Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Chợ Chiều  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 74 75 76 77 78 ... 93
Send Topic In ra
Chợ Chiều (Read 100900 times)
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #1125 - 08. Feb 2015 , 10:57
 
...


Khi thức dậy, không thấy tôi, mình đừng khóc...



Ông cụ quay sang nhìn người bạn già đi bên cạnh mình, ông mỉm cười:

- Bà này, mỗi buổi sáng, dậy sớm, đi tập thể dục, nghe chim hót, ngắm mặt trời lên, có bà bên cạnh, với tôi cứ như là đã chờ đợi từ lâu lắm rồi.

- Thì ông công tác xa, lại được giữ lại làm cố vấn, tôi ở xa ông cũng quen rồi. Có khi bây giờ ông về, tôi lại chưa quen ấy chứ!

- Cái bà này, tôi kể cả là ở xa, nhưng khi ở bên bà, tôi có thấy lạ gì đâu? Tôi vẫn thấy lòng mình thanh thản lắm.
Thì giờ già rồi, chỉ mong thanh thản thôi.

Ngày nào họ cũng cùng nhau đi như thế. Dưới con mắt ngưỡng mộ của cả người trẻ và người già. Người trẻ nhìn ông bà mà ước: Ước gì già mình cũng được như thế. Người già thì ghen tỵ vì có người còn có người bạn đồng hành, có người thì không. Nhưng nhiều khi già rồi, lại trái tính, trái nết, mấy ai mà được tình cảm như hai ông bà. Tình già vẫn còn vương, nhất là cụ ông, cũng xấp xỉ bẩy mươi tuổi nhưng vẫn phong độ nhanh nhẹn lắm. Đúng là quân nhân có khác. Được rèn luyện qua gian khổ nên mới được như vậy. Còn cụ bà có vẻ yếu đuối hơn, lưng bà cũng đã không còn thẳng nữa, nhưng khuôn mặt phúc hậu khi nào cũng lấp lánh ánh cười.

***

Ông kéo ghế cho bà ngồi xuống bên cạnh, còn mình thì ngồi chiếc ghế gỗ nhỏ, ông chăm chú nhìn nồi cháo đang sôi, lát lại lấy cái giá ngoáy cho cháo đỡ bị dính dưới đáy nồi. Bà bảo để bà làm cho, nhưng ông nhất định không chịu, ông cười:

Bao nhiêu năm, chỉ toàn bà nấu cháo cho các con tôi, cho bố mẹ tôi, bây giờ, tôi có nấu cho bà ăn tới hết đời cũng chưa thỏa lòng mà!

Bà nhìn ông, đôi mắt nâu đã nhạt màu vì thời gian ngân ngấn nước, mấy sợi tóc bạc trắng của bà phất phơ trước mặt. Bà vén mấy sợ tóc cho gọn rồi nhìn ông:

- Thứ tôi nuối tiếc duy nhất là khi còn trẻ chúng ta không được sống gần nhau. Ông là một người đàn ông dịu dàng. Nhưng bây giờ, ông về rồi. Với tôi thế là đủ!

Ông nhìn bà, ánh mắt lấp lánh niềm vui, và ngập tràn yêu mến. Đúng là khi già, người ta mới cần người làm bầu làm bạn, có người sớm tối bên nhau, câu chuyện câu trò thì cùng nhau ăn bát cháo trắng cũng ấm lòng biết mấy.

Bà nhìn giàn mướp trổ đầy hoa vàng, những con ong mật từ đâu kéo về bay vo vo trước hiên nhà. Ánh nắng buổi sáng chưa gắt, chút gió mát từ ngoài sống thổi lại khiến không khí thoáng dịu vô cùng. Bà nhắc ông:

- Thằng cả nó bảo hôm nay nó cũng nghỉ phép đưa cả vợ con nó về đấy. Ông tính mua cái gì về làm cơm bây giờ?

- Ôi dào, bà kệ chúng nó, nó về khắc biết mua gì mà ăn. Bà chăm nó mấy chục năm, phải để nó chăm lại bà chứ?

- Nhưng mà chúng nó về đây, biết cái gì mà mua.

Ông nhìn bà, ánh mắt cười vẫn không đổi.

- Thì mua được cái gì, ăn cái đó!

Bà cũng cười nhìn ông:

- Vậy thì nghe ông!

Rồi như sực nhớ ra điều gì, bà bảo ông:

-​ ​Quên mất, nhà mình có gà đấy, việc gì phải mua cái gì nữa.

- Chuyện đó cứ để đấy, tôi với bà ăn cháo đã.

Ông bưng hai bát cháo để lên chiếc bàn nhỏ ở góc sân, hai ông bà ngồi ăn cháo và nói chuyện gì đó rất vui, khiến bà cứ nhìn ông rồi tủm tỉm cười hoài. Những nếp nhăn trên mặt cứ xô vào rồi lai dãn ra, như dấu bước của thời gian, cứ im lìm, lặng lẽ nhưng không thể xóa nhòa.

***

Khi còn trẻ, hai ông bà cùng mệnh kim, nên người ta nói, ở với nhau rất hay va chạm. Bà là người phụ nữ thông minh, lại chịu thương chịu khó, nhưng cũng khá bướng bỉnh, nên khi nào ông cũng là người nhường nhịn bà.

Ông cười:

- Thua ai mới sợ, chứ thua vợ là đương nhiên! Này nhé: Tôi làm sao mà đẻ được cho bà được hai đứa con vừa ngoan ngoãn như bà, làm sao mà một lúc chăm cả bốn đứa trẻ (ý ông nói là cả bố mẹ chồng, các cụ xưa chả có câu: Một già một trẻ bằng nhau là gì)… Ngoài ra, bà biết sửa điện, biết tháo lắp các đồ điện trong nhà bị hỏng, bà biết nấu những món ăn ngon mà chỉ về nhà ông mới được ăn …

Nói chung là vì bà vĩ đại như thế, nên ông thua là cái chắc. Có lẽ suốt cuộc đời bà, chưa khi nào phải cãi nhau với ông. Nói ra thì chẳng ai có thể tin. Bà biết vì ông lúc nào cũng thương và trọng bà.

Trong thâm tâm bà cũng vậy, khi còn trẻ, lấy ông vì yêu ông, và cho tới tận bây giờ, tình cảm đó vẫn không thay đổi. Ngày ấy trẻ, những lần ông về buổi tối khi nào hai ông bà cũng nằm tâm sự tới khuya, có lần bà ôm ông nói:

- Sau này chúng mình già, anh không được chết trước em, em không muốn mình sống cô đơn một mình. Em đã sống cô đơn một mình nhiều rồi, nay mai anh về, em không muốn mình lại phải một lần nữa sống như thế. Vì vậy, nhất định anh phải sống lâu hơn em đấy! Em sẽ rất sợ nếu một sáng nào đó em tỉnh dậy và chỉ còn lại một mình. Em sẽ khóc đến hết nước mắt! Em không muốn sống cô đơn không có anh lần hai. Anh nhớ đấy nha!

Từ đó, bà thấy ông ít uống rượu hơn, nghe nói, ông còn bỏ cả thuốc lá mặc dù ông nghiện nặng. Không phải vì ông muốn sống lâu hơn bà, mà vì ông muốn, khi về già, ông phải khỏe mạnh hơn bà để có thể chăm sóc bà, và cũng có thể, để sống bên bà tới cùng thì thôi. Ông cũng sợ phải sống một mình, nhưng ông sợ bà phải sống một mình hơn. Nhưng nỗi niềm ấy, ông không nói cho bà biết. Đàn ông thường là thế. Yêu ai yêu hơn cả tính mạng của mình, nhưng vẫn cứ lặng lẽ mình mình biết, mình mình hay.

***

Từ ngày có ông về nhà, bà vui vẻ lên nhiều, sức khỏe cũng tốt hơn, bệnh huyết áp thấp của bà cũng đỡ hơn nhiều. Sáng nào ông cũng dậy sớm hơn, đánh thức bà và họ lại nắm tay nhau đi tập thể dục. Vậy mà đột nhiên mấy hôm nay, khi nào bà tỉnh dậy cũng chỉ thấy có một mình trên giường, ông thức từ khi nào? Ông đã đi tập thể dục một mình sao? Bà thầm nghĩ: Cái ông này, làm gì cũng được vài bữa (Thật ra cái vài bữa bà nói ấy cũng đã hơn ba năm rồi).

Bà dậy, mặc thêm cái áo len, trời sang thu nên buổi sáng hơi lạnh. Bà thấy ông từ đằng xa, tay xách tùi đồ ăn sáng, khuôn mặt có vẻ đăm chiêu. Nhưng vừa nhìn thấy bà, ông lại mỉm cười ngay được. Bà nhìn ông, người đàn ông cao lớn, đẹp trai ngày nào, rồi cũng thành một ông già, thời gian trôi cứ ngỡ mới là hôm qua, nhưng thời gian cũng thật khắc nghiệt với con người và với cả tình yêu.

Thấy vẻ mặt suy tư của bà, ông cười:

- Bà lại đang nghĩ gì thế?

- Tôi chỉ nghĩ không biết ông đi đâu?

Ông cười:

- Tôi đi mua bánh khúc của bà Dần đấy. Món này bà thích nhất mà. Gớm, bà bà ấy làm bánh khúc cỡ cũng ba bốn chục năm rồi ấy nhỉ?

- Bánh khúc của bà ấy, thì chẳng ai làm ngon được bằng ông ạ. Từ ngày hai đứa con nhà mình mới hai ba tuổi, đã ăn bánh của bà ấy rồi. Mà ăn bánh khúc của bà ấy, thì đi ăn ở đâu cũng không thấy ngon nữa.
​ ​
Nhưng vừa rồi bà ấy bảo, bà ấy bán nốt tuần này thôi. Bà ấy thấy mệt rồi.

Bà thở dài, nhìn ông:

- Thì chúng ta già cả rồi mà. Ông nhìn xem, cây mít này tôi trồng khi thằng Hải mới được mấy tuổi, vậy mà năm nay nó cũng đã cằn cỗi rồi! Có ra được quả nào nữa đâu!
​ ​
Cứ để nó đấy làm kỹ niệm bà ạ!.

- Nhưng sao dạo này không thấy ông dậy đánh thức tôi dậy cùng thế?

​ Ông nhìn xa xa, rồi quay lại nhìn bà, ánh mắt vẫn âu yếm như thế:

- Tôi thấy bà ngủ ngon quá, nên không đánh thức bà dậy làm gì.

- Lần sau, ông cứ đánh thức tôi dậy đi cùng ông!

Ông biết tâm tình của bà. Ông đưa tay nắm lấy tay bà bảo:

- Thôi tôi với bà về ăn bánh khúc thôi!

***

Nhưng tất cả những buổi sáng sau nữa, ông vẫn không đánh thức bà. Khi nào tỉnh dậy trên giường, bà cũng chỉ thấy có một mình. Lúc đầu bà có chút hốt hoảng, nhưng sau vài buổi sáng, bà biết, ông không đi đâu xa, ông chỉ đang ngồi ở ngoài sân hoặc lại đi lại mua đồ ăn sáng, nên bà vẫn thấy an lòng. Bà chỉ thấy thắc mắc, dạo này nhiều lúc vắng bà, là ông lại trâm ngâm đến lạ. Có lần bà về rồi, nhưng ông không biết, khuôn mặt ông nặng trĩu suy tư. Chợt bà thấy lòng mình có chút bất an.

Ông đang ngồi nấu cháo bên chiếc bếp than nhỏ quen thuộc ở góc sân. Nhưng nối cháo đã trào cả ra ngoài mà ông không biết. Bà cầm chiếc áo khoác lên người ông rồi mở vung nồi cháo cho đỡ trào. Giọng bà vẫn dịu dàng như mọi khi:

- Buổi sáng cuối thu rồi, trời sắp chuyển lạnh đấy ông ạ. Mà dạo này, tôi thấy ông gầy đi!

Ông đưa mắt nhìn bà, miệng nở một nụ cười:

- Bà yên tâm, tôi ốm sao được!

- Nhưng dạo này, tôi thấy ông cứ suy nghĩ đi đâu ấy!

- Tôi thì nghĩ đi đâu được ngoài bà!

***

Mấy tháng sau, người ta không còn thấy hình ảnh hai vợ chồng già dắt tay nhau đi dạo nữa. Mà chỉ thấy có một mình bà cụ đi vào mỗi buổi sáng. Khuôn mặt bà không còn rạng rỡ như ngày nào. Đôi mắt dường như mờ đục hơn, như được phủ mờ bởi một lớp sương mỏng. Bà đi quanh một vòng rồi lặng lẽ về nhà, nấu cháo, múc hai bát và đặt trên bàn. Bà ăn cháo và ánh mắt bà lại lấp lánh ánh cười.

Một năm sau, đúng ngày ông mất, bà cũng ra đi. Khi con gái dọn dẹp đồ đạc của cha mẹ mới phát hiện ra lá thư của ông viết cho bà, nét chữ run run nhòe ướt, không biết vì nước mắt của ông khi viết hay của bà mỗi khi đọc, cô chỉ thấy những nếp gấp gần như bị rách ra:

Mình à!

Tôi muốn được sống lâu hơn mình để có thể nấu cháo cho mình ăn mỗi sáng, đánh thức mình dậy mỗi sáng và để mình không phải sống cô đơn một mình những năm tuổi già. Khi trẻ, tôi đã để mình sống cô đơn như vậy. Tôi muốn bù đắp lại cho mình.

Những ngày tháng
​​
này, là những tháng ngày hạnh phúc nhất đời tôi. Khi được sống bên mình, được chăm sóc cho mình để bù đắp những tháng ngày tôi không làm tròn trách nhiệm của một người chồng. Nhưng ông trời không chiều lòng người rồi.

Tôi biết, nếu đột ngột một sáng nào đó mình tỉnh dậy và không còn thấy tôi ở bên cạnh nữa, chắc hẳn mình sẽ không chịu nổi đâu. Nên khi tôi biết tôi bị ung thư giai đoạn cuối, tôi biết tôi sẽ chẳng sống được lâu nữa. Tôi đã hết sức lo lắng bởi tôi lại thất hứa với mình rồi. Sáng nào tôi cũng tỉnh giấc trước mình và để mình lại đó. Tôi muốn mình quen cảm giác ấy đi. Để sau này khi tôi đi rồi, mình không quá hụt hẫng. Không biết mình đã quen chưa?Nhưng dù sao, khi thức dậy một sáng nào đó, không có tôi bên cạnh, mình cũng đừng khóc đấy!

Khi không có tôi bên cạnh, mình vẫn phải chăm sóc bản thân và sống vui vẻ. Nếu mình cảm thấy cô đơn quá, thì có thể về ở với thằng cả. Vợ chồng nó sẽ thay tôi chăm sóc mình.

Tôi vẫn chưa nói câu này với mình: Tôi yêu mình!

​"​**

Bức thư trên tay cô gái chữ đã nhòe gần như không đọc được nữa. Lau nước mắt, cô gái lặng lẽ đặt bức thư của bố dưới bức ảnh của mẹ trên bàn thờ. Dù không thể cùng đi với ông, nhưng cuối cùng bà cũng đã thỏa nguyện được về gần ông. Cô gái thấy tự hào về bản thân mình, vì cô được sinh ra từ chính tình yêu sâu đậm, đẹp đẽ của cha mẹ mình. Và cô tin, ở một nơi nào đó, chắc hẳn, bố cô lại sáng sáng đánh thức mẹ dậy, hai người cùng nhau thong dong đi tập thể dục mỗi sáng, trong ánh mắt mờ đục vì thời gian của họ, hạnh phúc vẫn cứ hiện lên rạng ngời hơn cả ánh bình minh!

Theo Vũ Phi
(Khampha.vn)
Back to top
« Last Edit: 08. Feb 2015 , 10:58 by khieulong »  
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #1126 - 08. Feb 2015 , 14:23
 
khieulong wrote on 03. Feb 2015 , 11:22:
...

Trưng Vương Tình Ta Bỏ Lại

https://www.youtube.com/watch?v=LopOgNustac&feature=youtu.be

Thơ : Khiếu Long
Nhạc : Mai Đằng
Tiếng Hát : Tâm Thư


Ta bỏ lại con đường mùa phượng tím
Một thưở nào chiều phố nắng theo em
Nắng dấu yêu thơm nồng lên màu áo
Màu áo em ...trắng qúa rất dịu hiền

Ta bỏ lại những ngày vào lớp học
Trang vở toàn hình bóng của em thôi
Viết thư tình dưới khung trời xanh biếc
Những thơ ngây giờ thoáng chốc qua rồi

Ta bỏ lại góc sân trường mùa hạ
Tiếng reo vui bè bạn giấc mơ đầu
Những cánh hoa ép vào trang sách nhỏ
Để mai này mình còn mãi nhớ nhau

Ta bỏ lại mối tình ta ngần ngại
Chỉ âm thầm không dám ngỏ lời yêu
Muà chia tay giã từ không trở lại
Bóng thời gian lòng nhớ mãi em nhiều


Khiếu Long



...

    TvMs cám ơn anh Shaw' KL anh Mai Đằng  và ca sỉ Tâm Thu ,đã tặng cả nhà bài thơ được phổ nhạc , thật dể thương của tuổi học trò , ngây ngô cùng các cây si...yêu mà không dám mở lời....

" Ta bỏ lại mối tình ta ngần ngại
   Chỉ âm thầm không dám ngỏ lời yêu "

   Chắc thế nào các cô học sinh LVD , cũng có 1 thời vang bóng như thế đấy , nhớ quá...

    TvMs
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #1127 - 09. Feb 2015 , 14:17
 

...

CÁNH HOA LỤC BÌNH


Nguyễn Quỳnh Mai

(Brussels, Belgium)


Gia đình Loan ở Biên Hoà, khi bắt đầu vô trung học, mẹ Loan gửi Loan lên Sài Gòn ở nhà người cô để theo học Trường Trung Học Gia Long. Cho mãi tới năm đệ tam, tình cờ Loan ngồi cạnh bên tôi trong lớp học, nên chúng tôi mới quen nhau và dần dần hai đứa tôi đã trở thành đôi bạn thân từ đó.
       
Loan thường tới nhà tôi học chung, tánh Loan vui vẻ, dịu hiền nên mẹ tôi cũng thương Loan lắm. Vào những ngày nghỉ học, Loan thường tới xin phép mẹ cho tôi cùng về Biên Hoà ở chơi với gia đình Loan vài ngày.
         
Lần đầu tiên về chơi Biên Hoà, tôi đã thích mê khu vườn phía sau nhà Loan. Vườn không to lắm, bóng mát xanh um, cây trái xum xuê, coi thật là vui mắt. Bà nội Loan đã ngoài tám mươi nhưng vẫn còn minh mẫn. Mỗi lần tôi về chơi nội vui lắm và thường hay thủ thỉ nói chuyện với tôi. Loan có em trai còn học tiểu học, và người anh trai lớn của Loan, anh Lâm, đang học năm chót trung học. Ba má Loan có cửa hàng ngoài chợ, nên hầu như vắng mặt suốt ngày.
         
Những ngày theo Loan về Biên Hoà là những ngày thần tiên đối với tôi. Mỗi khi về Biên Hoà chơi, anh Lâm thường đưa hai đứa tôi đi rong chơi cùng khắp Biên Hoà, thưởng thức những món ăn ngon, lạ miệng nổi tiếng của Biên Hoà, và lâu lâu anh Lâm còn bày thêm trò chơi hào hứng để muốn làm vui lòng chúng tôi, mướn chiếc thuyền nhỏ để đưa chúng tôi đi dạo mát trên sông nước Đồng Nai.

***
Nhà Loan khá rộng rãi và xinh xắn. Gian giữa nhà là nơi đặt bàn thờ tổ tiên, trên bàn thờ lúc nào cũng có một nải chuối chín vàng cùng dĩa trái cây tươi, một bình hoa huệ và cây đèn dầu với ngọn lửa nhỏ xíu hình như không bao giờ tắt. Phía trái là căn phòng nhỏ của bà nội Loan, nhưng bà nội Loan hầu như suốt ngày đi ra đi vào, ngồi trên cái giường nhỏ trải chiếu hoa đặt bên phía trái bàn thờ, và đêm về nội cũng ngủ luôn trên đó.

Những lần về chơi, nội thường hay kêu tôi ngồi kế bên để kể cho nội nghe chuyện Sài Gòn, và nội cũng tỉ tê kể cho tôi nghe chuyện đời thăng trầm của nội, vì vậy mà bà nội Loan rất thương tôi, nội nói với tôi:

- Chi nè, nội thương con lắm, nội muốn con kêu nội là nội như con Loan vậy đó, con có chịu không?

Tôi ôm vai nội và nói:

- Dạ con chịu nội à, con cũng thương nội lắm…

Có lần tôi hỏi nội:

- Nội ơi, sao ban đêm nội không ngủ trong phòng cho ấm hả nội?

Nội nhướng đôi mắt đã mờ nhìn lên bàn thờ có hình ông nội một hồi rồi mới chậm rãi trả lời:

- Nội thích nằm ở đây, đêm khuya có thức giậy, nội có cảm tưởng như có ông nội ở gần bên con à …

Mỗi lần Chi theo Loan về Biên Hoà, bao giờ nội cũng nói anh Lâm lo để dành cơm trưa cho hai đứa. Lần nào cũng vậy, vừa về tới nhà, Chi chỉ kịp chạy a vào chào nội, biếu nội một ít trầu cau, nải chuối, hỏi thăm nội vài ba câu là nội đã hối thúc Loan và Chi đi rửa mặt cho mát và xuống bếp ăn cơm kẻo đói bụng.

Bữa cơm thường chỉ có một tô canh chua và một dĩa tép rang mà sao lúc đó tôi ăn ngon miệng quá chừng. Mấy lúc đầu anh Lâm còn e dè, nhưng sau vài lần về chơi, anh đã tự nhiên hơn và bắt đầu đùa dỡn với tụi tôi. Thấy tôi ăn ngon miệng và chan canh xì xụp, anh làm bộ nhìn ra vườn nói bâng quơ:

- Con gái mà ăn nhanh như vậy ai mà dám … rước !!!

Loan biết anh chọc tôi cho vui nên chỉ nhìn tôi cười, tôi lườm anh:

- Chỉ tối ngày lo chọc em không hà… kỳ tới về, em sẽ ghé chợ mua xôi bắp ăn cho anh hết nói.

Anh quay lại nhìn tôi cười ha hả và còn nói theo:

- Vậy thì Chi nhớ mua cho anh thêm một gói nữa nhe …

Cả ba đứa cùng cười vui vẻ.

Sau khi ăn, tôi thường lên chuyện trò với nội một chút cho nội vui, tóc nội đã thưa và bạc trắng như bông bưởi. Tôi chải tóc và thắt hai cái bím xinh xinh cho nội, nội thích lắm, lim dim đôi mắt… rồi bỗng nhiên nội nói với tôi:

- Chi nè, mai mốt con về làm dâu nhà này con có chịu không?

Lúc đó anh Lâm đang ngồi trên cái lan can bằng gỗ trước hiên nhà, tôi mắc cở liếc nhìn anh, thì thấy anh cũng vừa quay lại nhìn tôi và miệng thì lại tủm tỉm cười. Tôi cúi đầu lặng thinh, nội lại lập lại câu hỏi thêm lần nữa. Tôi lí nhí trả lời:

- Dạ con không biết, con còn đi học mà nội…

***

Những ngày tháng vô tư trôi qua thật mau, cuối năm đó Loan và tôi lên đệ nhị, còn anh Lâm sửa soạn đi vào quân ngũ. Trước ngày anh đi, tôi có lên Biên Hoà ở chơi vài ngày để tiễn anh.
       
Đã từ lâu tuy anh chưa bao giờ nói tiếng yêu tôi, nhưng qua ánh mắt, qua cử chỉ chăm sóc dịu dàng và kín đáo, tôi cũng cảm nhận được phần nào. Nghe tin anh sắp rời xa nhà để dấn thân vào đời lính chiến, bỗng dưng tôi thấy buồn làm sao, về Biên Hoà mà không có anh, chắc lòng tôi sẽ cảm thấy buồn và trống vắng vì thiếu hình bóng ai …         

Buổi chiều hôm đó, đang chuyện trò với Loan dưới gốc bưởi ngoài vườn, anh Lâm từ trong nhà đi ra, lại gần ngồi kề bên tôi và nói:

- Sáng mai anh đi rồi, Chi đi dạo với anh một chút được không?

Tôi nhìn anh nhẹ gật đầu…

***

Chúng tôi ra bờ sông thả bộ theo ven bờ, trời không nắng lắm, gió nhè nhẹ từ sông thổi lên nghe phảng phất mùi hương ngọt ngào của sông nước Đồng Nai. Tới một chỗ có cây to mọc sát bờ, lá cây xum xuê cho một vùng bóng mát xung quanh gốc, anh Lâm nói :

- Đi bộ nãy giờ chắc Chi mệt rồi, em ngồi xuống đây nghỉ mệt chút đi.

Anh ngồi ghé xuống phía sau tôi, tôi nghe hơi thở của anh ấm nồng một bên má, anh luồn mấy ngón tay đùa tóc tôi và nói:

- Mai anh đi rồi, Chi đừng buồn nghe, anh muốn em lâu lâu về thăm nội, nội thương em lắm em biết không ?

Tôi gật đầu nhìn ra sông, buồn buồn:

- Em biết, nhưng anh đi rồi chắc em sẽ ít về; hơn nữa, năm tới em sẽ phải lo học thi anh à.

Anh vẫn tiếp tục đùa mấy ngón tay trong tóc tôi và nói :

- Ờ anh quên mất, nếu em ít xuống Biên Hoà thì khi nào có dịp, anh sẽ ghé Sài Gòn thăm em và ba má có được không ?

Tôi bật cười chọc anh:

- Anh ghé thăm ba má ai hả anh?

Anh chợt vòng tay ôm lấy người tôi và thì thầm vào tai tôi:

- Chi quên rồi sao, nội nói là nội muốn Chi về làm dâu nhà anh đó mà …   

Tôi mắc cở gỡ tay anh ra, vừa cười vừa nói “em quên hết rồi” và chạy ra sát mé sông.

Nhìn cụm lục bình hoa tím trôi lờ lững, tôi hỏi:

- Anh đi như vậy thì chừng nào mới được về phép hả anh?

Anh tới sau lưng tôi, nhẹ nhàng vòng tay ôm tôi sát vào lòng, sau vài giây im lặng, anh thở dài:

- Làm sao biết được hả em, đời trai chinh chiến cũng giống như khóm lục bình kia, chỉ biết nương theo dòng nước mà lặng lẽ trôi đi …

***

Thấm thoát anh Lâm đi đã hơn hai năm rồi, năm đầu anh còn về thăm một đôi lần, về sau anh chỉ gửi thư, mà thư từ cũng ngày càng thưa thớt ….

Chỉ còn hai hôm nữa là ngày cưới của Loan. Đám cưới Loan tổ chức ở Biên Hoà vì hai bên nhà trai và nhà gái đều ở Biên Hoà. Tôi đang ở trên lầu thu xếp vài thứ cần dùng để về Biên Hoà phụ giúp Loan thì đã nghe tiếng Loan tíu tít chào mẹ tôi từ dưới nhà vang lên:

- Dạ chào bác, con tới rước Chi về Biên Hoà phụ giúp đám cưới cho con ngày thứ Bảy này đó bác.

- Ờ, bác biết rồi, nó đang sửa soạn trên lầu, chắc sắp xong rồi.

Tiếng Loan ríu rít trả lời những câu hỏi của mẹ tôi, bỗng nhiên tiếng Loan và tiếng mẹ tôi nhỏ hẳn đi, tôi ra mép cầu thang và nghe tiếng mẹ tôi hỏi Loan:

- Anh Lâm con có về kịp dự đám cưới không hả con ?

Tiếng Loan ngập ngừng:

- Dạ má con có nhắn nhiều người quen cho anh con hay, mà không hiểu sao từ cả hai tháng nay, má con trông thư ảnh mà không có. Đơn vị của ảnh dời chỗ hoài, không biết ảnh có biết mà về kịp hay không nữa…

Tôi tựa đầu vào thành cầu thang, nước mắt tự nhiên tràn ra uớt mi… Lâm ơi, anh đang ở đâu vậy, đã từ hai tháng nay em biệt tin anh …
       
Có tiếng chân Loan bước lên cầu thang, tôi chùi nhanh nước mắt, gượng cười. Thấy mắt tôi ươn ướt, có lẽ đã đoán ra, Loan lại ôm vai tôi nhẹ nói:

- Đừng buồn Chi ơi, má Loan đã nhắn tin khắp nơi rồi, thế nào anh Lâm cũng về kịp mà.

Loan giúp Chi xách mấy cái túi xuống nhà. Mẹ tôi giục hai đứa ra bến xe cho sớm để khỏi phải chờ chuyến xe trưa nắng lắm.

***

Khi đã ngồi yên trên xe, tôi hỏi Loan còn quên mua gì ở trên Sài Gòn không, Loan lắc đầu nói:

- Xong hết rồi, má Loan đã lo hết từ cả tháng nay lận.

- Đi lấy chồng rồi chắc quên Chi ha.

Loan bật cười nói “ừa quên hết”, như chợt nhớ ra điều gì, Loan hỏi tôi:

- Chi nè, anh Lâm có viết thư cho Chi không ?

Tôi cúi đầu thở dài:

- Hai tháng trước có người bạn về phép, ảnh có nhờ chuyển thư cho mình.

Loan nóng lòng hỏi dồn dập:

- Vậy sao, sao Chi không cho mình hay, rồi anh Lâm có nói sẽ về ăn đám cưới mình không?

Chi cầm tay bạn buồn buồn:

- Mình không nói cho Loan hay vì ảnh dặn mình khoan nói, sợ Loan hy vọng mà nếu ảnh về không được thì Loan lại thất vọng, lại buồn hơn Loan à. Anh Lâm nói mấy lúc này tình hình rất gay go, đơn vị ảnh lại dời chỗ liên miên, ảnh không dám hứa gì cả , nhưng ảnh nói sẽ gắng về … vậy thôi.

Tôi cố gắng để nước mắt khỏi trào ra, qua lời thư của Lâm, tôi đoán là anh sẽ không về. Lá thư của anh tôi đã đọc tới thuộc lòng …“Chi ơi, anh biết là em mong anh về lắm, lúc nào nghĩ tới em là lòng anh lại xót xa … nhưng em ơi, trong thời buổi tao loạn này thì có cái gì là chắc chắn đâu em, nếu anh không về kịp thì em cũng đừng buồn nghe Chi, anh thương em biết là bao nhiêu…”

***

Loan và tôi tới Biên Hoà vào lúc xế trưa, từ ngoài cổng, tôi đã thấy mấy cái đèn lồng màu đỏ đong đưa dưới mái hiên nhà thật là vui mắt. Tôi chạy nhanh vào chào nội. Nội ôm tôi mừng rỡ. Trong nhà đầy người, chắc là bà con trong họ tới để lo cho đám cưới. Nhà cửa đã trang hoàng xong xuôi, trên bàn thờ có thêm cặp đèn cầy to, màu đỏ tươi, có khắc nổi hình con rồng uốn khúc, hai bình hoa huệ ở hai bên toả hương thơm ngát….Loan kéo tôi lên lầu giúp Loan coi lại áo cưới, áo choàng và mọi thứ cần thiết cho ngày cưới. Tới xế chiều, hai đứa cùng mệt nhoài, nằm lăn ra sàn giữa đống quần áo ngổn ngang. Bỗng dưng tôi nhớ Lâm da diết. Tôi nói với Loan:

- Loan nằm nghỉ cho khoẻ, chiều nay còn nhiều việc phải lo. Chi ra bờ sông đi dạo một chút cho mát nghe.

- Ờ, Chi đi dạo đi cho thanh thản, đừng về trễ quá nha.

***

Tôi chầm chậm đi ra hướng bờ sông mà nghe lòng ngậm ngùi và cô đơn quá đỗi. Trước đây lúc nào ra bờ sông đi dạo là đều có anh cùng đi, tung tăng chân bước và bao giờ cũng vang lên những tiếng cười đùa thoải mái, vui vẻ trên suốt quãng đường ra tới bờ sông. Những ngày tháng vô tư hạnh phúc ấy giờ đây chỉ còn là âm vang kỷ niệm.
         
Theo thói quen, chân tôi bước lần về hướng cũ. Tới cái cây to, cành lá xum xuê mà hồi ấy Lâm và tôi đã cùng ngồi nghỉ mệt trước ngày anh tạm biệt tôi để vào quân ngũ, tôi ngồi xuống tựa đầu vào thân cây, nhìn dòng nước lững lờ mà nhớ tới anh. Lâm ơi, phải chi có anh ở bên em lúc này Lâm ơi ….
         
Nhìn những cụm lục bình hoa tím lặng lờ trôi trên mặt nước, tôi lại mơ hồ như nghe tiếng anh thì thầm bên tai tôi dạo ấy …đời trai thời chiến cũng như những cụm lục bình kia, chỉ biết nương theo dòng nước mà lặng lẽ trôi đi … Có một cánh lục bình tắp vào bờ sông, tôi xuống vớt lên âu yếm đặt trong lòng bàn tay, nhìn cụm hoa xinh xinh lòng tôi lại nghẹn ngào nhớ anh …
         
Có tiếng động sau lưng khiến tôi giật mình quay lại, Loan vừa đi trờ tới. Biết tôi buồn, Loan tới ôm vai tôi nói nhỏ:

- Mình về thôi Chi ơi, trời sắp tắt nắng rồi.

Lúc đó tôi mới để ý là bóng chiều đã xế. Tôi nói:

- Ờ ha, mới đó mà đã sắp hết ngày rồi, Loan chờ mình một chút nha.
         
Tôi đi xuống bờ sông, kín đáo nâng cánh lục bình đặt lên môi nhắm mắt hôn thật lâu, rồi tôi nhẹ nhàng thả cụm lục bình xuống mặt nước, đẩy nhẹ ra xa bờ. Nhìn theo cụm lục bình từ từ trôi theo dòng nước, tôi gạt nhanh giọt nuớc mắt vừa đọng trên mi và thì thầm … Lâm ơi bao giờ thì anh về cưới em ….

Nguyễn Quỳnh Mai
Back to top
« Last Edit: 09. Feb 2015 , 14:21 by khieulong »  
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #1128 - 11. Feb 2015 , 09:27
 
...

  Mùa Lể Valentine sắp đến , em Tvms  chúc cả chợ chiều những lờI chúc tốt lành nhất , thân thương nhất , trọn năm.

...

  Em TVMS
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
macco
Senior Member
****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 283
Re: Chợ Chiều
Reply #1129 - 12. Feb 2015 , 14:26
 

Chiếc đồng hồ bị mất


Một lần nọ, có một người nông dân bị mất một chiếc đồng hồ trong kho thóc. Đó không phải là một cái đồng hồ thông thường bởi nó còn có giá trị về mặt tình cảm đối với ông.

Sau một thời gian dài tìm kiếm vô vọng, người nông dân phải nhờ sự trợ giúp của những đứa trẻ đang chơi bên ngoài. Ông hứa, nếu ai tìm được chiếc đồng hồ bị mất sẽ được thưởng.

Nghe thấy vậy, đám trẻ con nhanh chân chạy xung quanh kho thóc tìm kiếm. Chúng đi khắp nơi, lục tìm ở mọi chỗ, từ nơi chứa thóc đến tận cả chỗ cho gia súc ăn, nhưng vẫn không thấy. Chỉ đến khi ông đề nghị bọn trẻ dừng việc tìm kiếm thì có bé trai chạy tới và yêu cầu ông cho nó một cơ hội nữa.

Người nông dân nhìn đứa bé và nghĩ: "Tại sao lại không chứ? Sau tất cả thì cậu bé này có vẻ khá chân thành". Ông dẫn cậu bé trở lại trong kho. Một lúc sau, cậu đã chạy ra và trên tay là chiếc đồng hồ của ông. Người nông dân rất hạnh phúc và ngạc nhiên, ông hỏi cậu bé: "Làm cách nào mà cháu có được nó, sau khi tất cả các bạn khác đã từ bỏ?".

Cậu bé đáp: "Cháu không làm gì cả và chỉ ngồi im một chỗ để lắng nghe. Trong im lặng, cháu thấy tiếng kim đồng hồ chạy và theo đó cháu tìm ra nó".

Sự tĩnh lặng trong tâm hồn có thể sẽ tốt hơn so với một trí não luôn hoạt động. Hãy để cho tâm trí của bạn những phút giây nghỉ ngơi, thư giãn hàng ngày. Và hãy xem, sự hiệu quả mà nó đem lại khi giúp bạn xây dựng cuộc sống hằng mong đợi của mình
Back to top
 
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #1130 - 18. Feb 2015 , 14:03
 
...

Kính Chúc Quí Thầy Cô
Mến Chúc các anh chị các bạn

Một Năm Mới Ất Mùi an khang thịnh vượng với mọi điều như ý
Back to top
« Last Edit: 18. Feb 2015 , 14:04 by khieulong »  
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2094
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #1131 - 18. Feb 2015 , 20:35
 
...

Em ngộ
Back to top
 
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2094
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #1132 - 18. Feb 2015 , 20:39
 
Chúc mừng Năm Mới

Xin mở speakers lớn lên, rê chuột chọc cho nổ hết các quả bóng sẽ có tin vui. Bấm chuột vào cây nến sẽ có pháo nổ
​...​


http://vn247.net/data/flash/Relax//Happy-new-year.swf

Không có pháo mình châm bong bóng chơi nè anh  Sháu
Em ngộ
Grin Grin
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #1133 - 19. Feb 2015 , 05:38
 
khieulong wrote on 18. Feb 2015 , 14:03:
...

Kính Chúc Quí Thầy Cô
Mến Chúc các anh chị các bạn

Một Năm Mới Ất Mùi an khang thịnh vượng với mọi điều như ý


Hôm nay là ngày mùng 1 Tết 2015 , em Túy Vân kính chúc quý thầy cô , cùng toàn thể quý anh chị em bạn D Đ & LVD những lời chúc hạnh phúc , an mạnh và thân tâm an lạc , trọn năm.

Cám ơn chị Macco , anh Shaw' KL , em Ngố.....đã thăm chợ chiều , và mang tặng những tài liệu , nhất là tiếng pháo vang rền của em Ngô Sắc , thật vui.

Em Tvms
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #1134 - 20. Feb 2015 , 10:05
 
Ngố wrote on 18. Feb 2015 , 20:35:
...


Em ngộ

Chúc Mừng Năm Mới em Ngố , năm nay sức khoẻ , vui vẻ , tươi trẻ và lúc nào cũng ríu rít như se sẻ nha !
Back to top
« Last Edit: 20. Feb 2015 , 10:08 by khieulong »  
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #1135 - 20. Feb 2015 , 10:29
 
tuy-van wrote on 19. Feb 2015 , 05:38:
Hôm nay là ngày mùng 1 Tết 2015 , em Túy Vân kính chúc quý thầy cô , cùng toàn thể quý anh chị em bạn D Đ & LVD những lời chúc hạnh phúc , an mạnh và thân tâm an lạc , trọn năm.

Cám ơn chị Macco , anh Shaw' KL , em Ngố.....đã thăm chợ chiều , và mang tặng những tài liệu , nhất là tiếng pháo vang rền của em Ngô Sắc , thật vui.

Em Tvms

Chúc Mừng Năm Mới em Mây năm nay mua may bán đắt , làm việc gì cũng xuất sắc và vẫn luôn mặn mà hương sắc như anh Nam Lộc với Việt Hải mới nhắc với anh và khen cô này rất nhiệt tình & dễ shương lại đẹp gái nưã đúng là hoa khôi một thời của mái trường thân yêu LVD nha !
Hì Hì anh nói là em gái tui đó mấy anh ui  Grin Grin Cool
Back to top
« Last Edit: 20. Feb 2015 , 22:28 by khieulong »  
 
IP Logged
 
Dau Do
Gold Member
*****
Offline


Quân Sư

Posts: 11594
Thành Phố Phượng Hoàng
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #1136 - 20. Feb 2015 , 10:33
 
Ngố wrote on 18. Feb 2015 , 20:39:
Chúc mừng Năm Mới

Xin mở speakers lớn lên, rê chuột chọc cho nổ hết các quả bóng sẽ có tin vui. Bấm chuột vào cây nến sẽ có pháo nổ
​...​


http://vn247.net/data/flash/Relax//Happy-new-year.swf

Không có pháo mình châm bong bóng chơi nè anh  Sháu
Em ngộ
Grin Grin


Em Ngô Sắc ơi, vui quá há!!  Grin
Em nhớ kẹp thêm 2 cái tag cho Media ( [ media ]  và [ /media]) 2 bên cái link nó sẽ ra hình nha.



Back to top
« Last Edit: 20. Feb 2015 , 10:36 by Dau Do »  

Triệu người quen, có mấy người thương
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #1137 - 20. Feb 2015 , 10:35
 
Ngố wrote on 18. Feb 2015 , 20:39:
Chúc mừng Năm Mới

Xin mở speakers lớn lên, rê chuột chọc cho nổ hết các quả bóng sẽ có tin vui. Bấm chuột vào cây nến sẽ có pháo nổ
​...​


http://vn247.net/data/flash/Relax//Happy-new-year.swf

Không có pháo mình châm bong bóng chơi nè anh  Sháu
Em ngộ
Grin Grin


Năm nay làm ăn chắc khấm khá vì có em Ngố mang pháo về đốt tưng bùng lấy hên đầu năm....
Cám ơn em Ngố nhìu nhìu nha ..... Smiley Smiley Smiley
Back to top
 
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #1138 - 20. Feb 2015 , 10:40
 
Dau Do wrote on 20. Feb 2015 , 10:33:
Em Ngô Sắc ơi, vui quá há!!  Grin
Em nhớ kẹp thêm 2 cái tag cho Media ( [ media ]  và [ /media]) 2 bên cái link nó sẽ ra hình nha.




Chúc Mừng Năm Mới Đậu Đỏ và gia đình , năm mới vui tươi , sức khoẻ gia đình an khang hạnh phúc nha !
Lâu wúa không gặp...lì xì ông anh để ông anh đi wnh bầu cua đi chứ  Smiley Smiley
Nhớ cho gởi lời hỏi thăm và chúc xuân anh Đá Mềm nha !  Smiley
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #1139 - 20. Feb 2015 , 18:47
 
khieulong wrote on 20. Feb 2015 , 10:29:
Chúc Mừng Năm Mới em Mây năm nay mua may bán đắt , làm việc gì cũng xuất sắc và vẫn luôn mặn mà hương sắc như anh Nam Lộc với Việt Hải mới nhắc với anh và khen cô này rất nhiệt tình & dễ shương lại đẹp giá nưã đúng là hoa khôi một thời của mái trường thân yêu LVD nha !
Hì Hì anh nói là em gái tui đó mấy anh ui  Grin Grin Cool


  Trời , anh Shaw' KL gặp anh NL và VH ở đâu mà nói hành , nói tỏi hoa khôi ngày xưa , bi giờ thành hoa héo rùi đây. Cry  Cry
  Em trai của Bà Hiệu Trưởng Hương LVD , là cậu 8 Minh Châu Sói Biển ,cũng trong nhóm TNS , TBH.  Tv gặp trong ngày đám tang của bà HT , sau đó  liên lạc và thăm viếng cậu 8 MC  thường xuyện.Nhừng buổi trưa mùa Hè , Tv cùng anh chi Vân Khanh , mời cậu đi ra ngoài 1 chút , vì cậu ở trong viện dưởng lảo , tù túng ,  sau khi phu nhân mất , cậu 8 rất  cô đơn và ngồi xe lăn , tội quá.
  Câu 8 MC làm thơ , tặng nhạc cho Tv và Mạ Vân , nên Mạ nhận cậu làm anh nuôi , và Tv hân hạnh làm cháu nuôi của câu...hi.hi.. Smiley Wink
  Tv cám ơn anh Shaw' , em Ngố , anh Macco , chị Đ Đ....đã ra vào trong dịp Tết , lấy hên , cho chợ chiều mua may, bán đắc ,giai nhân , tài tử ra vào tấp nập ,  trọn năm. Grin Cheesy

  Cuối tuần , vui vẻ , phẻ mạnh để tha hồ chạy shows nha cả chợ. Kiss

  Em TVMS
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 74 75 76 77 78 ... 93
Send Topic In ra