Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Chợ Chiều  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 62 63 64 65 66 ... 93
Send Topic In ra
Chợ Chiều (Read 100710 times)
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #945 - 11. May 2014 , 20:17
 

...


Chúc cả nhà 1 ngày Lễ MẸ nhiều hạnh phúc bên gia đình
TL
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #946 - 12. May 2014 , 21:06
 
Tuyet Lan wrote on 11. May 2014 , 20:17:
...


Chúc cả nhà 1 ngày Lễ MẸ nhiều hạnh phúc bên gia đình
TL


Chu choa ơi , bánh đẹp quá , hông dám ăn 1 mình , mời cả chợ cùng nhau chia nhé.
Cám ơn bạn hiền TL đã tặng bánh cùng lời chúc , cho chợ chiều hông vắng lặng ,giống như Chùa Bà Đanh.

...

  Tuần lể mới , đông vui nha cả chợ.

...

TVMS
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #947 - 19. May 2014 , 20:40
 
Nhân được E-mail, thấy hay nên xin chia sẽ với cả  nhà. Chúc cả nhà 1 tuần thật vui   

Làm Gì Có Chết

Thật ra không hề có cái gọi là Chết, bạn có tin không?

Giả dụ, khi bạn thay một chiếc áo mới thì chiếc áo vừa được thay ra bạn có nói rằng chiếc áo kia đã.. ''chết'' không?

Cũng vậy, khi ''chiếc áo thân thể'' đã không còn dùng được, Nghiệp thức của  chúng ta lại đi tìm một chiếc áo mới để mặc vào. Một người khi sinh tiền tạo
nhiều thiện nghiệp, tức là người có Phước, cái tự do của người có Phước là có quyền lựa chọn những gì mình thích. Ví như một người có tiền bạc rủng rỉnh trong túi,  khi đi shopping vào một tiệm quần áo, người đó có thể mua hàng hiệu, mua những cái áo đắc tiền. Còn một người khi sinh tiền không làm lấy một điều thiện mà còn tạo nhiều ác hạnh, khi chiếc '' áo làm Người '' đã rách, người ấy như một người nghèo, chẳng những thế trên thân còn đầy các ung nhọt lỡ lói (ác nghiệp đeo mang), trong túi không còn lấy một xu, cái ăn còn không có, huống là sắm cho mình những chiếc áo đẹp. Cảnh giới Ngạ quỷ, Súc sinh, Địa ngục, dụ cho những người đã hết tiền (thiếu Phước) để mua áo mới, đành phải khoát lấy những manh áo lầm than.

Vì vậy, sự '' thay áo '' không phải là hoàn toàn mất hẳn, nên làm gì có cái gọi là Chết, nói rõ hơn, chỉ là sự CHUYỂN ĐỔI CẢNH GIỚI, chuyển đổi môi trường, hoàn cảnh sống theo Phước, Nghiệp của mình đã tạo. Hiểu được thế, bạn có thể ''để dành tiền''  bằng cách tu tập, hành thiện để có tiền (có Phước) tái sanh vào nhàn cảnh. Và hiểu được điều này bạn cũng thoát ly đưọc nỗi sợ cũng là nỗi ám ảnh lớn lao của kiếp người,
đó là cái Chết.

Bát Nhã Tâm Kinh có câu: '' Nãi chí vô lão tử diệc vô lão tử tận '', (cho đến không có già chết, không có cái hết già chết ). Già, Chết chỉ là chuyện của chiếc áo hiện tượng còn bản Thể thì không, hoàn toàn không .

Đến, đi, sinh, diệt trò chơi!
''Bừng con mắt mộng'', thảnh thơi sống nhàn...


Chỉ Cần Thay Đổi Cách Nghĩ.


*Nếu bạn thấy đêm nay khó ngủ
- Cứ nghĩ đến những kẻ không nhà chẳng nệm ấm chăn êm.

*Nếu bạn gặp một ngày tồi tệ nơi làm việc
- Hãy nghĩ đến những người đã mấy tháng nay không tìm được việc làm.

*Nếu bạn chán nản vì mối quan hệ xấu đi
- Hãy nghĩ tới những kẻ không bao giờ biết hương vị của thương yêu và được  người yêu thương lại.

*Nếu bạn buồn phiền vì thêm một cuối tuần vô vị trôi qua
- Hãy nghĩ tới những người phụ nữ quẫn bách, quần quật cả ngày, suốt tuần không nghỉ, chỉ mong kiếm được chút tiền còm nuôi mấy miệng ăn.

*Nếu bạn hỏng xe dọc đường, phải cuốc bộ vài dặm mới tìm ra được người giúp đỡ
- Hãy nghĩ tới những ai liệt cả đôi chân, luôn khao khát được bước đi như bạn.

*Nếu bạn cảm thấy đời mình bị mất mát và băn khoăn về ý nghĩa kiếp người
- Xin bạn hãy biết ơn cuộc sống vì có nhiều người đã không được sống hết tuổi trẻ của mình để có những trải nghiệm như bạn.

*Nếu bạn cảm thấy mình là nạn nhân của những ai hay cay nghiệt, dốt nát, nhỏ nhen,  nghi kỵ. Hãy nhớ rằng việc đời có khi còn tệ hại hơn thế rất nhiều.


Sống Như Là.
.


Đời chật chội khiến lòng ta .. sống hẹp,
Đường quanh co nên nhân thế quanh co ?
Ngày nắng hạ biến ta thành sa mạc
Ngó đau thương.. hồn vô cảm, ơ thờ..

- Tôi không đợi mong anh bao hoàn hảo
Vì chính mình đã toàn vẹn gì đâu!.
Chỉ xin thắp trong trái tim hoài bảo
Sống trên đời ý nghĩa.. biết thương nhau.

Sẽ sai xót nếu nghĩ mình luôn đúng
Và mọi người ai nấy cũng đều sai.
Người biết sống, sống giữa nghìn khác biệt
Vẫn nhìn nhau, thông cảm, biết quan hoài.

Trong bóng tối ta vẫn nhiều cố tật
Chớm buông lời.. liền nghĩ đến tự thân.
Ai cũng có những niềm riêng, bí mật
Để cho yên, thì khoảng cách thêm gần.

- Lòng như nắng trải đều, không một phía
Hồn như mưa, mưa khắp cả ngàn phương,
Tình như gió, gió tỏa về muôn hướng
Sống như là.. không cố chấp. Yêu thương...

Thích Tánh Tuệ
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #948 - 22. May 2014 , 09:12
 
...

    Anh Shaw' KL lo ăn mừng con gái Tina tốt nghiệp Master lâu quá , quên cả " đường xưa lối củ " của chợ chiều sao ta ?
   TVMS chia vui cùng anh chị và gia đình , nhất là cháu Tina được mọi sự như ý , và làm cả nhà hảnh diện vì cháu đấy.

...

TVMS

Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2094
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #949 - 23. May 2014 , 21:36
 
"Rụ" nho chúc mừng con gái của anh Sháu nè. Dzô!!!!

http://www.authorstream.com/Presentation/nguyenminhhien-2146726-wine-un-ami-du-v...

Em ngộ
Back to top
 
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #950 - 26. May 2014 , 15:28
 
tuy-van wrote on 22. May 2014 , 09:12:
...

    Anh Shaw' KL lo ăn mừng con gái Tina tốt nghiệp Master lâu quá , quên cả " đường xưa lối củ " của chợ chiều sao ta ?
   TVMS chia vui cùng anh chị và gia đình , nhất là cháu Tina được mọi sự như ý , và làm cả nhà hảnh diện vì cháu đấy.

...

TVMS



...


Cám ơn em Mây Say tin tức lúc nào cũng nhanh như chớp chúc mừng.....không phải anh shao làm biếng đâu mà...tại bị thì mà rằng bê bôn công viec nhieu qua...het lo cho con gai lại lo tơi cho con dâu.......

Phần thi hinh như may anh bi tau hoa nhap ma type trong dien dan luon luon bi tro ngai...đâm ra chán......khong hieu vi sao.
Back to top
« Last Edit: 26. May 2014 , 15:28 by khieulong »  
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #951 - 26. May 2014 , 15:34
 
Ngố wrote on 23. May 2014 , 21:36:
"Rụ" nho chúc mừng con gái của anh Sháu nè. Dzô!!!!

http://www.authorstream.com/Presentation/nguyenminhhien-2146726-wine-un-ami-du-v...

Em ngộ

Many thanks em Ngố , hết lo cho con gái bi giờ tới lo cho con dâu nhỏ của anh nè...

...

...



Congratulations to the Class of 2014 graduates of USU's F. Edward Hebert School of Medicine medical and graduate degree programs .
As our newest USU alumni, you have unique opportunities to serve your nation. Your career will take you places others only rarely go and you have learned skills that others--who ha...ve earned the same degrees--do not have. These special qualities are apparent to those of us who know you well: we understand how they came to be, the experiences and the struggles that built them. We believe you will find as you progress through your careers that these skills will help you provide the kind of leadership that can make a difference in achieving many different goals. We ask that you work always to align those goals with the values you learned at USU.

We wish you all the best! Congratulations, Graduates

Back to top
« Last Edit: 27. May 2014 , 19:49 by khieulong »  
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #952 - 26. May 2014 , 15:47
 

...


biển ngọt      

Phạm Ngũ Yên


1.
“Bóng xoài ba tôi mắc võng
Sáng chiều hai hướng chờ mong
Con ở thị thành nắng bỏng
Bóng xoài mát đến con không?

Vỡ òa bước chân trẻ dại
Tôi quỳ khóc với rơm khô
Cổ tích từ xưa kể lại:
Còn đây một dấu chân cò”…

Tôi không biết câu thơ của ai, nhưng lời thơ đang chạm vào lòng tôi buổi sáng mai hôm nay. Như tiếng chim kêu qua một lòng trống vắng.
Năm sáu tuổi tôi đã biết mồ côi và dựa lưng vào nỗi buồn mất cha để nhìn ra cuộc đời trước mặt. Sáu tuổi tôi đã biết mùi vị cô đơn và thèm thuồng một hơi ấm.
Ðầu thập niên năm mươi, người Pháp dùng Vũng Tàu làm nơi nghỉ mát cuối tuần- Có một nhà ăn giống như một Câu lạc bộ nằm bên cạnh sân vận động Lam Sơn, dưới chân Núi Lớn, góc đường Thành Thái và Thủ Khoa Huân sau này. Nơi mỗi đêm Ba tôi làm bồi bàn và phụ bếp.
Một đêm, những “người phía bên kia” về tấn công Câu Lạc Bộ. Họ tàn sát tận tình những “kẻ thù da trắng” và chiếu cố luôn những thường dân vô tội da vàng. Họ tàn sát thẳng tay những ai có mặt trên con đường họ đi qua với chủ trương thà giết lầm hơn bỏ sót.
Những người chủ động cuộc thảm sát phần đông có gốc gác từ xã Long Ðiền, Bà Rịa. Sau này lớn lên, có một lần Mẹ tôi nói cho tôi biết đêm đó có vài người là người quen của Ba tôi. Người ta đưa Mẹ tôi đi nhận diện xác chồng. Giữa mấy chị em thao thức trong đêm xảy ra biến cố chỉ có mình tôi được bà dẫn theo- một phần vì tôi luôn kề cận bà- một phần vì tôi là con trai lớn. Chính vì vậy mà sau này trong tất cả chị em chỉ có tôi là người cảm nhận được rõ ràng những đau khổ từ chiến tranh. Trong tâm hồn thơ dại của tôi ngày đó, sự mất mát và chia tay bổng trở nên lạ lùng khó hiểu. Giống như một tờ giấy trắng chưa từng chia ô, chưa từng viết chữ đã bị lấm lem vết mực.
Ðêm đen tối hãi hùng, nhưng Mẹ tôi không còn biết sợ. Bà len lỏi giữa những người bị thương đang nằm, chờ xe cứu thương tới, để tìm kiếm Ba tôi, lòng hi vọng có ông trong số những người sống sót. Nhưng không một ai thấy ông. Vì chỗ của ông chìm khuất trong một góc cùng với những người chết. Tất cả đều được phủ kín sơ sài bằng những tấm khăn trải bàn ăn. Và khi giở đúng một tấm khăn để kịp nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của Ba tôi, bà sững sờ hồi lâu trước khi òa khóc. Tôi cũng khóc theo.
Trời gần sáng, Ông bà ngoại tôi và cậu Sáu tôi hay tin từ Long Ðiền quá giang xe đò chạy qua để lo việc tẫn liệm. Vì mẹ con tôi đều không biết làm gì ngoại trừ ngồi khóc. Tôi cố nén tiếng khóc của mình (vì thật tình lúc đó tôi cảm thấy xấu hổ nếu để ai thấy tôi mềm lòng và biễu lộ tình cảm giống như con gái). Ðến khi không còn nén được, tôi tìm một nơi để tự dỗ dành mình. Dưới mái hiên sau hè, đêm tối mơ màng những vì sao trên đầu và vành khăn tang vội vàng không che hết cơn mưa phùn tháng sáu. Tôi đứng khóc một mình và nhớ Ba tôi.

Người đàn ông vừa ba mươi ba tuổi không có kịp một ước mơ ngày còn sống. Nếu có chắc cũng còm cõi như thân hình ông. Tôi nhớ ông, nhớ những buổi chiều, ông chở tôi ngồi trên xe đạp chạy một vòng bãi biển.
Ngày đó chỉ có một kiểu xe đạp đàn ông có một thanh sắt tròn nối liền từ cổ xe đến yên xe. Chưa có những chiếc xe đạp nữ thuôn thả mượt mà có chỗ ngồi phía sau. Chưa có xe đạp Peugeot và cũng chưa từng có xe đạp Phượng Hoàng. Tôi được đặt ngồi trên thanh sắt “đòn vông” đó, hai chân xuôi về một bên. Ðể tạo thêm cho tôi sự thoải mái, ông chêm thêm một chiếc gối bên dưới. Và từ thân ngang chiếc đòn vông xe, hai bàn tay tôi nắm chặt ghi đông. Dưới vạt áo ngực mở tung của ba và dưới những hơi thở vội vàng, ngất ngây mùi nắng gió, tôi nhìn xuống những vòng quay êm đềm của bánh xe, trái tim tôi lấp lánh những nan hoa hạnh phúc đầu đời.
Ðó là những gì tôi còn nhớ về ông, trong ký ức mờ nhạt của đứa bé sáu tuổi. Không phải ai lớn lên cũng đều có cùng chung một nỗi bất hạnh. Nhưng tôi biết mọi kích thước đau khổ đều giống nhau.
Ðứa bé ngồi khóc trước rơm khô ở bài thơ trên, hay tôi ngồi trên xe đạp của Ba tôi lúc bấy giờ, đều an lòng đi qua những hiểm nguy đến tận cùng trời cuối đất. Mỗi người con đều mang trong tâm hồn niên thiếu của mình những an bình của biển gió mênh mông buổi chiều hay mặt trời buổi sáng. Tiếng sóng đập hồn nhiên vào bờ đá bên đường, như tuổi thơ hồn nhiên của tôi lớn lên mỗi ngày. Gió biển ngược đường xe đi, thổi mát vầng trán và tóc tai Ba, ngào ngạt từng góc lòng mộng mị.
Đôi lần tôi được ngồi sau lưng ông, trên một chiếc “bọt ba ga” bằng nhôm sơ sài. Nhưng rất ít khi- vì ba sợ tôi mãi mê nhìn cảnh vật mà vô tình bỏ chân và bánh xe đang chạy. Đàng sau chiếc lưng ốm o kia, những oan khiên và bất trắc dường như không hề chạm đến tôi. Chỉ còn lại hạnh phúc trong trẻo như một tiếng sông chưa từng ngậm phù sa trong lòng.
Nói về công lao Cha Mẹ sẽ không bao giờ nói đủ. Cho dù chúng ta thành danh để viết trăm pho nghìn quyển- Cho dù mọi dòng mực sẽ khô cạn trong những nghiên đời. Không có bệ phóng nào chịu đựng được hết khổ đau của họ để tung tải lên cuộc đời mọi vinh danh. Và chúng ta sẽ học biết từ đó sự hi sinh không ồn ào, lặng yên nhưng lấp lánh những tinh cầu.

2.
Năm tôi giải ngũ về, nhìn lại biển của ngày nào. Cơn sóng vẫn vô tư vỗ vào ghềnh đá và cuối cùng thì mất tăm trên bờ cát lạnh lùng. Chưa phải mùa thu để những chiếc lá bàng rơi trên lề đường dành cho người đi bộ. Vài cánh chim hải âu đang đùa nghịch bên những đám rong trôi trác lên bờ. Con đường trải nhựa mà ba tôi chở tôi ngày xưa đã có triệu chứng suy sụp vì thời gian. Chỉ có gió là vẫn mát rượi. Vẫn phơi phóng một niềm tự hào của biển. Những bờ đường mùa hè không có lửa nhưng có tiếng ve kêu vang những điệp khúc học trò. Rất ít khi có xe đạp đi qua vì những chiếc xe hai bánh “thô sơ” dần dà không còn trong thời đại mới. Thảng hoặc nếu có chỉ để trang trí trên một vài trang sách tập học trò. Lạ lùng làm sao, có một người đàn ông úp mặt vào tay dấu nỗi đau đầm đìa.
Tôi không cần nhớ về một góc thời gian chật hẹp nhưng đầy những gió sớm. Vì tất cả tự nó sẽ ùa đến. Mùi hoa sứ ràn rụa bên khứu giác và hương thơm bồng bế những quá khứ- như cánh tay của ba tôi ngày nào nâng tôi lên giỏ ngồi của xe. Những vòng xe xoay tròn chóng mặt.
Khi bạn không còn một người cha hay người mẹ trong đời, bạn sẽ thấy khổ sở để được trưởng thành. Những nhạc sĩ thường viết dễ dàng về Mẹ, ít khi nói đến cha. Y Vân viết “Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình”… “là dòng suối thần tiên…” của Phạm Thế Mỹ. Còn Cha thì sao? Cha cũng lớn lao và ngọt ngào trên từng cột mốc tháng năm. Những bước chân của Cha dù âm thầm nhưng khua động trên những trang đời của con. Trên những giấc mơ bồng bềnh, mộng mị…
Tôi qua hết Tiểu Học. Qua hết Trung Học và đi xuống cuộc đời không có Cha bên cạnh. Ðã bao nhiêu người con trong cuộc đời nầy không có Cha đã tự gượng dậy đứng trên những chông chênh để qua mọi dâu bể ngậm ngùi?
Khi tôi hiểu tường tận về cuộc đời với mọi ngọn ngành khúc nôi thì tất cả đều rất muộn. Bao cành nhánh mùa đông nghe hốc hác không biết đến việc đâm chồi? Những hình ảnh giống như tôi ngày xưa ở Việt Nam (thời tôi còn trong nước) hình như chưa từng biết công cha nghĩa mẹ như thế nào. Chưa từng vở lòng để nghe đau những khổ cực. Những em bé xuống đường hôm qua mang trên vai “khăn quàng đỏ” lòng hân hoan chỉ biết tôn sùng lãnh tụ. Người đàn ông lạ lùng, râu ria mang nhân dáng đầy nghi hoặc đang có chỗ đứng chễm chệ trong lòng của các em.

3.
Mẹ tôi kể lại rằng ba tôi không biết chữ. Thời niên thiếu ba tôi sống trên ruộng đồng bên nội. Ông không có cơ hội đến trường, không có dịp làm quen với sách vở. Cho đến ngày ông gặp Mẹ tôi, một cô gái cũng quê mùa nhưng học hành hơn ông chút đỉnh. Nên khi nghe tin tôi được vào học lớp năm (lớp 1 bây giờ) ba tôi mừng vô cùng. Buổi chiều trước khi đi làm ông chở tôi vòng quanh biển, vừa khoe xe đạp, vừa trải lòng ra đón nhận thành tích của con. Nhiều khi xe đang chạy, bị xẹp bánh, ông đặt tôi ngồi bên đường, hì hục tự mình vá xe. Ngày đó không có những chỗ vá xe đạp như bây giờ. Dụng cụ sửa xe được ông treo thường xuyên sau yên xe. Những lúc đó tôi nhìn mông lung ra biển, không biết tại sao ba tôi biết nhiều việc như vậy. Dưới mắt tôi, ông là một người đàn ông kỳ diệu không thể thay thế.
Hơi thở của mùa hè thổi qua tuổi thơ tôi. Những tiếng chim cứ hót mãi vào tim. Cùng những cánh bướm luôn bay từng đôi trên những lá cỏ màu ngọc bích. Những viên sỏi rộn ràng trân mình nghe tháng năm chuyển mình. Những lúc như vậy, má tôi nôn nóng đợi chờ cha con tôi bên mâm cơm ở nhà.
Tôi không mang theo trong ký ức nhiều về ba tôi. Thật tình mà nói tôi chỉ sống chung với ông chưa đầy 6 năm. Thời gian không dài và đủ để trong trí nhớ tôi sâu đậm những đường nét rõ ràng về ông. Một lần ông dắt tôi vào xem đá banh tại sân vận động gần nhà. Ba tôi có nhiều đam mê. Mỗi thứ một chút. Nên không có đam mê nào tròn trịa. Gần cuối trận, có một đường banh đi lạc ra ngoài sân, lao vào hướng chúng tôi ngồi. Ba cuống quít đưa người ra trước dùng ngực đón đường banh đi tới. Tôi bị một phen sợ hãi. Về nhà nghe tôi nói lại, mẹ tôi cự nự ba và cấm không được mang tôi đi xem đá banh. Nhưng đó là lần cuối vì ông sẽ không còn một cơ hội để cùng đi với tôi.

Ông dừng lại đâu đó mà không đi bên cạnh mẹ tôi hết cuộc đời. Ông chẳng kịp thấy đứa con trai qua hết tuổi học trò mang trên vai những mùa trăng rực rỡ. Có những chân trời lạ xa mà ba không đi đến nên suốt đời ông chiêm bao. Tôi từng nhủ với lòng khi lớn khôn, tôi sẽ làm liền lạc giấc mơ của ông bằng khả năng và kiến thức của mình. Như hai dòng sông nhìn nhau mà không thấy một chân trời, tôi sẽ vịn tình yêu vạm vỡ của ông dành cho chúng tôi như vịn một nhịp cầu đi tới. Tôi đi về tương lai và trang bị trong lòng cùng những nắng mưa quá khứ.
Mấy chục năm rồi, tôi nghĩ Ba tôi vẫn là một vì sao nhìn xuống lòng biển xưa. Đứa con trai già nua mang trong lòng những thơ ấu trầy trụa. Giống như một cánh buồm không về kịp vì chưa chất đủ ước mơ để làm no một lòng thuyền.

4.
Tháng sáu có tin bão thổi về từ Ðại Tây Dương, đang dự tính đi ngang vùng vịnh Mexico. Mùa hè ngổn ngang những góc đời lưu xứ. Mùa hè cũng dài những cơn mưa. Trên phố quen chiều nay thầm nhớ một hồn phượng rưng rưng. Từ nhiều tuần lễ trôi qua tôi không có cơ hội để nhìn những chuyến buýt tạt ngang nhà. Vì đang là mùa bãi trường.
Không khí nóng bức làm người ta phải tìm một chút mát mẻ trong các siêu thị, trong các quán cà phê. Những cô gái hở vai đi ra đi vào. Vòng eo thon gợi lên những ham muốn trần tục.
Có những nghịch lý nở hoa trái mùa như cây hồng đào bên đường. Nắng chói chang mỗi ngày mà vẫn ra hoa.
Lúc tôi rời VN, con gái tôi vừa lên 5 tuổi. Khi mẹ nó mất, nó chưa kịp trưởng thành. Tôi dành hết tình yêu cho nó và hứa với lòng sẽ bảo bọc cho đến khi nó không cần đến tôi.
Bốn năm trước nó yêu một thanh niên Mễ làm chung hãng và quyết định kết hôn không đợi sự ưng thuận của tôi. Tôi làm một nhạc phụ bất đắc dĩ với một chàng rễ khác chủng tộc, khác ngôn ngữ, màu da.
Hai vợ chồng nó sống chung với tôi trong nhà vì chúng không có khả năng tài chánh để sống riêng. Ngoài ba người, trong nhà tôi có thêm hai con chó. Mỗi ngày tôi đi làm về, hai con chó mừng rỡ quấn quít, coi như bù đắp phần nào nỗi bất hạnh không đợi chờ mà vẫn có.
Mùa Giáng Sinh cách đây ba năm, thêm một đứa bé trai có mặt để bổ sung thêm thành viên trong gia đình. Tôi làm ông ngoại bất đắc dĩ. Đứa bé lớn dần lên, biết lật, biết ngồi và hôm nay biết đi chập chững.
Vài người phụ nữ ghé ngang qua đời. Họ ngập ngừng khi nhìn thấy hoàn cảnh gia đình tôi. Hạnh phúc chưa thấy đâu nhưng rõ ràng những giông bão. Cuộc sống vô tình như mơ, như thực chồng lên nhau và cuối mỗi giấc mơ đêm là những giọt mồ hôi lướt thướt điều huyễn hoặc.
Như một câu chuyện dài lầm lỡ, con gái tôi vướng mắc từ sai lầm này đến sai lầm khác. Tháng vừa rồi nó báo tin tôi biết nó và người chồng Mễ sắp ra tòa ly dị. Tôi hỏi nó đã nghĩ kỹ chưa? Nó trả lời “Đã”.
Tôi không biết chúng nó đã bàn luận với nhau như thế nào. Nhưng tôi biết đã có những buổi tối chúng cãi nhau trong phòng riêng. Trong khi đứa bé ngủ một mình trong phòng khác.
Từng đêm qua lặng thinh trong thành phố oi nồng mùa hè. Tiếng trái khô rơi hay tiếng một con chim nào ngủ quên bị rớt ngoài sân. Tình yêu bây giờ sao không giống như thời tôi khôn lớn. Chúng yêu nhau dễ dàng và chia tay cũng dễ dàng giống như thay đổi một chiếc áo. Tuổi trẻ bây giờ không mắc nợ quá khứ nên quay lưng lại dễ dàng với quá khứ.
Tôi không muốn tham dự vào chuyện gia đình của hai vợ chồng nó. Chung cuộc nào xảy ra, cũng đều do lỗi của hai người. Tại sao chúng không thể ngồi xuống để hóa giải một vấn đề chưa phải là nan đề? Tôi chỉ buồn cho đứa cháu ngoại sớm rời xa một trong hai người thân trong cái nghĩa bình thường nhất. Nó chưa đủ trí khôn để biết buồn. Nhưng năm mười năm sau thì sao?
Chương trình chia tay cũng được con gái tôi đưa ra. Trong thời gian chờ ngày ra tòa, chồng nó phải tìm một chỗ ở khác, và mỗi tháng có thể phải cấp dưỡng cho đứa nhỏ vì hắn không đủ hoàn cảnh và thời gian chăm sóc. Một trong hai con chó sẽ được hắn đem theo. (Hai con chó một đực một cái- Con chó đực là anh, vì sinh ra trước- có tên Oso- Con chó cái là em, tên Roxie).
Mai mốt, căn nhà sẽ vắng đi hai thành viên. Con gái tôi với bản tính hời hợt cố hữu, chắc sẽ dần dà thích ứng với một hoàn cảnh của một “single mom”. Vì bên cạnh nó còn có đứa con trai và tôi. Chỉ không biết người đàn ông không cùng suy nghĩ và không cùng tập quán kia sẽ sống như thế nào khi mất đi một chỗ dựa to lớn- vừa tinh thần vừa vật chất. Những ngõ quen xưa mỗi chiều đi làm về có còn gợi trong lòng hắn những thổn thức? Thành phố sẽ lớn thêm giống như đứa con sẽ lớn thêm mỗi ngày và cuộc đời sẽ mênh mông hay chật hẹp ra sao?
Riêng tôi, kinh nghiệm về sự mất mát trở thành nỗi ám ảnh. Những cuộc chia tay nơi ngả ba đường, hay lạc mất nhau giữa lúc đang mặn nồng luôn làm mũi lòng người trong cuộc. Cuộc đời nhiệm mầu như quá khứ. Sự vĩnh biệt hay tương phùng đều làm xanh môi miệng của nhau và để lại trong hồn nhau vết răng tê điếng.
Đêm qua, có tiếng rấm rức bên ngoài cửa phòng tôi. Tôi thức giấc và hỏi thăm con gái tôi. Con tôi nói rằng đó là tiếng khóc của con Roxie. Nó linh cảm sự chia tay sắp tới với Oso, anh nó.
Hãy nghe nỗi thinh lặng đáng sợ tự đáy lòng. Tôi buồn rầu nhìn quanh căn phòng ngập tràn bóng tối. Đêm sẽ trằn trọc vì kỷ niệm trở mình.
Từng cơn gió cuốn hút mùi muối mặn bay qua tuổi thơ buồn. Chúng kể về tháng năm góa bụa của mẹ tôi và sự ra đi của ba tôi. Chúng cũng kể về sự yếu đuối và về sự cứng lòng, như một tiếng chim rót hoài một quá khứ. Chính vì vậy, mà tôi cảm nhận được giá trị của sự mất mát. Có sự mất mát nào không đau và không mặn mùi vị nước mắt? Nhưng với biển của tôi, muôn đời vẫn ngọt ngào…
Back to top
 
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #953 - 26. May 2014 , 15:52
 
...

TÌNH MẸ TRONG THƠ TRẦN KIÊU BẠC


Thành thật cám ơn nhà thơ Trần Kiêu Bạc đã gởi tặng tập thơ “Qua Dấu Bụi Thời Gian”. Tập thơ đến tay tôi vào một sáng đầu xuân. Ngoài trời nắng đẹp, cây lá xanh tươi, hương hoa ban mai thoang thoảng nhẹ đưa. Tôi là người yêu thơ nên đón nhận tập thơ với lòng hân hoan, trân trọng. Tôi hân hạnh với món quà tinh thần quý giá mà tác giả đã gởi tặng mình.

Lần giở những trang thơ, tập thơ trình bày đẹp, trang nhã, nhất là hình bìa Dòng Sông Con Đò, sắc màu thân quen, hình ảnh đã làm ta thấy lại quê hương. Thứ tình mà mọi người tha hương đều rất trân trọng.

Đây là một thi phẩm chứa nhiều kỷ niệm. Tất cả là những bài thơ hay, đậm đà tình cảm về Mẹ, về gia đình, lời lẽ trong sáng, bình dị, tâm tư của tác giả rất chân thật, rất phong phú, tha thiết với quê hương với bạn bè, với nguồn rung cảm chân thành của một tâm hồn nghệ sĩ, thêm vào đó lời thơ diễn đạt rất nghệ thuật, mỗi bài thơ mang âm hưởng của nhạc, của những cung bậc với giai điệu khi cao khi trầm, cùng ăn nhịp với lòng ta, vần điệu phóng khoáng, những cảm xúc, những ray rứt lẫn xót xa, tạo ra bao vần thơ thật trang nhã và cảm động. Tôi rất tâm đắt và rất ngưỡng mộ. Tôi lại càng sững sờ và ngạc nhiên lẫn khâm phục về bài viết thay lời bạt của Nguyễn Thị Mỹ Châu, hiền nội của tác giả quả là xuất sắc.

Đặc biệt nhất về thơ của Trần Kiêu Bạc. Tác giả đã dành hầu hết những bài thơ nhắc về “Mẹ”. Mẹ là dáng dấp quê hương, là bóng mát, là những kỷ niệm êm đềm thời thơ ấu. Tác giả khắc họa tình cảm nhớ thương sâu sắc, chân thành và thiết tha, mặn nồng, không sao có thể quên được về người Mẹ đã quá cố. Những bài sau khi đọc tôi thật xúc động và rất cảm mến tác giả, bài nào cũng làm tôi ngậm ngùi.

Đọc “Qua Dấu Bụi Thời Gian” đã có trong tôi cái cảm khái. Tôi không phải là người bình thơ. Nhưng trong những bài thơ hầu hết đều có một nỗi niềm và tôi cũng tìm thấy nét gần gủi, tôi mạn phép xin nêu vài nhận xét tiêu biểu một số bài thơ với tiếng khóc âm thầm của người con dè dặt, kín đáo ấy, viết dành riêng để tưởng nhớ Mẹ mình, nó mới não lòng làm sao!:

“Về thăm mồ Mẹ gió đong đưa
Mưa rớt lâm râm khoảng cuối mùa
Áo mỏng đơn sơ còn chưa ướt
Mà sao hai mắt dột đầy mưa?”

(Bài Tứ Tuyệt Thăm Mồ Mẹ trang 240)

Tôi xúc động mạnh theo những điều tác giả diễn tả qua bài thơ Tứ Tuyệt Xa Mẹ. Phải chăng đó là biểu hiện của một con tim đa cảm, lòng lưu luyến khi khuất xa đã tìm được những lời thơ rung cảm một cách thấm thía. Trong cảm xúc của mình tác giả đã thể hiện:

“Cầm theo ve Nhị Thiên Đường
Dầu còn phân nửa, tình thương Mẹ đầy
Xa quê đếm chuỗi ngày dài
Ve dầu nhỏ xíu giữ hoài bên lưng!”

(Bài Tứ Tuyệt Xa Mẹ, 1993 – trang 234)

Với tâm hồn nhạy cảm của thi nhân, anh tâm sự qua lời thơ chân thực mà xót xa:

“Xa lộ lạnh lùng phóng theo đường thẳng
Mà lòng con xa xứ chạy lanh quanh
Con bên này nhớ Mẹ bên kia
Như xa lộ thẳng đường không sao khác
Chiều nay nhớ nhà xe chở đầy hương Tết
Con chở theo mình mùi Mẹ đầu năm!”

(Mùi Mẹ Hương Tết - Trang 1)

Thơ là sự kết tinh ngôn ngữ có chọn lọc, nhà thơ diễn đạt tư tưởng, tình cảm hết sức chân tình. Dù bao nhiêu tuổi đời đi nữa mất Mẹ con cũng bơ vơ, với lòng yêu thương thành kính, tác giả đã viết bài thơ “ Những Lằn Roi Của Mẹ” để nhớ Mẹ, thèm Mẹ, thèm cây roi thơ ấu “ Roi vẫn còn đây Mẹ vắng rồi”:

“Nhìn lên ảnh Mẹ những ngậm ngùi
Nhớ lằn roi nhẹ nhớ không nguôi
Con vẫn đi theo đường Mẹ dẫn
Tạ ơn roi Mẹ giúp nên người

(Nhớ Lằn Roi Của Mẹ - trang 2)

Những vần thơ đó đã làm cho người đọc thật cảm động, trong thơ tác giả mang khá nhiều tâm sự, rất gần gủi, rất chân thành, người giàu tình cảm thường nhớ về kỷ niệm, tuy những kỷ niệm nhỏ nhoi thời thơ ấu, những lằn roi của Mẹ đã hằn sâu trong tâm khảm, những lằn roi nhẹ giúp con nên người, mà nhớ không nguôi.

Mỗi bài thơ là mỗi phong cách, tiêu biểu cho một khuynh hướng nội tâm, ẩn hiện đằng sau tâm trạng u buồn:

“Thượng tuần tháng Giêng trăng dẫn Mẹ đi
Đóa hồng đỏ trên ngực con hóa thành hoa trắng
Vu Lan nầy trăng về trong mưa xám
Trăng trở lại một mình, hoa vẫn trắng màu tang
Vu Lan nầy không về, mẹ ở tận nơi đâu?”

(Mùa Trăng Vu Lan Vẫn Biền Biệt Mẹ - trang 3)


Anh đã cụ thể hóa trong ý thơ của mình "Trăng dẫn Mẹ đi…Trăng trở lại một mình…” Nỗi nhớ của anh càng sâu sắc.

Và tâm trạng buồn thương ấy đã luôn luôn ám ảnh, những lời thơ Lạy Mẹ, dâng Mẹ não nuột đến vô cùng, tác giả nghẹn ngào, “Khi nắm đất sau cùng lấp kín mộ sâu”… “ Con quỳ đây lạy Mẹ đến vô cùng”, đọc bài “ Bài Thơ Dâng Mẹ” tôi không khỏi cảm thương, không có thứ tình nào cao quý thiêng liêng bằng tình Mẹ, mất Mẹ rồi “Quỳ trước bàn thờ cam phận mồ côi” lời than của người con không còn Mẹ:

“Khi nắm đất sau cùng lấp kín mộ sâu
Con trở về nhà một mình trống vắng
Trên ngực con nở đóa hoa hồng trắng
Quỳ trước bàn thờ cam phận mồ côi


Con quỳ đây lạy Mẹ đến vô cùng
Trong hương khói tìm đâu hình bóng Mẹ
Nửa đoạn đời sau trong miền dâu bể
Vẫn mang nặng hoài hai chữ mồ côi

Những lạy nầy xin dâng Mẹ, Mẹ ơi!”

(Bài Thơ Dâng Mẹ - trang 4)

Nỗi buồn đã theo suốt cả đoạn đời anh, anh sống với nó và hòa điệu thành sức sống của những lời thơ nhớ nhung “Bài thơ nầy viết riêng Mẹ thôi” tuyệt diệu, diễn tả chân dung người Mẹ bằng những giọt lệ từ con tim thổn thức, cảm động biết bao:

“Bài thơ nầy con viết riêng Mẹ thôi


Mưa bây giờ gợi nhớ lúc mưa xưa
Mưa quất mạnh lằn roi vào đời Mẹ
Những giọt mưa đau cướp đi tuổi trẻ
Những trận roi đời làm đời Mẹ mất niềm vui

Bài thơ nầy con viết riêng Mẹ thôi…”

(Bài Thơ Viết Riêng Cho Mẹ - trang 5)

Với tâm hồn đa cảm, hình ảnh người Mẹ hiền là chất liệu tạo cảm xúc trong thơ, qua lời thơ lúc nhẹ nhàng lúc sầu não, đêm vẫn đen vô cùng “Từ khi con mất Mẹ” một nỗi mất mát to lớn “Còn cơn bão nào không”… “Nỗi đau đớn ngậm ngùi”:

“Trong hư ảo khói nhang
Con nghe mùi của Mẹ
Mùi thơm ngày còn bé
Hương sữa Mẹ đầu đời


Mùi riêng Mẹ cho con!”

(Trong Hư Ảo Khói Nhang, Vẫn Còn Thơm Mùi Mẹ - trang 6)

Nhà thơ cảm thấy trống trải quạnh hiu, trông ngóng mỗi chiều chờ đợi Mẹ về, nhưng Mẹ đã xa cách ngàn trùng. Thấy lá vàng rơi, một chiếc lá bay vô tình nào có phải Mẹ về thăm! Không phải Mẹ đâu!:

“Chiều đợi Mẹ về! Không thấy Mẹ đâu!
Trông ngóng Mẹ ngày nầy qua ngày khác
Không có Mẹ lắm lần con đi lạc
Không ai dắt qua vũng xoáy cuộc đời


Chiều đợi Mẹ về! Chỉ thấy khói nhang!”

(Chiều Đợi Mẹ Về - trang 7)

Những lời thơ rung cảm về cuộc sống, băn khuăn day dứt “Đêm Bên Ảnh Mẹ” quỳ bên ảnh Mẹ mà thấy xa thật xa:

“…Mẹ gần con tiếng khóc
Như ngày con ra đời
Mẹ bây giờ cách biệt
Con bây giờ mồ côi…”

(Đêm Bên Ảnh Mẹ - trang 8)

Cái buồn thiên cổ, cái buồn gắn với đời dĩ vãng xa xăm, nhiều câu nói lên cái buồn đều có ý nghĩa mênh mang thương tiếc như thế, khi về với Mẹ sau nhiều năm xa biệt ở quê người, không có Mẹ kề bên “Loanh quanh trong khốn khó cuộc đời”, “Con tần ngần trước cửa Mẹ ơi” Nhưng hỡi ơi! Không thấy Mẹ đâu “Bếp Lạnh”:

“… Không thấy Mẹ đâu, Mẹ vắng rồi
Bếp lửa không ai khơi lửa ấm
Con về con khóc Mẹ không nguôi.”
(Bếp Lạnh - trang 9)

Trên tất cả tình cảm nhân loại, chỉ cần nghe tiếng Mẹ , nói đến tình Mẹ là tim ta đã thấy rung động, đã thấy yêu thương vô bến vô bờ. Nhưng đau khổ nhất là không còn Mẹ tác giả đã thể hiện tâm sự trong cảm xúc của mình:

“… Đếm tay hơn bốn ngàn ngày
Mẹ ra đồng vắng nằm ngoài sương đêm


Mẹ ru con suốt đêm trường
Giờ con ru Mẹ qua hương khói mờ
Ngủ đi, Mẹ ngủ …ầu ơ!”

(Hát Ru Cho Mẹ - trang 10)

Bao nhiêu ấn tượng về Mẹ, mãi mãi còn lưu lại trong trí tác giả, gợi nhớ hoài, lặng đi trong mơ tưởng đêm rồi chiêm bao thấy Mẹ về:

“… Nhớ con lắm bận Mẹ về thăm
Trong những đêm mơ thấy Mẹ gần
Thật ra Mẹ cách xa ngàn dặm
Chiêm bao bóng Mẹ đến trăm năm.”

(Đêm Thấy Mẹ Về Thăm - trang 11)

Có những bài thơ cứ vương vấn trong trí tôi mãi, lúc nào cũng như văng vẳng bên tai lời tác giả “Mẹ ơi con thấy Mẹ hoài”…“Mẹ giờ trong khói hương bay” vì những nỗi nhớ thành thực của tác giả lúc nào cũng nghĩ “Mẹ vẫn mãi bên con”:

“…Mẹ ơi con thấy Mẹ hoài
Trong vần con đọc trong bài học xưa
Trong cơn gió chướng trái mùa
Trán con hâm nóng Mẹ ru thì thầm


Mẹ bên con những tháng ngày
Cho con hơi ấm gởi đầy tình thương
Mẹ không về giữa ngày thường
Đêm đêm con thấy trong sương Mẹ về.”

(Mẹ Vẫn Mãi Bên Con – trang 13)

Lại có khi suối buồn thương cứ tự trong thâm tâm tuôn ra lai láng. Cám ơn người đã ghé thăm, tiếc đã trễ rồi… biết rằng sự chia biệt là đau đớn, nhớ thương, mà nhất là nỗi đau thương tiếc “Nhà không còn Mẹ”:

“Cám ơn người đã ghé thăm Mẹ tôi
Tiếc đã trễ rồi, Mẹ tôi vừa mất
Trễ một chút thôi mà vườn cau thôi xanh ngắt
Lá trầu trải vàng một sắc nhớ Mẹ xưa!


Mẹ không về, nhà bỗng hóa mênh mông
Nhưng không chứa hết lòng con nhớ Mẹ
Cám ơn người ghé qua đây dù đã trễ
Tiếc Mẹ không còn, nhà đã hoang vu!”

(Nhà Không Còn Mẹ - trang 14)

Vẫn một từ “Nhớ” dội lên, vẫn là cái không gian quấn quyện, chan chứa trong một giai điệu ly biệt, nhớ nhung, nhớ hoài bàn chân Mẹ, nhớ vầng trán nhăn và đôi mắt khô lệ… để rồi tác giả linh cảm mình còn Mẹ qua đôi bàn chân, thật cảm động:

“Mẹ tôi đi rồi để lại dấu chân
Qua dấu ấy tôi nhớ hoài bàn chân Mẹ
Ngoài vầng trán nhăn và đôi mắt Người khô lệ
Tôi linh cảm mình còn Mẹ qua đôi bàn chân…”

(Bàn Chân Của Mẹ Tôi – trang 15)

Nhưng thương hay mến không đủ làm tan nỗi bơ vơ, chỉ có tình Mẹ mới lấp được muôn một, bài thơ man mác, thấm thía trong cái tê tái của một nét đau mộng và thực:

“Xe rẽ trái theo đường Valley Hi
Bỗng Mẹ hiện ra ngã tư đèn đỏ
Căng mắt, bậm môi cố nhìn cho rõ
Mẹ mất quê xa, sao đứng nơi nầy?


Cám ơn Valley Hi trong vài giây đèn đỏ
Cho gặp lại mình bên Mẹ, giữa Cali!”

(Cám Ơn Vài Giây Đèn Đỏ - trang 17)

Có lúc dường như tác giả không phân biệt mộng mỗi khi viết những chuyện thực trong đời mình đều xen vào chuyện mộng, cái mạch sầu vẫn ngấm ngầm trong cõi nhớ nầy:

“…Mẹ trong vùng chiêm bao
Một mình thăm cõi khác
Vẫn vội vàng chân đất
Trong cát bụi thênh thang…”

(Chiều Bên Mồ Mẹ - trang 18)

Cho nên tác giả thấy mình lạc giữa mênh mông của đất trời “Mắt ngóng chờ từng cánh chim xa” cái xa vắng của thời gian “Trên nẻo ngược xuôi giữa cuộc đời”… “ Không có Mẹ không có gì để có” lời thơ vì thế buồn rười rượi:

“…Chiều nay về không chút mưa rơi
Mà lạnh lắm lòng con nhớ Mẹ
Đèn xanh không lên không ngại trễ
Sợ chờ hoài không thấy Mẹ đâu!”

(Ở Ngã Tư Nhớ Mẹ - trang 19)

Viết về cuộc đời bút pháp của tác giả nghiêm nhặt mà xúc động, xót xa. Nhưng ở đoạn thơ nào của tác giả cũng hiện lên hình ảnh Mẹ, cho nên ý thơ là sự giải thích, là tình cảm rất riêng tư, “Đêm nhớ Má, tự nhiên con thèm khóc”:

“Thèm như thèm kẹo thuở mới lên ba
Nhưng nước mắt bây giờ khô đâu hết
Còn lại mưa pha lẫn giọt nhớ nhà
Giờ muốn khóc, tự nhiên con thèm khóc
Khóc một đêm rồi xa Má muôn đời!”

(Tự Nhiên Thèm Khóc – trang 24)

Hình ảnh “Núi” vốn vô tri trở thành đối tượng để tác giả tâm tình, để miêu tả, hiện lên trong bài thơ “Núi Khóc” . Bài thơ như mở ra trước mắt ta một không gian mênh mang, giúp ta hình dung, cảm nhận: núi mồ côi, cõi trời mây gió, cánh chim lạc bầy, con nai nhỏ xa đàn… hòa quyện thành bức tranh thiên nhiên, đẹp đẽ, có linh hồn. Làm tôi muốn đọc đi đọc lại để tận hưởng hết khả năng diễn tả, “bài thơ dành cho những người con mất Mẹ đang khóc Mẹ và buồn cô đơn như núi”:

“Tưởng đá cứng không bao giờ đá khóc
Nghĩ núi cao không ướt mắt bao giờ
Nhưng Mẹ đi không bao giờ được gặp
Đá núi buồn nước mắt chảy thành mưa.”

(Núi Khóc – trang 25)

“Hôm nay ngày giỗ Má con buồn lắm” tác giả nhớ ngày giỗ Mẹ mà chan hòa nước mắt. Thật không có nỗi đau nào bằng nỗi đau không còn Mẹ, Mẹ mất rồi “Xa lắm con về đâu còn kịp” “Trăm điều đã trể nói Má nghe” thật cảm động:

“Hôm nay giỗ Má con buồn lắm
Một chút khói hương gởi quê nhà
Má đi trong cõi xa ngàn dặm
Xin về cho ấm đứa con xa…”

(Giỗ Má – trang 26)

Bao giờ tác giả cũng nghĩ về quá khứ, về kỷ niệm, những nỗi đau thương nhung nhớ, nghe nhói tim khi tác giả mở phong thư đứa em út gởi qua năm sợi tóc khô của Má, những bài thơ về Mẹ của tác giả làm cho tôi bồi hồi thổn thức, cảm động và âm thầm kính cẩn:

“Mở lại phong thư quê nhà đã lâu
Nghe nhói tim như có nguồn điện giật
Đứa em út gởi qua năm sợi tóc
Lượm trên gối mềm lúc Má ra đi


Nhìn tóc khô buồn nhớ Má không nguôi!”

(Những Sợi Tóc Khô Của Má trang 28)

Đọc xong thi phẩm “Qua Dấu Bụi Thời Gian” tôi có cảm giác thơ của Trần Kiêu Bạc quả có hồn. Một bài thơ hay dầu nhẹ nhàng vui vẻ, dầu sầu não thương đau, bao giờ cũng là sự giải thoát. Giải thoát ra khỏi cái buồn đau, để sống trong sự thanh thản cho tâm hồn… Cứ để lòng trôi theo cái âm hưởng đặc biệt của bài thơ. Mặc dù có cách hiểu này khác, nhưng với riêng tôi “Qua Dấu Buị Thời Gian” vẫn mãi là thế giới trong thơ Trần Kiêu Bạc, thực lẫn mộng, là một thế giới huyền diệu có cả nỗi buồn, thương nhớ, lẫn khát vọng. Lời thơ chân thành mà thanh âm êm đềm của nó luôn làm rung động, xao xuyến tâm hồn người đọc, những bài thơ tươi sáng, tuy nhiên lại mang đậm nét buồn. Nỗi buồn khó quên và thấm thía. Đó là nét đặc trưng của nhà thơ Trần Kiêu Bạc.

Khi tôi cầm bút viết bài nầy thì văng vẳng bên tai tôi bài Lòng Mẹ của Y Vân với giọng ca ngọt ngào ai oán của Hương Lan, đưa sang từ nhà bên cạnh “Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào…” Mỗi lần nghe là lòng tôi thấy bồn chồn, thương cảm cho tác giả cũng như cho những người con mất Mẹ, đang khóc Mẹ…

Ngày nào còn con người với những buồn vui mất mát, đau khổ lẫn ước mơ, ngày đó tiếng thơ Trần Kiêu Bạc còn mãi ngân vang.

Hoàng Ánh Nguyệt

(San Jose 2014)
Back to top
« Last Edit: 26. May 2014 , 16:00 by khieulong »  
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #954 - 26. May 2014 , 16:29
 
khieulong wrote on 26. May 2014 , 15:28:
...


Cám ơn em Mây Say tin tức lúc nào cũng nhanh như chớp chúc mừng.....không phải anh shao làm biếng đâu mà...tại bị thì mà rằng bê bôn công viec nhieu qua...het lo cho con gai lại lo tơi cho con dâu.......

Phần thi hinh như may anh bi tau hoa nhap ma type trong dien dan luon luon bi tro ngai...đâm ra chán......khong hieu vi sao.



' đường đi khó , không phải vì ngăn sông cách núi , mà chỉ vì.....
  Chiện nhỏ anh Shaw' ơi , hy vọng  chúng ta sẽ có  nhiều người  ra vào trong chợ chiều cho đời vui dzui thêm nhang.
  Thứ 6 vừa qua , con gái cưng của Ngố tốt nghiệp Y Tá , và thứ 7 , 2 chị em Ngô" , TvMs hẹn hò tại SJ , nhân dịp Ngố đến dự Đại HộI Trường Trung Học Tân An , vui quá là vui.
  Chia vui và chúc mừng con dâu út tài ba , không thua con gái của anh đã tốt nghiệp và hình 2 vợ chồng thật xứng đôi vừa lứa ghê nơi..hi.hi.
  Không có gì hạnh phúc hơn , khi các con , cháu , rể , dâu chung ta thành đạt , và là người hữu dụng trên quê hương nầy .

...
   .
  Chúc tất cả chợ chiều những ngày tháng bình an , may mắn.

  TVms
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #955 - 27. May 2014 , 19:52
 

Cuộc đời rất là ngắn ngủi


...
Back to top
 
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2775
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #956 - 27. May 2014 , 19:56
 

...

12 thói quen khiến bạn già trước tuổi

Ngọc Khuê


Lão hóa là điều không thể tránh khỏi, nhưng vẫn có thể làm quá trình này chậm lại nếu tránh được các thói quen xấu sau:

Làm “cú đêm”. Thức khuya có thể khiến bạn trông già hơn so với tuổi. “Mất ngủ gây ra bọng mắt, khiến mắt thâm quầng, mí mắt mệt mỏi và xanh xao”, tiến sĩ Allen Towfigh, bác sĩ y học về giấc ngủ Bệnh viện Presbyterian, New York (Mỹ) cho biết. Khi bị mất ngủ thường xuyên, cơ thể sẽ trông mệt mỏi và rũ rượi.

Giữ mối hận thù. Nếu bạn không buông bỏ những mối hận thù, chính nó sẽ khiến bạn trông khắc khổ và già đi. Một nghiên cứu được công bố trên một Tạp chí Y học cho thấy con người thiếu sự bao dung, tha thứ làm tăng các triệu chứng hoạt động thần kinh, tác nhân làm suy giảm chất lượng giấc ngủ. Khi căng thẳng quá mức, nồng độ hormone cortisol tăng cao, dễ dẫn đến lão hóa, tiến sĩ Jennifer Landa, giám đốc y tế của BodyLogicMD (Mỹ) cho biết. Hãy học cách tha thứ, bạn sẽ sống lâu hơn.

Chỉ tập thể dục khi muốn giảm cân. Nếu kế hoạch tập thể dục của bạn chỉ bắt đầu trong vòng ít tháng và kéo dài cho đến khi bạn đạt được mục tiêu giảm cân, bạn có thể đã dẫn mình đến con đường của sự lão hóa. Nhiều nghiên cứu cho thấy tập thể dục thường xuyên giúp ngăn ngừa các bệnh liên quan đến tuổi tác và kéo dài tuổi thọ.

"Vận động hằng ngày giúp giảm lượng cortisol và làm tăng các kích thích tố có lợi như testosterone", tiến sĩ Landa cho biết. Tập thể dục cũng giúp kiểm soát huyết áp, cải thiện tâm trạng và giúp chúng ta mạnh mẽ và linh hoạt hơn khi chúng ta già. Dành 30 phút mỗi ngày để vận động là một trong những cách góp phần đẩy lùi sự lão hóa, theo Msn.

Ăn nhiều đồ ngọt. Thức ăn ngọt được biết đến là tác nhân gây ra các nếp nhăn trên cơ thể. Theo tiến sĩ Landa, đường thúc đẩy nhanh quá trình lão hóa của cơ thể. Ăn nhiều đường không chỉ gây tổn hại vòng eo mà còn làm tăng nguy cơ bệnh tiểu đường và thậm chí có thể gây ra vấn đề về da, đặc biệt là mụn trứng cá và nếp nhăn. Nếu là người ghiền chất ngọt hãy lựa chọn những thực phẩm chứa đường tự nhiên thay vì những sản phẩm thêm đường để không khiến lượng đường trong máu tăng cao.

Hút thuốc. Các chuyên gia sức khỏe khuyến cáo nếu muốn kéo dài tuổi thọ, bạn hãy loại bỏ thuốc lá ra khỏi cuộc sống. Đã có nhiều bằng chứng khoa học chứng minh sự liên kết chặt chẽ giữa việc hút thuốc lá với tuổi thọ con người.

Một nghiên cứu được công bố trên Tạp chí Y tế công cộng Mỹ cho thấy những người dưới 35 tuổi bỏ thuốc lá có thể sống thêm được 8 năm và những người ở độ tuổi 65 bỏ thuốc lá có thế kéo dài từ tuổi thọ từ 2-4 năm so với những người nghiện hút. Hút thuốc lá thúc đẩy quá trình phát triển các gốc tự do, tác nhân gây ra lão hóa cùng nhiều bệnh tật cho cơ thể. Không những thế, những người hút thuốc còn có nguy cơ cao mắc các bệnh ung thư, tim, chứng mất trí nhớ và tử vong.

Dụi mắt. Chúng ta thường có cảm giác thoải mái sau khi dụi mắt nhưng thói quen này lại vô tình làm căng vùng da yếu ớt xung quanh mắt, khiến chúng yếu hẳn đi. Vì mí mắt và phần da xung quanh rất nhạy cảm, độ đàn hồi rất thấp, dụi mắt dễ làm chúng bị tổn thương, bao gồm cả việc hình thành nếp nhăn và phá vỡ các mao mạch, tiến sĩ, bác sĩ da liễu Dennis Gross ở New York cho biết.

Để "cấp cứu" đôi mắt mệt mỏi hoặc bị kích thích, thay vì cọ xát hãy pha hai túi trà xanh, để nguội và đặt chúng lên mắt trong 10 phút. Nếu bạn quan tâm đến các mao mạch bị hỏng, tìm kiếm các thành phần tăng cường collagen. Thoa các loại kem có chứa vitamin K và D cũng như chú ý bổ sung 2 loại vitamin này vào chế độ ăn uống để giữ cho mắt khỏe mạnh.

Uống nhiều rượu.
Một lượng rượu vừa phải giúp tim khỏe mạnh, nhưng uống quá nhiều sẽ khiến cuộc sống ngắn lại. Theo một nghiên cứu được công bố trên tập san Clinical & Experimental Research, phụ nữ nghiện rượu có tỷ lệ tử vong cao đến 4,6 lần so với những người không uống, còn đàn ông nghiện rượu có nguy cơ tử vong cao gấp đôi so những người không nghiện.

Uống rượu nhiều có thể dẫn đến suy tim, cao huyết áp cũng như bệnh xơ gan và tăng cân. Hiệp hội Tim mạch Hoa Kỳ khuyến cáo đàn ông nên giới hạn lượng rượu đưa vào cơ thể mỗi ngày chỉ từ 1-2 ly và phụ nữ thì chỉ 1 ly.

Thừa cân. Một trọng lượng cơ thể khỏe mạnh là chìa khóa kéo dài tuổi thọ. Một nghiên cứu thực hiện ở 80 phụ nữ thừa cân và béo phì cho thấy họ có nguy cơ chết sớm hơn những người luôn duy trì trọng lượng ổn định. Béo phì làm tăng cholesterol LDL “xấu”, gây ra tình trạng mất đề kháng insulin, tiền thân của bệnh tiểu đường.

Úp mặt khi ngủ. Thói quen nằm úp mặt khi ngủ có thể khiến bạn trông già hơn khi thức dậy. Liên tục ép mặt vào gối gây chấn thương cho da, bác sĩ da liễu Gross cho biết. Theo thời gian, chấn thương này sẽ trầm trọng hơn bởi sự ma sát của những cái gối bông có thể tạo ra nếp nhăn vĩnh viễn (phá vỡ collagen). Hơn nữa, khi nằm úp, khả năng tái tạo da khi ngủ cũng bị hạn chế và sự lưu thông máu cũng bị ngăn trở.

Không loại bỏ stress. Theo một nghiên cứu đăng trên Tạp chí Lão hóa năm 2011, những người đàn ông có tuổi thọ thấp đa phần đều bị ảnh hưởng bởi lối sống quá căng thẳng. Nghiên cứu thực hiện ở khoảng 1.000 nam giới khỏe mạnh và kéo dài trong thời gian 18 năm cho thấy đàn ông chỉ cần trải qua 2 sự kiện lớn trong cuộc đời là đủ làm tăng nguy cơ tử vong.

Căng thẳng mãn tính có liên quan đến nhiều bệnh, bao gồm bệnh tim mạch, hen suyễn và các rối loạn tự miễn dịch; do đó cần thực hiện các bước xả stress để có thể giảm thiểu các nguy cơ gây hại cho sức khỏe.

Ăn thức ăn nhanh.
Thức ăn nhanh phần lớn chứa lượng natri không lành mạnh, chất béo và cholesterol xấu. Những chất này khi đi vào cơ thể sẽ phá hỏng hệ thống miễn dịch, làm tăng quá trình lão hóa và gây béo phì.

Theo Amy Goodson, chuyên gia dinh dưỡng tại Mỹ cho biết tăng cân dẫn đến nguy cơ cao của bệnh tim mạch và tiểu đường. Tránh các thực phẩm chế biến và chất béo không lành mạnh để hạn chế những rủi ro cho sức khỏe. Axit béo omega-3 có trong các loại cá (cá hồi, cá ngừ), quả óc chó, hạt lanh giúp giảm viêm cơ thể và thúc đẩy làn da khỏe mạnh, hạn chế sự phát triển của nếp nhăn.

Ít uống nước.
Tăng lượng nước uống mỗi ngày được xem là chìa khóa giúp trẻ hóa da. Nước cần thiết để duy trì độ ẩm cho da, cung cấp các chất dinh dưỡng cần thiết cho da và giúp các tế bào da khỏe mạnh.

Khi da mất độ ẩm sẽ dẫn đến hiện tương da khô, bong tróc. Da khô có ít khả năng phục hồi dễ bị nhăn, khiến bạn trông già hơn. Ngoài nước lọc, chuyên gia dinh dưỡng Goodson khuyến cáo nên bổ sung các loại thực phẩm giàu hàm lượng nước, như dưa chuột, cà chua, bí xanh…

Ngọc Khuê
Back to top
« Last Edit: 27. May 2014 , 20:00 by khieulong »  
 
IP Logged
 
thanhtruc
Senior Member
****
Offline



Posts: 280
Houston-TX
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #957 - 31. May 2014 , 07:02
 
wow! em cũng có cả một shop hoành tráng ở đây nữa nè, mại dzô!!!!tuy-van wrote on 12. May 2014 , 21:06:
Chu choa ơi , bánh đẹp quá , hông dám ăn 1 mình , mời cả chợ cùng nhau chia nhé.
Cám ơn bạn hiền TL đã tặng bánh cùng lời chúc , cho chợ chiều hông vắng lặng ,giống như Chùa Bà Đanh.

...

  Tuần lể mới , đông vui nha cả chợ.

...

TVMS
Back to top
 
 
IP Logged
 
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #958 - 02. Jun 2014 , 20:07
 
HẢY BUÔNG XẢ

Tri Thiên Mạng...! 

"Ra đời hai bàn tay trắng. Lìa đời trắng hai tay. Sao mãi nhặt cho đầy. Túi đời như như mây bay".
"Sức mạnh của trẻ thơ là tiếng khóc. Sức mạnh của đàn bà là phẫn nộ. Sức mạnh của người ăn trộm là vũ khí. Sức mạnh của vua chúa là quyền uy. Sức mạnh của kẻ ngu là áp đảo. Sức mạnh của bậc hiền trí là cảm hóa. Sức mạnh của người đa văn là thẩm sát. Sức mạnh của sa môn là nhẫn nhục.”
  "Bởi chúng ta không thể thay đổi được thế giới  xung quanh, nên chúng ta đành phải sửa đổi chính mình, đối diện với tất cả bằng lòng từ bi và tâm trí tuệ” "Ra đời hai tay trắng. Lìa đời trắng hai tay. Sao mãi nhặt cho đầy. Túi đời như mây bay.” "Thành thật đối diện với mâu thuẫn và khuyết điểm trong tâm mình, đừng lừa dối chính mình”. "Sự khác biệt giữa con người là do mức tiến hóa khác nhau qua các kiếp sống. Có khi nào ta thù ghét một kẻ kém ta đâu? Suy luận rằng: "vạn vật đồng nhất”, ta sẵn sàng tha thứ cho kẻ khác, vì họ không hiểu biết, không ý thức hành động của mình, vả lại họ và ta nào có khác nhau đâu. Khi ta hiểu rằng: "nhất bổn tám vạn thù”, ta nhìn vạn vật như chính mình, từ loài người qua loài thú, thảo mộc, kim thạch, và ý thức rằng mọi vật đều có sự sống, đều có Phật Tính ngự ở trong, ta sẽ cởi bỏ thành kiến, mở rộng lòng thương đến muôn loài”. "Là Phật tử, nếu không nói được những gì Phật nói, hãy im lặng như chánh pháp, đừng nói những lời ác, xuyên tạc, bịa đặt, vu khống, làm tổn hại kẻ khác, nếu không làm được những gì Phật làm, hãy im lặng và lắng nghe, quán sát, học hỏi những thiện tri thức, đừng vọng động làm những điều thương tổn đến tha nhân”. "Ác khẩu, mãi mãi đừng để nó thốt ra từ miệng chúng ta, cho dù người ta có xấu bao nhiêu, có ác bao nhiêu. Anh càng nguyền rủa họ, tâm anh càng bị ô nhiễm, anh hãy nghĩ, họ chính là thiện tri thức của anh”. "Người mà trong tâm chứa đầy cách nghĩ và cách nhìn của mình thì sẽ không bao giờ nghe được tiếng lòng người khác”. "Khi trong tay anh nắm chặt một vật gì mà không buông xuống, thì anh chỉ có mỗi thứ ấy, nếu anh chịu buông xuống, thì anh mới có cơ hội chọn lựa những thứ khác. Nếu một người luôn khư khư với quan niệm của mình, không chịu buông xuống thì trí tuệ chỉ có thể đạt đến ở một mức độ nào đó mà thôi.”

Đức Đạt Lai Lạt Ma

Thân chúc cả quán 1 ngày đầu tuần dzui dzẻ

Em-TL
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #959 - 06. Jun 2014 , 19:33
 
...
...

  Lâu quá không có dịp mời cả chợ uống những ly nước sinh tố bổ dưởng , bảo đảm sugar free.
  Thân mến chúc cả nhà trong những này cuối tuần ,  đến thăm Hawaii vào nửa đêm trong giấc mơ tuyệt vời nhé.

  TVms
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 62 63 64 65 66 ... 93
Send Topic In ra