Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Quán Hẹn Hò "Góc Phố Mưa Bay": Thơ Tình Khiếu Long 5  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 63 64 65 66 67 ... 157
Send Topic In ra
Quán Hẹn Hò "Góc Phố Mưa Bay": Thơ Tình Khiếu Long 5 (Read 156605 times)
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Hẹn Hò "Góc Phố Mưa Bay": Thơ Tình Khiếu Long 5
Reply #960 - 07. Nov 2010 , 10:08
 

...


Thiên Sứ Tháng Mười Một



Em thiên sứ với tình yêu thánh thiện
Ta tội nhân đang chờ đợi nhục hình
Chợt yêu em bỗng dưng lòng sám hối
Những ngày dài phiêu lãng mãi linh đinh

Em cho ta lời yêu thương chân thật
Mà từ lâu ta chẳng có bao giờ
Giữa cuộc đời đắng cay nhiêu gian dối
Ta mãi sầu lạc lõng giữa hồn mơ

Tháng mười một cuối thu buồn tàn úa
Lòng ăn năn ta cúi mặt nguyện cầu
Tiếng nhạc buồn vút cao lên cung thánh
Nếu ngày xưa hồn không biết về đâu

Ta bây giờ yêu em.... và có chúa
Trong không gian mùa vọng đã trở về
Em thiên sứ cho ta mùa sao sáng
Để không còn lịm chết giữa cơn mê...


Khiếu Long
21/11/06



...


Thiên thần áo trắng



Em tặng phẩm từ trời cao thánh thiện
Vào đời anh rất nhẹ thoáng hương tình
Đôi cánh trắng nâng hồn anh hấp hối
Giữa thế gian đầy đọa những cọc đinh

Trái tim anh bừng nụ tình chân thật
Lời thơ anh quyến luyến tự bao giờ
Trong dòng đời nhiều lọc lừa gian dối
Thiên đường em bát ngát giữa hồn mơ

Thu cuối mùa lòng anh đầy lạnh gíá
Em hiến dâng khúc nhạc khấn nguyện cầu
Cho hồn anh hướng bay về cung thánh
Thân tội đồ anh phiêu lãng về đâu

Tình yêu em dâng lên trong tình chúa
Như ánh sao dắt lối bước anh về
Nắm tay em cùng đi vào cõi mộng
Quên đời buồn chồng chất những u mê


hoadoPTMChoado


Tiểu Vũ Vi
23/11/06
Back to top
« Last Edit: 19. Nov 2012 , 08:34 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Hẹn Hò "Góc Phố Mưa Bay": Thơ Tình Khiếu Long 5
Reply #961 - 07. Nov 2010 , 11:19
 

...


TÌNH N TÌNH M



Anh là biển rộng trùng dương
Ngăn làn sóng dữ đưa đường em sang
Lời ru tiếng nhạc cung đàn
Cho em say giấc mộng vàng bên anh

Em là ngọn suối trong xanh
Là dòng nước mát an lành dịu êm
Cho anh uống ngọt môi mềm
Tan đi giọt đắng tình thêm mặn nồng

Anh là bóng mát cánh đồng
Thảo nguyên bát ngát vườn hồng tình yêu
Hải âu mói cánh một chiều
Gối đầu trên cỏ huyền kiêu em nằm

Em là ánh sáng trăng rằm
Cho anh yên giấc trăm năm mộng lành
Không còn khắc khoải từng canh
Phân vân lo lắng độc hành gian truân

Anh là nắng ấm mùa xuân
Làm tan băng giá trầm luân cuộc đời
Lệ buồn xin hãy thôi rơi
Bình minh ngày mới tuyệt vời chờ ta

Em, thiên thần nhỏ hiền hòa
Trên vai thánh giá thiết tha vì người
Yêu anh em giữ nụ cười
Chia nhau khốn khó đẹp tươi nghĩa tình

Nguyện rằng tình mãi lung linh
Vần thương chữ nhớ bóng hình bên nhau
Dù đời nghiệt ngã ra sao
Tình thơ tri kỷ đẹp màu trăm năm...



PTMC
hoado

Tiểu Vũ Vi


Back to top
« Last Edit: 04. Jul 2011 , 06:04 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Hẹn Hò "Góc Phố Mưa Bay": Thơ Tình Khiếu Long 5
Reply #962 - 07. Nov 2010 , 14:08
 
...


Hơi thở tình yêu

Tiếng Hát : Gia Huy

Sáng tác : Trúc Hồ


Có những lúc anh mơ làm mưa
Mưa âm thầm rơi trên mái hiên
Ðể mát lòng em khi hạ đến
Giọt mưa thầm yêu em thiết tha

Và có lúc anh mơ làm gió
Ngọn gió thu nhẹ theo tóc mây
Thổi bay đi từng chiếc lá vàng
Gót em hồng về theo giấc mơ

Có những lúc anh mơ làm tuyết trắng
Vương nhẹ lên đôi môi trinh trắng
Có những lúc anh mơ làm nắng ấm
Hôn thật êm đôi vai em gầy

Ðể em không lạnh khi đông về
Ðể em vui khi mùa xuân đến
Anh xin làm hơi thở của tình yêu...

Back to top
« Last Edit: 26. Sep 2011 , 04:07 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Hẹn Hò "Góc Phố Mưa Bay": Thơ Tình Khiếu Long 5
Reply #963 - 08. Nov 2010 , 09:15
 
...


MA NỮ MÙA THU



Em là ma nữ hoá thân
Đến bên đời lạnh như thần thoại xưa
Hồn ta địa ngục chiều mưa
Con ma khờ dại chợt vừa cuồng điên

Âm cung tàn tạ sầu miên
Chìm trong hoang lạnh giữa miền địa du
Em là ma nữ mùa thu
Đoạ đày ta giữa ngục tù đớn đau

Gió gào thét buổi xa nhau
Cực hình tàn phá nát nhàu thân ta
Giờ ta tim dại hồn ma
Nhìn lên dương thế mặn mà bóng trăng

Đời lạnh lùng dấu ăn năn
Vết thương rỉ máu thấm mằn mặn môi
Về đi tiền kiếp xa xôi
Qua đời địa phủ mắt vời vợi trông



Khiếu Long



...


Thiên sứ mùa thu



Em như thiên sứ hiện thân
Mang đôi cánh trắng tuyết ngần thuở xưa
Hồn anh đày đọa gió mưa
Lưới tình gian dối lọc lừa dại điên

Em lùa nắng mềm hạ miên
Sưởi ấm giá băng dỗ yên mây mù
Em là thiên sứ tình thu
Vớt hồn anh khỏi vực thù thương đau

Trần gian đôi bóng tìm nhau
Thiên đàng địa ngục rối nhàu tim ta
Theo em từ bỏ chốn ma
Về nơi bóng mát chan hòa tình trăng

Đời anh ghi dấu ăn năn
Lời yêu chưa ngỏ còn hằn trên môi
Thiên thần nhỏ chốn xa xôi
Lầu chuông gác Thánh cuối trời đợi trông


PTMChoado


Tiểu Vũ Vi
Back to top
« Last Edit: 17. Nov 2010 , 08:34 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Hẹn Hò "Góc Phố Mưa Bay": Thơ Tình Khiếu Long 5
Reply #964 - 08. Nov 2010 , 18:55
 
...



TÌNH THIÊN THU



Anh biết đêm em ngủ mộng mơ
Bên trời Bắc Mỹ có người thơ
Nuôi mộng cùng em chung chăn gối
Cho dẫu thiên thu vẫn đợi chờ

Anh biết em đang nhoẳn miệng cười
Dẫu rằng hai đứa cách hai nơi
Nhưng sao vẫn thấy gần nhau quá
Hình bóng trong tim chẳng tách rời

Xin cám ơn em đã yêu anh
Ðêm qua trong giấc ngủ mộng lành
Anh mơ hai đứa mình ân ái
Tỉnh giấc mới hay mộng chửa thành

Em như Hoàng Hậu ngự trong tim
Trái tim tha thiết, chỉ mình em
Trong những đêm mơ đầy hạnh phúc
Tưởng chừng anh ngủ trong tay em

Cuợc đời đâu có phải dài lâu?
Thì hãy yêu đi, chớ để sầu
Dẫu thực không sao bằng mộng được
Ðừng bao giờ để chuyện thương đau

Anh muốn em sung sướng thật nhiều
Dang tay đón nhận trọn tình yêu
Của một người thơ xa xôi lắm
Yêu nhiều, dầu nhận chẳng bao nhiêu

Anh muốn nhìn em trong ngất ngây
Môi em hoa nở giữa đêm nay
Trăng sao soi sáng tình chăn gối
Gió làm đôi má đỏ hây hây

Anh gọi tên em trong giấc mơ
Hồn anh em chiếm tự bao giờ?
Anh như chìm đóng trong hoan lạc
Nhớ em anh thức viết thành thơ!

Em là lẽ sống của đời anh
Yêu tự đầu tiên, rất chân thành
Thiên thu anh vẫn còn yêu mãi
Suốt đời quấn quýt em với anh

Anh đợi cho ngày được gặp nhau
Ðếm từng giây phút, hãy qua mau
Yêu em cuồng dại, yêu say đắm
Cho đến răng long, bạc mái đầu


Tân Văn

Back to top
« Last Edit: 15. Nov 2010 , 16:58 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Hẹn Hò "Góc Phố Mưa Bay": Thơ Tình Khiếu Long 5
Reply #965 - 10. Nov 2010 , 15:21
 
...


cám ơn em



với em - chữ cám ơn, anh viết thế nào cho đúng?
anh không muốn lối chữ Hoa, chữ IN
không màu sắc rực rỡ
vì với em, tất cả đã trở thành đơn giản và thanh thoát
như chính em với chiếc áo bà ba
với mái tóc buông dài óng ả
với nụ cười tự tin và nhân hậu
với tấm lòng chưa biết đổi thay

tất cả là sắc thái của riêng em
rất thơ của loài hoa biển
rất tím của nỗi nhớ thủy chung
rất mặn nồng với ân tình khoáng đạt
rất cao thượng với cả hận thù

tất cả, chỉ riêng em
không có ai trộn lần, vì không thể
nên chữ "cám ơn em"
anh viết giản dị và bình thường
nhưng là cả lòng trân quý
vì niềm tin yêu không hề lay chuyển
giữa dòng thác đời thường hằng biến động
quanh em

anh muốn hôn lên vầng trán thanh nhã của em
với hơi thở nồng nàn
trong ánh sáng diệu kỳ của hai chiều gặp gỡ
cho yêu thương
cho cảm nhận
cho hai trái tim cùng một độ rung
suốt chiều sâu của tâm hồn
qua chiều rộng của một nguồn hạnh phúc


cứ thế nhé em
rồi mai, mai nữa
mình sẽ gặp
ngoài biên độ của thời gian và không gian nhỏ nhặt
ngoài những tỉ tê phù phiếm hờn ghen
chỉ còn thấy bản di ngôn rực sáng
gắn lên chỗ trang trọng nhất của tầm nhìn
khát vọng yêu thương
đã được khải thị bằng ba chữ: anh yêu em

anh lại muốn gởi vào giữa tim em
chiếc hôn nồng nàn, êm ái và tha thiết
với lời chân tình :
cám ơn em!

cao nguyên
Back to top
« Last Edit: 05. Oct 2011 , 13:21 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Hẹn Hò "Góc Phố Mưa Bay": Thơ Tình Khiếu Long 5
Reply #966 - 10. Nov 2010 , 15:54
 

...


Cổ Tích



Chợt trong cổ tích em về
Cho ta bừng tỉnh cơn mê địa đàng
Vẫn màu mắt biếc dịu dàng
Thơm hương áo lụa thênh thang giữa đời

Nồng say trong tiếng em cười
Tim yêu thương vẫn hồng tươi nụ tình
Vàng phai kỷ niệm chúng mình
Thiên thu sương khói lời kinh vô thường


Khiếu Long



...


Huyền thoại



Từ trong huyền thoại bước về
Một làn sương thoảng hương mê địa đàng
Thướt tha sen gót dịu dàng
Phất phơ lụa trắng đài trang xuống đời

Hồn anh xao xuyến giọng cười
Như pha lê vỡ dòn tươi đóa tình
Vòng tay quấn quýt bóng hình
Môi hôn mật ngọt lịm xinh mộng thường


Tiểu Vũ Vi
08/04/07
Back to top
« Last Edit: 18. Jul 2011 , 13:46 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Quán Hẹn Hò "Góc Phố Mưa Bay": Thơ Tình Khiếu Long 5
Reply #967 - 11. Nov 2010 , 15:40
 
tieuvuvi wrote on 05. Nov 2010 , 20:25:
Một thoáng hương xưạ...
Gửi về chị yêu....


...


thời của ly chanh muối


em đạp xe mini từ ngã năm đi xuống
qua trường em rồi đến trường quen
tôi nán lại trễ thêm vài ngày phép
ăn tết nhìn quanh thấy phố vui lên

thấy áo vàng hoa mai trên cành mới
bắc kỳ em những ngày đợi chết thôi
địa chỉ hỏi trong đầu khi lên núi
cũ theo đường xa làm chốn ngoái vui

em gởi cho tôi tọa độ gì hai số
một và không, đường nhỏ mạc đỉnh chi
đâu ai biết lần về, đi là mất
không một, một không vẫn nhớ lạ kỳ

em đạp xe mini vào đời tôi thuở đó
khi trăng thơm lừng thị xã ngó thương
cứ vui chân đi trên đường lê lợi
đến rẽ qua thống nhất một hiên trường

mua ly nước chanh nhìn quanh mới thấy
thời của những thằng mê gái cô đơn./.


nguyễn nam an




Bé Vi thương nhớ ,
Bao ngày không vào đây , nhưng lúc nào chị cũng nghĩ đến người em gái bé bõng và thân thương mọi ngày.
Hình em gởi chị dề thương quá , trong phòng của em hay bên nhà ba mẹ.?
Thương chúc em luôn an lành , em nhé.
Thương em nhiều ,
Chị Tv
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Hẹn Hò "Góc Phố Mưa Bay": Thơ Tình Khiếu Long 5
Reply #968 - 13. Nov 2010 , 15:56
 
tuy-van wrote on 11. Nov 2010 , 15:40:
Bé Vi thương nhớ ,
Bao ngày không vào đây , nhưng lúc nào chị cũng nghĩ đến người em gái bé bõng và thân thương mọi ngày.
Hình em gởi chị dề thương quá , trong phòng của em hay bên nhà ba mẹ.?
Thương chúc em luôn an lành , em nhé.
Thương em nhiều ,
Chị Tv


...

Bonjour chị yêu!

Vi cũng nhớ chị mà...Hình đó Vi chụp ở nhà em trai út của Vi...Hi,hi...ngày xưa các bạn thường gọi bé là tử y cô nương mà...Tới giờ cũng thế thôi...

Bon WE chị nhé!

Thương,
Bé Vi của chị

PS: Mai chị có về dự đêm hội ngộ ở Santa Ana hông? Nếu có thương chúc chị có một buổi tối thật vui ấm cúng...
Hi,hi...ma moitié viendra aussi...
Back to top
« Last Edit: 13. Nov 2010 , 15:57 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Hẹn Hò "Góc Phố Mưa Bay": Thơ Tình Khiếu Long 5
Reply #969 - 13. Nov 2010 , 16:03
 

...

Em có còn yêu anh


Nhạc và Lời: Trúc Hồ

Tiếng Hát : Lâm Nhật Tiến & Nguyễn Hồng Nhung



Khi cây cỏ không còn là màu xanh
Khi mặt trời không còn tỏa ánh sáng
Và biển xanh không còn con sóng vỗ
Thì em ơi em có còn yêu anh..


Khi Thu về không còn lá vàng rơi
Khi Đông về không còn phủ tuyết trắng
Và giòng sông không còn con nước chảy
Thì em ơi, em có còn yêu anh ??


Chợt nhiên trong khoảnh khắc thời gian
Ta lạc mất nhau
Anh không còn anh ngày hôm qua
Và tình yêu chỉ là nước mắt khổ đau
Thì em ơi, em ơi...
Em có còn yêu anh ???
...(Ta có còn yêu nhau ... ơ ờ ờ )

Back to top
« Last Edit: 13. Nov 2010 , 16:04 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Hẹn Hò "Góc Phố Mưa Bay": Thơ Tình Khiếu Long 5
Reply #970 - 13. Nov 2010 , 16:07
 

...

Vũ Hữu Định, tình ca lỡ vận .



Văn thơ miền Nam 1954-1975 được gọi là nền văn học bất hạnh… Trong số đó, có nhà thơ Vũ Hữu Định (1942-1981), từ 1972 đã xem mình như một người lỡ vận:

Ta đã hát khúc hát đời lỡ vận
Hát âm u trong đêm tối một mình


Vũ Hữu Định tên thật là Lê Quang Trung, sinh tại Thừa Thiên, sống nhiều nơi ở Tây Nguyên, lập gia đình tại Đà Nẵng và định cư tại đây. Làm thơ từ thập niên 1960, đăng báo rải rác… Đầu năm 1981, tại làng An Hải, Đà Nẵng, anh qua đời vì say rượu té từ lầu một, cái chết còn gây nghi vấn. Sinh thời, anh không có tác phẩm xuất bản. Đến 1996 bạn bè mới đóng góp để nhà xuất bản Trẻ ấn hành thi tập Còn một chút gì để nhớ gồm 45 bài, lấy tên từ một bài thơ được Phạm Duy phổ nhạc và thịnh hành một thời:

Phố núi cao phố núi đầy sương,
Phố núi cây xanh trời thấp thật buồn (tr 5)


Hiện nay, sau khi tái bản thơ Nguyễn Bắc Sơn, Linh Phương, truyện ngắn Y Uyên, nhóm Thư Ấn Quán của Trần Hoài Thư, Phạm Văn Nhàn đã sưu tầm và in lại thơ Vũ Hữu Định để tặng biếu, không bán, trong tinh thần bảo lưu và truyền bá di sản văn học miền Nam. Chúng tôi đã có lần đề cao thiện chí này; nay một lần nữa, xin công nhiên ca ngợi một việc làm tâm huyết.

Thơ Vũ Hữu Định lần này gồm 80 bài – chắc là còn thiếu – là một tập thơ hay, tài hoa, trong sáng, đáp ứng được sở thích đông đảo người đọc; một tác phẩm có giá trị cao về mặt tư tưởng, tình cảm, nghệ thuật, lưu lại tấm lòng của nhà thơ quá cố, ghi tạc niềm thủy chung của bằng hữu, trong một hoàn cảnh lịch sử, xã hội nghiệt ngã và bạc bẽo.

Thơ Vũ Hữu Định quay chung quanh các chủ đề: quê nhà, tình bạn, tình yêu trong khát vọng một không gian rộng rãi. Trước khi đi vào các đề tài này, chúng ta nên biết qua thân thế tác giả, qua những bài thơ tâm sự, chủ yếu là “Bài thơ năm bốn mươi”, làm dịp tết Tân Dậu, 1981, trước khi qua đời, thơ “kiểm điểm” vô hình trung thành thơ tuyệt mệnh, như bài “Di chúc” của Nguyễn Khuyến:

Bốn mươi tuổi rồi đây
vợ năm con không no không đói

bốn mươi tuổi rồi
hai lăm năm uống đắng
(giỏi nghề rượu từ thuở mười lăm)

học hành thì lăng nhăng
thân tự lập thân từ năm bảy tuổi
không nhớ hết nghề đã trải
bán báo, đánh giày, ở đợ
đánh trống phòng trà, dạy học, làm thơ
phó giám đốc nuôi trẻ bơ vơ
còn cả chục nghề thôi không kể
ham đọc sách chẳng phải vì ham học
thần thánh trăm ông chẳng phục ông nào
ông nào cũng tốt
ông nào cũng tào lao
có lắm thánh nhân thì đời chỉ rối mù
nhiều triết học thêm tối mù đa sự…
bốn mươi năm khoảng dăm lần tù… (tr. 86)


Trong bài “Ngựa hí đầu non”, ta còn biết thêm:

Sinh nhằm tuổi Ngọ, đêm vừa hết…
Mới hai tháng đã biết mùi bom đạn
1942, thời chiến tranh Nhật - Đồng minh. Lên bảy tuổi:
Đã theo mẹ đêm đêm qua xóm
xách đèn rao khoai sắn cầm hơi (tr. 67)


Trong bài “Cảm ơn người vợ”, 1972, ta được biết anh cưới vợ khoảng 1965:

Bảy năm tình chồng vợ
bảy năm em hẩm hiu
lần nào em sinh nở
ta cũng phải vắng nhà
đứa đầu lòng tù tội
đứa thứ hai, đi xa (tr. 129)


Chúng ta không biết rõ anh tù tội vì việc gì, làm gì đến nỗi dăm lần tù. Theo chứng từ của bạn bè, Vũ Hữu Định là người cởi mở, vui chuyện, ưa rượu, ưa bạn, đàn giỏi hát hay, nhẹ trách nhiệm gia đình, vợ con đương nhiên là phải khó khăn. Và anh cũng thừa nhận điều đó:

Năm đứa con như năm hạt ngọc
Nếu không có em sao khỏi cát lầm
Còn anh thì cứ lông bông… (tr. 88 )



Tháng 3/1973, nhà thơ Tường Linh có bài “Gặp lại Vũ Hữu Định”, ghi nhận hoàn cảnh của anh:

Thì ra ngươi chửa hết gian nan
Thôi hãy cầm như lửa thử vàng…


Chúng ta đã chấm phá được đôi nét chân dung Vũ Hữu Định. Chân dung ấy sẽ rõ nét hơn khi quần tụ bạn bè, trên chiếu rượu:

Nợ nần chưa thoát nổi
càng nợ, càng hăng vay
thiếu cái danh, nhưng không thiếu bạn bè
đi đâu cũng có phần rượu tặng. (tr. 85)


Trong mọi tình cảm, có lẽ tình bạn là mang nhiều âm sắc thời đại nhất. Đã xa rồi những “cố nhân” trong thơ Đường, thơ Tống. Xa rồi giọng u hoài, trầm mặc của Nguyễn Trãi:

Bạn bè đất Việt ai thăm hỏi
nhờ nhắn: đời ta vẫn cỏ bồng


Hay giọng băn khoăn, xa xăm của Nguyễn Khuyến thăm hỏi bác Châu Cầu, lụt lội năm nay bác ở đâu, giọng nhẹ nhàng, thơ mộng của Huy Cận thương bạn chiều hôm sầu gối tay. Cũng đã xa rồi những “Tống biệt hành”, “Vọng nhân hành” của Thâm Tâm. Tao loạn, thì đất nước đã trăm lần tao loạn. Nhưng chiến cuộc 1960-1975 mang một sắc thái đặc biệt, và tình bạn sinh tử thời này ngân vọng một âm hao riêng, trong chất bi phẫn nặng phần phi lý:

Trên non may có tình bằng hữu
tuổi trẻ đau chung một khúc ca
ôm nhau thức với vầng trăng lạnh
vượt lá tìm sao định hướng nhà.

Có những ngày đi trong núi thẳm
tuổi trẻ nhìn nhau, nhớ xóm thương làng
nhở chung một tiếng nghe sầu cháy
tâm sự chuyền nhau điếu thuốc quan san

Cám ơn điêu đứng rừng sinh tử
cạm bẫy người giăng để giết người
tuổi trẻ gần nhau trong gió lửa
giữ dùm nhau những tiếng chim cười (tr. 45)


Bài “Chuyện người tuổi trẻ” này, Vũ Hữu Định làm tặng nhà thơ Trần Dzạ Lữ, cùng một bài khác, mang rõ nét thời sự:

Ngày Huế giải phóng
mày lang thang trong Nam…
xa nhau càng nghĩ càng thương
thằng bạn thơ cuộc đời bầm dập
trốn lính, đi lính, rồi thì học tập
thương ơi câu nói “ở răng cho vừa đời”

nghe nói mày về quê đi bán bánh mì
vợ giặt mướn cho nhà thương đẻ
rồi nghe nói mày đi Nam trở lại
quê không dụng nổi đôi vợ chồng thơ
năm năm rồi mày sống xa quê
ôi cái làng quê Nam Phổ Hạ
thời chiến tranh mày quay quắt mong về (tr. 42 )


Hòa bình, thống nhất mà lại làm nhiều người xa quê – và xa nhau – hơn là chiến tranh, chia cắt. Bài thơ này làm khoảng 1980, bắt đầu bằng câu ca dao quen thuộc:

Gió đưa cây cải về trời
Rau răm ở lại chịu lời đắng cay


Tình bạn, bao giờ cũng mang tính cách thời đại, xã hội. Tình yêu có không gian rộng rãi hơn: tiếng sét ái tình có thể giáng xuống bất cứ lúc nào và nơi nào. Tình bạn có thuở, có thì, có nơi, có chốn. Yêu nhau rồi mới ngồi vào chiếu; ngồi vào chiếu rồi mới ra tình bạn. Bá Nha, Tử Kỳ cùng chiếu nhạc buổi Xuân Thu. Quản Trọng, Bảo Thúc cùng miếng đỉnh chung thời Chiến Quốc. Montaigne và La Boétie cùng phất áo giữa tòa án Bordeaux. Nguyễn Khuyến, Dương Khuê áo mão đồng khoa… Vũ Hữu Định, Trần Dzạ Lữ, Trần Hoài Thư, cùng nhiều bạn khác cùng gối đầu trên báng súng, tai nghe trực thăng, đại bác… Cơn binh lửa tạo ra và củng cố tình bạn. Cái quý là tình bạn còn lại sau cơn binh tàn, lửa tắt. Và quý hơn nữa, trong tình bạn ấy, sau khi chắt lọc tiếng trực thăng đại bác nhiễu nhương, còn lại tiếng đập cùng nhịp của những trái tim. Ấy là tình người. Tình yêu là định mệnh cá nhân; tình bạn là cơ duyên thời đại. Cao quý thay lòng chung thủy giữa những tâm hồn tự nguyện, trong tình yêu cũng như tình bạn.

Vũ Hữu Định, người đã ra đi, tình còn ở lại.

Nói đến thời đại là nói đến quê hương. Vũ Hữu Định tha thiết với quê hương, dù anh sinh một nơi, sống một nơi và giữa hai nơi là những bước chân lang bạt kỳ hồ. Anh khẳng định:

Mùa lúa năm nay đòng đòng đã trổ
anh yêu mùa yêu đất yêu quê (tr. 29)
Nhưng quê anh nơi nào?

Những con lạch anh chèo ghe thăm lúa
thả lưới giăng câu, mười mấy năm ròng

Cau với bưởi bây giờ thơm hương trái
em bên vườn da thịt có thơm không? (tr. 28 )


Vũ Hữu Định là “kẻ chợ”, dân thành phố; ở đây anh thác lời “kẻ quê”, một nông dân mười mấy năm cày sâu cuốc bẫm, nhà mới thay tranh mong đón em về… Lời không thật nhưng tình thì thật.

Tình quê nơi Vũ Hữu Định, quyện với tình bạn và tình yêu là một khát vọng hạnh phúc trong nguồn cội. Quê hương của Vũ Hữu Định không chính xác như trong những “bức tranh quê” mà ta đã gặp, những đồng chiêm trũng miền Vụ Bản, Nam Định của Nguyễn Bính, hoặc thôn làng sơn cước Hà Tĩnh trong thơ Huy Cận, hay làng Trung Phước dưới chân núi Quảng Nam trong thơ Bùi Giáng, Tạ Ký, Tường Linh. Nơi Vũ Hữu Định, quê hương làm tâm cảnh tượng trưng cho một giấc mơ. Giấc mơ Trở Về của đứa con biết mình lạc hướng, vì cơn lốc của lịch sử đã đành, nhưng cũng có phần cố tình lạc hướng. Phải hiểu như thế mới giải quyết được nhiều mâu thuẫn trong thơ anh.

Và hiểu rằng nỗi nhớ nhà thường xuyên ám ảnh anh, không giống với nỗi nhớ bất ngờ, bất chợt trong thơ Nguyễn Bắc Sơn đồng lứa:

Qua cầu Sông Lũy nhìn quanh quất
Nước đỏ cầu đen chợt nhớ nhà


Tình quê, đề tài cho nhiều bài thơ, có thể là nền thơ Vũ Hữu Định:

Mây còn bay nên đời còn mộng
tuổi trẻ ra đi sao lại nhớ nhà
ơi người tuổi trẻ sầu trong mắt
đêm trên rừng mộng gởi quê xa.

quê xa ta có em và mẹ,
nhớ ao bèo xanh bông tím thiết tha
nhớ người con gái bên hàng xóm
chiều thả thuyền vớt mộng nở hoa… (tr. 44)


Cảnh mơ hồ nhưng tình tha thiết. Quê xa đây là mộng tưởng. Vũ Hữu Định không được hạnh phúc có một làng chính xác để ca ngợi như Huy Cận, Bùi Giáng. Nhưng anh chẳng quan tâm đến điều đó:

Nghĩ ra thì ở đâu cũng vậy
ta vẫn là ta khinh bạc đắng cay.
có lẽ ta là thằng bất sá
cớ sao ở đâu rồi cũng bằng lòng
thả trôi cái sống cho đời dạt
mẹ buồn ta tóc trắng lưng cong (tr. 76)


Quê hương, nơi Vũ Hữu Định là niềm u hoài khôn nguôi, hướng về cõi hạnh phúc đã mất hay chưa đến, trong nghĩa “quê hương và lưu đày” trong Kinh Thánh, hay Albert Camus.

U hoài bốc men cho những vần bay bướm:

Hoa dại ven đường gửi lại các em
Tiếng giã gạo gửi cho người mất ngủ
Trăng mười bốn gởi tâm hồn thiếu nữ
Trăng mười lăm gởi những kẻ yêu nhau


Tình sôi nổi, thiết tha nhất trong đời người có lẽ là tình yêu. Thơ tình yêu là lối thơ dễ làm và khó hay nhất. Một là vì đề tài lâu đời trở thành khuôn sáo, hai là người làm thơ tình khi thành thật thì chủ quan, đắc ý, tự nghĩ thơ mình là hay, hóa ra dễ dãi, trong khi người đọc bên ngoài, cho rằng lẩm cẩm. Thơ tình ngày nay, muốn thành công, phải giàu lượng trí tuệ và chất nghệ thuật; nhưng thơ hoa mỹ lại mất nét thành thực đơn sơ. Mà tình yêu chính là cảm xúc đơn sơ.

Thơ tình Vũ Hữu Định gây cảm xúc vì chỗ tha thiết mà tự nhiên ấy:

Anh đang sống thiếu một phần thân thể
sống thiếu em nên anh thở không đều
thèm ngực trần, môi ngọt với tay yêu
đã trói chặt hồn trăm năm lãng tử

đã quen đau nên thấy được mặn mà
của tội lỗi mà anh kêu hạnh phúc
ôi vết chém đã qua thời đau nhức
đâm da non để thành sẹo muôn đời
anh thở đều để sống em ơi (tr. 31)

Hơi thở rạo rực đã phả vào bài “Tiếng dội của sương chiều”, 5 chữ nhẹ nhàng nhưng da diết, trong sáng mà hàm súc - một bài lý tưởng để phổ nhạc (câu này viết nhắn gửi Phạm Duy):

Anh nằm đâu, ngồi đây
ngó nước nguồn reo vỡ
nước nguồn chảy bao năm
đá núi mòn dấu nhớ

anh nằm đây, ngồi đây
một mình anh vẫn thở
mười năm trong trắc trở
anh thở khác ngày xưa

nghe dội tiếng rừng mưa
nghe vang lời suối nhớ

anh nằm nghe lay động
đau của những nhánh cành
anh ngồi trong lá xanh
rên những hồn lá chết
tay anh nắm tha thiết
những chiếc lá còn tươi
thả xuống suối mà chơi
rôi đi còn tiếng dội… (tr. 33)


Nguồn thơ róc rách tuôn tuôn tự nhiên, u uẩn trong veo, thắm tươi đau đáu, trầm lặng ngân vang. Một bài thơ tình hiện đại, rõ nét nếu ta so sánh với “Tình quê” đồng dạng của Hàn Mạc Tử, nửa thế kỷ trước. Đâu đó, trong Thân phận làm Người, André Malraux đã định nghĩa tình yêu là “cái phần mình thay đổi ở người kia”, nghe sâu sắc, nhưng trừu tượng. Vũ Hữu Định nói anh thở khác ngày xưa có cường điệu nhưng cụ thể, và xúc động. Thể ngũ ngôn ngắn hơi, ít để lại tác phẩm hay. Bài “Tiếng dội của sương chiều” là một tác phẩm toàn bích.

Cùng một hơi thở - hơi thơ ấy còn có bài “Rừng hương mật” đắm đuối. Cảm hứng tuôn tràn một mạch, ào ạt, sung mãn mà âm trầm, tao nhã. Thao thao tình cảm, thao thiết ưu tư:

Anh đang sống - đang thở đều rất lạ
Thở yêu em yêu đau đớn của đời
Anh cảm được phút của mùa đang đổi
Giây của sông dừng lại đợi chiều trôi
Ở đâu đó rừng của Thu ảm đạm
Uống chút hương hoa của suối mà say
Mây của nghìn năm mây vẫn là mây
Nhưng một buổi lạ như vừa mới có



Một ngày nào mặt trời kia rét lạnh
Máu đỏ trùng dương một lần chết cuối cùng
Giấc lạnh vang lời gió nhắn với rừng
Anh hối hả trở về mau cho kịp (tr. 82)


Nhịp thơ dập dồn, hình ảnh điệp điệp, ý tứ trùng trùng, tuôn tuôn từ một hồn ứ chứa bao nhiêu tình rừng thẳm. Do đó mà thơ tình Vũ Hữu Định ngày nay còn gây hào hứng.

Thơ tình, chứ không huê tình kiểu “áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc”. Thơ tình xưa nay thường khệ nệ đèo thêm phần thuyết lý, dạy đời: thơ Pháp từ Ronsard đến Aragon, thơ Việt từ Nguyễn Trãi “đầm ấm thì thương kẻ lạnh lùng” đến Xuân Diệu “vội vàng lên với chứ”. Thơ Vũ Hữu Định mang sắc phơi phới, hồn nhiên, đớn đau mà vẫn tin đời - có lẽ do niềm tin ở trời đất, mà anh diễn đạt rất mãnh liệt trong bài tứ tuyệt:

Sướng quá, nâng ly, khà một tiếng
Mừng rằng sắc núi vẫn màu xanh
Đám mây bay thấp ngang nhà cỏ
Hương rượu nồng hơn mọi thứ tình (tr. 6)


Tâm giới hào sảng trước sắc giới ưu ái như trong đoạn thơ trên, được định hình trong một thi giới bao la, biển rộng trời cao. Thơ Vũ Hữu Định ít có giới hạn chật hẹp, nếu Pleiku phố xá không xa thì cũng được nấn rộng bằng sương mù, cây xanh, núi cao - và nhất là có em!

Nơi Vũ Hữu Định tình yêu, tình bạn, tình quê, quyện vào niềm nhớ đất thương trời mêng mang mênh mang mênh mang.

Hình ảnh tạo tính nhất quán cho tập thơ, xuyên suốt, tiếp dẫn các bài thơ, tự rừng núi đến thôn quê, ao bèo, thửa ruộng, lũy tre, mái nhà, là con chim.

Một mặt chim là tri âm, chia sẻ tâm sự và ước mơ:

Có lẽ con chim rừng bữa nọ
Hát với anh là chia sẻ ngọn nguồn (tr. 74)


Chim là một ẩn dụ đa hiệu. Hình ảnh thị giác, nó là không gian gần mà xa, cảm nhận thính giác, tiếng chim là thời gian dội vào tim, có khi hẹn hò hoan lạc thủy chung:

Con chim bỏ đi có bận quay về
Cất tiếng hát chào niềm vui của gió (tr. 108)


Có khi nhắc thân phận hiện thực chơ vơ:

Con chim lạ lùng năm nọ của tôi ơi
Hóa mấy kiếp mà sao tôi vẫn vậy (tr. 110)


Thơ Vũ Hữu Định là điển hình cho thơ trữ tình hiện đại. Nó không gai góc, thách thức; ngược lại, nó kết thân, đằm thắm, quen thuộc. Lay động người đọc bằng tình cảm trong sáng và thiết tha, bằng nét tài hoa vô tội.

Đây là đoạn cuối trong bài thơ “Kiểm điểm”, Vũ Hữu Định làm 1981, trước khi vĩnh biệt trần gian:

Ta đang nhớ thuở sông dài núi rộng
đường thênh thang của một gã giang hồ
ta đang thèm đi để học làm thơ
chờ ta đến xin nhớ phần rượu tặng (tr. 89)


Câu thơ tuyệt mệnh thu gọn không gian, cuộc đời, tâm tình, hoài bão văn chương và những khát vọng chưa nguôi của Vũ Hữu Định.
Trên chiếu rượu vui ít buồn nhiều hôm nay, bạn bè, trong và ngoài nước, luôn luôn giữ phần rượu tặng, cho Định.

Định ơi,

Đặng Tiến

Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Hẹn Hò "Góc Phố Mưa Bay": Thơ Tình Khiếu Long 5
Reply #971 - 13. Nov 2010 , 16:10
 
...


Đời vẫn có em


   
về một nơi nào ta vẫn có em
đường xa không đốt được ưu phiền
những con đường núi sâu hun hút
những phố đìu hiu không nhớ tên

ta ở đây sống giữa rừng sương
có bạn là chim không chút chán chường
có hoa không bán giăng đầy núi
có lũ vượn về chung thủy trên nương

ta vẫn có em, đời vẫn có thơ
ta đi quét lá đốt tương lai
thở hơi sương khói tình xanh ngát
không biết ngày mai – Ôi một mai

sao chẳng yêu như vượn yêu rừng
như hoa núi thở thả lừng hương
như chim vẫn hót trên cành mát
mà lại sầu phải khóc tương lai

ta chẳng về đâu đời chẳng có em
có em khi núi thở sương đêm
có em là mộng ru trăng ngủ
bên suối hồn sao hát nhạc rừng.


Vũ Hữu Ðịnh 
Back to top
« Last Edit: 29. Oct 2011 , 16:57 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Hẹn Hò "Góc Phố Mưa Bay": Thơ Tình Khiếu Long 5
Reply #972 - 13. Nov 2010 , 16:27
 
...


Còn Chút Gì Ðể Nhớ


Thơ : Vũ Hữu Ðịnh

Sáng tác : Phạm Duy

Trình bày: Sĩ Phú




Phố núi cao phố núi đầy sương
Phố núi cây xanh trời thấp thật buồn
Anh khách lạ đi lên đi xuống
May mà có em đời còn dễ thương

Em Pleiku má đỏ môi hồng
đây buổi chiều quanh năm mùa đông
Nên tóc em ướt và mắt em ướt
Nên em mềm như mây chiều trong

Phố núi cao phố núi trời gần
Phố xá không xa nên phố tình thân
Ði dăm phút đã về chốn cũ
Một buổi chiều nào lòng vẫn bâng khuâng

Xin cảm ơn thành phố có em

Xin cảm ơn một mái tóc mềm
Mai xa lắc trên đồn biên giới
Còn một chút gì để nhớ để quên

Còn một chút gì để nhớ để quên
( để quên )
Back to top
« Last Edit: 21. Mar 2012 , 09:58 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Hẹn Hò "Góc Phố Mưa Bay": Thơ Tình Khiếu Long 5
Reply #973 - 13. Nov 2010 , 16:45
 
...


Bông Dã Quỳ, Ba Mươi Năm, Còn Nở



Khi những đám dã quỳ khảm vàng phố núi
Mây cũng len lén vàng trong chút ráng hoàng hôn
Áo trắng ngoài kia, một thoáng lạ lùng
Óng ánh sắc tơ vàng theo bờ vai, chảy xuống
Và hồn anh cũng tan về muôn hướng
Đại dương nào dung trăm nhánh sông mê ?
Nhân gian như đứng im, khi bước tiểu thơ về
Phố tròn mắt – cả mùa thu nín thở
Dốc thấp dốc cao, những hàng cây trăn trở
Níu lá ngừng rơi, e động nhịp tim non
Giữa lồng ngực anh – chao chác rung dồn
Có một đóa dã quỳ, thao thức nở...

Ba mươi năm trở về, đón ta, quay quắt phố
Pleiku mềm như gió đẩy đưa nhau
Có giận dỗi gì không, mà xanh biếc một màu
Mà lá rụng thế kia ?
Mà tường rêu đến vậy ?
Có dăm đóa dã quỳ nem nép ấy
Nở buồn thiu bên vạt cỏ, lẻ loi
Chút ngượng ngùng, ta gọi, Pleiku ơi !
Ta mềm hơn gió, ta mềm như hơi thở...
Cứ tâm niệm đã tàn tro, nguội lửa
Bước quay về, lại cháy đỏ một trời thương
Phố lạ lùng, đâu chắc được, những Hùng Vương...
Những Phú Quốc, Đình Phùng, Minh Thế...
Hé ký ức, còn những gì thêm nữa
Chỉ thầm thì, khẽ nhé ! Pleiku ơi...
Trường xưa ơi, và áo tiểu thơ ơi
Bay về đâu, giữa vòng đời luân lạc...

Ba mươi năm trở về, còn tương tư khúc nhạc
Lũ dế xưa tấu dưới cội thông già
Tan trường chiều rước lễ bước ai qua
Tà vướng vít, mắt ai nhìn thăm thẳm
Ai nhớ ? ai quên ? và ai đăm đắm ?
Ai giăng sợi tơ vương ? ai thổi khói sương mù ?
Pleiku của ai còn đứng đó, ngây ngô
Một chút nắng rơi vào
Làm long lanh khóe mắt
Pleiku của ai, chiều nay vàng vọt
Lá buồn xơ lác đác rụng vô hồn...

Đóa dã quỳ lem lém sắc vàng buông
Lạc lõng chiều Pleiku, ngộp thở
Đang ở giữa lòng, vẫn đang trăn trở nhớ
Ba mươi năm gặp lại đóa hoa xưa
Những thiệt tình thơ dại có qua chưa ?
Mà triu trĩu màu dã quỳ - nặng vậy !

Pleiku khóc, một chiều ta ngoảnh lại...

UK
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Hẹn Hò "Góc Phố Mưa Bay": Thơ Tình Khiếu Long 5
Reply #974 - 13. Nov 2010 , 17:12
 

...


Dã quỳ tím


thế thì thôi
ta đi không trở lại
hoa dã quỳ trải
dọc đường
cao nguyên cuối trời tự nhiên có em
sáng một chân đồi

ta không dám nhìn lâu hơn nữa
sợ phải lòng em
như thời hai mươi tuổi
phải lòng một buổi sớm mai
ta biết em nhiều năm qua thì con gái
để mỗi xuân đến hồi sinh
đường lãng du ta không mang theo em được
thôi ở lại cho người khác xao lòng
cho ta nhớ ly bia sóng sánh vàng chân núi
ta đến sớm hay muộn
điều đó có nghĩa gì
nếu ta say
em sẽ đưa ta về bằng cái nhìn nhẫn nhịn
hoa dã quỳ ngả sang màu tím
khi ta say vì em
này cao nguyên
thế thì thôi
ta đi về thành phố
dọc đường nhặt bao nhiêu là nỗi nhớ
chẳng biết cho ai...

Huỳnh Dũng Nhân
Back to top
« Last Edit: 15. Nov 2010 , 16:42 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 63 64 65 66 67 ... 157
Send Topic In ra