Phương Tần wrote on 03. Jul 2008 , 06:22:
Thơ tình cuối mùa thu
Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá
Mùa thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh mang
Mùa thu và hoa cúc
Chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em
Là của mùa thu cũ
Chợt làn gió
heo may Thổi về xao động cả:
Lối đi quen bỗng lạ
Cỏ lật theo chiều mây
Đêm về sương ướt má
Hơi lạnh qua bàn tay
Tình ta như hàng cây
Đã bao mùa gió bão
Tình ta như dòng sông
Đã yên ngày thác lũ.
Thời gian như là gió
Mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại...
- Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may.
-Xuân Quỳnh- Heo may Mùa thu qua người xa chưa trở lại
Miền rêu phong lặng lẽ bước ta về
Lá vẫn rơi phủ vàng con phố nhỏ
Phong kín dâu giày ngày ta bước cùng nhau
Hẹn một ngày khi trời trở heo may
Mang lạnh lẽo phủ đây căn gác nhỏ
Người sẽ trở về theo màn sương ngoài lộ
Nép vào ta trong tay ấm nồng nàn
Ta chờ người chờ từng đợt gió đông
Mang sương giá phủ đầy căn gác nhỏ
Mang gió bấc giỡn đùa ngăn tim nhỏ
Như cái mỉm cười mai mỉa kẻ thơ ngây.
Hay từng chiều khi dạo bước qua đây
Dưới gió heo may, trên mùa thu cằn cỗi
Có tiếng thở dài trên tầng không trơ trụi
Dường bảo ta rằng chờ đợi nữa mà chi
Người bước xa ta theo thu vàng chiều ấy
Một sắc tigôn chia hai nửa tim sầu
Sao ta vẫn mơ hai nửa đó tìm nhau
Trong chiều nhạt heo may hàn gắn hộ
Sao ta cứ mơ một ngày như trong mộng
Thu chia xa đông lạnh lẽo quay về
Vòng tay ấm cùng bờ môi nóng bỏng
Nụ hôn say tan lạnh giá tim sầu
Nhưng người đi, đi mãi có về đâu
Ta cứ mãi đếm từng ngày heo may tới
Vẫn giật mình khi phố buồn vội vã
Nhịp bước chân ai đó giỡn thu tàn ...
Người quên rồi, có nhớ gác nhỏ đâu
Cớ sao ta vẫn giật mình thổn thức
Khi chiều buông lơi hững hờ qua song cửa
Heo may về gõ một tiếng
vu vơ ...
THT