Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Thơ Tình Khiếu Long 2  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 19 20 21 22 23 ... 33
Send Topic In ra
Thơ Tình Khiếu Long 2 (Read 32040 times)
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Thơ Tình Khiếu Long 2
Reply #300 - 14. Oct 2007 , 02:25
 
...


VÀNG LÁ TỪ KHI ....


Hàng cây xanh lá rất gần
Em, Anh hai đứa tần ngần thật xa
Lá xanh mùa mới hôm qua
Bỗng dưng vàng lá như là vào thu

Giữa trưa vang vọng lời ru
Thiên thu ta đã giam tù đời nhau
Chòm cây xanh lá gần nhau
Sao em nỡ để nhạt màu yêu thương

Chiều nay gió vẫn buồn vương
Vẫn nâng niu bước chân buồn em đi
Hàng cây vàng lá từ khi
Tình yêu ta chẳng còn gì cho nhau



Khieu Long



...


Lệ úa từ khi



Đời như mộng ảo phù vân
Yêu người sao mãi bao lần cách xa
Em nhìn lá rụng mùa qua
Mà nghe rét mướt đẫm nhòa mưa thu

Gió buồn thổi khúc tình ru
Mộ sầu phong kín cho vừa lòng nhau
Em về gói trọn hồn đau
Anh phương trời ấy nghẹn ngào nhớ thương

Vỹ cầm rũ tiếng đàn vương
Lê thê nức nở đoạn trường chia ly
Dòng thu lệ úa từ khi
Vần gieo thương nhớ mộng thì bên nhau


Tiểu Vũ Vi
03/10/07
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Thơ Tình Khiếu Long 2
Reply #301 - 14. Oct 2007 , 16:38
 
...

Tháng Mười Về Biển


Một người đi với một người
Một người ở lại mấy mươi năm buồn
Có cơn bão nổi trong hồn
Gió mùa biển động vùi chôn cuộc tình

Đêm nay về biển một mình
Thương đời mình vẫn linh đinh lạnh lùng
Sóng cuồng nộ đến không cùng
Ta em hai đứa không chung lối về .

Em đi bỏ lại câu thề
Ta về biển sóng hôn mê ngậm ngùi
Trong cô đơn giấc ngủ vùi
Mà nghe tiếc nuối ngày vui không còn


Khieu Long


Back to top
 
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Thơ Tình Khiếu Long 2
Reply #302 - 15. Oct 2007 , 03:03
 


...



Lời tháng mười cùng biển




Tháng mười mãi nhớ một người
Thiết tha như biển đầy vơi nỗi buồn
Sóng xô từng đợt dập dồn
Chập chùng dưới bóng hoàng hôn mê tình

Ngồi trên bãi vắng một mình
Cô đơn giữa biển lặng thinh lạnh lùng
Sóng reo mùa cũ não nùng
Em người tình phụ không chung lối về

Em ăn năn kẻ lỗi thề
Lạc trong vùng sóng đam mê ngậm ngùi
Buồn nghe ngày tháng dập vùi
Đớn đau tìm những ngày vui đâu còn



Tiểu Vũ Vi
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Thơ Tình Khiếu Long 2
Reply #303 - 16. Oct 2007 , 09:53
 
...

Biển và nỗi nhớ anh



Em lặng nhìn hoàng hôn rơi trên biển
Đổ những giọt buồn trên cánh chim âu
Màu tím lam chiều buông chùng sợi nhớ
Gió gào thét biết đâu dạ em sầu

Ôm gót chân em từng làn sóng vỗ
Khi như nghiền nát lúc nhẹ ru êm
Sóng bạc đầu mỏi mòn reo thương nhớ
Cho em khắc khoải lệ đắng môi mềm

Mơ làm biển xanh anh thường nguyện ước
Biển anh hiền hòa ôm mãi bờ em
Sóng tình anh mang trăm thương ngàn nhớ
Về trên bến em vỗ khúc êm đềm

Em như bãi cát vàng bờ phẳng lặng
Đón sóng anh về với những thương yêu
Bờ em ngọt ngào ru anh niềm nhớ
Thiết tha dạt dào như ánh lụa chiều

Em về biển thả hồn theo sóng hát
Lời tình tự nồng nàn đẹp mùa hoa
Cho dù em- anh hai đầu nỗi nhớ
Mình vẫn có nhau mãi không phai nhòa



Tiểu Vũ Vi
Back to top
« Last Edit: 16. Oct 2007 , 09:53 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Thơ Tình Khiếu Long 2
Reply #304 - 16. Oct 2007 , 18:59
 
...

 
Giận


Hôm qua em giận anh ,
  Hoa chẳng nở trên cành ,
  Gió không hôn làn tóc ,
  Cho mi sầu long lanh .

   Em đến trường buồn bã ,
   Tiếng chim hót ngoài sân ,
   Sao không nghe rộn rã ,
   Lòng âm thầm bâng khuâng

   Chiều một mình qua phố  ,
   Mắt em nhìn xa xăm .
   Không người yêu đứng đợi .
   Công viên buồn lặng căm ,

Tình tưởng như mãi đep
Yêu thương thưở yêu đầu
Tuổi học trò bỡ ngỡ
Mong sẽ được dài lâu

Một ngày  anh xa mãi ,
    Ai đón em cổng trường
    Ngày qua mau rất vội ,
    Sao tình mãi vấn vương.


   
HoaTímNgàyXưa

Back to top
 
 
IP Logged
 
mien_thuy
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 1272
Re: Thơ Tình Khiếu Long 2
Reply #305 - 16. Oct 2007 , 19:09
 
...
Back to top
 
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Thơ Tình Khiếu Long 2
Reply #306 - 16. Oct 2007 , 19:18
 
Mới đi ra thì nghe tiếng gọi " Anh ơi ..." ngọt sớt vậy là phải chạy trở về để " Ơi " một tiếng và nói lời cám ơn , không biết MT còn nhớ bài cám ơn không há  Grin Grin Grin Anh cám ơn MT đó .....

Cám ơn em đã ghét anh
Cho nên màu áo thiên thanh hoá vàng
Cám ơn em đã dịu dàng
Cho nên thu tím lá vàng tình xanh .... Grin Grin Grin
Back to top
« Last Edit: 16. Oct 2007 , 19:42 by khieulong »  
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Thơ Tình Khiếu Long 2
Reply #307 - 16. Oct 2007 , 19:59
 
...

Tiếng Hát Học Trò


Nhạc & Lời : Nguyễn Hiền
Tiếng Hát : Ngọc Hạ



Thuở ấy không gian chìm lắng trong mơ
Tà áo em xanh màu mắt ngây thơ
Nụ cười hồn nhiên không vương sầu nhớ
Lời ca vang bên gác nhỏ
Tiếng tơ êm đềm trong ngõ

Giọng hát trinh nguyên ngời ánh sao đêm
Dìu áng mây trôi về kết bên em
Một vòng hoa mây lung linh trìu mến
Đẹp như muôn tơ óng mềm
Yêu đời em hát triền miên

Tôi đi trong mơ tìm bóng dáng yêu kiều
Mùa Thu lá rơi bên đường thật nhiều
Dư âm câu ca ngày xưa nào thấy?
Tìm đâu tiếng hát thơ ngây

Tà áo năm xưa còn mãi trong tôi
Còn thiết tha như giọng hát buông lơi
Rồi thời gian trôi Xuân qua hè tới
Mùa Thu mây bay khắp trời
Gieo niềm thương nhớ đầy vơi
Back to top
 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Thơ Tình Khiếu Long 2
Reply #308 - 17. Oct 2007 , 18:43
 
khieulong wrote on 16. Oct 2007 , 19:59:
...

Tiếng Hát Học Trò


Nhạc & Lời : Nguyễn Hiền
Tiếng Hát : Ngọc Hạ



Thuở ấy không gian chìm lắng trong mơ
Tà áo em xanh màu mắt ngây thơ
Nụ cười hồn nhiên không vương sầu nhớ
Lời ca vang bên gác nhỏ
Tiếng tơ êm đềm trong ngõ

Giọng hát trinh nguyên ngời ánh sao đêm
Dìu áng mây trôi về kết bên em
Một vòng hoa mây lung linh trìu mến
Đẹp như muôn tơ óng mềm
Yêu đời em hát triền miên

Tôi đi trong mơ tìm bóng dáng yêu kiều
Mùa Thu lá rơi bên đường thật nhiều
Dư âm câu ca ngày xưa nào thấy?
Tìm đâu tiếng hát thơ ngây

Tà áo năm xưa còn mãi trong tôi
Còn thiết tha như giọng hát buông lơi
Rồi thời gian trôi Xuân qua hè tới
Mùa Thu mây bay khắp trời
Gieo niềm thương nhớ đầy vơi


hihihi, hình ai mà Đậu xanh nhìn sao quen quá đi à nha  Huh Cheesy Grin 
Back to top
 
 
IP Logged
 
macco
Senior Member
****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 283
Re: Thơ Tình Khiếu Long 2
Reply #309 - 18. Oct 2007 , 06:31
 
HeHe He em cũng thấy giống giống ai à nha chị Đậu Xanh ơi !!!

...

THƯƠNG


Cơn mưa chiều chợt đến
Em nép vào lòng anh
Từng hạt mưa long lanh
Mưa ơi đừng tạnh nhé

Em ....thật  là  nhỏ bé
Trong vòng tay anh yêu
Giọt mưa nào liêu xiêu
Cho tim em bối  rối 

Dòng đời về muôn lối
Mình mỗi người một nơi
Vẫn thương lắm anh ơi
Lời thì thầm nhớ mãi

Nơi đầu ghềnh cuối bãi
Anh có còn thương em
Như những lần mưa đêm
Đưa  em về  xóm nhỏ

Còn đường trơn lá cỏ
Hai đứa đã nguyện cầu
Dù biển cạn sông sâu
Thề  thương nhau trọn kiếp

Chiều nay trong nuối tiếc
Mưa ngoài trời mênh mông
Giọt mưa buồn trên sông
Hãy còn thương em nhé ...


Hoa Tím Ngày Xưa

Back to top
 
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Thơ Tình Khiếu Long 2
Reply #310 - 18. Oct 2007 , 14:14
 
...

Áo Dài Đi Qua


Ngày ngày em đi học qua nhà
Áo dài trắng rợp khoảng trời xa
Hai tà mỏng mảnh theo làn gió
Và gió như về từ muôn hoa

Tà áo em dường nửa muốn bay
Theo lời phủ dụ của hàng cây
Nửa như say đắm làn hương ngọt
Quấn quít hoài theo những gót giày

Con đường như thể cánh tay đưa
Em đi về những phía em mơ
Tay ôm chiếc cặp len đầy mộng
Chầm chậm lòng như ngỏ ý chờ....


hoamimoihong
Back to top
 
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Thơ Tình Khiếu Long 2
Reply #311 - 18. Oct 2007 , 14:17
 
macco wrote on 18. Oct 2007 , 06:31:
HeHe He em cũng thấy giống giống ai à nha chị Đậu Xanh ơi !!!



Biết cái gì mà nói , đừng có xí xa xí xon cô em ơi !
Mấy hôm nay biến đi đâu mà không thấy bóng dáng tăm hơi vậy nè !
Có phải đang học bơi rồi sau đó học lặn đó phải không ?  Grin Grin Grin
Back to top
 
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Thơ Tình Khiếu Long 2
Reply #312 - 18. Oct 2007 , 14:40
 

...

XƯA EM ÁO TRẮNG


Xưa em áo trắng qua cầu
Để tình anh phải chìm sâu trong đời
Anh về ngày tháng rã rời
Bâng khuâng nhặt trái sầu rơi lạnh lùng

Xưa em áo trắng vô cùng
Những chiều tan học mình chung lối về
Em đi quên cả câu thề
Bỏ anh tình thuở đam mê yêu người

Xưa em áo trắng môi cười
Đã thành kỷ niệm mấy mươi năm tình
Mưa bay trên ngọn trúc đình
Anh ngơ ngẩn nỗi linh đinh ngậm ngùi

Quên em vào giấc ngủ vùi
Ngoài kia đời vẫn cuộc vui chưa tàn
Xưa em áo trắng ngỡ ngàng
Nồng cay mắt buổi sang ngang phụ tình


Khieu Long


Back to top
« Last Edit: 18. Oct 2007 , 14:41 by khieulong »  
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Thơ Tình Khiếu Long 2
Reply #313 - 18. Oct 2007 , 17:21
 


...

NỖI BUỒN MÙA THU


phạmtínanninh



Có lẽ những chiếc lá mùa thu đã nhuộm vàng phần lớn thi ca nhân lọai. Và dường như nếu không có mùa thu thì những cuộc tình sẽ không còn lãng mạn, thế gian này sẽ không có mặt của thi nhân. Ông Văn Cao đã khởi đầu sự nghiệp của mình bằng “Buồn Tàn Thu” để rồi cuộc đời của người nghệ sĩ tài hoa này cũng tàn theo Giai Phẩm Mùa Thu (trong Nhân Văn Giai Phẩm). Ông mất đi trong cảnh khôn cùng để lại cho đời một kho tàng âm nhạc quí giá, cùng sự thương tiếc ngậm ngùi và bao điều suy ngẫm. “Cây đại thụ” Phạm Duy phỏng theo một bài thơ Tây, phổ bản “Mùa Thu Chết”, để rồi tên tuổi cũng đã chết theo mùa thu ở cái “thị trấn giữa đàng” bên tận xứ Cali, bởi cái tính kênh kiệu và tấm lòng phản trắc, chỉ để lại cho những người từng hâm mộ ông sự chua xót, bẽ bàng. Ở Việt nam ta, nếu “con nai vàng ngơ ngác đạp trên lá vàng khô” đã làm nên Lưu Trọng Lư, thì bên Tây “Les Feuilles Mortes” đã khắc sâu tên tuổi Jacques Prévert trong lòng những người mê thơ, yêu nhạc.

Riêng cái thằng vừa nhà quê vừa ít chữ như tôi dĩ nhiên không thể nào làm nỗi một câu thơ và cũng chẳng mò ra được một nốt nhạc, vậy mà tâm hồn lại rất dễ bị đắm chìm trong những lời thơ tiếng nhạc - đặc biệt có Mùa Thu trong đó. Nhưng trong tất cả những tác phẩm có bóng dáng Mùa Thu trên thế gian này, cái bài làm tôi xúc động nhất, thuộc lòng từ thời tấm bé, không phải là thơ, là nhạc, của ta hay tây, mà lại là một bài văn xuôi rất …học trò của ông Thanh Tịnh.

“Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm hoang mang của buổi tựu trường. Tôi quên thế nào được……….
Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp…….”

Không biết ngày ấy ông Thanh Tịnh ở tận nơi đâu, mà sao cái cảnh ngày đầu tiên ông đi học giống tôi như đúc. Tôi cũng được mẹ nắm tay dẫn đi trên con đường làng Phú Hội, cũng vào một buổi sáng có (một chút) sương thu và gió lạnh.

Một năm sau mẹ tôi qua đời, bỏ lại tôi một mình đi trên con đường dài và hẹp đó với bóng dáng yêu dấu của bà. Rồi cũng một năm sau nữa, cha tôi đang dạy học ở trường Pháp Việt thì bị Việt Minh bắt đưa ra Liên Khu Năm làm “công tác xóa nạn mù chữ”. Tôi trở thành thằng bé mồ côi, phải về ở với ông bà nội. Mỗi ngày tôi vẫn đi trên con đường làng ấy, nhưng bây giờ tôi đến trường cùng một đám anh em bà con trạc tuổi. Sau này, trong đám học trò dưới mái trường làng ngày ấy có vài thằng lên núi đi làm... kách mệnh, có đứa sớm thành liệt sĩ; nhiều đứa làm quan làm lính cộng hòa, cũng có lắm thằng đuợc Tổ Quốc Ghi Ơn; đám còn lại là nông dân năm tháng soi mặt với ruộng đồng, nhưng cũng có thằng trở thành giáo sư, bác sĩ, lấy vợ rồi đóng đô luôn ở chốn thị thành, chỉ lâu lâu dắt díu nhau về thăm làng cũ.

Vậy mà cái tình đồng môn của thời thơ ấu đó lại keo sơn gắn bó đến không ngờ. Mấy ông nông dân có con cháu đi lính, được mấy ông bạn nhà binh nhận về đơn vị chở che, xuống thành phố đi học có mấy ông bạn thầy giáo hướng dẫn lo trường lo lớp, nơi ăn chốn ở; đau bệnh thì có mấy thằng bác sĩ chăm sóc thuốc men, xin vào nhà thuơng miễn phí. Mấy thằng làm quan lâu lâu về quê chở cả đám nông dân ra thành phố tập tễnh ăn chơi cho biết cái sự đời. Quân với dân còn hơn cả cá với nước.

Rồi đùng một cái, tháng 4/75, bão tố bất ngờ ập xuống, kéo theo cơn lốc đổi đời bi thảm: Mấy ông bạn trên núi nghênh ngang về nắm chính quyền, mấy ông nông dân vốn bao năm an nhàn với đồng áng bây giờ lại được mấy ông bạn chính quyền ưu ái lấy hết ruộng đất đưa vào hợp tác xã, giúp những thằng bạn cũ sớm trở thành vô sản, hầu cùng nhau “tiến nhanh tiến mạnh tiến vững chắc” lên thế giới đại đồng (!). Mấy ông lính, ông thầy, ông bác sĩ tự dưng trở thành “những con nai vàng ngơ ngác”, cuốn gói về quê nương náu để đợi chờ số phận, lại được mấy ông bạn nông dân ngày trước cho gạo cho tiền, chí ít cũng đãi đằng được một chầu thịt gà rượu đế, tiễn đồng môn cũ đi vào “trường cải tạo”. Một ít vào trường sơ cấp, trung cấp trong nam, số còn lại được ưu ái ra trường cao cấp tận vùng núi rừng Việt Bắc.

Sau sáu, tám, rồi mười năm, thằng nào còn sống mang tấm thân tàn tạ ra tù, kẻ thì vượt biển, người thì đi diện HO, lưu lạc tha phương, bỏ lại sau lưng con đường quê, ngôi trường làng cũ với biết bao kỷ niệm êm đềm. Đất khách gặp nhau, chỉ còn biết vỗ vai an ủi:

Qua cơn mờ mịt binh đao
đứa còn đứa mất ba đào tang thuơng
Lạc loài trên chính quê hương
thôi thì gió cuốn mười phương cũng đành

Định cư xong, lo góp tiền gom bạc gởi về cứu đói mấy ông bạn nông dân, bây giờ đã bạc cả mái đầu mà còn trắng cả đôi tay. Còn mấy ông bỏ trường lên núi hồi còn son trẻ bây giờ phục viên về nằm nghỉ mát, mỗi ngày uống trà ngắm mấy cái “bằng khen”, mấy cái huy chương “dũng sĩ” treo tòn ten trên vách mà ngẫm nghĩ con đường cách mệnh đã bỏ gần cả một đời theo đuổi mà sao cái làng quê của mình vẫn cứ xác xơ và những bạn bè ấu thơ giờ thì đã chết hoặc điêu linh tan tác.

Rồi cũng vào một mùa thu, từ đất khách tôi về lại quê hương. “Mùa thu năm ấy tôi ra đi, mùa thu này nữa tôi..trở về”. Khoảng cách giữa hai mùa thu... vậy mà cũng đã hai mươi năm. Tôi về để tìm lại ngôi mộ của cha tôi được mấy người bạn tù chôn cất sơ sài trên núi bên ngoài trại cải tạo Đá Bàn. Ông đã chết sau hơn một năm bị giam trong trại tù này, cũng vào một ngày cuối thu ảm đạm. Tôi nhờ người cải táng, đưa ông về nằm bên cạnh mẹ tôi và ông bà nội trong nghĩa trang gia tộc.

Tôi đi một vòng thăm lại làng xưa. Cái làng Phú Hội của tôi một thời đông vui giàu có như cái tên gọi, bây giờ sao trở nên vắng vẻ điêu tàn. Đám bạn bè cũ bây giờ chẳng còn mấy đứa, thằng chết, kẻ ra đi, gởi thân khắp bốn phương trời. Hôm nay, tôi lại đi trên con đường làng cũ, vẫn con đường dài và hẹp mà ngày xưa mẹ tôi âu yếm dắt tay tôi tới lớp. Hôm nay cũng có nhiều sương thu và gió lạnh, tôi đi một mình trơ trọi, chỉ còn đâu đây bóng dáng, tiếng nói tiếng cười của đám bè bạn ngày xưa rì rào trong gió. Tôi chợt nhớ tới bài thơ của một ông bạn già thân thiết:

Tôi về đứng trước ngôi trường cũ
nhìn xuống làng xưa chạnh nỗi niềm
nhấp nhô những mái nhà rêu phủ
thương hải tang điền mấy biến thiên
Tôi về xuôi một dòng sông chảy
con nước vô tình lặng lẽ trôi
hiểu nghĩa cuộc đời đành không thể
hai lần tắm ở một dòng thôi
… Tôi về - có phải sông về biển
sao nghe từng con sóng não nề
như thể bây giờ là cổ tích
tôi về - chỉ gặp lại mình... tôi

Bây giờ nhờ tiền tài trợ của mấy ông tư bản, nên ngôi trường vừa được xây cất lại khang trang. Có lẽ học sinh cũng vừa mới tựu trường, nên cờ xí khẩu hiệu còn đỏ cả sân trường. Cái trường mang tên làng Phú Hội ngày xưa bây giờ đã được đổi tên thành “Trường PTCS Lê văn Tám”. Nhìn các em bé sắp hàng vào lớp mà lòng tôi cứ bâng khuâng. Không phải vì vừa mới tìm lại được bóng dáng của mình ngày trước, mà vì thấy thương và tội nghiệp cho các cháu học trò. Không biết mỗi ngày phải học thuộc lòng những bài “thơ trong tù”của bác, thơ “Khóc ông Lê Nin” của nhà thơ lớn Tố Hữu, có bao nhiêu em đã “từ ấy trong tôi bừng nắng hạ, mặt trời chân lý chói qua tim”(thơ T.H), và liệu các em có còn nhớ đuợc cái bài văn xuôi “hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc…” hồn nhiên và dễ thương của ông Thanh Tịnh mà thế hệ cha ông ai cũng nằm lòng? Các em có xót xa khi biết trường của các em mang tên “anh hùng Lê văn Tám” mà các em được dạy như là một tấm gương, lại là một người không hề có thật, mà chỉ là nhân vật trong phim truyện của đạo diễn Phan Vũ (xem Báo Thế Giới – Hà Nội số 39 (154) ngày 27.09.04 trang 22-23, website Talawas ngày 11.10.04 / Quang Hùng, đài BBC chương trình ngày 15.10.04)

Rồi mới đây bà hiệu trưởng Trần Thanh Vân đầy quyền uy (dưới những ô dù) kéo theo một nhóm thầy cô vây cánh của trường chuyên Lê Quí Đôn nào đó ở “thành phố mang tên bác” thản nhiên lấy tiền đô la, làm hồ sơ ma nhận cả một đám học trò dốt nát, con cháu của những đại gia và các ngài quan lớn (trong đó có con trai của đồng chí chánh thanh tra sở giáo dục thành phố) vào ngôi trường chuyên một thời có tiếng.

Tội nghiệp, chẳng lẽ mới lớn lên, các em đã phải học những điều gian dối, và tương lai các em sẽ ra sao với một nền giáo dục và văn hóa “phong bì”?

Cũng may mà các em còn bé và ở tận một vùng quê, nên không biết nhiều về đạo đức của các nhà “mô phạm”, những “nhất tự vi sư bán tự vi sư” một thời được dân chúng trải chiếu hoa mời ngồi dưới mái đình làng.

Ngoài Hà Nội, có lẽ vì thành phố thủ đô trử tình với mùa thu và hương hoa sửa, nên ông thầy già trưởng khoa Đỗ Tư Đông “khả kính” ở trường Cao đẳng Truyền Thanh Truyền Hình nhà nước “lấy điểm gạ tình” một số nữ sinh viên. Thầy chỉ cho điểm cao khi nào trò hoàn thành nhiệm vụ “trả bài” cho thầy trong khách sạn!

Dưới cái tỉnh Bình Phước mới toanh, nên thầy Lê Hoàng Sang, hiệu trưởng trường Lê văn Tám (lại Lê Văn Tám!) cũng vừa làm một điều vô cùng tân tiến: bắt các cô giáo chưa chồng phải uống rượu cùng các quan lớn địa phương, bất kể trưa chiều hay trước giờ lên lớp. Nếu lỡ gọi các quan già bằng “chú” mà không phải bằng “anh” thì bị thầy hiệu trưởng nạt nộ đòi kỷ luật.

Mới đây trên đài BBC, ông Tạ Phong Tần, cán bộ sở thuơng Mại Du Lịch Bạc Liêu, sau một khóa được đào tạo tại chức, đã công khai tuyên bố: “Không ít tiến sĩ, thạc sĩ là những người biết diễn đạt những điều đơn giản trở thành khó hiểu hoặc không ai hiểu nỗi.” (nguyên văn)

Cầu mong cho các em học trò nhỏ ở quê tôi không nghe được mấy cái tin “vui” này đăng đầy trên báo mỗi ngày, để còn thấy mùa thu trên quê nghèo vần còn một chút thơ mộng dễ thương.

Trước khi rời khỏi quê hương, tôi ghé lên thành phố thăm thằng bạn học cũ, trước tháng 4/75 là một giáo sư toán-lý-hóa nổi tiếng của một trường trung học lớn. Bây giờ ngồi bán thuốc lá ở vỉa hè. Con cái nó cũng đã nghỉ học từ lâu để lăn vào cuộc sống, nên mấy cái bằng cử nhân toán từ cái thời 63-64 chỉ còn cùng để... gói thuốc lá. Bỗng dưng tôi nhớ tới bài thơ của một ông nhà thơ nào đó trong nước mà lòng thấy ngậm ngùi.

“Thầy có nhớ con không...?”
Tôi giật mình nhận ra người đàn ông áo quần nhếch nhác
người đàn ông gầy gò ngồi sau tủ thuốc ven đường.
“Thầy còn nhớ con không...?”
Câu lặp lại rụt rè rơi vào im lặng
hoa phượng tháng Năm rơi đầy vỉa hè
rụng xuống trên vai người thầy học cũ
“không... xin lỗi.. ông lầm...
Tôi chưa từng dạy học
Xin thối lại ông tiền thuốc... cám ơn!”
Cuộc sống cho ta nhiều quên, nhớ, vui, buồn
Thầy học cũ mười năm không lầm được
Thầy học cũ ngồi kia giấu mình sau tủ thuốc
giấu mình sau hoa phượng rụng buồn tênh.
Con biết nói gì hơn, đứa học trò tôn sư
người Thầy cũ lại chối từ kỷ niệm,
chối từ những bài giảng dạy con người đứng thẳng,
biết yêu anh em - đất nước - xóm giềng.
Đứa học trò vào đời với trăm nghìn giông bão,
Bài học ngày xưa vẫn nhớ mãi không quên.
Bên hè phố im lìm,
vành nón sụp che mắt nhìn mỏi mệt.
Câu phủ nhận phải vì câu áo rách
trước đứa học trò quần áo bảnh bao?
Tôi ngẩn ngơ đi giữa phố xá ồn ào,
những đứa trẻ con tan trường đuổi nhau trên phố.
Mười năm nữa đứa nào trong số đó,
sẽ gặp thầy mình như tôi gặp hôm nay?

Ngày rời khỏi quê hương, ngồi trên máy bay nhìn xuống, mùa thu Sài gòn không có lá vàng rơi, cũng không có con nai vàng nào ngơ ngác, mà sao tôi thấy như vàng cả không gian, ảm đạm cả đất trời. Tôi bỗng ngộ ra một điều ngộ nghĩnh: Đâu phải chỉ có mấy ông nhà thơ, mấy ông nhạc sĩ mới nhuộm buồn được mùa Thu, mà có những “đỉnh cao” đang ngự trị trên quê hương tôi, dù chẳng có một chút xíu tâm hồn nào, có khi không có cả quả tim, cũng có thể làm cho mùa thu quê tôi... buồn chết được.

phạmtínanninh


Back to top
 
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Thơ Tình Khiếu Long 2
Reply #314 - 18. Oct 2007 , 17:26
 
...

HẠT MƯA BUỒN


Tiếng Hát : Quang Dũng
Nhạc và Lời Diệu Hương


Ôi hạt mưa, mưa cho ta gợi nhớ
Một thuỡ nao yên bình có em bên đời.
Một mình hôm nay chân qua phố
Buồn đếm những hat.. mưa rơi mưa rơi.

Có nhiều khi trong cơn mê ta thấy
Hình bóng em quay lại, thiết tha ân cần.
Một ngày con tim ta thức giấc, tim thoáng hương nồng.
Em đã về nơi đâu?

Người lữ khách đêm khuya, mơ hồ nghe tiếng mưa.
Vòng tay âm bao năm xưa, đâu giờ xa khuất mờ.
Đêm nay..hạt mưa nghe buốt gía hồn ai..

Ôi hạt mưa, mưa đôi khi là tiếng cười nói vui rộn ràng
Lúc ta bên người. Một lần thương yêu xa khuất lối.
Còn đây nỗi buồn. Ôi những hạt mưa tuôn 


Back to top
 
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 19 20 21 22 23 ... 33
Send Topic In ra