Vu Ngoc Mai wrote on 03. May 2012 , 23:24:VNM: Sách vở nâng niu ôm trọn ước mơ
Dù hôm nay đà vạn dặm cách xa
Tình nghĩa cũ vẫn một đời gắn bó
Trường yêu hỡi, ôi xiết bao thương nhớ!
Em xin chào cô Ngọc Mai và em rất vui khi thấy cô tham dự,
1/ Cô ơi, chắc em sẽ bị cô rầy vì em muốn đề nghị sửa vài chữ trong phần của cô để nó "click" vào nhịp điệu trầm bỗng của các câu trên được không cô? Cô đọc thử xem sao, nếu cô không thích thì em giữ lại version đầu tiên của cô!
2/ Ngoài ra, em xin đưa ra cảm tưởng là 4 câu này của cô có thể dùng làm kết luân cho cả bài thơ thì hết xẫy, vì nó nghe rất nhẹ nhàng, ý nghĩa, đọc thấy như nó tóm tắt tất cả tình nghĩa "mái trường xưa".
Mà hiện giờ, em biết Tài Tui chỉ mới bắt đầu vô số xe thôi, máy còn nóng. Em đã cộng tác làm thơ nhạc chung với Tài Tui lâu ngày nên em biết ý Tài là còn đang trong vòng thân bài thôi, chưa muốn kết thúc vội, phải không Tài Tui? Nên nếu Tài mà làm tiếp phần NVH thì em sẽ nhét thơ Tài vô giữa phần em và phần cô, vì em thiệt tình muốn dùng 4 câu vừa rồi của cô làm kết luận cho bài thơ thêm giá trị.
Trong khi chờ đợi, cô có thể làm thêm phần thân bài cho vui: sinh hoạt trong lớp học, trong sân trường, không khí lúc tan trường, nghỉ hè, hàng cây me, hàng phượng vĩ, xe cộ ngoài đường, thầy cô, bạn bè...
Xin cám ơn cô,
Em NVH
MÁI TRƯỜNG XƯA
NVH : Đã lâu rồi không về thăm trường cũ
Mái trường xưa nằm ủ rũ bên đường
NTV : Cuộc đời như dòng thác lũ tơ vương <Nhìn cuộc đời ví như giòng thác lũ >
Cuốn đi những kỷ niệm thương ngày cũ <Cuốn trôi phăng nhiều kỷ niệm yêu thương>
Thời áo trắng tóc vờn như sóng gợn
Má ửng hồng, mắt là cả hồ thu.
ĐHT : Gió thổi bồng mái tóc nhẹ vi vu <Đôi chân sáo tung tăng chiều nhạt nắng>
Đôi chân sáo tung tăng chiều nhạt nắng <Gió thổi bồng mái tóc nhẹ vi vu>
o O o
NVH : Em cắp sách vào cổng trường vôi trắng,
Tiếng cười vui hòa lẫn tiếng ve sầu
Hàng cây xanh đầy phượng vĩ tươi màu,
Ôi nhanh quá, ba tháng hè lại đến!
VNM: Chồng sách vở nâng niu tròn mơ ước <Sách vở nâng niu ôm trọn ước mơ>
Dẫu hôm nay đường vạn dậm cách xa <Dù hôm nay đà vạn dặm cách xa>
Tình nghĩa xưa còn một kiếp đậm đà, <Tình nghĩa cũ vẫn một đời gắn bó>
Trường yêu hỡi, ôi xiết bao thương nhớ!