Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - MẠ VÂN GIA TRANG 2  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 92 93 94 95 96 ... 390
Send Topic In ra
MẠ VÂN GIA TRANG 2 (Read 393228 times)
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13226
Gender: female
Re: MẠ VÂN GIA TRANG 2
Reply #1395 - 12. Dec 2010 , 19:29
 
Em Tuyet Lan oi ,
Co quen cam on em lẵng hoa that dep nua !
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: MẠ VÂN GIA TRANG 2
Reply #1396 - 12. Dec 2010 , 22:04
 
Phuong_Tran wrote on 12. Dec 2010 , 18:47:
Thưa  Cô Vân ,
Dạ không phải đâu Cô , tháng 12 chỉ có sinh nhật của :
Dec 8   : Chị Khánh Vân
Dec 12 : GS. Ngô Vân
Dec 17 : Anh Đỗ Hữu Tài
Dec 18 : Túy Vân
Dec 31 : Thubeo

Danh sách này em lấy trong trang 1 của Chúc Mừng đó Cô nhưng Cô cứ chúc mừng sinh nhật hết đi ạ vì nghe càng thêm tuổi càng tươi trẻ thêm""  thì ai cũng muốn nghe hoài  Cheesy Grin Grin

PTr


Mạ Vân và em 8 thương ,
Em 8 thương ơi , hôm nay chắc Mạ Vân của chúng ta có nhiều phone , nhiều giai nhân tài tử vào đây  chúc mừng sinh nhật " Cô giáo búp bê ". Hèn chi Mạ yêu của chúng ta nói Sn nhiều người  cùng ngày....hi.hi.
  Cám ơn em 8 đã đưa  ra nguyên tháng sn nha.
Mạ Vân yêu ,
Chiều nay , Dì Út và Hạnh qua chơi , em gọi phone để chúc mừng với Hạnh...nhưng có lẽ cô đang bận phone..cả ngày.. ( hy vọng không bị " cháy phone. )
Thương chúc Mạ Vân ngày nào cũng hạnh phúc như ngày hôm nay.
Em Tv1
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Thu Ca
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 770
Gender: female
Re: MẠ VÂN GIA TRANG 2
Reply #1397 - 12. Dec 2010 , 23:44
 

CHÚC MỪNG SINH NHẬT CÔ VÂN
KÍNH CHÚC CÔ MỘT SINH NHẬT VUI VẺ,CÔ TRẺ VÀ DEP MÃI MÃI ,XINH TƯƠI NHU DÓA HOA NÀY. birthday333 birthday333 birthday333
...



may quá em về kịp de mùng sinh nhật cô .

[/color]
Back to top
 
 
IP Logged
 
Thu Ca
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 770
Gender: female
Re: MẠ VÂN GIA TRANG 2
Reply #1398 - 12. Dec 2010 , 23:51
 
ngo_thi_van wrote on 12. Dec 2010 , 13:56:
Em Tuy Van oi ,
Thay may cai hinh em chon lam Co cươi qua sa ! Cu tương tương neu do la Alex thi Co se be Alex len ma thương cho may cai hon.
The la em va Thu CA da gap nhau , thinh thoang gap nhau cung vui nhi ! Mang tieng o cung tieu bang ma cung kho di lai voi nhau !
Co Van 

Be Alex de thương lam co Van ọiHom qua em va Tuy Van gap nhau o San Jose,Hai chi em deu it gio ,BN Tuy Van con ban lam Mrs.Santa di phat qua ,dieu lam ,vay ma cung rang chay toi gap em mot chut.Tuy cung o Cali nhung neu tui em mươn gap nhau thi em phai lai xe 7 tieng do co.Em moi ve va ngươi dau e am vi ngoi lau tren xe.

Cam on TV da tang khan quang co dep lạm,Chau Liam thich mon qua cua TV lam day.Chau gui loi cam on BN TV do Nhe.Hun Alex mot cai.

Back to top
 
 
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4056
Re: MẠ VÂN GIA TRANG 2
Reply #1399 - 13. Dec 2010 , 00:13
 

Nhân dịp  sinh nhật của cô Vân - em xin tặng cô  một truyện ngắn Hay . Cô  và  cả  nhà nên đọc

Niềm tin vào con người Việt

Tác giả: Alan Phan





Trong dòng đời, đối diện những thử thách khó khăn, chính con người "lì" như tôi cũng nhiều lúc muốn buông thả. Nhưng nhìn những tấm gương như chị Gấm, tôi thấy mình không có quyền bỏ cuộc.

Năm 1983, trong một dịp về thăm nhà ở California, tôi đang loay hoay sửa lại hệ thống tưới nước cho khu vườn trước nhà, áo quần mặt mày lem luốc như một anh lao công Mỹ chính hiệu; thì một người phụ nữ lạ mặt xuất hiện ngoài cổng, cao tiếng, "Ông Tổng; Ông Tổng". Đã lâu lắm tôi mới nghe lại danh từ này.
Ngạc nhiên, tôi ra mở cửa mời khách vào nhà. Chị giải thích, "Con là nhân viên cắt thịt của nhà máy Dona Foods ở Biên Hòa ngày xưa. Chắc ông không nhớ?" Tôi lắc đầu. Nhà máy có hơn 3.000 nhân viên, ngoài các cán bộ trong ban quản lý, tôi thực sự không biết ai. Chị đưa ra tấm thẻ ID cũ của công ty, đã bạc màu, nhưng vẫn còn nhận rõ tên Dương Thị Gấm, với tấm hình đen trắng ngày xưa rất quê mùa, có cả tên và chức vụ của anh quản lý trong khu vực sản xuất.
Chị tiếp tục kể, "Sau khi chính quyền tiếp thu, con làm thêm 4 tháng rồi bị cho nghỉ vì nhà máy không đủ nguyên liệu để điều hành. Con lên thành phố làm ô sin cho một gia đình vừa ở ngoài Bắc vô. Sau 1 năm, ông chủ được thăng chức điều về Hà Nội. Vì con làm việc tốt, ông đem con đi luôn và con ở ngoài đó đến 2 năm. Trong thời gian làm thuê, có ông nhân viên ngoại giao người Đức cạnh nhà. Ông ta lớn tuổi, nhưng ngỏ ý muốn cưới con và đem về Đức khi mãn nhiệm. Muốn giúp gia đình nên con đồng ý, dù con chỉ mới 22 tuổi trong khi ông ta đã hơn 60." Tôi nhìn chị kỹ hơn. Năm 1975, chị mới 19, thì năm nay, có lẽ chị chỉ mới 27, nhưng xem chị già và phong trần nhiều. Chị thuộc loại đàn bà xấu, dưới trung bình, lại thêm đôi chân bị khập khễnh. Có lẽ những bệnh tật, bất hạnh và mặc cảm đã làm chị già trước tuổi?
"Con theo chồng về Đức được 3 năm thì phải bỏ trốn, rồi ly hôn, vì ông này mỗi lần say rượu là đánh đập con tàn nhẫn. Con phải vào nhà thương cả chục lần mỗi năm. Không có tiền bạc hay của cải, làm bồi bàn khổ cực, nên con nghe lời rủ rê của bạn bè chạy qua Mỹ tìm đường sống. Con đến Los Angeles được 6 tháng nay." Đại khái, chị đang làm nhân viên thoa bóp (masseuse) cho một tiệm trên San Bernadino. Thu nhập cũng tạm đủ sống, nhưng có cơ hội, người chủ muốn sang tiệm, nên chị tìm cách mua lại.
Một góc khu chợ của người Việt tại Đông Âu.
"Con dành dụm được hơn 12 ngàn đô la, nhưng còn thiếu 5 ngàn nữa. Nghe tin ông Tổng ở đây, con hy vọng ông giúp cho con số tiền này để con có cơ hội vươn lên".
Tôi đính chính với chị, tôi đã hết là ông Tổng, hiện nay chỉ là một nhân viên xoàng của một ngân hàng nhỏ ở Wal Street, sống đời trung lưu bình dị như triệu người Mỹ khác. Nhưng may cho chị là hôm ấy, gần ngày Giáng Sinh, tôi thấy rộng lượng và nhất là vừa nhận được tấm chi phiếu khá lớn của ngân hàng cho tiền thưởng cuối năm. Tôi cho chị mượn 5 ngàn và thực sự, không nghĩ rằng mình sẽ thấy lại số tiền này, như nhiều trường hợp vẫn luôn xảy ra với bà con bạn bè.
Nhưng chỉ 6 tháng sau, chị lại tìm đến nhà trả lại số tiền 5 ngàn và còn muốn đưa thêm 3 ngàn tiền lãi. Tôi không có nhà, vợ tôi chỉ nhận lại 5 ngàn không lấy lãi và chúng tôi đều đồng ý là số tiến 5 ngàn khứ hồi này quả là chuyện thần thoại của Hollywood. Chị còn khoe với vợ tôi là đã mua thêm 1 tiệm massage khác.
Bẵng đi 5 năm, tôi không gặp lại chị và cũng không liên lạc gì. Tình cờ, tôi và bạn bè vào một quán ăn khá sang trọng ở Bolsa (quận Cam) và người chủ tiệm đứng đón tiếp chúng tôi là chị Gấm ngày nào. Chị huyên thuyên câu chuyện, "Làm massage có tiền nhưng nhức đầu với nhân viên, khách hàng và cơ quan công lực, nên con bán hết 5 tiệm và quay ra kinh doanh nhà hàng. Ngoài tiệm này, con còn 2 tiệm nữa ở khu phố Tàu và khu đại học UCLA." Chị cũng khác hẳn lúc xưa. Áo quần thời trang bảnh bao, ăn nói lịch thiệp hơn, cư xử đúng như một bà chủ, và chiếc xe Mercedes đời mới đậu ngay cạnh cửa nói lên sự "thành công" của chị.
Sau bữa ăn miễn phí, tôi cũng không liên lạc gì với chị, vì công việc làm ăn của tôi lúc này đem tôi đi khắp thế giới, không mấy khi về lại California. Cho đến năm 1997, khi tôi đi dự một hội thảo và triển lãm về ngành ngân hàng ở Chicago, chị lại xuất hiện. Tôi đang nghiêm túc ngồi trên bàn làm phối hợp viên (moderator), còn chị thì tươi cười chào tôi trong bộ âu phục của một nhân viên cao cấp (executive), với một thẻ bài đeo trên người có tên rất Mỹ là Christina Spencer. Trong bữa ăn chiều sau hội thảo, chị đưa tấm hình chồng chị và đứa con đã lên 3, rồi tiếp tục, "Trong khi kinh doanh, con đi học thêm vào buổi tối và cuối tuần, cuối cùng cũng lấy được mảnh bằng Cử nhân (Bachelor) về Tài chính (Finance). Sau đó con đi làm cho Wells Fargo (ngân hàng lớn ở California), gặp chồng con là Phó Giám Đốc R&D cho Xerox nên đời sống hai đứa cũng tốt đẹp. Chúng con đang sống ở Palo Alto (một khu giàu của Bắc California cạnh đại học Stanford)". Một nhân công nghèo hèn, thất học với một nhan sắc kém cỏi, lại gặp nhiều gian truân, chị đã lên tới đỉnh sung túc của một xã hội có sự cạnh tranh khắc nghiệt giữa nhiều loại dân tứ xứ. Tôi nhìn lại chị thêm lần nữa, một biểu tượng đáng khâm phục cho ý chí cầu tiến và sự hy sinh vô bờ để đạt đến giấc mộng của mình.
Dĩ nhiên là chị không nói ra, nhưng tôi tin là trong cuộc hành trình 22 năm vừa qua của chị, đã không thiếu những tình huống hiểm nghèo, cay đắng và tuyệt vọng chị phải đối diện. Sức mạnh nội tại nào đã giúp chị vượt qua và bay cao mới thực sự là "cú đấm thép" mà cộng động chúng ta hay bàn luận.
Không thiếu những trường hợp như chị trong cộng đồng người Việt ở hải ngoại. Rời quê hương với hai bàn tay trắng, thiếu sót mọi kiến thức, kinh nghiệm và quan hệ trên xứ người, những người Việt như chị đã vượt lên mọi rào cản, trở ngại để dành cho mình một chỗ đứng dưới ánh mặt trời (a place in the sun).
Tôi cũng còn nhớ một buổi sáng mùa đông nào, khoảng 1990, mấy người bạn đưa tôi đi thăm Chợ Vòm ở Moscow nơi phần lớn người Việt tụ tập mua hàng sỉ để đem về các tỉnh thành xa xôi ở Nga để bán lẻ lại. Tôi đã ái ngại nhìn những thùng đồ nặng trĩu trên đôi vai gầy yếu mỏng manh của vài thiếu nữ Việt Nam, quẩy gánh đi đến các trạm xe lửa, để tải hàng về những nơi như Siberia, Kazakhstan...chỉ nghe tên là đã lạnh run người. Họ là những biểu tượng đẹp nhất của tinh thần và sức sống Việt.
Dĩ nhiên là tôi cũng đã từng gặp những người Việt "xấu xí" trên các nẻo đường thế giới. Những anh chị dốt nát nhờ chút quyền lực, có chút tiền, ra nước ngoài coi trời bằng vung, hành xử với tất cả ấu trĩ của một bậc "đại quê mùa". Hay những cậu ấm cô chiêu, nhờ tiền rừng bạc biển của cha mẹ cung cấp, ăn chơi đua đòi, nhiễm mọi thói hư tật xấu của bọn sinh viên hoang đàng. Nhưng các người này chỉ là thiếu số giữa một đám đông người Việt thầm lặng, kiên nhẫn, cần cù xây dựng cho mình một tương lai xứng đáng với mọi lời vinh danh cao cả nhất.
Một góc chợ của người việt tại Đông Âu.
Khi nói về sự hãnh diện của dân tộc, tôi nghĩ phần lớn những người Việt tha phương không cho hình ảnh các đại gia với máy bay riêng hay xe siêu sang là sự tiến bộ của xã hội. Hay các chân dài với đủ nhãn hiệu "hoa hậu", "siêu sao" là biểu tượng của thành công. Hay vài trận bóng đá với các nước láng giềng hoặc những xếp hạng rất vô nghĩa của các nhóm truyền thống quốc tế.
Vả lại, ở lâu trên xứ người, chúng tôi đã chứng kiến những sự giàu sang hay tiếng tăm cả triệu lần các nhân vật hay sự kiện này.
Niềm hãnh diện thực sự của chúng tôi là những Dương Thị Gấm, những cô gái buôn hàng lẻ ở Moscow, những em trẻ đứng đầu bảng ở các trường trung học, những khoa học gia đồng hành cùng các nhân tài thế giới ở rất nhiều viện nghiên cứu, những doanh nhân cạnh tranh ngang ngửa trên sân chơi bằng phẳng của các nền kinh tế tân tiến... Những người Việt đó là động lực khiến chúng tôi phải gắng đi thêm bước nữa trong những giờ phút đen tối khó khăn nhất, phải vượt qua cái kỹ năng hạn hẹp của mình để tỏa sáng.
Trong dòng đời, đối diện những thử thách khó khăn, chính con người "lỳ" như tôi cũng nhiều lúc muốn buông thả. Muốn quay về một góc tối nào đó, an phận với cuộc sống an nhàn, cho qua kiếp người dâu bể. Nhưng nhìn những tấm gương như chị Gấm, tôi thấy mình không có quyền bỏ cuộc. Tôi tự nhủ mình đã quá may mắn, được nuôi dưỡng trong một môi trường lành mạnh, phong lưu, với đủ lợi thế cạnh tranh. Sự thất bại của mình sẽ là một vết nhơ gấp đôi những con người Việt kém may mắn khác. Do đó, mình phải vươn vai đứng dậy để tiếp tục, vì đây là bổn phận và danh dự của mình trước những người bạn đồng hành.
Trước bối cảnh khó khăn hiện tại của kinh tế thế giới, và dự đoán là tình hình sẽ tệ hại hơn (theo nhận định chủ quan của tôi), tôi muốn nói với các doanh nhân trẻ và nhỏ của Việt Nam, trong hay ngoài nước, là nếu những con người như chị Gấm đã làm được, chúng ta cũng sẽ làm được. Điều thú vị nhất là lần ăn tối ở Chicago với chị Gấm, tôi bốc được một lời khuyên trong chiếc bánh may mắn (gọi là fortune cookies mà các nhà hàng Tàu ở Mỹ thường mời khách free. Bánh kèm bên trong một lời bói toán hay một câu nói của doanh nhân). Tôi còn giữ tờ giấy này, "Thua cuộc chỉ là một tình trạng tạm thời. Bỏ cuộc biến nó thành một sự kiện thường trực". (Being defeated is often a temporary condition. Giving up is what makes it permanent-- Marlene vos Savant). Chúng ta không tiên đoán về tương lai, chúng ta đang tạo dựng nó hàng ngày.


Back to top
 
 
IP Logged
 
Pham_Kieu_Lieu
Full Member
***
Offline


My heart belongs to Mommy

Posts: 227
Re: MẠ VÂN GIA TRANG 2
Reply #1400 - 13. Dec 2010 , 04:06
 

Thưa cô Vân kính mến ,

Khi nào cô rảnh , em xin mời cô qua bên trang Nhạc QH . Em cũng có quà sinh nhật cho cô ạ !

Em KL
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13226
Gender: female
Re: MẠ VÂN GIA TRANG 2
Reply #1401 - 13. Dec 2010 , 14:20
 
tuy-van wrote on 12. Dec 2010 , 22:04:
Mạ Vân và em 8 thương ,
Em 8 thương ơi , hôm nay chắc Mạ Vân của chúng ta có nhiều phone , nhiều giai nhân tài tử vào đây  chúc mừng sinh nhật " Cô giáo búp bê ". Hèn chi Mạ yêu của chúng ta nói Sn nhiều người  cùng ngày....hi.hi.
  Cám ơn em 8 đã đưa  ra nguyên tháng sn nha.
Mạ Vân yêu ,
Chiều nay , Dì Út và Hạnh qua chơi , em gọi phone để chúc mừng với Hạnh...nhưng có lẽ cô đang bận phone..cả ngày.. ( hy vọng không bị " cháy phone. )
Thương chúc Mạ Vân ngày nào cũng hạnh phúc như ngày hôm nay.
Em Tv1

Em Tuy Van oi ,
Co dang doi de di , con du thi gio chay vao day thi gap em o day. Toi hom qua Co khong vao day nen khong biet co may em nua ! Co tiec la khong dươc noi chuyen voi Hanh , em nhan Hanh Co cam on nhe.
Khong hieu sao ma Co lai yen chi la nhung ngươi Co neu ten ra deu cung ngay sinh nhat voi Co , hoa ra la sai !
Cam on em nhe , sap den ngay em sinh ra doi roi do !
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13226
Gender: female
Re: MẠ VÂN GIA TRANG 2
Reply #1402 - 13. Dec 2010 , 14:23
 
Thu Ca wrote on 12. Dec 2010 , 23:44:

CHÚC MỪNG SINH NHẬT CÔ VÂN
KÍNH CHÚC CÔ MỘT SINH NHẬT VUI VẺ,CÔ TRẺ VÀ DEP MÃI MÃI ,XINH TƯƠI NHU DÓA HOA NÀY. birthday333 birthday333 birthday333
...



may quá em về kịp de mùng sinh nhật cô .

[/color]

Em Thu CA oi ,
Co cam on em ,  hom nay Co moi thay. Bouquet hoa dep qua , dung la hoa ai cung thich ngam !
Co nghe Tuy Van noi co gap em o San Jose , di choi vui nhi !
Mong se gap lai em.
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13226
Gender: female
Re: MẠ VÂN GIA TRANG 2
Reply #1403 - 13. Dec 2010 , 14:26
 
Thu Ca wrote on 12. Dec 2010 , 23:51:
Be Alex de thương lam co Van ọiHom qua em va Tuy Van gap nhau o San Jose,Hai chi em deu it gio ,BN Tuy Van con ban lam Mrs.Santa di phat qua ,dieu lam ,vay ma cung rang chay toi gap em mot chut.Tuy cung o Cali nhung neu tui em mươn gap nhau thi em phai lai xe 7 tieng do co.Em moi ve va ngươi dau e am vi ngoi lau tren xe.

Cam on TV da tang khan quang co dep lạm,Chau Liam thich mon qua cua TV lam day.Chau gui loi cam on BN TV do Nhe.Hun Alex mot cai.


Em Thu CA oi ,
The la em tu lai xe di len San Jose day ha? Em lam anh hung xa lo?
Co biet Alex de thương lam nen ba ngoai Tuy Van me tỉt tho lo !
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13226
Gender: female
Re: MẠ VÂN GIA TRANG 2
Reply #1404 - 13. Dec 2010 , 14:49
 
nguyen_toan wrote on 13. Dec 2010 , 00:13:
Nhân dịp  sinh nhật của cô Vân - em xin tặng cô  một truyện ngắn Hay . Cô  và  cả  nhà nên đọc

Niềm tin vào con người Việt

Tác giả: Alan Phan





Trong dòng đời, đối diện những thử thách khó khăn, chính con người "lì" như tôi cũng nhiều lúc muốn buông thả. Nhưng nhìn những tấm gương như chị Gấm, tôi thấy mình không có quyền bỏ cuộc.

Năm 1983, trong một dịp về thăm nhà ở California, tôi đang loay hoay sửa lại hệ thống tưới nước cho khu vườn trước nhà, áo quần mặt mày lem luốc như một anh lao công Mỹ chính hiệu; thì một người phụ nữ lạ mặt xuất hiện ngoài cổng, cao tiếng, "Ông Tổng; Ông Tổng". Đã lâu lắm tôi mới nghe lại danh từ này.
Ngạc nhiên, tôi ra mở cửa mời khách vào nhà. Chị giải thích, "Con là nhân viên cắt thịt của nhà máy Dona Foods ở Biên Hòa ngày xưa. Chắc ông không nhớ?" Tôi lắc đầu. Nhà máy có hơn 3.000 nhân viên, ngoài các cán bộ trong ban quản lý, tôi thực sự không biết ai. Chị đưa ra tấm thẻ ID cũ của công ty, đã bạc màu, nhưng vẫn còn nhận rõ tên Dương Thị Gấm, với tấm hình đen trắng ngày xưa rất quê mùa, có cả tên và chức vụ của anh quản lý trong khu vực sản xuất.
Chị tiếp tục kể, "Sau khi chính quyền tiếp thu, con làm thêm 4 tháng rồi bị cho nghỉ vì nhà máy không đủ nguyên liệu để điều hành. Con lên thành phố làm ô sin cho một gia đình vừa ở ngoài Bắc vô. Sau 1 năm, ông chủ được thăng chức điều về Hà Nội. Vì con làm việc tốt, ông đem con đi luôn và con ở ngoài đó đến 2 năm. Trong thời gian làm thuê, có ông nhân viên ngoại giao người Đức cạnh nhà. Ông ta lớn tuổi, nhưng ngỏ ý muốn cưới con và đem về Đức khi mãn nhiệm. Muốn giúp gia đình nên con đồng ý, dù con chỉ mới 22 tuổi trong khi ông ta đã hơn 60." Tôi nhìn chị kỹ hơn. Năm 1975, chị mới 19, thì năm nay, có lẽ chị chỉ mới 27, nhưng xem chị già và phong trần nhiều. Chị thuộc loại đàn bà xấu, dưới trung bình, lại thêm đôi chân bị khập khễnh. Có lẽ những bệnh tật, bất hạnh và mặc cảm đã làm chị già trước tuổi?
"Con theo chồng về Đức được 3 năm thì phải bỏ trốn, rồi ly hôn, vì ông này mỗi lần say rượu là đánh đập con tàn nhẫn. Con phải vào nhà thương cả chục lần mỗi năm. Không có tiền bạc hay của cải, làm bồi bàn khổ cực, nên con nghe lời rủ rê của bạn bè chạy qua Mỹ tìm đường sống. Con đến Los Angeles được 6 tháng nay." Đại khái, chị đang làm nhân viên thoa bóp (masseuse) cho một tiệm trên San Bernadino. Thu nhập cũng tạm đủ sống, nhưng có cơ hội, người chủ muốn sang tiệm, nên chị tìm cách mua lại.
Một góc khu chợ của người Việt tại Đông Âu.
"Con dành dụm được hơn 12 ngàn đô la, nhưng còn thiếu 5 ngàn nữa. Nghe tin ông Tổng ở đây, con hy vọng ông giúp cho con số tiền này để con có cơ hội vươn lên".
Tôi đính chính với chị, tôi đã hết là ông Tổng, hiện nay chỉ là một nhân viên xoàng của một ngân hàng nhỏ ở Wal Street, sống đời trung lưu bình dị như triệu người Mỹ khác. Nhưng may cho chị là hôm ấy, gần ngày Giáng Sinh, tôi thấy rộng lượng và nhất là vừa nhận được tấm chi phiếu khá lớn của ngân hàng cho tiền thưởng cuối năm. Tôi cho chị mượn 5 ngàn và thực sự, không nghĩ rằng mình sẽ thấy lại số tiền này, như nhiều trường hợp vẫn luôn xảy ra với bà con bạn bè.
Nhưng chỉ 6 tháng sau, chị lại tìm đến nhà trả lại số tiền 5 ngàn và còn muốn đưa thêm 3 ngàn tiền lãi. Tôi không có nhà, vợ tôi chỉ nhận lại 5 ngàn không lấy lãi và chúng tôi đều đồng ý là số tiến 5 ngàn khứ hồi này quả là chuyện thần thoại của Hollywood. Chị còn khoe với vợ tôi là đã mua thêm 1 tiệm massage khác.
Bẵng đi 5 năm, tôi không gặp lại chị và cũng không liên lạc gì. Tình cờ, tôi và bạn bè vào một quán ăn khá sang trọng ở Bolsa (quận Cam) và người chủ tiệm đứng đón tiếp chúng tôi là chị Gấm ngày nào. Chị huyên thuyên câu chuyện, "Làm massage có tiền nhưng nhức đầu với nhân viên, khách hàng và cơ quan công lực, nên con bán hết 5 tiệm và quay ra kinh doanh nhà hàng. Ngoài tiệm này, con còn 2 tiệm nữa ở khu phố Tàu và khu đại học UCLA." Chị cũng khác hẳn lúc xưa. Áo quần thời trang bảnh bao, ăn nói lịch thiệp hơn, cư xử đúng như một bà chủ, và chiếc xe Mercedes đời mới đậu ngay cạnh cửa nói lên sự "thành công" của chị.
Sau bữa ăn miễn phí, tôi cũng không liên lạc gì với chị, vì công việc làm ăn của tôi lúc này đem tôi đi khắp thế giới, không mấy khi về lại California. Cho đến năm 1997, khi tôi đi dự một hội thảo và triển lãm về ngành ngân hàng ở Chicago, chị lại xuất hiện. Tôi đang nghiêm túc ngồi trên bàn làm phối hợp viên (moderator), còn chị thì tươi cười chào tôi trong bộ âu phục của một nhân viên cao cấp (executive), với một thẻ bài đeo trên người có tên rất Mỹ là Christina Spencer. Trong bữa ăn chiều sau hội thảo, chị đưa tấm hình chồng chị và đứa con đã lên 3, rồi tiếp tục, "Trong khi kinh doanh, con đi học thêm vào buổi tối và cuối tuần, cuối cùng cũng lấy được mảnh bằng Cử nhân (Bachelor) về Tài chính (Finance). Sau đó con đi làm cho Wells Fargo (ngân hàng lớn ở California), gặp chồng con là Phó Giám Đốc R&D cho Xerox nên đời sống hai đứa cũng tốt đẹp. Chúng con đang sống ở Palo Alto (một khu giàu của Bắc California cạnh đại học Stanford)". Một nhân công nghèo hèn, thất học với một nhan sắc kém cỏi, lại gặp nhiều gian truân, chị đã lên tới đỉnh sung túc của một xã hội có sự cạnh tranh khắc nghiệt giữa nhiều loại dân tứ xứ. Tôi nhìn lại chị thêm lần nữa, một biểu tượng đáng khâm phục cho ý chí cầu tiến và sự hy sinh vô bờ để đạt đến giấc mộng của mình.
Dĩ nhiên là chị không nói ra, nhưng tôi tin là trong cuộc hành trình 22 năm vừa qua của chị, đã không thiếu những tình huống hiểm nghèo, cay đắng và tuyệt vọng chị phải đối diện. Sức mạnh nội tại nào đã giúp chị vượt qua và bay cao mới thực sự là "cú đấm thép" mà cộng động chúng ta hay bàn luận.
Không thiếu những trường hợp như chị trong cộng đồng người Việt ở hải ngoại. Rời quê hương với hai bàn tay trắng, thiếu sót mọi kiến thức, kinh nghiệm và quan hệ trên xứ người, những người Việt như chị đã vượt lên mọi rào cản, trở ngại để dành cho mình một chỗ đứng dưới ánh mặt trời (a place in the sun).
Tôi cũng còn nhớ một buổi sáng mùa đông nào, khoảng 1990, mấy người bạn đưa tôi đi thăm Chợ Vòm ở Moscow nơi phần lớn người Việt tụ tập mua hàng sỉ để đem về các tỉnh thành xa xôi ở Nga để bán lẻ lại. Tôi đã ái ngại nhìn những thùng đồ nặng trĩu trên đôi vai gầy yếu mỏng manh của vài thiếu nữ Việt Nam, quẩy gánh đi đến các trạm xe lửa, để tải hàng về những nơi như Siberia, Kazakhstan...chỉ nghe tên là đã lạnh run người. Họ là những biểu tượng đẹp nhất của tinh thần và sức sống Việt.
Dĩ nhiên là tôi cũng đã từng gặp những người Việt "xấu xí" trên các nẻo đường thế giới. Những anh chị dốt nát nhờ chút quyền lực, có chút tiền, ra nước ngoài coi trời bằng vung, hành xử với tất cả ấu trĩ của một bậc "đại quê mùa". Hay những cậu ấm cô chiêu, nhờ tiền rừng bạc biển của cha mẹ cung cấp, ăn chơi đua đòi, nhiễm mọi thói hư tật xấu của bọn sinh viên hoang đàng. Nhưng các người này chỉ là thiếu số giữa một đám đông người Việt thầm lặng, kiên nhẫn, cần cù xây dựng cho mình một tương lai xứng đáng với mọi lời vinh danh cao cả nhất.
Một góc chợ của người việt tại Đông Âu.
Khi nói về sự hãnh diện của dân tộc, tôi nghĩ phần lớn những người Việt tha phương không cho hình ảnh các đại gia với máy bay riêng hay xe siêu sang là sự tiến bộ của xã hội. Hay các chân dài với đủ nhãn hiệu "hoa hậu", "siêu sao" là biểu tượng của thành công. Hay vài trận bóng đá với các nước láng giềng hoặc những xếp hạng rất vô nghĩa của các nhóm truyền thống quốc tế.
Vả lại, ở lâu trên xứ người, chúng tôi đã chứng kiến những sự giàu sang hay tiếng tăm cả triệu lần các nhân vật hay sự kiện này.
Niềm hãnh diện thực sự của chúng tôi là những Dương Thị Gấm, những cô gái buôn hàng lẻ ở Moscow, những em trẻ đứng đầu bảng ở các trường trung học, những khoa học gia đồng hành cùng các nhân tài thế giới ở rất nhiều viện nghiên cứu, những doanh nhân cạnh tranh ngang ngửa trên sân chơi bằng phẳng của các nền kinh tế tân tiến... Những người Việt đó là động lực khiến chúng tôi phải gắng đi thêm bước nữa trong những giờ phút đen tối khó khăn nhất, phải vượt qua cái kỹ năng hạn hẹp của mình để tỏa sáng.
Trong dòng đời, đối diện những thử thách khó khăn, chính con người "lỳ" như tôi cũng nhiều lúc muốn buông thả. Muốn quay về một góc tối nào đó, an phận với cuộc sống an nhàn, cho qua kiếp người dâu bể. Nhưng nhìn những tấm gương như chị Gấm, tôi thấy mình không có quyền bỏ cuộc. Tôi tự nhủ mình đã quá may mắn, được nuôi dưỡng trong một môi trường lành mạnh, phong lưu, với đủ lợi thế cạnh tranh. Sự thất bại của mình sẽ là một vết nhơ gấp đôi những con người Việt kém may mắn khác. Do đó, mình phải vươn vai đứng dậy để tiếp tục, vì đây là bổn phận và danh dự của mình trước những người bạn đồng hành.
Trước bối cảnh khó khăn hiện tại của kinh tế thế giới, và dự đoán là tình hình sẽ tệ hại hơn (theo nhận định chủ quan của tôi), tôi muốn nói với các doanh nhân trẻ và nhỏ của Việt Nam, trong hay ngoài nước, là nếu những con người như chị Gấm đã làm được, chúng ta cũng sẽ làm được. Điều thú vị nhất là lần ăn tối ở Chicago với chị Gấm, tôi bốc được một lời khuyên trong chiếc bánh may mắn (gọi là fortune cookies mà các nhà hàng Tàu ở Mỹ thường mời khách free. Bánh kèm bên trong một lời bói toán hay một câu nói của doanh nhân). Tôi còn giữ tờ giấy này, "Thua cuộc chỉ là một tình trạng tạm thời. Bỏ cuộc biến nó thành một sự kiện thường trực". (Being defeated is often a temporary condition. Giving up is what makes it permanent-- Marlene vos Savant). Chúng ta không tiên đoán về tương lai, chúng ta đang tạo dựng nó hàng ngày.



Cam on Nguyen Toan da cho doc mot bai noi ve tam gương sang cua mot phu nu Viet ma moi chung ta nen noi theo.
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13226
Gender: female
Re: MẠ VÂN GIA TRANG 2
Reply #1405 - 13. Dec 2010 , 14:50
 
Pham_Kieu_Lieu wrote on 13. Dec 2010 , 04:06:
Thưa cô Vân kính mến ,

Khi nào cô rảnh , em xin mời cô qua bên trang Nhạc QH . Em cũng có quà sinh nhật cho cô ạ !

Em KL

Em Pham Kieu Lieu oi ,
Co se qua bay gio day.
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: MẠ VÂN GIA TRANG 2
Reply #1406 - 13. Dec 2010 , 18:05
 
ngo_thi_van wrote on 13. Dec 2010 , 14:20:
Em Tuy Van oi ,
Co dang doi de di , con du thi gio chay vao day thi gap em o day. Toi hom qua Co khong vao day nen khong biet co may em nua ! Co tiec la khong dươc noi chuyen voi Hanh , em nhan Hanh Co cam on nhe.
Khong hieu sao ma Co lai yen chi la nhung ngươi Co neu ten ra deu cung ngay sinh nhat voi Co , hoa ra la sai !
Cam on em nhe , sap den ngay em sinh ra doi roi do !
Co Van


Kính thưa cô ,
Em sẽ nhắn với Hạnh....À , hôm gặp chị Thu có 1 chút , mà em vui cả ngày , vì ai cũng lo chạy shows trong dịp lể....gặp nhau, là mừng rồi cô ạ.
Thương kính chúc thầy cô và cô Vĩnh ( nhờ nhắn dùm ạ ) luôn đầm ấm và an mạnh.)
Em Tv1
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Thu Ca
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 770
Gender: female
Re: MẠ VÂN GIA TRANG 2
Reply #1407 - 13. Dec 2010 , 18:07
 
ngo_thi_van wrote on 13. Dec 2010 , 14:26:
Em Thu CA oi ,
The la em tu lai xe di len San Jose day ha? Em lam anh hung xa lo?
Co biet Alex de thương lam nen ba ngoai Tuy Van me tỉt tho lo !
Co Van

Co Van oi,
Lai xe vu vu ,ve den nha thi giat mịnh nhung lan sau lai di nua.Luc ve em di tham xu Dan Mach( Solvang ).di dương 101 vong veo qua co oi.co di ngang nha co,nha Tam Loan va nha co Thu.nhung tre roi nen khong dam pha giac ngu cua ai het.

Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: MẠ VÂN GIA TRANG 2
Reply #1408 - 13. Dec 2010 , 18:12
 
Thu Ca wrote on 12. Dec 2010 , 23:51:
Be Alex de thương lam co Van ọiHom qua em va Tuy Van gap nhau o San Jose,Hai chi em deu it gio ,BN Tuy Van con ban lam Mrs.Santa di phat qua ,dieu lam ,vay ma cung rang chay toi gap em mot chut.Tuy cung o Cali nhung neu tui em mươn gap nhau thi em phai lai xe 7 tieng do co.Em moi ve va ngươi dau e am vi ngoi lau tren xe.

Cam on TV da tang khan quang co dep lạm,Chau Liam thich mon qua cua TV lam day.Chau gui loi cam on BN TV do Nhe.Hun Alex mot cai.



Chị Thu thương mến ,
Hai chị em mình gặp nhau vui quá. Thấy cô công chúa của chị dễ thương thì thôi...đúng là " mẹ nào con nấy "..hi.hi.
Nếu được , nhắn với cháu post hình 2 chị em mình chụp chung cho Mạ vân vui lây nha chị. Cám ơn trước.
Em đi gấp quá , không mang máy chụp hình , và cháu Liam và Alex không có dịp " bắt tay làm quen "...hẹn dịp sau nha chị.
" Small gifts , big hugs " , mong 2 bc Liam hạnh phúc 365 ngày.
Thân mến chia tay ,
Em Tv
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: MẠ VÂN GIA TRANG 2
Reply #1409 - 13. Dec 2010 , 20:59
 
Nga Lucia wrote on 12. Dec 2010 , 05:06:
Cô ơi ,  em phải hát tặng Cô vì em đang lạnh quá mà được Cô cho em 1 chút nắng Cali thật ấm áp làm sao. Em xin gửi tặng SN Cô bài THUNG LŨNG HỒNG của nhạc sĩ Phạm mạnh Cương. Bài nầy em tập đã lâu nhưng vẫn còn đễ dành cho đến nay. Một lần nữa em kính chúc Cô sinh nhật vui và luôn khoẻ mạnh.




Kính thưa Cô Vân,

Nhờ sinh nhật Cô nên cả nhà được nghe bài Thung Lũng Hồng. Nga hát thật ngọt ngào, giọng trong trẻo reo vui như tiếng hoạ mi trong nắng ấm. votay
Nga dễ thương lắm Cô ơi, Cô thích nhỮng  bài nào nữa thì cứ bảo ạ   Wink

Back to top
 
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 92 93 94 95 96 ... 390
Send Topic In ra