Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Dịch Thơ  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 163 164 165 166 167 ... 284
Send Topic In ra
Dịch Thơ (Read 246255 times)
thule
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Xuất Sắc
*Năm 2010*

Posts: 3836
Re: Dịch Thơ
Reply #2460 - 13. May 2012 , 18:32
 
nang ton nu wrote on 13. May 2012 , 00:37:
Thưa cô, như vậy có 3 người làm lục bát rồi đó cô nhưng chạy theo lục bát thì tìm vần cũng đủ "chệt" cô ơi, em vừa đi làm vừa lẩm nhẩm rồi tối về viết lại, lỡ sửa 1 chữ là kéo theo một lô phải chửa Embarrassed
Tuần sau lại tiếp tục lẩm nhẩm nữa vì thấy còn nợ 1 bài, bi giờ em thấy làm kiểu này coi bộ được Grin Grin vì không bị sì trét khi ngồi vào bàn không viết được chữ nào


Thơ lục bát cô không sợ bằng thơ ''bút tre" của em đâu.  Tài tình quá, cô xin bái phục.

EM bắt đầu lẩm nhẩm bài thứ hai thì vừa.  Cô cũng vừa in cái bài đó ra để si nghĩ !!!
Back to top
 
 
IP Logged
 
thule
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Xuất Sắc
*Năm 2010*

Posts: 3836
Re: Dịch Thơ
Reply #2461 - 14. May 2012 , 11:38
 
NgocDoa wrote on 11. May 2012 , 20:42:
Thưa cô, em xin chia buồn với cô về sự ra đi của người bạn lão niên.
Em đọc những dòng cô viết, cảm thấy buồn buồn, nhận ra mình cũng đang bước vào hoàng hôn của cuộc đời... Dẫu biết đời là hữu hạn, ai cũng phải đi đến chỗ kết thúc đó, nhưng sao lòng vẫn cứ chùng xuống mỗi khi nghĩ đến những người thân, những người bạn lần lượt ra đi, và bao giờ đến phiên mình?
Chắc em cần phải tìm hiểu đạo pháp nhiều hơn để tìm thấy sự bình an nơi cõi vô thường này Cheesy
Thưa cô, em đã làm xong slide show "One small road" và cũng đã kiếm được đầy đủ hình cho bài "The road not taken". Computer của em đang "bệnh nặng", cứ bị shut down hoài nên em không thể hoàn tất được, xin cô và Quán dịch chờ cho một thời gian.
Em rất muốn bắt chước cô Mai làm theo thể thơ lục bát lần này, nhưng "si nghĩ", lựa vần không ra!
Chắc em phải chuyển sang thơ 7, 8 chữ.
Em ráng làm cho xong để góp mặt trong ngày lễ Mẹ năm nay.
Thưa cô, ý tưởng của em cứ chạy lung tung khi nhớ đến Mợ em, và lòng thì buồn quá, không thể tập trung vào bài dịch được, cô ơi!


Em Đoá ơi,

Biết là em đang làm là cô yên trí rồi.  Vậy cứ từ từ mà tiến em nhé.  Em bỏ cái magic touch của em vào là hết xẩy !!

Nhưng mà bài "One small road" là bài gì vậy hả em?
Back to top
 
 
IP Logged
 
Vu Ngoc Mai
Gold Member
*****
Offline


Giáo Sư Cố Vấn

Posts: 3463
Re: Dịch Thơ
Reply #2462 - 14. May 2012 , 15:37
 
thule wrote on 13. May 2012 , 18:30:
Bài thơ của Hà đầy những nước mắt thiết tha và tình cảm.  Mỗi người có một nỗi đau riêng và cũng cảm nhận một cách khác nhau, cũng như là những nhớ nhung đau đớn. Tình cảm cho Mẹ cũng được mọi người diễn tả muôn hồng ngàn tía.  CÔ Thu rất "cảm" bài này.  Hà nói đúng, bài thơ tiếng Mỹ  giản dị và thực tế thôi chứ không thể nào sậu đậm tình người và da diết  như tình mẹ VN.  Không phải là thơ dịch nhưng ống quyển của Hà cũng đươc đóng triện son !


NVH thân,
Bài thơ này em làm dễ dàng không bị gò bó vào cái sự "xáp lá cà" của dịch giả nên mang đầy chất thơ, đầy tình cảm thân thương của người con dâng cho mẹ.  Nhờ vậy mà vườn thơ về mẹ có được thêm hương sắc. 
Hèn nào mà người ta nói "trong nhạc có thơ," cô thấy em có tài trong cả hai lãnh vực đó.  Chúc mừng em.
Thân,
Cô Ngọc Mai
Back to top
 
 
IP Logged
 
Nguyen Van Ha
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Xuất Sắc
*Năm 2011*

Posts: 1101
Re: Dịch Thơ
Reply #2463 - 15. May 2012 , 08:13
 
ngo_thi_van wrote on 13. May 2012 , 07:42:
Hà oi ,
Co doc bai tho cua Ha viet ve Me ma Co cam dong qua suc. Con hay hon ca bai tieng Anh ma Co Thu dua ra cho moi ngươi dich nua.
Neu trong khi lam đầu tàu ve tro choi Tiep Noi Van Tho trong MVGT ma Ha da bi Co " hoanh hoe " thi Co thanh that xin loi !
Co Van


thule wrote on 13. May 2012 , 18:30:
Bài thơ của Hà đầy những nước mắt thiết tha và tình cảm.  Mỗi người có một nỗi đau riêng và cũng cảm nhận một cách khác nhau, cũng như là những nhớ nhung đau đớn. Tình cảm cho Mẹ cũng được mọi người diễn tả muôn hồng ngàn tía.  CÔ Thu rất "cảm" bài này.  Hà nói đúng, bài thơ tiếng Mỹ  giản dị và thực tế thôi chứ không thể nào sậu đậm tình người và da diết  như tình mẹ VN.  Không phải là thơ dịch nhưng ống quyển của Hà cũng đươc đóng triện son !


Vu Ngoc Mai wrote on 14. May 2012 , 15:37:
NVH thân,
Bài thơ này em làm dễ dàng không bị gò bó vào cái sự "xáp lá cà" của dịch giả nên mang đầy chất thơ, đầy tình cảm thân thương của người con dâng cho mẹ.  Nhờ vậy mà vườn thơ về mẹ có được thêm hương sắc. 
Hèn nào mà người ta nói "trong nhạc có thơ," cô thấy em có tài trong cả hai lãnh vực đó.  Chúc mừng em.
Thân,
Cô Ngọc Mai   


Thưa  cô Vân, cô Thu và cô Mai,

Em xin chân thành cảm ơn 3 cô đã bày tỏ tấm thịnh tình của các cô đến bài thơ về Mẹ mộc mạc này của em.
Hồi xưa má em ở dưới quê cực khổ lắm. Nhưng mặc dù má em không học học hết trình độ tiểu học, chỉ biết đánh vần từng chữ một, vậy mà khi tất cả anh em tụi em đứa nào vừa lên 5, 6 tuổi là má em lại dạy tụi em đánh vần. Tức là má em  truyền hết số vốn chữ nghĩa mà bả biết được cho từng đứa con một. Rôi tất cả 10 đứa con sau này lên đại học hết, để lại bà già vẫn chỉ biết đánh vần thôi!
Sau này em hay ngẫm nghĩ là tụi em biết đọc, biết viết rồi đỗ bằng cấp này bằng cấp nọ đều do công lao trân quí của những người mẹ Việt Nam như vậy! Chỉ tiếc là em tệ quá: nhìn mà không thấy, thấy mà không biết, biết mà không hiểu, hiểu mà không "ngộ", và ngộ lâu lắm mới "cảm"!!! Lúc cảm được thì bà già đâu còn nữa!
Âu đó cũng là bài học trên đời phải không các cô!

Sorry em lại quấy rầy các cô với triết lý lẩm cẩm của em!
Hy vọng các cô và cả nhà đã được 1 ngày Lễ Mẹ thật vui!

Em NV Hà
   Smiley
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Dịch Thơ
Reply #2464 - 15. May 2012 , 08:35
 
thule wrote on 13. May 2012 , 18:21:
Cô Thu thích đoạn cuối của em quá. Nỗi buồn mất mẹ có bao giờ nguôi em nhỉ.


Cô Thu và cô Vân đã có 1 món quà tinh thần trong ngày Lể Mẹ , thật hoàn mỹ.
Em xin chia vui và chúc mừng 2 bn Thu Vân và gd Quyên , đã có công dạy dổ , Quyên học tiếng Việt , nên Quyên đã được ban khen hạng nhất về bài viết " Ngày Hiền Mẩu " năm nay.
Đây là gương tốt cho các con cháu chúng ta. Hy vọng trong tương lai , chúng ta sẽ có thêm những " Thần Đồng " D Đ.
Chắc 2 bn  Thu vân , cả nhà biết Tv đang chờ đợi gì đây? ai đoán được , khen hay.
Xin lổi cả nhà , vì hôm nay em Mây Say quá , nên đi lạc đề.....
Em TVMS
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
thule
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Xuất Sắc
*Năm 2010*

Posts: 3836
Re: Dịch Thơ
Reply #2465 - 15. May 2012 , 13:55
 

Vẫn còn âm hưởng của ngáy Mẹ, xin thêm mấy bài thơ về mẹ  để tặng cả nhà và riêng tặng  NV Hà:

Màu Hoa Trên Áo

(Tặng Mẹ đã mất nhân ngày Từ Mẫu)


Sáng nay hoa hồng nở

Chợt nhớ mẹ vô cùng

Ngày Lễ Mẹ sắp tới

Con cài đóa hoa hồng

Ngày xưa khi Mẹ còn

Đóa hồng đỏ áo con

Bây giờ Mẹ đã mất

Hoa trắng thay màu son

Mẹ rất yêu hồng đỏ

Mẹ trồng khắp trong vườn

Vào những ngày tươi nắng

Mẹ thơ thẩn chăm nom

Bàn tay Mẹ vun xới

Mẹ cuốc đất bắt sâu

Vườn rau Mẹ xanh ngát

Cánh ngò nhí thơm màu

Dậu mùng tơi tim tím

Bên cạnh mấy luống rau

Mẹ có giàn thiên lý

Đang chớm nụ hoa cau

Hôm nay con ngồi đây

Lòng nhớ Mẹ ngất ngây

Cầm cành hoa hồng trắng

Lặng lẽ bến sông này

Mẹ bây giờ nơi đâu?

Những chiều buồn mưa Ngâu

Con nhìn lên ảnh Mẹ

Mà quặn thắt lòng đau

Hôm nay ngày Lễ Mẹ

Hoa trắng cài áo con

Gửi Mẹ lời kính nguyện

Con nhớ Mẹ mõi mòn…



Kiều Oanh (May 2012)



NHỮNG BÀ MẸ CÔ ĐƠN

Mẹ sống lẻ loi trong căn nhà rộng

Đếm tháng ngày dài trên những ngón tay

Bởi có những con ham mê danh vọng

Bỏ mẹ ngậm ngùi trong nỗi đắng cay

                    Mẹ sống âm thầm trong căn gác hẹp

                    Khu phố tồi tàn như kiếp tù nhân

                    Bởi có những con hoang đàng, hư hỏng

                    Bỏ mẹ một mình tứ cố vô thân

Mẹ sống lang thang qua từng phố chợ

Ngữa tay nḥận tiền của kẻ hảo tâm

Bởi có những con mang lòng quỹ dữ

Xua đuổi mẹ gìà không chút ăn năn

                   Mẹ sống lạc loài trong nhà Dưỡng lão

                   Không một bạn bè, không một người quen

                   Bởi có những con hững hờ, ích kỷ...

                   Bỏ mẹ chết mòn trong sự lãng quên...

Mẹ đã cô đơn ở nơi xứ lạ

Cuộc sống vô tình đánh mất thương yêu

Những đóa hoa hồng trong ngày lễ mẹ

Có nghĩa lý gì hay chỉ xót xa

                  Mẹ đã cô đơn ở nơi xứ mẹ

                  Cuộc sống xô bồ đánh mất nghĩa nhân

                  Hãy nhìn đi anh -nhìn đi các bạn

                  Mắt mẹ vẫn buồn trong lễ Vu Lan

Ôi mẹ VIỆT NAM một đời khốn khổ

Tảo tần vì chồng vất vả vì con

Cuộc chiến bao năm âm thầm chiụ đựng

Sao đến bây giờ mẹ vẫn cô đơn???



                 THY LỆ TRANG NGUYỄN THỊ CÚC

                             MASSACHUSETTS



và đấy là một chuyện về mẹ khá hay và cảm động:


LỜI RU CỦA MÁ



Học hết lớp đệ thất, chị Hai của Út Mén quyết định nghỉ học:

- Con đi bán phụ má! Út Mén “chịu” học hơn con, má con mình ráng lo cho nó học tới nơi tới chốn…

Khi chị Hai của Mén đã quyết định, chỉ có ông Trời may ra mới cản nổi. Chị Hai vốn có cái “gien lì” từ lúc chui ra khỏi bụng của má rồi! Can ngăn con hoài không được, má của Út Mén thở dài, sắm cho con gái đầu lòng đôi quang gánh. Chiều chiều, hai má con lục tục sục vào những cánh đồng xa. Mùa nào thức nấy, má con Út Mén mua các thứ chợ quê bán ra chợ quận kiếm lời. Từ ngày có cô con gái phụ chạy chợ, gánh rau của má như tươi hơn, bán đắt hàng hơn. Nhờ vậy mà cuộc sống của má con Út Mén có phần dễ chịu hơn.

Dường như ông Trời cũng công bằng với chị Hai của Út Mén, khi bù đắp cho việc chậm chạp chữ nghĩa của chị bằng một năng khiếu buôn bán bẩm sinh. Từ vốn liếng hai gánh rau, chị Hai của Mén quăng bắt đủ cách quay nhanh đồng vốn. Chỉ vài năm sau đó, chị đã đảm đương vai trò trụ cột gia đình thay cho má. Khi đủ vốn sang lại gian hàng chạp – phô chợ quận, chị Hai của Mén nằng nặc buộc má … nghỉ hưu.

- Má để con lo, má ở nhà… hát ru cho Út Mén nó nghe. Nó ghiền nghe má hát ru, còn hơn thiên hạ ghiền ca sáu câu vọng cổ…

Thiệt là, chị Hai hiểu bụng dạ của Mén hết trơn. Có lẽ tại chị thấy Mén hay chạy qua nhà lối xóm nghe bà Tám hát ru cháu ngoại. Giữa buổi trưa hè yên ả, gió đồng nội thổi hiu hiu, giọng hát bà Tám lúc khoan lúc nhặt dặt dìu. Nằm trên sạp tre, Út Mén nghe bà Tám hò miết bắt ghiền còn hơn ong non mê mật:

Ầu ơ!... chim khôn chưa bắt đã bay

Người khôn chưa nói, dang tay đỡ lời…

Trên cánh võng đung đưa, cháu ngoại của bà Tám he hé môi cười. Dưới sạp tre kẽo kẹt, con chó mực khoái chí quẩy đuôi. Đến lúc bà Tám chuyển giọng  hò khoan, ngân nga tha thiết:

Ầu ơ!... Chim quyên ăn trái nhãn lồng

Lia thia quen chậu, vợ chồng quen hơi.
.

Thì con heo mọi đang ủi đất ngoài vườn, vụt chạy vào chui xuống sạp tre, ngã ịch cạnh con mực già mà… lim dim đôi mắt.

Lần đó, Út Mén nhấm nha nhấm nhẳn với chị Hai:

- Má mình hỏng biết hát ru gì hết trơn hết trọi!...

- Xì!... Mầy mới là đứa hỏng biết gì, má của mình hát ru hay nhất xứ!...

- Em có nghe má hát ru lần nào đâu nà?

- Má hát ru lúc mầy còn ở trong bụng má lận kìa! Từ lúc ba mất, má quanh năm gồng gánh nuôi tao nuôi mầy, còn hơi sức đâu mà hò với hát?

Bây giờ, má con Út Mén có nhiều thời giờ sum họp hơn xưa. Tối tối quây quần bên nhau, chị Hai nhắc má:

- Má hát ru cho Út Mén nghe đi! Má không hát, nó cứ vác xác qua nhà hàng xóm miết …

Má của Mén mỉm nụ cười hiền hòa, nhẹ nhàng chiều ý các con:

Hò ơi!... Sớm mai em ra ngồi bờ cỏ chỉ,

Em suy em nghĩ hột lụy nhỏ tuôn…

Không hiếm nơi tiền vạn lúa muôn,

Em thấy anh nghèo mà có nghĩa,

Nên em thương anh luôn cho vẹn tình…


Cuộc sống êm đềm của má con Út Mén cứ lặng lẽ trôi. Cho đến một ngày…

Thầy giáo Thuần xuất hiện trong ngôi nhà của má con Út Mén. Thầy hiền lành, sống đơn độc, và là khách hàng quen thuộc của chị Hai. Nhân ngày giỗ của Ba, chị Hai mời thầy Thuần dùng cơm với cả nhà. Thầy Thuần có cả một kho kiến thức về phong tục tập quán Việt Nam, có thể thỏa mãn những khát khao hiểu biết của Mén về dòng văn học văn hóa dân gian. Khi đề tài hát ru được khơi mào, thầy Thuần như hòa mình vào không khí ấm cúng của gia đình Út Mén.

Vợ con của thầy Thuần đều tử nạn vì bom đạn chiến tranh. Thầy đang dạy học trên tỉnh, nên mới thoát khỏi trận pháo kinh hoàng chốn làng quê dạo đó. Khi trường công lập quận vừa thành lập, thầy Thuần xin chuyển ngay về. Thầy thích không khí trong lành miền quê, thích tính cách mộc mạc người quê. Thầy yêu người quê, như từng yêu những người thân đã khuất của mình. Út Mén quí mến thầy Thuần lắm! Bởi thầy dạy văn chương, môn học mà Út Mén thích ơi là thích…

Ngày người ta mang trầu cau dạm hỏi chị Hai, thầy Thuần tận tình “tư vấn” cho má và chị Hai cách thức đưa dâu nhà gái, đón họ nhà trai. Chị Hai về ở nhà chồng, ngôi nhà ít người của má con Út Mén càng thêm hiu quanh. Vì vậy, ngôi nhà ấy dường như ấm áp hơn, mỗi khi thầy Thuần ghé qua thăm viếng. Cứ vậy mà dần dà “chú Thuần” trở thành người thân thuộc của má con Út Mén. Chú sửa giúp cánh cổng rào, chú dọi viên ngói bể, chú tỉa gọn giàn bông giấy… Thú vị nhất là, chú Thuần rất giỏi đối đáp hát ru. Thỉnh thoảng chú Thuần còn hát thi với má của Mén nữa…

Đất xấu làm hại kiếp hoa,

Số nghèo làm hại con nhà thông minh…


Chú Thuần khuyên Mén trau giồi ngoại ngữ, để có thể xin du học nước ngoài. Càng ngày Mén càng cảm kích, càng quyến luyến chú Thuần nhiều hơn. Nhưng khi nhận ra tình cảm hai người gửi gấm qua lời hát ru, thì Út Mén tỏ ra hoang mang lo lắng…

Hò ơi! Đó nghèo đây cũng phận nghèo,

Đôi ta như bọt với bèo thương nhau …

Nước mía trong họ nấu lọc thành đường,

Anh thương em anh biết, chớ thói thường có biết đâu?


Cho đến ngày chú Thuần chính thức ngõ lời “chắp nối” nhân duyên với má, Út Mén phản ứng rất dữ dội:

- Không! Chú không thể thay thế ba “tui” trong ngôi nhà này. Chú chỉ lợi dụng tình cảm của má con tui. Chú đừng tới đây nữa, chú xấu lắm!...

Vừa nói, Út Mén vừa gục đầu vô bàn thờ của ba khóc ngất. Má cũng khóc… Chú Thuần thở dài, khẽ khàng nói với Út Mén:

- Chú xin lỗi…

Chú Thuần ít tới nhà Út Mén kể từ hôm đó. Nói đúng hơn, chú Thuần ngại thái độ phản đối quá đáng của Mén. Thi thoảng có việc phải ghé qua nhà, chú Thuần trở nên dè dặt chứ không chan hòa như trước. Má vẫn lặng lẽ chăm sóc Út Mén, chu đáo đặc biệt vào những mùa thi. Từng chén chè sen, từng củ khoai lùi, từng rỗ đậu luộc … má tự tay nấu nướng, bồi bổ cho Mén ăn đêm thêm sức học thi… Thi đậu đại học, Mén phải xa quê lên thành phố trọ học. Mỗi cuối tuần, Mén mới về nhà. Vào mùa thi cử, có lúc Mén vắng nhà cả tháng. Chị Hai của Mén tuy ở gần, nhưng bận rộn buôn bán và chăm lo con mọn, nên chị không thể dành nhiều thời gian cho má … Chiều con gái út, má vẫn hát ru mỗi bận Út Mén về nhà. Tiếng ru của má vẫn thanh thoát, vẫn ngọt ngào… nhưng lời ru càng lúc càng buồn não nuột:

Ầu ơi! Công anh vun quén cây mè,

Mè không ra trái, con chim hòe đậu lên.

Cực lòng lên xuống xuống lên,

Mòn đường chết cỏ, không nên duyên tự trời!...

Má nhập viện cấp cứu lúc Mén đang vào mùa thi. Bệnh viện quận không đủ phương tiện điều trị, nên chị Hai phải chuyển má về thành phố tiến hành phẩu thuật. Chị Hai của Mén cứ chạy như thoi từ nhà đến bệnh viện. Anh rễ của Mén, không quán xuyến nổi, cùng lúc công việc buôn bán và chăm sóc con thơ. Chú Thuần xin nghỉ phép, gần như túc trực chăm lo cho má. Bao đêm thức trắng, chú Thuần ốm rạc người. Tấm chân tình của chú khiến chị Hai của Mén mũi lòng, chị nổi sùng la Út Mén:

-  Hồi đó ổng thương má, mầy cứ để ổng về sống chung với má cho rồi! Bày đặt la lối um sùm… Bây giờ má bệnh vậy đó, cả tao với mầy cộng lại có lo cho má được như ổng không?…

-  Nhưng em không thích ai thay thế ba mình…

-  Không ai thay thế ai được hết. Tao nói thiệt, những lúc má đau bệnh như vầy, cho dù chị em mình có lo cho má chu đáo cỡ nào, cũng không thể nào bằng chú Thuần lo cho má được. Mai mốt có chồng , mầy sẽ hiểu…

Ngay năm đầu đại học, Mén “săn” được một suất học bổng dài hạn ở Hoa Kỳ. Ngày tiễn Mén ra sân bay, má của Mén vẫn còn xanh xao yếu ớt. Nhìn bóng dáng to cao của chú Thuần bao trùm lấy má, Út Mén nghẹn ngào nhưng không thể

bật ra điều Mén đang nung nấu trong lòng: “Chú Thuần ơi, cưới má con đi …”

Đón Mén tại sân bay kỳ nghỉ hè đầu tiên, chỉ có chị Hai của Mén:

-  Má đâu chị Hai?

-  Về nhà rồi tao nói chuyện …

Út Mén khóc ngất khi bước vào nhà, ruột gan của Mén như bị ai cào xé … Trên bàn thờ ba, giờ có thêm chân dung của má. Chị Hai cũng khóc:

- Má của mình bị ung thư thời kỳ cuối. Ai cũng biết, trừ mầy. Mầy vừa bay sang Mỹ, vài ngày sau má nhập viện cấp cứu lần nữa. Má căn dặn, dù má có mệnh hệ nào cũng đừng cho mầy hay tin dữ. Tao với chú Thuần năn nỉ thế nào má cũng không chịu nghe, biểu để cho mầy học hành cho tới nơi tới chốn. Tao với chú Thuần phải hứa đi hứa lại, má mới yên lòng nhắm mắt ra đi…

Cho đến lúc tàn hơi, má vẫn nghĩ tới tương lai hạnh phúc của con. Vậy mà con nông nỗi, nỡ xua tan hạnh phúc riêng tư cuối đời của má. Trong cơn đau xé lòng, Mén nghe vẳng đâu đây lời ru buồn mênh mang của má:

Ầu ơ! …Tưởng là kèo cột ở đời,

Ai hay cột ngã, kèo rời một phương…


Buổi chiều tháng năm, miền Đông nước Mỹ trời se lạnh. Hai đứa con gái nhỏ của Mén, nằng nặc đòi ba chở đi mua “quà bí mật” về tặng mẹ. Trong gian phòng khách rộng, Mén thu người ngồi áp má vào thành ghế sofa, hướng đôi mắt u hoài nhìn về phía ba chiếc khung ảnh chụp chân dung. Bên cạnh ảnh chụp của ba, là  má. Bên cạnh ảnh chụp của má, là … chú Thuần. Không bắt được nhịp cầu chắp nối thương yêu với má của Út Mén, chú Thuần đã sống cô độc cho đến hết cuộc đời. Bây giờ Mén đã công thành danh toại, Mén có người chồng hết mực thương yêu, có một gia đình hạnh phúc với hai đứa con ngoan và xinh, đúng như điều má hằng ước mong cho con gái. Còn điều má từng thầm mong cho má, đến lúc Mén “ngộ” ra tình lý ở đời, thì má không còn cơ hội đón nhận ân tình của chú Thuần được nữa… Nhớ má quá, Mén chợt khe khẽ tự ru mình:

Ầu ơ! Con má có đũa có đôi,

Cuối đời má lại lẻ loi một mình …



Tháng 5/2012

Diệp Hoàng Mai

Back to top
 
 
IP Logged
 
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: Dịch Thơ
Reply #2466 - 15. May 2012 , 20:53
 
Nguyen Van Ha wrote on 13. May 2012 , 02:16:
Em xin chào cô Thu,

Em đã đọc bài "Every thing, Mom" của Joanna Fuchs rồi. Như cô nói, bài này tương đối giãn dị, không khó dịch lắm.
Tuy nhiên em bị "dị ứng" với mấy chữ thuần túy văn hóa Âu Mỹ như "Chauffeur, nurse, counselor" nên em không dịch "sát lá cà" nỗi. Các dịch giả 2 cô Mai, Thu và KN, NTN, PTr dịch vừa sát nghĩa, vừa theo nét truyền thống Việt Nam hay quá, em xin được vỗ tay hoan hô!
Riêng phần em, em lại trở về với cát tật "phỏng dịch", hay dịch kiểu "phóng đại" của em!
Em nghĩ nếu mình chỉ cần nói lên công lao khổ cực của người mẹ lo cho con cái thì chắc sẽ không lạc đề lắm.

Bài này nói phỏng dịch thì chắc không đúng, "cảm tác" thì chắc đúng hơn! Một phần em muốn chia sẻ những ý nghĩ riêng của em về đề tài "Mẹ"thay vì theo ý của tác giả thôi! Sorry cô phải tốn giờ để đọc.
Xin chúc cô và cả nhà một ngày lễ mẹ vui tươi thoải mái.

Em NVH  Smiley


Bài Thơ Cho Mẹ

Tôi muốn viết một bài thơ về mẹ,
Để khắc ghi tình mẫu tử đậm đà
Trên thế gian trong vũ trụ bao la,
Có gì khác thiêng liêng hơn tình mẹ

Biển có rộng cũng không bằng lòng mẹ,
Núi có cao cũng không quá mẫu từ
Đàn du dương đâu sánh tiếng mẹ ru
Ánh trăng sáng không soi bằng bóng mẹ...

Ơn chín tháng cưu mang con khắc tạ,
Mẹ tảo tần, mẹ dãi nắng dầm mưa,
Cả cuộc đời mẹ không ngại nắng mưa,
Nuôi con lớn sanh thành công dưỡng dục.

Lúc con bé mẹ ru cho con ngủ,
Tiếng ầu ơ mẹ trao đủ phận người
Chỉ luồn kim mẹ khâu nỗi muộn phiền,
Cho con ngủ mơ hồn thiêng sông núi.

Thương cho mẹ một đời vai trĩu nặng,
Chỉ vì con mẹ quên cả nhọc nhằn,
Kiếp thân cò mẹ lặn lội bờ sông
Lau nước mắt gạt mồ hôi không quản...

        o O o       o O o

Rồi con lớn xa quê hương xa mẹ,
Có những chiều thương bóng mẹ cô đơn,
Vọng về quê mà ruột thắt từng cơn,
Nơi xa đó chắc mẹ tôi ngồi khóc.

Nay mẹ đã hóa ra người thiên cổ,
Bóng mẹ hiền, lời ru cũ còn vang
Dòng thời gian theo năm tháng mỏi mòn,
Giờ nghĩ lại mà thấy buồn khôn kể...

Nguyễn Văn Hà
Melbourne
Chủ Nhật 13 tháng 5, 2012



Anh Ha than
Bài thơ sao nghe buồn rưng rức... Cám ơn anh nhiều nhang ..Chúc anh 1 ngày Lể (hic ..trể vì dạo này cái máy computer sao đó .... chậm như rùa  bò ấy ) bên gia đình thật vui nhé
Back to top
« Last Edit: 15. May 2012 , 20:58 by Tuyet Lan »  
 
IP Logged
 
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: Dịch Thơ
Reply #2467 - 15. May 2012 , 20:57
 
thule wrote on 12. May 2012 , 16:46:
Dễ thương quá, cây lan đó em vẫn còn để ở nhà chứ?  MOng rằng năm nay sẽ vẫn nở hoa và nếu 2 cô cậu ở nhà dịp này là em lại có thêm hoa nữa /  Chúc em vui ngày Mẹ với 2 con (Ừ mà cô gái đi chới đã về chưa?)

Thưa Cô
Năm ngoái 2 con mua tặng ME...Mẹ cứ dều đều tưới nước ..chả phân bón ...thế mà vào đúng tuần lễ Mẹ năm nay ...hai nhánh bông trồ hoa ...thật dễ thương ..năm nay con trai lại đi rinh về cho Mẹ 1 chậu lan khác ...Con nói cho có cặp ..kkkkkk Thành ra năm nay em có 2 chậu bông Lan ..thích nhỉ ..
Back to top
 
 
IP Logged
 
Nguyen Van Ha
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Xuất Sắc
*Năm 2011*

Posts: 1101
Re: Dịch Thơ
Reply #2468 - 15. May 2012 , 21:07
 
thule wrote on 15. May 2012 , 13:55:
Vẫn còn âm hưởng của ngáy Mẹ, xin thêm mấy bài thơ về mẹ  để tặng cả nhà và riêng tặng  NV Hà:

Màu Hoa Trên Áo

(Tặng Mẹ đã mất nhân ngày Từ Mẫu)


Sáng nay hoa hồng nở

Chợt nhớ mẹ vô cùng

Ngày Lễ Mẹ sắp tới

Con cài đóa hoa hồng

Ngày xưa khi Mẹ còn

Đóa hồng đỏ áo con

Bây giờ Mẹ đã mất

Hoa trắng thay màu son

Mẹ rất yêu hồng đỏ

Mẹ trồng khắp trong vườn

Vào những ngày tươi nắng

Mẹ thơ thẩn chăm nom

Bàn tay Mẹ vun xới

Mẹ cuốc đất bắt sâu

Vườn rau Mẹ xanh ngát

Cánh ngò nhí thơm màu

Dậu mùng tơi tim tím

Bên cạnh mấy luống rau

Mẹ có giàn thiên lý

Đang chớm nụ hoa cau

Hôm nay con ngồi đây

Lòng nhớ Mẹ ngất ngây

Cầm cành hoa hồng trắng

Lặng lẽ bến sông này

Mẹ bây giờ nơi đâu?

Những chiều buồn mưa Ngâu

Con nhìn lên ảnh Mẹ

Mà quặn thắt lòng đau

Hôm nay ngày Lễ Mẹ

Hoa trắng cài áo con

Gửi Mẹ lời kính nguyện

Con nhớ Mẹ mõi mòn…



Kiều Oanh (May 2012)



NHỮNG BÀ MẸ CÔ ĐƠN

Mẹ sống lẻ loi trong căn nhà rộng

Đếm tháng ngày dài trên những ngón tay

Bởi có những con ham mê danh vọng

Bỏ mẹ ngậm ngùi trong nỗi đắng cay

                    Mẹ sống âm thầm trong căn gác hẹp

                    Khu phố tồi tàn như kiếp tù nhân

                    Bởi có những con hoang đàng, hư hỏng

                    Bỏ mẹ một mình tứ cố vô thân

Mẹ sống lang thang qua từng phố chợ

Ngữa tay nḥận tiền của kẻ hảo tâm

Bởi có những con mang lòng quỹ dữ

Xua đuổi mẹ gìà không chút ăn năn

                   Mẹ sống lạc loài trong nhà Dưỡng lão

                   Không một bạn bè, không một người quen

                   Bởi có những con hững hờ, ích kỷ...

                   Bỏ mẹ chết mòn trong sự lãng quên...

Mẹ đã cô đơn ở nơi xứ lạ

Cuộc sống vô tình đánh mất thương yêu

Những đóa hoa hồng trong ngày lễ mẹ

Có nghĩa lý gì hay chỉ xót xa

                  Mẹ đã cô đơn ở nơi xứ mẹ

                  Cuộc sống xô bồ đánh mất nghĩa nhân

                  Hãy nhìn đi anh -nhìn đi các bạn

                  Mắt mẹ vẫn buồn trong lễ Vu Lan

Ôi mẹ VIỆT NAM một đời khốn khổ

Tảo tần vì chồng vất vả vì con

Cuộc chiến bao năm âm thầm chiụ đựng

Sao đến bây giờ mẹ vẫn cô đơn???



                 THY LỆ TRANG NGUYỄN THỊ CÚC

                             MASSACHUSETTS



và đấy là một chuyện về mẹ khá hay và cảm động:


LỜI RU CỦA MÁ



Học hết lớp đệ thất, chị Hai của Út Mén quyết định nghỉ học:

- Con đi bán phụ má! Út Mén “chịu” học hơn con, má con mình ráng lo cho nó học tới nơi tới chốn…

Khi chị Hai của Mén đã quyết định, chỉ có ông Trời may ra mới cản nổi. Chị Hai vốn có cái “gien lì” từ lúc chui ra khỏi bụng của má rồi! Can ngăn con hoài không được, má của Út Mén thở dài, sắm cho con gái đầu lòng đôi quang gánh. Chiều chiều, hai má con lục tục sục vào những cánh đồng xa. Mùa nào thức nấy, má con Út Mén mua các thứ chợ quê bán ra chợ quận kiếm lời. Từ ngày có cô con gái phụ chạy chợ, gánh rau của má như tươi hơn, bán đắt hàng hơn. Nhờ vậy mà cuộc sống của má con Út Mén có phần dễ chịu hơn.

Dường như ông Trời cũng công bằng với chị Hai của Út Mén, khi bù đắp cho việc chậm chạp chữ nghĩa của chị bằng một năng khiếu buôn bán bẩm sinh. Từ vốn liếng hai gánh rau, chị Hai của Mén quăng bắt đủ cách quay nhanh đồng vốn. Chỉ vài năm sau đó, chị đã đảm đương vai trò trụ cột gia đình thay cho má. Khi đủ vốn sang lại gian hàng chạp – phô chợ quận, chị Hai của Mén nằng nặc buộc má … nghỉ hưu.

- Má để con lo, má ở nhà… hát ru cho Út Mén nó nghe. Nó ghiền nghe má hát ru, còn hơn thiên hạ ghiền ca sáu câu vọng cổ…

Thiệt là, chị Hai hiểu bụng dạ của Mén hết trơn. Có lẽ tại chị thấy Mén hay chạy qua nhà lối xóm nghe bà Tám hát ru cháu ngoại. Giữa buổi trưa hè yên ả, gió đồng nội thổi hiu hiu, giọng hát bà Tám lúc khoan lúc nhặt dặt dìu. Nằm trên sạp tre, Út Mén nghe bà Tám hò miết bắt ghiền còn hơn ong non mê mật:

Ầu ơ!... chim khôn chưa bắt đã bay

Người khôn chưa nói, dang tay đỡ lời…

Trên cánh võng đung đưa, cháu ngoại của bà Tám he hé môi cười. Dưới sạp tre kẽo kẹt, con chó mực khoái chí quẩy đuôi. Đến lúc bà Tám chuyển giọng  hò khoan, ngân nga tha thiết:

Ầu ơ!... Chim quyên ăn trái nhãn lồng

Lia thia quen chậu, vợ chồng quen hơi.
.

Thì con heo mọi đang ủi đất ngoài vườn, vụt chạy vào chui xuống sạp tre, ngã ịch cạnh con mực già mà… lim dim đôi mắt.

Lần đó, Út Mén nhấm nha nhấm nhẳn với chị Hai:

- Má mình hỏng biết hát ru gì hết trơn hết trọi!...

- Xì!... Mầy mới là đứa hỏng biết gì, má của mình hát ru hay nhất xứ!...

- Em có nghe má hát ru lần nào đâu nà?

- Má hát ru lúc mầy còn ở trong bụng má lận kìa! Từ lúc ba mất, má quanh năm gồng gánh nuôi tao nuôi mầy, còn hơi sức đâu mà hò với hát?

Bây giờ, má con Út Mén có nhiều thời giờ sum họp hơn xưa. Tối tối quây quần bên nhau, chị Hai nhắc má:

- Má hát ru cho Út Mén nghe đi! Má không hát, nó cứ vác xác qua nhà hàng xóm miết …

Má của Mén mỉm nụ cười hiền hòa, nhẹ nhàng chiều ý các con:

Hò ơi!... Sớm mai em ra ngồi bờ cỏ chỉ,

Em suy em nghĩ hột lụy nhỏ tuôn…

Không hiếm nơi tiền vạn lúa muôn,

Em thấy anh nghèo mà có nghĩa,

Nên em thương anh luôn cho vẹn tình…


Cuộc sống êm đềm của má con Út Mén cứ lặng lẽ trôi. Cho đến một ngày…

Thầy giáo Thuần xuất hiện trong ngôi nhà của má con Út Mén. Thầy hiền lành, sống đơn độc, và là khách hàng quen thuộc của chị Hai. Nhân ngày giỗ của Ba, chị Hai mời thầy Thuần dùng cơm với cả nhà. Thầy Thuần có cả một kho kiến thức về phong tục tập quán Việt Nam, có thể thỏa mãn những khát khao hiểu biết của Mén về dòng văn học văn hóa dân gian. Khi đề tài hát ru được khơi mào, thầy Thuần như hòa mình vào không khí ấm cúng của gia đình Út Mén.

Vợ con của thầy Thuần đều tử nạn vì bom đạn chiến tranh. Thầy đang dạy học trên tỉnh, nên mới thoát khỏi trận pháo kinh hoàng chốn làng quê dạo đó. Khi trường công lập quận vừa thành lập, thầy Thuần xin chuyển ngay về. Thầy thích không khí trong lành miền quê, thích tính cách mộc mạc người quê. Thầy yêu người quê, như từng yêu những người thân đã khuất của mình. Út Mén quí mến thầy Thuần lắm! Bởi thầy dạy văn chương, môn học mà Út Mén thích ơi là thích…

Ngày người ta mang trầu cau dạm hỏi chị Hai, thầy Thuần tận tình “tư vấn” cho má và chị Hai cách thức đưa dâu nhà gái, đón họ nhà trai. Chị Hai về ở nhà chồng, ngôi nhà ít người của má con Út Mén càng thêm hiu quanh. Vì vậy, ngôi nhà ấy dường như ấm áp hơn, mỗi khi thầy Thuần ghé qua thăm viếng. Cứ vậy mà dần dà “chú Thuần” trở thành người thân thuộc của má con Út Mén. Chú sửa giúp cánh cổng rào, chú dọi viên ngói bể, chú tỉa gọn giàn bông giấy… Thú vị nhất là, chú Thuần rất giỏi đối đáp hát ru. Thỉnh thoảng chú Thuần còn hát thi với má của Mén nữa…

Đất xấu làm hại kiếp hoa,

Số nghèo làm hại con nhà thông minh…


Chú Thuần khuyên Mén trau giồi ngoại ngữ, để có thể xin du học nước ngoài. Càng ngày Mén càng cảm kích, càng quyến luyến chú Thuần nhiều hơn. Nhưng khi nhận ra tình cảm hai người gửi gấm qua lời hát ru, thì Út Mén tỏ ra hoang mang lo lắng…

Hò ơi! Đó nghèo đây cũng phận nghèo,

Đôi ta như bọt với bèo thương nhau …

Nước mía trong họ nấu lọc thành đường,

Anh thương em anh biết, chớ thói thường có biết đâu?


Cho đến ngày chú Thuần chính thức ngõ lời “chắp nối” nhân duyên với má, Út Mén phản ứng rất dữ dội:

- Không! Chú không thể thay thế ba “tui” trong ngôi nhà này. Chú chỉ lợi dụng tình cảm của má con tui. Chú đừng tới đây nữa, chú xấu lắm!...

Vừa nói, Út Mén vừa gục đầu vô bàn thờ của ba khóc ngất. Má cũng khóc… Chú Thuần thở dài, khẽ khàng nói với Út Mén:

- Chú xin lỗi…

Chú Thuần ít tới nhà Út Mén kể từ hôm đó. Nói đúng hơn, chú Thuần ngại thái độ phản đối quá đáng của Mén. Thi thoảng có việc phải ghé qua nhà, chú Thuần trở nên dè dặt chứ không chan hòa như trước. Má vẫn lặng lẽ chăm sóc Út Mén, chu đáo đặc biệt vào những mùa thi. Từng chén chè sen, từng củ khoai lùi, từng rỗ đậu luộc … má tự tay nấu nướng, bồi bổ cho Mén ăn đêm thêm sức học thi… Thi đậu đại học, Mén phải xa quê lên thành phố trọ học. Mỗi cuối tuần, Mén mới về nhà. Vào mùa thi cử, có lúc Mén vắng nhà cả tháng. Chị Hai của Mén tuy ở gần, nhưng bận rộn buôn bán và chăm lo con mọn, nên chị không thể dành nhiều thời gian cho má … Chiều con gái út, má vẫn hát ru mỗi bận Út Mén về nhà. Tiếng ru của má vẫn thanh thoát, vẫn ngọt ngào… nhưng lời ru càng lúc càng buồn não nuột:

Ầu ơi! Công anh vun quén cây mè,

Mè không ra trái, con chim hòe đậu lên.

Cực lòng lên xuống xuống lên,

Mòn đường chết cỏ, không nên duyên tự trời!...

Má nhập viện cấp cứu lúc Mén đang vào mùa thi. Bệnh viện quận không đủ phương tiện điều trị, nên chị Hai phải chuyển má về thành phố tiến hành phẩu thuật. Chị Hai của Mén cứ chạy như thoi từ nhà đến bệnh viện. Anh rễ của Mén, không quán xuyến nổi, cùng lúc công việc buôn bán và chăm sóc con thơ. Chú Thuần xin nghỉ phép, gần như túc trực chăm lo cho má. Bao đêm thức trắng, chú Thuần ốm rạc người. Tấm chân tình của chú khiến chị Hai của Mén mũi lòng, chị nổi sùng la Út Mén:

-  Hồi đó ổng thương má, mầy cứ để ổng về sống chung với má cho rồi! Bày đặt la lối um sùm… Bây giờ má bệnh vậy đó, cả tao với mầy cộng lại có lo cho má được như ổng không?…

-  Nhưng em không thích ai thay thế ba mình…

-  Không ai thay thế ai được hết. Tao nói thiệt, những lúc má đau bệnh như vầy, cho dù chị em mình có lo cho má chu đáo cỡ nào, cũng không thể nào bằng chú Thuần lo cho má được. Mai mốt có chồng , mầy sẽ hiểu…

Ngay năm đầu đại học, Mén “săn” được một suất học bổng dài hạn ở Hoa Kỳ. Ngày tiễn Mén ra sân bay, má của Mén vẫn còn xanh xao yếu ớt. Nhìn bóng dáng to cao của chú Thuần bao trùm lấy má, Út Mén nghẹn ngào nhưng không thể

bật ra điều Mén đang nung nấu trong lòng: “Chú Thuần ơi, cưới má con đi …”

Đón Mén tại sân bay kỳ nghỉ hè đầu tiên, chỉ có chị Hai của Mén:

-  Má đâu chị Hai?

-  Về nhà rồi tao nói chuyện …

Út Mén khóc ngất khi bước vào nhà, ruột gan của Mén như bị ai cào xé … Trên bàn thờ ba, giờ có thêm chân dung của má. Chị Hai cũng khóc:

- Má của mình bị ung thư thời kỳ cuối. Ai cũng biết, trừ mầy. Mầy vừa bay sang Mỹ, vài ngày sau má nhập viện cấp cứu lần nữa. Má căn dặn, dù má có mệnh hệ nào cũng đừng cho mầy hay tin dữ. Tao với chú Thuần năn nỉ thế nào má cũng không chịu nghe, biểu để cho mầy học hành cho tới nơi tới chốn. Tao với chú Thuần phải hứa đi hứa lại, má mới yên lòng nhắm mắt ra đi…

Cho đến lúc tàn hơi, má vẫn nghĩ tới tương lai hạnh phúc của con. Vậy mà con nông nỗi, nỡ xua tan hạnh phúc riêng tư cuối đời của má. Trong cơn đau xé lòng, Mén nghe vẳng đâu đây lời ru buồn mênh mang của má:

Ầu ơ! …Tưởng là kèo cột ở đời,

Ai hay cột ngã, kèo rời một phương…


Buổi chiều tháng năm, miền Đông nước Mỹ trời se lạnh. Hai đứa con gái nhỏ của Mén, nằng nặc đòi ba chở đi mua “quà bí mật” về tặng mẹ. Trong gian phòng khách rộng, Mén thu người ngồi áp má vào thành ghế sofa, hướng đôi mắt u hoài nhìn về phía ba chiếc khung ảnh chụp chân dung. Bên cạnh ảnh chụp của ba, là  má. Bên cạnh ảnh chụp của má, là … chú Thuần. Không bắt được nhịp cầu chắp nối thương yêu với má của Út Mén, chú Thuần đã sống cô độc cho đến hết cuộc đời. Bây giờ Mén đã công thành danh toại, Mén có người chồng hết mực thương yêu, có một gia đình hạnh phúc với hai đứa con ngoan và xinh, đúng như điều má hằng ước mong cho con gái. Còn điều má từng thầm mong cho má, đến lúc Mén “ngộ” ra tình lý ở đời, thì má không còn cơ hội đón nhận ân tình của chú Thuần được nữa… Nhớ má quá, Mén chợt khe khẽ tự ru mình:

Ầu ơ! Con má có đũa có đôi,

Cuối đời má lại lẻ loi một mình …



Tháng 5/2012

Diệp Hoàng Mai


Thưa cô Thu,

Em xin cám ơn cô đã đăng 2 bài thơ và 1 truyện ngắn vào đây.
Đúng như cô nói, 2 bài thơ đều hay và ý nghĩa nhưng khi đọc xong truyện ngắn, em có cảm tưởng như sống với câu chuyện! truyện hay quá cô ơi! Bút pháp và đối thoại vô cùng xôi nỗi, cảm động. Truyện này xứng đáng là 1 tác phẩm giá trị trong làng văn Việt Nam. Nếu em mà liên lạc được với tác giả em sẽ không ngần ngại viết lời cám ơn tác giả.
Nhưng trong thời gian chờ đợi, em xin được cám ơn cô vậy.
Nghĩ cũng vui, trong ngày Mother's Day mà Hà Bá em được cô tặng quà! Em appreciate nhiều lắm đó cô.

Xin chúc cô 1 ngày thoải mái.

Em NVH
Smiley
Back to top
 
 
IP Logged
 
Nguyen Van Ha
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Xuất Sắc
*Năm 2011*

Posts: 1101
Re: Dịch Thơ
Reply #2469 - 16. May 2012 , 02:12
 
Tuyet Lan wrote on 15. May 2012 , 20:53:
Anh Ha than
Bài thơ sao nghe buồn rưng rức... Cám ơn anh nhiều nhang ..Chúc anh 1 ngày Lể (hic ..trể vì dạo này cái máy computer sao đó .... chậm như rùa  bò ấy ) bên gia đình thật vui nhé

Hello TL,
Cám ơn TL đã đọc và chia sẻ cảm tưởng nhiều lắm!

NVH
Smiley
Back to top
 
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10576
Gender: female
Re: Dịch Thơ
Reply #2470 - 16. May 2012 , 08:08
 
Nguyen Van Ha wrote on 16. May 2012 , 02:12:
Hello TL,
Cám ơn TL đã đọc và chia sẻ cảm tưởng nhiều lắm!

NVH
Smiley


Chị Tuyết Lan ơi ,

Em chờ email của chị nhé , sao em gửi email cho chị thì bị trả về , nhớ xem PM

Back to top
 
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10576
Gender: female
Re: Dịch Thơ
Reply #2471 - 16. May 2012 , 08:08
 
Thưa Thày Cô và Cả nhà LVD ,

Em xin mời Thày Cô và Cả nhà theo link qua Quán Thời Gian để xem Youtube Lòng Mẹ :

http://www.levanduyet.net/cgi-bin/yabbSP1/YaBB.pl?num=1234263486/4176#4176

bus

PTr
Back to top
 
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Dịch Thơ
Reply #2472 - 16. May 2012 , 16:54
 
Phuong_Tran wrote on 12. May 2012 , 21:15:
Nếu các Cô đồng ý thì mình nhờ chị Dzịt mở dùm trang mới các Cô nhé

PTr


Phượng à , Dzịt mở trang Nối Tiếp Vần Thơ bên Lều Văn đó , qua đó mà hành nghề đi...good luck cho job mới votay
Back to top
« Last Edit: 16. May 2012 , 16:55 by Mytat »  

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10576
Gender: female
Re: Dịch Thơ
Reply #2473 - 16. May 2012 , 22:04
 
Mytat wrote on 16. May 2012 , 16:54:
Phượng à , Dzịt mở trang Nối Tiếp Vần Thơ bên Lều Văn đó , qua đó mà hành nghề đi...good luck cho job mới votay


Cám ơn chị Dzịt nhiều  tulipvang tulipvang tulipvang

Em qua rồi  Cheesy Grin

PTr
Back to top
 
 
IP Logged
 
thule
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Xuất Sắc
*Năm 2010*

Posts: 3836
Re: Dịch Thơ
Reply #2474 - 17. May 2012 , 05:40
 
Nguyen Van Ha wrote on 15. May 2012 , 21:07:
Thưa cô Thu,

Em xin cám ơn cô đã đăng 2 bài thơ và 1 truyện ngắn vào đây.
Đúng như cô nói, 2 bài thơ đều hay và ý nghĩa nhưng khi đọc xong truyện ngắn, em có cảm tưởng như sống với câu chuyện! truyện hay quá cô ơi! Bút pháp và đối thoại vô cùng xôi nỗi, cảm động. Truyện này xứng đáng là 1 tác phẩm giá trị trong làng văn Việt Nam. Nếu em mà liên lạc được với tác giả em sẽ không ngần ngại viết lời cám ơn tác giả.
Nhưng trong thời gian chờ đợi, em xin được cám ơn cô vậy.
Nghĩ cũng vui, trong ngày Mother's Day mà Hà Bá em được cô tặng quà! Em appreciate nhiều lắm đó cô.

Xin chúc cô 1 ngày thoải mái.

Em NVH
Smiley



Hà mến,

Hai bài thơ và câu chuyên là cô Thu lấy từ website củ trường TH Ngô Quyền Biên Hoà.  Ngày xưa cô có dậy ở đó một thời gian.  Nếu em muốn viết thư cho tác giả, cứ viết cho Ngoc Dung (điều hợp viên của web) tại : ngoquyenbh@gmail.com
Back to top
 
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 163 164 165 166 167 ... 284
Send Topic In ra