Bạn có nghĩ rằng có một bài thơ mà cỏ thể đọc theo nhiều cách khác nhau chưa ? Tuy mổi cách đọc khác nhau nhưng hàm ý của bài thơ gần như không thay đồi, qui luật của thơ vẫn không bị xáo trộn. Nếu vẫn chưa tin thì bạn hãy đọc bài thơ này:
Cảnh xuân
Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
Hoa cài giậu trúc cành xanh biếc
Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi
Qua lại khách chờ sông lặng sóng
Ngượi xuôi thuyền đợi bến đông người
Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười.
Thế nếu như bài thơ này ta đọc ngược lại theo hướng từ dưói lên trên và từ phải sang trái thì như thế nào nhỉ ?!?!!
Cười mỉm mắt ai bóng thướt tha
Bổng trầm đàn hát tiếng ngân xa
Người đông bến đợi thuyền xuôi ngược
Sóng lặng sông chờ khách lại qua
Tươi thắm sắc xuân hương quyện lá
Biếc xanh cành trúc giậu cài hoa
Vơi đầy chén rượu thơ vui thú
Ngời sáng ánh xuân cảnh mến ta
.Bay giờ ta lại bỏ 2 từ đầu của mỗi câu và đọc lên:
Cảnh xuân ánh sáng ngời
Thơ rượu chén đầy vơi
Giậu trúc cành xanh biếc
Hương xuân sắc thắm tươi
Khách chờ sông lặng sóng
Thuyền đợi bến đông người
Tiếng hát đàn trầm bổng
Bóng ai mắt mỉm cười
.Bỏ 4 từ đầu mỗi câu đọc lại:
Ánh sáng ngời
Chén đầy vơi
Cành xanh biếc
Sắc thắm tươi
Sông lặng sóng
Bến đông người
Đàn trầm bổng
Mắt mỉm cười
.Bỏ 3 từ cuối mỗi câu thử xem:
Ta mến cảnh xuân
Thú vui thơ rượu
Hoa cài giậu trúc
Lá quyện hương xuân
Qua lại khách chờ
Ngượi xuôi thuyền đợi
Xa ngân tiếng hát
Tha thướt bóng ai
.Bây giờ lại bỏ 2 từ cuối mỗi câu rồi đọc ngược lại xem:
Mắt ai bóng thướt tha
Đàn hát tiếng ngân xa
Bến đợi thuyền xuôi ngược
Sông chờ khách lại qua
Sắc xuân hương quyện lá
Cành trúc giậu cài hoa
Chén rượu thơ vui thú
Ánh xuân cảnh mến ta
.Bỏ hẳn cả 3 từ cuối mỗi câu và đọc ngược:
Cười mỉm mắt ai
Bổng trầm đàn hát
Người đông bến đợi
Sóng lặng sông chờ
Tươi thắm sắc xuân
Biếc xanh cành trúc
Vơi đầy chén rượu
Ngời sáng ánh xuân.
BÂy giờ bỏ hắn đến 4 từ đầu và đọc ngược:
Bóng thướt tha
Tiếng ngân xa
Thuyền xuôi ngược
Khách lại qua
Hương quyện lá
Giậu cài hoa
Thơ vui thú
Cảnh mến ta
.Như vây với 8 cách đọc khác nhau như vậy bạn sẽ cảm nhận như thế nào ????
Trước nữa thì không rõ, khoảng năm 1985 – 1986, ông Hồ Quốc Vĩ trước khi đi công tác nước ngoài đã chép cho ông Lê Khải Sĩ, Phó chủ nhiệm câu lạc bộ thơ trào phúng Hà Nội một bài thơ cầu kỳ hiếm thấy mà ông Sĩ không kịp hỏi tên tác giả. Khoảng 5 năm sau, ông Sĩ đem nó trao cho ông Nguyễn Lê Huy để có dịp giới thiệu bài thơ lạ, trước là công bố để bạn đọc xa gần thưởng lãm, sau để tác giả đứng ra nhận đứa con của mình. Nhưng cho đến nay, người khai sinh ra bài thơ độc đáo này vẫn biệt vô âm tín? Đầu thế kỷ 21, kẻ hậu sinh một lần nữa mạn phép giới thiệu lại nó, may ra cái duyên của hai thế kỷ khiến xui có sự “tái hợp” nào chăng?
Sưu Tầm