Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Chợ Chiều  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 27 28 29 30 31 ... 93
Send Topic In ra
Chợ Chiều (Read 100083 times)
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #420 - 13. Oct 2013 , 13:19
 


...

Về Thăm Trường Cũ


Con về nhặt lá vàng rơi
Buồn thiu úp mặt khóc thời gian qua
Mười mùa phượng đỏ thay hoa
Mộng xưa còn trắng trong tà áo xưa?

Thầy sau bao chuyến đò đưa
Tóc đen thành khói trắng mùa heo may
Con đi qua vùng phấn bay
Vẫn nghe ấm nụ cười thầy dõi tin.

Quên bao nắng gió đời mình
Làm người gieo hạt bằng tình thương yêu
Thầy cho những học trò nghèo
Đủ niềm tin thả cánh diều ước mơ.

Xòe tay buông những dại khờ
Đàn chim ngày ấy bây giờ bay xa
Trên đường danh lợi phù hoa
Nhớ quên trầm bổng lời cha giảng bài?

Con về trường cũ chiều nay
Chỉ nghe tiếng gió gọi ngày xưa ơi
Buồn gì nước mắt thầm rơi!...


Nguyễn Giang San
Back to top
 
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #421 - 15. Oct 2013 , 23:23
 

Quán chợ gì vắng vẻ wúa Mắc Cở ui , đúng là chợ chiều nên hẻo thấy mà sợ lun hay là dẹp chợ mình hùn hạp nhau mở tiệm cà phê Gà Vịt cho vui đi nha. Chỗ nào vui nhộn thì người ta mới đến để góp vui cũng như hát hò chứ phải không?

Chữa bệnh phát phì !

Lúc này anh Sáu phát phì quá cỡ , anh Sáu hoảng wúa đi khám bác sĩ bác sĩ kê đơn cho anh Sáu 6 viên thuốc mơ màng ,
Bác sĩ dặn mỗi tối uống một viên. Đêm đầu, sau khi uống thuốc, anh Sáu mơ thấy mình bị đắm tàu và giạt vào một đảo hoang, ở đấy có một cô gái da màu sexy tuyệt đẹp. Anh Sáu mừng wúa rượt theo cô ta khắp đảo, nhưng không thể nào bắt kịp. Thức dậy, mồ hôi vã ra như tắm. Cuộc rượt đuổi lại diễn ra trong những đêm kế tiếp. Kết quả anh Sáu sụt được 25 kg.
Back to top
 
 
IP Logged
 
Dau Do
Gold Member
*****
Offline


Quân Sư

Posts: 11594
Thành Phố Phượng Hoàng
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #422 - 16. Oct 2013 , 07:14
 
khieulong wrote on 15. Oct 2013 , 23:23:
Quán chợ gì vắng vẻ wúa Mắc Cở ui , đúng là chợ chiều nên hẻo thấy mà sợ lun hay là dẹp chợ mình hùn hạp nhau mở tiệm cà phê Gà Vịt cho vui đi nha. Chỗ nào vui nhộn thì người ta mới đến để góp vui cũng như hát hò chứ phải không?

Chữa bệnh phát phì !

Lúc này anh Sáu phát phì quá cỡ , anh Sáu hoảng wúa đi khám bác sĩ bác sĩ kê đơn cho anh Sáu 6 viên thuốc mơ màng ,
Bác sĩ dặn mỗi tối uống một viên. Đêm đầu, sau khi uống thuốc, anh Sáu mơ thấy mình bị đắm tàu và giạt vào một đảo hoang, ở đấy có một cô gái da màu sexy tuyệt đẹp. Anh Sáu mừng wúa rượt theo cô ta khắp đảo, nhưng không thể nào bắt kịp. Thức dậy, mồ hôi vã ra như tắm. Cuộc rượt đuổi lại diễn ra trong những đêm kế tiếp. Kết quả anh Sáu sụt được 25 kg.


Giảm cân cấp tốc!

Anh Hai Đậu Đen à,
Đ Đỏ đọc ở đâu đó có bàn tới 1 phương pháp giảm cân hiệu nghiệm hơn nè, thay vì chỉ mình anh đuổi theo cô da màu sexy xinh đẹp, mình thử mượn 1 bà da đậm màu và phì lủ rất cần giảm cân để rượt theo anh (trong khi anh đang rượt theo người đẹp), vừa rượt vừa hổn hển "Anh mà để tui bắt được thì anh chỉ có đường...chít".
Như vậy có phải là vừa tiện vừa lợi không hè, vì 1 lần mà có 2 người cùng tập thể dục giảm cân   Cool    Cool

Back to top
 

Triệu người quen, có mấy người thương
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #423 - 16. Oct 2013 , 14:03
 
Dau Do wrote on 16. Oct 2013 , 07:14:
Giảm cân cấp tốc!

Anh Hai Đậu Đen à,
Đ Đỏ đọc ở đâu đó có bàn tới 1 phương pháp giảm cân hiệu nghiệm hơn nè, thay vì chỉ mình anh đuổi theo cô da màu sexy xinh đẹp, mình thử mượn 1 bà da đậm màu và phì lủ rất cần giảm cân để rượt theo anh (trong khi anh đang rượt theo người đẹp), vừa rượt vừa hổn hển "Anh mà để tui bắt được thì anh chỉ có đường...chít".
Như vậy có phải là vừa tiện vừa lợi không hè, vì 1 lần mà có 2 người cùng tập thể dục giảm cân   Cool    Cool


HaHaHa Hôm nay phải mua sổ số mất thôi vì lâu lắm mới gặp lại được cô em quân sư nhà đậu ,
kỳ đại hội vừa rồi tưởng thế nào đậu đỏ cũng tham gia để ủng hộ cho đậu xanh ai ngờ công chuyện gì đâu mà vẫn bặt chim tăm cá.
Lâu lắm anh mới vào lại sân trường tìm những người xưa mà chẳng thấy ai , toàn là những người mới nên cũng thấy bỡ ngỡ rụt rè như thuở ban đầu.
Hôm nay gặp lại đậu đỏ rất mừng vì dỡ wuê trong cái cảnh một mình một chợ.
Cho anh gởi lời hỏi thăm anh Đá Mềm , cũng lâu lắm rồi đá chắc cũng phải mềm nên gọi là đá mềm đó nha.
Bây giờ anh phải chạy đi mua lotto kẻo không lại mất cả cái hên ngày hôm nay...hẹn gặp trong sân trường mùa thu đậu đó nhé !

Anh Đậu.
Back to top
« Last Edit: 16. Oct 2013 , 14:03 by khieulong »  
 
IP Logged
 
NC
YaBB Newbies
*
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 15
Re: Chợ Chiều
Reply #424 - 16. Oct 2013 , 16:47
 
...

NHẢY MÚA DƯỚI CƠN MƯA



Tình yêu thật sự không phải là tình yêu thân xác, cũng không phải là tình yêu lãng mạn.
Tình yêu thật sự là sự chấp nhận tất cả những gì đang có, đã từng có, và sẽ có hoặc không.

Lúc đó khoảng 8.30 sáng, phòng cấp cứu rất bận rộn. Một ông cụ khoảng trên 80 tuổi bước vào phòng và yêu cầu được cắt chỉ khâu ở ngón tay cái. Ông cụ nói, ông rất vội vì ông có một cuộc hẹn vào lúc 9 giờ. Tôi bắt mạch, đo huyết áp cho ông cụ xong, tôi bảo ông ngôi chờ vì tôi biết phải hơn một tiếng đồng hồ nữa mới có người đến cắt chỉ khâu cho ông. Tôi thấy ông nôn nóng nhìn đồng hồ nên tôi quyết định sẽ đích thân khám vết thương ở ngón tay cái của ông cụ. Vì lúc đó tôi cũng không bận với một bịnh nhân nào khác cả.

Khi khám tôi nhận thấy vết thương đã lành tốt vì vậy tôi đi lấy dụng cụ để tháo chỉ khâu ra và bôi thuốc vào vết thương cho ông cụ. Trong khi săn sóc vết thương cho ông cụ, tôi hỏi ông là, ông vội như vậy chắc là ông có môt cuộc hẹn với một bác sĩ khác sáng hôm nay phải không.

Ông nói không phải vậy nhưng ông cần phải đi đến nhà dưỡng lão để ăn điểm tâm với bà cụ vợ của ông ở đó. Tôi hỏi thăm sức khỏe của bà cụ thì ông cho biết là bà đã ở viện dưỡng lão một thời gian khá lâu rồi và bà bị bịnh Alzheimer (bịnh mất trí nhớ ở người lớn tuổi). Khi nói chuyện tôi có hỏi ông cụ là liệu bà cụ có buồn không nếu ông đến trễ một chút. Ông cụ nói bà ấy không còn biết ông là ai nữa và đã 5 năm nay rồi bà không còn nhận ra ông nữa. Tôi ngạc nhiên quá và hỏi ông cụ, "và Bác vẫn đến ăn sáng với Bác gái mỗi buổi sáng mặc dù Bác gái không còn biết Bác là ai nữa?" Ông cụ mĩm cười, vỗ nhẹ vào tay tôi rồi nói:
"Bà ấy không còn biết tôi nữa nhưng tôi vẫn còn biết bà ấy là ai."
Khi ông cụ bước ra khỏi phòng, tôi phải cố gắng lắm để khỏi bật khóc. Tôi vô cùng xúc động và thầm nghĩ, "Ước gì đời mình có được một tình yêu như thế!"

Tình yêu thật sự không phải là tình yêu thân xác, cũng không phải là tình yêu lãng mạn.
Tình yêu thật sự là sự chấp nhận tất cả những gì đang có, đã từng có, và sẽ có hoặc không.

Mỗi ngày bạn nhận được rất nhiều email và phần lớn là chuyện vui hoặc chuyện khôi hài; nhưng thỉnh thoảng cũng có những email mang theo những thông điệp có ý nghĩa như thế này. Và hôm nay tôi muốn được chia sẻ thông điệp này với các bạn.

Người hạnh phúc nhất không nhất thiết là người có được những điều tốt đẹp nhất, mà là người biết chấp nhận và sống một cách tốt đẹp nhất với những gì mà mình có được.

Tôi hy vọng bạn chia sẻ ý tưởng này với những người mà bạn yêu mến.
"Cuộc sống không phải là làm sao để chịu đựng cho qua cơn bão, mà là làm sao để biết nhảy múa dưới cơn mưa".
Back to top
« Last Edit: 16. Oct 2013 , 16:47 by NC »  
 
IP Logged
 
macco
Senior Member
****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 283
Re: Chợ Chiều
Reply #425 - 16. Oct 2013 , 19:10
 
khieulong wrote on 15. Oct 2013 , 23:23:
Quán chợ gì vắng vẻ wúa Mắc Cở ui , đúng là chợ chiều nên hẻo thấy mà sợ lun hay là dẹp chợ mình hùn hạp nhau mở tiệm cà phê Gà Vịt cho vui đi nha. Chỗ nào vui nhộn thì người ta mới đến để góp vui cũng như hát hò chứ phải không?

Ui mèn toàn là xuí dại không à , mở cà phê cà pháo thì ai pha cà phê , ai chạy bàn , ai mời chào khách đến , ai dọn dẹp , ai ngồi kể chiện tíu lâm . Undecided
Thôi không dám hàng quán nữa đâu em bi giờ ở nhà ngồi coi phim bộ Hàn quốc là hạng nhứt ông anh ui. Cho em xin đi nhang , ông anh ngon thì ông anh vào mà cắm dùi xí chỗ , thui em cứ như vầy là chắc ăn  Lips Sealed
Back to top
 
 
IP Logged
 
macco
Senior Member
****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 283
Re: Chợ Chiều
Reply #426 - 16. Oct 2013 , 19:17
 
Mực Nhảy Đầm


Mời Pà con hẩu xực món "Mực nhảy đầm", nghe loạ nhưng xem ra không loạ đối với các khoa học gia cỡ Albert Einstein.

...


Để chuẩn bị cho món ăn này, đầu bếp Ikkatei Tabiji ở Hakodate, Nhật, cắt rời đầu con mực đặt trên bát cơm sushi. Nước tương được pha chế và tưới lên những râu mực, đầu mực sẽ khuơ tay múa chân lên đồng như lúc còn sống . Thân mực sẽ làm dĩa phụ cho món chính này. Khách ăn tươi nuốt sống món này.

Sao có chuyện mực chết rồi còn "đội mồ" sống dậy múa như điên vậy cà? Mực Dracula chăng? Hổng phải dzị đâu Pà con ơi. Lý do là chất muối mặn trong nước tương tác dụng với ions (Pà con đã qua trung học đều biết ion là một nguyên tử hay phân tử, trong đó số lượng electron khác biệt số lượng proton, cho nguyên tử một điện tích dương hoặc âm) trong các tế bào của râu mực, tạo ra điện thế. Tín hiệu qua màng tế bào thần kinh được tạm thời tái kích hoạt (signals across nerve cell membranes are re-activated temporarily) khiến cho râu mực cử động xem giống như mực còn sống đang tức giận đập bàn đập ghế hét toáng lên "sao bay dám cắt đầu ta". Mỹ viết là nó dances, tui cho là nhảy bà chòi, hay múa lên đồng cũng dzị thui.!!!

Giá của món "Mực nhẩy đầm" khoảng 2,000 (Yen) bằng 20.22 dollars (hối xuất bây giờ) cho mỗi người. Ghê chưa ???Vậy mà có khối người thưởng thức , Món ăn này thành công đến nỗi nhà hàng đã được cấp bằng sáng chế.
Giờ thì những nhà hàng khác trong vùng đã bắt đầu làm món mực Hakodate này với nhiều kiểu và tên khác nhau.
 
Không rõ khi nào thì các tiệm Sushi của Nhật ở Mỹ có món "Mực nhảy bà chòi" hay "Mực lên đồng" hay "Mực Dracula" này nhỉ?
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #427 - 17. Oct 2013 , 09:08
 
NC wrote on 16. Oct 2013 , 16:47:
...

NHẢY MÚA DƯỚI CƠN MƯA



Tình yêu thật sự không phải là tình yêu thân xác, cũng không phải là tình yêu lãng mạn.
Tình yêu thật sự là sự chấp nhận tất cả những gì đang có, đã từng có, và sẽ có hoặc không.

Lúc đó khoảng 8.30 sáng, phòng cấp cứu rất bận rộn. Một ông cụ khoảng trên 80 tuổi bước vào phòng và yêu cầu được cắt chỉ khâu ở ngón tay cái. Ông cụ nói, ông rất vội vì ông có một cuộc hẹn vào lúc 9 giờ. Tôi bắt mạch, đo huyết áp cho ông cụ xong, tôi bảo ông ngôi chờ vì tôi biết phải hơn một tiếng đồng hồ nữa mới có người đến cắt chỉ khâu cho ông. Tôi thấy ông nôn nóng nhìn đồng hồ nên tôi quyết định sẽ đích thân khám vết thương ở ngón tay cái của ông cụ. Vì lúc đó tôi cũng không bận với một bịnh nhân nào khác cả.

Khi khám tôi nhận thấy vết thương đã lành tốt vì vậy tôi đi lấy dụng cụ để tháo chỉ khâu ra và bôi thuốc vào vết thương cho ông cụ. Trong khi săn sóc vết thương cho ông cụ, tôi hỏi ông là, ông vội như vậy chắc là ông có môt cuộc hẹn với một bác sĩ khác sáng hôm nay phải không.

Ông nói không phải vậy nhưng ông cần phải đi đến nhà dưỡng lão để ăn điểm tâm với bà cụ vợ của ông ở đó. Tôi hỏi thăm sức khỏe của bà cụ thì ông cho biết là bà đã ở viện dưỡng lão một thời gian khá lâu rồi và bà bị bịnh Alzheimer (bịnh mất trí nhớ ở người lớn tuổi). Khi nói chuyện tôi có hỏi ông cụ là liệu bà cụ có buồn không nếu ông đến trễ một chút. Ông cụ nói bà ấy không còn biết ông là ai nữa và đã 5 năm nay rồi bà không còn nhận ra ông nữa. Tôi ngạc nhiên quá và hỏi ông cụ, "và Bác vẫn đến ăn sáng với Bác gái mỗi buổi sáng mặc dù Bác gái không còn biết Bác là ai nữa?" Ông cụ mĩm cười, vỗ nhẹ vào tay tôi rồi nói:
"Bà ấy không còn biết tôi nữa nhưng tôi vẫn còn biết bà ấy là ai."
Khi ông cụ bước ra khỏi phòng, tôi phải cố gắng lắm để khỏi bật khóc. Tôi vô cùng xúc động và thầm nghĩ, "Ước gì đời mình có được một tình yêu như thế!"

Tình yêu thật sự không phải là tình yêu thân xác, cũng không phải là tình yêu lãng mạn.
Tình yêu thật sự là sự chấp nhận tất cả những gì đang có, đã từng có, và sẽ có hoặc không.

Mỗi ngày bạn nhận được rất nhiều email và phần lớn là chuyện vui hoặc chuyện khôi hài; nhưng thỉnh thoảng cũng có những email mang theo những thông điệp có ý nghĩa như thế này. Và hôm nay tôi muốn được chia sẻ thông điệp này với các bạn.

Người hạnh phúc nhất không nhất thiết là người có được những điều tốt đẹp nhất, mà là người biết chấp nhận và sống một cách tốt đẹp nhất với những gì mà mình có được.

Tôi hy vọng bạn chia sẻ ý tưởng này với những người mà bạn yêu mến.
"Cuộc sống không phải là làm sao để chịu đựng cho qua cơn bão, mà là làm sao để biết nhảy múa dưới cơn mưa".


Sau khi xem cau chuyen nay , Tv thay rat hanh phuc va chia vui voi nguoi vo , vo cung diem phuc co duoc nguoi chong qua chung thuy , mac du sau bao nam lam binh , nguoi vo khong biet ong chong minh la ...ai

Bay gio , Tv mao muoi ke chuyen co that nhe .
Nguoi vo cua ong A , la nguoi vo , nguoi me, ba noi , ba ngoai guong mau nhat tren doi . Nhung khong may , ba bi tai bien nao , nua than nguoi khong cu dong duoc , cac con chau thi o xa . Ong A bo vo vao vien duong lao , khong bao gio di tham vieng vo minh  , va nguoi hang xom cua ong cho hay , ong A da mang ve nha ....nhung co tinh nhan ...tre dep .
Nhung  Tv khong biet den ngay tan cuoc doi cua ong , het tien , het bac , khong con suc khoe , ai la nguoi den voi ong A  ?
  Kinh chuc ca nha nhung ngay thang nam , than tam luon an lac .
  TvMs.
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
NC
YaBB Newbies
*
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 15
Re: Chợ Chiều
Reply #428 - 17. Oct 2013 , 12:47
 
tuy-van wrote on 17. Oct 2013 , 09:08:
Sau khi xem cau chuyen nay , Tv thay rat hanh phuc va chia vui voi nguoi vo , vo cung diem phuc co duoc nguoi chong qua chung thuy , mac du sau bao nam lam binh , nguoi vo khong biet ong chong minh la ...ai

Bay gio , Tv mao muoi ke chuyen co that nhe .
Nguoi vo cua ong A , la nguoi vo , nguoi me, ba noi , ba ngoai guong mau nhat tren doi . Nhung khong may , ba bi tai bien nao , nua than nguoi khong cu dong duoc , cac con chau thi o xa . Ong A bo vo vao vien duong lao , khong bao gio di tham vieng vo minh  , va nguoi hang xom cua ong cho hay , ong A da mang ve nha ....nhung co tinh nhan ...tre dep .
Nhung  Tv khong biet den ngay tan cuoc doi cua ong , het tien , het bac , khong con suc khoe , ai la nguoi den voi ong A  ?
  Kinh chuc ca nha nhung ngay thang nam , than tam luon an lac .
  TvMs.

Cám ơn chị TuyVan với những chia sẻ rất thật và đó mới chính là ý nghĩa của cuộc đời...cuộc đời không có gì hoàn hảo hoàn toàn...chúng ta có khi vui cũng có khi buồn , trong chúng ta có những những người tốt và  cũng có người xấu...bạn bè cũng có những bạn chân thành nhưng cũng có những bạn giả dối..
Một điều đơn giản trong cuộc sống chúng ta cần cổ động , khuyến khích đề cao những điều tốt và gạt bỏ đi những điều xấu nếu có để cuộc đời này tốt đẹp hơn và cuộc sống được ý nghĩa hơn....và đó chính là điều hạnh phúc trong mỗi chúng ta..


Chiếc giày chân phải bên trong cánh cửa
.


Đàn ông nếu biết kỹ quá khứ của vợ thì đau đầu lắm.
Còn đàn bà, nếu biết hơi nhiều về hiện tại của chồng thì đau tim lắm.

18 giờ,
chị gọi điện thoại đến Công ty của chồng, chú bảo vệ nói rằng: "sếp vừa đi ăn tối ở nhà hàng". Linh tính cho chị biết đó là... nhà nàng chứ không phải nhà hàng.

20 giờ,
sau khi cho các con ăn xong, chị phi xe máy đến nhà nàng. Ô tô của sếp đang đỗ ở trong sân. Linh tính đã không đánh lừa chị. Có cái gì đó rất nóng, trào lên nơi cuống họng nhưng chị đã kịp nuốt khan nó vào.

Không ấn chuông, không đập cửa, cũng không gào thét, chị cởi chiếc giày bên chân phải của mình,
treo vào phía trong cánh cửa sắt rồi phóng xe về nhà, giúp các con ôn bài.

Gần 23 giờ đêm,
sếp mới chỉnh trang lại y phục, chải lại mái tóc bị vò rối bù và ra về. Nàng ra mở cửa cho sếp trong bộ váy áo ngủ mỏng tang đầy quyến rũ và giật mình khi nhìn thấy một chiếc giày treo trong khung cửa sắt. “Sao lại có một chiếc giày ở đây? Một chiếc giày chân phải rất đẹp”. “Thôi, em vào ngủ đi. Cho dù đẹp nhưng một chiếc giày thì cũng chẳng làm được việc gì”.

Trên đường về nhà, sếp cứ nghĩ vẩn vơ về chiếc giày đó, nó là của ai? Và vì sao nó được treo ở đó?

Sếp đánh ô tô vào gara, mở cổng rất khẽ. Có một chiếc giày chân trái của phụ nữ đặt ngay ngắn trên
bậc cửa. Sếp đứng như trời trồng trước chiếc giày đó chừng 2 phút. Sau đó sếp vào phòng ngủ riêng, vì sếp không muốn nghe vợ cằn nhằn, khóc lóc.

Nhưng sếp trằn trọc mãi không sao ngủ được. Sẽ có giông bão trong căn nhà này. Sẽ là nước mắt, tiếng
la hét và một lá đơn ly hôn. Rồi hai đứa nhỏ sẽ chán đời, đi bụi và hư hỏng

... Đó là tấn bi kịch đáng sợ nhất.

Nhưng sáng hôm sau mọi việc vẫn diễn ra bình thường. Bát phở gầu bò thơm ngào ngạt vẫn được để
ngay ngắn trên bàn cùng với mấy dòng chữ của vợ: “Em đưa các con đến trường. Anh ăn sáng rồi đi làm. Hôm nay trời u ám nên anh phải mặc bộ vét màu sáng, thắt cà vạt màu sáng. Em đã là kỹ, treo trong tủ”.

Sếp gọi điện thoại cho nàng: “Chiếc giày chân phải kia là của vợ anh. Đừng vứt đi nhé”. Giọng nàng
đầu dây bên kia nghe hơi hoảng hốt: “Trời ạ! Anh muốn làm sao thì làm chứ nếu chị ấy đến nhà em làm ầm lên thì em không sống nổi đâu. Chiều anh tạt qua lấy chiếc giày về”.

Nhiều ngày trôi qua mà giông bão không nổi lên, thái độ của vợ sếp vẫn bình thản, song một chiếc
giày trên bậc cửa cứ nhắc sếp về sự lẻ loi và tội lỗi của một người.

Rồi một buổi chiều, sếp lấy hết can đảm, lôi chiếc giày bên phải trong cốp xe ra, đặt ngay ngắn bên
chiếc giày chân trái của vợ.

Chị đi làm về, đứng sững trước bậc cửa mấy giây rồi chạy vào, ôm ghì lấy chồng mà thì thầm: “Ôi!
Chiếc giày chân phải của em!” Sếp cũng thì thầm bên tai vợ: “Anh xin lỗi em - nghìn lần xin lỗi!”.

Đàn ông nếu biết kỹ quá khứ của vợ thì đau đầu lắm. Còn đàn bà, nếu biết hơi nhiều về hiện tại của
chồng thì đau tim lắm. Nhưng đã trót biết rồi mà ứng xử được như bà vợ của ông sếp kia thì thật là cao thủ

Theo Cuộc Sống Quanh Ta
Back to top
« Last Edit: 17. Oct 2013 , 12:48 by NC »  
 
IP Logged
 
macco
Senior Member
****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 283
Re: Chợ Chiều
Reply #429 - 17. Oct 2013 , 19:01
 

...

Ta Đứng Đây Bóng Chiều Sắp Khuất


Người đi ôm cả trời Quê Mẹ
Mộng lớn giăng giăng biển tiếp rừng
Trong gió chớm thu về xứ lạ
Kẻ còn ở lại thấy rưng rưng

Người đã qua bờ sông Dịch Thủy
Gươm cùn bạo chúa cũng phân thây
Bởi muôn tráng sĩ thề xông trận
Bởi vạn anh hùng quyết ghé vai

Mùa Xuân Tổ Quốc không xa nữa
Đồng lúa miền Nam óng ánh vàng
Rừng núi miền Trung hoa rộ nở
Mừng ngày lấy lại được giang san

Ta đứng đây bóng chiều sắp khuất
Vầng trăng niên thiếu cũng không còn
Nên trong những đêm dài chờ sáng
Lòng gợn buồn màu lá điểm sương

Mai này tới buổi bình minh ấy
Ta biết riêng kia rất ngậm ngùi
Giữa trống chiêng chào mừng chiến thắng
Có người lầm lũi bước đi lui.


Giang Hữu Tuyên
Back to top
 
 
IP Logged
 
Dau Do
Gold Member
*****
Offline


Quân Sư

Posts: 11594
Thành Phố Phượng Hoàng
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #430 - 18. Oct 2013 , 07:48
 
NC wrote on 17. Oct 2013 , 12:47:
Chiếc giày chân phải bên trong cánh cửa
.


Đàn ông nếu biết kỹ quá khứ của vợ thì đau đầu lắm.
Còn đàn bà, nếu biết hơi nhiều về hiện tại của chồng thì đau tim lắm.
....
Nhưng đã trót biết rồi mà ứng xử được như bà vợ của ông sếp kia thì thật là cao thủ

Theo Cuộc Sống Quanh Ta


Đọc xong bài này Đ Đ thực sự cảm phục sự khôn ngoan và tính chịu đựng của người đàn bà trong chuyện. Nhưng cái kết quả tốt đẹp có lẻ chỉ có trong văn chương nhỉ, không biết ngoài đời có thể nào được tròn vẹn như vậy không, vì người vợ có thể ứng xử khôn ngoan nhưng người chồng thì thường lại hơi thiếu ... lương tâm, được nhường 1ly thì sẽ đi luôn 1 dậm.   Undecided   Embarrassed

Tuy nhiên được đọc một chuyện tình với happy ending bao giờ cũng làm cho ngày thứ 6 thêm phần tươi sáng và hạnh phúc. Cảm ơn NC rất nhiều   moreflower2


Back to top
« Last Edit: 18. Oct 2013 , 07:48 by Dau Do »  

Triệu người quen, có mấy người thương
 
IP Logged
 
Dau Do
Gold Member
*****
Offline


Quân Sư

Posts: 11594
Thành Phố Phượng Hoàng
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #431 - 18. Oct 2013 , 08:13
 
macco wrote on 16. Oct 2013 , 19:17:
Mực Nhảy Đầm


Mời Pà con hẩu xực món "Mực nhảy đầm", nghe loạ nhưng xem ra không loạ đối với các khoa học gia cỡ Albert Einstein.

...




Cô macco ui,
Con mực "nhảy đầm" trong dĩa nhìn kinh thật   Lips Sealed Shocked ! Sao thực khách lại có thể dùng được nhỉ??? Đ Đ thì đầu hàng vô điều kiện , hỏng làm sao "hẩu xực lược"   Tongue    Tongue  

Back to top
 

Triệu người quen, có mấy người thương
 
IP Logged
 
macco
Senior Member
****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 283
Re: Chợ Chiều
Reply #432 - 19. Oct 2013 , 09:05
 
Dau Do wrote on 18. Oct 2013 , 08:13:

Cô macco ui,
Con mực "nhảy đầm" trong dĩa nhìn kinh thật   Lips Sealed Shocked ! Sao thực khách lại có thể dùng được nhỉ??? Đ Đ thì đầu hàng vô điều kiện , hỏng làm sao "hẩu xực lược"   Tongue    Tongue  


HiHiHi Chị Đậu ui em nhìn cái món này em cũng hoảng luôn đó chị ui ở đó mà ăn với uống. Hình như người Nhật văn hoá ẩm thực của họ thích ăn các món sống sít mới là thích thú cơ chứ.
Thôi em cũng không dám xực hẩu đâu...chị cuối tuần vui vẻ nha , lúc này ai cũng những bước chân âm thầm hết á , không còn những bước chân tung tăng rộn ràng như ngày xưa chị há ... Lips Sealed
Back to top
 
 
IP Logged
 
macco
Senior Member
****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 283
Re: Chợ Chiều
Reply #433 - 19. Oct 2013 , 09:14
 
Cúi nhưng không thấp



Người Nhật có thói quen gập hơn nửa người cúi chào khách.

...
Cái nghiêng mình quen thuộc khi người Nhật chào khách.


Ở đất nước mặt trời mọc, hình ảnh nghiêng gập người cúi chào thể hiện cả một nền văn hóa Nhật Bản: Cúi nhưng không hạ mình. Sự nhún nhường chỉ làm tăng thêm sự nể trọng của người đối diện.

Trên các chuyến bay của hãng hàng không Japan Airlines, nụ cười luôn nở trên môi các tiếp viên. Họ sẵn sàng ngồi, chính xác là “quỳ xuống”, giúp khách sửa tư thế của đôi chân tê mỏi. Họ niềm nở, vui vẻ tiếp nhận yêu cầu của hành khách khó tính nhất. Không phải chất lượng máy bay khiến hành khách hài lòng mà chính cách phục vụ của tiếp viên khiến mọi người nghĩ tốt về người Nhật. Chỉ vài phút khởi hành muộn, toàn bộ nhân viên phục vụ mặt đất và tiếp viên, phi công dàn thành hàng ngang, cúi rạp người xin lỗi khách.

Họ thật sự đã thành công khi để lại ấn tượng sâu sắc về một nước Nhật vô cùng hiếu khách và nghệ thuật giao tiếp tuyệt vời.

Trung thực:

Ở Nhật, bạn khó có cơ hội bắt taxi để đi một cuốc đường dài. Vì sao? Các tài xế sẽ tự chở bạn thẳng đến nhà ga tàu điện ngầm, kèm lời hướng dẫn “Hãy đi tàu điện ngầm cho rẻ”.

Sự trung thực của người Nhật in đậm nét ở những “mini shop không người bán” tại Osaka.

...
Hệ thống tự tính tiền tại siêu thị Nhật, người mua tự phục vụ, tự scan mã vạch, tự trả tiền.



Nhiều vùng ở Nhật không có nông dân. Ban ngày họ vẫn đến công sở, ngoài giờ làm họ trồng trọt thêm. Sau khi thu hoạch, họ đóng gói sản phẩm, dán giá và để thùng tiền bên cạnh cho người mua cứ theo giá niêm yết mà tự bỏ tiền vào thùng. Cuối ngày, trên đường đi làm về, họ ghé đem thùng tiền về nhà. Nhẹ nhàng và đơn giản.

Các con đường mua sắm, các đại siêu thị ở Hokkaido, Sapporo hay Osaka… cũng không nơi nào bạn phải gửi giỏ/túi xách. Quầy thanh toán cũng không đặt ngay cổng ra vào. Người Nhật tự hào khẳng định động từ “ăn cắp vặt” gần như đã biến mất trong từ điển.

Nếu bạn đến Nhật, toàn bộ các cửa hàng sẽ tự động trừ thuế, giảm 5 – 10% khi biết bạn là khách nước ngoài.

“No noise” – không ồn

Nguyên tắc không gây tiếng ồn được áp dụng triệt để tại Nhật. Tất cả đường cao tốc đều phải xây dựng hàng rào cách âm, để nhà dân không bị ảnh hưởng bởi xe lưu thông trên đường. bỏ ra 18 tỷ USD xây hẳn một hòn đảo nhân tạo để làm phi trường rộng hơn 500ha ngay trên biển. Lý do đơn giản chỉ vì “người dân không chịu nổi tiếng ồn khi máy bay lên xuống”.

Tại các cửa hàng mua sắm, dù đang vào mùa quảng cáo, cũng không một cửa hàng nào được đặt máy phát ra tiếng. Tuyệt đối không được bật nhạc làm ồn sang cửa hàng bên cạnh. Muốn quảng cáo và thu hút thì cách duy nhất là thuê một nhân viên dùng loa tay, quảng cáo với từng khách.

Nhân bản:

Vì sao trên những cánh đồng ở Nhật luôn còn một góc nguyên, không thu hoạch? Không ai bảo ai, những nông dân Nhật không bao giờ gặt hái toàn bộ nông sản mà họ luôn “để phần” 5-10% sản lượng cho các loài chim, thú trong tự nhiên.

Bình đẳng:

Mọi đứa trẻ đều được dạy về sự bình đẳng. Để không có tình trạng phân biệt giàu nghèo ngay từ nhỏ, mọi trẻ em đều được khuyến khích đi bộ đến trường. Nếu nhà xa thì xe đưa đón của trường là chọn lựa duy nhất. Các trường không chấp nhận cho phụ huynh đưa con đến lớp bằng xe hơi.

Việc mặc đồng phục vest đen từ người quét đường đến tất cả nhân viên, công chức cho thấy một nước Nhật không khoảng cách. Những ngày tuyết phủ trắng nước Nhật, từ trên cao nhìn xuống, những công dân Nhật như những chấm đen nhỏ di chuyển nhanh trên đường. Tất cả họ là một nước Nhật chung ý chí, chung tinh thần lao động.

Văn hóa xếp hàng thấm đẫm vào nếp sinh hoạt hàng ngày của người Nhật. Không có bất cứ sự ưu tiên nào. Sẽ không có gì ngạc nhiên nếu một ngày bạn thấy người xếp hàng ngay sau lưng mình chính là Thủ tướng.

Ở Nhật, nội trợ là một nghề.
Hàng tháng chính phủ tự trích lương của chồng đóng thuế cho vợ. Do đó, người phụ nữ ở nhà làm nội trợ nhưng vẫn được hưởng các chế độ y như một người đi làm. Về già vẫn hưởng đầy đủ lương hưu.

...
Nội trợ là một nghề và vẫn được hưởng lương hưu


Độc đáo hơn nữa là nhiều công ty áp dụng chính sách, lương của chồng sẽ vào thẳng tài khoản của vợ. Vai trò của người phụ nữ trong gia đình vì thế luôn được đề cao, tôn trọng.

Cúi nhưng không thấp: Ở đất nước mặt trời mọc, mọi người đều hiểu sâu sắc lý do khiến nước Nhật tan hoang sau chiến tranh thế giới thứ II, bật dậy mạnh mẽ trở thành cường quốc khiến cả thế giới phải nghiêng mình.
Back to top
« Last Edit: 19. Oct 2013 , 09:19 by macco »  
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #434 - 19. Oct 2013 , 19:11
 

...

Chuyện tình nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên


Tác giả Đoàn Vi Thượng


Có thể nói thơ và chuyện tình của Nguyễn Tất Nhiên trở thành một hiện tượng nổi bật tại miền Nam vào những năm đầu thập niên 1970.

Ông làm thơ hay – điều đó là hẳn nhiên, nhưng chuyện tình được “rêu rao” trong thơ ông khiến dư luận hết sức chú ý. Nguyễn Tất Nhiên yêu rất thật và thơ ông cũng phản ánh quá thật những tâm tình nóng hổi khi yêu làm cho giới bạn đọc, nhất là học sinh, sinh viên đều có những đồng cảm sâu sắc.

Duyên của tình ta con gái Bắc.

Nguyễn Tất Nhiên tên thật là Nguyễn Hoàng Hải, sinh năm 1952, tại Biên Hoà (Đồng Nai). Năm đệ tứ (lớp 9), ông để ý đến một cô bạn học người Bắc, tên Bùi Thị Duyên rất xinh đẹp. Chính vào năm đó, Nguyễn Tất Nhiên bắt đầu làm thơ. Thật đáng kinh ngạc, những bài thơ đầu tay đã có sự cuốn hút lạ thường nên chỉ vài năm sau đó ông đã sớm nổi danh. Với những bài thơ này – chủ yếu viết cho Duyên, Nguyễn Tất Nhiên đã tập hợp in thành tập mang tên “Thiên tai” khi học lớp đệ nhất (lớp 12) và thân hành mang đi bán tại các lớp trong trường.

Khi tập thơ phát hành, Nguyễn Tất Nhiên nổi tiếng ngay, và vì thế ở Biên Hoà, người ta bắt đầu đồn thổi về chuyện tình Duyên – Nhiên khắp nơi. Sau này, Bùi Thị Duyên kể:
“Tụi này biết nhau từ hồi nhỏ, lúc đó còn ngây thơ, tôi chưa nghĩ gì, còn Nguyễn Tất Nhiên có nghĩ gì hay không thì tôi không biết. Gặp nhau, biết nhau từ lúc 14 – 15 tuổi. Tôi được Nhiên tặng một quyển thơ mà như anh nói chỉ có 3 bản chính đặc biệt (trong số 100 bản), một cho Nhiên, một bản cho tôi, và một bản cho một người quan trọng nào đó. Tôi biết sự hình thành quyển thơ là từ tôi mà ra chứ không phải không, nhưng thật ra chúng tôi chẳng có gì hết, bạn bè trong lớp ai cũng biết. Dĩ nhiên là tôi rất xúc động vì một quyển thơ viết cho tôi. Nhưng tôi đã gặp và nói với Nguyễn Tất Nhiên rằng mình chỉ là bạn thôi, nếu Nhiên muốn đi xa hơn nữa thì tôi không gặp Nhiên đâu. Sau đó anh ấy cũng công nhận chỉ muốn là bạn, nhưng thật ra nói thế cho qua để mà còn tiếp tục được gặp tôi”.

Cũng cần được nói thêm, ở Biên Hoà thời ấy có rất nhiều nhà thờ. Là người theo đạo, Bùi Thị Duyên hay đi lễ, và những buổi sáng hay chiều, anh chàng làm thơ si tình Nguyễn Tất Nhiên thường ngồi trong quán cà phê bên đường để ngắm nhìn người đẹp đi ngang qua. Ắt hẳn đã nhận ra tình mình chỉ là đơn phương, thơ của ông viết cho Duyên đa phần là thở than, trách móc, có khi rất… dữ dội. 

Bài thơ đầu tiên ông làm cho Duyên đã có tên là “Khúc tình buồn”, sau đó nhạc sĩ Phạm Duy phổ thành bản nhạc “Thà như giọt mưa” hầu như ngày nào cũng được phát trên Đài phát thanh Sài Gòn, được giới học sinh, sinh viên mua, chép, chuyền tay nhau với tất cả sự thích thú vốn có cũa tuổi trẻ:

“Thà như giọt mưa
Vỡ trên mặt Duyên
Để ta nghe thoáng
Tiếng mưa vội đến
Những giọt run run
Ướt ngọn lông măng
Khiến người trăm năm
Đau khổ ăn năn
Khiến người tên Duyên
Đau khổ ăn năn
Khiến người tên Duyên
Đau khổ muôn niên”.

Với cái tên Duyên được “rêu rao” trong ca từ một cách thê thiết như thế, cảm xúc của người nghe như được nhân lên gấp bội, cho nên bản nhạc cũng như tên tuổi của Nguyễn Tất Nhiên nhanh chóng được lan truyền rất rộng rãi.

Tiếp sau bản nhạc đó, và ngoài tập thơ “Thiên Tai”, Nguyễn Tất Nhiên còn tiếp tục làm nhiều thơ “ai oán” cho Bùi Thị Duyên. Như bài “Duyên của tình ta con gái Bắc” với những câu… ấn tượng:
.............
Nghe nói em vừa thi rớt Luật
Môi trâm anh tàn héo nụ xa vời
Mắt công nương thầm khép mộng chân trời
Xin tội nghiệp lần đầu em thất vọng!
(Dù thật sự cũng đáng đời em lắm
Rớt đi Duyên, rớt để thương người!)
...........

Thế nhưng, dường như trái tim của Bùi Thị Duyên vẫn không hề mềm sũng trước những bài thơ ướt át đó, thậm chí ngược lại đã có nhiều hờn trách từ phía gia đình bà dành cho nhà thơ tài hoa si tình. 

Cả dư luận, trong khi thán phục, tìm đọc thơ của Nguyễn Tất Nhiên cũng bắt đầu tỏ ý phê phán ông “độc ác” với người-tình-không–trái- tim Bùi Thị Duyên. Để đến nỗi, khoảng năm 1973, Nguyễn Tất Nhiên thật sự mệt mỏi (chữ của ông hay dùng trong thơ) với cuộc tình tuyệt vọng của mình và làm bài thơ coi như là bài cuối cùng dành cho Duyên, trong đó ông “dũng cảm” tự nhận mình là một “tên quái đản”, là người “cầu danh vọng trên nước mắt người tình” như một tạ lỗi:

Năm năm trời... ta làm tên quái đản
Cầu danh trên nước mắt của người tình
Năm năm trời có nhục có vinh
Có chua, chát, ngọt, bùi, cay, đắng...
Có hai mái đầu chia nhau thù oán
Có thằng ta trút nạn xuốn vai em!
Năm năm trời... có một tên Duyên
Ta ca tụng, rồi chính ta bôi lọ
Tình ta đẹp nhưng tính ta còn nít nhỏ
Nên lỗi lầm đã đục màu sông
Nếu em còn thương mến tuổi mười lăm
Xin nuốt hận mĩm môi cười xí xóa
Hồn ta đẹp nhưng đời ta thảm quá
..........
(Tạ lỗi cùng người)

Em hiền như ma soeur.

Cũng trong thời kỳ Nguyễn Tất Nhiên học đệ nhất (lớp 12) và xuất bản tập thơ “Thiên tai”, ông có chú ý đến một cô bạn học chung trường khác tên là Nguyễn Thị Minh Thuỷ.

Minh Thuỷ không đẹp bằng Bùi Thị Duyên nhưng cũng xinh xắn, dễ thương, học giỏi nhất trường, có thể nói là tài năng toàn diện, đặc biệt là hết sức dịu dàng. Đã biết chắc rằng tình yêu mình dành cho Duyên là vô vọng, Nguyễn Tất Nhiên tỏ ra săn đón Minh Thuỷ hơn. Vốn có bản tính dịu dàng, Minh Thuỷ không tỏ ra từ chối tình yêu của nhà thơ mà chỉ im lặng nửa nhận nửa không. Cứ mỗi khi tan trường, đang đi bên cạnh cô bạn học, nhác thấy chiếc Honda của Nguyễn Tất Nhiên lạng lại từ xa là Thuỷ vội đẩy bạn ra phía ngoài, còn mình đi bên trong để tránh tiếp xúc trực tiếp. Những lần như thế, thư từ, quà cáp của nhà thơ được cô bạn nhận giúp và sau đó chuyển lại cho Thuỷ. Bà kể về thời đó: “Có lần anh ấy dúi vào tay bạn tôi một cái bọc và nói trước khi phóng xe đi: “Thuốc bổ óc đó, một cho Dung (tên bạn tôi) và một cho Thuỷ, ráng thức để mà học thi”. Tôi cũng cảm động, vui vui một chút. Anh chàng làm thơ mà cũng biết điệu đó chứ”.

Tuy vậy, khi thấy “hiện tượng” mối tình Nhiên – Duyên rộ lên cả trường, cả tỉnh, cả miền Nam, Minh Thuỷ cũng rất dè chừng. Lần nọ, bà quyết định gom hết tất cả quà cáp, thư tình của Nguyễn Tất Nhiên lâu nay gửi cho mình đem đến nhà bạn, nhờ bạn trả lại hết. Sự kiện đó đã làm cho nhà thơ si tình chấn động. Ông viết ngay bài thơ “Kẻ tự đóng đinh tim” cho Minh Thuỷ:

Vì chẳng được cầm tay nhau kể lể
Nên chuyện tình cứ thế, thảm hơn
Chúa cũng cau mày ngắm nỗi cô đơn
Của một kẻ đóng tim mình trên thập giá!

Chiều em đi học về, thơm tóc thả
Áo suông eo trinh bạch cả giáo đường
Ta ngọt ngào gọi khẽ, người đi luôn
Nên lũ thiên thần bỗng nhiên thất chí
Bay xuống trần gian làm thi sĩ
Nâng Thánh Kinh mà hát thơ tình
Có con chiên nào thoáng ngạc nhiên
Rồi lại đắm chìm trong vần nhã nhạc…

Chiều em đi học về, chim trắng bước
Ngang giáo đường nhòe nhoẹt màu vôi phai
Có động lòng xin hãy rút khăn tay
Lau giùm mắt kẻ xương bày trên thánh giá
Là ta đó, em ơi, đang tầm tã
Mưa đầy hồn đau đớn thương thân
Lỡ yêu tín đồ phải chấp nhận gian truân
Phải muối mặt giao du cùng quỷ sứ
Tính nhân hậu đã hồi nào hóa dữ
Chỉ vì em lành lặn quên chàng
Chỉ vì em… gõ nhẹ cửa thiên đàng
Bình thản gửi cho hai hàng bím tóc!

Vì chẳng được ra đường đứng, khóc
Nên hình hài cứ thế, ốm o hơn
Đời không dung đứa tự thị ngông cuồng
Người cũng thế nhìn ta chán ghét
Ta điên đảo, người đâu cần hay biết
Ta té lên té xuống chẳng ai màng
Ta còng lưng gánh bụi giữa hoàng hôn
Người lãnh đạm hất ta rơi vực tối!

Chúa cũng lắc đầu vô phương cứu rỗi
(Cứu rỗi làm gì một thứ nghênh ngang
Cứ nổi cơn đòi Thượng Đế ngang hàng
Đấng Ngàn Tuổi tim già khô độ lượng !)

Ta phải chết cho Nước Trời thịnh vượng
Cho thánh thần chúc phúc bình an
Cho em còn mãi mãi dịu hiền ngoan
Mà hãnh diện có thằng đen đúa
Luôn nhăn nhó mặt mày chê Chúa khó
Nhưng cắn răng không hở miệng trách em!

Trong một bài khác, ông còn trách cụ thể về việc Minh Thuỷ đã từng nhận thư, quà của ông như sau:

........

Ta vẫn nhớ trưa nào em ngồi hát
Ta thèm hôn lên mắt tiểu thư buồn
Ta vẫn ăn năn những lúc đón đường
Em khó chịu mà thư nào cũng nhận!
...........
(Giữa trần gian tuyệt vọng)

Cũng là thơ hờn trách nhưng có gì nhẹ nhàng, đằm thắm hơn chứ không “phẫn uất” như thơ viết cho Bùi Thị Duyên, vì Nguyễn Tất Nhiên đã nhận ra vẻ dịu dàng “Em hiền như ma soeur” của Minh Thuỷ. Phải nói những bài thơ ông viết cho Minh Thuỷ tình tứ, cảm động hơn, dù “chuyện tình” này không ồn ào như với Bùi Thị Duyên. Hình ảnh thắt bính tóc của Minh Thuỷ đi vào thơ ông thơ mộng lắm, ngay cả khi có nguy cơ hai người chia tay:

Em không còn thắt bính
Nuôi dưỡng thời ngây thơ
Anh không còn luýnh quýnh
Giữa sân trường trao thư
.............

Em thường hay mắt liếc
Anh thường ngóng cổ cao
Ngoài đường em bước chậm
Quán chiều anh nôn nao
........

Hai năm tình lận đận
Hai đứa cùng xanh xao
Hai năm trời mùa lạnh
Hai đứa cùng hư hao
........

(Hai năm tình lận đận)

Lên đại học, Nguyễn Tất Nhiên vào học Luật khoa, Minh Thuỷ vào Vạn Hạnh, Sài Gòn. Từ đó, hai người hầu như không còn gặp nhau. Thế nhưng, thỉnh thoảng trên báo, ông vẫn có thơ cho Minh Thuỷ, như đoạn thơ dưới đây là một, vẫn da diết lắm:

Trời mưa , không lớn lắm
nhưng đủ ướt đôi đầu !
tình yêu , không đáng lắm
nhưng đủ làm ... tiêu nhau !
...............

em tính còn ham chơi
lưng ngoan dòng tóc bính
môi trinh non thích cười
chiều chiều hay giỡn nắng
tình trôị. kệ tình trôi
............
(Thơ Khởi Tự Mê Cuồng)

Thì xin nhẫn nhục cưu mang vợ chồng

Năm 1975, biến cố đất nước. Chính sự kiện này đã vô tình “đẩy” Nguyễn Tất Nhiên và Minh Thuỷ gặp lại nhau, ấy là khi cả hai cùng trở về Biên Hoà sinh sống. Nguyễn Tất Nhiên đi làm… rẫy ở Long Thành (Đồng Nai), Minh Thuỷ làm nhân viên hợp tác xã ở thành phố. Dường như sự bình lặng của thời kỳ này đã làm “nguội” những sôi nổi bốc đồng của tình yêu tuổi trẻ một thời. Hai người đến với nhau có vẻ thanh thản, hiểu đời hơn. Tình yêu từ đó được nối lại.

Năm 1978, họ chính thức làm đám cưới. Tuy nhiên, với một tâm hồn quá mẫn nhạy, thậm chí hơi khác thường, ngay cả khi chuẩn bị chuyển từ vị trí người tình thành người chồng, Nguyễn Tất Nhiên vẫn có những bài thơ dự cảm rằng mình không xứng với sự dịu dàng, hiền ngoan, với kiểu “con nhà gấm lụa thánh hiền” của Minh Thuỷ. Nghe người ta chúc “trăm năm hạnh phúc” ông cũng lo nghĩ. Ông viết:

“Phu thê nếu đã nợ rồi
Thì tôi đâu ngại ngỏ lời yêu em
Như con chim mới tập chuyền
Bâng khuâng gấm lụa thánh hiền em ra
Mặt trời rực rỡ phương xa
Ở đây hạnh phúc chỉ là đau thương
............

Phu thê nếu đã buộc ràng
Thì xin nhẫn nhục cưu mang vợ chồng
Tôi quanh năm sống hoang đàng
Cũng xin nhỏ lệ hoàn lương, khóc tình”.
(1978 ở Việt Nam)

Với những bài thơ viết cho người vừa thành vợ của mình, dễ thấy Nguyễn Tất Nhiên yêu Minh Thuỷ thật tình – thứ tình yêu không còn ai oán, hờn trách, hơn thua như xưa nữa mà đong đầy mặc cảm, lo lắng, làm như tạng người ông thì chỉ yêu thôi chứ đừng cưới, khi yêu thì “hùng hổ” nhưng khi cưới thì “ăn năn”. Như bài “Uyên ương” cái tựa thơ đã rõ là nói về tình vợ chồng, nhưng sao mà… hoài tiếc, thổn thức với những gì đã qua:

....
Có những chiều ta muốn hôn em, rồi khóc
Mùa bình an nào chờ đợi uyên ương?
Nhớ hôm xưa em mảnh khảnh tan trường
Hương trinh khiết ngây ngây chiều nắng lụa
Áo đông phương còn e dè trước gió
Ðôi tà ngoan chưa phỉ sức tung tăng
Bụi trần gian chưa gợn vướng mi cong
Thơ ta sáng theo hồn ta trẻ nhỏ
Nhớ hôm xưa em bình minh thiếu nữ
Môi vô tư chưa bợn nhuốm hơi người
Tay măng tơ chưa vọc nước dòng đời
Tóc bính thảnh thơi chưa phiền khói thuốc
Ta lẽo đẽo theo tình ê ẩm bước
Ðể chiều về nghẹ thấm thía gian nan!
Nhớ hôm xưa em mơ mộng nhẹ nhàng
Hay hát khẻ đôi bài tình man mác
Trang thư nhỏ ép bông hoa, làm dáng
Cài tơ nhung lên tóc mượt, làm duyên
Cười với tình nhưng... tránh vội sang bên
Như thể sợ tình yêu làm lấm áo!
Chim trong tổ biết chi đời giông bão
Em con cưng nào biết tuổi lưu đày
......

Với tính cách khác thường của Nguyễn Tất Nhiên như thế, quả nhiên cuộc sống của họ không hạnh phúc lắm, chủ yếu là do “tính nết hoang đàng” cố hữu của Nguyễn Tất Nhiên – như ông thường tự nhận, toàn là “nhẫn nhục cưu mang vợ chồng”. Dù đã có với nhau hai con trai, nhưng hai người thường xuyên có những cuộc “di cư” mỗi người một nơi mỗi khi trong nhà có “giông bão”. Năm 1992, trong một lần Minh Thuỷ dẫn hai con “di cư” như thế thì nghe tin Nguyễn Tất Nhiên đã tự kết liễu đời mình trong một ngôi chùa ở California, Mỹ (họ sang Mỹ từ năm 1978).

Chính Minh Thuỷ cũng không tin ông chọn giải pháp đó dù quá biết tính cách khác thường của ông. Vì những chuyến “di cư” như thế, đối với bà, chỉ là cách để ông “biết điều” hơn với vợ con mà thôi, nhưng than ôi, “chính vì em mà thiên tài chán sống”, ông đã từng cảnh báo như thế trong một bài thơ thời còn độc thân rồi mà.

Đoàn Vị Thượng
Back to top
« Last Edit: 19. Oct 2013 , 19:12 by khieulong »  
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 27 28 29 30 31 ... 93
Send Topic In ra