùng và Nhỏ Xí Xọn của mùa tháng tư năm nao ) 21Maart2009 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 31. Mar 2009 , 19:14 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 12. Apr 2009 , 18:57 MARATHON 2009 IN ROTTERDAM Chủ Nhật hôm nay (05 /04/09) một ngày thật nắng đẹp của đầu tháng tư, toàn thành phố Rotterdam chào mừng , đón rước những Anh Hùng Chạy Bộ , địa điểm Final được đặt tại khu vực Coolsingle nối dài. Tôi biết tin này cũng thật bất ngờ vì cứ đinh ninh là phải chờ đến cuối tháng mới tổ chức cuộc chạy bộ trong đó có thằng nhóc lớn nhà tôi tham dự chỉ thời gian vừa hai năm nay thôi trong đoàn người chạy bộ 10 cây số nhằm biểu dương tinh thần thể thao trong lứa tuổi được gọi là thành phần trẻ hăng say năng động hiện nay. Tôi đã liên lạc với nhóm bạn quen của nó để biết giờ giấc mà cùng làm cuộc hẹn tại địa điểm cuối để trao tặng hoa cho những người hùng chạy bộ . Tuyến đường xe metro hôm nay đông kín người cùng đổ về hướng Rotterdam để xem, trên tay của các bà đều thấy những cành hoa hồng hay vòng hoa thật tươi được mang theo với nụ cười trên môi rạng rỡ . Hai bên con lộ giao thông của đường Coolsingle đã chật người đứng đón, cũng may chúng tôi đến cùng giờ hẹn . Khi tìm được chỗ đứng vừa đúng tầm mắt và nhất là rất dễ chớp hình , thế là tôi cứ giữ chặc nơi đó mà không dám rời chỗ . Từ xa đã thấy lố nhố đám người chạy rải rác qua mặt chỗ chúng tôi đứng , đồng thời nghe tiếng loa phóng thanh cho biết đây là đoàn người chạy bộ chừng 5 cây số . Nhóm đầu tiên này đa số rất trẻ , tuổi chừng 14 _ 15 gì đó gồm cả nam nữ , lâu lâu thấy có các bà , đoán thì họ vào khoảng trên 40 và một số trên 50 . Tôi thầm cảm phục vì tinh thần hâm mộ thể thao này của những người đã lớn tuổi , lại thấy có cả những ông , có ông tóc bạc trắng , râu để dài vừa chạy vừa thở cố mong tới điểm đích .Vẫn chưa thấy bóng thằng nhóc nhà tôi trong đó . Mãi hơn nữa giờ sau mới nghe loa phóng thanh cho biết đoàn người chạy bộ sắp sửa tiến qua khu vực Coolsingle là những chàng thanh niên tại thành phố Rotterdam , đã kết thúc đoạn đường chạy bộ 10 cây số , đoàn người này tập trung và khởi hành tại lộ trình từ con đường .Marewijklaan và đã đến điểm kết thúc . Nhưng lần này thì đoàn người lại chạy về phía bên kia chứ không ngang chỗ chúng tôi đứng và cách nơi chúng tôi một khoảng xa vì bên kia con đường , thế là mất dịp tôi thấy rõ nhóc nhà tôi để còn trao hoa cho nó , lại sợ cái máy chụp hình không lấy rõ mặt từng người khi tôi đứng từ bên này mà chụp . Mắt tôi không dám rời đoàn người chạy bộ từ phía dưới bên kia chạy tới, cố mở to mắt xem bóng dáng thân quen của Job , nhưng coi bộ khó khăn vì đoàn người chạy chen chúc nhau ở đoạn cuối này . Chợt nghe tiếng mấy đứa bên này gọi giật giọng * Hê .. Job ...job hallo ..* . Bên kia bóng thằng nhóc vừa chạy vừa dang tay chào mừng và nhìn qua phiá chúng tôi , cái máy chụp hình trong tay tôi lúc này cũng khỏi cần canh chính xác nữa mà cứ thế nhắm vào đoàn người chạy bộ chớp lia lịa .Chúng tôi rời địa điểm đứng khi nảy và chạy tìm Job , tới gần đến chỗ có giăng tấm vải trắng với hàng chữ Final , tôi đứng đó chờ hơn 15 phút mới thấy thằng nhóc từ trong đám người chạy bộ bước ra . Tôi trao hoa ôm lấy nhóc mừng rỡ, nhóc đã cho tôi thêm lần hãnh diện vì nó . Ôi ! niềm vui từ con cái đến với tôi thật dạt dào chẳng làm sao tả hết ....Thấy bọn trẻ ôm nhau mừng mừng , đưá này thay phiên đến đứa kia bắt tay chúc mừng với Job , bọn trẻ bảo nhau kéo đến quán cà phê ngay trong lòng phố để ăn khao và chia vui với Job . Ngồi chỉ được một lúc, đứng lên chia tay với bọn trẻ vì buổi chiều nay tôi lại có hẹn với Tuyết, cô bạn mà cũng đã mấy năm rồi không gặp ..... o0o Biết là tôi chỉ còn được hơn 7 phút , để có thể chạy đến trạm metro cho kịp chuyến đi thẳng đến Schiedam rồi từ đó mới đổi chuyến lên Leiden nơi điểm hẹn với Tuyết. Nhớ cách đây rất lâu cả 10 năm về trước tôi cũng hay bị lùng bùng tìm tuyến đường nơi này vì nơi mà có rất nhiều hướng để đón metro , trong khi bảng chữ cứ thay đổi từng chập liên tục rất khó nhìn , nhớ lần đó tôi như người từ quê ra tỉnh chạy ngược chạy xuôi để tìm bảng chỉ đường , chứ làm gì dễ như bây giờ mà có internet tìm đường dễ dàng , hoặc gỉả là phương tiện giao thông công cộng chỉ được xử dụng những khi nào cảm thây cần , còn thì mỗi buớc là mỗi nhào vào xe rồ ga rồi phóng cho lẹ . Ngồi không bao lâu trên xe lửa thì đã tới , tôi thật sự cũng quên khi đến nơi này, tìm hướng ra cửa nhà ga chính bây giờ cũng đổi khác, cửa chính ra khỏi nhà ga đang sửa chửa lại .Dường như các nhà ga chính hiện nay trên toàn nuớc Hoà Lan đang có chương trình xây cất thêm hay tu chỉnh, nên khi đến bất kỳ nhà ga chính nào cũng đều bị tình trạng như hiện nay là hay bị lọng cọng tìm đường. Giá mà khi tôi về, đất nước tôi tất cả cũng sẽ tái thiết lại như thế nhỉ, không phải chỉ riêng bộ mặt của một Sài Gòn đổi mới mà cả trong lòng đất nước từ Nam chí Bắc từ người đến người để bớt đi những cái ngợm đang tái sinh như hiện nay mà tôi từng nghe , hay cũng thấy qua sự kiện trên Net hoặc của những người đi về từ bên này kể lại . Ngoại trừ những phường áo gấm về làng thì ôi thôi thấy toàn là khen không hết lời ... Đang thì mãi ngắm nhìn ngôi trường đại học bên kia đường đối diện , một chiếc xe chạy ngang tôi, đưa tay tôi vẫy vẫy để cho Tuyết biết là tôi đang đứng đây, nhưng thấy cô nàng nhìn ngang tôi rồi cũng chẳng buồn đáp lại mà dzọt xe đi thẳng tới chỗ đậu . Tôi ngẫm nghĩ *chắc nhỏ Tuyết này mắt nhìn đâu trợn trừng , bộ hỏng thấy mình sao ta *. Xa trông dáng Tuyết thật nhỏ con, tóc cắt cao theo kiểu hip hop bây giờ đang thuận tay đóng cửa xe mà con mắt thì cứ nhìn quanh quẩn như tìm kiếm ai đâu đó mà không nhìn tôi. Đứng mãi xa , tận đằng này tôi la lên *Ế, Tuyết ! .. tui đây nè Bà , dòm đi đâu dzậy trời * Nghe tiếng tôi Tuyết ngoái lại , giọng cô nàng ngỡ ngàng .. *_Mèn, Bà đó hả, trời đất tui tưởng chị là ai đó chớ ! sao dạo này khác dữ vậy hả , dòm hỏng ra nghen ...* _Sao hỏng ra, bộ tui lạ thiệt hả Bà _Mèn ơi ! ngó chị *chẻ * dễ sợ hà, làm sao tui biết . . .mà bây giờ tóc chị lại dài ra nữa , bộ thề ai nữa hả Bà, thôi cho can đi ... Chúng tôi ôm nhau mừng rối rít , trông Tuyết thật trẻ trung với mái tóc cắt ngắn và thấy hơi bụi . Mấy năm rồi hai đứa có gặp lại nhau đâu nên chúng tôi nhìn nhau hơi lạ, Tuyết không như ngày xưa với mái tóc dài lả lơi và thường cột cao trông rất đài các , rõ là chúng tôi có những điểm trái ngược, tôi bây giờ lại thích mái tóc dài mềm mại , dài như sự đợi chờ của tôi và cũng chỉ mình tôi biết chờ ai nhưng sự chờ đợi chỉ là vô vọng . Chúng tôi thả bộ về hướng molen, nói nôm na gọi nó là cối xay lúa của Hoà Lan . Đây cũng là một loại nhà mà khi xưa người Hoà Lan thường xây để làm nơi tạm trú cho từng gia đình, và đây cũng là một trong những loại nhà molen còn xót lại. Chung quanh molen này trồng rất nhiều cây cối, đa số mùa này đã ra hoa , xa xa nhìn như loại cây anh đào bên Nhật . Tiếc là loại cây có hoa nở vào mùa xuân không nhiều nơi đây, cảnh tuy ít nhưng vài chỗ rất đẹp lạ mắt . Hai đứa tôi đi vào trong mua vé đi xem một vòng cho biết ngày xưa họ đã sống nơi này ra sao . Tưởng là bên trong cũng nhỏ thôi ai dè vòng vòng thế mà chúng tôi cũng leo mãi lên trên cùng qua đến năm bậc cầu thang dẫn bộ , duy chỉ có hai tầng cuối là cao nhất , cầu thang làm thẳng quá nếu đi không khéo có thể rớt xuống như chơi . Mỗi tầng lại được chưng bày những đồ cỗ có giá trị lâu đời . Tầng gần cuối cùng có đặt màn ảnh chiếu phim, chiếu lại những quá trình dài và sự cần thiết khi xây những molen này , đây cũng là nơi đầu tiên phát ra dòng diện nhờ cánh quạt quay đều . Từ trên cao nhìn xuống thấy được cả thành phố Leiden đang sinh hoạt , dù hôm nay chủ nhật nhưng phố xá lớn như thành phố này sự sinh hoạt cũng thường lệ chứ không như trước , ở mọi nơi vào mỗi chủ nhật tất cả đều đóng cửa im lìm . Lòng vòng trong này cũng mất hơn nữa giờ mới chui ra khỏi molen , hai đứa lại kéo nhau dạo phố một vòng . Vào quán nước nghĩ chân , cô nàng Tuyết kể tôi nghe những mẫu chuyện vui bên cuộc đời về chiều của nàng một cách thích thú, Tuyết lại rất pha trò lâu lâu thêm vài câu dí dỏm ngoại lệ làm cả hai được mẻ cười nắc nẻ . Tôi dục Tuyết về nhà vì nhớ bó hoa mua tặng Tuyết còn nằm khô trong cốp xe . Căn nhà của Tuyết đã lâu tôi không đến, nó vẫn thế vẫn nằm nơi con ngõ thinh lặng dẫn vào nhà , không như ngõ dẫn về nhà tôi rất vui vì gần metro nên lúc nào cũng nghe tiếng người văng vẳng cười nói , gọi nhau ơi ới bên ngoài . Mỗi ngày còn có thể thấy được sinh hoạt của con phố vì lúc nào cũng có người đi ngang trước cửa nhà , cảm giác ít bị lẻ loi hơn . Nhà của Tuyết khi đã vào trong rồi là chỉ còn nhìn thấy mình với chung quanh là phòng khách nhỏ nhắn , nên Tuyết vẫn muốn gần bọn trẻ , chưa muốn chúng sớm rời khỏi mẹ tuy rằng hai đứa trẻ đã lớn ù đầu đủ khả năng tự túc ra riêng từ lâu . _*Con Chào Cô * .. giựt mình vì tiếng thằng nhóc sau lưng tôi , nhưng Tuyết đã nói phụ thêm vào _ * Mày chào Bác chứ Cô gì * Mẹ của XH lớn hơn Mẹ mà * , thấy thằng nhóc gãi đầu cười với tôi rồi chào lại . Tôi nói với Tuyết , giá mà con bé út ít nhà tôi cũng bằng thằng nhóc này thì hay ta, biết đâu tui mí bà mần xuôi gia được nghen . *Thôi Bà ơi ! , ở đó mà lo tụi nhỏ , lo cho cái thân già tụi mình nè , nó chọn ai thì nó chọn tui khỏi dính dáng chi mất công *. Tụi tôi thích nhau ở điểm này, rất hạp tính ý . Những giáo điều quan niệm cho là cổ hủ là dẹp ngay . Chúng tôi giống nhau ở quan điểm độc lập và không thích những ràng buộc có tính cách phải lệ thuộc như nô lệ vào một người như hai chúng tôi cũng từng có một thời gian dài đã sống với người đàn ông gọi là chồng mà dở sống dở chết đã qua . Nhìn thấy Tuyết hôm nay khác hẵn Tuyết của ngày hôm qua, không già nua khổ sở khi phải sống một mình chèo chống nuôi các con . Những đứa trẻ trưởng thành trong sự lo lắng chăm sóc của các bà mẹ tuy không chồng nhưng vẫn có thể vươn lên và thành công rạng rỡ với đời . Nhìn thấy các con của Tuyết , của riêng tôi mà sung sướng đến khóc được . Ôi ! những đứa con của mẹ , những đứa con thiếu hẵn người cha bên lề cuộc sống nhưng vẫn mang niềm tự hào . Vì các con là con của Mẹ ... _ *Mẹ, cho con tới nhà bạn chút, bị con có hẹn nó 9 giờ * , tiếng nói của thằng nhóc con Tuyết làm tôi giật mình vì tôi cũng đang mãi miết download những tấm hình vừa chụp buổi chiều nay với Tuyết vào máy laptop cho cô nàng . Tôi nói với Tuyết giọng thảng thốt .. * Chúa ơi, thôi tui cũng về , Bà ơi ! tui về nghen Bà, trễ cha nó rồi nè , tui hẹn con nhỏ nhà tui bảy giờ mẹ sẽ về, mà giờ đã chín giờ tui còn ngồi đây * Quay qua Tuyết hôn giả từ hai bên má cô nàng thật lẹ rồi qươ cái xách tay chạy theo thằng nhóc xuống lầu vì nhân tiện nó đưa tôi trở lại nhà ga Leiden để đón xe về. Xuống dưới xe tôi nói vọng lên ..* Kỳ sau , Bà xuống tui nhen * . Đến nhà ga, tôi quay sang hỏi thằng nhóc con Tuyết .. _* Rồi, chừng nào con học xong ra trường * thằng nhóc .._*con còn hai năm nữa xong * . Con ráng học nha mà nhất là phải thương Mẹ nhều vì má con đã lo cho tụi con * ...._ * Dạ , con thương Mẹ mà * . Ngôn từ của những trẻ lớn lên tại xứ người rất gọn lỏn và dễ thương đối với tôi nhưng tôi biết nó phát xuất từ tâm chứ không cần phải sáo ngữ dài dòng .Bọn trẻ lớn lên tại hải ngoại thường là như thế. Thành phố về đêm nơi đây thật đẹp , nhà ga lớn nên bao giờ cũng nhộn nhịp đông người , thò tay vào trong xách mang theo tìm chiếc máy mobỉl , tôi chuyển thật nhanh SMS cho con bé nhà tôi để nó khỏi chờ .. *Hello Schaat , Kom ik terug naar huis om kwaat over tien hé ! Tot zo Miên Thụy (viết xong 10April09) |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 20. Apr 2009 , 18:22 Mùa hoa Tulip tháng 04_Keukenhof Hẹn với anh Ngọc Phách tuần rồi là hôm nay chúng tôi cùng đi xem hoa rồi chụp phong cảnh của mùa hoa tulip đang nở rộ tại Keukenhof_Lise , một nơi mà mỗi năm có đến hàng trăm ngàn nguời trên thế giới đổ xô sang Hoà Lan để viếng thăm vuờn hoa Keukenhof , đặc biệt là xem hoa Tulip . Một trong những nét đẹp và đặc tính riêng biệt khi nhắc đến Hoà Lan chung quy là cối xoay gió , con đê ngăn nuớc dài nhất của Hoà Lan tại vùng Heerhurgova, rồi đến bơ sửa Hoà Lan ngon nhất , và hoa tulip Keukenhof tại Lisse . Tuy nhiên không có nghĩa là ai sống lâu năm trên đất nuớc Hoà Lan này là đều phải biết đến những địa danh đó , ngay cả chính nguời dân bản xứ , người Hoà Lan cũng chưa bao giờ nghe hay biết đến . Riêng tôi có lẻ vì yêu hoa và thích chụp cảnh nên vì thế mà hay thích tìm tòi , thích đi săn ảnh . Cũng vì cái thú này mà chúng tôi gặp làm cuộc hẹn gặp nhau, chỉ mong sao ngày đi chơi đừng mưa bão là tốt nhất .Nhưng điều thú vị nhất là chúng tôi chưa biết mặt nhau , chỉ biết rằng anh NP và tôi cùng sinh hoạt trong nhóm Đất Quê mà thôi , lại không dè người bạn lại cùng có mặt trên đất nuớc Hoà Lan thân yêu này . Chỉ còn khoảng 10 phút là tôi đã đến nhà ga chính Rotterdam , chợt nghe chiếc máy mobiel rung trong túi áo , tôi chợp lấy nó và say hello ngay , đầu giây là giọng nói Bắc kỳ 54 thì phải , dựa theo giọng nói rất ấm của nguời này hỏi tôi . _ Thế chị đang ở đâu , tôi đã có mặt ở đây từ nảy giờ rồi Đoán qua thì tiếng nói không phải là của nguời trẻ hơn tôi vì giọng có phần chửng chạc , chắc ông này lớn tuổi hơn nên tôi bèn đổi giọng . _ Dạ ! thưa anh , chừng vài phút nữa là MT tới nhà ga rồi ạ ! , anh chờ chút nhá . _Vâng ! tôi chờ chị ngay ngã tư . Ra khỏi nhà ga chỉ cần nhìn thẳng về phía truớc , tôi thấy ngay và rất rõ ngã tư cách tôi không xa , nhìn quanh cố tìm chiếc xe hơi màu xanh dương hiệu Volvo xem có đậu quanh đó không ? vì ông ta nhắn với tôi là đi chiếc xe màu xanh . Nhưng nào có thấy đâu ngoại trừ bóng một nguời đàn ông cứ lui tới quanh khu vực đó . Tôi khoan thai đi về hướng người đàn ông đó và chỉ còn mấy bưóc nữa đến nơi mới nhìn kỹ , thì ra chính ông ta là nguời vừa điện cho tôi cách đây hơn mưoi phút vì khì tôi vẫy tay chào thấy ông cũng chào lại rồi cuời . Dân Á Đông như chúng tôi có khác , cái cảm giác ngờ ngợ thân quen dù chưa bao giờ gặp mặt nhưng vẫn có linh tính là mình đã biết nhau lâu rồi vì ở giữa đuờng phố Hoà Lan này mà lọt vào một vài nguời tóc đen Á Châu thì rất hiếm , nên hễ cuời thân thiện với nhau là từ đó nhận ra là nguời quen ngay . Nguời đàn ông buớc đến bắt tay tôi tự giới thiệu . _Chào chị , tôi là NP _ Vâng ! chào anh , chắc anh không phải chờ lâu _Không ! tôi cũng vừa đậu xe đấy mà, nhưng chắc ngày lễ nên chỗ đậu còn trống Theo chân ông ta đến chỗ đậu xe , đúng là chiếc xe màu xanh dương như lời nhắn theo cái mail hôm truớc gửi đến . Khỏi hỏi thêm nữa , anh mở cửa xe cho tôi và mời lên . Câu mở đầu của anh _Thế chị đi Keukenhof bao lần rồi, tôi thì đã nhiều lần , có lúc mới vừa lên đó chụp hình xong thì bạn bè nơi khác kéo qua, lại đưa họ đi lên đó lần nữa . Nhưng mỗi năm mỗi khác vì tùy theo hoa nở và thời tiết . Có năm đi sớm quá hoa chỉ vừa lên nụ chán chết . Tôi ngắt lời anh ta _Thế hả, còn tôi mới năm ngoái theo phái đoàn đưa nhóm nguời già nơi trung tâm sinh hoạt chỗ tôi làm việc lên đây xem hoa, thì hoa đã tàn . Mà cảnh hoa tàn anh biết chứ nhìn chán bỏ xừ . Họ chỉ đuợc một ngày đi dạo quanh và cũng hên, trời hôm đó rất đẹp, nắng ấm _Hôm nay hy vọng trời đẹp chị ạ Ngồi trong xe, ngó mắt nhìn trời , thuờng thì những ngày tháng tư chỉ hơn 8 giờ sáng đã thấy ánh mặt trời lên cao chiếu rọi . Còn hôm nay giờ này cũng đã 10 giờ kém mà mặt trời vẫn chưa chui khỏi đám mây còn nặng trên cao . _ Thế chị MT sinh hoạt trên NET chắc lâu rồi hả , tôi thì cũng chỉ mới đây thôi. Câu hỏi của anh NP đã kéo tôi về thực tại, vì tôi đang nhìn trời mà ngầm kêu cứu biết đâu lại động đến ông trời để ổng bừng mắt dậy mà cuời toe toét với tôi , ông trời ơi ! . _ Sinh hoạt cũng lâu rồi anh ... thế là đuợc dịp tôi kể đầu cua tai nheo từ cái ngày chưa biết trang web là gì , diễn đàn ra sao . Cái ngày tôi mới lò mò vào website Trinh Nữ rồi quen biết, rồi gặp những thân hưữ mà ngoài đời cũng đã có lần gặp gỡ , để biết nhau thêm, biết về cảm giác của cái gọi là ảo là thật khi chạm mặt . Tôi chỉ muốn nói nôm na với anh thế này là hễ mình sống thật thì mình gặp nguời thật thôi anh NP ơi , còn mình sống giả hay khoác mặt nạ thì chẳng bao giờ dám ló mặt gặp một ai cả . Cho nên quan niệm của tôi không có cõi ảo bao giờ ngoại trừ mình muốn là người cõi ảo . _ Ủa ! sao nảy giờ tôi cứ nói vu vơ thế nhỉ ! ..mà anh có nghe không vậy ?! _Không ! không ! chị cứ nói , tôi nghe mà Giờ có muốn nói thêm cũng chẳng đuợc vì đã đến nơi, xuống xe tôi lại nhìn trời chắc lưởi , biết ý tôi anh NP lên tiếng . _Tôi đoán là mặt trời sẽ lên cao khoảng giữa trưa , chị đừng lo là không có nắng Hai chúng tôi đứng xếp hàng chờ mua vé , việc mua vé đi xem vuờn hoa Keukenhof cũng có thể đặt vé ngay trên internet nhưng chỉ sợ lở trời mưa thì mất toi vé vào cửa nếu mình không kiếm ra người mua lại vì không có chuyện hoàn trả . Thường là đặt mua vé trên internet khi nào chắc chắn đi 100% , dù trời mưa hay nắng nên cứ cái đà luỡng lự không chắc nắng chắc mưa này làm tôi cũng đâm nhác , chẳng thà đứng chờ mua vé thế này cho tiện và chắc ăn . Cũng chẳng phải chờ lâu chỉ độ mươi muời lăm phút là chúng tôi đã có được vé để vào cổng . So với năm ngoái , hôm nay hơi là lạ có vài nguời giữ trật tự canh cửa , soát vé cẩn thận. Qua khỏi cổng kiểm soát, nhìn hai cô gái ăn mặc theo lối áo cổ truyền đón khách , họ tươi cuời trao cho chúng tôi một bản đồ chỉ đuờng, vì trong khu vực này nhiều lối đi nếu không định huớng thì khó mà tìm đuờng trở ra cổng chính nên cần phải có bản đồ. Và họ cũng chúc mừng chúng tôi một cuộc đi chơi ngắm cảnh vui vẻ . Tôi đang không biết là phải đi huớng nào truớc thì đã thấy anh NP rẽ vào huớng phải đi tới , anh ta vừa đi vừa thủ sẵn cái máy chup hình trong tay hể tiện là chớp hình ngay . Nhìn thấy anh không khác gì nguời thợ chụp hình lâu năm kinh nghiệm , ngoài máy chụp ảnh lớn ra anh còn mang theo cả chân chống trong khi tôi chỉ mỗi chiếc máy chụp hình digital cỏn con đủ nhét vào trong túi xách đeo vai . Có lúc tôi cũng muốn mua riêng cho mình cái máy lớn kiểu như nhà nghề ( profesionel ) để tha hồ tập chụp hình nhưng lại thôi vì tôi nghĩ rằng mình phải nên theo học một khóa chụp hình trước đã rồi hãy tính chuyện mua máy . Còn bây giờ, với cái máy digital nhỏ hễ cứ nhắm hay thấy nơi nào đep đẹp là tha hồ chụp , miễn sao ảnh không hư là được . Nhìn mãi xa xa , cứ thế chúng tôi tà tà đi thẳng và chung quanh toàn là cảnh đẹp từ bông hoa cho đến cảnh trí thiên nhiên bốn bề , có những chỗ đẹp đến không ngờ , chỉ một chỗ thôi mà ống kính trên tay anh NP luợn bên này rồi bên kia mà chụp , đi theo anh tôi cũng nhìn xem cách anh chụp thế nào qua ống kính để học hỏi . Rõ ràng chỉ cần nhích tí bên này hay bên kia theo chiều ngắm là đã có một cảnh khác rồi trông rất lạ .mắt . Hai chúng tôi cứ tà tà thả bộ , vừa đi vừa ngắm cảnh chụp hình , mỗi nguời tự ý chụp riêng những cảnh nào đẹp nhất vào ống kính của mình . Những đoá tulip mùa này đang đua nhau nở rộ, tuy nhiên cũng có vài loại hoa chưa nở phải chờ cuối tháng 4 . Rực rở nhất là vàng trắng đỏ , còn nhiều hoa tulip màu khác nữa . Có những hoa tulip đẹp lạ lùng mà tôi chưa bao giờ thấy trong các tiệm bán hoa . Chung quanh tôi những du khách ngắm hoa có nguời cũng phải buộc miệng kêu lên vì quả đẹp thật . Mới chỉ dạo quanh và chụp cảnh đôi chút vậy mà mất cũng đã hai tiếng đồng hồ. Anh NP bảo tôi ._ *mình tạm nghi tìm chỗ ngồi ăn trưa cái đã rồi hãy đi tiếp *. Chúng tôi tìm ghế công viên ngay đó, thức ăn đuợc anh NP mang theo từ bánh mì, trái cây tráng miệng và nuớc uống . Tôi nghĩ bụng , ông này sao chu đáo thật , đáng lý tôi phải lo phần này, nhưng tôi lại khoẻ re , cần là tạt vào tiệm ăn thôi, phần tôi hơi luời ngay cả chiếc máy chụp hình cũng rất gọn lỏn . Chung quanh nơi chúng tôi ngồi có những bụi hoa toả hương ngào ngạt , lại có nhiều nguời đứng ngắm nghía chụp hình . Họ đều là những tay mơ chụp hình nhưng hay ở chỗ mỗi nguời mỗi dáng vẻ , kẻ đứng nguời ngồi , có nguời nằm bò ra đất để cố chụp cho bằng được những bông hoa đang nở duới sát mặt đất . Trông những cảnh đứng ngồi của họ thấy thật hay . Bọn tôi lại đứng lên đi tiếp sau buổi ăn trưa qua loa , đi thêm một đổi nữa thì vào ngay khu trồng hoa của nguời Nhật . Nơi đây ngoài một ít hoa cấy từ nuớc Nhật còn thì đa số vẫn là cây giống từ Hoà Lan thêm vào , có điều những mô hình từ lối đi hay cách trang trí là có nét đặc trưng của nguòi Nhật thôi . Trên đuờng đi chúng tôi rẽ vào nhà kính nơi có trồng những loại hoa lan đặc biệt , có nhiều giàn dây lan treo từ trên cao thòng xuống nhưng rất khô từ rễ cho đến lá thế mà hoa vẫn nở rộ thật lạ , nghĩ đến những cây lan nhà tôi trồng đất rễ không bao giờ khô mà lúc nào cũng ẩm ướt, có thể vì thế mà lan nhà tôi trồng dễ chết chăng , chỉ nuôi tối đa được vài tháng là tiêu điều rồi. _Sao ! chị còn chụp gì thêm ở đây không _Mình đi tiếp đi , từ đây ra cổng chính lại chắc còn xa mà . Buổi chiều xuống thật vội , một vài vạt nắng yếu ớt phủ đầy trên thảm cỏ hoa, đi thế mà tôi vẫn chưa thấy mõi chân , vì đi như thế này lấy đâu mà mõi , vừa đi vừa ngắm cảnh , vừa săn hình lại sẵn ghế đá công viên ngồi nghĩ chân . Lâu lâu lại vào quán uống nước rồi ăn uống bên cạnh lại có người bạn đồng hành , thế này cứ đi cả ngày cũng chẳng thấy mõi mệt. Khung cảnh nơi đây lại quá đẹp , cảnh trí quả thực có sức thu hút con người , có nnhiều cảnh thật tự nhiên , đẹp như thiên nhiên đã tạo dựng từ lâu , thảo nào mà hàng năm nơi này thu hút không biết bao nhiêu người đến xem hoa cùng cảnh đẹp . Như tôi mới năm ngoái cũng vừa đến đây hướng dẫn nhóm người già vào xem hoa nguyên một buổi chiều, năm nay đến nữa nhưng không tài nào nhớ nỗi cảnh trí đã có sẵn mà chỉ thấy sao mỗi lần đến thăm lại mỗi khác , kể cũng lạ thật . Khi chúng tôi gần ra đến cổng tôi ngạc nhiên hỏi anh NP _ Ủa ! sao mình chưa đến chỗ hồ nước phun ha , nơi đó có pho tượng đôi nhân tình đang nhảy múa , vì nhớ năm ngoái tôi có chụp cảnh này mà từ nảy giờ đi rồi trở ra lại không thấy , lạ thật ... _Chắc mình chưa đi tới , thôi chờ đến năm sau vậy , tiếng anh NP vừa cười vừa chọc quê tôi ... Ừ ! có lẽ đành chờ mùa này năm sau thật , vì bây giờ biết đường nào mà mò đến nơi có hồ phun nước... Lái xe được một quảng , đằng xa chúng tôi thấy cả một cánh đồng toàn hoa tulip màu đỏ trắng vàng trải dài bát ngát chân mây , chúng tôi bảo nhau dừng xe lại để chụp tiếp . Nhưng nhớ ra là máy hình của chúng tôi chẳng máy nào còn hình để chụp vì máy đã báo đèn . Thế là thi nhau, chúng tôi mỗi người tự xoá bớt trong máy ảnh của mình những hình không cần thiết , tôi cũng đành xoá mất mấy tấm gần cuối khi ra cổng vì biết chọn cái nào bây giờ , thà nhắm mắt xoá đại là chắc ăn khỏi tiếc . Chụp cũng được thêm vài bô hình cuối cùng , tôi xoa xoa cái máy chụp hình nhỏ của mình vì biết rằng * tất cả hình ảnh một ngày nơi Keukenhof đã nằm tại đây , vốn liếng ngày hôm nay nằm hết trong này rồi đấy nhé , nghĩ thế rồi tự mĩm cười vui thích * Đường trở về nhà dường như ngắn lại , gần đến nhà ga Rotterdam . Anh NP nói với tôi thế này chứ . _Thôi , đến phiên chị bao giờ thư thả , chị ngồi viết bài tường thuật chuyến đi nhớ gửi cho Đất Quê để bà con xem nhé . _Rồi , anh cứ chờ đi , bao giờ hết nắng tháng tư , tôi sẽ gửi bài cho Đất Quê đọc lúc đó anh vào xem luôn cho tiện ... Kim đồng hồ trên nóc cao Metro Rotterdam vừa chỉ đúng sáu giờ , tôi giật mình vì nhớ là anh có viết trong mail là khoảng 6 giờ về tới Rotterdam . Đúng là người Việt ở Hoà Lan có khác , giờ giấc tính toán không khác chi người dân bản xứ không có kiểu xài giờ dây thung mà trước đó hễ nói tới người Việt thì nhớ một điều *Người Việt mình toàn tính giờ dây thung cho chắc ăn * . Một ngày đi chơi thật thú vị , một ngày quen biết thêm một người , một ngày sống thật dù là tôi vừa gặp người cõi ảo ngoài đời . Cảm ơn NET đã cho tôi lần gặp gỡ với kỷ niệm Keukenhof hôm nay ... Miên Thụy Viết xong 14April2009 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 02. May 2009 , 08:43 Ngày Quốc Hận 30 tháng 04 mỗi năm vẫn diễn ra hàng năm tại Hoà Lan do Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản vào chiều hôm nay trước Toà Đại Sứ của bọn Việt Cộng tại khu vực Nassauplein thuộc thành phố Den Haag . Và thật cảm động khi có sự hiện diện của phái đoàn bạn từ Bỉ cùng sang tham dự trong giờ phút này để cùng tưởng nhớ và tiếc thương cho những anh linh đã hy sinh vì màu cờ và cho quê hương VN mến yêu . Bàn thờ Tổ Quốc với chiếc nón sắt là một biểu hiệu cho các vị anh hùng Chiến Sĩ Vô Danh không bao giờ thiếu trong những buổi lễ đặc biệt này . Bài hát quốc ca Này Công Dân Ơi .. đã mở đầu chương trình qua sự điều động của anh Lưu Phát Tấn ( Phó Nội Vụ Điều Hành Cộng Đồng ) cùng nghi thức mặc niệm . Lời mở đầu là bài tường trình về ý nghĩa ngày tưởng niệm 30 tháng 4 do ô. Lê Quang Kế đã làm cho mọi người tham dự buổi chiều hôm nay thật ngậm ngùi . Một cái tang lớn cho quê hương VN chúng ta và nỗi buồn người ra đi cùng người ở lại sau 34 năm dài vẫn chưa quên . Ô. Nguyễn Đức Hồ đại diện phái đoàn Bỉ (cựu Sĩ Quan Không Quân)tiếp theo chương trình sau đó với bài nói chuyện về tình hình và những thăng trầm đất nuớc sau những năm qua . Nguyện vọng của riêng ông và của mọi người là ngày trở về quang phục lại quê hương , một ngày không xa lắm . Tiếng hát cất cao của mọi người và ban văn nghệ Cộng Đồng Hoà Lan qua các bài hát Thề Không Phản Bội Quê Hương v.v. đã tạo khí thế hăng say và niềm tin mảnh liệt . Anh Nguyễn Lê Cường rất chân thành qua tiếng hát của anh , những bài hát đã làm người nghe xúc động . Ô. Nguyễn Liên Hiệp _Chủ tịch Cộng Đồng , Anh Đinh Thế Hiển và nhà thơ chống cộng Nguyễn Khảng cũng đã góp tiếng nói với chúng ta trong buổi lễ Tưởng Niệm 30 tháng 04 năm nay. Cảm động nhất là sự hiện diện của lớp người trẻ hôm nay, anh Nguyễn Điền Lăng cũng đã có mặt và phỏng vấn một bạn trẻ đại diện cho thế hệ thứ ba là anh Minh năm nay 34 tuổi khi anh M đã đến tham gia ngày Quốc Hận 30 tháng 04 chiều nay NĐL ._ Xin anh cho mọi người được biết : Cách nhìn về một VN hôm nay của anh ra sao ? Và xin được hỏi anh , anh đã từng về VN bao gờ chưa ? Minh._ Chưa từng về , ngày nào còn chế độ Cộng Sản thì cháu sẽ không về ! NĐL ._ Theo anh , một người đi tham dự ngày hôm nay có mang theo tâm trạng gì không ? Minh ._ Mình không có mang tâm trạng hận thù gì cả mà mình chỉ đấu tranh cho quê hương , nguyện vọng là mong cho quê hương yên bình để sớm có ngày trở về . Buổi lễ cũng đã chấm dứt vào buổi chiều trong ngày , mọi người chia tay nhau và cùng đợi chờ trong niềm tin Một Ngày Sẽ Phải Đến .. Miên Thụy 29 tháng 04 _2009 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by DOHUUTAI vào ngày 04. May 2009 , 06:53
Đọc bài của MT làm Tài tui thấy đất nước Hòa Lan gần gũi quá chừng chừng ( năm 1981 nếu chính sách HL không thay đỗi , thì Tài tui đã là dân HL lâu rồi ) Người bạn kể lại chỉ chung chung ( nói chuyẹn trong ĐT ) Ngày 30 - 4 ở đâu dân VN đều ngậm ngùi , xót xa MT nhỉ !
Cảm ơn bài viét của MT nha. roses45 roses45 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dang My vào ngày 05. May 2009 , 09:34
Miên Thuỵ ơi,
Chắc Miên Thuỵ đã đọc tin mời My dán ở đầu trang rồi, nhưng My vẫn vào mời thêm Miên Thuỵ một tiếng nữa :D Nếu Miên Thuỵ sang hop mặt được thì cả nhà vui biết bao :-bd Ráng lên nhé ! My mong gặp Miên Thuỵ lắm. f4u2 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 05. May 2009 , 22:03
My ơi ! thấy chương trình họp mặt LVD thì ham lắm, vì người mà MT cũng mong muốn gặp là Đặng Mỹ đó và chị Đậu Đỏ và anh Phú Dê. Những thành trì chống đở của lê Văn Duyệt này mà Mt rât ngưỡng mộ. MT thì không hứa gì được vào lúc này , nhièu khi có những quyết định đi chỉ trước đó vài ngày thôi là lên đường. Chỉ cần cho MT biết là lúc nào đón tiếp người tại phi trường và tại đâu?
Giờ phút cuối nếu có đi , sẽ l/l với My nha , địa chỉ của MT đây nha mien.thuy@gmail.com Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 05. May 2009 , 22:09 DOHUUTAI wrote on 04. May 2009 , 06:53:
Anh Tài thân mến ơi ! dù ngày này đã qua rồi một tuần , nhưng âm hưởng cho đến lúc này thì vẫn còn mãi , vẫn còn nghe thấy trên các diễn đàn gửi tin tức đến muộn , và mỗi kh đọc lại vẫn còn rưng rức trong lòng. Anh Tài bảo *nếu chính sách 1981 không thay đổi ở Hòa lan là sao * MT không hiểu rõ câu này. Anh T có thể giải thích cho MT và mọi người nghe chút được không anh? ! Cảm ơn anh Tài thật nhiều Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by DOHUUTAI vào ngày 06. May 2009 , 06:28 mien_thuy wrote on 05. May 2009 , 22:09:
Ồ ! số là thế này , năm 1980 Tài tui và người bạn vượt biển đến Paula Bidong. Đã khai chung líst để cùng định cư HL , nhưng chính sách nhận người tỵ nạn cửa HL thay đổi. Họ không nhận anh , em , bà con... Chỉ nhận vợ chồng , cha mẹ , con...( bạn của Tài tui có vợ bảo lảnh ) nên Tài tui đành khăn gói quả mướp qua Mỹ theo diện mồ côi đó MT... fireworks Chúc MT vui vẽ nha band4 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dau Do vào ngày 06. May 2009 , 08:45 DOHUUTAI wrote on 06. May 2009 , 06:28:
Thì ra ông em HT đã ở Bidong trước Đ Đ vài tháng, Đ Đ bước chân lên Bidong vào tháng 02/1981. Chắc vì Hòa Lan xù, nên tháng 2 ông em vẫn còn ở đó phải không? Và vẫn ra bãi biển về đêm để nghe gió hú và trông về đất mẹ...Đ Đ nhớ lúc đó có lên tiếng gọi, mà chẳng nghe ông em trả lời... |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by DOHUUTAI vào ngày 07. May 2009 , 06:45 wrote on 06. May 2009 , 08:45:
Vậy là bà chị Đ Đ được Tài tui đón lên đảo và sắp xếp nhà cửa rồi đó. Tài tui là trưởng ban tiếp nhận người mới đến mà oai chưa? Tài tui rời đảo tháng 10-81. Có thể bà chị gặp Tài tui rồi lắm nha. ( ai mới lên đảo đều qua tay tui định đoạt... chỗ ở ) Bà chị Đ Đ viét thêm chi tiết lúc ở Bidong , hông chừng biét nhau. |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dau Do vào ngày 07. May 2009 , 09:24 DOHUUTAI wrote on 07. May 2009 , 06:45:
Ngày xưa đó chắc là không có được ông em sắp xếp chổ ở đâu, vì vừa bước chân lên đảo- lúc cả tàu gồm 249 người và 1 con cẩu (của chủ tàu) còn ngồi nằm la liệt trong vòng rào để chờ task force mần việc (điều tra), nhìn ra ngoài vòng rào thấy rất đông người bu chung quanh để tìm người thân (nghĩ lại thấy mình thiệt giống đang ở trong chuồng k.. của sở thú - thì nghe tiếng gọi , nhìn kỹ thì thấy thằng em duy nhất đang ở trong đám đông bên ngoài. Do đó sau khi được thả ra, cả gia đình 3 mạng đã khăn gói quả mướp ( nói xạo thôi vì có mang được cái khỉ gì theo đâu ::) ) theo em trai về "nhà" của nó. Hú hồn, được gặp người nhà ngay ở trại Pulau Bi đát . Buồn cho mình ( mà vui cho nó) là chỉ tuần sau là nó rời trại đi Mỹ. Úi chao, lúc đó thì mình được làm...chủ nhà ( và tiếp thu thêm 1 đám em út bị Mỹ xù của nó).... Ông em Tài kể chuyện của Ô E đi. Ở đến lúc nào mới rời trại, nếu trong ban điều hành của trại thì chắc biết OX Bánh Lọt làm trưởng ban xây cất. Đúng là quả đất tròn thiệt là tròn ! |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by DOHUUTAI vào ngày 08. May 2009 , 05:47 wrote on 07. May 2009 , 09:24:
Tài tui biét tàu đó rùi , trên đảo chỉ có độc nhất con cẫu đó mà thôi...úi chiện dzài lắm... nhà MT đang chở Thơ mà. Hy vọng sẽ nghe , kể nhièu hơn bà chị Đ Đ nha... TGIF |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 08. May 2009 , 06:33 wrote on 06. May 2009 , 08:45:
DOHUUTAI wrote on 08. May 2009 , 05:47:
chị Đậu Đỏ mí anh Tài ơi , vào đây nghe lại chuyện kể hồi còn trong trại tỵ nạn mà đâm nhớ quá , thế mà thời gian qua đã mấy mươi năm rồi. Hôm nào chắc MT ngồi kể lại chuyện vui buồn khi vừa đặt chân tới mảnh đất tự do của trại tỵ nạn cho bà con mình nghe nha... Không ngờ thời gian chóng qua. Mới đó mà nay đã già..... Ủa mà sao anh Tài lại bị xù? ! Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by DOHUUTAI vào ngày 11. May 2009 , 06:53 mien_thuy wrote on 08. May 2009 , 06:33:
Bị xù , vi không có VỢ ở HL á MT... tu_nguyen_chai MT cũng ở Bidong hả? Khi nào có viét về những ngày tháng sống ở trại tỵ nạn nhớ hú Tài tui 1 tiéng để vô đọc nha MT -P -P |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dau Do vào ngày 12. May 2009 , 03:18 DOHUUTAI wrote on 08. May 2009 , 05:47:
Anh Tài còn nhớ được thì chắc chiện đi vượt biên mà mang theo con cẫu cũng là chiện lạ đời !!! Không biết hạ hồi thì số phận của con ấy đi về đâu??? Anh cứ nhắc "chiện dài" nhưng trong trí Đ Đ không còn hình dung được những chuyện xảy ra thời đó nữa, thỉnh thoảng nghe ai nhắc đến thì "1 chút gì đó" mới chợt giựt mình nhảy xổm ra ;D, phải chăng cái bộ nhớ của người ta cũng bị chọn lựa cái vui cái buồn cái nên nhớ cái nên quên??? |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 15. May 2009 , 22:22
Anh Tài mí chị Đậu Đỏ ơi , chuyện còn dài bên đảo tỵ nạn quá đi mất, mà trí nhớ đã bắt đầu mù mờ rồi , chắc anh tài hỏng còn nhớ đâu...
Thăm cả nhà nhen MThuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 15. May 2009 , 22:24 ảnh chụp trong ngày Mother Day tại Den Haag _ Hoà Lan , sẽ kể lại chuyện vui trong ngày này nếu có hứng thú |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 15. May 2009 , 22:27
lại một bài thơ nghe buồn......
Đêm chưa qua Đêm nay trời chưa muốn sáng Thăm thẳm trong đêm buông lơi Tìm anh tinh cầu lạc lối Đêm rơi mênh mông tình tôi Đêm nay sao trời im vắng Nghe mưa rơi rớt bên đời Làm sao cho ta tìm lại Tình yêu từ thuở lên ngôi Đêm nay quên nhớ đong đầy Muốn quên mà lòng chưa nguôi Đêm nay bóng nhỏ lạc loài Nỗi nhớ bao giờ nhạt phai Đêm nay có là đêm cuối Mai ta về với đất trời Lời kinh một lần sám hối Đêm trôi thinh lặng người ơi ! Miên Thụy 16Mei09 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by tuy-van vào ngày 16. May 2009 , 06:12 mien_thuy wrote on 15. May 2009 , 22:24:
HÔM NAY TÚY VÂN LẠC VÀO VƯỜN THƠ NẦY , NGHE CHUYỆN CUA" ANH TÀI TUI, CHỊ Đ Đ VÀ CHỊ M. THỤY , VUI QUÁ... rollingonthefloor LÂU LÂU , LẤY HÌNH RA XEM, VÂN" NHỚ CHỊ Đ Đ , CHỊ. M. THỤY MẶC ÁO ĐẦM ĐEN THẬT DỄ THƯƠNG...CỦA NGÀY " CÁM ƠN THẦY CÔ " TẠI LOS ĐẤY. HY VỌNG CHỊ M. THỤY MAU MAU CÓ HỨNG ĐỂ KỂ CHUYÊN ĐI CHƠI TẠI HÒA LAN, TRONG NGÀY MOM' S DAY NHÉ. -P -P EM CŨNG THÍCH ĐI DU LỊCH LẮM , NHƯNG CHƯA HÂN HẠNH ĐI HÒA LAN, NÊN XEM HÌNH , VÀ CHUYỆN KỂ CHO ĐỞ NGHIỀN `. votay votay TĂNG CẢ NHÀ 1 BAN NHẠC THẬT VUI NHỘN CHO NHỮNG NGÀY CUỐI TUẦN , VÀ NGHE NGÂM THƠ THẬT HAY CỦA QUÝ ANH CHỊ ĐÂY.HI.HI. band4 fiddle45 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 17. May 2009 , 18:08
Mến chào Tuỳ Vân , nghe TV than thở gì mà chưa được hân hạnh để đi Hoà Lan đó... , mèn ơi thích đi thì ra boek vé là đi thôi mà , ở đây có khó đi đâu tại mình chưa muốn thôi phải hong. Ai biết là Tuỳ Vân cũng thích vào nghe kể chuyện hén , vậy nhớ vào đây dài dài nghen. Dạo ni MT thích vừa kể chuyện lại vừa có hình ảnh để các bạn theo dõi sẽ thấy thú hơn đó mà , còn nhiều khi vào đọc thấy toàn chữ với chữ không cũng bắt chán ;D
Cảm ơn Tuỳ Vân đã ghé thăm... tulipdo tulipvang tulipdo Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by tuy-van vào ngày 17. May 2009 , 18:47 mien_thuy wrote on 17. May 2009 , 18:08:
-P -P CHỊ ƠI, 2 CHỊ EM MÌNH GẶP NHAU VUI QUÁ. CHỊ NÓI THẬT ĐÚNG Ý EM LẮM LẮM , VÌ LÂU LÂU ĐƯỢC THẤY HÌNH ẢNH VÀ THƠ HAY, LẠI NHẠC THẬT TRỬ TÌNH...HI.HI. CÒN GÌ BẰNG HẢ CHỊ. rollingonthefloor NGÀY XƯA , 3 CON CÒN NHỎ , HAY ĐI DU LỊCH ĐÂY ĐÓ , NHƯNG BI GIỜ CÓ ALEX, TỰ NHIÊN THÍCH ĐI THĂM CHÁU HƠN DU LỊCH , VÀ RÁNG ĐỢI ALEX LỚN 1 CHÚT , BA MẸ CHO BN TÚY VÂN NẦY ĐI THEO XÁCH VALI CHO CHÁU..THÌ TUYỆT VỜI CHỊ NHỈ ! votay VÀI HÀNG THĂM CHỊ DỄ THƯƠNG , THÂN ÁI CHÚC CHỊ LUÔN AN VUI VÀ LÀM NHIỀU THƠ HAY CHO CẢ NHÀ THƯỠNG THỨC NHÉ CHỊ. VÀ EM ĐANG CHỜ HÌNH ẢNH TẠI HÒA LAN ĐÂY..HI.HI. 2 BC ALEX GỠI CHỊ BAN NHẠC THẬT HAY ,( EM THÍCH NHẠC ÊM DỊU TRƯỚC KHI NGŨ ĐẤY CHỊ Ạ , CÒN CHỊ THÌ SAO? VÀ KHÔNG QUÊN CHÚC CHỊ 1 ĐÊM AN LÀNH , NHIỀU MỘNG ĐẸP NHÉ CHỊ. band4 hoa_tim1 hoa_vang1 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 17. May 2009 , 19:03 Moederdag 08 Mei 2009 Chẳng có năm nào mà ngày Moederdag các con bỏ quên tôi cả , nhớ khi chúng còn nhỏ , thường vào ngày này hay mang tặng tôi những món quà tự làm hay tranh tự vẽ từ nhà trường do sự hướng dẫn của thầy cô trong lớp vào ngày lễ các bà mẹ mang về làm quà tặng cho tôi . Những bức tranh dễ thương mà chúng vẽ nhất là ở cái tuổi mới vào lớp 4 lớp 5 , chúng thường vẽ hình một người mẹ dẫn tay trẻ đến trường , hoặc những hình hai mẹ con đứng nhảy dây . Rồi lớn hơn nữa thì tự làm những khung hình theo cách hướng dẫn của thầy cô để làm món quà tặng hay bài thơ viết dành riêng cho Mẹ ... Bây giờ những món quà dễ thương đó không còn thấy nữa vì chúng đã lớn , thay vào đó những ý kiến từ các con đưa ra hoặc ngày này chúng đưa tôi đi chơi những nơi tôi chưa biết đến hoặc tôi đề nghị . Trẻ nhắn tin qua máy mobiel , tới nhà nó ăn trưa sau đó mới đi , chúng còn dặn rõ đừng đến sớm vì con còn chơi thể thao tới 12 giờ trưa mới về . Tôi đến đúng giờ và phụ giúp chúng làm món ăn trưa thật gọn và ra khỏi nhà sau đó một giờ.. Địa điểm chúng chọn hôm nay đưa tôi đi chơi là một công viên Japanse Tuin in Clingendeal thuộc thành phố Den Haag .Công viên này quá lớn so với những công viên tôi vẫn thường đi qua một vài nơi quen thuộc , lại có những khoảng sân chơi trải cỏ khá rộng , chỗ dành riêng cho đá bóng , chỗ dành cho người đi dạo và một nơi trải cỏ xanh mướt dành cho người nằm phơi nắng . Môt nơi không ồn ào đông người như lần tôi đi xem hoa ở Keukenhof , ở đây không có hoa nhiều ngoài nhưng cây cao bóng mát và thảm cỏ xanh , nếu có đi dạo thì chừng một giờ đồng hồ là đã đi hết công viên .Trong công viên cũng có một khu dành riêng cho cây cỏ và cách trồng theo mô hình của Nhật , nhất là hồ nước xây và chiếc cầu cong nhỏ bắc ngang chỉ đủ hai người đi lên đi xuống tránh nhau kẻo đụng , cho nên buồn cười nhất là cái cảnh chờ người qua cầu chỗ này rất vui. Khu vực trồng hoa cảnh của người Nhật cũng có xây một ngôi nhà theo cấu trúc của Nhật . Nơi đây có thể tạm nghĩ chân , vừa xem phong cảnh chung quanh , tuy không nhiều nhưng cũng đủ để những phó nhòm như tôi chớp vài cảnh đẹp . Thảm cỏ xanh có nắng ấm trên cao thế này chẳng ai mà đành lòng ra về ngay .Những ngày được tắm ánh nắng mặt trời rất hiếm hoi ở xứ lạnh , nên có được những ngày nắng đẹp như hôm nay không dễ gì mà chịu bỏ qua, những nhà nào có vườn vào mùa này thường các sinh hoạt ngoài trời nhiều hơn . Ở đây còn có một sân chơi thể thao dành cho nhóm thanh niên và nơi dành cho gia đình có trẻ nhỏ tung tăng chạy giởn mà không sợ chúng đi lạc . Thế thôi là đủ một vòng ngắm cảnh , chụp hình xem hoa. Trở ra chúng tôi đi dạo chung quanh gần khu vực đó một vòng rồi kéo nhau vào tiệm ăn tối . Quán ăn này tự động serviser toạ lac ngay trung tâm Den Haag, vào đây muốn thích ăn món nào cứ tự đưa menu cho bồi bếp làm rồi sau đó ra quầy tính tiền , đa số là món piza và pasta rồi các thứ linh tinh khác nhưng thường theo đầu bếp của Y . Nhà hàng kiểu này chắc thu hút khách hơn nên lúc nào cũng đông , khi nãy vào chúng tôi phải chờ hơn 15 phút mới có bàn trống . Về đến nhà thằng nhóc gần tám giờ rưỡi tối , cà kê thêm màn coffee capochino ở nhà nó , sau đó chúng trao cho tôi quà mua tặng ngày moederdag , một hộp complet muỗng nĩa , chúng bảo hôm tuần rồi chúng đi Antwerpen và đã mua trên ấy . Trời gần vào hè nên ngày dài hơn , trở về lại căn nhà của tôi gần 10 giờ đêm mà trời hãy còn sáng , cảm giác mõi nhừ hai bàn chân bây giờ mới thấm . Cảm ơn các con đã dành cho tôi một ngày hạnh phúc ... Miên Thuỵ (viết lại cho ngày moederdag 18Mei09) những món quà ngày xưa của con dành cho Moederdag |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 17. May 2009 , 19:09 tuy-van wrote on 17. May 2009 , 18:47:
Tuỳ Vân ơi , mong rằng những đoản tuỳ bút ngắn và sinh động với hình ảnh sẽ làm Tuỳ Vân thích thú nha Thế nào cũng có ngày chúng mình gặp mặt hén , nếu chúng mình có duyên nghen... MThụy chắc còn chờ lâu lắm mới có cháu bồng...hic..hic... bi giờ mà MT vẫn còn ham đi chơi quá hỏng biết. Chúc Tuỳ Vân một ngày thật vui !... MThụy |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by DOHUUTAI vào ngày 19. May 2009 , 06:42
Hình ảnh đẹp , Đoãn bút hay , Truyện kể rất thích thú đó MT...Tiếp tục nha -P and cheers
|
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dang My vào ngày 23. May 2009 , 06:51
Miên Thuỵ ơi,
LVD sẽ phát hành một đặc san kỷ niệm đại hội 2009 với 1 số trang dành cho các thành viên trong D/D để cám ợn sự góp mặt trong 5 năm quạ My hân hạnh mời Miên Thuỵ gửi cho đặc san 1 sáng tác nhé ( admin@levanduyet.com) flower40 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 26. May 2009 , 11:08
Đặng Mỹ ơi,bây giờ là cuối tháng năm rồi, vậy Đặc San chắc là vào dịp Xuân 2010 hả Mỹ , còn nếu không vào dịp Xuân thì cho Mt biết đề tài để có thể theo đó mà viết cho dễ nha.
Thăm Đặng Mỹ , chúc vui khoẻ.. Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 26. May 2009 , 11:09 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 26. May 2009 , 11:12 DOHUUTAI wrote on 19. May 2009 , 06:42:
Anh Tài ơi, bây giờ mời anh T đọc thơ mới nha, còn bài viết thì có đề tài rồi chỉ chờ chữ ra nữa là xong hà :) Chúc anh Tài vui khoẻ Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by phuongtan_nguyen vào ngày 26. May 2009 , 12:11 mien_thuy wrote on 26. May 2009 , 11:12:
Chời! Nghe mấy người này nói chiện mà...tủi thân thiệt :-/ :( Miên Thụy ui! Sao MT viết lách dể dàng , làm thơ cũng dể dàng, hát cũng dể ơi là dể... Chả bù cho mấy hôm nay từ hồi Mỹ kiu gào nộp bài cho Đặc San, T đã cắn gãy hết mấy chục cây viết chì, viết bi, viết mực mà chưa có chữ nào hết, còn tốn thêm mấy cây vợt để đi chụp lại cái chữ vừa hiện ra đã bay mất... Có lẽ hôm nào sẽ nộp cho Mỹ mấy cái cán viết, cán vợt vậy...cộng thêm cán chổi lông gà...) rollingonthefloor rollingonthefloor PS: Lâu lâu "chôm" bài hát của MT qua Quán Thời Gian, chắc không phiền chứ ???!!! Vì MT để ở nhà ít người lui tới uổng lắm ;) |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by CoiChay vào ngày 26. May 2009 , 15:52 Phương Tần wrote on 26. May 2009 , 12:11:
Xin đề nghị cô PT giới thiệu bài Muộn Màng của MTh. hát. Hình như trong LVD chưa có ai nghe bài này ! Thân mến, CC ;D |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 29. May 2009 , 20:49
Đã giới thiệu Muộn Màng rồi thì nhớ đừng quên dang dỡ nhé anh Còi Chạy ơi ;D
Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 29. May 2009 , 21:29 trời tờ mờ sáng _ 5.30 nơi khu phố Spij.(Hoà Lan) Chết một tình yêu Tôi và anh hai cuộc đời dang dỡ Gặp nhau rồi còn gì lại cho nhau Sợi chỉ hồng cũng đứt đoạn từ lâu Cố nối mãi mà dường như vẫn đứt Hai chúng ta cũng nhiều lần nước mắt Tình yêu đầu chưa thánh thiện lên ngôi Nên cuộc đời cứ vướng mắt không thôi Vẫn cố níu dù tình yêu không thật Tôi muôn đời là riêng tôi đánh mất Mất tin yêu và luôn cả trái tim Giờ tìm đâu ngày tháng cũ không tên Trôi đi mãi trong tầm tay hụt hẩng Hãy yêu đi xin anh đừng cất bước Gặp nhau rồi chia tay vội người ơi Biết nhau rồi cho thương nhớ xa xôi Tôi vẫn khóc một mình trong lặng lẽ Thôi thì thôi mình xa nhau đi nhé Mai anh về trên lối cũ mưa giăng Mai tôi về một mình khóc ăn năn Xin tẩm liệm một tình yêu đã chết Miên Thụy 30Mei09 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by tuy-van vào ngày 30. May 2009 , 04:53 mien_thuy wrote on 17. May 2009 , 19:09:
-P CÁM ƠN CHỊ ĐÃ BỎ CÔNG VÀ CHO CẢ NHÀ XEM HÌNH ẢNH THẬT ĐẸP , VÀ NHẤT LÀ TÌNH CÃM THẬT DỄ THƯƠNG CỦA CÁC CỌN. 2 BC ALEX THÂN TẶNG HOA HỒNG BAN SÁNG SỚM THẬT TƯƠI VÀ THẬT ĐẸP ĐÂY NHÉ. flower40 moreflower2. EM NHẮN NHỎ VỚI CHỊ LÀ LÂU LÂU MỚI CÓ CHÁU , BI GIỜ TV ĐI ĐÂU , CŨNG THẤY MÌNH GIÀ NHẤT CẢ ĐÁM , VÌ LỠ LÊN CHỨC BÀ NGOẠI RÙI.... rollingonthefloor rollingonthefloor THÂN ÁI CHÚC CHỊ LUÔN TRẺ , VUI, VÀ CHO NHỮNG NGƯỜI HĂNG HÂM MỘ CHỊ NHỮNG BÀI THƠ VÀ BÀI HÁT THẬT HỮU TÌNH. votay votay votay 1 LẦN NỪA , CÁM ƠN BÀ MT , VÀ ALEX KÍNH MI MI 1 CÁI LÀM QUEN..HI.HI. dance3 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 07. Jun 2009 , 11:52
Tuỳ Vân ơi , bạn sẽ được đọc tiếp bài viết kế tiếp nè , vì MT cũng mới vừa đi chơi nơi này về , góp nhặt được ít hình ảnh để gửi các anh chị xem cho biết phong cảnh đất nước Hòa Lan nhé
Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 07. Jun 2009 , 12:09 Năm nay chỗ tôi làm việc có tổ chức một ngày dạo chơi trong Sở Thú (Dierentuin) cho những người già, một nơi không xa lạ gì với dân cư Hoà Lan nhất là đối với trẻ nhỏ khi lớn lên ở phần đất thân yêu bé nhỏ này. Trẻ con thường rất thương súc vật nuôi trong nhà nhất là mèo, chó , thỏ rồi đến các loại chim muông v.v.. Đây là lần thứ 3 tôi vào thăm sở thú. Tôi nhớ lần rồi vào đây khi con bé út nhà tôi được 9 _10 tuổi gì đó , năm ấy cũng đúng lúc vào hè . Địa điểm chúng tôi khởi hành bắt đầu từ nơi chỗ làm đến đó không xa lắm nếu đi bằng xe hơi chỉ mất chừng hơn nửa giờ, chốn này ngoài xem những con thú còn xem được loài động vật khác được nuôi trong biển hồ nhân tạo, vì thế khách thập phương cũng không mấy thích đến đây nên nơi quày bán vé chỉ thưa thớt người, không cần phải nối đuôi nhau xếp hàng như lần tôi đi xem hoa ở Keukenhof. Đi sở thú lần này ngoài nhiệm vụ trông coi người già và hướng dẫn họ theo từng nhóm nhỏ, vừa đi vừa nói chuyện cho họ đở chán để họ khỏi bỏ ngang nửa chừng cho nên ‘‘hobby chụp phong cảnh‘‘ như mọi lần đi chơi ở các nơi khác cũng hạn chế phần nào trong tôi . Trời hôm nay không mấy đẹp vì gió lạnh nhiều mặc dù ánh nắng trên cao vẫn chói lọi nhưng không đủ ấm , lâu lâu thấy các bà già lại hít hà , tay kéo khăn quàng lên kín tận cỗ vì sợ gió . Nhìn sang cô bạn trẻ bên cạnh Aberto mà tôi phát buồn cười, gió thì mặc gió, dù cô ta chỉ mặc mỗi chiếc áo phong phanh nhưng tay áo lại xắn cao như muốn khoe cánh tay đen nắng nhưng nỗi đầy da gà của cô sau suốt hai tuần qua đã phơi ngoài bãi biển. Thêm cô bạn Marian , cũng là bạn đồng nghiệp cùng đi chung nhóm trong lần này. Ba đứa tôi chịu trách nhiệm lo một nhóm người , vì khi đến nơi , chúng tôi được chia làm ba nhóm , mỗi nhóm có hai hay ba người theo canh chừng mấy người già . Trong số người đến Sở Thú hôm nay xem thú vật, còn có vài người mang theo giá vẽ để vẽ những con thú , đoán thì họ đang hoàn tất cho chương trình khóa học . Tôi đến gần hỏi gạ một cô bé đang vẽ , hỏi thử xem một bản vẽ mất thời gian bao lâu . Cô bé nói, có người thì mất vài ngày , có người đến cả tuần lễ mới xong một đề tài . Cứ mỗi ngày họ lại mang bản vẽ đến rồi chiều lại mang về cho đến khi hoàn tất . Vào những chỗ nuôi thú vật hay chim muông dễ thoát thân, thường là người ta đóng chuồng cách biệt không gian bên ngoài , nên những nơi này rất ngột ngạt khó thở. Những người có bệnh nhạy cảm vì hơi người, súc vật hay bụi bặm thường rất ít vào đây như tôi chẳng hạn, vừa vào bên trong không tới 10 phút, đã bỏ cuộc phải chạy ra ngoài vì thở không nỗi. Thế mà vẫn có những người đam mê như những người ngồi vẽ này, họ ngồi từ ngày này sang ngày khác tỉnh bơ. Không những thế họ còn mang theo thức ăn để có thể ăn uống tại chỗ, đúng là nghề nghiệp làm người ta khắc phục tất cả. Ngoài ra Sở Thú cũng là nơi mà các trường học chọn làm nơi vui chơi, ngắm cảnh dành cho học sinh vào thời gian gần bãi khoá . Sở thú không chỉ dành riêng cho các trẻ em từ lớp một đến lớp ba đến để xem thú vật, mà đôi khi cũng là nơi để các em lớn hơn tìm đề tài viết lách và làm projects những năm cuối cùng trước khi bước vào trung học , cho nên thấy có vài nhóm trẻ vừa đi xem thú vật vừa ghi chép với mảnh giấy trong tay ra chiều chăm chú . Đã đến đây rồi mà không ghé ngang Oceanium là điều thiếu sót vì nơi này mới xây thêm hồ cá mà khi vào bên trong, người xem có cảm giác như đang ở dưới lòng đại dương vì chung quanh ngay trên trần cao khỏi đầu, ngước lên đều nhìn thấy mặt nước và cá bơi lội rất ngoạn mục và đẹp mắt. Hơn nữa, không khí trong này mát lạnh, lại thêm ánh sáng lúc mờ lúc tỏ nên du khách có thể nghe được âm thanh gầm gào rờn rợn của một vài loại cá, xen lẫn tiếng nước chảy róc rách…. Chỉ khác một điều là Sở Thú bên Hoà Lan, nơi nào ra nơi đó chứ không như nói đến Thảo Cầm Viên _ Sở Thú ở SàiGòn/Việt Nam là biết ngay đến một địa danh không chỉ xem thú vật rồi thôi mà còn có thể xem luôn cả phong cảnh và các loài hoa qúy. Ước mong đến một ngày nào đó tôi có dịp về lại VN, chắc chắn sẽ không quên ghé đến Sài Gòn và viếng thăm ‘‘chốn cũ‘‘ để tìm lại cho mình một chút kỷ niệm khi còn dưới mái nhà trường. Bỗng dưng tôi chợt nhớ lại lần hẹn đi chơi Thảo Cầm Viên với hai cô bạn học là Kim Thu và Oanh, khi chúng tôi còn ngồi lớp Đệ Tứ dưới mái trường Phan Sào Nam ngày ấy .... Miên Thụy 05Jun2009 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dang My vào ngày 07. Jun 2009 , 18:16 Cám ơn Miên Thuỵ đi chơi đâu cũng đều nhớ dắt cả nhà đi chơi ké cả flower40 Có đi được sang Cali tháng 8 không hở Miên Thuỵ ? |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 11. Jun 2009 , 10:46
Đặng Mỹ ơi , mình thì ham đi lắm nhưng cũng đang kẹt giỏ đây nè nên chưa biết tính sao , nhưng chưa nói trước được đâu hể hứng thì mua vé chạy qua hà. Còn mà hưá không đi được thì khổ.. Vậy nghen ĐMỹ
Chúc vui Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 11. Jun 2009 , 10:52 Thú câu cá mùa hè Ở Hoà Lan cũng lắm thú tiêu khiển vào mùa Hè! Nhưng với tôi kiên trì nhất phải nói là thú ngồi câu cá từ ngày này sang ngày khác một mình một cõi và chung quanh chỉ có đất trời với cỏ dại muôn chim, vừa được hít thở khí trời trong lành của những ngày mùa hè nắng ấm. Tuy nhiên không phải người nào cũng ra bờ hồ tự do ngồi thoải mái để câu và hưởng cái thú điền viên này được đâu, không khéo chỉ ngồi chưa đầy nửa giờ là mấy ông phú lít nhà ta tới tra hỏi giấy tờ ngay đó. Muốn được ngồi câu như thế từ ngày này sang ngày khác suốt mùa hè nơi bờ hồ công cộng, thường phải xuất trình giấy phép câu cá trong thành phố và đóng tiền hàng năm khi xin giấy phép này . Điều kiện đòi hỏi là phải có giấy cư trú trong thành phố. Tôi nhớ thằng Michel con bà hàng xóm cũ nay đã dọn nhà về khu Kikerveen, hắn ta mê câu cá đến nỗi trong phòng nó chất đầy toàn cần câu. Michel mê cái thú này từ thưở bé nên thường thay đổi những lưỡi câu mà hắn xài chỉ trong vài tháng và sau đó là sắm ngay cần câu mới . Tuy thằng bé bây giờ đã quá tuổi trưởng thành nhưng vẫn chưa màng chuyện vợ con nên bà Mẹ thường hay than phiền về đưá con vì tới cái tuổi già bà ta chỉ muốn có cháu ẳm bồng . Trước mặt cơ quan tôi làm việc là cái hồ thật đẹp với tia nước phun và rặng liễu la đà, thêm đàn cò trắng và vịt trời bay lượn. Mỗi sáng rồi mỗi chiều, thường thấy một người đàn ông tuổi vào khoảng trên dưới 70 ngồi một mình trên chiếc ghế xếp không có lưng dựa ngồi câu . Dáng ông nhìn nhàn hạ quá , mặt không chút muộn phiền, có nhiều khi thấy ông gục gặt đầu rồi cười và cũng có lúc lại ca hát hay huýt gió một mình. Thỉnh thoảng lại thấy ông giựt chiếc cần lên cao, thấy có cá đang mắc vào lưỡi câu dẫy dụa, ông kéo lưỡi câu đến gần, đưa tay từ từ gỡ lưỡi câu trong miệng cá ra rồi lại từ từ thả cá xuống nước để nó tiếp tục bơi trở lại. Lúc đó thấy ông nhoẻn miệng cười một mình với cái đầu gục gặc ra chiều thú vị . Chỉ nhìn ông thế thôi từ bên trong cửa kính nơi phòng làm việc là tôi cảm thấy phát mệt rồi. Sao mà có người rảnh rỗi đến thế(?), ngồi câu cả buổi và khi bắt đước cá rồi thì lại thả cho nó đi! Chao ôi thật là cả một sự kiên nhẫn ngồi chờ câu cá như kiểu của ông. Nhưng thôi tôi phải quên ông đi một chút để chú tâm vào công việc của mình . Nhìn qua bên kia đường thấy ông vẫn còn ngồi nơi đấy, vẫn chiếc ghế không chỗ dựa lưng, tay thả cần câu xuống nước, vẫn nét mặt bình thản không âu lo của lưá tuổi về chiều và chiếc thùng con ông mang theo bên mình không có con cá nào ngoài những con trùng ông mang theo làm mồi cho cá. Tôi rón rén đi đến đứng sau lưng mà ông cũng không biết, sau đó tôi lại bước thật nhẹ ra khỏi khu vực ông đang ngồi mà ông cũng chẳng hay. Đứng như thế rất lâu, âm thầm nhìn trộm ông ta rồi vẫn vơ tự nghĩ không biết khi tôi đến tuổi này liệu có còn đủ sức khoẻ và kiên nhẫn với cái thú nhàn rỗi ngồi câu như thế này khi bên cạnh chỉ có cái ghế xếp không chỗ dựa mỗi ngày ? ! ! ! ... |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dang My vào ngày 12. Jun 2009 , 20:33 mien_thuy wrote on 11. Jun 2009 , 10:46:
Miên Thuỵ ơi, Kẹt giỏ là kẹt gì :o. Còn 2 tháng nữa, biết đâu đi được thì vui quá ha dance3 Còn bài cho đặc san Miên Thuỵ gửi ở địa chỉ nào, My chẳng thấy Miên Thuỵ à. |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 13. Jun 2009 , 18:45
Đặng Mỹ ơi , gửi cho MT lại địa chỉ email nha để biết mà gửi bài , hình như MT quen rồi. Còn kẹt giỏ là vì nhiều dự tính cho mùa hè mà chưa giải quyết cái nào đây nè Mỹ cho nên cứ chần chờ. Nhớ đừng quên địa chỉ nhé
Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 13. Jun 2009 , 18:47 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dang My vào ngày 14. Jun 2009 , 16:34 mien_thuy wrote on 13. Jun 2009 , 18:45:
Miên Thuỵ ơi, Miên Thuỵ gửi cho ngdmy@yahoo.com nhé. Cám ơn Miên Thuỵ nhiều -P |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 22. Jun 2009 , 11:38
Mỹ ơi , sẽ gửi đến sau nhé
Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 22. Jun 2009 , 11:49 Ngày Quân Lực 19 /06 Chưa biết tính sao khi nhận được thư mời tham dự buổi lễ kỷ niệm *Ngày Quân Lực 19 /06 * như thường lệ, hàng năm do Cộng Đồng Ngưòi Việt Tỵ Nạn CS tại Vương Quôc Bỉ tổ chức! Phần vì đường xa và phương tiện đi lại vẫn là mối lo dấm dẵng cho riêng tôi, phân vân không biết nên đi hay phải tìm cách khéo léo chối từ ... Nhớ lại thời gian trước 30-04-1975, khi còn ở quê nhà tôi đã vài lần theo nhóm bạn đi xem ngày này vì muốn nhìn thấy tận mắt đoàn chiến sĩ hào hùng của QLVNCH trong nhiều sắc phục khác nhau diễn hành qua khán đài danh dự, dưới ánh nắng gay gắt như thiêu đốt của những ngày hè năm xưa trong Ngày Quân Lực. Sau khi liên lạc với anh Tấn vì biết tin anh cũng được mời, tôi ra khỏi nhà từ lúc 10 sáng không mang theo gì khác ngoài bộ âu phục và chiếc áo khoác bên mình vì sợ mưa gió bất tử. Là ngày đầu tiên chính thức bước vào hè nên không khí hôm nay thật ấm áp, chuyên chở đầy kỷ niệm. Đến ga xe lửa s 'Hertogenbosh vừa đúng ban trưa, nơi mà tôi đã nhiều lần đến mỗi khi có cuộc họp với anh em trong Cộng Đồng, vì trụ sở văn phòng nằm tại đây. Thấy còn quá sớm nên tôi ghé vào quán cà phê nghĩ chân, kiếm chút gì dằn bụng trước rối sau đó mới phone cho anh Tấn vì biết anh đang có khách bất ngờ đến thăm. Ngồi chờ tại đây chừng một tiếng đồng hồ thì anh Tấn đến như đã hẹn và cả ba chúng tôi kể luôn chị Tấn đi chung chuyến xe qua Bỉ. Âu Châu không khác nhau lắm về giao thông vì chúng tôi vẫn thường lái xe đi chơi từ nước này sang nuớc khác dễ dàng, ngoài cảnh sắc thay đổi một chút khi vào thành phố như từng cột đèn, ghế đá công viên, từng trạm xe buýt, bảng chi dẫn nơi công cộng.... Xe chạy ngoài xa lộ không sao hết nhưng khi lái vào thành phố lạ tìm đường là cả vấn đề, cái Tom Tom trong xe cứ chỉ chạy vòng quanh công trường đến ba bốn vòng mà vẫn tìm không ra lối. Cuối cùng, chúng tôi đành phải ghé vào trạm xăng, may sao vớ được ông tài xế Taxi ở đó để nhờ hướng dẫn đến địa điểm tham dự cho dễ. Qua sự chỉ dẫn của „thổ địa“ nên chỉ sau mấy vòng chạy quanh khu vực cũ là chúng tôi nhìn thấy ngay lá cờ vàng ba sọc đỏ đang bay cao trên tầng lầu của một nhà hàng trước mặt trong khu vực yên tịnh. Vì đến trễ hơn dự định nên chúng tôi thấy quan khách hiện diện trong phòng họp đã khá đông. Sau khi bắt tay chào hỏi mọi người, việc làm đầu tiên của anh Tấn là lo giúp anh em bên Cộng Đồng NVTNCS Bỉ dựng ngay bục gỗ Tổ Quốc Ghi Ơn bên cạnh sân khấu, nơi mà bàn thờ Tổ Quốc đã được trang trí cùng những lá cờ vàng rất trang nghiêm. Gặp lại hai người bạn cũng đến từ Hoà Lan, những gương mặt quen thuộc từng xuất hiện mỗi khi Tổ Quốc lâm nguy như lần tổ chức biểu tình Hạ Cờ máu Việt Cộng vừa qua tại bến cảng thành phố Rotterdam trong lần triệu tập khẩn cấp là anh Lăng và anh Xuân. Gặp lại anh chị Hồ, anh Sơn là ngưởi đã giúp tôi đưa bài viết vào trang mạng Vietland và vài người quen đã từng tham dự trong lần tổ chức Kỷ Niệm Ngày Quốc Hận 30 năm vừa qua tại Hoà Lan, cũng như nhiều gương mặt khác mà tôi có lần gặp nhưng rất tiếc không nhớ rõ sau thời gian dài … Chương trình khai mạc bắt đầu sau khi quan khách đến đông đủ với nghi thức chào lễ Quốc Kỳ và phút mặc niệm để nhớ ơn công ơn tiền nhân và các chiến sĩ đã hy sinh vì Tổ Quốc. Ba vị cao niên đại diện cho quân nhân là Anh Hồ (Chủ tịch Hội Quân Nhân Bỉ ), ông Mai Thuyết Triết (Chủ tịch Liên Hội Quân Nhân Âu Châu) và ông Nguyễn Việt Châu lên thắp nhang bàn thờ Tổ Quốc. Anh Hồ đại diện Hội đoàn Cựu Quân Nhân Bỉ khai mạc buổi lễ với bài diễn văn và sau đó đã giới thiệu từng nhân vật, những vị trong thời gian lưu lạc xứ người kể từ tháng tư đen 1975 đã tích cực đóng góp trên phương diện tranh đấu cho nhân quyền, tự do và dân chủ tại quê nhà đến quan khách hiện diện. Được biết trong số những bạn trẻ tham dự có cô Nguyễn Đăng Vi là ứng cữ viên Hội Đồng Thành Phố, vừa đạt được số phiếu khá cao trong kỳ bầu cử vừa qua v.v... Và tiếp theo chương trình là màn văn nghệ karaoke giúp vui. Nhiều anh em trong quân ngủ trước đây đã lên đóng góp nhiệt thành, số người hưởng ứng rất đông. Kết thúc chương trình là màn văn nghệ do anh Tấn điều khiển với bài „Huynh Đệ Chi Binh“ thật hào hứng. Sau khi từ giả người quen, tôi theo xe hai anh Lăng và Xuân trở về Hoà Lan trước trong khi anh chị Tấn vẫn còn ngồi nán lại cùng với anh em cho đến phút cuối. Bận đi đã gặp khó khăn khi vào địa phận Bỉ thì bận về cũng vậy, chạy lòng vòng khá lâu mới ra khỏi địa hạt này, phần vì trời tối nên không thể nhìn rõ tên đường. Chẳng biết xe chạy bao lâu (?) nhưng khi tôi được đánh thức thì xe đã đậu trước cửa nhà. Con phố vẫn im vắng trong đêm, riêng tôi vẫn còn gà gật khi kiếu từ hai anh Lăng và anh Xuân để vào nhà. Một ngày và một đêm mệt nhừ của tôi trôi qua. Bóng tối đã lùi lại sau lưng và ngày mới sắp bắt đầu... Đúng là sau đêm tối trời lại sáng. Hy vọng quê hương Việt Nam mến yêu của chúng ta rồi sẽ có một ngày tươi sáng hơn! Miên Thụy (22jun2009) |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 22. Jun 2009 , 19:16 Buổi lễ Thắp nến tại Đài Kỷ Niệm Chiến Tranh Việt Nam ( bức tường Đá Đen ), và Buổi Tiệc Cám Ơn Cha của Gia Đình Mỹ -Việt tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn vào ngày Thứ Năm 18-06-09. (bmh) http://www.hinhtran.com/forums/viewtopic.php?f=546&t=22642 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by tuy-van vào ngày 23. Jun 2009 , 07:22 mien_thuy wrote on 11. Jun 2009 , 10:46:
CHỊ M. THỤY THÂN MẾN, 2 BC ALEX GỞI TẶNG DÌ MIÊN THỤY 1 BÓ HOA ĐẸP NHẤT , ĐỂ MAU MAU CÓ HỨNG MÀ MAU MAU MUA VÉ NHÉ. roses45 CÁM ƠN CHỊ ĐÃ CHO XEM CẢNH ĐẸP CỦA HÒA LAN , XEM HÌNH MÀ ĐÃ " PHẾ RỒI " , ĐỢI NAY MAI ALEX LỚN 1 CHÚT , ĐI DU LỊCH MỚI VUI... partyfrog. EM CŨNG votay NHỮNG BÀI THƠ THẬT HỮU TÌNH VÀ DỄ THƯƠNG CỦA CHỊ ĐẤY Ạ. Đ. MỸ ĐI CHƠI , EM XÍ XOẠNNNNN VÀO VƯỜN THƠ CỦA CHỊ CHO VUI VÀ 2 BC ALEX KHÔNG QUÊN CHÚC CHỊ 1 MÙA HÈ THẬT TYỆT VỜI , CHỊ NHÉ. flower40 MONG GẶP LẠI CHỊ violet2 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 05. Jul 2009 , 19:07
Hy vọng gặp được em một ngày không xa nhé Tuy Van
Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 05. Jul 2009 , 19:13 Hội Ngộ bất ngờ với Giáo Sư Nguyễn Xuân Vinh tại Vương Quốc Bỉ Quyết định qua Bỉ thật đột ngột, không dự tính trước, âu đó cũng là do cái duyên văn nghệ vốn đã gắn bó với riêng tôi từ lâu, sau khi nhận được mail của người bạn bên Bỉ (hôm qua) giới thiệu về nhạc sĩ Tùng Nguyên từ vùng trời Montreal giá lạnh. Anh Tùng Nguyên đến Bỉ lần này trong dịp về ghé thăm lại vùng đất tạm cư đầu tiên rồi sau đó thực hiện chuyến đi vài ngày sang Đức với hy vọng mang tiếng hát cùng lời ca do anh viết từ trái tim như một thao thức để chia sẻ, gửi đến các bằng hữu thân thương đang có mặt khắp cùng trên những vùng đất tự do đã cưu mang chúng ta và các thế hệ nối tiếp. Nhà ga Brusell-Nord vẫn tấp nập người đến rồi đi tuy khung cảnh có hơi khác hơn xưa đôi chút nhưng không làm tôi xa lạ và khó tìm hướng ra cỗng chính. Trong bụng tính kiểu cầu may giống như đánh lô tô nên tôi đã đi vòng quanh mấy lượt ngay lối ra vào với hy vọng từ đó có thể nhận diện được vài người mình quen biết mà chẳng thấy một bóng dáng người Á Châu nào qua lại cả. Tần ngần có hơn mươi phút thì trước mặt tôi chợt xuất hiện hai người đàn ông đang tiến về phía tôi ; tuy xa lạ nhưng trên môi thoáng nụ cười mong tôi hiểu ý mà nhận diện. Tôi suy nghĩ thật nhanh, để xem nào ! ! Đúng rồi... trí nhớ tôi chưa quên được một trong hai người tôi từng gặp vì đã nghe anh ta hát trong lần tham dự Ngày Quân Lực 19/6 vừa qua . _ Tôi vọt miệng nói ngay với một anh. À ! nhớ ra anh rồi, hôm trước thấy anh đứng hát, người „ca sĩ“ có một giọng hát thật hay, rất ấm đã cho chúng tôi thưởng thức trong chương trình kỷ niệm ngày Quân Lực có màn giúp vui văn nghệ. Còn người đàn ông đi bên cạnh thì chỉ thấy cười thôi, không nói. Sau cái bắt tay thân thiện tôi chào ngay người đi bên cạnh vì đoán biết anh ta chính là nhạc sĩ Tùng Nguyên vì còn ai trồng khoai đất này nên tôi đã nhanh nhẹn nói: _Dạ chào anh Tùng , phải anh là anh Tùng ? ! _ Chào MT, xin lỗi chúng tôi đến hơi trễ vì tìm hoài không có chỗ đậu xe. Còn đây là Đ, ông em rễ của tôi. Qua đây lần này hai anh em chúng tôi sẽ hát chung vài tiết mục. Nhận diện nhau xong, ba chúng tôi cùng ra xe. Đ nhắm hướng trước mặt đi thẳng và quay sang hỏi tôi: Bây giờ chưa đến giờ nói chuyện của Giáo Sư Nguyễn Xuân Vinh nên chúng ta chưa cần đến hội trường sớm. Mời MT đi ăn trưa trước chắc đến giờ kiến bò bụng rồi! Phố xá ở đây có nét cỗ kính như một vài nơi bên Pháp, cũng có nơi hao hao giống quang cảnh thành phố Rotterdam bên Hoà Lan ngay khu bồng binh có vòi nước phun. Có thể nói, các thành phố Âu Châu gần như giống nhau về lối kiến trúc nên đôi lúc khi đến xứ này thì thường để ý và so sánh ngoại cảnh với nơi kia là vậy... Bước xuống xe tôi thấy ngay trước mắt một cửa hiệu ăn viết toàn chữ tàu chung quanh và chỉ thấy mỗi chử PHỞ là viết thật lớn ngay phía dưới nên dễ nhận ra đây là quán có bán món ăn Việt Nam. Đang dáo dát nhìn chung quanh khu phố thì tôi bỗng giật mình khi nghe giọng một người đàn ông hỏi tôi sau lưng: Chào MT, mới đến hả !! MT nhiệt tình quá, tận bên Hoà Lan mà cũng sang Bỉ tham dự. Tôi quay lại nhìn thì ra anh S! Chào anh S, từ Hoà Lan sang cũng không xa lắm, chừng hai tiếng rưỡi ngồi xe thôi hà, nên cũng không mệt cho lắm. Thăm hỏi ngắn gọn xong thì anh chào chúng tôi rồi quay gót và hẹn lát nữa gặp nhau tại hội trường. Quán tuy nhỏ so với quán ăn VN mới mở bên Hoà Lan , nhưng chắc đã có mặt lâu rồi và món ruột ở đây là Phở và cũng được người dân bản xứ ưa thích , còn được gọi là món ăn quốc hồn quốc túy đối với người VN vì có thể ăn vào lúc nào cũng thích hợp sáng trưa chiều tối , vì trước bàn chúng tôi ngồi có hai ngưòi khách ngoại quốc đang ăn phở một cách ngon lành . Khác với người Hoà Lan ngoài món chả giò cầm tay là họ thấy ngon còn thì món ăn khác không được dân bản xứ ưa chuộng vì không hợp mấy hợp với khẩu vị hàng ngày . Nên các nhà hàng hay quán ăn bên Hoà Lan đều thất bại sau thời gian khai trương không lâu , nếu có thì cũng ít người biết đến . Bà chủ quán rất niềm nở với khách bao giờ nụ cười cũng gắn trên môi mỗi khi đón khách và tiễn khách ra về . Nhìn vào tờ thực đơn tôi chẳng biết gọi gì ngoài phở , vì dễ ăn nhất lại gọi thêm món uống là cà phê sửa đá cho cả ba . Bửa ăn trưa chấm dứt nhanh gọn , Chúng tôi chào từ giả và hẹn gặp lại bà chủ quán lần sau . Đến nơi địa điểm không xa lắm , thấy mọi người đã tề tưu trước cửa hội trường khá đông Trước giờ khai mạc buổi nói chuyện của gs Nguyễn Xuân Vinh, ns Tùng Nguyên và anh Đức qua lời giới thiệu của anh Sơn đã mở đầu với bài nhạc hoà tấu. Anh S là người điều hợp cho buổi hội thảo hôm nay. Anh giới thiệu chủ toạ đoàn cùng quan khách đến tham dự và điều khiển buổi lễ chào quốc kỳ sau đó. Kế đến anh Hồ có đôi lời với quan khách và giới thiệu GS Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh đến từ Hoa Kỳ với cử toạ. Sau buổi nói chuyện của GS Vinh mọi người đã hưởng ứng phần thảo luận về đề tài của ông thật sôi nỗi. Xen kẻ chương trình, tiếng hát và lời ca của ns Tùng Nguyên đã làm không khí buổi sinh hoạt góp phần sinh động hơn. Đặc biệt là bản nhạc của ns Tùng Nguyên, phổ bài thơ “Người Lính Già Vừa Chết đêm Qua” của Trần Trung Đạo. Giọng hát của anh thật ấm và có hồn đã suýt làm tôi rơi nước mắt và cũng đã xoa dịu phần nào nỗi lòng của ngưòi tha phương hôm nay, khi nhìn lại chặng đường đã qua mỗi ngày tuổi đời thêm chồng chất, mái tóc xanh xưa nay đã ngã màu nắng uá. Thương cho người lính già về chiều sống với nỗi cô đơn trên xứ người . Chương trình được kết thúc vào lúc 6 giờ cùng ngày, mọi người đã chụp chung với GS Vinh vài tấm hình để làm kỷ niệm trước khi nói lời từ giả. Tôi cũng chia tay với vài người bạn sau đó và về lại nhà ga cùng với hai anh Tùng Nguyên và Đức. Chúng tôi chia tay nơi đây và không quên chúc nhau lời bình an, may mắn. Nhất là mai đây trên bước đường lưu lạc của người nhạc sĩ, mong anh sẽ gặp nhiều niềm vui khi anh mang đến cho đời bằng trái tim cùng tiếng hát lời ca xua tan đi bóng tối muộn phiền trong những ngày giông bão .... nhà ga Antwerpen_Bỉ Quốc o0o Về đến sân ga Rotterdam _Hoà Lan nhưng hình như tôi vẫn còn mang theo giọng nói đầy nhiệt huyết của gs Vinh, vẫn còn đâu đó tiếng đàn diều dặt, tiếng hát tâm tình của người nghệ sĩ vừa mới quen biết, nhớ cái xiết tay thật chặc của anh S và lời hẹn tái ngộ cùng với những nét thân quen của từng người mà tôi gặp gỡ sau một buổi chiều đi xa đầy ý nghĩa. Vẫn còn hoài là mơ ước trong tôi cho một quê hương Việt Nam với ngày mai đầy tươi sáng ...... Miên Thụy 04 July 2009 Hình chụp lưu niệm Muốn biết thêm về chi tiết của Buổi Hội Thảo xin mời vào link dưới đây http://www.vietland.net/main/showthread.php?t=7659 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by tuy-van vào ngày 06. Jul 2009 , 06:00 mien_thuy wrote on 05. Jul 2009 , 19:07:
THÂN ÁI TẶNG CHỊ HOA XINH TƯƠI CHO NGÀY ĐẦU TUẦN , CHỊ NHÉ roses45 ĐẶNG MỸ ĐI CHƠI CHƯA VỀ....2 BC TV ĐỢI XEM HÌNH , VÀ KHÔNG CẦN ĐI NƯỚC Ý , VÌ SỢ MẤT VÍ , CHỊ Ạ rollingonthefloor HẸN NGÀY HỘI NGỘ cheers MONG THAY cheers |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 06. Jul 2009 , 17:31
Sao Tùy Vân nói chi lạ vậy *Đi Ý lại sợ mất ví * là sao? ! !
Kể nghe với được không , vì chị cũng đang dự tính đi Ý nè, vì nghe nói bên đó thành phố đẹp lắm.. Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by tuy-van vào ngày 07. Jul 2009 , 17:59 mien_thuy wrote on 06. Jul 2009 , 17:31:
CHỊ ƠI, EM KÉO TAY CHỊ VÀO" MỤC NHẮN ĐẶNG MỶ " , SẼ RỎ HỢN , ĐỌC XONG , LÀM EM RÉT QUÁ rollingonthefloor. NÓI VÂY CHỨ HÊN XUÔI , MAY RỦI HẢ CHỊ , Ở ĐÂU CŨNG CÓ ĐỦ HẠNG NGƯỜI....NHƯNG CỨ ĐI DU LỊCH THOẢI MÁI , NAY MAI ĐI KHÔNG ĐƯỢC , THÌ MUỘN MÀNG RỒI. :'( KHI NÀO CHỊ ĐI, NHỚ CHO XEM HÌNH , VÀ 2 BC ALEX KÍNH CHÚC CHỊ LUÔN VUI TRẺ , VÀ MONG GẶP LẠI cheers. |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 15. Jul 2009 , 11:59
Đặng Mỹ ơi ! Mỹ có lâu lâu vào thăm những trang thơ _truyện ngắn hay tuỳ bút v...v.. trong này không
Hôm nay MT vào thấy sao số lần đăng và lần đọc nơi trang *Thơ và những đoản rời * của MT hôm nay bỗng dưng tụt xuống thê thảm vậy. Đặng Mỹ có để ý dùm không??? ! ! ! ! Rất mong người phu trách diễn đàn để ý dùm.... Tình thân Miên Thuỵ Lần trước cách hai tuần Thơ và những đoản rời ... « Trang 1 2 3 4 5 6 7 8 9 »mien_thuy1211 161Hôm nay, lúc 3:09pm by mien_thuy Hôm nay vào thấy : Thơ và những đoản rời ... « Trang 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 » mien_thuy 138 37 Hôm nay, lúc 2:59pm by mien_thuy Số đỏ là lần đọc & số xanh là lần post |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by phu_de vào ngày 15. Jul 2009 , 13:01 mien_thuy wrote on 15. Jul 2009 , 11:59:
Chào MiênThụy Sorry MT nha, mới xem lại thì tai nạn xãy ra sau khi bài của GS Nguyễn Xuân Vinh được post lên đúng lúc d/đ đang trục trặc gì đó nên mất counter. Xin MT thông cổm. Chị ĐĐ và chị Mỹ đang chuẩn bị upgrade lên version 2 sẽ nhẹ khi mở máy, post bài và chử sẽ lớn hơn để bà con dễ đọc. PD |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 15. Jul 2009 , 19:18
Anh PhuDe ơi , thấy trục trặc nên phải la làng, chứ mà biết anh là người có công khó nhiều với diễn đàn Lê Văn Duyệt rất nhiều. Dù là MThụy ít vào post bài vì nếu chưa có thêm đề tài mới chứ mà vẫn âm thầm vào đây đọc bài các nơi khác đó thôi.
Chúc anh PhuDe và ACE diễn đàn Lê Văn Duyệt một mùa hè thật vui tươi nhé. Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 15. Jul 2009 , 19:37 Chi Hội Thơ Tài Tử Florida/Đông Nam Hoa Kỳ Ra mắt Thi tập Cụm Hoa Tình Yêu XII Tại Orlando, Florida Ngày Thứ Sáu 19/06/09 vào lúc 7:30 PM đã diễn ra Buổi Ra Mắt “Cụm Hoa Tình Yêu XII tại nhà hàng Lạc Việt, thành phố biển Orlando, Florida do Chi Hội Thơ Tài Tử VNHN Florida/Đông Nam Hoa Kỳ tổ chức. Đồng thời làm Lễ Bàn Giao giữa Cựu và Tân Chi Hội Trưởng và giới thiệu 17 hội viên chi hội. Khoảng 150 quan khách đã đến tham dự buổi sinh hoạt văn học nghệ thuật này. Chúng tôi nhậïn thấy sự hiện diện của ông Lưu Văn Tươi, Chủ Tịch Cộng Đồng Orlando, Ông Nguyễn Quốc Quỳnh, Cựu Đại Tá, Giám Đốc Nha Tâm Lý Chiến, nhiều Đại Diện các Hội Đoàn và đồng hương, Nhà báo Thái Quốc mưu, Chủ bút báo Dân Việt, Nhà báo Đào Vinh, Chủ bút báo 411 Needhelp, nhà báo Đỗ Xuân Hùng. Nhiều văn nghệ sĩ đến từ các thành phố xa như Tampa, Atlanta, Dallas, Houston. Sau phần chào mừng quan khách và tuyên bố lý do buổi họp mặt văn nghệ của nhà thơ Phan Long, Trưởng Ban Tổ Chức, là lời phát biểu của Ông Chủ Tịch Cộng Đồng Orlando. Kế đến là lời tường trình của nhà thơ Như Hoa Lê Quang Sinh về quá trình hoạt động trong 15 năm qua của Hội Thơ Tài Tử VNHN. Sau đó Thi nhạc sĩ Nguyễn Đăng Tuấn , Chủ Tịch Văn Bút VNHN nhận xét về thi tập Cụm Hoa Tình Yêu XII. Trong phần Dạ Tiệc và Văn Nghệ, Tân Ban Điều Hành nhiệm kỳ 2 ( 2009-2012) và 17 hội viên Chi Hội Orlando/ĐNHK (Huy Đạo, Bùi Quang Tuấn,Trần Minh Hiền, Nguyên Bông, Trung Nguyên, Lê Dung Phạm Phú, Tuyết Nga, Mỹ Thiện, Xuân Đình, Lê Cẩm Thanh, Vũ Quang Minh, Thái Quốc Mưu, Vinh Hồ, Phan Long, Diệu Liên, Lê Nguyễn, Quang Diệu) được trang trọng giới thiệu với quan khách. Các Hoa Hậu /Á Hậu Orlando: Thanh Nhung, Cecilia, Jenny Mai, Phương Quỳnh, Tú Mi lên sân khấu tặng hoa và chụïp hình lưu niệm. Được biết tân BĐH gồm có : Nhà thơ Quang Diệu (Bs. Bùi Quang Dũng), Chi Hội Trưởng; Nhà thơ Lê Dung Phạm Phú, Phó Ngoại Vụ; Nhà thơ Bùi Quang Tuấn, Phó Nội Vụ; Nhà thơ Lê Nguyễn, Tổng Thư Ký. Nhà thơ Vinh Hồ, Hội Trưởng Hội Văn Nghệ Tự Do đã chúc mừng và tặng hoa Tân Chi Hội Ttrưởng Quang Diệu. Văn hữu Trần Thế Vinh diễn đọc bài thơ “Xin Chào Hội Thơ Tài Tử” do Vinh Hồ sáng tác. Xen kẻ trong chương trình là những màn trình diễn thơ nhạc dưới sự hướng dẫn của MC Hữu Toàn với tiếng đàn Keyboard của nhạc sĩ Mai Trí Dũng. Đặc biệt Ca nhạc sĩ Hữu Toàn đã trình bày ca khúc “Có Bao Giờ”, thơ Hoa Thu, trích từ CHTY12-08 do chính anh phổ nhạc được nhiệt liệt tán thưởng. Buổi sinh hoạt Văn học Nghệ thuật được kết thúc lúc nửa đêm sau phần Khiêu Vũ thật vui tươi và sinh động. Vũ Đăng Lư Xin Chào Hội Thơ Tài Tử Xin chào thi sĩ Như Hoa Mười năm, mười tập “Cụm Hoa…” dâng đời Hội Thơ Tài Tử trăm người ? Kiếp tằm rút ruột dệt lời yêu thương Xin chào thi sĩ Phan Long Nơi nào có Cụm Hoa lòng xem chơi * Ba năm vừa vác ngà voi Vừa quăng cần giữa biển đời mộng mơ Xin chào thi sĩ Đốc-tờ Mới vừa nhận chiếc thuyền thơ bềnh bồng Giữa vùng biển nước mênh mông Trời Quang Diệu, ánh trăng lồng cõi thơ Xin chào toàn thể Hội Thơ Ngày xưa cầm súng, bây giờ cầm chi ? Đổi đời mất hết còn gì ? Còn chăng một ngọn bút chì mà thôi ! Nửa đêm buốt giá còn ngồi Mượn vần thơ để gởi người yêu thương. Vinh Hồ *Lấy ý bài “Hương Thơ” của Phan Long. |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 19. Jul 2009 , 19:12 Mùa hè với bãi biển Rockanje Bãi biển Rockanje thật lý tưởng và cũng là địa điểm gần Rotterdam vào khoảng hơn 30 phút bằng xe hơi . Từ bãi đậu xe lội bộ ra biển chừng 10 phút , nơi đây một vài quán ăn lịch sự và ngon miệng . Nhóm chúng tôi đến biển chiều nay rất trễ gần 8 giờ tối , vì mọi người đều hẹn nhau sau giờ làm việc . Lý ra nên hẹn vào cuối tuần thì đúng hơn , nhưng chọn được ngày nắng đẹp như hôm nay thì không phải dễ . Dự báo thời tiết cho biết thứ bảy trời âm u và chủ nhật có thể mưa rào . Những ngày nắng ráo không có bao nhiêu ngày và không dễ gì kéo dài cả tuần , có những năm ngày được nắng chỉ đếm trên đầu ngón tay . Chiều nay bất ngờ thằng nhóc gọi điện thoại cho biết . _ Mẹ ! có nấu gì không ? , đừng nấu _ tối nay con tới chở Mẹ với XH đi ăn ngoài biển _ OK , mẹ chưa nấu , vậy mấy giờ con đến ? _ Khoảng sau 7 giờ ... Trời ! thằng nhóc báo tin cái rụp , khỏi cần dự tính trước , đi biển mùa hè là thế bất kễ miễn lúc nào được ngày đẹp là gọi nhau ơi ới . Tới nơi đã thấy mặt chúng đầy đủ cả , rễ hờ có , dâu tương lại cũng có , chúng đang cởi trần phơi nắng , da đỏ sậm như màu đồng nhìn thấy phát mê so với làn da tôi trắng xanh vì sợ nắng . Đi ngoài nhiều như tôi có khi cả ngày nhưng dễ gì rám nắng . Tôi nghĩ những làn da đã ngã sang màu đồng rồi thì đúng là làn da phải đổ vào đấy biết bao là tiền cho những cuộc nghĩ hè dai dẳng , vì ít nhất cũng đôi ba tuần nghĩ , mỗi ngày đều tắm nắng mới có được làn da màu đồng như ý . Chúng tôi tranh thủ gọi phần ăn cho buổi tối nhanh gọn , nhìn con gà tẩm gia vị chiên dòn với khoai tây cứ tưởng là ăn không hết . Thế mà tôi và nhóc X H làm sạch một cách ngon lành chỉ chừa mấy lóng xương gà . Gà nướng dòn kiểu này không thấy mở , đở thấy ớn đến tận cỗ vì tôi vẫn sợ món chiên dầu mỡ đến phát ngấy . Mặt trời xuống thấp nên biển trở nên đẹp quá , tôi ngồi như thế rất lâu để chụp được những tấm hình từ khi mặt trời đỏ rực vào lúc hoàng hôn cho đến khi tắt hẵn . Nhưng cảm giác một nỗi buồn đâu đó đang phủ quanh tôi khi bóng tối bắt đầu chùm lên không gian một màu tỉnh lặng . Chúng tôi lúc đó mới chịu kéo nhau về , đoàn người lặng lẽ kéo lê những bước chân nặng chịt mang theo sư mệt mõi sau một ngày dài làm việc với không khi nóng bức . Ngày đi , đêm tối cứ thế quanh năm đâu có gì thay đổi ! . Nhưng với mùa hè tôi vẫn thấy ngày dài hơn , thú vị hơn nhất là được hưởng nắng gió của biển và được lần vùi đôi chân trần trên cát . Ôi ! mùa hè của tôi ! đừng bỏ tôi đi đâu nhé ... mùa hè ơi ! ... Miên Thụy 16 July 09 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by BichDinh vào ngày 21. Jul 2009 , 04:36
Chào chị Miên Thụy pansytim
Cảm ơn chị đã cho biết về một bãi biển tên Rockanje. Đẹp và thơ mộng quá chị ạ. Nhìn giáng chị ngồi trên cát chờ mặt trời xuống thấp dần bên kia bờ biển thật là thơ mộng, và có hơi đơn côi, một mình, nhưng sự thật thì chị đang sung sướng hạnh phúc bên các con. Không hiểu sao em lại thấy thế nhỉ? Em nhà quê thật. Hồi này chị có hát bài nào mới không? Chị viết văn dễ thương, nhẹ nhàng nhự giọng hát. Ông thầy CCCC thì nói chị hát ẻo lả như ca sĩ nhà nghề. Vui thiệt. Chúc chị một ngày vui nha. Em Bích Định |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 22. Jul 2009 , 04:15
Bích Định ơi , bãi biển Rockanje là một trong những nơi đẹp và sạch đó em . Vị thế nuớc Hoà Lan nằm dưới mặt nước biển luôn mà nên vì thế mà biển bao chung quanh rất nhiều . May sao lần này chị đi lại chụp được vài cảnh đẹp và gơi ý viết được đó chứ . Tuy rằng hôm đi với các con thì đông và vui lắm nhưng khi đối diện với biển một mình ngồi ngắm mới thấy đất trời chỉ có ta và biển thôi mà biển thì mênh mông vô cùng tận . Bích Định ơi , dạo này thì hát lai rai thôi hà, ai đưa gì hát đó thôi nhưng vui vì dù sao cuộc đời còn có chút văn nghệ đó em . Lâu lâu chị vẫn vào nghe nhạc của thầy CCCC hoà đó chứ , thầy vẫn đầu chi sáng tác
Rất vui khi cùng Bích Định chuyện trò nha , chúc Bích Định còn hoài một mùa hè vaới nắng ấm nơi đó . Hoà Lan bên này mùa hè thật tuyệt đó , không nóng lắm và trời mát mẻ đến thương vô cùng tulipdo tulipvang Miên Thụy |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by tuy-van vào ngày 22. Jul 2009 , 08:36 mien_thuy wrote on 19. Jul 2009 , 19:12:
Thân ái chào chị M THỤY thanh_mai nghe chị kể , mà hạnh phúc tuyệt vời , vừa có rể hờ , dâu tương lai...biển xanh, cát vàng...nhất là hình chị và hoàng hôn... :-bd làm em nhớ hawaii quá xá , đi đến đó , bao nhiêu phiền muo&n. bay đi, chỉ biết yêu đời , và yêu người , nhất là với gd bên cạnh. tulip_tim Em cũng mong mùa hè dễ thương đừng bỏ chị em mình. rollingonthefloor Hy vọng có dịp nào , chị em mình cùng ngắm hoàng hôn, cùng nghe chị hát va ngăm thơ....thì tuyệt vời chị nhé. votay Thân ái chúc chị và gd luôn đầm ấm , và cho cả nhà xem hình nữa nhạ -P ALEX kính dâng hoa tươi đến bà M T đây. moreflower2 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dang My vào ngày 25. Jul 2009 , 21:10 mien_thuy wrote on 15. Jul 2009 , 11:59:
Miên Thuỵ ơi, Xin lỗi và cám ơn Miên Thuỵ báo cho biết và thông cảm. D/D này cũ quá nên cứ chứng nọ tật kia. Nhất là cái "máy đếm" trục trặc hoài. My định vào đây viết là My khg nhận được Miên Thuỵ gửi thơ cho Đặc Sạn thì đọc được chuyện này. Cám ơn sư huynh Phu_De sửa dùm. My cứ đinh ninh có bài Miên Thuỵ, bây giờ mới biết chưa có. Trễ quá rồi, nên My chọn bài Hè Này Nhớ Đến Hè Sau đăng trong đặc san làm kỷ niệm nhé ! ;) |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 27. Jul 2009 , 13:26
Đặng Mỹ ơi , bài nào cũng được Mỹ à , mình thì cứ bận rồi lại quên nữa , thông cảm cho MThuy nha Mỹ , mong sớm nhận được Đặc San của Lê Văn Duyệt đó Mỹ ơi
Thương mến Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 27. Jul 2009 , 13:29 tuy-van wrote on 22. Jul 2009 , 08:36:
Em Tuỳ Vân ơi , bao giờ mơ ước mới thành tựu đây cô em , hy vọng ngày đó không xa lắm đâu Chúc em và Alex ngày hè còn tươi đẹp mãi Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 27. Jul 2009 , 13:34 Nhạc sĩ Tùng Nguyên hiện đang cư ngụ tại Toronto Canada Đêm nhạc Thính Phòng Tùng Nguyên Đêm nhạc thính phòng Tùng Nguyên 25 tháng 07-2009 được tổ chức tại Aachen (bên Đức ) với sự hiện diện trên dưới 50 quan khách . Đa số là bạn bè thân hưữ . Tham dự chương trình là những giọng hát thân quen của các anh chị em nghệ sĩ từ vùng lân cận và từ Hoà Lan tới . Chương trình được mở đầu với lời giới thiệu của chị Bích Ngọc , cũng là người tổ chức cho buổi nhạc đêm nay . Phần đầu cho chương trình là dòng nhạc Tùng Nguyên do chính nhạc sĩ trình bày với những sáng tác của anh qua từng giai đoạn và những dấu yêu ghi lại một thời . Ngoài ra anh cũng có sáng tác nhiều bài thơ phổ nhạc như bài Người Lính Già chết đêm qua , thơ Trần Trung Đạo . Hay bài thơ của cụ thân sinh của anh là bài Bruxelles Quán nhỏ , bài Nước mắt muộn màng viết ríêng cho tâm sự cô em gái . Dòng nhạc và tiếng hát trầm ấm của riêng anh luớt nhẹ theo phiếm đàn và nhất là tiếng kèn Saxo của anh đã gây thật nhiều xúc động trong lòng thính giả có mặt đêm hôm nay . Hai tiếng hát đầu tiên hát nhạc Tùng Nguyên trong đêm nhạc thính phòng là anh Chương Đức , Miên Thụy qua các nhạc phẩm Nhớ Chiều Có Nhau , Cho Ngày Sẽ Tới , Tình Khúc Heo May , Nước Mắt Muộn màng . Miên Thụy & Chương Đức Sau đó giờ nghĩ giải lao gần tiếng đồng hồ , mọi người được thưởng thức hương vị Phở Bắc do chị Dung đảm trách lại có thêm vài món tráng miệng như xôi chè .. Phần hai chương trình nhạc đêm nay là hát tự do với nhiều tình khúc của các nhạc sĩ tên tuổi một thời . Với tiếng hát chị Bích Ngọc , chị Loan, Kim Cương và nhiều tiếng hát đặc biệt khác đã cho chúng ta thưởng thức những tình khúc ghi dấu môt thời như bài Hương Xưa của Cung Tiến qua tiếng hát Bích Ngọc . Bài hát từng làm xúc cảm nhiều người khi nghe như bài Hà Nội vắng những cơn mưa v.v.Trong chương trình phần hai xen kẻ màn Vọng Cỗ . Đa số nhạc trong chương trình phần hai đều có sư phụ hoạ của hai tay chơi Keyboard nhà nghề là anh Thông và Thái . Đặc biệt tiếng đàn Violon của một em vùng Aachen đêm nay cũng thật đặc sắc . Bích Ngọc Chương trình văn nghệ thính phòng được kết thúc vào lúc 13 giờ 30 đêm , Chị Bích Ngọc đại diện lên trao tặng hoa cho ca sĩ và quà lưu niệm đến ns Tùng Nguyên . Trưóc khi ra về chúng tôi cùng nhau chụp hình lưu niệm chung với nhạc sĩ Tùng Nguyên , và chính anh đã ký tên gửi tặng mỗi người một quyển sách nhạc làm quà kỷ niệm Trước phút chia tay người nào cũng bịn rịn chưa muốn về , có người lại ngồi rỉ rả hát thêm vài bài nữa mà lúc này chỉ mình anh Thái tha hồ đàn mệt nghĩ . Cuộc vui nào rồi cũng phải tàn , anh chị Bích Ngọc và nhóm chúng tôi cùng anh Tùng Nguyên ra về sau cùng . Trời lạnh về đêm , một chút sương mù giăng mắc trên những ngọn đèn vàng hiu hắt trong sương . Ngồi trong xe không còn ai đủ sức nói với ai một lời vì tất cả đều mõi mệt . Chị Mai vẫn là người tài xế đưa đón chúng tôi từ đầu chí cuối , vẫn một mình im lặng lái xe lao vút trong đêm .... Miên Thụy 26 july09 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by BichDinh vào ngày 29. Jul 2009 , 04:32 mien_thuy wrote on 27. Jul 2009 , 13:34:
Chào chị MT, Hôm nay lang thang một mình trong trường, cảm ơn chị đã cho xem hình ảnh và đọc một bài tường thuật buổi nhạc thính phòng. Sinh hoạt bên chị thấy vui một cách nhẹ nhàng và ấm cúng quá. Em thích nhất lối trình bầy tao nhã đầy nghệ thuật này. Sao chị có cái đòn gánh (?) ở đâu hay vậy? Thiệt hay giả hả chị? Ai trang hoàng sân khấu thật dễ thương, làm em muốn ngồi chụp ké một cái hình. -F Thăm chị vui, khoẻ nha. Thân mến, Bích Định moclan |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by DongVan vào ngày 29. Jul 2009 , 07:20 CHÀO THĂM MT Bãi cát mùa hè còn nóng bỏng Em ngồi rình bắt bóng thời gian Mặt trời chết đuối chìm trong biển Chới với đôi tay chút nắng tàn Bóng tối bao trùm đêm xuất hiện Chợt nghe lòng trũng chút buồn vương Từng ngày chợt mất từng ngày biến Hun hút mờ xa hỡi cố hương Cái bóng thời gian em bắt được Nhưng mà tuổi trẻ thả cho bay Bà Tiên đâu nhỉ cho điều ước Trở lại tuổi xuân dẫu một ngày |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 29. Jul 2009 , 20:11
Cảm ơn anh Đồng Văn đã để lại những câu thơ hay , đọc mà thấy nao nao lòng , thời gian đi có bao giờ trở lại đâu anh ! ! , cho nên đôi khi xin hoài mà bà Tiên đâu chẳng hiện ra dù là muốn thấy trong mơ thôi một lần cũng chẳng được ...
Không ngờ buổi chiều trên biển hôm ấy đẹp quá ....lại buồn rưng rưng.... Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 29. Jul 2009 , 20:40 BichDinh wrote on 29. Jul 2009 , 04:32:
Bích Định ơi , chỉ có vài người trang hoàng cho sân khấu thôi , em xem hình dưới đây nha , từ lúc dọn sơ cho đến lúc thành sân khấu cho Đêm Nhạc Thính Phòng. Cảm động lắm em ơi ! Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 29. Jul 2009 , 20:44 Gặp nhau từ cõi ảo (với Thanh Loan_ MGP) Đang thì tính dọn dẹp đống quần áo vừa ủi xong , bỗng nghe điện thoại từ chiếc mobiel ré lên . Nhìn thấy hàng chữ Nieuwgroep hiện lên , tôi biết người bên kia đầu dây ẩn tên hoặc số điện thoại từ nuớc ngoài gọi vào nhưng máy mobiel không nhận được tín hiệu hay tên người gọi , ngoại trừ tôi đã cài số của những người thân quen trước vào máy thì nó mới hiện tên và số phone khi có ai gọi đến . _A lô Đầu dây bên kia nghe tiếng sột soạt , yên lặng một lúc mới nghe tiếng nguời đàn bà hỏi tôi _Phải chị là chị Miên Thụy không , em là Thanh Loan Một Góc Phố đây , chị nhớ hôm trước em có nói chuyện với chị là em sẽ qua Hoà Lan không ? Tôi đáp ngay không cần suy nghĩ À ! mình nhớ rồi , phải Thanh Loan không ? vậy hiện giờ TL đang ở đâu vậy _Dạ , em đang ở Rotterdam , hôm nay chị có bận đi làm không ? nếu không mình có thể gặp nhau được ? _ Ừ ! hôm nay thứ ba chị được nghi , vậy chút mình hẹn gặp nhau nhá ... mà mấy giờ gặp nè và có thể gặp TL ở đâu chỉ cần cho chị biết nơi địa điểm gặp thì sẽ đến đó Nghe tiếng TL nói bằng tiếng Pháp với đứa con gái , chắc là hỏi nơi chốn . _Vậy chị MT nói chuyện với nhỏ con gái em nha , vì nó ở đây nên nó nhắn chị dễ dàng Tiếng bên kia đầu dây , giọng nói rất * đầm * vì tôi nghe những chữ mà cô nàng phát âm thật nhẹ _ Cô tới Beur , Rotterdam Beur ... twaalf uur.. mẹ với con tới ở Bijenkorf . Cô bé nói xong giao điên thoại cho mẹ nó , tiếng TL nói trong phone _Chị MT ơi , chị biết rồi chỗ đó phải không ? _ OK , hẹn nơi đó nha , vậy MT cup phone ha , đặng còn sửa soạn rồi chạy đến đó cho kịp . Tôi bỏ ngang điện thoại dù bên tai còn nghe văng vẳng tiếng TL nói *bye chị * chút xíu gặp lại .... Nhìn đồng hồ chỉ còn chừng khoảng tiếng rưỡi mà còn phải trừ hao nửa giờ tới đó . Chạy bay lên lầu làm thật lẹ làng mọi chuyện từ douch cho tới lấy quần áo mặc , nội cái chạy lên chạy xuống cầu thang để kiếm áo quần mặc vào cởi ra cũng đủ làm tôi hụt hơi . Chưa kể tắm rửa , gội đầu sấy tóc chỉ đủ một tiếng không hơn không kém. Tới Beur , tôi chạy bay ra trước cửa Bijenkorf đặng nhìn xem có ai đứng đó . Biết là trễ hơn 5 phút nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng nào mà tôi nhận ra là tóc đen để đóan là ngưòi quen . Ngó tới dòm lui , bắt gặp một bà không già không trẻ , đứng cạnh cô con gái và hai thằng nhỏ mặc áo jack đen , mắt họ thì dớn dáo nhìn người qua lại .Tôi từ từ tiến đến gần tay cầm máy chụp lia lịa nhưng mắt tôi thì nhìn lên trời y như tôi đang chụp cảnh trí chứ không cố chụp người . Vậy mà họ cũng không cảm nhận được tôi là người mà họ muốn gặp trưa nay mặc dù tôi với móc đen mang cặp mắt kiếng đen vẫn thường xuất hiện trên MGP , mỗi khi post bài . Vì cứ thấy họ nhìn ở đâu đâu . _Mèn ơi !Tệ wá cô nàng TL ơi , tui đây nè ... tôi nghĩ thầm trong bụng Chờ tôi bước gần đến tận nơi, nhắm máy hình trước mặt cô nàng , lúc đó cô nàng mới nhận ra tôi , hai đứa tôi cười rú lên ôm nhau mừng rỡ khi biết mình đã nhận ra nhau . Cô con gái TL dễ thương làm sao qua vài câu chào hỏi với giọng nói nửa âm tiếng Pháp nửa tiếng Hoà Lan và tiếng Việt thì đớt đớt giống mấy đứa con nhà tôi không khác . Đưa mấy mẹ con TL đi dạo vòng phố Rotterdam , hai thằng nhóc con nhà Loan cứ níu tay đứa con gái TL lôi vào mấy cửa hàng mạt (made in ...) như mấy cửa hàng Tommy hay Newyork thì chúng chẳng bỏ qua chút nào . Hai chị em chúng tôi vừa rảo bước vừa nói chuyện với nhau về những người trên NET , đa số những mẫu chuyện chỉ làm chúng tôi cười thú vị . Tôi nhắc lại có lần nghe cuộc phỏng vấn giữa ns Đỗ Quân và Thanh Loan trong dịp đón Tết tại các quốc gia đang hiện diện người của MGP trong đó . Và cũng chính lần đó mà tôi biết đến TL , rồi cũng một lần TL vào thăm tôi nơi MGP có cho biết , cô nàng có đứa con gái đang làm việc bên Hoà Lan và bao giờ có dịp sang thăm cô con gái thì sẽ ghé thăm tôi luôn , và nếu tôi cũng không bận bịu gì thì hai đưá sẽ tìm cơ hội gặp nhau . Và cơ hội đó bây giờ mới đến ... Chúng tôi đi một vòng , sau cùng tạt vào tiệm ăn để kiếm gì nhét bụng , chứ mà bọn tôi lội bộ nãy giờ cũng gần cả tiếng đồng hồ rồi . Ghé nhà hàng Tai wu ăn trưa vì nơi đây có nhiều món ăn lặt vặt dễ nuốt và chắc cũng hạp khẩu mấy nhóc . Nơi này trước đây hàng chục năm tôi cũng thường đến vào những ngày cuối tuần vì có không khí đông vui và nhiều người Việt thường mò đến đây, có khi chạm mặt nhau dài dài . Và tôi nhớ cũng nơi này , một lần chúng tôi dự tiệc đám cưới của người bạn vì trong nhà hàng có sẵn sân khấu và âm thanh tuy cũng chỉ vừa đủ kê giàn keyboard và ngưòi đứng hát , nhưng nếu có ai muốn nhảy đầm thì ráng lách nhau chứ không là đụng tới đụng lui mà cũng chỉ chứa nỗi hai cặp đứng nhảy với nhau thôi . Cậu em trai tổ chức đám cưới ở đây, thế mà đến bây giờ cũng đã hơn 10 năm rồi không gặp lại , cũng không biết hắn ta về phương trời nào . Đời là vậy , thường những người mình muốn gặp thì chẳng bao giờ đượcgặp . Ra khỏi nơi ăn uống , bọn trẻ xin phép về trước , còn tôi và TL thích đưa nhau đi dạo vòng phố quanh đây rồi mới về. Với tôi thành phố này là nơi chốn thân quen nên tôi cũng muốn đưa TL đi vòng quanh ngắm cảnh, ngắm người hơn là vào trong các cửa hàng mua sắm . Vì với TL hay tôi chuyện mua sắm không còn là chuyện cần thiết nữa, vì Âu Châu cửa hàng nơi nào cũng thế thôi mà . Trí nhớ TL thuộc loại khá , nên qua con đường trưóc mặt là nàng nhớ ngay những nơi đã đi qua và cứ thế mà chỉ đường tới nhà đứa con gái trong trí nhớ mài mại của cô nàng. _ Em nhớ rồi ! nhà con em tuốt đằng kia kìa , tại em dzí mấy đưá nhỏ ngày qua đi bộ ra đây mua đồ nè . Hai đưá chúng tôi chầm chậm , thủng thỉnh mà đi . Qua công viên nơi có hồ nước và đàn vịt trời tung tăng bơi lội rồi bay tá lả trên không . Dù là trong thành phố nhưng công viên với cảnh sắc thiên nhiên này không thể thiếu ở bất kỳ nơi nào trong các thành phố lớn Hoà Lan , mỗi nơi mỗi vẽ . Đi một chập đã qua khỏi khu phố Tàu bây giờ là đến khu phố của người Ân Độ , vì nhiều cửa hàng Ấn san sát nằm cạnh nhau kể luôn hàng bán tạp hoá . Thấy có anh chàng đứng trước cửa tiệm quần áo Ân , tôi nói với TL đưa địa chỉ để hỏi ông này đường về nhà con gái Loan cho chắc ăn , xem đã gần tới chưa. Anh chàng chỉ cho chúng tôi là chỉ còn 300 mét nữa thôi là đến nơi rồi . Qua khỏi gian hàng tôi nói nhỏ với TL _ Mèn ơi , TL ơi ... cái ông nội này có hàm răng trắng quá ... em thấy hong ? ! _ Dạ , em thấy , hỏng biết họ đánh gì mà trắng thế hả chị _ Thì đánh kem Hynos chứ đánh gì mà hỏi ! Hai đứa tôi lại rủ ra cười , nụ cười thật hồn nhiên như thời trẻ dại . Lại nhớ về ngày tháng xa xưa tại khu chơ bến thành , có treo bảng quảng cáo kem đánh răng Hynos Khu nhà đứa con gái của TL cất theo kiểu nhà xưa rất kín cổng cao tường vì bấm chuông thiếu điều mõi cả tay mà không thấy ai xuống mở cửa . Tôi bảo TL gọi mobiel cho con gái xem nó có nhà hay không . Cô nàng thì không cài số trong máy mobiel mà chìa cho tôi tấm danh thiếp lúc nãy để dễ gọi . Nghe chuông reo thấy có người nhấc phone , tôi bảo ngay với cô bé . _ Mẹ con và cô ngồi trước cửa nhà rồi nè , con xuống mở cửa nha . Con bé xuất hiện trước cửa , nhìn vào chiếc cầu thang cao tít mù trước mặt , tôi muốn xỉu . TL biết ý nên nói _ Chị ơi , cái cầu thang này nhìn thấy là em cũng hết muốn qua thăm nó rồi , chừng vài năm nữa thôi em già hơn lỡ đi hỏng nỗi , dễ gì leo lên nỗi cái cầu thang này . Em nói với con em chắc phải đổi nhà khác nếu như nó có con nhỏ đó chị . Cỡ tuổi tôi với TL bây giờ thì còn ráng leo trèo , chứ mà mươi năm nữa đây thì có mà lết chứ đi chắc gì nỗi chứ đừng nói chi trèo , nhưng tôi cũng phải rán trèo lên hết tầng cầu thang ná thở này . Ngồi chút cho giãn gân cốt , tôi nói với TL chắc chị cũng phải về để lo bửa ăn tối mí nhóc nhà tôi . Chúng tôi chia tay nhau sau khi chẳng còn sức đâu để cười và đi được nữa . Con gái TL đi bộ với tôi trở ra trạm metro Coolsinge để đón xe về . Tôi ôm hôn con bé từ giả và nói _ Nhớ là thương mẹ con nhiều nha ! ... _ Dạ ! con thương Thấy con bé cười tủm tỉm mà thương . Bóng con bé khuất xa tầm mắt , tôi bước xuống từng bậc cầu thang mang theo chút vui buồn trong lòng , nhớ lại nụ cười hiền và giọng nói TL , nhớ dáng đi chầm chậm không vội vã , nhớ suốt buổi chiều này với hai đứa dạo phố ...Nhớ để rồi mĩm cười với chính riêng tôi . Miên Thụy 29Jully 2006 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 06. Aug 2009 , 10:03 Đi bộ 4 ngày tại Nijmegen Chân Nguyệt đón tôi tại nhà ga Utrecht vào sáng thứ sáu , sau đó mới đón xe lửa đi tiếp đến Nijmegen vì hai đưá tôi hẹn gặp nhau để cùng tham dự giờ phút cuối của cuộc đi bộ có tầm vóc quốc tế trong bốn ngày đang diễn ra tại đây . Bắt đầu đoàn người khởi hành từ thứ ba 21 july cho đến thứ sáu 24 july 2009 là chấm dứt . Cuộc đi bộ bốn ngày mỗi ngày đi bộ 40 km tại thành phố Nemijgen được tổ chức hàng năm , không riêng gì người Hoà Lan tham dự mà trong đó cũng có người ở các nuớc khác ghi danh hay những người đang trong thời gian nghĩ hè tại Hoà Lan cũng có thể ghi danh tham dự . Riêng Cộng Đồng NVTNCS cũng có một số anh em tham gia , nhưng người thường tham gia cuộc đi bộ hàng năm mà mọi người thường biết đến là anh Lưu Phát Tấn ,có những năm chỉ thấy mỗi anh trong đoàn người đi bộ . Đoàn người đi bộ này thuộc nhiều chủng tộc các quốc gia trên thế giới . Ngoài việc đăng tải tin tức qua báo chí và đài truyền hình Hoà Lan , những tin tức về cuộc đi bộ này thường đăng tải trong mục tin ngắn của tờ báo Việt Nam Nguyệt San , tờ báo đang lưu hành đến tay gia đình người Việt hiện đang định cư tại Hoà Lan . Và lần đi bộ được báo chí trong và ngoài nước Hoà Lan biết đến nhiều nhất là lần đi bộ tập thể Vinh Danh Cờ Vàng với Nguyễn Điền Lăng , Lưu Phát Tấn , Đào Công Long, Nguyễn Trung Cang và một anh chàng từ Hoa Kỳ sang đây cùng đi bộ theo lịch trình bốn ngày . Hình ảnh của những năm trước Hôm nay gặp lại Chân Nguyệt sau mấy năm rồi không thấy , cô nàng với mái tóc cắt cao nhuộm vàng xen kẻ nên trông rất trẻ . Tôi nói với Chân Nguyệt , vô tình hôm nay tôi cũng hẹn với một người bạn tại nhà ga Nijmegen để cùng đi chụp hình cho đoàn người VN từ Paris và từ Đức qua ủng hộ cho nhóm người Vinh Danh Cờ Vàng đi bộ hôm nay khi họ mang cờ đi tới địa điểm cuối cùng . Phần vì giờ giấc anh chàng hẹn với nhóm người bên kia hơi trật đường rầy , nên Chân Nguyệt và tôi đành từ giả người bạn vì không thể cùng anh ta đứng chờ phái đoàn từ nơi khác đến , vả lại hai chúng tôi thích tháp tùng trong đoàn người đang đi bộ lần tới khán đài hơn là đứng một chỗ chờ đón . Tôi và CN chỉ hẹn với anh sẽ quay lại nếu liên lạc được với anh để biết khi nào thì phái đoàn từ Pháp và Đức sang để cùng đi chung với họ tới gần khán đài rồi cùng tháp tùng với nhóm Vinh Danh Cờ Vang và đi tiếp cho tới điểm cuối cùng có giăng hàng chữ FINISH Chân Nguyệt Sau khi từ giả anh Sáng , tôi và CN chen vào đoàn người đi bộ và tháp tùng theo họ , vừa đi lâu lâu lại vừa hát theo họ, có lúc thì gào lên ơi ới giống như hò dô ta kéo thuyền , vì cứ thấy họ la hét vui mừng thì mình cũng bắt chước theo mà rống tiếng . Hai bên đường dân chúng Hoà Lan ngồi đầy để cổ võ. Có trạm phục vụ đoàn người đi bộ ly nước hay ăn miếng bánh cho đở mệt để còn có sức đi tiếp tục . Vòng đai hai bên đứng chào đón người đi bộ, thỉnh thoảng lại có người mang vòng hoa chạy ra choàng vào cỗ hay cầm nhánh hoa trao tặng . Với tốc độ bước thật đều không cần phải vội vả, thế mà hai chúng tôi đi được hơn hai cây số . Tôi nói với Chân Nguyệt nên liên lạc với anh chàng xem nhóm người từ hai nuớc đến chưa ? ! được biết là chỉ mỗi nhóm người bên Pháp tới trước và họ lại tiếp tục đứng chờ tiếp nhóm người bên Đức .Khổ là ở chỗ hẹn giờ gặp nhau phải chờ đủ người rồi mới theo chân đến đón nhóm người cầm cờ đi bộ sắp đi qua điểm hẹn. Chân Nguyệt và tôi lại tiếp tục bước đều và cả hai đều chưa muốn quay lại , chúng tôi càng đi thì hình như vận tốc càng nhanh và rất hứng khởi nên chẳng ai muốn quay trờ lại cả để cùng nhóm của Sáng đón người cả . Qua khỏi khán đài nơi các giới chức và ông bà Thị Trưởng thành phố Nijmegen đứng đón và gắn huy chương cho những người thật sự có ghi danh qua lich trình đi bộ bốn ngày , chúng tôi rẻ sang hàng khác chứ không đi vào hàng dành ưu tiên cho người được gắn medaille và đi tiếp cho đến điểm cuối . Tới điểm Finish tôi và nhỏ em CN nhảy lên vì vui sướng , vui là vì chúng tôi đi được 4 cây số và qua khỏi khán đài , tuy rằng chẳng thấm thía gì so với đoạn đường mà nhóm ghi danh thật sự đi bộ trong bốn ngày qua một ngày phải đi 40 km .Nhưng mừng vì cuối cùng thì hai đưá tôi đã tìm thấy nhau vì có lúc chúng tôi bước đều theo nhóm người , nhưng có đoạn tôi dừng lại chụp hình nên bị bỏ một khoảng xa lắc chạy theo không kịp . Và biết rằng hai đưá có cùng một hobby là thích đi bộ ngắm phong cảnh và chụp hình . Cơn mưa bỗng đâu đổ xuống rào rào , mọi người đứng ở điểm cuối Finish chạy tạt vào lùm cây gần đó để trú mưa nên khúc cuối này có phần hỗn loạn may là nơi đây có nhiều gốc cây cổ thụ , chứ không thì chúng tôi bị ướt nhẹp. Tôi và Chân Nguyệt định đi ngược lại biết đâu chẳng gặp nhóm người cầm cờ vàng đi bộ để cùng nhập vào với họ mà đi qua khán đài lần nữa .Nhưng không thực hiện được nữa phần vì cơn mưa làm mọi người chạy tứ phía khi tới điểm cuối , đoạn đường này kẹt cứng người khó lách qua được . Cuối cùng hai đứa tôi len lỏi được vào khán đài nơi quan khách đứng làm giàn chào , và cũng vừa đúng lúc nhìn thấy từ xa cờ vàng ba sọc đỏ vươn cao tung bay trong gió dù phía sau họ không thấy đoàn người từ Pháp hay Đức theo sau ủng hộ , tôi nghĩ ngay khó mà hai bên có thể gặp nhau để chen vào được giữa rừng người đi bộ này . Thời tiết hôm nay không đẹp lắm như đã dự tính . Ra khỏi chỗ đứng nơi khán đài , hai đứa tôi bị đẩy theo dòng người đi bộ và cứ thế theo đuôi họ một khoảng rất xa , chừng giật mình ngó lên mới thấy tấm bảng chỉ hướng nhà ga cách độ mươi mét . Chúng tôi tính với nhau , thôi đành thôi vì không cách chi để còn chờ gặp nhóm người cầm cờ đi bộ và phái đoàn sang ủng hô . hai đứa tôi đi thẳng tới nhà ga Nijmegen , lấy xe đi thêm trạm nữa rồi xuống vì tiện thăm cô bạn cũng ở nơi này và ở đó ăn tối . Hai đứa tôi chia tay nhau tại nhà ga Utrecht lúc 10 giờ rưởi tối , Chân Nguyệt chờ tôi vào trong xe lửa về Rotterdam , cô nàng chờ cho đến lúc xe chuyển bánh mới chịu quay về . Lúc này tôi mới thấm mệt khi nghĩ đến đêm nay về còn phải sửa soạn hành lý cho ngày hôm sau . . . Sáng thứ bảy tôi phải rời khỏi nhà thật sớm lên đường sang tham dự Đêm Văn Nghệ Thính Phòng với ns Tùng Nguyên tại vùng Aechen _ Đức Quốc .... Miên Thụy (viết lại 04Augs.09) |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 21. Sep 2009 , 08:03 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 25. Sep 2009 , 20:22 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 25. Sep 2009 , 20:50 Ngày sinh nhật ._Halo ..Mam ! ...Mẹ thích làm gì ngày vejaardag ? ._ Mẹ hỏng biết làm gì luôn , hay là mẹ mua gì đó về nhà nấu cho tụi con tới ăn nha ._ Live niet mam ! hay mình đi chơi ở đâu rồi ăn luôn ở đó . Tôi đáp gọn lỏn ._ Ok ! như vậy đi Tôi lại hỏi ._ À ! mà tụi con tính đưa Mẹ đi đâu ._ Con chưa biết , Con gọi lại cho Mẹ nhé Chờ hai ngày sau , bụng cứ thấp thỏm vì không biết tụi nhỏ định đưa tôi đi những đâu, chỉ biết rằng những dự định của thằng nhóc lớn nhà tôi bao giờ cũng là một ngạc nhiên và thích thú. Vì nhiều lần nó đều tự đưa ý kiến về những chỗ nơi mà tôi thì chưa bao giờ biết đến . Tối hôm trước ngày sinh nhật , nhận được email thông báo rành mạch ngày giờ khởi hành và địa điểm . Vì đi hai xe nên thằng nhóc lớn cũng đã nói rõ trong mail gửi tới và nhắn tôi phải lên nhà thằng Jan tại Rotterdam blaak đúng 9.30 để khởi hành cùng lúc . Trời tháng chín lành lạnh về buổi sáng , chút gió heo may thổi nhẹ cũng đủ làm hai bàn tay tôi gây gây lạnh , thèm chút nắng hừng đông buổi sáng nhưng dễ gì có được khi tôi biết mùa hè đã bỏ tôi đi hơn tuần nay rồi , mặc dù mùa thu chưa về thật sự . Nhưng nắng đã trốn nơi nào rồi không biết . Suốt quảng đường metro chạy gần đến trạm nhà ga, gần chỗ thằng nhóc ở , tôi mới chuyển tin cho nó là tôi đã gần đến nơi để nó chuẩn bị ra trạm metro đón . Nhưng thằng con nhắn lại trong mobiel bảo tôi cứ đi thẳng tới nhà nó rồi cùng đi luôn , tuy nhà thằng nhóc cách metro không xa chừng bảy phút nhưng tôi thì muốn nó ra đón rồi đi luôn chứ khỏi tới nhà leo lên tầng lầu nữa mất công . Đến nơi thấy thằng con còn đứng dọn dẹp . Chẳng biết tối qua làm gì mà nó không rửa chén bát , chờ sáng nay mới làm . Nhưng chờ cũng không lâu , tôi vừa đến thì nó cũng vừa xong , uống ly cà phê thật ngon mà nó đã pha sẵn cho tôi , sau đó là đi ngay . Tôi hỏi ._ *thế tụi con hẹn nhau ở đâu*... *tại trạm xăng trên đường đi *đó mẹ _ Mà hôm nay tụi con định đưa mẹ đi đâu ? _Antwerpen , chỗ này mẹ đi chưa _ Đi rồi một lần mà cũng lâu rồi chưa đi lại , bây giờ chắc wên tuốt luốt_ Thắc mắc tôi lại hỏi ! Sao tụi con không đưa mẹ đi Maastricht , chỗ này thì mẹ chưa đi bao giờ vì nghe nói nơi này sinh hoạt vui hơn mà lúc nào cũng nắng ấm . Maastricht thuộc miền nam Hoà Lan , lối sống ngưởi dân ở đây giản dị xề xoà như dân Sài Gòn vậy . Tôi cũng nghe nói thôi chứ cũng chưa bao giờ đến thành phố này . _Chỗ đó hơi xa , thôi để lần sau Mẹ ha . Thằng nhóc bảo thế Cách trạm xăng trên đường đi không xa , tôi đã thấy bóng chiếc xe thằng job đậu ngay đó rồi , hôm nay nó lái xe cũng để mui trần mặc dù sáng nay lành lạnh và một chút gió . Vừa thấy xe chúng tôi , chiếc xe kia cũng vừa tống ga chạy trước . Thằng Job nói vọng sang tiếng mất tiếng còn lẫn vào trong gió với vận tốc xe đang ngon trớn. _Mam , chúc mừng sinh nhật Cảm ơn con Hai xe chúng tôi chúng tôi chạy đến nữa đường thì gặp trận mưa rào , thấy xe bên kia của chúng tấp vào parking để kéo mui rồi chạy tiếp , nhưng chỉ mươi phút lại nắng ráo trở lại , đúng là thời tiết Hoà lan chẳng ai lường trước được , lúc nắng lúc mưa hâm thì thôi , may chứ mà con người ai cũng hâm như liểu này thì phát mệt . Chạy thêm một đoạn nữa chúng tôi đã đến chỗ parking để lần vô phố . Chỗ đậu xe đa số bên này khỏi trả tiền , chứ mà cứ đậu từ sáng cho đến tối mịt trong bãi đậu xe bên Hoà Lan thì ôi thôi trả tiền mệt nghĩ . Đậu xe an toàn xong cả bọn sáu đứa chúng tôi dạo vòng phố trước vì chưa đứa nào cần ăn vội . Phố xá nơi đây ít cửa hàng hiệu nỗi tiếng như lần đi Dussendorp bên Đức , nên thấy gần như có nét của bên Hoà lan nhiều hơn . Ghé lại quán nhỏ bên đường để kiếm chút gì lót bụng đở đói buổi trưa , sau buổi ăn là mục tôi đi tìm món quà nào mà tôi ưa thích dành cho ngày sinh nhật vì tôi được tự ý chọn . Tôi thích cái tas màu đen cho mùa đông này bằng da , nên đi mấy cửa hàng bán giầy và xách tay cũng chưa chọn được cái nào cho riêng tôi . Cuối cùng thì tôi cũng đã chọn được khi bất ngờ vào trong một cửa hàng treo toàn bóp đầm và giỏ xách tay bằng da , và tôi đã chọn được một cái rất như ý màu đen . Chiếc giỏ xách tay mềm mại , tôi mang khoe với bọn trẻ món quà như ý muốn . Tôi y như lúc xưa mỗi lần sinh nhật thì hớn hở như trẻ nhỏ được quà , tôi lấy hết đồ cá nhận đựng trong chiếc xách tay cũ dồn qua cái mới và đeo trên vai . Hai đứa con gái tôi thấy vậy chúng cười bảo tôi ._ *Mẹ xài ngay thiệt à * Thằng lớn tôi đở lời ngay ._ *thì cadeau của Mẹ thì xài ngay chứ sao * . Tôi tặng lại chúng mỗi đứa chiếc hôn để cám ơn . Ra khỏi cửa hàng bán giỏ xách , bọn chúng tôi lại đi tiếp , có ghé vào cửa hàng chuyên bán các quần áo tự vẽ kiểu do các nhà vẽ kiểu áo nổi tiếng tại Hoà Lan . Sau đó chúng tôi ghé tìm chỗ ăn tối khi phố xá lên đèn . Lúc này tôi mới mở những gói quà của từng đứa một và đọc những lời chúng viết chúc mừng ngày sinh nhật cho tôi . Thành phố ban đêm sinh hoạt vẫn đầy người qua lại , vẫn đầy người đứng xem cảnh làm trò ảo thuật của các ảo thuật gia không tên tuổi nhưng vẫn thấy xuất hiện ở các thành phố lớn vào mỗi cuối tuần, vẫn còn người đứng làm tượng đá dưới mưa , vẫn còn văng vẳng một góc phố đâu đó tiếng đàn người hát dạo . Dù trời sắp sang thu lành lạnh , về đêm với những cảnh ăn uống ngoài trời mỗi góc phố vẫn đầy kín người vì ai cũng thích cảnh ngoài trời được hít thở không khí tự nhiên mà chỉ có thời gian này cuối hè còn vương vất . Vì bước sang tháng 10 mùa thu lại đến lại gió bão nghiêng ngã góc trời rồi đông đến lạnh lùng , lúc ấy sẽ chẳng còn đâu những cảnh mùa hè rực rở với con phố về đêm đầy người vây kín . Thật ý nghĩa cho một ngày sinh nhật của tôi , một ngày hạnh phúc bên các con , một ngày như thấy mình trẻ lại dù là ngày này tôi được thêm một tuổi , cái tuổi gọi là về chiều nhưng cảm giác trong tôi như vẫn còn thấy yêu đời , yêu người và yêu cuộc sống nhiều hơn nữa ... Miên Thụy (viết cho ngày sinh nhật 19Sept) |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 26. Sep 2009 , 22:49 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 04. Oct 2009 , 21:00 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 04. Oct 2009 , 21:02 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 16. Oct 2009 , 00:16
Hôm nay vào post thơ, thấy trang web Lê Văn Duyệt đổi khác, hơn lủng củng nhưng chắc sẽ quen dần thội Chúc Đặng Mỹ , anh Phú Dê chị Đậu Đỏ , Admin và anh chị em khác nơi mái trường này một mùa thu với đầy kỹ niệm.
Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dang My vào ngày 16. Oct 2009 , 00:54
Miên Thuỵ ơi,
Diễn Đàn mới cũ từ thời cà cộ, cứ hư cái máy đếm hoài, và có khi không nhận ra tên người gửi bài, nên phải đổi sang cái mới. Chính My cũng chần chừ hoài, không muốn đổi vì nó lạ lẫm quá. Thôi mong cả nhà rồi sẽ dần quen với nó. My chúc Miên Thuỵ một mùa thu thật đẹp và nên thơ nhé :: |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 23. Oct 2009 , 13:35
Đặng Mỹ ơi , rồi từ từ cũng quen thôi , mùa thu chắc về bên đó rồi ha Đặng Mỹ , cảnh thu bên ấy có đẹp không. Mong được nhìn thấy cảnh thu bên Canada lắm đó , hôm nào Mỹ đi chơi đâu nhớ chụp mấy cảnh thu cho mọi người cùng ngắm nhé
Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 23. Oct 2009 , 13:39 Mùa thu ơi ! Vẫn nhớ Tưởng đâu là tôi đã không còn hứng thú đi tìm mùa thu nữa vì năm ngoái cũng đã lòng vòng với gần hai tháng đi tìm những cảm xúc và lá vàng mùa thu từ nơi ông anh ĐQB ở tận Nieuwegein rồi đi ngược trở lên Arnhem là nơi nhỏ em Xixọn Đỗ Khanh để cho xong bài viết *Thăm nhau ngày mưa * cảm xúc về mùa thu nơi đó . Cứ mỗi lần ngồi buồn dở từng trang ghi lại chút kỷ niệm thì mỗi lần nỗi nhớ trong tôi lại đầy rồi lại nước mắt rơi . Nhớ nhỏ em khôn tả , hơn một mùa thu qua rồi không gặp lại được nhỏ, cũng biết bao lần viết mail gửi nhỏ cũng chẳng thấy nhỏ ơi hời . Và cũng có cả chục cái tin nhắn trong mobiel cho nhỏ nhưng cũng thật lặng lờ , tôi nghĩ nhỏ đã biến mất đi một nơi nào khác. Có một vài lần Chân Nguyệt cũng hỏi tôi về nhỏ và cũng vài lần CN gửi tin nhắn cũng thế thôi , chỉ ném trả nơi này những im lặng cùng với những dấu hỏi to tướng ...Tại Sao ! ? và Tại Sao !? ... chia tay nhau sao không lời từ giả . o0o Những buổi chiều tan sở ,nhìn hàng cây lá thật cao trước bãi đậu xe chỗ làm không xa đã bắt đầu thay màu rụng lá . Ngày bắt đầu buồn thêm những ánh muộn phiền, nhiều khi những buổi sáng ra khỏi nhà đến chỗ làm bầu trời không khác gì trời chiều hoàng hôn, có khi còn ảm đạm hơn . Tôi cứ phải lặng người đi để cố nén những cảm xúc tự dưng buồn từ đâu kéo về vây bủa , lại mong đến những ngày xuân nắng ấm sang năm mà lòng chùng lại vì chao ôi sao mà dài quá khi bây giờ trời mới vào thu nơi đây! ... Thời gian này là thời gian nghĩ thu được một tuần tại các trường tiểu học và trung học , thế nên con bé nhà tôi đã vội hỏi tôi đi chơi nơi nào vào cuối tuần . Chỗ nơi có thắng cảnh đẹp chắc chỉ thằng nhóc Job nhà tôi là biết nhiều nhất, thế là tôi chuyển tin hỏi ngay trong mobiel và chờ thằng con trả lời . Sau cùng tôi cũng nhận lại tin nhắn chỉ vỏn vẹn chữ OK đủ để cho tôi chuẩn bị tính giờ giấc đi và hôm nào thì tiện nhất . Chúng tôi lại hẹn nhau vào chủ nhật (18Okt09), hy vọng một ngày đẹp trời không mưa vì cũng chỉ mong có thế. Đoạn đường lên khu công viên có tên Groeneveld tại Amersfoort cũng mất khoảng hơn một giờ lái xe tính từ Rotterdam , trời hôm nay mây mù chắn lối mặc dù chúng tôi ra khỏi nhà rất trễ mãi gần hai giờ chiều . Nhìn trời cao mà cứ sợ không biết lúc nào đổ ụp cơn mưa , trời mới cuối tháng mười chưa sang đông nhưng đủ gây cảm giác lạnh theo từng cơn gió thổi về, vẫn thấy buốt đôi bàn tay nếu quên mang găn , vẫn thấy lạnh rùng mình nếu quên khăn quàng cỗ. Tôi quên cái gì thì được chứ mà những thứ lỉnh kỉnh này chắc không thể nào quên . Đến nơi , bãi đậu xe vào giờ buổi chiều tưởng đã trống trải nhưng vẫn không còn chỗ , chúng tôi đợi đến hơn 10 phút mới vào được parking . Đi dạo vòng ngoài thôi, khu công viên này cũng giống như công viên Nhật tại Denhaag, vì cũng có nơi dành riêng cho trẻ em , chỉ khác là công viên Groeneveld không phải chỉ đánh một vòng là đi hết mà là đi mút mùa lệ thủy vẫn không thấy lối ra . Càng đi sâu vào trong càng thấy được cảnh hoang dã của cây cỏ tưởng như lạc vào rừng thẳm mênh mông , chỉ biết là nơi có đường mòn có dấu chân người là chúng tôi đi tiếp . Vào sâu trong nữa , khu rừng càng hoang vắng ít bóng người qua lại , lâu thật lâu mới thấy có người chạy bộ, nhưng không biết họ bắt đầu từ hướng nào, chỉ biết là ngay lúc đó thấy người đàn ông chạy bộ ngang qua chỗ chúng tôi . Đi tiếp nữa lại thấy có một bà đi thật nhanh về hướng chúng tôi , dáng bà thon gọn mặc bộ Joging đang dẫn chó * đi ị *thì phải , thấy bà vừa đi vừa huýt sáo vừa làm những động tác với con vật cho quen thuộc những cử chỉ và âm thanh của thân chủ như bà . Rồi bà dừng lại trước mặt và hỏi chúng tôi có cần bà chụp hình chung cho bọn tôi một bô hình , thế là tôi giao ngay máy và chỉ bà cách bấm nút nhanh lẹ . Sau đó bà lại thoăn thoắt bước nhanh , định gọi bà chụp chung với bà tấm ảnh kỷ niệm , nhưng bà đi nhanh quá rồi mất hút trong đám cây rừng trước mặt . Bọn tôi theo dấu chân bà phía trước đi tiếp xem có lối trở ra nhưng chỉ thấy đường đi sâu hun hút mà phát rùng mình . Bọn tôi chẳng ai còn muốn tiến vào sâu trong khu rừng này nữa , nên dò theo lối cũ trở lại tìm hướng ra . Ghé vào quán ven rừng ăn chút gì cho ấm bụng vì đã cảm thấy lạnh và mõi nhừ hai chân , trong quán không còn chỗ ngồi . Chúng tôi đành ngồi ngoài trời nhưng mỗi người được nhận tấm mền đắp chân cho ấm vì cái lạnh từ phía khu rừng thổi tới ... Về lại nhà của J gần 7 giờ tối , mọi người phụ nhau làm bửa ăn tối nhanh gọn và xem một số hình ảnh trong tháng qua bọn chúng đã có những ngày hè thoả thích bên Newyork , rồi đến Lasvegas sau cùng là tại Cali . Nhìn lại góc phố Bolsa và những con đường, nhìn lại Phuớc Lộc Thọ .... trời ạ ! sao bỗng dưng tôi nhớ quá ! ....nhớ quá ...Tôi lại nhớ đến người chốn xưa ! nhớ đến năm nào có lần gặp gỡ để rồi cái thương cái nhớ đi vào hồn tôi lúc nào không biết ...... Miên Thụy 22Okt2009 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 10. Nov 2009 , 00:23 Mùa thu và em Cơn mưa rỉ rả đủ để làm ướt lòng thành phố Rotterdam chiều nay , phố vẫn đông , ngợp người đi lên đi xuống được che rợp những những chiếc dù đen như muốn tránh cơn mưa bất ngờ thổi tạt vào mặt bởi những cơn gió mùa thổi đến. Trời chưa sang đông nhưng cái lạnh như vào đầu đông vậy, có nhiều ngày trời trờ lạnh bất tử tôi đã phải mang găng tay hở ngón đi làm buổi sáng, bao giờ tôi cũng thủ rất kỷ vì sợ nhất là lòng bàn tay hay bị lạnh cứng đơ tê buốt. Chiều nay lang thang một mình trên phố lại nhớ đến nhỏ em Chân Nguyệt không biết nhỏ làm gì cho hết buổi chiều nay ? . Nhớ lại tuần rồi hai chị em hẹn hò nhau đi chụp cảnh thu mà tuần rồi thì trời quá là đẹp không mưa , chút nắng nhẹ đủ để mùa thu có dáng thu tuyệt vời với bầu trời vướng chút sương mù lảng đảng, ẩn hiện trong mây bóng mặt trời lấp ló trên cao . o0o Tuần trước, hẹn với nhỏ em Chân Nguyệt sáng chủ nhật tại ga Utrecht khoảng 12 giờ , nhưng rồi trục trặc kỷ thuật tôi đến trễ hơn một tiếng đồng hồ nhưng cũng kịp nhắn email cho nhỏ khỏi đến trước. May sao buổi sáng đó nhỏ và tôi cùng ngồi trước màn vi tính , vừa chuyển mail xong , tôi đã nhận lại mail nhỏ ngay, nhỏ cho tôi biết là nhỏ đã nhận tin và biết tôi đến trễ . Lý do thì tôi chỉ nhắn sơ là khi gặp tôi sẽ kể chuyện sau . Điều chính yếu là chúng tôi nhắc nhở nhau hôm nay đã xuống giờ vì trời vào đông để mà còn tính đường đến điển hẹn cho đúng . Tôi đến trước nhỏ em chừng 10 phút, gặp tôi em vội chìa 3 trái lê cho tôi bảo cất vào giỏ mang đi ăn dọc đường, vì nhỏ vừa hái trong vườn nhà ông bố của nhỏ . Sau đó hai đứa lên xe đi tiếp đến ga Driebergen - Xuống xe lửa trước mặt chúng tôi đã thấy rừng lá vàng cao ngất ngưỡng , cảnh vật mùa thu thật lung linh sắc màu, đẹp không khác như bức tranh mà tôi thường thấy đâu đó trên MGP hay bên một diễn đàn khác thường post hình cây lá vàng khi thu về . Nhỏ em Chân Nguyệt đúng là thổ địa khu vực này , hắn biết hết đường đi nước bước rành rẽ , chỉ tiếc là hôm nay chúng tôi đến muộn chứ không chúng tôi đã nhập bọn chung với đám người du ngoạn thường tổ chức đi bộ theo chu kỳ một tháng một lần và tùy theo yêu cầu của người tham dự . Vì thường đi với nhóm này nên coi bộ nhỏ em rành đường đi quá , có nhiều lúc chúng tôi phải luồn lách khi qua đám rừng cây chặn lối . Nếu tôi chỉ đi một mình nơi này thôi ,chắc chắn tôi sẽ chẳng tự tìm lối ra một cách dễ dàng . Đi với nhỏ để chụp cảnh lá vàng , tôi như có cảm tưởng là mình đi lạc vào chốn rừng sâu hoang dã vì nơi này rất vắng người qua lại , tuy rằng chốn này không thăm thẳm như chỗ vừa rồi tôi đi cùng mấy nhóc cũng tìm cảnh lá thu . Và trời bây giờ chỉ sau hơn tuần lễ , cây lá đã chuyển màu vàng rợp một góc trời, nên cảnh thu nơi đây trông càng quyến rũ . Chỉ tiếc là tôi không tìm được nơi nào nhiều lá thu đỏ . Cảnh thu với những màu sắc trộn lẫn đẹp thì phải biết . Tôi mê lắm cảnh thu nơi Cô Đờ người bạn bên MGP mỗi lkhi post hình mùa thu lên khoe với chúng tôi những cảnh thu tuyệt đẹp nơi cô ở, nhiều khi tôi chỉ còn biết xuýt xoa khen tặng , cứ mong hoài cho Cô Đờ ráng tìm được nhiều cảnh thu rồi post lên cho chúng tôi xem tiếp . Rồi một vài cảnh thu từ trang nhà chị HVLN , cho đến trang thơ và tiếng hát Ngọc Trâm , ôi chao biết bao là cảnh thu nơi ấy đẹp tuyệt vời . Hai chị em tôi cứ thế mà đi mãi, loanh quanh thế nào không biết lại gặp dược môt đôi tình nhân già nhưng còn thú đam mê chụp cảnh như chúng tôi và họ cũng đi săn hình từ sáng giờ không biết chán . Bốn chúng được dịp làm quen nhau , trao đổi thêm những kinh nghiệm chụp ảnh , đôi tình nhân có vẻ trong nghề hơn nên họ đã chỉ thêm những bí quyết chụp hình đẹp mà chỉ trong máy của em Chân Nguyệt mới có những chức năng này , vì máy tôi không cùng một hiệu lại đơn giản nên không biết thêm nhiều về chức năng khác ngoài căn bản chụp cảnh tự nhiên với tầm nhìn xa thế thôi. Chắc nay mai tôi cũng sắm chiếc máy mới cho riêng hobby của mình , tôi cũng đã ngắm nghía cái khác rồi nhưng đành phải chờ tháng tới mới mang về được . Chia tay với đôi tình nhân già kia, chúng tôi tiếp tục lần về hướng khác để ra khỏi khu rừng lá vàng , nhỏ em vẫn tiếc rẻ với tôi là sao không đi tiếp nữa vì biết đâu trong sâu thẳm còn biết bao cảnh đẹp chưa chụp hết . Tôi nhắc cho nhỏ nhớ là tối nay nhỏ cũng còn hẹn ai đến nhà phụ sơn phết gì đó , vì người làm chỉ có giờ hẹn buổi tối ngoài giờ làm việc , bộ nhỏ quên sao ? . Sực nhớ ra, nhỏ đập vào vai tôi cái đét vì mừng rỡ , nhỏ cám ơn tôi vì nếu tôi không nhắc chắc có lẻ cô em đã quên hẹn rồi . Tôi với nhỏ hứa hẹn , nhỏ sẽ đón tôi lên chơi lại khi nào nhà cửa xong, để cùng thưởng thức cái thú êm đềm bên ly cà phê đắng ngồi nhìn tuyết rơi ngoài trời cạnh lò sưởi khi mùa đông đến ... Miên Thụy cuối thu 10/ 2009 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 10. Nov 2009 , 00:25 Vàng thu lá gọi Trời bắt tội em xa anh thôi Nên giờ hai đưá hai phương trời Nhớ tiếng đàn anh chùng muôn lối Ru giọng hát em ngọt bờ môi Ta cách xa nhau một đại dương Xé nát lòng nhau đoạn tình trường Mà sao không thể tìm nhau được ? Để tiếng lòng rơi nhịp nhớ thương Thu ở bên này đến rồi đi Vàng lá sân em một lối về Vẫn đếm lá rơi mùa thu gọi Mà nghe lá khóc sầu chia đôi Ta còn đợi nhau đến bao lâu Thu đến rồi đi lá úa màu Em không về nhé xin đừng trách ? Trời bày chi cảnh tạ từ nhau Miên Thụy cuối thu 2009 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 29. Nov 2009 , 23:27 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dau Do vào ngày 26. Feb 2010 , 06:24 Một Ngày Tình Vắng |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dau Do vào ngày 26. Feb 2010 , 06:30 Miên Thụy à, Ở NaUy có những khu rừng đẹp và nên thơ quá nhỉ? Lúc này mùa đông lạnh thì người NaUy thay thế thú vui ngoài trời bằng những hoạt động gì đây mà vắng lặng như tờ thế ? tulipdo |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dau Do vào ngày 10. Apr 2010 , 19:45 Nắng Tháng Tư Tháng tư con nắng ngủ vùi Mưa rơi trên mọi nẻo đời tha hương Tháng tư còn đó nỗi buồn Khóc thương thân phận cuối đường lưu vong Tháng tư nước mắt ngược dòng Quên sao anh một dòng sông đau buồn Bao giờ ngựa mỏi chân bon Bao giờ năm tháng hao mòn giấc mơ Ngày mai vàng một rừng cờ Em ơi vá nốt giấc mơ cuối ngày Miên Thụy THÁNG TƯ ( thơ hoạ ) Tháng tư chính nghĩa dập vùi ''Gọng kềm lịch sử'' siết người tha hương* Tháng tư mang nặng tủi buồn Tháng tư vai gánh nỗi hờn lưu vong Tháng tư uất hận ngập dòng Tủi sầu thương tiếc ngất trong tim buồn Cho dù ngựa nản chân bon Chinh nhân da ngựa vẫn còn ước mơ Dù Em tay mỏi vá Cờ Anh xin tiếp nối giấc mơ nửa ngày!! Tha Nhân *** Tháng Tư buồn (thơ hoạ ) Tháng Tư đất nước chôn vùi Giép râu dày xéo nát trời quê hương Mắt em lệ đẫm đau buồn Nửa đời xa xứ vẫn còn lưu vong Bơ vơ nước cuốn theo dòng Gượng vui ngoài mặt, tình trong u buồn Dập dìu xe ngựa bon bon Mà sao ác mộng mãi còn trong mơ Bao giờ nước đổi màu cờ Cho em bắt nhịp quốc ca đầu ngày. TTAH ----------------- Ba mươi Quốc Hận lâu rồi Vì đâu nên nỗi sống đời tha hương Ôn về dĩ vãng đau buồn Vượt biên mắc nạn trên đường tử vong (*) Tháng Tư ghi lại đôi dòng Thương người qúa cố lòng luôn đau buồn ! Quê hương giặc chiếm đâu còn Tâm tư khắc khoải đêm nằm hay mơ Mong ngày dựng lại lá cờ Mầu vàng sọc đỏ ước mơ tháng ngày. Gilbert, March 31, 2010 LĐ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Thiên-Nga vào ngày 12. Apr 2010 , 00:22
Miên Thuỵ đâu vắng rồi chị nhỉ !
Cám ơn chị mang thơ Miên Thuỵ về. votay Chị hay đi ra ngoài, biết Miên Thuỵ chỗ nào thì hò dùm em một tiếng đi :: |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 15. Jul 2010 , 22:52
Khỏi hò nữa Thiên Nga ơi ! MT đã đến đây rồi nè , só rì Thiên Nga cũng như chị Đậu Đỏ và các anh chị cùng em út trong diễn đàn LVD vẫn nhớ tới MT đó . Tự nhiên bẵng đi môt thời gian bận quá nên không vào luôn mà cũng không báo cáo gì hết về lý do vắng mặt . Thôi thì nhờ Đặng Mỹ hay Thiên Nga gì đó kiếm dùm miếng sơ mít có ít gai thôi đặng mà có wỳ gối cũng đỡ đau nha ..hi ..hi .
Vào tạ lỗi nơi đây với mọi người rồi , thì giờ cho MT dán bài thơ mới toanh chưa dán đi chỗ nào nè để gọi là *đoái công chuôc tội * đó . Chúc tất cả một mùa hè thật rực rỡ yêu kiều và riêng chúc chị Đậu Đỏ một mùa hè thêm hưng phấn , Đặng Mỹ với mùa hè thêm yêu kiều còn Thiên Nga thì thướt tha với mùa hè nồng cháy đó nha . Cho tất cả mái trường LVD một mùa hè dấu yêu Thân ái Miên Thụy |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 15. Jul 2010 , 23:10 đoá hồng từ vườn nhà Em |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dau Do vào ngày 15. Jul 2010 , 23:15 Miên Thụy vắng bóng làm Đ Đ nhớ lắm mấy bài viết của MT về những cuộc đi chơi ngao du sơn thủy của nàng. Lâu rồi không còn thấy MT viết lách nữa hả :-/ :: :: ;; ;; |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dau Do vào ngày 16. Jul 2010 , 09:26 Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc Áo nàng xanh anh mến lá sân trường Còn áo nàng nửa vàng nửa xanh thì...chít anh rồi nàng ui :-/ :-/ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Đặng Mỹ vào ngày 16. Jul 2010 , 09:29 mien_thuy wrote on 15. Jul 2010 , 22:52:
Miên Thuỵ à, Cám ơn Miên Thuỵ cho cả nhà thưởng thức bài thơ mới nhất, đẹp long lanh như hạt mưa trên nụ đào :: Thiên Nga là My đó mà. Miên Thuỵ về là My mừng húm rồi, nỡ nào cho người đẹp quì , dù là quì sơ mít (khôn quá hà, sơ mít êm thí mồ, vỏ mới có gai chứ ) My mời Miên Thuỵ sang họp mặt ngày 28/8 nhé, tha hồ quì vỏ mít, vỏ sầu riêng. À mà Miên Thuỵ có thích sầu riêng khg, hay lại bịt mũi ;D Lai chạy vào viết tiếp, phải khen cô người mẫu trong hình [smiley=2vrolijk_08.gif] Hình mới nhất đó hả Miên Thuỵ? Sao như Benjamin vậy nhỉ? (ngày càng trẻ ra) |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 18. Jul 2010 , 13:08 Dau Do wrote on 15. Jul 2010 , 23:15:
Chị Đậu Đỏ ơi , em vẫn viết nhưng tại lâu rồi em không vào đây dán tiếp đó thôi , chừ thì em lại dán tiếp..nhưng bài cũ trước rồi bài mới sau hihi , như vậy em sẽ vào thăm trường hàng ngày được hôn chị :). Mùa hè bên chị có gì vui , bên này mấy tuần nay nóng đỏ lửa chị ơi Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 18. Jul 2010 , 13:15 Dau Do wrote on 16. Jul 2010 , 09:26:
Chị ơi , cái khung mà *bấm vào đó để xem hình thấy hay quá , hồi trước giờ sao hỏng thấy hả chị. Nhưng mà em có bấm vào đó nghen !...ủa sao hỏng thấy gì hết chơn , chỉ thây một dấu thập đỏ hà...kỳ hong ::) Chị chỉ cho em với chị Đậu Đỏ ơi Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 18. Jul 2010 , 13:30 Đặng-Mỹ wrote on 16. Jul 2010 , 09:29:
Đặng Mỹ ơi , chăc tại tóc dài nên trông càng *chẻ * ra đó , úi da tháng 8 bên đó họp mặt hả vui quá ta . MT có chương trình đi chơi bên Florida, cũng là sinh hoạt nhóm Cụnm Hoa Tình Yêu hai năm một lần , nhưng lại vào tháng 10 , thiệt là tréo cẵng ngỗng , tuy bận về cũng không chắc có ghé ngang Cali không vì chuyến đi cũng khác chuyến bay hai nơi . Nên cũng đang chần chừ . Dạo này diễn đàn LVD bổ xung những code mới về hình sắc xảo quá . Chúc Mỹ thật vui một chủ nhật Miên Thụy |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 18. Jul 2010 , 13:42 Tìm em giữa phố Hạ nồng (kỷ niệm một chiều hẹn chị Nguyên Nhung nhưng không gặp ) Mùa hè trong tôi phượng rũ Thương cho con nắng cuối ngày Phượng hồng ngày xưa thân ái Bây giờ nhạt tháng năm phai Đón em vào khung trời lạ Nơi đây hiu hắt hạ buồn Tìm đâu một màu phượng đỏ Trong tôi nghìn giọt nhớ thương Tìm em giữa trưa mùa hạ Nắng ơi ! nắng ngủ quên ngày Tôi đi một vùng cỏ lạ Bóng em vẫn bạt ngàn phương Hạ về giữa thành phố lạ Dậy một mùi hương quê nhà Em đâu ! chỉ toàn phố xá Tôi lạc giữa dòng người qua Em hẹn rồi em không đến Cho tôi đỏ mắt trông tìm Trách thầm mây trời quên lãng Hồn tôi cánh gió lang thang Tôi mãi làm thân lữ khách Xứ người dễ mấy ai quen Thôi em tôi không hề trách Em hẹn rồi em lại quên Tôi về ngang con phố lạ Chiều ơi ! chiều vẫn miệt mài Em còn một phương mùa hạ Tôi còn một mảnh đời qua Miên Thuy 08Juni 2010 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 18. Jul 2010 , 13:49 Một ngày không nắng ... Buổi sáng vào diễn đàn đọc tin anh TVN nhắn hôm nay sinh nhật anh và anh đang có mặt tại Belgum cùng với phái đoàn đi tour du lịch vòng Âu châu , tôi chưa kịp chúc gì cho anh ấy . Chắc cũng tại phần vì bất ngờ vào giờ cuối thấy anh lên diễn đàn thông báo , ồ ! lại có cà anh TVN qua lần này.. hôm nay tôi vui thật vì tí nữa tôi sẽ gặp đến những hai người trên Diễn Đàn Thơ Văn , mà không chừng trong nhóm đi tour du lịch sang Âu Châu lần này biết đâu còn có nhiều người khác nữa mà tôi chỉ nghe qua tên tuổi thôi trên Net , như VHN mới quen . Trước đó cũng nghe nàng thơ này nói là qua qua cùng ngày . Một đều thật hy hưũ , vì không phải lúc nào cũng đến cùng một lúc .Chỉ có điều ngày giờ qua bên Hoà Lan thì tôi hoàn toàn mù tịt và điểm hẹn nơi nào cho chính xác để mà còn có thể mò tới , cũng không nghe chị N N báo lại dù trước ba ngày khi chị lên đường , chị có lên thông báo là hẹn gặp nhau tại Amsterdam . Hướng đi Amsterdam có hai ngõ tới là Amsterdam Rai và Amsterdam central , tôi chọn ngay Central cho chắc ăn . Thế là chuẩn bị giờ để có thể đến nơi sớm hơn , tôi lấy chuyến xe lên Ams và tới đó đúng 12 giờ 30 . Nhìn trời mới thấy chán chê làm sao , lúc thì ù ù , lúc thì gió xôn xao còn nắng lại trốn biệt nơi nào . Trời không lạnh nhưng tôi vẫn thấy rùng mình may mà cái áo khoác vào mùa này vẫn cứ phải mang hờ bên mình vì biết lúc nào trời chợt nắng chợt mưa , trời Hoà Lan vẫn là thế đó mà . Phố vẫn quen cảnh cũ , nhưng chiều nay theo bước chân lang thang dạo phố phường , tôi như có chút gì mời gọi , quyến rũ theo từng nhịp bước . Tự nhiên tôi hình dung nét mặt của chị N với bộ quần áo màu hơi tối khi tôi nhìn thấy chị chụp cảnh đứng trên boong tàu mới hôm nào tôi vừa xem trong một PPS mà chị đã làm cho bài thơ của TD rồi lại nhớ đến chị cười dù lúc nào thấy chị cười , nự cười hiền hoà vẫn thế . Đường phố ở Amsterdam tuy ngày thường nhưng vẫn tấp nập , nhưng hôm nay lại nhiều những cảnh sinh hoạt xảy ra nơi này hơn , nào là nhóm người đàn hát dọc theo con phố, đi được vài bước lại có top khác diễn hoạt cảnh ... Tôi không dám đi xa hơn đành tạt vào quán cà phê có bán thức ăn trưa bên đường , vừa nghĩ chân nhưng cũng là để ngồi chờ xem biết đâu giờ này nhóm đi tour của chị Nhung ghé ngang đây thì sao . Cái máy mobiel mang theo trong người, cứ mỗi lúc tôi lại mở xem có ai nhắn tin hay gọi trong đó mà lỡ không bắt ngay được . Nhưng nó vẫn im ru , vẫn không tin nhắn , vẫn không chuông rung . Tự nhiên tôi đâm hoảng , chạy đển trả tiền vào quày tính tiền xong tôi bước ra ngoài , rồi đứng ngóng từ dưới phố ngóng lên , hết ngó ngang lại ngó dọc . Thế mà trời ạ chẳng thấy bóng ai cả . lại hoang mang ..không biết chị Nhung nhắn tôi là ngày nào thì có mặt ở Amsterdam này hay là tôi ba chớp ba nháng nhớ lầm ngày hôm nay ? !. Mà lầm sao được vì hồi sáng tôi cũng vừa nhận được tin nhắn của ông anh TVN nữa mà , và chắc chắn phải là hôm nay rồi . Tôi lại tiếp tục đi quanh quẩn nhưng cũng không dám đi sâu vào phía trong lòng phố , sợ sẽ lạc đường mất , nếu bất ngờ có ai gọi , rốt ráo thì chỉ một con đường duy nhất thẳng tắp đến nhà ga là tôi chọn đứng tại đó chờ cho chắc . Mắt tôi cứ đảo quanh những trạm xe bus lớn ,loại xe chỉ dùng chở khách du lịch đi thăm thắng cảnh . Nhưng vô ích thôi vì tôi chẳng tìm được dấu vết gì về chuyến xe đi từ Bỉ sang vào buổi chiều nay , hết thăm dò xe bus tôi lại chạy ngang chỗ bến sông nơi có những chiếc tàu nhỏ chở người du lịch . Cũng chẳng thấy bóng dáng gì của một ai , gần mãi đến 5 giờ chiều tôi đành bỏ cuộc và chuyển hướng trở về lại nhà ga chính để về lại nhà . Một nỗi buồn len lõi đâu đó quanh bước chân tôi nghe như nặng trĩu. Bất ngờ thành phố trút cơn mưa nặng hạt hắt vào cửa kính , bên ngoài cảnh vật như mờ dần qua làn mưa hay qua làn nước mắt tôi cũng chẳng biết! ! ... Cảm giác của từng giọt mặn đang thấm dần qua đôi môi như muốn khóc . Ừ ! thì tôi đang khóc ! vì tôi biết mình và người chẳng có duyên gặp gỡ .... Miên Thuy 8Mei 2010 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Dau Do vào ngày 18. Jul 2010 , 18:02 mien_thuy wrote on 18. Jul 2010 , 13:08:
MT hỏi nơi Đ Đ ở có gì vui không thì coi như là gợi trúng vết thương lòng rồi :P ;D. Hè năm nào cũng vậy, nhiệt độ trung bình ở Phoenix là 115 degree F. Mấy ngày mà ông trời vui vẻ, cười hoài thì sẽ lên đến 120 deg F, cũng có đôi khi ổng buồn bả, giận dỗi chau mày và khóc chút chút thì nhiệt độ có giảm chút xíu, nhưng... gió cát nỗi lên đùng đùng ;D. Vì vậy dân Phoenix ít khi tìm thấy được niềm vui vào mùa hè, trừ khi chịu khó lái xe đi xa như đi San Diego, Little Saigon hoặc Las Vegas. À cái thumnail nhỏ xíu nói "bấm vào để xem hình" mà Miên Thụy thấy đó, chỉ xuất hiện khi diễn đàn ráng load hoài không được hình, và bị time-out. Cái link của MT bị truc trặc hay sao đó, cái hình này nè: http://www.mienthuy.com/motchieuconhau15july%202010(3).jpg" target="_blank">http://www.mienthuy.com/motchieuconhau15july%202010(3).jpg |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 25. Jul 2010 , 01:41
Chị ơi , đúng là cái link chị post ở trên nó không ăn khớp rồi nên mất hình , link mới của nó như vầy chị nè
http://www.mienthuy.com/motchieunhonhau15july2010.jpg Em mời chị ly cà phê đền bù lại nha, vì có vào sửa lại nên chị không thấy hình đó MT |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 25. Jul 2010 , 01:51 Một chiều nhớ nhau (riêng cho Trần Thúy Sơn) Ước gì được trận mưa rào Để em tướ mát vườn đào nhà em Ứớc gì một trận mưa đêm Để em ôm ấp hơi quen mặn nồng Ứớc gì trận gió thu phong Cuốn trôi em tận mênh mông cuộc tình Ứớc gì chuyện của chúng mình Ngàn năm vẫn mãi chung tình có nhau Giờ anh ơ tận nơi đâu Còn không anh mộng ban đầu ấp yêu Thương em sợi tóc về chiều Lả lơi còn đọng hương yêu cuộc tình Anh như buớm lạ tìm quên Em như hoa nắng soi miền đảo hoang Gặp nhau chi để lỡ làng Mai về góp nhặt muộn màng tình rơi Miên Thụy 12thángg07_2010 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 25. Jul 2010 , 01:52 Bao chiều nhớ em (thơ hoạ) Thương em anh muốn leo rào Vườn thơ trộm nhánh hoa đào tặng em Hẹn hò ngồi ngắm sao đêm Nha Trang biển nhớ tay quen giấc nồng Hòn Chồng đá cỗ rêu phong Tháp Bà, Xóm Bóng minh mông xứ tình Thẹn thùng xin quẻ đôi mình Cầu trời duyên phận , nợ tình qúy nhau Thuyền hoa lạc bến về đâu Chị Hằng , chú Cuội bắt đầu chữ yêu Men nồng toả thắm mây chiều Biếng ăn mất ngủ em yêu bắt đền Hạ sầu tưởng khó lãng quên Ngờ đâu suối đỏ . . .ba miền cỏ hoang Anh đi bỏ xứ xa làng Bao chiều thương nhớ muộn màng em ơi ! Du Sơn Lãng Tử |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 26. Jul 2010 , 23:36 NHỚ NHAU (thơ hoạ) Dù cho có trận mưa rào Cũng không xóa hết phần nào thương Em Hay dù có trận mưa đêm Lời thơ gắn bó chẳng quên mặn nồng Hay là thoảng gió thu phong Cho ta tìm đến mênh mông cuộc tình ''ước gì chuyện của chúng mình'' Yêu nhau mãi mãi cuộc tình có nhau Em ơi mình tận đâu đâu Anh đang ôm ấp tình đầu dấu yêu Thương ta tóc đã về chiều Lòng còn say đắm hương yêu cuộc tình Nào anh bướm lạ tìm duyên Em nào hoa nắng riêng miền đảo hoang Yêu nhau dù biết lỡ làng Cùng nhau góp lại muộn màng tình thơ! Tha Nhân |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 27. Jul 2010 , 00:19 Gửi Người Tình Thơ Đền anh nhé ở kiếp sau Kiếp này mình lỡ hẹn nhau mất rồi Buồn như sương trắng chiều rơi Thôi anh tình cũng một đời bơ vơ Ừ thì một kiếp tình thơ Quên nhau chẳng đặng dật dờ đời nhau Ừ thì anh trước em sau Bao giờ ta mới gặp nhau cuối đời Như mưa tháng bảy từ trời Tình thơ ơi ! chỉ là người tình thơ Miên Thụy 24072010 GỬI NGƯỜI TÌNH THƠ (thơ hoạ) Cũng đành chờ một kiếp sau Kiếp này muộn quá gặp nhau lỡ rồi!!! Buồn này chết lặng hồn tôi Đành ôm trống vắng, đành thôi đợi chờ Đành thôi trọn kiếp bơ vơ Gặp nhau chỉ để thẫn thờ hồn đau Em ơi dù có liếp sau Làm sao ta vẹn bên nhau suốt đời?! Dù mưa tháng bảy đầy trời Giọt thương vương vấn khóc người tình thơ... Tha Nhân |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Phuong_Tran vào ngày 27. Jul 2010 , 01:42 mien_thuy wrote on 15. Jul 2010 , 22:52:
Chào chị Miên Thuỵ , Chị ơi chị về lại nhà vào ngày 15 July mà em nào hay...... :( :( Hôm nay mới thấy , em chào chị ngay đây... :) tulipdo tulipdo tulipdo Những bài thơ của chị lồng vào khung va `trình bày đẹp quá , hình ảnh cũng đẹp nữa , votay votay , để em thưởng thức những bài thơ của chị nha. lâu rôi đã không được đọc Chúc chị luôn vui PTr |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Thiên-Nga vào ngày 03. Aug 2010 , 20:25 mien_thuy wrote on 18. Jul 2010 , 13:30:
Miên Thuỵ à, biết thế My tổ chức vàp tháng 9 thì Miên Thuỵ ghé đươc nhỉ. Tại chưa có duyên gặp nhau :-/( vừa đọc bài Miên Thuỵ viêt ) Tóc dài làm "chẻ" hả, làm My lại đổi ý khg định di cắt tóc ngắn bớt nữa ;D Vừa nghe Miên Thuỵ hát bên Quán Thời Gian, vỗ tay và tặng hoa đó :) À, mấy tháng trước có Lễ Nguyễn vào QTG nghe Miên Thuỵ hát, viết khen Miên Thuỵ quá chừng. :) |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 24. Sep 2010 , 12:21 Phuong_Tran wrote on 27. Jul 2010 , 01:42:
Phượng Trần ơi ! tha lỗi cho MThụy nha , cũng chỉ biết đổ thừa cho bận bịu nên nhát quá rồi trốn luôn đó . Cảm ơn em Phượng Trần đã vào đây thăm còn chịu khó đọc mấy vần thơ thẩn của chị nữa nha . Cảm ơn thật nhiều đó Miên Thuỵ |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 24. Sep 2010 , 12:25 Nỗi nhớ không nguôi Buồn anh em bỏ trốn Lên núi đứng giữa trời Gọi tên người yêu dấu Gọi tên người yêu ơi ! Buồn anh em đứng khóc Duyên trăm năm ngậm ngùi Ai lau dòng nuớc mắt Khi đường chiều xa xôi Buồn anh em đứng gọi Một đời nhau ăn năn Xin một lần thú tội Con tim em lỡ lầm Buồn anh mênh mông đời Em về đâu ! về đâu ! Tình anh là biển nhớ Tình em là nông sâu Buồn nhau ta buồn nhau Quay lưng gạt lệ sầu Vẫn là em quên nhớ Những ngày xưa mưa mau Giữ lại đây chữ buồn Anh còn một nỗi đau Em còn hoài nỗi nhớ Giờ thì mình xa nhau Miên Thuy 02Sept2010 Cảm ơn bài thơ cảm tác Không Đề được tác giả Design của ts Trần Tuấn Ngọc_ ttng Texas o0o |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 24. Sep 2010 , 12:38 Thiên-Nga wrote on 03. Aug 2010 , 20:25:
Thiên Nga ơi , mà Lê Nguyễn là ai vậy TN , quán Thời Gian thì biết rồi mà cũng đã lâu MThụy cũng không thường xuyên vào nghe hát nữa , sẽ vào nghe một ngày gần đây nha. TN ơi , hy vọng thì mình còn có duyên gặp gỡ một ngày không xa Mến Miên Thuy À quên ! đừng cắt tóc à nghen , tóc MThụy bây giờ cũng dài đến lưng rồi đó.. |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 24. Sep 2010 , 12:59 Chiều qua về nhà nhận được món quà nhỏ gửi đến từ tay anh Hai ở tận Canada gửi đến , anh Hai thật kỹ gói ghém món quà thật kỹ nên mở ra không bị nứt , cái hộp bọc CD vẫn còn lành lặn . *Út Miên Thụy á ừa ...hi.hi Anh Hai ra bưu điện gửi CD cho Út nè , trời thì mưa anh Hai phải đội dù đi trong mưa gió mà gửi cho Út đó nghen, tội nghịp anh Hai hong ... Khi nào nhận được thì cho anh Hai hay nha, chúc Út luôn vui vẻ và yêu đời Montreal Sept 09, 2010 o0o Món quà sinh nhật trễ Món quà đến trễ sau ngày sinh nhật của tôi , nhưng cũng đủ làm tôi cảm động đến súyt nữa thì khóc vì nếu không nhờ nụ cười tươi rói trên gương mặt của ns MT hình bìa ngoài của cuốn CD mang tên Đợi Chờ là cuốn CD đầu tay của anh. Lời khen của ns Anh Bằng ở bìa mặt CD đã đập vào mắt tôi từng dòng chữ ... Cho cuốn CD vào máy nghe thử , bài đầu tiên thật hấp dẫn với điệu nhạc trữ tình bolero qua giọng hát ấm áp quen thuộc của ca sĩ Quang Minh , kế đến là điệu slow với tiếng hát Quỳnh Lan và những điệu nhạc tuần tự . Cảm giác đến với tôi như đang nghe nhạc tại một vũ trường nào đó và đang tay trong tay với người yêu qua những bước nhảy nhịp nhàng . Điệu nhạc xoay tua trong cuốn CD nên nghe không bị nhàm chán . Các bài hát trong cuốn CD , có vài bài phổ nhạc từ thơ Nhược Thu, Quách Xuân Sơn v.v. những nhà thơ tên tuổi mà tôi đã quen biết và cũng đã gặp mặt ngoài đời khi có lần sang Cali sinh hoạt chung với nhóm thơ . Nhưng bài nhạc cuối cùng vẫn làm tôi nghe hoài không chán và thật xúc động hơn cả , bài nhạc Em SàiGòn của Nguyễn Phan _Minh Tuấn Em SàiGòn Em Sài Gòn một thời để nhớ để yêu Em Sài Gòn một thời hoa bướm nên thơ Em Gia Long mắt buồn sầu vương màu áo Em Trưng Vương một chiều áo trắng thơ ngây Em Sài Gòn một trời đếm lá thu rơi Em Sài Gòn một trời hong nắng thu phai Nghe cô đơn thấy lòng buồn thương sầu nhớ Nghe xôn xao kỷ niệm thắp sáng trăng sao ĐK ._ Em Sài Gòn bây giờ dạt trôi nơi đâu Em Sài Gòn bây giờ còn mãi cách xa Hay nay em đã bước qua cầu Để lại sông xưa giọt nắng phai màu Để lại sân trường một thời xanh tuổi mộng mơ Em Sài Gòn một thời áo tím Gia Long Em Sài Gòn một thời áo trắng Trưng Vương Nghe trong tim tiếc cuộc tình xưa đã mất Nghe nỗi buồn sầu hoang vắng rụng rơi Nguyễn Phan _Minh Tuấn o0o Gịong hát người ca sĩ đã mang tôi về một thời hoa nắng ngày xưa , nhớ lại Sài Gòn , nhớ cổng trường Gia Long có cô em gái học trò với mái tóc thề xoả ngang vai với đôi tà áo lượn bay trong gió . Nhớ lắm một góc phố nhỏ về đêm nơi có quán chè ngọt lịm như môi em mà ngày xưa tôi vẫn cùng chàng *vì anh là lính * đi ăn , chàng chở tôi trên chiếc xe vespa đến nơi này thưởng thức món chè đậu đỏ bánh họt và hàng bò bía thân quen . Kỷ niệm dạo nào như sống lại trong tôi nhưng người ngày xưa giờ đã không biết lang bạt chốn nào ! ! . .ơi kỷ niệm vẫn đào sâu hố nhớ chưa quên ! . . . . . Dòng nhạc Nguyên Phan & Minh Tuấn rất hay vì dễ hát , và ai cũng có thể hát được nhạc của Minh Tuấn một cách dễ dàng theo tôi cảm nhận . Vì nếu nhạc do nhạc sĩ sáng tác mà cần phải một ca sĩ tên tuổi mới hát nỗi bài nhạc thì với tôi chưa hẵn là một dòng nhạc hay . Trong CD này tôi có hỏi ý kiến anh Minh Tuấn về bài Tình phai vì muốn hát bài nhạc này của anh sau khi nghe giọng Quỳnh Lan , và Minh Tuấn đã gửi đến cho tôi . Sau khi thu hát tôi cũng đã nhờ Minh Châu mix lại , tất cả công việc này MC làm rất chuẩn và thường đảm trách những công việc này do bên Thính Phòng Đặc Trưng giao phó . Một ngày thật vui với tôi là được nhận quà , được nghe nhạc , và ghi lại những cảm xúc thật của mình khi cùng một lúc nhớ lại đến bạn hưũ , đến anh Hai đã cùng góp mặt trên sân chơi văn nghệ NET tuy xa mà gần ... Mùa thu lại trở về trên những hàng cây sắp ngã sang màu vàng úa , xin một lần tìm lại cho nhau trên những kỷ niệm xanh màu và không bao giờ nhạt phai . Cảm ơn Minh Tuấn và dòng nhạc đã cho tôi một thời xa xôi tưởng nhớ Miên Thụy Hoà Lan ngày 23 Sept 2010 Ca sĩ Quang Minh Tình phai Miên Thuỵ trình bày |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 27. Sep 2010 , 02:39 Nghe Những Tàn Phai Và em thôi làm thơ Trời buồn trời không nắng Nên em thôi sầu mơ Tình buồn tình xa vắng Em mất rồi trong em Một đồi xanh cỏ dại Mưa đổ nhiều qua đêm Sáng ngày đau tê tái Anh nhớ gì không anh Hương xưa nồng tóc rối Quấn quýt nhau rã rời Một lần xin thú tội Anh người đi qua đời Có bao giờ ngoảnh lại Một lần nào xa xôi Về trong cơn lốc xoáy Cơn mưa nào không sầu Cuộc tình nào không đau Ngày tháng nào xa nhớ Lần đi qua đời nhau Mai em về nhớ lại Trăn trở cuộc tình buồn Mai em về nhớ mãi Một người còn vấn vương Miên Thụy |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Đặng Mỹ vào ngày 05. Oct 2010 , 17:37 mien_thuy wrote on 24. Sep 2010 , 12:59:
Miên Thuỵ ơi, Đọc bài Miên Thuỵ mới giật mình, biết đã qua sinh nhật của người đẹp Hoà Lan rồi godau Cái d/d này dở ẹc hà, khg cài cái nhắc sinh nhật được :-/ My chúc Miên Thuỵ thêm một tuổi, thêm tài hoa, thêm tươi trẻ và hạnh phúc nhé :: Miên Thuỵ à, My vừa nghe xong Tình Phai, Miên Thuỵ hát càng ngày càng hay quá votay :: |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 08. Oct 2010 , 00:32
Đặng Mỹ ơi , ở diễn đàn này thì kẹt kẹt người ta quên chứ còn nơi khác thì vẫn nhớ và họ cũng chúc mừng MT không kịp trả lời rồi , Cảm ơn Đặng Mỹ nhiều nghe . Tuần qua vừa đi Paris mới về
Miên Thụy |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 08. Oct 2010 , 00:34 Trời Paris tháng mười (2 OKT 2010)_ Lễ SAINT MICHEL, Thánh Tổ binh chủng nhảy dù Tôi đến Gare Du Nord theo chuyến xe lửa Thalys vào lúc 14giờ 37 phút , thở phào nhẹ nhỏm khi vừa ra khỏi khung cảnh ồn ào của nhà ga với kẻ đến người đi lúc nào cũng tất bật nơi đây . Buổi chiều Paris lành lạnh nhiều gió , đứng chờ người đến đón mà như muốn chao đảo bời những cơn gió thổi mạnh lất phất giọt mưa quất ngược làm rát cả mặt . Hết nhìn ngang rồi dọc để cố tìm bóng dáng chiếc xe quen thuộc nhưng chao ôi sao cứ y như là bóng chim tăm cá . Chiếc máy phone cầm tay lúc này như muốn trêu ngươi vì có sử dụng được nữa đâu , khi vừa qua khỏi Antwerpen thành phố gần biên giới Bỉ đường dây gọi đã tắt tị mất rồi . Nhìn quanh quẩn tìm người thân , lại nhìn lên chiếc đồng hồ treo trên cửa nhà ga , lúc này đã quay hơn 45 phút, tự dưng tôi đâm ra bực mình rồi ngay ngáy sợ không người đến đón trong lúc đó môt người sắc da đen nào đâu cứ đến hỏi tôi bằng tràng tiếng Pháp chẳng hiểu mô tê chi cả , mà đối đáp tiếng Anh lại với hắn thì hắn cũng cóc biết . Tôi chạy đến bọn trẻ đang châu đầu đứng nói chuyện vì nghĩ bọn trẻ thể nào cũng hiểu tiếng anh, thế là tôi mượn được phone cầm tay để gọi và nhắn tin dễ dàng tuy đầu giây lúc đó không người nhận . Định gọi lại lần nữa thì bỗng có tiếng gọi giựt ngược sau lưng : _Miên Thụy ...M ..T . trời ơi ! khổ wá xe đậu đằng kia kìa , làm ngồi ngoài xe chờ nãy giờ sốt cả ruột , người ta đã nói rồi hễ ra khỏi nhà ga là đi thẳng ra đó kia mà . Thế mới biết là tôi nhát cáy không dám xê dịch chỗ đứng vì cứ sợ bỏ đi làm người tìm đến không thấy thì khổ . Xe chạy vòng vòng Paris tìm chỗ đậu xe rất khó , phần thì kẹt xe cứ phải nhích từng đoạn một . Sau đó chúng tôi phải dùng metro để đến đại lộ CHAMPS ELYSEES nơi đoàn người tập trung diễn hành . Hôm nay là ngày lễ Thánh Tổ của binh chủng nhảy dù hàng năm vẫn ngày này được tổ chức để tưởng niệm . Theo chân người dẫn đường rõ khổ, vì tôi phải vừa đi vừa chạy mới đuổi kịp bước chân của họ , thấp thoáng xa xa bóng dáng một vài người trong bộ đồng phục áo xanh quần xám nhạt , đầu đội chiếc nón dù màu đỏ in hình cánh đại bàng . Phố xá dọc theo đại lộ hôm nay thêm phần nhộn nhịp hẳn lên với rừng người đổ xô về hướng công trường ARC DE TRIOMPHE . Cuối cùng thì chúng tôi cũng đã tìm đến nơi để sát nhập vào đoàn người đang chuẩn bị hành lễ ; có ngươì đã đến sớm tập trung nơi này từ 16 giờ chiều , chờ đến 18 giờ phái đoàn diễn hành bắt đầu . Tiếng trống kèn của nhóm hoà nhạc dẫn đầu tiến ra giữa đại lộ để thẳng tới công trường , đoàn người thật nhịp nhàng theo tiếng trống để giữ nhịp bưóc đều . Đi đầu là toán thủ quân kỳ của các nước tham dự buổi diễn hành, lướt qua tôi nhận thấy có sự hiện diện của các nước như Anh, Úc, Đức, Viêt Nam, v.v...Lá cờ vàng ba sọc đỏ tung bay phất phới dưới cơn gió mùa thu cùng với những lá cờ của các quốc gia bạn, hướng dẫn đoàn anh hùng mủ đỏ bước thẳng đều trên đại lộ Champs Elysées, đại lộ đẹp nhất thế giới để tiến đến Khải Hoàn Môn. Theo sau là khối cựu quân nhân nhảy dù trong đồng phục blazer màu xanh dương đậm, quần xám tro, cravate đỏ, berét đỏ. Được biết binh chủng nhảy dù VN đã được binh chủng nhảy dù Pháp đặc biệt mời tham dự trong tình hữu nghị. Đây chưa phải là ngày diễn binh lớn tại nuớc Pháp mà đa số là những anh hùng mủ đỏ đã từng có mặt tham dự qua các chiến trường lửa đạn trong thời kỳ Đại Chiến thế giới thứ II bùng nỗ và những người trẻ cùng những anh em sĩ quan QLVNCH trong thời kỳ VN khói lửa của những năm trước 1975 . Lần này có sự tham dự của . Y sĩ Đại tá Hoàng Cơ Lân , Thiếu tá Lâm Văn Rớt, Y sĩ Đại Úy Tôn Thất Sơn đến từ Nauy , Đại Úy Trần Hoàng Lộc và người trẻ tuổi nhất là anh Trần Đức Phong đã gia nhập quân đội Pháp trong đội biệt kích nhảy dù . Được biết anh Phong là thứ nam của Thiếu Tá Trần Đức Tường là Y sĩ trưởng cuối cùng của sư đoàn nhảy dù . Đoàn người diễn hành dọc theo đại lộ tiến về Khải Hoàn Môn và tập trung dưới ngọn lửa thiêng của các chiến sĩ vô danh , vòng hoa tưởng niệm được đặt tại mộ Chiến Sĩ Vô Danh dưới sự chủ toạ của tướng "Gouverneur Militairẻ" thủ đô Paris . Ông thật niềm nở xuống xe rồi đi một vòng bắt tay chào từng người một trước và sau khi hành lễ . Buổi lễ chấm dứt vào lúc gần 20 giờ tối trong ngày; trở về lại con đường dọc theo đại lô Champs Elysées , cảm giác của tôi lúc ấy tuởng chừng như mình đang dạo qua góc phố Sài Gòn thưở nào giữa lòng phố thênh thang trong niềm vui của phố phường ngày hội lớn Miên Thụy (Hòa Lan) (07 Okt 2010) |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 18. Oct 2010 , 14:48 Một Mai Tôi Về Nếu một mai này tôi có về Còn ai trên những nẻo đường quê Còn ai kể chuyện ngày xưa cũ Hái nốt giùm tôi mảnh trăng thề Nếu một mai về trên bến xưa Con đò ngày cũ một đêm mưa Đưa người mấy bận qua đất khách Hỏi còn chờ đợi dấu chân xưa Nếu mai tôi về thăm chốn cũ Con đường mang tên bóng em qua Ai còn ôn lại chiều kỷ niệm Những tưởng bao năm đã nhạt nhoà Nếu mai tôi về chẳng còn ai Vẫn đợi chờ nhau tháng năm dài Thì thôi xin gởi hồn viễn xứ Chút tình còn đọng tháng năm phai Miên Thụy |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by mien_thuy vào ngày 28. Oct 2010 , 00:48 Mùa thu áo đỏ _ Chân Nguyệt ơi ! em đã khoẻ chưa ? chủ nhật này chị lên em , hai đứa đi kiếm lá vàng nha . Cho chị biết mấy giờ mình gặp nhau ở nhà ga Utrecht .. Chuyển mail đi hơn ngày, sau đó nhận tin lại của CN _ Sis ơi! em còn bệnh chưa khỏi , nhưng lỡ hứa với Sis rồi nên OK , em sẽ đón tại nhà ga lúc 12 giờ nghen . Doei ...doei . Tuần vừa qua , ngày nào cũng mưa , mưa đến chán ngấy chẳng đi đâu được cả ngay cả đi chợ tôi cũng lười . May sao cuối tuần thấy chút nắng lên , nhớ tới cái hẹn với nhỏ em CN vào chủ nhật này . Tới nhà ga trễ mất 20 phút , tưởng nhỏ em đứng trước đó để đón , ai dè nhỏ cũng chưa tới . Tôi đi đi lại lại mong ngóng , rốt ruột nên đành chuyển sms đến nhỏ . _ Nhỏ ơi ! chị đến nhà ga rồi nè , mà em thì ở mô ? _ hi ! sis ! OK , sis đứng chờ chút nha, em đạp xe ra liền . Nhà nhỏ ở gần nhà ga nên chừng hơn 15 phút nhỏ tới , thấy CN từ xa nhưng chỉ hơi lạ vì hôm nay mưa mà nhỏ lại mặc áo ấm màu đỏ tươi với chiếc khăn quàng cùng màu , trông nhỏ không khác chi cô bé áo đỏ choàng khăn như trong truyện cổ tích xưa . Nhỏ nói với tôi là sẽ chỉ cho tôi về nhà nhỏ bằng xe bus vì mưa ngoài trời nặng hạt nên không thể đưa tôi về nhà cùng với nhỏ trên chiếc xe đạp . _Sis ơi ! mưa quá thôi về nhà em ăn chút gì đã rồi chờ tạnh mưa mình đi dạo quanh chỗ gần nhà em cũng được, vì vừa khám phá ra nơi này vừa có lá vàng và kastel nữa chắc là chị thích . Chờ nhỏ băng qua bên kia đường lấy xe , còn tôi thì bên này đứng chờ xe bus tới , vì chủ nhật nên xe không tới đúng giờ nên mãi lâu mới đón được . Tôi nói với ông tài cho tôi xuống trạm cuối . Xe chạy vòng quanh con phố dưới cơn mưa dầy đặc , ngồi trong xe mà cảm thấy bất mãn với ông trời . Con phố vẫn đông người qua , xe chạy phải qua nhiều trạm nên thời gian kéo dài thêm so với đoạn đường nếu đi bằng xe đạp chỉ mất hơn 10 phút . Xuống trạm cuối rồi cũng chẳng thấy bóng nhỏ em đâu , nghĩ bụng hôm nay là ngày chờ hay sao mà lúc nào tôi cũng phải chờ , mà nhà nhỏ em ở mô nhỉ !!. Thường trước đó mỗi khi hẹn hò đi chơi , chúng tôi chỉ hẹn gặp nhau tại nhà ga là xong , còn những chỗ đi chơi xa hơn nên thường phải đi tiếp sau đó bằng xe lửa , bời thế mà ít có dịp ghé thăm được nhỏ , lần này mới là lần đầu đến thẳng nhà . Chiếc mobiel cầm tay rung lên , tiếng nhỏ em hỏi giật giọng _Trời bà chị , xuống trạm cuối chưa , đứng chờ thấy bà nè ! _ Ủa ! mà nhỏ chờ ở đâu ? chị cũng đứng chờ em ở đây nè _ hả ! sao kỳ cục dzậy , chị đứng trạm nào cho em biết Tôi chạy tới bảng trạm xe bus đọc hàng chử địa danh của trạm này , chợt nhỏ em la làng _ tía ơi ! sao mà xa lắc vậy , thằng cha tài xế sao ngừng không đúng chỗ ta _ Ai biết , ổng nói tới trạm cuối rồi , mời bà xuống đây ! Nhỏ em lại bảo tôi đứng đó chờ để nhỏ chạy lại , thế là lại mất đến 10 phút mới thấy nhỏ em lội trong màn mưa mà cố đạp xe đến nơi . Hai đưá đi bộ che dù tới nhà của nhỏ nằm cách xa đoạn đường chừng mươi phút . Trước nhà nhỏ trồng đầy rau và trái cây cao hơn cả thước , nhiều nhất là cà chua rồi rau quế, rau lan có cả rau răm mọc lan mặt đất , lại có cả rau tía tô với những lá đỏ thẳm đến bằng thích . Xen lẫn lại thấy một dây trái táo , thảo nào cứ lâu lâu tôi lại nhận email của CN , nhỏ bảo với tôi _ * Sis ơi ! em mới nấu nồi bún riêu chay ăn cả nhà đó Sis * . Vào nhà nhỏ khoe với với tôi , _*em mới dán behang đó , đóng gỗ lại rồi tự lót sàn nhà đó , sis thấy em giỏi không ? * Bây giờ tôi mới nhìn kỷ thì quả thật em gái tôi thật giỏi tay nghề chả kém ai. Nhìn sàn nhà gỗ mới lót , tôi không nghĩ là nhỏ em lại giỏi như vậy . Thảo nào mà nhỏ cứ sống phây phây như thế , vì cần gì đến bàn tay người đàn ông mới tu bổ được căn nhà cho nhỏ , nhỏ dư sức làm ngay cả gắn cái lò sưởi nhỏ bằng gas, nhỏ cũng làm một mình . Tôi buộc miệng khen *_ Chúa ơi ! giỏi như em vầy thì đàn ông họ chạy mất thôi em ơi , Những chuyện này thường thì chị phải nhờ đến bàn tay của họ không đó, chứ đàn bà làm gì được . _ * Ừa ! vậy mà em làm tuốt sis ơi * Nhà của nhỏ rất gọn nhỏ vừa cho một người ở , nên từ phòng khách cho đến phòng bếp đều vừa vặn , thậm chí cái vườn sau cũng nhỏ , đúng là nhà tiêu chuẩn một người . Nhỏ giục tôi cởi áo rồi nghĩ cho khoẻ trong khi nhỏ xuống bếp làm đồ ăn trưa , nhỏ làm món bò nướng lá lốt ăn với bún . Gọi là thịt bò lá lốt vì cách cuốn cũng y hệt vậy chỉ khác là nhân bên trong thì toàn chay , ăn trộn với các loại rau hái từ vuờn nhà của nhỏ . Nhỏ pha cho tôi tộ trà nóng , loại trà rất hiếm thấy bên này và trị bệnh mất ngủ . nhỏ bảo loại trà này mua từ Trung Quốc khi có lần sang nghĩ hè bên đó . _ Sis à , ăn xong mình đi bộ tìm cảnh lá vàng chụp hình rồi chừng về lại em nấu món chè chị ăn , chè này chị ăn dễ ngủ lắm . _ Mèn ơi ! sao em cứ muốn cho chị ngủ hoài vậy , có món nào ăn rồi thức hong nhỏ _ Có , bà chị, chị uống trà Thái Đức đi là chị khỏi ngủ đó .. ha.ha .. Tôi cười phụ hoạ với nhỏ , nụ cười vô tư và lối sống thanh thản của nhỏ tôi cảm thấy nhẹ nhàng và như trẻ lại . Chẳng thế mà lâu lâu tôi lại gọi đến nhỏ để tán hiu tán vượn cho đở buồn . Nhỏ quay qua hỏi tôi . _ Sao ! cuộc tình già của chị đến đâu rồi kể em nghe với . _ Nhỏ ơi , nó lại đứng giữa đường nữa rồi em ơi , bây giờ mà bỏ thì thương còn vương thì tội nhỏ à ! . . .. _Gì mà nghe thảm vậy chị . Tôi không buồn trả lời nhỏ nên lái sang chuyện khác rồi giục nhỏ đi bộ ra ngoài nếu không trời có thể đổ ập cơn mưa . Chiều nay nhỏ định đưa tôi đi thăm khu vườn có toà lâu đài cổ xưa của thời vua chúa, hai đưá băng qua những lối mòn quanh co toàn cây cao với xác lá khô rất nhiều , nhìn mãi mới có một vài cây lá vàng mùa thu , còn thì toàn cây với lá đã bị sâu ăn đã ngã sang màu úa nhìn rất thảm . Rừng thu vàng như năm ngoái hai đưá tôi dò dẫm tới ở tận mãi xa , nên thay đổi hướng đi nhỏ chỉ dẫn tôi đi bộ gần đây thôi rồi viếng toà lâu đài cũng được . Lối đi vào toà lâu đài không khó nhưng hơi trượt vì cả tuần lầy lội dưới cơn mưa . _ Nhỏ ơi , còn giờ mở cửa không hả nhỏ _Chắc còn chị ơi , vì mình vào tới nơi rồi nè Nhưng sao không thấy bóng một ai lui tới , tôi quay tới quay lui chụp vội vàng góc cạnh thật đẹp của toà lâu đài . Bỗng có tiếng người giật giọng . Alô ! còn năm phút nữa là đóng của Kastel Tiếng la lớn làm tôi và nhỏ em giật mình nói với nhau May phước , họ thấy mình chớ không thì người ta đóng cửa là chị em mình khỏi ra được luôn . Hai đứa tôi đi nhanh ra cổng vừa lúc cánh cửa từ từ đóng kín , tôi và nhỏ thở phào bởi suýt nữa là cả hai bị nhốt cả đêm trong đó . Vì từ nhà đi đến đây, tôi chỉ mang theo máy chụp hình mà điện thoại cầm tay thì cũng bỏ lại nhà của nhỏ . Nhỏ em cũng vậy đi tay không lơn tơn với chiếc dù đỏ che mưa vừa đi vừa nhún nhẩy , nhìn cô em tung tăng với chiếc dù đỏ y như cô bé áo đỏ trong rừng thưở xa xưa nào. Đi thế mà đã mất hơn hai giờ đồng hồ , về lại nhà nhỏ em xuống bếp ngay lo bửa cơm tối cho kịp giờ tôi còn phải về . Thấy thương nhỏ quá , tôi xuống phụ bếp một tay cho nhanh . Chiều nay được ăn bửa cơm thanh đạm không thịt mở nhưng không kém phần hấp dẫn và ngon miệng . Tiếc là thời gian qua nhanh quá không đủ cho chúng tôi nói chuệyn riêng tư của nhau . Trở lại nhà ga để về Rotterdam , nhỏ Chân Nguyệt theo tiễn chân tôi một khoảng đường rồi mới chia tay . Giờ ngồi đây nhớ lại một buổi chiều mùa thu với nhỏ mà nhớ quá , lại nhớ về một mùa thu trước vẫn hai chị em đi săn ảnh với thu lá vàng . Kỷ niệm của hai chị em thật đầy và khó quên . Riêng với Nhỏ Xí Xọn cũng thế chỉ tiếc là đã hai mùa lá vàng rồi tôi không còn thấy lại Xí Xọn, cái biệt danh của cô nàng thật dễ thương . Nhớ tới mùa thu là tôi cũng nhớ về Nhỏ Xí Xọn rất nhiều , chỉ mong ngọn gió nào thật vô tình để một hôm lại nhận được tin về em nhỉ . Một lần tôi có l/l đến Xí Xọn nhưng chỉ nghe tiếng máy trả lời * số điện thoại này không còn người xử dụng * , nên giờ tôi đã không còn biết em lạc về đâu ...Và ...E.M.. ở nơi nào .! ... ? Miên Thụy 27 Okt 2010 |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by Đặng Mỹ vào ngày 28. Oct 2010 , 01:15
Miên Thuỵ ơi,
Tính đi ngủ nhưng thoáng thấy Miên Thuỵ vội quay vào hỏi thăm :) Miên Thuỵ đi chơi đâu nhìn đẹp quá. :) |
Title: Re: Thơ và những đoản rời ... Post by tuy-van vào ngày 28. Oct 2010 , 19:48 Đặng-Mỹ wrote on 05. Oct 2010 , 17:37:
Miên Thụy thương , Hôm nay vẫn còn tháng 10 , tháng của lá vàng rơi , và nhất là SN của em. Chị mến chúc em co' 365 ngày hạnh phúc , tươi vui , hát hay , làm thơ tuyệt vời em nhé. Hình ảnh và câu chuyện của em dễ thương lắm. Paris lúc nào cũng thơ mộng , và làm chị nhớ những ngày sống bên đấy. Hẹn em dịp sau, và lúc nào cũng nhớ " đôi mắt thật mơ mộng của em" , trong ngày " Cám ơn thầy cô" tại LA. Chị Tv |
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt » Powered by YaBB 2.4! YaBB © 2000-2009. All Rights Reserved. |