Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Gánh Hàng Hoa  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 22 23 24 25 26 ... 173
Send Topic In ra
Gánh Hàng Hoa (Read 199433 times)
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #345 - 25. Oct 2009 , 14:49
 


BouquetOfFlowerGÁNH _HÀNG_ HOA BouquetOfFlower


Chợ _Chồm _Hổm






Chắc sau 2 tuần sinh hoạt,  E_Jockey bắt quý vị nhìn hoa bướm mãi cũng chán phải không?

Chiều nay E_Jockey phá lệ ...xin đổi qua cảnh nhé.

E_Jockey xin mời quý vị đọc vài đoạn thơ ngắn.





Paris cảnh đẹp và những vần thơ tuyệt tác


Anh hãy cầm lấy đôi bàn tay...
Tóc em Anh sẽ gọi là mây..
Ngày sau hai đứa mình xa cách..
Anh vẫn được nhìn mây trắng bay..( NS)


Paris có gì lạ không em ?
Mai anh về giữa bến sông Seine
Anh về giữa một giòng sông trắng
Là áo sương mù hay áo em ?
Thơ
(Nguyên Sa)

Sông Seine



Em,
Anh đã trở lại Paris Đi giữa mưa gầy .
Tháng Bảy Kỷ niệm chập chùng trang ký ức .
Mắt cay cay cơn huyễn mộng trùng phùng
Thơ
(Kim Thành)


Ðường Rivoli và vườn Tuileries

...




Anh đến thăm em một chiều thu lạnh
Lá vàng xua năm tháng lạc muôn phưong
Trời Ba Lê hoa lệ giữa đau thương
Hồn lạc lõng trên nẽo đường hiu quạnh
(Võ Thu Tịnh)

Dọc theo sông Seine

...



Anh đến thăm em một chiều không hẹn
Nghe nghẹn ngào nắng úa kiếp tha hưong
Thành Ba Lê tàn nhạt mảnh nghê thường
Tình ế ẩm giữa chợ đời ghẻ lạnh
(Võ Thu Tịnh)

Tòa Ðô Chánh Paris

...



Em ở đâu hỡi người em rất nhớ
Trời Paris nào có lụa Hà Ðông
(Nguyên Sa)

La Conciergerie

...


Vẫn còn đấy
Dòng sông Seine mấy mùa chung bóng
Con phố xưa đứng ngóng với đợi chờ
(Kim Thành)

Quai de Bourbon

...



Vẫn còn đấy
Khải Hoàn Môn hoàng hôn hay nắng rỡ
Em xa rồi một thuở trầm hương
Anh vết thương nương hơi thở theo cùng
Tim lỗi nhịp, hồn bay tìm cánh gió
(Kim Thành)

Khải Hoàn Môn



Paris thành phố của tình yêu lãng mạn
Thêm tình mình một dạ thủy chung
Tháng Bảy mưa ngâu còn có ngày gặp mặt
Anh và em đâu còn dịp tương phùng
(Tôn Thất Phú Sĩ)

Place la Concorde de

...



Paris đêm huyền diệu
Ánh đèn màu mờ ảo lung linh
Anh vẫn đi tìm em
Đi tìm hoài như một kẻ vô tâm
(Tôn Thất Phú Sĩ)

L'Institut de France

...



Cầu Neuf đằng xa buông thõng chân
Vào sông Seine, lắng tiếng vàng ngân.
"Khoan hò..." Giọng hát buồn thê thiết;
Ai nhớ nhung gì, Vân hỡi Vân?
(Vũ Hoàng Chương)

Cầu Neuf

...



Em có đứng ở bên bờ sông ?
Làm ơn che khuất nửa vừng trăng
Anh về có nương theo giòng nước
Anh sẽ tìm em trong bóng trăng
(Nguyên Sa)

Ðảo Cité



Sông Seine vàng lượn đôi bờ
Xuôi xuống vàng Mont Parnasse
Ngược lên vàng Sacré-Coeur
Từng bậc từng cung đậm nhạt
(Vũ Hoàng Chương)

Dạo trên sông Seine về đêm

...



... Có phải đường lên
Sacré-Coeur hoa vàng tượng đá?
"Người về..." tôi nhắc lại tên,
Dư âm đầy mạch máu vang rền
(Vũ Hoàng Chương)

Nhà thờ Sacré Cœur Montmartre



Chiều xuống Paris buồn
Sương mù đan kín nửa giòng Seine
Một nửa giòng kia bên tuổi vắng tên
Trên cánh chim bay nắng dịu êm
(Trần Ðinh)

Thánh đường Notre-Dame de Paris

...





Chân tháp Eiffel

...


Thạch dầu ngơ ngẩn bóng mây trôi
Thiết-tháp hờn trăng lạnh lẽo ngồi..
Em ạ, Paris toàn sắt đá;
Lòng đau, Sắt nọ Đá này thôi!
(Vũ Hoàng Chương)


Tháp Eiffel nhìn từ vườn Trocadéro

...


Mở mặt đô-kỳ-ánh-sáng: Paris?
Trong một chuyến đi
Mà sông Seine cùng tháp Eiffel
Mỗi xế trăng thu còn nhắc nhở thầm thì
(Vũ Hoàng Chương)


Cầu Mirabeau

...


Dưới cầu Mirabeau
Trôi dòng sông Seine
Và cuộc tình chúng ta
Em ở đâu? Ôi sương mù dĩ vãng
(Ngô Thụy Miên)

Cầu Alexandre III

...


Sao ta ngơ ngác? Lạ lùng chưa!
Em vẫn là mây tự kiếp xưa.
Trời xám Paris thu nặng trĩu
Lênh đênh sầu biết mấy cho vừa?
(Vũ Hoàng Chương)


Vườn Lục-Xâm-Bảo

...

Mùa thu âm thầm,
Bên vườn Lục-Xâm
Ngồi quen ghế đá,
Không em buốt giá từ tâm
(Cung Trầm Tưởng)


Vườn Lục-Xâm-Bảo

...


Anh hiểu! Vàng thu sẽ dậy men
Lá rơi vàng kín mặt sông Seine.
Hồn anh sẽ đọng dài trên lá
Để giúp em màu đan áo "len"
(Vũ Hoàng Chương)


Khu phố Saint-Eustache

...

Paris cà phê
Thiếu em tóc rối,
Vạt nắng chiều quê
Thiếu em tiếng nói,
Ru đời hôn mê

Khu phố Montmartre

...


Cà phê Paris
Hỡi đôi mắt nhỏ,
Nhìn em cuồng si
Tình yêu chưa tỏ,
Đã đành chia ly
(Duyên Anh)

Ðảo Saint-Louis

Mai tôi đi dù hôm nay đang vào thu
Giòng sông Seine đang mặc áo sương mù
Đang nhìn tôi mà khoe nước biếc
Khoe lá vàng lộng lẫy lối đi xưa
(Nguyên Sa)


Quai du Louvre

...

Lên xe tiễn em đi
Chưa bao giờ buồn thế
Trời mùa đông Paris
Suốt đời làm chia ly
(Cung Trầm Tưởng)


thanks.gif





























Back to top
« Last Edit: 25. Oct 2009 , 18:16 by Mytat »  

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Dau Do
Gold Member
*****
Offline


Quân Sư

Posts: 11594
Thành Phố Phượng Hoàng
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #346 - 25. Oct 2009 , 17:00
 
Mytat wrote on 25. Oct 2009 , 14:49:


BouquetOfFlowerGÁNH _HÀNG_ HOA BouquetOfFlower






E_Jockey xin mời quý vị đọc vài đoạn thơ ngắn.





Paris cảnh đẹp và những vần thơ tuyệt tác

....
Anh hãy cầm lấy đôi bàn tay...
Tóc em Anh sẽ gọi là mây..
Ngày sau hai đứa mình xa cách..
Anh vẫn được nhìn mây trắng bay..( NS)

Paris có gì lạ không em ?
Mai anh về giữa bến sông Seine
Anh về giữa một giòng sông trắng
Là áo sương mù hay áo em ?
Thơ
(Nguyên Sa)

....
thanks.gif

Tất Mỹ ơi à,
Bài này thật dễ thương và đầy công phu. Cám ơn em nhiều nhé ! Chắc là chân Đ Đ có nốt ruồi, nên nơi nào có tính chất..du lịch 1 tí là mê liền, vừa được ngắm  cảnh đẹp mà còn được thưởng thức những vần thơ thật hay.

thanks.gif    thanks.gif    moreflower2

Back to top
 

Triệu người quen, có mấy người thương
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #347 - 25. Oct 2009 , 17:52
 
Mo TM men,
hoan ho mo voi nhung bai tho that tuyet voi , lam SAY nho PARIS gan chit..
soli, may comp nay doi bao dai, nen khong bo dau duoc...thong cam nha.
Chuc mo va gd luon an  vui nhe' .
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #348 - 25. Oct 2009 , 18:21
 
Dau Do wrote on 25. Oct 2009 , 17:00:
Tất Mỹ ơi à,
Bài này thật dễ thương và đầy công phu. Cám ơn em nhiều nhé ! Chắc là chân Đ Đ có nốt ruồi, nên nơi nào có tính chất..du lịch 1 tí là mê liền, vừa được ngắm  cảnh đẹp mà còn được thưởng thức những vần thơ thật hay.

thanks.gif    thanks.gif    moreflower2





hihihi..như vậy chắc chắn là chị có nút ruồi son ngay lòng bàn chân ( em lại méo mó... thích làm bà bói   Cool)

Chị Đ Đ ơi ,

Theo em nhận xét ngắm cảnh qua hình thì đẹp , chứ đến nơi ấy em không thấy đẹp bằng trong hình  Tongue
Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #349 - 25. Oct 2009 , 18:32
 
tuy-van wrote on 25. Oct 2009 , 17:52:
Mo TM men,
hoan ho mo voi nhung bai tho that tuyet voi , lam SAY nho PARIS gan chit..
soli, may comp nay doi bao dai, nen khong bo dau duoc...thong cam nha.
Chuc mo va gd luon an  vui nhe' .




Mợ Say ơi ,

Oai rất happy khi thấy mợ vào sinh hoạt lại , mợ đừng ngại là viết chữ không đánh dấu.

Mợ có nghe bài Cánh Bướm Vườn Xuân mà Oai post tặng cho 2 bà cháu Alex chưa ?

Mợ cho Oai gởi lời thăm Natalie, và Jimmy nhe, à cô gái lớn của mợ tên gì?, cho Oai hỏi thăm và cầu chúc cặp mắt của mẹ Alex khoẻ lại nghe .

Oai cũng xin chúc mợ và gia đình mợ an vui hạnh phúc.

Ừ quên Alex có thích cái album Halloween mà Huệ Hân làm không?  Wink

Thân mến,

TM tulipvang
Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #350 - 25. Oct 2009 , 18:49
 


BouquetOfFlowerGÁNH _HÀNG_ HOA BouquetOfFlower


Chợ _Chồm _Hổm




moclan Con Gái 3 Miền moclan

...




CON GÁI BẮC

Con gái người Bắc (mà điển hình là con gái Hà Nội), là những cô gái khôn ngoan và tinh tế. Họ làm ra vẻ như rất giữ khuôn nếp nhưng thực ra họ đong đếm bạn kỹ lưỡng trước khi bật đèn xanh cho bạn tiến đến.
Họ nghĩ nhiều đến vấn đề gia đình đôi bên môn đăng hộ đối, do đó khi đã thành đôi rồi, dù bên ngoài có nhìn vào như thế nào đi nữa họ cũng vẫn thấy vừa lòng với nhau và cuộc sống hôn nhân ít xao động. Nếu mà như thế được cả thì đâu có gì mà nói nhỉ?
Sau khi về nhà chồng thì những cái mà các cô dâu Bắc hay có là:
- Khắc kỵ với mẹ chồng.
- Kiểm soát chồng chặt chẽ và tranh giành tài sản cũng như quyền lực trong nhà chồng.
Còn trong gia đình thì khỏi nói: con gái Bắc coi chồng như một anh lao công và khi nắm quyền lực trong gia đình rồi thì bắt đầu nhiều lời.
Những câu nói đay nghiến dấm dẳng không biết có phải từ trong tiềm thức tổ tiên để lại bắt đầu tuôn ra một cách rất tự nhiên.
Khi những điều đó bành trướng lên quá đáng thì anh chồng bắt đầu ngao ngán gia đình - chuyện ngoại tình là sẽ đến và nếu có điều kiện là "chuồn" luôn cái bà vợ chán chường đó mà đi lấy một người vợ khác.
Con gái Bắc còn có tật thiên vị tình cảm nội ngoại, và không ít những chuyện không hay thường bắt nguồn từ nàng dâu.
Thêm một tính nữa là hơi một tí là bỏ về nhà cha mẹ, và gia đình ngoại hay có chuyện can thiệp vào gia đình chồng.
Nói đến các cô gái Bắc còn phải nói đến cái tính điêu ngoa và đanh đá. Và từ đó dẫn đến hỗn láo xấc xược là rất gần. Những cuộc cãi nhau, chửi nhau của các bà vợ Bắc cứ như những bản nhạc được học thuộc lòng trước khi lên xe hoa.
Tránh được mấy điều này thì các cô gái Bắc trở thành số một vì họ là những người tiếp tay cho chồng rất đắc lực trong công việc làm ăn, cai quản tài sản, chăm sóc con cái. Sẵn sàng hy sinh vì chồng. Ở tù, ăn đạn cho chồng cũng OK luôn.

CON GÁI TRUNG

Miền Trung được tính từ Thanh Hóa - Nghệ An - Hà Tĩnh vào đến Phú Yên, Ninh Hòa.
Có thể nói đây là một khu vực nhân văn đa dạng.
Phía Bắc thiên về văn hóa Hà thành còn phía Nam thiên về Sài thành.
Họ đều có những đức tính chung của những người con của biển.
Con gái miền Trung cần cù, nhẫn nhục.
Những bông hoa xương rồng lộng lẫy.
Tình yêu của họ không rộ nở tưng bừng nhưng lại sâu lắng.
Họ ít đòi hỏi nơi người chồng nhưng lại hy vọng rất nhiều vào người chồng.
Nếu ai cần một người vợ để dựng nghiệp thì nên chọn con gái miền Trung.
Bạn sẽ luôn được sự yên tâm về lòng chung thủy của họ.
Họ cần cù nhẫn nhục chịu đựng gian khổ với bạn.
Nhưng nếu mà bạn đổ đốn ra, phụ bạc chân tình của họ thì cũng hãy coi chừng đấy. Đã nghe câu "con gái Bình Định múa roi dạy chồng" chưa?
Điểm yếu của những cô gái miền Trung là hơi quê mùa, dù rất nhiều cô tỏ ra mình bảnh như ca sĩ Mỹ Tâm chẳng hạn... bạn vẫn nhìn được cái nét quê mùa của họ.
Miền Trung nói chung và nên có nói riêng về Huế.
Đó là một vùng đất dường như là rất riêng biệt của Việt Nam .
Huế có văn hóa của cố đô nên Huế trầm lặng, lắng đọng và lãng mạn như những vần thơ.
Những cô gái Huế có những nét rất riêng biệt đối với miền Trung và các vùng khác trên lãnh thổ cuả Việt Nam do cái truyền thống cố đô để lại.
Nhưng nếu bạn cưới được một cô vợ người Đà Lạt thuần gốc... Đó là những tiểu thư gốc người Huế vào Đà Lạt dựng nghiệp từ thời Pháp thuộc.
Những tiểu thơ da trắng môi hồng với văn hoá Anh, Pháp, Việt.
Bạn khó kiếm ở đâu trên thế giới một người vợ lý tưởng hơn ở đây.
Cao nguyên Lâm Viên với rất nhiều thú vị cho những chàng trai đi tìm vợ.
Có những cô gái làm bạn ngỡ ngàng về nhan sắc cũng như về phong cách.
Bạn ngơ ngẩn bám theo và rồi hiểu ra đó là một cô gái Jarai lai Pháp từ cái thời ông cố nội nào đó.
Bạn cũng có thể gặp những cô gái da trắng tóc vàng, mắt xanh và mũi cao như Tây.
Nhưng kìa, cô ấy nhu mì và có vẻ như không văn minh hơn những người Kinh.
Họ là những người dân tộc Thái gốc Indian.
Tôi khuyên bạn là nếu quen những cô gái ấy, đã yêu thương thì phải cưới, nếu không thì rất là phiền phức đấy!
Làm quen với họ không khó nếu biết cách (vì họ có vẻ hơi cô lập).
Mách bạn nhé : Bạn để ý con đường đi làm của nàng... có thể là ở đâu đó hay ở nương rẫy... và chờ ở đoạn suối trên đường đi...
Các nàng này rất thích tắm suối và khoe thân thể kiều diễm của mình...
Bạn cứ việc ngắm và thích ai thì cứ để bụng, thò đầu ra lúc này mất mạng không ai thương đâu...
Sau đó thì tìm cách gặp nàng và nói là đang tương tư nàng từ cái hôm ấy...
Thành công hay không còn tùy cái bản mặt của bạn!

CON GÁI NAM

Những cô gái miền Nam thực sự tôi luôn thấy rất nhẹ nhàng mỗi khi tiếp xúc với họ...
Cái chất đơn giản mộc mạc của họ là cái nét làm cho mọi người dễ gần.
Giọng nói của người miền Nam trong sáng như tâm hồn họ vậy.
Nếu nói là những cô gái miền Nam không có chiều sâu tâm hồn cũng có phần nào đúng, bởi nếu họ cũng sâu lắng thì lấy đâu cái nét hồn nhiên trong sáng kia chứ.
Đó là cái đặc tính được thiên nhiên ưu đãi cho những con người sống trên vùng đất phù sa màu mỡ.
Chinh phục một cô gái miền Nam không khó. Họ dễ tin, không tính toán quá xa xôi...
Cũng vì thế giữ được một cô gái miền Nam trong vòng tay của mình lại đâm ra khó... vì ai họ cũng tin cả...
Ta có thể thấy số phụ nữ miền Nam thôi chồng, tái hôn rất nhiều là vì các ông chồng không có đủ bản lĩnh để giữ họ.
Tâm hồn của họ gần như là người phương Tây. Khi mà bạn không còn là niềm tin của họ nữa thì họ cũng chẳng lưu luyến bạn làm gì cho mệt xác.
Nói như thế không có nghĩa là nói họ không chung thủy hay hời hợt trong tình cảm.
Do sự ưu đãi về phong thổ và tập tục, họ là những người thực dụng.
Tình yêu của họ luôn có giá trị của bạn kèm theo.
Họ là những bông hoa giữa trời, giữa đời... Nở rộ một thời xuân sắc và rất nhiều nỗi buồn khi đã tàn hương...
Không nhiều người biết lo cho cái tuổi về chiều của mình...
Họ sống tưng bừng một thời và chấp nhận những hẩm hiu trong buổi chiều cuộc đời.
Đó là tình trạng đang có nhiều ở các bậc tiền bối của các cô gái miền Nam.
Họ là những người rất đáng thương.
Lấy một cô gái miền Nam ? Bạn có thể mà.
Đó là một bông hoa, một con bướm tung tăng bên bạn. Sống rất nhiệt tình với bạn. Sự đòi hỏi của họ cũng không cao. Vấn đề là bạn cũng đừng quá tệ.
Về phong tục tất nhiên là dễ dàng hơn mọi vùng miền: thương nhau một bữa cơm đơn giản cũng thành vợ thành chồng.
Lấy một cô gái miền Nam làm vợ?
Bạn hãy nên nếu bạn có một mức sống tương đối.
Bạn ít khi phải đau đầu về họ và đó là một trong những bí quyết sống thọ.
Nhưng đừng nghĩ tất cả họ là như thế nhé. Guốc dép sẽ bay vèo vèo khi mà bạn nhìn không kỹ và nghĩ ai cũng thế.
Ở miền Nam con gái Sài Gòn là một đặc trưng.
Họ không khác nhiều với những vùng phụ cận, có chăng là lịch lãm hơn và đương nhiên cái nhìn cũng cao hơn.
Ngày nay sự pha trộn của nông thôn vào Sài Gòn cũng làm bão hòa cái đặc tính của con gái Sài Gòn.
Đó là dưới cái nhìn tổng quát về con gái Sài Gòn.
Nhưng tinh ý một chút bạn vẫn có thể nhìn ra ,phân biệt được con gái Sài Gòn và những cô gái nhập cư.
Có ba dạng nhập cư:
1- Những cô gái từ các tỉnh thành tới Sài Gòn để làm ăn sinh sống.
2- Những cô gái theo gia đình nhập cư và định cư tại Sài Gòn.
3- Những cô gái mà cha mẹ nhập cư vào Sài Gòn và được sinh ra ở Sài Gòn.
Trong thành phần thứ 3 này có cô thì đúng là sinh trưởng theo môi
trường và thành dân đô thị chính hiệu.
Có cô thì vẫn giữ nề nếp của gia đình như ngày ở tỉnh thành.
Tôi gặp nhiều bạn người Bắc vẫn còn giữ nguyên nể nếp từ lời ăn tiếng nói, cách sống y như những người ở quê nhà dù ông nội là người di cư vào Nam từ năm 1954.
Sài Gòn với tất cả những cái phức tạp của một thành phố lớn nhất Việt Nam cho một cái nhìn đa dạng về con người.
Có thể nói ở đây có tất cả mọi đẳng cấp - bạn thích đẳng cấp nào cũng có...
Không ở đâu kiếm vợ dễ hơn ở Sài Gòn.
Và cũng không ở đâu nuôi vợ khó như ở Sài Gòn.
Vì mảnh đất này cái gì cũng phải trả tiền.
Bạn phải có công ăn việc làm, thu nhập ổn định thì mới nên nghĩ tới việc lấy một cô vợ ở đây.
Không thể không nói đến những người đẹp Bình Dương và Tây Đô (Cần Thơ) - hai vùng đất sản sinh ra những người đẹp nổi tiếng của miền Nam.
Họ là những bông hoa đáng yêu và bạn dễ dàng chết ngất khi gần họ.
Và muốn gần họ, thân cận với họ? Nói nhỏ cho bạn biết nhé:
Bạn phải biết nghe cải lương!

Sưu tầm: Ngọc Linh

Thơ về Con Gái 3 Miền


Con gái Bắc


Em nhớ giữ tính tình con gái Bắc
nhớ điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền
nhớ dịu dàng nhưng thâm ý khoe khoang
nhớ duyên dáng, ngây thơ... mà xảo quyệt.

Con gái Trung

Em nhớ giữ tính tình người Trung nhé
Nhớ hững hờ nhưng tranh đấu nội tâm
Nhớ vui tươi nhưng đau khổ âm thầm
Nhớ kín đáo đoan trang mà lãng mạn.

Con gái Nam

Em nhớ giữ tánh tình người Nam nhé
Nhớ lanh chanh nhưng rất thiệt thà
Nhớ nhiều lời nhưng không biết điêu ngoa
Nhớ đanh đá, kiêu căng mà tốt bụng


thanks.gif



Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #351 - 25. Oct 2009 , 21:33
 


BouquetOfFlowerGÁNH _HÀNG_ HOA BouquetOfFlower


Chợ _Chồm _Hổm



...

Good Night !

Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10576
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #352 - 26. Oct 2009 , 05:54
 
Mytat wrote on 25. Oct 2009 , 14:49:
[center]

BouquetOfFlowerGÁNH _HÀNG_ HOA BouquetOfFlower


Chợ _Chồm _Hổm






Chắc sau 2 tuần sinh hoạt,  E_Jockey bắt quý vị nhìn hoa bướm mãi cũng chán phải không?

Chiều nay E_Jockey phá lệ ...xin đổi qua cảnh nhé.

E_Jockey xin mời quý vị đọc vài đoạn thơ ngắn.





Paris cảnh đẹp và những vần thơ tuyệt tác


Anh hãy cầm lấy đôi bàn tay...
Tóc em Anh sẽ gọi là mây..
Ngày sau hai đứa mình xa cách..
Anh vẫn được nhìn mây trắng bay..( NS)


Paris có gì lạ không em ?
Mai anh về giữa bến sông Seine
Anh về giữa một giòng sông trắng
Là áo sương mù hay áo em ?
Thơ
(Nguyên Sa)

Sông Seine



Em,
Anh đã trở lại Paris Đi giữa mưa gầy .
Tháng Bảy Kỷ niệm chập chùng trang ký ức .
Mắt cay cay cơn huyễn mộng trùng phùng
Thơ
(Kim Thành)






Dau Do wrote on 25. Oct 2009 , 17:00:
Tất Mỹ ơi à,
Bài này thật dễ thương và đầy công phu. Cám ơn em nhiều nhé ! Chắc là chân Đ Đ có nốt ruồi, nên nơi nào có tính chất..du lịch 1 tí là mê liền, vừa được ngắm  cảnh đẹp mà còn được thưởng thức những vần thơ thật hay.

thanks.gif    thanks.gif    moreflower2


tuy-van wrote on 25. Oct 2009 , 17:52:
Mo TM men,
hoan ho mo voi nhung bai tho that tuyet voi , lam SAY nho PARIS gan chit..
soli, may comp nay doi bao dai, nen khong bo dau duoc...thong cam nha.
Chuc mo va gd luon an  vui nhe' .


Chị Tất Mỹ dẫn em đi chơi khắp nơi thích quá.... Chắc chân em cũng có nốt ruồi giống chị Đậu Đỏ hay sao á  Cheesy Grin

Chào chị Tuý Vân

Hôn cháu ngoại Alex dùm em  hen??? Cháu có được đi chơi nhiều nơi không chị? Thôi để em chở cháu ngoại đi chơi một vòng nè  emtapvespa

PTr




Back to top
 
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #353 - 26. Oct 2009 , 11:19
 


BouquetOfFlowerGÁNH _HÀNG_ HOA BouquetOfFlower


Chợ _Chồm _Hổm



...

Good Monday Morning
(Oct-26-2009)


Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #354 - 26. Oct 2009 , 11:28
 
Phuong_Tran wrote on 26. Oct 2009 , 05:54:
Chị Tất Mỹ dẫn em đi chơi khắp nơi thích quá.... Chắc chân em cũng có nốt ruồi giống chị Đậu Đỏ hay sao á  Cheesy Grin

Chào chị Tuý Vân

Hôn cháu ngoại Alex dùm em  hen??? Cháu có được đi chơi nhiều nơi không chị? Thôi để em chở cháu ngoại đi chơi một vòng nè  emtapvespa

PTr







Em ơi... đi chơi ai mà chả thích... Grin

Ngày xưa..chị đi theo nhóm bạn đi làm mission vào những mùa hè , có năm đi liên tục bên Eroupe hết 3 tháng... coi như mình đi bụi đời vậy...vui lắm.. ăn bờ ngủ bụi..kết quả là chị bị con vi trùng H-pylori trong bao tử vì uống nước phong -ten nhiều quá...

Bầy giờ.. bao tử bị yếu nên mới phát hiện...Cry, chị hay bị chứng heart burn liên tục hoành hành. Undecided

Bây giờ đi du lịch nơi đâu... cũng thấy không bằng ở nhà mình.. chắc vì tuổi lớn và nhớ cái garden của mình chăng???  Tongue
Back to top
« Last Edit: 26. Oct 2009 , 11:39 by Mytat »  

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #355 - 26. Oct 2009 , 11:34
 


BouquetOfFlowerGÁNH _HÀNG_ HOA BouquetOfFlower


Chợ _Chồm _Hổm



...


Mười Hai Con Giáp 





Như chúng ta đều biết, có tất cả 12 con vật thay phiên nhau “chủ trì” mỗi năm: chuột (tí), trâu (sửu), cọp (dần), mèo (mẹo/mão), rồng (thìn), rắn (tị), ngựa (ngọ), dê (mùi), khỉ (thân), gà (dậu), chó (tuất) và heo (hợi). Những con vật này được gọi là “giáp”, tức 12 con giáp, và sau đây là ý nghĩa mà chúng tượng trưng cho cá tính và phẩm chất của con người.

...Người tuổi Tí 

Năm sinh: …1924 – 1936 – 1948 – 1960 – 1972 – 1984 - 1996…

Người sinh vào Năm Con Chuột được xem là người có tính tình thẳng thắn, dễ mến, có tinh thần sáng tạo và rất hào phóng với gia đình và bạn bè. Họ cũng là người có nhiều tham vọng trong cuộc sống. Trong những tình huống khó khăn, họ luôn bình tĩnh và có khả năng nhận định theo trực giác rất tốt



...Người tuổi Sửu


Năm sinh: … 1925 – 1937 – 1949 – 1961 – 1973 – 1985 - 1997… 

Người “cầm tinh” con Trâu có những ”phẩm chất” như: điềm đạm, kiên nhẫn, có ý chí cao và đáng tin cậy. Họ là những người đạt được thành công nhờ vào sự cần cù và chăm chỉ. Là người sống thiên về lý trí hơn tình cảm, họ là người thường tự hào về bản thân mình và ít khi chịu thỏa hiệp. Người sinh tuổi này nên tập tính hài hước để cuộc sống trở nên vui vẻ hơn.



...Người tuổi Dần 

Năm sinh: …1926 – 1938 – 1950 – 1962 – 1974 – 1986 - 1998… 

Những người sinh vào năm con Cọp được xem là người thích mạo hiểm, dám chấp nhận rủi ro, có óc sáng kiến và có nhiều nghị lực. Là người năng động, họ thích trở thành “trung tâm của sự chú ý” trong cộng đồng và thường gặp nhiều may mắn trong cuộc sống.



...Người tuổi Mẹo

Năm sinh: …1927 – 1939 – 1951 – 1963 – 1975 – 1987 - 1999… 

Người được con Mèo thủ mạng sẽ là người có ý chí mạnh, giàu cảm xúc, chu đáo, tự tin và khiêm tốn. Họ là thường có nhiều bạn bè và thích có một cuộc sống dễ chịu và thoải mái. Tuy nhiên, họ cũng là người có thể đưa ra những lời khuyên mạnh mẽ và hợp lý.



...Người tuổi Thìn

Năm sinh: …1928 - 1940 – 11952 – 1964 – 1976 – 1988 - 2000… 

Người “cầm tinh” con Rồng được xem là người vui tính, dễ hòa đồng, mạnh mẽ, năng động và có nhiều nghị lực. Họ là người được nhiều người ái mộ, nhưng cũng là người mong muốn người khác cùng phải đạt được những mục đích giống như mình trong cuộc sống.



...Người tuổi Tỵ

Năm sinh: …1929 – 1941 – 1953 – 1965 – 1977 – 1989 - 2001…

Người ra đời vào năm con Rắn thường được xem là người tao nhã, thông thái, sắc sảo, nhưng hơi mê tín.  Họ có thể có những năng khiếu bẩm sinh và những khả năng siêu việt. Họ cũng là người hiếm khi nhận được lời khuyên từ người khác, có lẽ là do khả năng giao tiếp của họ không được tốt lắm.

...Người tuổi Ngọ

Năm sinh: …1930 – 1942 – 1954 – 1966 – 1978 – 1990 - 2002… 

Người sinh vào năm con Ngựa là những người làm việc chăm chỉ và có tinh thần độc lập trong cuộc sống. Họ cũng là người vui vẻ và thân thiện, tuy có lúc hơi buớng bỉnh. Trong đời sống tình cảm, họ có thể yêu rất dễ dàng những cũng chia tay nhanh chóng. Họ cũng là người rất ham họat động và đôi lúc có những quyết định vội vàng.



...Người tuổi Mùi

Năm sinh: …1931 – 1943 – 1955 – 1967 – 1979 – 1991 - 2003…

Người “cầm tinh” con Dê thường là những người lịch thiệp, chân thật, tốt bụng, hay làm việc thiện, nhưng lại rụt rè, nhút nhát, nên đôi lúc dễ bị người khác lợi dụng. Họ cũng là người nhạy cảm và thường bị cảm xúc chế ngự trong cuộc sống – một xu hướng có thể dẫn đến tình trạng buồn bã, phiền muộn và sống khép kín.

Những nhân vật tuổi Mùi nổi tiếng: Gene Hackman, John Major…



...Người tuổi Thân

Năm sinh: …1932 – 1944 – 1956 – 1968 – 1980 – 1992 - 2004… 

Người được con Khỉ “thủ mạng” là người thông minh, nhạy bén và lanh lợi. Họ là người nhanh chóng nắm bắt mọi vấn đề nảy sinh trong cuộc sống, và khi họ đã bắt tay vào việc gì thì thường đạt đến thành công. Ngoài ra, họ còn là người dễ mến, hòa đồng, linh hoạt và khéo tay.



...Người tuổi Dậu

Năm sinh: ...1921 – 1933 – 1945 – 1957 – 1969 – 1981 – 1993 - 2005…

Người sinh ra vào năm con Gà thường có khuynh hướng bảo thủ, mặc dù bề ngoài họ luôn thể hiện sự xông xáo, linh hoạt và tự tin. Tuy nhiên, họ thuộc loại người làm việc chăm chỉ và có tính quyết đoán. Người sinh tuổi này được chia ra làm 2 dạng: dạng thứ nhất gồm những người rất ít nói và dạng thứ hai dành cho những người rất thích giao thiệp. Nhưng nói chung, họ đều là những người thích được người khác chú ý nhưng lại không quan tâm nhiều đến tình cảm của người khác.



...Người tuổi Tuất

Năm sinh: …1934 – 1946 – 1958 – 1970 – 1982 – 1994 - 2006… 

Người “cầm tinh” con Chó thường có những phẩm chất nổi bật là đáng tin cậy, thông minh và chung thủy. Họ là người có tinh thần cống hiến, biết lẽ công bằng và không hề xao lãng trách nhiệm. Họ còn là người biết đặt lợi ích của người khác lên trên lợi ích của chính họ, và cũng là người không bao giờ bỏ rơi bạn bè, người thân… trong cơn hoạn nạn.





...Người tuổi Hợi

Năm sinh: …1923 – 1935 – 1947 – 1959 – 1971 – 1983 - 1995… 

Người ra đời vào năm con Heo có những phẩm chất quí giá như: mạnh mẽ, can đảm, kiên nhẫn và đáng tin cậy. Ngoài ra, họ còn là người trung thực, vị tha, khiêm tốn và thân thiện với mọi người xung quanh. Vì thế, họ thường có những mối quan hệ xã hội bền vững.



thanks.gif


Back to top
« Last Edit: 26. Oct 2009 , 14:57 by Mytat »  

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #356 - 26. Oct 2009 , 11:44
 


BouquetOfFlowerGÁNH _HÀNG_ HOA BouquetOfFlower


Chợ _Chồm _Hổm





...

E_Jockey mời quý vị đọc truyện dài Gánh Hàng Hoa.


Khái Hưng và Nhất Linh
GÁNH HÀNG HOA

Chương 11

HAI CẢNH MỘNG



Ngồi trước lọ hoa, Liên mơ mộng. Đã hơn một tuần nay, Liên thật cô đơn hơn bao giờ hết. Chồng thì chẳng về, mà Văn thì cũng chẳng đến. Trong bình hoa, nước hầu như đã cạn mà hoa cũng hầu như tàn. Mấy bông cẩm chướng màu đỏ sẫm nay trở nên tím đen. Những lá xanh dài và nhọn đã vằng úa hay khô héo rũ xuống bàn. Hoa thược dược thì lại càng thảm thương, cái thì rụng hết cánh chỉ còn trơ lại bầu nhụy, cái thì mềm gẫy gập lại, đài trắng thì nhợt nhạt nhăn nheo.
Ngắm hoa tàn, Liên chợt cảm khái. Nàng chợt nghĩ đến tuổi già. Tuổi xuân nay đã gần sang hạ, mà trái tim nàng khô héo phải chăng là vì thiếu sự yêu đương? Cầm gương tự ngắm chân dung, mắt Liên lóe lên một tia hy-vọng. Không, nàng còn trẻ! Nàng không giống như hoa tàn! Và nàng nhớ tới thời kỳ ân ái của đôi vợ chồng son...
Một buổi chiều xuân, Minh ngồi xem sách... Liên mới đi bán hoa về liền rón rén lại cắm mấy bông hoa vào bình. Minh ngước mặt nhìn vợ mỉm cười. Liên sung sướng, ửng hồng đôi má...
Tuy thời gian chỉ mới hai năm mà Liên nghe chừng như lâu lắm rồi! Linh tính như báo trước cho Liên là thời đó đã đi qua rồi và sẽ không bao giờ còn trở lại nữa. Nhìn những cánh hoa sắc hồng tan tác trên mặt bàn, Liên bỗng buông tiếng thở dài.
Tờ báo nhận được hôm qua vẫn để trên bàn, băng còn y nguyên chưa bóc. Thấy buồn, Liên mở ra xem, tìm bài của chồng. Nhưng cũng như kỳ báo trước, chẳng có mọt bài nào ký tên Minh. Liên thắc mắc:
− Hay chồng ta ốm?
Liên giật mình khin hãi vì chợt nghĩ đến một chuyện. Đó là việc mê gái của chồng, mê đến độ không còn thì giờ để viết văn. Khuôn mặt Liên phản chiếu trong gương với cặp mắt ướt nhòa. Liên bỗng cười chua chát lẩm bẩm:
− Không cần!
Đoạn nàng đứng phắt dậy vào nhà thay quần áo. Một lát sau khi trở ra, Liên lại là cô hàng hoa như hôm nào với cái khăn vuông và tấm áo tứ thân. Rồi nàng ra làm vườn để cố quên đi bao nhiêu phiền muộn. Quả thật, những bông hoa đủ các màu sắc rực rỡ như vui mừng hớn hở chào mừng và an ủi một người bạn từ thuở xa xưa. Hoa ti-gôn sắc đỏ, sắc hồng, sắc trắng, năm nào cũng vậy. Cứ một mùa tàn lại đến một mùa nở. Nó chẳng giống như lòng bất trắc của con người. Hoa kim liên sắc vàng tươi như một nụ cười thân yêu. Song Liên chẳng buồn ngắm tới mọi vật, chỉ cặm cụi ngồi xới đất ở các gốc huệ, gốc hồng. Khi tới gần giàn móng rồng, Liên chạnh lòng nhớ lại thời kỳ Minh mắc bệnh. Nàng ngậm ngùi ứa hai hàng lệ...
Sáng hôm sau, Liên quyết định sắp quang gánh, đi bán hoa trở lại. Xưa nay tại chợ hàng hoa, Liên vẫn ngồi chung với một người bạn cùng nghề. Hai người biết nhau đã lâu, thân như chị em. Nhưng vì lâu nay nghỉ việc buôn bán, Liên sợ người bạn không dành chỗ cho mình nữa. Vì vậy, để chắc ăn, Liên tìm tới nhà người bạn gõ cửa. Bên trong có tiếng vọng ra hỏi:
− Ai đấy?
− Tôi.
− Tôi là ai?
− Liên đây mà.
Một tràng cười ngạo nghễ vang ra làm Liên luống cuống e ngại, chỉ muốn bỏ chạy ngay về nhà. Nhưng cánh cửa bỗng mở ra rồi một người đàn bà trạc tuổi nàng bước ra.
− Kìa, chị Liên. À quên, chào ‘bà giáo’!
Mặt Liên như nóng bừng lên, nàng ấp úng:
− Chị... cứ diễu...
− Ủa! Sao hôm nay bà lại mặc quần áo quê mùa của chúng tôi vậy?
Liên vừa xấu hổ, vừa tức giận mà không nói được lời nào. Nước mắt nàng cứ chảy quanh mãi. Người bạn nhìn thấy vậy bỗng hối hận, ân cần hỏi han như để xin lỗi.
− Chị định đi bán hoa lại với em đấy ư?
− Vâng, em muốn đi cùng và ngồi chung với chị như xưa.
− Phải đấy chị ạ. Nghề của cha ông mình thì mình phải giữ. Ông ấy có đỗ giáo học cũng mặc ông ấy chứ!
Nghe bạn nhắc đến chồng, Liên thở dài. Người bạn thấy thương hại nên không nỡ nói tiếp nữa. Trong làng Hữu-Tiệp này, ai còn lạ gì chuyện mê gái của Minh. Liên bỗng than thở, kể lể:
− Chị nghĩ xem, học cao đỗ đạt mà làm gì! Giỏi để làm gì! Cứ như anh chị như thế có sung sướng hơn không? Chồng làm vườn, vợ bán hoa. Vợ chồng cùng một nghề bao giờ cũng vẫn hơn chị ạ!
− Chị nói cũng phải. Nhưng thật đâu có ai ngờ anh ấy lại tệ hại đến thế!
Liên buồn rầu đáp:
− Tôi khổ lắm chị ạ!
Người bạn an uỉ:
− Chả nên bận tâm nghĩ ngợi nhiều làm gì, chị ạ.
− Tôi có nghĩ ngợi gì đâu? Chị tin tôi đi, từ nay tôi sẽ đi bán hoa với chị lại như thường khi. Nghề bán hoa là nghề ‘cha truyền con nối’ của mình phải không chị?
Dứt lời, Liên cười lên một tràng sảng khoái, tưởng chừng như đã trút bỏ được hết tất cả những phiền muộn.
− Phải đấy! Có đi bán hoa thì mới xứng đáng là con gái trại hàng hoa chứ!
Hai người cùng nhau cười rồi cùng nhau lên đường. Khi đi ngang qua nhà các đồng-nghiệp, Liên vui vẻ gọi tên từng người. Nhưng phần đông đã sớm đến chợ lúc mặt trời còn chưa lên để sửa soạn, bày sẵn cửa hàng trước khi cổng chợ được mở.
Đến chợ Đồng-Xuân, ai gặp Liên cũng đon đả hỏi thăm. Liên lúng túng ngượng nghịu chẳng biết trả lời làm sao. Thấy vậy, người bạn liền đỡ lời cho nàng:
− Chị ấy bị ốm...
− Ốm bệnh gì đấy chị?
− Tôi cảm xoàng thôi. Nay đã khỏi hẳn rồi.
Khoảng sau trưa, mọt nhóm người gồm hai người đàn bà đi chung với hai người đàn ông đến chợ hỏi mua cam. Hai người đàn bà tóc vấn trần lệch sang một bên, phấn son đầy đủ. Má người nào cũng hồng, chân mi chân mày đều kẻ trông rất ‘đầm’. Hẳn họ thuộc lớp ‘phụ-nữ mới’. Còn hai người đàn ông thì đầu bù tóc rối, đi lảo đảo giơ chân múa tay, miệng nói thao thao bất tuyệt. Khi thì pha trò đùa với hai người phụ-nữ đi chung, khi thì đùa cợt với mấy cô bán hàng. Trông cả hai thật trâng tráo, và tức cười vô cùng. Một người đưa ngón tay trỏ vào dãy hàng hoa ở đàng sau họ.
− Ồ, hoa! Đến mua đi Mạc!
− Vâng, phải đấy dì ạ.
− Đức ơi! Minh ơi! Lại mà mua hoa đi chứ!
Nhưng người đàn ông tên Đức còn đang ‘tít mắt’ đứng bên cô hàng cam, còn người đàn ông tên Minh mồm đang ngồm ngoàm vừa nhai vừa nói nên không ai nghe rõ tiến gọi.
− Thôi, mặc kệ họ! Ta lại mua hoa đi, Cháu thích hoa lắm.
Khi hai người phụ-nữ gần đi đến quày mình, Liên nhìn một người như có vẻ quen quen, khẽ quay sang nói với một bạn đồng-nghiệp:
− Quái lạ! Cái người này hình như tôi đã gặp ở đâu rồi nhưng không hiểu sao tự dưng lại quên bẵng mất!
Người bạn đáp lại:
− Các cô tây thì phần nhiều giống nhau cả.
− Không, thật mà chị! Tôi chắc chắn có gặp ở đâu mà!
Nhung thấy Liên đăm đăm nhìn mình và thì thầm to nhỏ với mấy người bán hoa kia liền dừng lại hỏi:
− Cô có bán hoa không?
Nghe giọng nói, Liên lại càng thấy quen. Nàng còn mải đang lục lọi tìm sâu trong trí óc nên chưa kịp trả lời. Bạn Liên thấy vậy vừa cười vừa nói:
− Thưa bà, chúng tôi là hàng hoa mà chả bán hoa thì bán gì?
Người phụ-nữ kia trỏ vào Liên nói:
− Dì Nhung ơi! Dì trông này! Cô hàng hoa này đẹp không?
Người phụ-nữ tên Nhung liếc mắt nhìn Liên rồi trầm trồ:
− Ừ, đẹp lắm đấy! Nhưng giá mà diện bộ áo cánh vào thì trông còn khá hơn, đẹp hơn nhiều nữa, phải không Mạc?
Nghe họ bình-phẩm về nhan sắc của mình rồi cùng nhau cười khúc khích, Liên cảm thấy nóng mặt, gắt lên rằng:
− Ô hay, mua hoa thì mua đi chứ!
Người phụ-nữ tên Mạc khẽ nhếch môi, nhoẻn hàm răng trắng toát nói như trêu chọc:
− Giời ơi! Bán hàng thì phải chiều khách, ăn nói nhã nhặn một tí chứ.
Người phụ-nữ tên Nhung bỗng quay lại đàng sau gọi lớn:
− Anh Minh ơi! Anh Đức ơi!
Trông qua phía hàng cam, Liên thấy có bóng dáng đàn ông ‘quen thuộc’. Có lẽ là ‘quá quen’ thì đúng hơn. Người đó chẳng ai khác hơn là Minh, chồng nàng. Lúc bấy giờ, Liên mới biết người đàn bà tên Nhung kia là một độc giả nữ từng viết thư cho chồng nàng với những lời lẽ tình tứ và táo bạo.
Lúc ấy, tiếng Minh vọng lại lại hỏi:
− Cái gì đấy Nhung?
− Lại đây mua hoa.
− Chúng tôi còn phải ăn cái đã. Bà muốn mua thì cứ mua.
− Vậy mua hoa gì?
− Đã bảo muốn mua gì thì mua mà!
Mỗi tiếng nói của Minh như một mũi nhọn đâm mạnh vào tim Liên. Nàng đang tan nát cõi lòng lại nghe tiếng Nhung hỏi:
− Mua hoa huệ nhé?
− Đừng! Ruồi nó đến bâu vào thì khổ cả nút!
Mạc cười lớn, chêm vào một câu:
− Nhà bán hoa có khác! Biết rành mạch lắm!
Nhung chợt quắc mắt lên mắng:
− Cháu không được hỗn!
Liên càng nghe càng thấy uất ức. Nhung trỏ vào bó cẩm chướng hất hàm, dáng điệu hách dịch hỏi:
− Bao nhiêu?
Thấy Liên mặt màu tái mét không nói được gì chỉ ngồi mà vân vê bó hoa, người bạn liền ngẩng lên, thay nàng trả lời:
− Xin bà năm hào.
− Ba hào đi!
− Thôi, xin bán rẻ hầu bà.
Rồi người bạn nhắc Liên cầm bó hoa trao cho khách hàng. Thật sự bó hoa chỉ đáng có hào rưỡi, nhưng vì Nhung quen với giá ở hồ Hoàn-Kiếm nên thành ra trả hớ. Mà người bạn của Liên nhìn thấy dáng điệu Nhung và Mạc cũng đáng ghét nên ‘cứa cổ’ được là cứa, không nương tay.
Nhung móc ví trả tiền. Người bạn đưa tay lấy lẹ đưa về cho Liên. Nhung vừa quay đi thì Liên ngã ‘quay đơ’ xuống. Các bạn đồng-nghiệp ai nấy đều bỏ dở công việc đang làm xúm lại đỡ nàng dậy hỏi han ầm ỹ. Nghe có tiếng ồn ào ở chỗ Nhung và Mạc, Đức liền cất tiếng gọi:
− Mạc, cái gì thế?
Mạc nhún vai, lạnh lùng đáp:
− Hình như một cô hàng hoa cảm hay trúng gió gì đó nên đột nhiên khi không ngã lăn đùng ra.
Nói dứt lời, nàng lôi Nhung đi, không buồn quay mặt lại. Gặp Đức đang đi tới, Mạc xua tay nói:
− Về thôi anh Đức! Không phải chuyện mình, để ý đến làm gì!
Nhung có vẻ động lòng hơn xoay qua nói với Minh:
− Tội nghiệp, nhìn mà thương hại. Con bé khá trông khá nhất trong bọn hàng hoa đấy!
Lúc bấy giờ, nhờ ăn xong mấy quả cam nên xem chừng đã giải bớt được nồng độ của rượu, Minh đã hơi tỉnh tỉnh. Chàng ngơ ngác nhìn quanh và lấy làm lạ rằng tại sao mình lại ở trong chợ, mà quang-cảnh thì thấy rất là quen thuộc. Rồi hai chữ ‘hàng hoa’ được Nhung nhắc đi nhắc lại nhiều lần làm Minh tỉnh hẳn. Chàng giật mình, bỡ ngỡ hỏi:
− Hàng hoa à?
Mạc mỉm cười, giọng mỉa mai:
− Vâng, hàng hoa đấy. Mà hàng hoa thì có gì lạ mà phải hỏi?
Nhung trừng mắt quát lớn:
− Mạc!
Đoạn nàng ghé vào tai Mạc nói khẽ như trách móc:
− Mày ác lắm, mày biết không!
Nghe Nhung nói, Mạc chẳng chút động lòng mà còn có vẻ ‘ác hơn’ nữa. Nàng chanh chua nói với vẻ đắc ý, thỏa mãn:
− Cô hàng hoa ngất đi thì mặc kệ cô ấy, có việc gì quan-trọng mà phải để ý tới làm gì!
Minh nói như mê man:
− Ngấy đi!
− Vâng, ngất đi. Cô ấy ngất đi rồi thì chốc nữa cô ấy lại tỉnh... như ở xi-nê-ma ấy mà!
Nhung giật quả cam trong tay Đứa đưa cho Mạc nói:
− Này, ăn đi cho giã rượu! May say quá rồi nên chỉ biết nói bậy thôi! Bây giờ thì đi về!
Đoàn người kéo nhau rời khỏi chợ. Đức gọi tài-xế taxi lại. Xe hơi lại sát bên thềm mà Minh vẫn còn như người không hồn. Chàng ngây người ra ít giây rồi mới chịu theo Nhung, Mạc và Đức lên xe...
Về đến nhà, Mạc còn liến thoắng thuật lại câu chuyện cô hàng hoa cho mọi người nghe làm như chưa ai biết gì cả. Đưa tay trỏ vaò Minh đang thiu thỉu ngủ trên chiếc ghế bành dài, Nhung nói với Đức:
− Con bé nó giống mẹ nó in hệt! Hễ say là trở nên tai ác lạ lùng!
− Tôi có thấy Mạc yêu quý của tôi ác chút nào đâu!
− Thì vợ anh Minh cũng là dân bánh hoa, nó còn lạ gì nữa! Thế mà đứng trước anh ấy nó cứ gợi mãi đến chuyện bán hoa bán quả!
Đức bưng miệng cười ngặt nghẽo:
− Thế à? Vậy ‘toa’ (phiên-âm của chữ ‘toi’, tiếng Pháp) có gặp vợ hắn ngồi bán hoa ở chợ không?
− ‘Moa’ (phiên-âm của chữ ‘moi’ tiếng Pháp) nghi lắm ‘toa’ ạ!
− ‘Toa’ ngờ gì?
− Không... mà thôi! Xếp câu chuyện ấy qua một bên đi!
Thật ra ngay lúc mới gặp Liên, Nhung đã ngờ ngợ và đoán ra cô nàng gánh hoa đến nhà mình bán hôm nào. Luôn cả cái nhan sắc của Liên cũng khó mà lầm lẫn được. Đến khi Liên ngất đi thì Nhung lại càng tin chắc. Vì thế, nàng đã cản không cho Minh và Đức đến gần mà lôi cả đám về nhà sau đó.
Nhìn Minh mệt mỏi nằm ngủ say li bì, Nhung lắc đầu tỏ vẻ ái ngại. Đức lấy làm lạ hỏi:
− ‘Toa’ ngờ gì vậy?
− ‘Suỵt’! Để cho anh ấy ngủ!
Đức buồn rầu nói:
− Mình yêu hắn đến thế hả?
Nhung không đáp. Đức định nói tiếp nhưng Nhung đã giơ tay ra hiệu bảo im đi rồi ngồi một mình xuống ghế, vẻ mặt hết sức lạnh lùng. Đức ghé vào tai Nhung thì thầm:
− Sao mình nỡ tệ thế?
Nhung đứng dậy, rón rén ra phòng ngoài. Bỗng Mạc hấp tấp chạy lên, miệng hớn hở reo lên:
− Dì ơi! Bó hoa thật kỳ lạ! Lạ lắm! Hay lắm!
Nhung lại tưởng Mạc sắp sửa gợi chuyện cô nàng bán hoa cốt để làm đau lòng Minh nên bèn giơ tay tát vào mặt Mạc mọt cái thật nên thân.
− Ô hay! Sao dì lại đánh cháu?
Lôi Mạc xuống nhà, Nhung lộ vẻ giận dữ nói:
− Đã bảo để yên cho anh ấy ngủ mà mồm cứ hét toáng lên là sao!
− Nhưng dì đã bảo với cháu là anh ấy ngủ đâu?
Nhung gượng cười, nhỏ nhẹ nói:
− Thôi, dì xin lỗi.
Mạc vẫn phụng phịu, tỏ vẻ không bằng lòng. Thấy thế, Nhung lại gần đưa má ra nói:
− Thì đây, cháu tát lại đi cho vừa lòng.
Cả Mạc và Đức đều phì cười. Đức bỗng đưa tay ôm chầm lấn Nhung toan hôn thì Nhung tát luông cho chàng ta một cái đau điếng. Đức đứng thừ người ra vì kinh ngạc. Mạc ‘xí’ một tiếng rồi nói như ‘nguyền rủa’:
− Đáng kiếp! Có vợ đứng đây mà dám đòi hôn dì vợ. Cho bỏ cái tật!
Cả ba cùng cười xòa. Nhung bấy giờ mới hỏi:
− À... ừ... Hồi nãy cháu nói bó hoa kỳ lạ, mà có gì kỳ lạ vậy? Lạ ra làm sao?
− Lạ lắm kia! Lạ ghê gớm lắm kia!
− Nhưng mà lạ thế nào mới được chứ?
− Đố dì đoán được.
− Thôi, thôi, tao sốt ruột lắm rồi! Mày đừng trêu tao nữa kẻo tao cáu tiết lên lại tát cho mấy cái nữa thì có nước mà trẹo quai hàm bây giờ!
Mạc vênh mặt lên, dáng điệu bất cần:
− Thế thì thôi vậy!
− Ơ hay! Con bé này khó bảo nhỉ!
Đức thấ thế liền pha trò, phụ họa:
− Đừng sợ Mạc, đã có Đức!
− Thôi, tôi lạy hai cô cậu!
Mạc cười ‘chiến thắng’:
− Ừ, có thế chứ!
− Vậy thì chuyện gì mà lạ thế hả?
Mạc lấy ra đưa cho Nhung một sấp giấy bạc nói:
− Ban nãy cháu mở gói hoa ra, thấy bên trong có 50 bạc...
Nhung kinh ngạc hỏi lại:
− Năm chục bạc?
Đức cũng sửng sốt hỏi tới hỏi lui:
− Năm chục bạc? Của ai vậy?
− Lại còn của ai nữa! Của cô hàng bán hoa chứ còn của ai vào đây nữa!
− Cái cô hàng hoa ngất xỉu đó phải không? Thế này thì lạ lùng lắm nhỉ... bí ẩn quá nhỉ!
− Hay là cô ta gửi tặng nhà văn-sĩ đấy!
− Gửi trả lại nó đi dì ạ!
Nhung cầm xấp tiền, ngồi buồn rầu ngẫm nghĩ. Trong khi đó, Minh phần vì nhức đầu vì uống quá nhiều rượu, phần thì bị cảm xúc quá mạnh nên nằm thiêm thiếp trên ghế bành, đầu gục xuống, gác lên cánh tay. Tiếng cười nói bên tai chàng gnhe mỗi lúc một nhỏ dần...
Minh thấy mình đến một nơi xa lạ giữa một đám người không quen biết. Đó là một tòa nhà nguy nga tráng lệ, được kiến thiết và trang trí bằng những kỹ-thuật cực kỳ tinh xảo. Những người ở đấy ai nấy đều là những tay ăn chơi khét tiếng, y-phục sang trọng lộng lẫy... Chủ-nhân là một mỹ-nhân tuyệt đẹp với đôi mắt sáng ngời, đôi môi mỏng đỏ thắm đích thân ra đón tiếp chàng. Minh cúi đầu chào, chủ-nhân đưa tay ra bắt. Những hạt kim cương lóng lánh trên người chủ nhân phản chiếu ánh điện làm Minh chói mắt. Chàng ngồi xuống ghế, loay hoay tự hỏi: “Sao mình lại đến đây?”. Rồi tiếng nhạc du dương êm ái từ đâu vang lên, ru hồn chàng vào cõi mộng xa xôi... Chủ-nhân lên tiếng mời khách sang phòng khách dự tiệc... Một cảnh tượng ghê tởm như bức tranh sống hiện ra rất rõ ràng trước mắt Minh. Trên một cái bàn dài trải khăn trắng, các món ăn còn thừa để lộn xộn cùng với những cánh hoa tan tác. Chỗ thì rượu chát đổ hoen ố cả khăn bàn như vấy máu; chỗ thì ly tách úp ngược trên vũng sâm-banh...
Nhìn vào đám khách, Minh lại càng ghê tởm hơn nữa. Người thì gục đầu xuống bàn, tóc lòa xòa và ướt sũng vì thấm rượu; người thì hai tay chống gối, mặt rũ xuống; người thì nôn mửa; kẻ thì cười, người thì khóc... lại còn thêm những cặp trai gái quàng lấy vai nhau mà ngủ gục trên lưng ghế...
Minh tưởng tượng như mình đang ở trong một lâu đài của những người điên. Chàng kinh hãi không biết thế nào mà nói được. Nhưng chàng bỗng tò mò tiến tới gần mà ngó cho kỹ. Không hiểu sao, một cặp nhân tình trong đám trai gái đó là chàng với Nhung. Minh hét lên một tiếng rồi cắm đầu cắm cổ chạy. Lạ lùng thay, tất cả những yến-khách đều đứng dậy đuồi theo chàng. Minh càng chạy mau, họ đuổi càng mau. Minh chạy chạm lại, họ cũng đuổi chậm lại. Minh dừng lại thở dốc nghỉ mệt thì họ cũng dừng lại...
Lát sau, ngoái cổ lại nhìn, đám người bỗng biến đi đâu mất cả rồi. Lúc đó, Minh mới cảm thấy nhẹ nhõm được một chút. Tiếng âm nhạc đâu đó như vẫn còn văng vẳng bên tai chàng...
Đảo mắt nhìn quanh, Minh thấy mình đang đứng giữa một vườn hoa muôn sắc. Vạn vật như dần chìm vào một bầu không khí hoàn toàn im lặng. Tiếng nhạc cũng ngừng hẳn. Cả những con chim bay nhảy trên cây hoàng-lan cũng đều im phăng phắc. Có con trông thì tưởng chừng như đang hót mà lắng tai nghe thì chẳng có một âm-thanh nào...
Những bông hoa huệ trắng mướt rung rinh trên cuống dài và mềm trông như đàn bướm trắng xếp hàng bay lượn đến cuối chân trời xa tắp. Minh vẫn tiếp tục đi mãi... Chàng đến một khu vườn chung quanh có giậu nứa đan mắt cáo, ken bằng lá và hoa kim liên. Trong vườn trồng toàn một thứ cẩm chướng đầy đủ các sắc màu. Minh cảm thấy vui sướng. Chàng nở một nụ cười đến ngồi dưới giàn móng rồng... Chàng đưa mắt ngắm thì vườn hoa vụt biến thành một cảnh tượng khác: cây cối cùng hoa lá đều được nhuộm bởi ánh trăng rằm tươi mát dịu dàng.
Một luồng gió thoảng qua... Minh quay lại. Liên đứng ngay sau lưng chàng với nét mặt hiền dịu và âu yếm. Chàng nhớ hình như đã được thấy qua cảnh này ở đâu... Cả một dĩ-vãng như đánh thức chàng dậy, nhưng không hiện rõ đầu đuôi ra sao... Chàng với Liên đi hái hoa. Liên hái rất nhanh và tài tình, chỉ trong giây lát đã được một bó đầy đưa tặng chàng. Minh mỉm cười nhìn Liên. Chàng đưa bó hoa lên mũi để thưởng-thức hương hoa tuyệt diệu thơm ngát. Nhưng lạ lùng thay, Minh không ngửi thấy mùi cẩm chướng mà chỉ nhận ra toàn mùi nước hoa linh lan, loại nước hoa Nhung vẫn thường dùng. Minh cau có, vứt bó hoa xuống đất thì mỗ bông hoa biến thành một người trong đó có Liên ngất xỉu trong lòng chị em hàng hoa. Minh nhớn nhác nhìn quanh. Vườn hoa đã biến ra cảnh chợ Đồng-Xuân, văng vẳng tiếng van nài cầu cứu pha trộn tiếng cười khanh khách... Minh sợ quá. Chàng cuống quít lên thì lại có tiếng hổ gầm bên tai...
Minh kêu lên một tiếng thất thanh. Chàng mở mắt ngồi choàng dậy. Thì ra chàng vừa trải qua một giấc mộng. Thấy mình vẫn nằm trên chiếc ghế bành, chàng mới tin là mình đã trở về với thực-tại. Dưới nhà, tiếng Mạc cười nắc nẻ. Bên ngoài rõ ràng là tiếng xe hơi vừa nổ máy chạy. Nhung ngồi bên cạnh chàng, sực nức mùi nước hoa linh lan với nét mặt buồn buồn. Một tay Nhung nắm lấy chàng, da thịt nàng vừa mát lại vừa lạnh...
Minh thở hổn hển hỏi Nhung:
− Có chuyện gì vậy?
Nhung ghé sát lại đáp:
− Không có gì mình ạ. Nhưng mà mình làm sao thế?
− Có sao đâu!... Thế tôi ngủ có lâu không?
Nhung lắc đầu:
− Độ nửa giờ thôi. Nhưng hình như mình có ngủ đâu! Em chỉ nghe mình luôn thở dài và nói mớ luôn miệng.
− Thế hả? Tôi vừa trải qua một cơn ác mộng... Sợ quá! Mà nghe đâu hình như có tiến ô-tô (phiên-âm chữ ‘auto’ từ tiếng Pháp, có nghĩa là xe hơi) cách đây không lâu lắm phải không? Xe nào thế?
− Xe của anh Đức. Anh ấy về lại đồn điền đấy.
Minh ngơ ngác như không hiểu. Chàng gặn hỏi:
− Anh Đức về đồn điền?
− Ừ! Nhưng mà mình làm sao vậy?
Minh như người mất trí, khẽ nhếch miệng nở một nụ cười vô nghĩa, không đâu vào đâu.
− Mình ngồi đây nhé. Để em xuống pha cà-phê mình dùng.
Nhung xuống bếp rồi, Mạc lại rón rén đi vào. Tưởng Minh còn ngủ, nàng không dám đi mạnh sợ phát ra tiếng động mạnh để Nhung lại rầy. Thấy Minh đã thức giấc đang đứng chải đầu trước tủ gương, Mạc cất tiếng cười lanh lảnh. Minh quay lại hỏi:
− Có gì thú mà Mạc lại cười thoải mải thế?
− Anh đã dậy đấy à? Anh phải biết vì anh ngủ mà ban nãy em phải đòn, lãnh một cái tát nên thân đấy!
− Sao vậy?
− Chả biết tại sao!
− Nhưng ai tát Mạc thế?
− Lại còn ai? Ngoài dì Nhung ra còn ai nỡ tát em như thế!
Minh mỉm cười:
− Khốn nạn! Thật tội nghiệp! Em tôi bé bỏng.
− Rõ khéo nói lắm! Ai khiến anh thương hại đấy? Có tử tế thì hôn đền đi!
Vừa nói dứt lời, Mạc ghé má lại gần mồm Minh. Không đắn đo nghĩ ngợi, Minh đặt môi mình lên má Mạc hôn nhẹ một cái... Đột nhiên, Minh khẽ rùng mình một cái ghê sợ. Cái cảnh xa hoa phù phiếm ê chề trong giấc mộng vừa qua chợt di vụt qua trong trí của chàng...
− Anh làm sao vậy? Nói anh đừng giận, chứ em trông anh cứ như là người điên vậy!
Mà Mạc nói cũng chẳng xa sự thật bao nhiêu. Từ hình dáng diện mạo cho đến cử chỉ, Minh giống hệt như một người điên vậy. Cặp mắt chàng trợn trừng, như chứa đầy những tư tưởng ghê gớm ở bên trong. Nhưng Mạc không chút sợ sệt, trái lại, nàng cười rất tươi mà bảo Minh:
− Anh là một con người rất lạ.
− Có gì mà lạ?
− Anh mù, anh viết văn, anh nghèo mà được dì em yêu. Tưởng thế cũng đã lạ lùng lắm rồi, nhưng thật chưa thấm vào đâu so với chuyện hôm nay.
Minh cau mày không hiểu. Mạc lại nói tiếp:
− Ban nãy mình vào chợ, hẳn anh còn nhớ?
− Dĩ nhiên.
− Một cô hàng hao bị ngất xỉu, chính cái cô bán hoa cho chúng ta ấy! Vừa rồi mở gói hoa ra cắm vào bình thì lạ quá anh ạ!
− Nhưng mà lạ thế nào mới được chứ?
− Trong bó hoa có 50 bạc!
− Năm chục bạc?
− Vâng, 50 bạc! Chẳng biết là cô hàng hoa có ý gửi tặng anh hay là cô ta vô ý bỏ quên đấy!... Thảo nào lúc ấy em thấy cô ta lúng túng buộc bó hoa lại... Thì ra cô ta nhét tiền vào giữa mớ lá khúc tần anh ạ.
Minh chết lặng cả người, không nói nên lời. Mạc lại tiếp tục luyên thuyên không nghỉ:
− Nếu cô ấy có gửi tặng thì chỉ có thể là tặng anh mà thôi. Anh Đức thì quá giàu có rồi, 50 bạc ấy có thấm vào đâu! Mà nếu bảo là tặng chúng tôi thì lại càng vô lý, chẳng có nghĩa gì cả!
− Đâu? Năm chục bạc ấy cô để ở đâu?
− Đây! Dì em bảo em giữ đó để trả lại cho cô hàng hoa.
Mạc đưa xấp bạc cho Minh. Chàng đón lấy vừa đếm, và cũng vừa để xem xét từng tờ. Chàng nhận ngay ra là xấp tiền năm đồng chàng đưa cho Liên hôm nọ. Chàng còn nhớ rành mạch bốn tờ bạc mới và sáu tờ cũ. Trong sáu tờ cũ, có một tờ đã rách, gần đứt ra làm đôi. Minh bỏ tiền vào túi áo nói:
− Thôi cô để việc này cho tôi nhé! Tôi sẽ trả lại cô ấy cho.
Mạc mỉm cười khi nhớ tới lời Nhung nói: “Vợ anh ấy cũng bán hoa”... Nàng nhí nhảnh hỏi một cách tinh ranh:
− Anh quen cô hàng hoa đó à?
− Phải!
− Thú nhỉ? Mà trông cô ta đẹp lắm anh ạ.
Minh không để ý gì đến câu hỏi của Mạc, chàng lấy mũ đội rồi từ từ bước xuống cầu thang. Mạc chạy theo hỏi:
− Anh đi đâu đấy? Có phải đi trả lại tiền cho cô hàng hoa đó không?
− Phải!
− Nhớ về anh cơm chiều nhé!
− Được, về chứ!
Minh đi rồi, Mạc lại đánh phấn trước gương. Bỗng Nhung từ đâu bước vào tay bưng một ly cà-phê. Không thấy Minh đâu, Nhung bèn hỏi:
− Anh Minh đâu?
− Không biết dì ạ.
− Vậy lúc Mạc lên, anh ấy còn ở đây không?
− Còn.
Đặt ly cà-phê xuống bàn, Nhung nhìn bóng Mạc phản chiếu trong gương gườm giọng hỏi:
− Ắt hẳn mày lại lôi thôi gì với anh ấy rồi phải không?
Mạc quay lại lắc đầu nói:
− Không! Cháu nào có lôi thôi gì đâu!
Nhung nói như mắng nhiếc:
− Mày ác lắm kia! Tao còn lạ gì!
− Ô hay! Sao dì cứ mắng cháu hoài vậy? Cháu nào có ác ý gì? Cháu chỉ kể chuyện 50 bạc cho anh ấy nghe thôi chứ có làm gì đâu!
− Biết ngay mà! Mày thật ác kinh khủng! Vậy mày có biết anh ấy đi đâu không?
− Cháu đưa xấp tiền cho anh ấy. Anh ấy bảo anh ấy đi trả lại cô hàng hoa.
Nhung bỗng chép miệng, lẩm bẩm nói mội mình:
− Thôi, thế cũng xong!
Là vì Nhung yên trí rằng Minh trở lại với Liên. Trong suốt một tuần lễ nay, Nhung nhận thấy tính nết Minh thay đổi hẳn. Chàng không còn vui vẻ, đùa giỡn như xưa nữa. Có khi chàng ngồi một mình thừ người ra rồi cất tiếng cười lên thật quái đản, Nhung nghe mà ghê sợ rùng mình.
Trước kia đọc văn của Minh, Nhung tưởng Minh chỉ có một tâm hồn lãng mạn chứa đầy những sự yêu thương nồng nàn. Nhưng rồi mỗi ngày Nhung một hiểu rõ thêm rằng sự thật hai trái tim của Minh và nàng không thể hòa chung một nhịp được. Cái lãng mạn của Minh chỉ là cái lãng mạn êm đềm trong sạch khác hẳn với tính yêu đương phóng đãng của Nhung. Hạnh-phúc của Minh chỉ có thể có ở trong một gia đình chất phác mộc mạc.
Một cảnh êm đềm lại hiện ra trong trí của Nhung. Đó là cảnh một gian nhà tranh có vườn hoa chung quanh... Và Nhung nhớ tới hôm nàng đến thăm Minh. Nàng thầm nghĩ:
− Địa vị ta không phải ở đấy, mà địa vị chàng không phải ở đây. Tốt hơn hết là mỗi người nên đi một ngả chứ không thể cùng nhau đề huề trên con đường ân ái mã được.
Nhung mỉm cười. Nàng đứng dậy gọi Mạc. Cô cháu hấp tấp chạy vào. Nhung hỏi:
− Anh Minh có nói bao giờ về không?
− Không, dì ạ.
− Mạc ạ, dì chắc cô hàng hoa ngất xỉu đó là Liên.
− Liên là ai vậy dì?
− Là vợ anh Minh.
Mạc ngây thơ cười tủm tỉm:
− Ồ, vợ anh ấy đẹp quá nhỉ!
− Dì nghĩ sai đâu. Nếu chẳng phải Liên thì tại sao anh Minh lại nhận số tiền 50 đó? Chắc là anh Minh viết giấy cho vợ kêu túng nên vợ anh ta gửi cho bằng một cách ‘đặc-biệt’ như thế đấy.
− Bán hoa thế mà giàu nhỉ!
− Chứ sao! Cháu không thấy bao nhiêu người bán hoa có xe hơi nhà đi đó sao?
− Trở lại câu chuyện đi. Thế rồi sao nữa dì nhỉ?
Nhung trầm ngâm giây lát rồi tiếp:
− Dì nghĩ mà thương hại con bé. Dì cháu mình quen chơi bời nên chẳng còn tấm ái-tình nào là ngây thơ thành-thực nữa. Còn nó thì khác. Chỉ nhác thấy chồng đi với gái nó đã tức vì ghen đến nỗi ngất xỉu đi thì đủ biết nó yêu chồng nó đến đâu rồi.
− Có lẽ anh Minh định về lại với vợ phải không dì?
− Dì cũng mong thế.
− Ồ, thế thì sướng lắm nhỉ?
− Đừng hỗn, Mạc!
Nhưng Mạc không sợ, nói toạc móng heo:
− Nói thật dì đừng giận. Cháu chẳng biết tại sao dì lại yêu được một người nghèo xác nghèo xơ như vậy!
− im, Mạc!
− Biết bao nhiêu người, nay tặng dì cái nọ, mai tặng cái kia thiếu điều tan gia bại sản vì dì thì dì lại chẳng coi vào đâu!
− Đã bảo im mà lại!
− Cháu phải nói cho dì biết chứ! Cháu không muốn dì bất công như vậy!
− Im ngay không tao tát chết bây giờ!
Mạc phụng phịu, miệng lẩm bẩm bước xuống thang gác...


E_Jockey thân mời quý vị đón xem tiếp chương 12 vào ngày mai.


...








thanks.gif




Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #357 - 26. Oct 2009 , 12:11
 


BouquetOfFlowerGÁNH _HÀNG_ HOA BouquetOfFlower


Chợ _Chồm _Hổm




moclan Đoàn Chuẩn, Một Cánh Hoa Duyên Kiếp  moclan


...



Nhạc sĩ Đoàn Chuẩn, một trong những nhạc sĩ tiêu biểu của dòng nhạc lãng mạn Việt Nam, đã từ trần tại nhà riêng ở Hà Nội, lúc 21 giờ ngày 15-11. Xin giới thiệu bài viết của Ca sĩ Lan Ngọc về người thầy, người nghệ sĩ mà chị yêu kính nhất> Hé lộ những giai thoại lạ lùng về Đoàn Chuẩn - Từ Linh

...
Nhạc sĩ Đoàn Chuẩn (thứ 3, từ trái sang)



Từ năm 1968, tôi đã hát và say mê những ca khúc của ông. Có lần ông bảo với nhạc sĩ Doãn Mẫn: “Giọng Lan Ngọc rất phù hợp với tình cảm mà tôi diễn đạt trong bài hát”. Và đó là chiếc gạch nối để ông thường xuyên liên lạc với tôi. Nhiều người trong làng văn nghệ vẫn cho rằng nhạc sĩ Đoàn Chuẩn có một đời sống bí ẩn, khó gần và lại rất xa. Ngay cả việc vì yêu quý em trai của một người bạn thân mà ông đã ghi tên người đó vào sáng tác của mình, để trong huyền thoại tình khúc Việt Nam người ta còn nghe thêm một cái tên Từ Linh rất lạ mà rất quen.

Ông mồ côi cha năm lên 6 tuổi, mẹ ông là một người phụ nữ thành đạt. Gặp tôi, ông vẫn thường hát “Nước mắm Vạn Vân, cá rô đầm Sét”, để nhắc xuất xứ hãng nước mắm Vạn Vân trứ danh là do chính gia đình ông sáng lập nên. Nhờ gia đình khá giả và sự cưng chiều của mẹ, ông đã mạnh dạn bộc lộ niềm say mê âm nhạc.

Năm 1946, ông theo gia đình đi kháng chiến. Từ liên khu 3 đến liên khu 4 ông vác đàn lội suối, băng rừng đến với cách mạng, bộ đội. Giai đoạn này ông đã sáng tác bài Đường về miền Bắc. Từ 1947 đến 1957, ông đã cho ra đời các tình khúc nổi tiếng: Gửi gió cho mây ngàn bay, Tà áo xanh, Lá đổ muôn chiều, Tình nghệ sĩ, Lá thư, Gửi người em gái miền Nam, Chuyển bến, Cánh hoa duyên kiếp... Ông còn 6 tình khúc chưa công bố, trong đó có bài Màu nắng ông gởi cho tôi từ năm 1993. Những cú điện thoại nối liền TPHCM với Hà Nội những ngày mùa thu, sao mà nhớ da diết giọng nói ôn tồn, nhỏ nhẹ của ông. Có chê ai đó hát nhạc ông không đúng “cái thần” của tác phẩm, quá lắm ông chỉ trách: “Sao mà giọng hát không... đẹp đến thế!”. Vừa qua, khi ra Hà Nội, tôi có ghé thăm ông. Ông yếu đi nhiều, nhưng vẫn tươi cười và cầm tay tôi ao ước: “Giá mà có được sức khỏe để làm một đêm nhạc Đoàn Chuẩn – Từ Linh tại TPHCM”.

Ông ra đi khi điều mơ ước đó chưa được thực hiện. Xin thắp một nén hương và hát thì thầm trong đêm bài Cánh hoa duyên kiếp để nhớ đến ông.

Xin vĩnh biệt ông, người nhạc sĩ đã viết lên những bản tình ca bất hủ




thanks.gif



Back to top
« Last Edit: 26. Oct 2009 , 15:31 by Mytat »  

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #358 - 26. Oct 2009 , 12:48
 


BouquetOfFlowerGÁNH _HÀNG_ HOA BouquetOfFlower


Chợ _Chồm _Hổm





E_Jockey xin mời quý vị thưởng thức.





...

Nhạc Phẩm # 103

Cánh Hoa Duyên Kiếp


Tác giả: Đoàn Chuẩn Từ Linh

Từ một nơi xa xôi
cách bao nuí rừng suối đồi
anh gởi mấy cánh hoa về người yêu
Hoa lan hương màu trắng
như duyên em thầm kín
trong hương thu màu tím buồn
Hẹn một ngày nao khi màu xanh lên tà áo
tình thương lên quầng mắt
anh đón em lên về thuyền mơ
Đêm hôm nay chợt nhớ tới nơi xa
lúc anh về nhặt mấy cánh hoa
Kèm vào thư lá thư xanh màu yêu
Cánh hoa duyên kiếp này tìm em trong ý thu.

Hồng nào xinh không gai
bướm kia đâu ngờ bẽ bàng
yêu một sớm nhớ nhau bao mùa thu
em tôi hay hờn lắm
hay tô thâm quầng mắt
hay mua hoa màu trắng về
tình em như mây trong mùa thu bay rợp lối rồi tan trong chiều vắng
khi gió mây về thành mưa
Đêm hôm nay ngồi dưới ánh trăng thu
viết tơ lòng gửi tới cho nhau
rồi ngày mai nhắn mây đưa tờ thư
tới em đôi mắt sầu tìm em trong ý thu ...





thanks.gif









Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #359 - 26. Oct 2009 , 15:01
 


BouquetOfFlowerGÁNH _HÀNG_ HOA BouquetOfFlower


Chợ _Chồm _Hổm





E_Jockey xin mời quý vị thưởng thức.





...

Nhạc Phẩm # 104

Lá Thư


Tác giả: Đoàn Chuẩn Từ Linh

Nhớ tới mùa thu năm xưa gửi nhau
phong thư ngào ngạt hương
nét bút đa tình lả lơi
nhớ phút ngập ngừng lòng giấy viết rằng
chờ đến kiếp nào
tình đầu trong gió mùa
người yêu ơi
em nay về đâủ
phong thư còn đây
nhớ nhau tìm trong ánh sao
nhớ tới ngày nào cùng bước đến cầu
ngồi xõa tóc thề
hẹn lời ân ái
trôi đến bến nào hình dáng thuyền yêu

Thời gian
như xóa lời yêu thương
thời gian
phai dần mầu bao lá thư
anh quay về đây đốt tờ thư
quên đi niềm ân ái ngàn xưa
ái ân theo tháng năm tàn
ái ân theo tháng năm vàng
tình người nghệ sĩ phai rồi

Nhớ tới mùa thu năm nào
mình anh lênh đênh rừng cùng sông
chiếc lá thu dần vàng theo
nhớ tới ngày nào cùng bước đến cầu
ngồi xõa tóc thề
còn đâu ân ái chăng người xưa




thanks.gif









Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 22 23 24 25 26 ... 173
Send Topic In ra