tuy-van
Gold Member
Offline
Thành viên xuất sắc 2015
Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender:
|
Quote:
http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/co%20Van/CIMG2744-1.jpgt=1235486... http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/beQuyen-1.jpgt=1235487674 Ngày 25 tháng giêng năm 1999 là ngày đầu tiên tôi nhận công việc mới. Nhớ lại năm tháng trước, khi bà bạn thân người Bắc là cựu đồng nghiệp tại trường Nữ Trung Học Lê Văn Duyệt gọi tôi hỏi: - Này Vân, mi làm ở phòng mạch của Vĩnh, mi quen ai muốn giữ trẻ con, mi hỏi cho tao. Con gái tao hai tháng nữa là nó sanh rồi.
Tôi hứa sẽ tìm hộ, nhưng hai tuần trôi qua, tôi chẳng kiếm được ai, đành xin lỗi và hỏi đùa: - Mày hỏi con gái mày có thuê tao, tao làm cho. - Mi chỉ nói đùa, cháu mà được cô giúp cho thì quả là có phước! Một tuần nữa trôi qua, cũng chẳng nhờ được ai. Bạn tôi lại gọi, tôi đành phải hứa: - Thôi thì tao sẽ giúp hộ cho đến khi nào cháu nó tìm được người. Tôi báo cho Vĩnh biết và nhân công việc ở văn phòng cũng đang trì chậm nên em tôi cũng đồng ý để tôi đo thử. Một tháng trước khi con gái bạn tôi sinh, tôi gọi bạn tôi xem đã kiếm được ai chưa, bạn tôi cười bảo: -Cháu nó nhất định không kiếm ai nữa cả, cô mà giúp cháu là nhất rồi. Tôi đặt điều kiện gì hai mẹ con cũng đều chấp nhận, tôi đâm lo. Từ nhỏ đến lớn thỉnh thoảng có trông chừng các em, nhưng bao giờ cũng có mẹ tôi bên cạnh và người làm trông chừng; hơn nữa tôi không có con cái, nên chẳng có một kinh nghiệm gì về trẻ sơ sinh; mà đã hứa lỡ thì phải giữ lời. Thế là phải đi tìm mua cuốn sách "Baby and Child Care" của Dr. Spock về nghiền ngẫm trước. Các bạn tôi người nào cũng dọa rằng giữ trẻ con là mệt nhất, suốt ngày chỉ xoay quanh với nó chẳng làm gì được khác nữa. Tôi đã bắt đầu nản chí. Trong khoảng thời gian chờ đợi cho đứa bé sinh ra, tôi đã nhận được những bức thư chí tình của Từ Thị Kim Cúc. "Chị phải biết trẻ con hắn khun lắm, chị mà bế hắn là hắn bắt chị bồng hoài, không cách chi chị làm nổi mô. Đứa bé và cha mẹ nó thật có phước mới được chị săn sóc cho." ( Đến bây giờ tôi cũng không hiểu ai có phước hơn ai?). Chị của Kim Cúc là Từ Thị Như Mai cũng dạy khôn dạy khéo cho tôi nhiều lần. Có bận nàng dặn tôi : - Mi nhớ khi mi cho hắn bú xong, mi phải... Tôi cướp lời bạn tôi : -Tau biết rồi, phải bồng vác lên vai và đập đập vô lưng hắn. Như Mai hoảng hốt la bài hãi: - Mi đừng đập rứa mà hắn chết. Tôi bật phì cười : - Tau muốn nói là vỗ vỗ nhè nhẹ sau lưng. Mẹ tôi và nhiều bạn khác cũng cho tôi những lời khuyên quý giá để làm "hành trang" bước vào nghề mới. Cũng buồn cười, khi nghe tôi tuyên bố sẽ đổi nghề, có bạn đã hỏi tôi rằng: - Răng chị tài hoa dữ rứa mà đi làm nghề đó? Tôi nghĩ rằng từ dạo người Việt Nam bị bắt buộc trở thành dân du mục khắp nơi trên thế giới, tôi không còn coi trọng vấn đề giai cấp nữa. Nghề nào tôi cũng có thể chấp nhận, miễn không phải nghề bất lương là được. Tôn Nừ mộng Hà đã cảm thấy chua xót cho tôi mà than rằng: - Con Vân thiệt là phú quý giật lùi !
(còn tiếp) TV THÍCH 2 HÌNH NẦY QUÁ , 2 BÀ CHÁU ĐANG LÀM GÌ , MÀ MẠ VÂN CƯỜI TƯƠI HƠN HOA , VÀ HÌNH THỨ 2 , BÔ ÁO QUẦN CỦA BÉ QUYÊN AI MAY MÀ NHIỀU CÔNG PHU , VÀ DỄ THƯƠNG VÔ CÙNG. HÔM NAY ĐỌC BÀI VIẾT VÔ CÙNG QUÝ BÁU CỦA MẠ VÂN , LÀM TV NHỚ NGÀY XƯA , CHỊ HAI CŨNG LÀ THỢ MAY, VÀ LÀM CÔ GIÁO , ĐÃ MAY CHO TV NHỪNG TRANG PHỤC , MÀ KHÔNG AI CÓ , VÀ KHI MAY, CHO CẢ 5 CHỊ EM...GIỐNG NHAU. HI.HI.CHẮC SỢ RA ĐƯỜNG ĐI LẠC , VÀ KHOE LÀ CÓ 5 CHỊ EM.. KÍNH CHÚC MẠ VÂN VÀ CẢ NHÀ 1 TUẦN LỀ THẬT AN LÀNH.
|